Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.

Friday, 29 November 2013

CHÚC MỪNG HOUSTON THÌ NGHE HAY LẮM NHƯNG SAO KHÔNG BIẾT HỔ THẸN VỀ SAN JOSE ĐÀNH CHỊU THUA CON MA ĐẦU SẦN NGUYỄN SAO HẢ TIÊN ÔNG NGUYỄN./- Mt68

ĐÂY LÀ VĂN HÓA HÀ NỘI MÀ NHẬT TIẾN VỀ HỢP TÁC , BẢO VỆ TRONG KHI ĐÓ THÌ PHÁT NGÔN BẰNG HẬU MÔN ĐỂ LÊN ÁN HẢI NGỌAI - ĐE DỌA SẼ LÀM SẠCH HẢI NGỌAI NỮA ĐẤY./- Mt68

Mt68 NHẮN TIN THÂN HỮU Ở CANADA:


ĐỖ PHƯƠNG KHANH VỢ CỦA NHẬT TIẾN KHÔNG HỀ BỊ CƯỚP BIỂN THÁI HẢM HIẾP Ở ĐẢO KO KRA THÁI LAN - CÓ LẼ NHẦM LẪN VỚI VỢ KÝ GIẢ DƯƠNG PHỤC CHĂNG ? ĐỖ PHƯƠNG KHANH (Chị của Bút Lông Đỗ Thị Thuấn) vợ chính thức của Nhật Tiến đã vượt biển cùng 2 con gái và đã đến được Mã Lai Pulau Tengah; chứ không phải tới Thái Lan./- Mt68

Vài nét về Đỗ Phương Khanh



Đỗ Phương Khanh xuất hiện lần đầu với truyện ngắn Đi Mua Giầy trên Giai Phẩm Văn Hóa Ngày Nay của Nhất Linh kể từ số 4 (tháng 8-1958). Bà có 3 truyện ngắn được Nhất Linh chọn in trên Giai Phẩm này ở các số kế tiếp. Sau khi Văn Hóa Ngày Nay đình bản, bà qua cộng tác với tạp chí Tân Phong của nhà văn Nguyễn thị Vinh với nhiều truyện ngắn khác, sau xuất bản thành tập truyện Hương Thu do Đông Phương ấn hành.
Sau biến cố Tết Mậu Thân 1968, bà về làm quản lý cơ sở ấn loát Hồng Lam ở Sài Gòn do Linh Mục Cao văn Luận làm Giám Đốc.
Đầu thập niên 70, bà giữ vai trò quản lý trị sự cho tuần báo Thiếu Nhi đồng thời phụ trách trang Vườn Hồng và sinh họat với Gia Đình Thiếu Nhi là một tập hợp độc giả của tuần báo này cho tới năm 1975.
Cũng trong thời gian này, Đỗ Phương Khanh phụ trách trang Nhi đồng cho nhật báo Hòa Bình với bút hiệu Mai Loan và là người phụ trách trang Phụ Nữ của nhật báo Dân Chủ cho tới năm 1975.
Bà cũng là Giám Đốc vườn trẻ Anh Vũ, một cơ sở mẫu giáo chuyên dạy trẻ em theo phương pháp Montessori từ năm 1973 tới 1975.
Tháng 4 năm 1980, bà cùng hai ái nữ vượt biên, tới được bờ biển Mã Lai và nhập trại tỵ nạn Pulau Tengah tại Mã Lai, sáu tháng sau đi đoàn tụ với gia đình (nhà văn Nhật Tiến) ở Hoa Kỳ vào tháng 10-1980.
Tại Hoa Kỳ, bà dịch những tài liệu về Bảo Vệ Lòai Vật và những câu chuyện của J. Krishnamurti với những bút hiệu Danny Việt, Vy Khanh …, đồng thời biên soạn “Chương trình tìm hiểu Phật pháp Tuệ Đăng” phát thanh hằng tuần trên Little Saigon Radio và Hồn Việt TV với bút hiệu Liên Hương.
Bà hiện cư ngụ tại Nam California.

ĐỌC LẠI BÀI NẦY ĐỂ THẤY TỘI ÁC DÃ MAN CỦA NHẬT TIẾN BÙI NHẬT TIẾN ĐÀNH QUAY VỀ ĂN PHÂN VIỆT CỘNG./- Mt68


BẢN TƯỜNG TRÌNH TỪ ĐẢO "KO KRA", THÁI LAN:
VỤ THỨ HAI : 70 thuyền nhân VN. tị nạn bị giết.
(bài gởi đến từ Ông Việt Điểu Sào Nam - Văn Nguyễn - dieusaonam@yahoo.com)

NHÂN CHỨNG : Ông Vũ Duy Thái 44 tuổi, đi cùng vợ là Bà Đinh Thị Bằng 40 tuổi cùng 4 con và 2 cháu. Hiện chỉ còn mình Ông sống sót.
Ghe VNKG 0980 dài 14 m, bề ngang 2 m 2 chở 120 người khởi hành từ Rạch Giá ngày 29 tháng 12 - 1979. Lúc 7 giờ sáng ngày 31-12-1979 gặp tàu hải tặc Tháilan. Tàu này sơn màu đỏ cam, mang số 128 ở đầu mũi, gồm 12 tên cướp võ trang súng dài và dao, búa, rìu. Tàu của chúng phóng tới húc vào làm nứt bể mũi ghe tị nạn. Bọn hải tặc nhảy qua và lập tức phá máy ghe làm thủng thêm vết nứt, nước bắt đầu tràn vào. Bọn chúng lục soát chụp giựt đồng hồ, nhẫn vàng v.v... trong lúc nước nước tràn vào ghe của người tị nạn càng nhiều hơn và bắt đầu bị chìm dần sau khoảng 1 tiếng đồng hồ. 
Khi ghe chìm hẳn, đàn bà, trẻ con la khóc hoảng hốt níu kéo lẫn nhau. Bọn cướp nhảy xuống biển và chỉ chọn lựa cứu các cô gái trẻ đẹp. Lúc đó tàu của bọn hải tặc neo đậu cách đó 50 m. Bọn cưới đã lôi kéo về tàu chúng 5 cô gái. Một số đàn ông và thiếu niên tị nạn biết bơi cũng lội về phía tàu của chúng và bám leo lên. Nhiều người bị xô đẩy xuống, nhưng vì chúng ít người nên cuối cùng còn 50 người sống sót leo lên được tàu của chúng kể cả 5 cô gái được chúng cứu trước d-o'. Những người này đã chứng kiến trước mắt 70 người còn lại bị chết chìm dần dần. Mọi người nhìn thấy những bàn tay chới với ngoi lên khỏi mặt biển rồi mất hút. 
Ông Vũ Duy Thái rời Việt Nam cùng vợ và 4 con, 2 cháu. Riêng Ông trong lúc hỗn loạn đã bơi bám vào tàu hải tặc và níu được vợ và một đứa con. Còn 3 đứa con khác và 2 cháu thì bị chết chìm. Tuy nhiên vợ và đứa con còn lại của Ông đã bị uống nước quá nhiều, khi kéo lên được thì không còn nhúc nhích. Ông hi vọng dùng phương pháp hô hấp nhân tạo sẽ cứu sống được, nhưng bọn hải tặc đã quăng vợ và con Ông xuống biển trở lại cho chết luôn. 
Anh Phạm Việt Chiêu, 26 tuổi là tài công kể lại chính anh và một số đàn ông khác còn khoẻ đã vớt được một số người chưa chắc đã chết hẳn mà có thể chỉ mới bị ngất xỉu nhưng bọn hải tặc đã bắt bỏ họ xuống biển lại. Sau đó tàu hải tặc trực chỉ đảo KO KRA và chúng giam giữ nạn nhân trên đảo 5 ngày mới được Ông SWEITZER Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc kịp thời đến đến cứu.
Ngày 1-1-1980, một chiếc tàu Hải quân Thái mang số 18 đến đảo vào ban đêm có võ trang vũ khí. Mọi người mừng rỡ tưởng được cứu thoát. Nhưng những người lính Hải quân chẳng chút thương tâm đoái hoài đến dân Việt tị nạn đang lâm cảnh khốn cùng, họ chỉ lo việc khám xét bằng cách bắt tất cả mọi người lột bỏ quần áo trần truồng kể cả đàn bà con gái rồi bỏ đi. 
Ngày 2-1-1980 một tàu Hải quân Thái khác mang số 17 lại tới đảo. Lính Thái lại ùa lên lục soát. Tất cả phụ nữ bị lột truồng khôn còn mảnh vải che thân công khai trước đám đông để bọn lính này sờ nắn khám xét như để tìm vũ khí kẻ nào có dấu diếm? Sau đó, chúng rút về tàu đậu gần bờ biển và đến trưa ngày 4-1-1980 mới bỏ đi. 
Trong thời gian hải quân Thái làm việc, bọn cướp vắng mặt nhưng ngay sau khi lính Thái vừa bỏ đi thì lập tức 4 chiếc tàu hải tặc tràn người lên đảo. Bọn cướp lại lục soát thêm nhiều lần nữa. Dĩ nhiên những nạn nhân VN khốn khổ chẳng còn gì để chúng cướp bốc nữa. Chúng luân phiên nhau hãm hiếp phụ nữ tại chỗ giữa ban ngày.Chúng chẳng cần tìm chỗ nào kín đáo để làm hành động thú tính này. Năm em gái VietNam : KH. 15 tuổi, BT 17 tuổi, AH 12 tuổi, NỴ 11 tuổi và MT. 15 tuổi bị chúng cưỡng hiếp tâp thể ngay trước mắt mọi người. 
Lẽ ra, thảm kịch còn kéo dài chưa biết đến ngày nào chấm dứt, nếu không may mắn được vị cứu tinh là Ông SCHEITZER Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc xuất hiện kịp thời cứu giúp và kết thúc thảm ác trạng này. Ông đã đến đảo KRA trên một chiếc tàu Cảnh Sát Thái lan.
************
VỤ THỨ BA : Hải tặc Thái bắt gái tị nạn VN bán vô ổ điếm. 
NHÂN CHỨNG : Nguyễn Thị Ánh Tuyết 17 tuổi đi cùng chị là Bà Nguyễn Thị Năm - bà này đã bị hải tặc giết trước đó - và Công Huyền Tôn Nữ Mỹ kiều 17 tuổi.
Ghe không số, dài 10 m, chở 78 người, khởi hành tại NhaTrang ngày 08-12-1979. Ra khơi được 3 ngày thì hêt nhiên liệu và thực phẩm, thuyền lên đênh trên biển trong 10 ngày. Thời gian này có 12 trẻ em đã bị chết vì đói khát. Thi thể các em phải bỏ xuống biển. Đến ngày 21-12-1979 gặp 2 tàu hải tặc Tháilan. Bọn cướp buộc giây vào ghe VN với tàu của chúng, dùng vũ khí ép buộc tất cả mọi người qua tàu chúng để lục soát. 
Bà Nguyễn Thị Năm 33 tuổi đang mang thai 5 tháng, đi cùng chồng là Ông Lê Văn Tư và 3 đứa con 9 tuổi, 5 tuổi và 3 tuổi. Cả 3 đứa trẻ này đã chết trong thời gian 10 ngày ghe bị trôi lênh đênh trước đó. Bà NĂM quá đau khổ và mệt mỏi không còn đủ sức leo qua tàu hải tặc khi chúng ra lịnh. Bọn cướp đã xốc nách Bà lên nhưng Bà vẫn nằm im, một tên cướp liền dùng xẻng xúc cá đập túi bụi vào đầu Bà NĂM. Bà đã bị nứt sọ chết ngay tại chỗ và nó xô xác Bà xuống biển. 
Mọi người kinh hoảng vội leo sang tàu hải tặc để cho chúng có chỗ trống lục soát, phá phách, xét quần áo, thân thể tìm đồ qúy. Sau đó tất cả đàn ông bị bắt nhốt vào hầm nước đá, đàn bà chúng cho ở trên sân tàu để sờ mó nghịch ngợm. Rồi chúng lùa thuyền nhân tị nạn qua trở lại chiếc ghe đã thủng nát. Khi đến ghe thì một người đàn ông đã chết vì đã bị giam giữ trong hầm nước đá lạnh cóng. Chiếc ghe tị nạn lại tiếp tục thả trôi lênh đênh trong nỗi tuyệt vọng cùng cực của mọi người. 
Ngày hôm sau, hai chiếc tàu hải tặc khác lại duổi theo, tới gần vùng đảo KO KRA chúng lại lên ghe lục soát cướp bốc. Lần này 3 thiếu nữ xinh đẹp nhất bị chúng bắt đem đi. Con thuyền tị nạn lại tiếp tục trôi trong tình trạng vô cùng bi đát. Máy ghe bị hư hỏng, không thức ăn, nước uống và ghe thì đã ngập nước vì lúc đó tất cả đàn ông đã quá đói khát không còn đủ sức tát nước nữa. Không ai biết số phận 70 người còn lại trên chiếc ghe khốn cùng đó, lúc này ra sao? 
Hai chiếc tàu hải tặc chia nhau 3 cô gái VN. Hai cô N.T. Ánh Tuyết và CHTN.Mỹ Kiều bị chiếc tàu của tên SAMSAC làm chủ bắt giữ. Còn chiết tàu kia bắt Cô LAN 17 tuổi mang đi mất hút, cho tới bây giờ không còn nghe tin tức gì về Cô ấy nữa. Hai cô ÁnhTuyết và Mỹ Kiều bị bọn SAMSAC mang vào đất liền, nhốt trong một khách sạn tại Songkhla. Chúng tách rời hai cô ở phòng riêng khác nhau. Ánh Tuyết bị một tên, được nghe gọi là BÍT canh chừng. Còn Mỹ Kiều thì ở chung phòng với tên SAMSAC. 
Ánh Tuyết kể lại là Cô đã la hét kêu ầm lên khi tên BÍT định cưỡng hiếp Cô, khiến mọi người ở các phòng chung quanh cùng khác sạn - đa số là người Tây Phương - dổ xô tới xem và tên BÍT đã bỏ chạy. Riêng tên SAMSAC ở phòng gần đó nghe tiếng ồn ào vội đem Mỹ Kiều đi dấu trong một khách sạn khác ở tỉnh Haadyai cách Songkhla hơn 30 Km. Khi cảnh sát đến điều tra, chính cô Ánh Tuyết đã dẫn CảnhSát đến bến tàu Songkhla, nơi có chiếc tàu của bọn SAMSAC vẫn còn đậu đó và các thủ phạm hải tặc đã bị bắt kể cả tên SAMSAC mà Cảnh sát đã tìm thấy hắn sau đó cùn g với Cô Mỹ Kiều tại khách sạn nói trên. 
Tại Ty Cảnh Sát chúng đã khai là định bán hai Cô gái này cho một đường giây chuyên buôn gái cho các ổ điếm /.
**********
Trên đây, chúng tôi chỉ đưa ra một vài vụ điển hình thuyền nhân VietNam bị thảm nạn hải tặc Tháilan hành hạ, giết chóc xảy ra trong tháng 12- 1979 tại đảo KO KRA. Tưởng cần nhắc lại rằng tệ nạn hoành hành ủa hải tặc THÁI không phải vào thời gian này mới xuất hiện. Trong mấy năm trước 1979 khi ở VietNam khởi sự có làn sóng Thuyền Nhân VƯỢT BIỂN TÌM TỰ DO thìngười Việt tị nạn của chúng ta đã trở thành những con mồi ngon cho bọn hải tặc THÁI. 
Báo chí trên thế giới cũng đã nhiều lần đề cập đến thảm kịch kinh hoàng mà " BOAT PEOPLE " đã phải chịu khổ nạn. Tuy nhiên kể từ khi các ngư phủ THÁI nhận thấy việc cướp bóc Thuyền Nhân sẽ làm cho họ trở nên giàu có mau chóng hơn là việc đánh cá ở trong Vịnh biển. Do đó số ngư dân kiêm thêm nghề hải tặc đã ngày trở nên đông đảo đã đưa tới hậu quả là người Việt Nam đi tị nạn bằng đường biển càng ngày bị rơi vào mạng lưới của bọn cướp biển dày đặc bủa vây trong khắp vùng Vịnh Thái lan. 
Vấn đề đặt ra ở đây là nhà cầm quyền Thái đã có thái độ và biện pháp gì để ngăn chận những vụ thảm sát kinh tởm, bất nhân như thế xảy ra ở ngay trong hải phận của Quốc Gia họ?
Kính tường 
Ký giả Dương Phục
& Vũ Thanh Thủy
Songkhla, Feb. 08, 1980

PHAN TẤN HẢI LÀ ĐỒNG BỌN NẰM VÙNG CỦA VĨNH HẢO - ĐÃ CÙNG NGUYỄN ĐẠT THỊNH VC NHÃ CA, DÕAN QUỐC SĨ ... ĐỨNG TÊN TRONG DANH SÁCH HƠN 100 ĐỨA XƯNG LÀ VĂN NGHỆ SĨ HẢI NGỌAI BÊNH VỰC TUỆ SĨ KHÔNG PHẢI LÀ VIỆT CỘNG ĐÓNG VAI KHỔ NHỤC KẾ THỊ MẦU./- Mt68

NHẬT TIẾN LÀ MỘT TÊN BỘI BẠC DÃ MAN NHỨT CỦA CỘNG ĐỒNG TỴ NẠN HẢI NGỌAI - 


Hắn cùng Dương Phục viết nhiều chuyện về những người BỊ HẢI TẶC THÁI HẢM HIẾP DÃ MAN TÀN BẠO NHIỀU TUẦN LỄ TRÊN ĐẢO ĐỊA NGỤC KO KRA- 


VẬY MÀ SAU ĐÓ NHẬT TIẾN LẠI QUAY VỀ HỢP TÁC VĂN HÓA VẬN CỦA VIỆT CỘNG- NGƯỜI VƯỢT BIÊN BỊ HẢM HIẾP LÀ NGUYÊN NHÂN BỞI VIỆT CỘNG XUA ĐUỔI DÂN CHÚNG MIỀN NAM RA KHỎI NƯỚC có đúng không ? 


TẠI SAO NHẬT TIẾN LẠI ĐÀNH TỰ BIẾN MÌNH LÀM THÚ VẬT GIA NÔ CHO VIỆT CỘNG ??? 


Giống như NGUYỄN NGỌC NGẠN , vợ con cũng bị chết thảm ở Pulau Bidong mà nay đành làm tay sai đắc lực cho Thúi Nga thi hành văn hóa vận cho việt cộng ./- Mt68

Đọc Nhà Văn Nhật Tiến, Nhớ Một Thời ở Quê Nhà, Phan Tấn Hải



Nhật Tiến nhìn bởi Tạ Tỵ
Phan Tấn Hải
“Miền Nam của các anh chị làm gì có văn hóa.” Người cầm bút nào đã dám nói như thế với giọng đắc thắng của phe chiến thắng từ Bắc vào trong một “khóa bồi dưỡng chính trị” dành cho văn nghệ sĩ Miền Nam?
Đó là chuyện xảy ra sau 1975, khi nhà nước CSVN quyết tâm cải tạo giới văn nghệ sĩ Miền Nam.
Câu nói trên của Mai Quốc Liên, người từ Miền Bắc vào theo đạo binh chiến thắng, lúc đó là phản ứng trước phát biểu của nhà văn Nguyễn Thị Hoàng. Chính xác, Mai Quốc Liên nói “hết sức hỗn xược” (chữ của nhà văn Nhật Tiến kể lại) rằng:
“Khóa học này mở ra để các anh, các chị hiểu biết về xã hội mới thôi, chứ đừng trông mong vào việc cầm bút trở lại. Bởi vì miền Nam các anh, các chị làm gì có văn hóa.”
Chuyện này được Nhật Tiến kể lại trong 2 tác phẩm mới in: Hành Trình Chữ Nghĩa (HTCN), trang 53; và Nhà Giáo Một Thời Nhếch Nhác (NGMTNN), trang 18.
Phản ứng của văn nghệ sĩ Miền Nam lúc đó ra sao? Cuốn HTCN trang 53 kể tiếp, qua lời Nhật Tiến trả lời phỏng vấn của Việt Tide:
“Nhật Tiến: Phải nói là sôi sục. Trước tiên, Đỗ Phương Khanh đứng lên chỉ mặt Mai Quốc Liên và hỏi ngay, Anh vào trong Nam được bao lâu và anh đã đọc được bao nhiêu tác phẩm của miền Nam rồi, mà anh dám nói miền Nam không có văn hóa? Rồi nhiều người khác cũng nhao lên, cả tôi lẫn nhà văn Nguyễn Thụy Long đều đứng dậy. Những người điều khiển khóa học vội vã tuyên bố nghỉ giải lao…”(hết trích)
Bồi dưỡng chính trị cho văn nghệ sĩ miền Nam? Ai làm như thế? Cuốn NGMTNN trang 18 ghi lại qua nhận định của Nhật Tiến:
Hình bìa 3 tác phẩm mới của nhà văn Nhật Tiến.
“Theo kinh nghiệm của tôi, tôi chỉ thấy cái đám văn nghệ sĩ đến từ miền Bắc, tham gia khóa bồi dưỡng chính trị cho đám văn nghệ sĩ miền Nam là hung hăng, phách lối như Bảo Định Giang, Mai Văn Tạo, Phan Đắc Lập, Nguyễn Quang Sáng nhưng mục hạ vô nhân, nhố nhăng nhất phải kể tới Anh Đức và Mai Quốc Liên.”(hết trích)
Sau 1975, nhà văn Nhật Tiến dạy Vật Lý trung học trong 4 năm, và đó là nguồn thông tin để ông viết cuốn Nhà Giáo Một Thời Nhếch N hác, một tập hồi ký dày 290 trang, ghi lại những hình ảnh thầy cô trường trung học sau 1975.
Trong khi đó, 2 tác phẩm Hành Trình Chữ Nghĩa tập I và tập II là một số ghi nhận của tác giả Nhật Tiến sao 60 năm cầm bút. Tập II còn được đặt tựa đề Sự Thật Không Thể Bị Chôn Vùi, trong đó tác giả ghi lại những chuyện ít người biết về quá trình hình thành tuyển tập Trăm Hoa Vẫn Nở Trên Quê Hương.
Trong khi đó, cuốn Hành Trình Chữ Nghĩa tập I cũng có một phần kể lại những chuyện một thời văn nghệ sĩ miền Nam bị đẩy vào các “khóa bồi dưỡng chính trị” để nghe các nhà văn từ miền Bắc biểu diễn quyền lực của cuồng tín và dốt nát.
Trong khi đó, một thái độ hoàn toàn trái nghịch đã diễn ra với nhà văn Dương Thu Hương khi bà cùng đoàn quân chiến thắng vào Nam, nhìn thấy sách văn học phong phú và đầy đủ các khuynh hướng dị biệt, và đã ôm mặt khóc giữa phố. Nhà văn Dương Thu Hương vào tháng 4-2000 đã kể lại với phóng viên Đinh Quang Anh Thái
“… khi đội quân chiến thắng vào Sài Gòn năm 1975, trong khi tất cả mọi người trong đội quân chúng tôi đều hớn hở cười thì tôi lại khóc. Vì tôi thấy tuổi xuân của tôi đã hy sinh một cách uổng phí. Tôi không choáng ngợp vì nhà cao cửa rộng của miền Nam, mà vì tác phẩm của tất cả các nhà văn miền Nam đều được xuất bản trong một chế độ tự do; tất cả các tác giả mà tôi chưa bao giờ biết đều có tác phẩm bầy trong các hiệu sách, ngay trên vỉa hè…(…) Đó mới là chế độ của nền văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua chế độ man rợ.” (hết trích)
Một điểm nữa để nhìn về tác phẩm Hành Trình Chữ Nghĩa: nhà văn Nhật Tiến đã rất điềm tĩnh khi kể lại những hình ảnh thô bạo trong các “khóa bồi dưỡng chính trị” dành cho văn nghệ sĩ miền Nam.
Thí dụ, HTCN tập I, trang 52, nhà văn Nhật Tiến viết:
“Một câu hỏi khác mà tôi còn ghi nhớ được là của ký giả Thái Bạch, thuộc hàng ngũ những người viết miền Nam. Anh này đứng dậy gằn giọng hỏi tôi: “Anh cho tôi biết, anh có liên hệ gì với tên phản động Nhất Linh?” Tôi chưa kịp trả lời thì chị Nguyễn Thị Vinh đã đứng dậy, chỉ mặt Thái Bạch và nói ngay, “Anh muốn biết về Nhất Linh thì hãy hỏi tôi, vì tôi mới là người có nhiều liên hệ với nhà văn Nhất Linh, cả về mặt văn chương lẫn đời sống chính trị”. Nói chung đa số anh chị em văn nghệ sĩ tham dự khóa đó vẫn còn giữ được tư cách của người cầm bút.” (hết trích).
Nhật Tiến là người đứng ngoài nắng, đúng như lời nhà văn Mai Thảo đã gọi.
Cũng cần nhắc rằng, nhà văn Nhất Linh là người đã từng hoạt động cho Việt Nam Quốc Dân Đảng, đã liên tục đòi hỏi những quyền tự do căn bản, đã bị nhà nước Tổng Thống Ngô Đình Diệm truy bức, đẩy ra tòa để tới mức phải tự tử vì “Đời tôi để lịch sử xử…”
Nhà văn Nguyễn Mạnh Trinh trong bài viết tựa đề “Nhà Văn Vẫn Đứng Ngoài Nắng: Nhật Tiến” có đăng lại trong HTCN tập I, trang 92 đã kể về tang lễ Nhất Linh:
“Đám tang của ông bị mật vụ bao vây vì chính quyền không muốn bị tai tiếng với dư luận quốc tế nhưng lại có nhiều thanh niên, sinh viên học sinh đến đưa tiễn. Nhà văn Nhật Tiến ở trong phái đoàn của Trung Tâm Văn Bút Việt Nam với tư cách là Phó chủ tịch nên có mặt lúc hạ huyệt và ông đã ứng khẩu bài điếu văn và đọc như là một cách thế phản kháng của người cầm bút trong hoàn cảnh thời thế ấy. Trong khi nhiều lãnh tụ đảng phái bị bắt giữ và các văn nghệ sĩ bị theo dõi thì hành động kể trên phải được coi như một phản ứng can đảm của kẻ sĩ không ngại ngùng trước bạo lực vì có thể bị bắt giam bất cứ lúc nào.” (hết trích)
Nhà báo Đinh Quang Anh Thái, trong bài phỏng vấn Nhật Tiến trên báo Người Việt ấn bản ngày 6-3-2012, tựa đề “Nhà Văn Nhật Tiến: 60 Năm Cầm Bút Vui Ít, Buồn Nhiều…” nhân dịp tác phẩm Nhà Giáo Một Thời Nhếch Nhác được xuất bản, đã ghi rằng:
“Người Việt: Ông có tâm sự nào muốn nói thêm với độc giả Người Việt?
Nhật TiếnTrong số bạn đọc nhật báo Người Việt, tôi đoán là cũng có một số vị từng là độc giả của tôi. Tôi chỉ xin gửi gắm vài lời rằng, trong 60 năm cầm bút, tôi chưa bao giờ thấy hối tiếc về những gì mình đã viết ra và tôi sẽ vẫn tiếp tục không làm phụ lòng những độc giả đã yêu mến, đã theo dõi hay đã âm thầm cảm thông với tôi trong nhiều vấn đề liên quan tới đất nước.” (hết trích)
Ba tác phẩm của nhà văn Nhật Tiến – Hàng Trình Chữ Nghĩa tập I, Sự Thật Không Thể Bị Chôn Vùi (tức HTCN tập 2), và Nhà Giáo Một Thời Nhếch Nhác – có thể tìm mua, giá mỗi cuốn 15 Mỹ Kim, qua điạ chỉ:
Thư từ, giao dịch xin đề : HUYỀN TRÂN 9882 Reading Ave, Garden Grove, CA 92844, USA.  Email:nhaxuatbanhuyentran@yahoo.com Độc giả ở xa, mua mỗi cuốn xin viết chi phiếu 15 USD, đề tên PHUONG DO và gửi về địa chỉ trên. Nhà xuất bản sẽ miễn cước phí trong nội địa Hoa Kỳ.
Phan Tấn Hải

Ở TRONG NƯỚC MÀ KHÔNG BIẾT THÌ CHỐNG CỘNG CÁI CON KHỈ GÌ CHỨ ? MẤY CON SEN CỦA NGUYỄN PHÚ TRỌNG, TRƯƠNG TẤN SANG, NGUYỄN TẤN DŨNG ... XÚI TỤI NÓ SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP ĐỂ LÀM TRÒ CON HEO ĐẤY- LÀM TÓAN TÍNH TỶ LỆ CŨNG KHÔNG XONG NỮA- ĐEM 286 CHIA CHO 288 LÀ 99.6% MỚI ĐÚNG./- Mt68

Ai xúi dại Hà Nội mang hiến pháp ra sửa, rồi chẳng sửa gì?
Nguyên Châu (Danlambao) - Từ đầu năm nay, 2013, bộ chính trị lệnh cho quốc hội Ba Đình đưa hiến pháp năm 1992 ra sửa lại. Lần này dân góp ý ‘thoải mái’. Âm mưu đen tối muốn ‘đạo diễn’ một màn ngoạn mục các đại biểu ‘đảng cử dân bầu’ nhất trí hoàn toàn với ‘cương lãnh thứ hai’ của đảng theo cách hiểu hiến pháp của tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng. Thế là có dân chủ rồi còn gì. Khỏi cần phúc quyết của nhân dân hay tổ chức trưng cầu dân ý.
Thật bất ngờ! Gần như ngay lập tức rất nhiều người lên tiếng ‘diễu dở’ lời phát biểu của ông Trọng coi hiến pháp là cương lãnh thứ hai của đảng và nhất là đòi huỷ bỏ điều 4, đòi công nhận quyền sở hữu đất đai của nông dân, đòi phi chính trị hoá quân đội. Điển hình là những kiến nghị của nhóm 72 trí thức, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Giáo Hội Phật Giáo Hoà Hảo, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, nhà báo Nguyễn Đắc Kiên và tuyên bố của Công Dân Tự Do… Hoảng hốt sợ phong trào quần chúng hưởng ứng dâng cao, bạo quyền Hà Nội vội vàng tung ra chiến dịch tuyên truyền chống lại những đòi hỏi chính đáng trên. Và để chắc ăn, phái cán bộ đến từng hộ dân ép ký đồng ý với bản Hiến pháp mới chúng định sửa lại.
Đang điêu đứng khổ sở vì kinh tế khó khăn, đời sống cơ cực vất vả, tham nhũng tràn lan, mất đất canh tác, ngoài biển mất đảo hết đường đánh cá…, lòng dân đã quá bực bội lại phải ngồi nghe tuyên truyền và nhất là bị ép ký đồng ý với bản hiến pháp mới mà họ chẳng buồn quan tâm có gì trong đó.
Đi đâu người ta cũng nghe dân ‘chửi’ về lối hành xử cưỡng bức, khinh dân của cộng sản. Vậy là bỗng dưng thế trận toàn dân quay lưng lại với bộ chính trị lớn mạnh như ‘Thánh Gióng’. Hiện bộ chính trị đang bị cô lập trong lòng dân tộc ta.
Ngày 28-11-2013, nhà hát Ba Đình muối mặt thông qua hiến pháp ‘bổn cũ soạn lại’ ấy trong bối cảnh chẳng đặng đừng. Thôi cũng đành khua chiêng, gõ trống, múa may, quay cuồng, đồng hát bài ca đổi lời từ ‘nhân dân chửi bố’ sang ‘nhân dân hồ hởi’. Kết quả là 97,99 % đồng ý (486 trong 488 tán thành, chỉ có 2 dân biểu không biểu quyết).
Những tưởng như thế là xong. Nhưng không phải. Hoá ra là đổ dầu vào lửa.
Nhân dân ta đã ‘ngộ’ ra rằng những đòi hỏi chính đáng của họ về hiến pháp đang làm cho độc tài âu lo, run sợ.
Trò hề ‘sửa rồi lại không sửa’ đã thực sự khởi phát tinh thần đối kháng giữa quần chúng có sức mạnh rời non lấp biển với bộ chính trị đảng cộng sản Việt nam.
Bộ chính trị coi chừng! Nên ý thức vai trò lịch sử của mình đã hết. Hãy thức thời! 
Rồi ra, mọi chuyện sẽ hé lộ cho chúng ta biết Ai? là người đã xúi dại Hà Nội.. 
Nhưng ngay giờ, nếu tinh ý, có thể biết được ai đó là Ai.
Nguyên Châudanlambaovn.blogspot.com

NHỮNG GƯƠNG MẶT SỢ ĐỜI LÃNG QUÊN

TỰ XƯNG NHÀ VĂN CHỈ CẦN VIẾT DĂM CÂU CHÓ CẮN và MỘT VÀI CÂU THƠ CON NHÁI NHƯ NGUYỄN HƯNG QUỐC LÀ THÀNH NHÀ VĂNG MIỂNG NGAY - NHỮNG NGƯỜI NẦY CỐ GIẤU TÊN THẬT CỦA SƠN TÙNG TRONG CHỖ KÍN...ĐÁO CỦA HỌ ĐẤY./- Mt68

Inline image 2