Mt68 History
Friday, 12 January 2024
Thursday, 11 January 2024
KHÔNG HIỂU BẢN DỊCH NẦY CHÍNH XÁC ĐẾN ĐỘ NÀO TỪ BẢN GỐC? Sao đọc thấy nó KHÔNG ÊM! -Bởi vì tựa đề lo"TAN RÃ" mà kết luận thì ngại "PHÂN MÃNH"? - Chữ "BROKEN" dịch thành "TAN RÃ", dịch giả có đi trước tác giả không vậy?! TAN RÃ không thể đồng nghĩa với PHÂN MÃNH./-TC Lãnh
Liệu Âu Châu Có Tan Rã?
Trong tuần qua, một thắng lợi chính trị quan trọng cho Volodymyr Zelensky, vị Tổng thống Ukraine đang lâm chiến, Hội đồng Âu Châu đã quyết định mở các cuộc đàm phán cho việc gia nhập của quốc gia ông. Theo Chủ tịch Ủy ban Châu Âu Ursula von der Leyen, đó là “ngày sẽ được khắc ghi vào lịch sử của Liên minh chúng ta”. Trên thực tế, người chiến thắng thực sự là thủ tướng Hungary Viktor Orban, kẻ có thái độ chống lại EU.

Viktor Orban
Sau nhiều tuần đe dọa ngăn chặn quyết định này, Orban dường như đã đấu dịu bằng cách rời khỏi phòng để các nhà lãnh đạo có thể chính thức đi đến một thỏa thuận nhất trí. Ông ta không những vẫn còn nhiều cơ hội để phá hoại việc gia nhập của Ukraine trong tương lai mà còn tìm cách trục lợi Quỹ tài chính của EU mà Ủy ban Âu Châu đã giữ lại vì lo ngại về lý do tham nhũng.
Điều trớ trêu là kết quả đó càng củng cố thêm những lập luận chống lại khuynh hướng mở rộng của Âu Châu. Sau cùng thì như chính phủ Hungary đã chứng minh cho cả thế giới thấy, một khi bạn đã gia nhập câu lạc bộ Âu Châu, dường như không ai có thể bắt buộc bạn phải tuân theo các quy tắc của Câu Lạc Bộ. Ukraine càng tiến gần đến việc gia nhập thì cái điệp khúc sẽ ngày càng vang dội hơn để nhắc nhở chúng ta rằng – trái ngược với tất cả các Hiệp ước và luận điệu đạo đức của giới tinh hoa Âu Châu – không có một giới hạn thực sự nào đối với vấn đề tham nhũng và chế độ chuyên chế ở bên trong khối.
Mọi người trong Liên minh Âu Châu đều hiểu rằng Orban đang làm khó dễ để moi cho được nguồn tài chính của EU. Ông ta liên tục thêu dệt những lý do mới để không mở các cuộc đàm phán về việc gia nhập, viện dẫn mọi thứ, từ mối quan ngại về nhóm dân tộc thiểu số Hungary ở Ukraine cho đến sự lo ngại về vấn đề tham nhũng (một vấn đề vốn đầy dẫy trong giới lãnh đạo của chế độ chuyên chế Hungary).
Cuối cùng, khi đối diện với nhu cầu cần đưa ra điều mà bà gọi là “quyết định chiến lược”, von der Leyen đã chấp nhận những thay đổi có tính biểu kiến đối với hệ thống tư pháp của Hungary. Tuy nhiên, một ngày trước khi chính phủ Hungary được EU chấp thuận, họ đã đưa ra một đạo luật hà khắc cho phép họ truy lùng các tổ chức phi chính phủ dưới danh nghĩa “ để bảo vệ chủ quyền quốc gia”.
Thủ đoạn tống tiền của Orban không những thành công mà còn được khen ngợi là một mánh lới xảo quyệt rốt cuộc sẽ gây ra tổn thất cực kỳ lớn cho toàn bộ Âu Châu. Chính vì điều đó, các quốc gia Âu Châu có thể cảm ơn Thủ tướng Đức Olaf Scholz, người đã nảy ra ý tưởng rủ rê người đồng cấp Hungary đi uống cà phê trong khi chính phủ 26 quốc gia thành viên còn lại bỏ phiếu.
Hơn nữa, mặc dù việc bắt đầu các cuộc đàm phán về việc gia nhập có tầm quan trọng mang tính biểu tượng nhưng nó sẽ không giúp cho Ukraine vượt qua mùa đông. Ukraine vẫn đang chiến đấu để sinh tồn trước một nước Nga phạm tội chiến tranh, kẻ đã tái khẳng định mục tiêu xóa sổ nước này khỏi bản đồ. Orban biết rõ rằng khoản viện trợ 50 tỷ euro mà EU hứa với Ukraine đặc biệt quan trọng trong lúc này khi các đảng viên Cộng hòa của quốc hội Mỹ đang làm áp lực trên các cam kết cung cấp vũ khí và viện trợ của chính phủ Mỹ không còn chắc chắn. Tuy vậy, ông ta vẫn cần phải đoan chắc là sẽ đem cà phê theo vào trong phòng khi có cơ hội để từ chối sự ủng hộ cứu mạng sống này.
Các nhà lãnh đạo Âu Châu vẫn chưa tìm ra chiến lược để đối phó với sự hiện diện của một đồng minh Putin có quyền phủ quyết đang có mặt ở giữa họ. Một kỳ vọng có vẻ tự mãn khi cho rằng một quốc gia tương đối nhỏ luôn có thể được khuyến dụ bằng cách đưa ra điều mà các nhà khoa học chính trị gọi là “sự đồng ý của kẻ thua cuộc” nghe có thể hợp lý khi EU hoạt động hiệu quả như một guồng máy xây dựng sự đồng thuận về các vấn đề vật chất. Nhưng những ngày như thế đã không còn nữa.
Có một phương cách là Âu Châu có thể biến giờ giải lao uống cà phê của Orban trở thành vĩnh viễn. Đã có một tiền lệ về việc giải quyết các quyền phủ quyết để đạt được thỏa thuận về các vấn đề như sự tập hợp các nguồn tài nguyên. Vào đầu những năm 2010, Thủ tướng Anh David Cameron đã có một bài học khó quên về sự phản đối của họ trước các phản ứng của EU đối với cuộc khủng hoảng đồng euro thật ra đã có thể né tránh được.
Ủy ban Âu Châu rõ ràng đang không thực hiện đúng vai trò ‘kẻ bảo vệ các bản hiệp ước’ của mình. Như các nhà phê bình đã chỉ trích trong nhiều năm qua, tất cả các cuộc thảo luận về “công cụ” và “cơ chế” mới (lưu ý về từ vựng có tính kỹ trị) đều nhằm che khuất vấn đề thực chất. Điều EU thiếu sót không phải là các công cụ pháp lý mà là sự sẵn sàng đối đầu với chính phủ các nước thành viên đang có ý định làm suy yếu nền tảng hội nhập Âu Châu: nền pháp trị.
Hiển nhiên, sự giả vờ cho rằng đó là vấn đề kỹ thuật chứ không phải vấn đề chính trị, đôi khi là một cách khôn khéo để giúp các bên xung đột giữ thể diện. Nhưng Orban không muốn giữ thể diện. Ngược lại, ông ta đang tự cho mình đóng vai trò kẻ lãnh đạo trong nhóm những người theo chủ nghĩa dân túy cực hữu ở Âu Châu mới. Không giống như những người có quan điểm hoài nghi chủ nghĩa Âu Châu cứng rắn trước đây, mục tiêu của ông ta không phải là rời khỏi EU mà là lợi dụng EU đến mức tối đa. Như Orban đã đưa ra trong một bài diễn văn vào tháng trước, mục đích là xem vị chủ tịch Ủy ban Âu Châu là ‘nhân viên của chúng ta’ nhằm đem lại lợi thế tối đa cho quốc gia. Điều đó đã tóm tắt cho lập trường chủ nghĩa dân túy cánh hữu cho cuộc bầu cử Nghị viện Âu Châu vào năm tới.
Có lẽ đã có những lúc EU đủ mạnh để đối phó với một chính phủ đang hưởng những lợi ích do tư cách thành viên mà không tuân thủ theo các quy tắc. Trong bối cảnh hiện nay, một số quốc gia đã tìm thấy hy vọng do sự chiến thắng gần đây của các đảng đối lập cấp tiến ở Ba Lan đối với một chính phủ dân túy cầm quyền trước đây. Liệu chính những người dân có thể giải quyết được vấn đề bằng cách loại bỏ những người theo chủ nghĩa dân túy cực hữu chống lại Âu Châu bằng lá phiếu?
Điều không may là niềm lạc quan đó đã không nhận thức được chế độ chuyên chế của Orban hiện đã bám rễ và khó có thể ngăn chặn được thực trạng liên tục lạm dụng trong các định chế của EU. Âu Châu có thể vẫn phát triển lớn hơn nhưng sẽ trở nên phân mảnh hơn bao giờ hết và không có khả năng hành động kiên quyết chung với nhau. Sẽ có một vùng ngoại vi được mở rộng, nơi đó mọi người đều biết rằng mọi việc sẽ không thực sự được thực hiện như ý muốn – và không một ai có ý chí về mặt chính trị để điều chỉnh lại cho đúng.
Jan-Werner Mueller, Giáo sư Chính trị tại Đại học Princeton, là tác giả gần đây nhất của cuốn “Quy tắc Dân chủ” (Democracy rules).
Friday, 29 December 2023
NHÂN TUYÊN BỐ MỚI CỦA TẬP VỀ ĐÀI LOAN CHO THẤY HẮN TA SỚM MUỘN GÌ TẬP SẼ KHÔNG ĐỂ CHO ĐÀI LOAN THÀNH MỘT NƯỚC ĐỘC LẬP VỚI TRUNG CỘNG.
Không, Tập Cận Bình Không Có Ý Định Tấn Công Đài Loan
Đối với một số nhà quan sát, Tập Cận Bình dường như đang muốn thống nhất Đài Loan với Trung Cộng .
Chủ tịch Trung Cộng đã nhiều lần khẳng định rằng điều này rất thiết yếu cho sứ mệnh hoàn thành “Giấc mơ Trung Hoa” trong việc phục hưng đất nước. Ông đã chỉ đạo quân đội Trung Cộng chuẩn bị sẵn sàng để chiếm Đài Loan bằng vũ lực vào năm 2027, nếu cần thiết, và Trung Cộng ngày càng tăng việc sử dụng lực lượng quân sự lớn mạnh của mình để đe dọa dân chúng Đài Loan phải khuất phục trước quyền lực của Trung Cộng. Tháng trước, họ đã tổ chức các cuộc tập trận hải quân quy mô lớn với sự tham gia của một hàng không mẫu hạm ở vùng biển phía đông Đài Loan và vài ngày sau đó đã điều động 103 phản lực cơ chiến đấu tới hòn đảo – một con số kỷ lục trong một ngày.
![]() |
Ông Tập đưa ra tuyên bố trên trong bối cảnh Đài Loan dự kiến tổ chức cuộc bầu cử lãnh đạo và cơ quan lập pháp vào ngày 13.1.2024. Bắc Kinh khẳng định cuộc bầu cử ở Đài Loan là vấn đề nội bộ của Trung Quốc.
Monday, 27 November 2023
BÀI NẦY ĐƯỢC ĐĂNG TRÊN BLOG QGHC ÚC CHÂU - DỊCH GIẢ LƯƠNG ĐỊNH VĂN (NHAN TỬ HÀ - HIỆN LÀ CHỦ TỊCH HỘI QGHC ÚC CHÂU) - Dịch mà không có ý kiến riêng là hoàn toàn tán đồng nội dung của bài viết đúng không Quý Huynh Trưởng QGHC? Ai dám cả gan khẳng định cho tựa đề nầy??? Ảo tưởng quá độ chăng?./-Mt68
Không, Tập Cận Bình Không Có Ý Tấn Công Đài Loan
Đối với một số nhà quan sát, Tập Cận Bình dường như đang muốn thống nhất Đài Loan với Trung Cộng .
Chủ tịch Trung Cộng đã nhiều lần khẳng định rằng điều này rất thiết yếu cho sứ mệnh hoàn thành “Giấc mơ Trung Hoa” trong việc phục hưng đất nước. Ông đã chỉ đạo quân đội Trung Cộng chuẩn bị sẵn sàng để chiếm Đài Loan bằng vũ lực vào năm 2027, nếu cần thiết, và Trung Cộng ngày càng tăng việc sử dụng lực lượng quân sự lớn mạnh của mình để đe dọa dân chúng Đài Loan phải khuất phục trước quyền lực của Trung Cộng. Tháng trước, họ đã tổ chức các cuộc tập trận hải quân quy mô lớn với sự tham gia của một hàng không mẫu hạm ở vùng biển phía đông Đài Loan và vài ngày sau đó đã điều động 103 phản lực cơ chiến đấu tới hòn đảo – một con số kỷ lục trong một ngày.

Nhưng tình hình sôi động này che giấu những mối hoài nghi lớn trong giới lãnh đạo Trung Cộng về việc liệu lực lượng Quân đội Giải phóng Nhân dân của họ vốn chưa được thử nghiệm có thể chiếm đóng và kiểm soát Đài Loan với cái giá có thể chấp nhận được hay không, những mối nghi ngờ đó rất có thể đã được củng cố bởi những thất bại về quân sự của Nga ở Ukraine. Theo như lập luận này, việc Quân đội Giải phóng Nhân dân ( QĐGPND) chiếm đóng Đài Loan không phải là điều chắc chắn và, ngay cả trong vài năm tới, vì điều này sẽ giúp Hoa Kỳ và Đài Loan có thời gian để tăng cường năng lực quân sự và ngăn chặn cuộc xung đột.
Các cuộc thanh trừng các tướng lĩnh cao cấp gần đây của Trung Cộng, bao gồm Bộ trưởng Quốc phòng và hai lãnh đạo giám sát kho vũ khí hạt nhân và phi đạn của quốc gia, cho thấy họ Tập thiếu tin tưởng vào khả năng chiến đấu của quân đội mình. Mặc dù lý do của việc cách chức trong nội các chưa được công bố nhưng các dấu hiệu cho thấy có thể có vấn đề tham nhũng và tác động của nó đối với sự sẵn sàng của quân đội. Nếu đúng như vậy, những sĩ quan đang bỏ tiền vào túi của mình, có thể đã không thực hiện nghiêm túc chỉ thị của họ Tập để chuẩn bị cho việc chiếm Đài Loan vào năm 2027. Họ Tập thường xuyên nhắc nhở QĐGPND cải thiện việc huấn luyện quân sự và củng cố nhiệm vụ sẵn sàng chiến đấu.
Sự thất bại của Nga ở Ukraine là một tấm gương cảnh cáo đối với họ Tập. Lúc khởi đầu cuộc chiến, quân đội tinh nhuệ của Nga đã thất bại trong nhiệm vụ tương đối đơn giản là vượt biên giới trên đất liền để chiếm Kyiv. QĐGPND sẽ gặp khó khăn lớn hơn khi vượt qua eo biển Đài Loan. Một cuộc xâm lược đổ bộ trên quy mô lớn là một trong những hoạt động quân sự khó khăn nhất, cần phải có một ưu thế ở trên không và trên biển, cũng như khả năng duy trì lực lượng xâm lược trong một chiến dịch lâu dài.
Đối với họ Tập, sẽ có sự rủi ro lớn về chính trị rất nếu cuộc xâm lược không được hoàn tất một cách nhanh chóng với mức chi phí thấp. Tình trạng bế tắc kéo dài sẽ có thể xói mòn niềm xác quyết của ông ta rằng Trung Cộng đang trở nên hùng mạnh, gây trở ngại cho mục tiêu trẻ trung hóa đất nước và một lực lượng quân đội hùng mạnh của ông ta. Đối với Bắc Kinh điều đáng lo ngại hơn nữa là họ có thể sẽ bị đánh bại dưới tay một Đài Loan được trang bị hùng hậu, dũng cảm và kiên cường, được hỗ trợ bởi tiềm năng can thiệp của lực lượng Hoa Kỳ. Đó là một tình huống kính hoàng có thể làm suy yếu khả năng nắm giữ quyền lực của họ Tập và thậm chí đe dọa đến sự cai trị của Đảng Cộng sản.
Nhà lãnh đạo Trung Cộng cũng buộc phải nhận thức rõ mức tổn thất nặng nề mà Nga đã phải trả ở Ukraine: số thương vong quân sự ước tính gần 300.000 người và còn hơn thế nữa; nền kinh tế Nga suy yếu nghiêm trọng vì các lệnh chế tài quốc tế; sự tổn hại lớn lao đến uy tín toàn cầu của họ; và sự suy sụp nhanh chóng về sức mạnh quốc gia của Nga. Đây là thời điểm đầy rủi ro để họ Tập làm một quyết định nguy hiểm như vậy.
Nền kinh tế Trung Quốc đang phải đối diện với mức độ tăng trưởng chậm chạp hơn trong dài hạn. Điều này gia tăng mối lo ngại về sự bất mãn hoặc thậm chí sự bất ổn xã hội nếu chính phủ tiếp tục đặt ưu tiên cho việc kiểm soát an ninh và chính trị lên trên phúc lợi kinh tế. Hàng nghìn người biểu tình trên khắp đất nước để phản đối nỗi ám ảnh của họ Tập trong việc nắm chặt sự kiểm soát của ông ta vào cuối năm ngoái, xuống đường phản bác các chính sách nghiêm ngặt về Covid, và sau đó đã được dỡ bỏ. Một số người biểu tình đưa ra các yêu sách hiếm hoi trong việc đòi hỏi thay đổi chính trị, bao gồm cả việc loại bỏ họ Tập. Sự ủng hộ ở trong nước đối với một cuộc chiến tranh đẫm máu có thể xảy ra ở Đài Loan có thể không tồn tại lâu dài. Do chính sách một con hiện đã bị hủy bỏ của Trung Cộng, lực lượng vũ trang của nước này chủ yếu bao gồm những đứa con trai không có anh chị em. Cha mẹ của họ mong đợi những người lính đó sẽ nuôi dưỡng họ khi về già và có thể sẽ xuống đường nếu mức thương vong tăng cao.
Tuy nhiên, một yếu tố khác có thể kềm chế họ Tập là khả năng Hoa Kỳ trong việc hỗ trợ Đài Loan. Sự ủng hộ của lưỡng đảng trong Quốc hội Hoa Kỳ đối với an ninh Đài Loan chưa bao giờ mạnh mẽ hơn và Tổng thống Biden đã nhiều lần nói rằng Hoa Kỳ sẽ hỗ trợ Đài Loan về mặt quân sự nếu Trung Cộng tấn công. Cuộc trao đổi của tôi với các chuyên gia Trung Cộng cho thấy Bắc Kinh tin tưởng chắc chắn rằng Hoa Kỳ coi Đài Loan là một thành trì chiến lược quan trọng trong việc kiềm chế Trung Quốc và sẽ can thiệp để ngăn chặn việc Trung Cộng chiếm đóng hòn đảo này.
Tuy nhiên, vẫn có những tình huống mà họ Tập có thể cảm thấy buộc phải hành động về quân sự. Nếu chính phủ Đài Loan trong tương lai tiến tới việc tuyên bố độc lập chính thức thông qua một cuộc trưng cầu dân ý hoặc sửa đổi hiến pháp, họ Tập có thể kết luận rằng những rủi ro về mặt chính trị nếu không hành động – đối với ông ta và Đảng Cộng sản – sẽ lớn hơn sự rủi ro về chiến tranh. Một động thái của Tổng thống hoặc Quốc hội Mỹ nhằm khôi phục sự công nhận ngoại giao đối với Đài Loan – hoặc việc quay trở lại Hiệp ước Quốc phòng mà nước này đã ký với Đài Bắc trước khi Hoa Kỳ chuyển sang công nhận ngoại giao với Trung Cộng vào năm 1979 – cũng có thể buộc hon Tập phải ra tay, ngay cả khi ông ta không tự tin vào sự thành công trên chiến trường.
Ngay cả khi không có một động cơ rõ ràng như trên, cuộc bầu cử vào tháng 1 sắp tới ở Đài Loan có thể đưa đến bốn, thậm chí tám năm cầm quyền nữa của Đảng Tiến bộ Dân chủ ủng hộ độc lập. Họ Tập có thể quyết định tấn công nếu ông bắt đầu cảm thấy Đài Loan ngày càng vượt ra khỏi tầm kiểm soát của mình, đặc biệt nếu Hoa Kỳ tiếp tục tăng cường cho quân đội Đài Loan và các lực lượng của chính họ trong khu vực.
Nhưng trừ khi bị dồn vào chân tường, họ Tập có thể sẽ kết luận rằng mức rủi ro của một cuộc phiêu lưu thất bại về quân sự sẽ trở nên quá cao. Điều này đem lại một cơ hội mà Hoa Kỳ và Đài Loan cần phải tận dụng một cách khôn khéo.
Đài Loan cần phải đẩy nhanh tiến trình chuyển hướng qua việc đầu tư vào các khả năng phòng thủ để có thể tồn tại – và chứng tỏ một khả năng phản kháng chí tử – trước một cuộc tấn công tiềm tàng. Vì việc tiếp tế cho hòn đảo sẽ vô cùng khó khăn nếu cuộc xung đột bộc phát, nên hòn đảo phải nỗ lực nhiều hơn để trong việc dự trữ không chỉ đạn dược mà còn cả lương thực, nước và năng lượng. Đài Loan cần áp dụng chính sách quốc phòng bao gồm toàn thể xã hội, trong đó đề cao sức phản kháng, lòng kiên quyết và sẵn sàng chiến đấu của quốc gia.
Hoa Kỳ nên làm nhiều hơn nữa để giúp đỡ Đài Loan nhằm đạt được những mục tiêu này. Họ cũng cần tiếp tục nỗ lực tái cấu trúc vị thế quân sự của mình ở vùng Đông Á, bao gồm việc dàn trải các lực lượng quân sự Mỹ, khiến họ trở nên kiên cường hơn và trang bị các loại phi đạn tầm xa tân tiến vượt trội hơn vũ khí của Trung Cộng. Mục tiêu tổng quát của chiến lược quân sự Mỹ trong khu vực là nhằm ngăn chặn khả năng của Bắc Kinh đạt được một chiến thắng quân sự nhanh chóng với mức chi phí thấp ở Đài Loan.
Sau cùng, Hoa Kỳ cũng phải đưa ra những bảo đảm khả tín cho Bắc Kinh rằng chừng nào Trung Cộng còn kiềm chế việc sử dụng vũ lực với Đài Loan thì Hoa Thịnh Đốn sẽ không ủng hộ cho nền độc lập của hòn đảo này, cũng như không quay trở lại Hiệp Ước Phòng thủ trước đây với Đài Bắc. Những sự bảo đảm như thế có thể giúp tránh được chiến tranh.
Trong khi đó, những lời tuyên truyền đe dọa và động thái hung hăng của Trung Cộng không nên được coi như là dấu hiệu của một cuộc tấn công sắp xảy ra mà thực chất chỉ là : một minh chứng cho sự quyết tâm của Trung Cộng rằng họ sẽ không chấp nhận sự tách rời vĩnh viễn của Đài Loan khỏi Trung Quốc và là cơ hội cho QĐGPND trau dồi kỹ năng của mình – nếu vào một ngày nào đó Bắc Kinh cảm thấy họ bắt buộc phải dùng đến. Giám Đốc Điều Hành Chương trình Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương tại Quỹ Marshall Đức của Hoa Kỳ. Bà là Cố vấn cho Bộ Quốc phòng và Bộ Ngoại giao về các vấn đề Trung Quốc ./-
Friday, 24 November 2023
CÂU CHUYỆN CON CÁ SONG CHỈ LÀ BÀI TẬP VỞ LÒNG ẤU TRĨ "ĐẠO ĐỨC HỒ ẤU DÂM" (Không ăn cắp của công) -CÂU CHUYỆN ĐƯỢC CÒ MỒI VIẾT RA TỪ MẤY MƯƠI NĂM TRƯỚC- NẾU ĐEM SO SÁNH "CON CÁ SONG" VỚI "VẠN THỊNH PHÁT" (1 triệu rưởi tỷ) NGÀY NAY NÓ TÀN NHẪN VÔ ĐẠO ĐỨC ĐẾN ĐỘ NÀO??? VẬY MÀ ĐÀNH NHÂN DANH TIẾNG NÓI QGHC NHẮM MẮT TIẾP TAY, NÓ TÀN NHẪN VÀ VÔ LƯƠNG ĐẾN VÔ BIÊN CỠ NÀO???
*20 NĂM TRƯỚC ĐƯƠNG SỰ TỰ KHOE SẼ ĐƯỢC NGÂN HÀNG ANZ ĐƯA VỀ NƯỚC LÀM "GIÁM ĐỐC CHI NHÁNH ANZ TẠI VIỆT NAM"... NHƯNG CHỜ MÃI KHÔNG THẤY CON MA NHÀ HỌ HỨA ĐÂU CẢ CỦA MỘT LƯƠNG ĐỊNH VĂN CHUYÊN THẢ LOA CỘNG HƯỞNG TRÊN DIỄN ĐÀN QGHC HẢI NGOẠI./-Mt68
_________________
| 7:47 AM (19 minutes ago) | ![]() ![]() | ||
|
Kính gởi đến Quý Anh Chị một truyện ngắn tiêu biểu sinh động về sự giằng co giữa cái ăn miếng uống, sự tranh đấu của hai thế hệ giữa cá nhân và tập thể... dưới chế độ xã hội chủ nghĩa.
<https://qghc.wordpress.com/
Thân kính,
NT Hà