Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.
Showing posts with label VCNVTonThatLapNhacSi. Show all posts
Showing posts with label VCNVTonThatLapNhacSi. Show all posts

Wednesday, 26 July 2023

VIỆT CỘNG NẰM VÙNG TÔN THẤT LẬP ĐÃ NGỦM CỦ TỎI - MIÊN ĐỨC THẮNG HIỆN Ở GERMANY CŨNG SẼ XUỐNG HỐ SOON./-Mt68
_____________

NS Tôn Thất Lập qua đời



Nhạc sĩ Tôn Thất Lập từng giữ chức vụ Phó Chủ tịch Hội Âm nhạc TP HCM, Phó Chủ tịch Hội Nhạc sĩ Việt Nam, Tổng Biên tập Tạp chí Âm nhạc Việt Nam.

Ông đã để lại cho đời nhiều ca khúc được công chúng yêu thích, trong đó nổi bậc là những sáng tác về tình yêu quê hương, đất nước.


________________________

TP HCM
Nhạc sĩ Tôn Thất Lập, tác giả "Hát cho dân tôi nghe", qua đời ở tuổi 81, tại Bệnh viện 175, sau thời gian trị bệnh, sáng 26/7.Nhạc sĩ Tôn Thất Thành - em trai nhạc sĩ Tôn Thất Lập cho biết - ông bị ung thư trực tràng, điều trị nhiều năm qua ở Viện Ung Bướu và Y học hạt nhân, Bệnh viên Quân y 175. Vài tháng trước, ông lại trải qua một đợt đột quỵ, may mắn vượt qua song sức khỏe giảm sút. Đến sáng 26/7, ông qua đời nhẹ nhàng bên vòng tay người thân. Trương Quang Lục
 - 90 tuổi, tác giả ca khúc Vàm Cỏ Đông - cho biết dù hiểu quy luật sinh tử, ông rất buồn khi đồng nghiệp qua đời. "Tôn Thất Lập là một trong những nhạc sĩ đi đầu khi sáng tác cổ vũ phong trào phản chiến mang tên Hát cho đồng bào tôi nghe", Nhạc sĩ Tôn Thất Lập (1942 - 2023). Nghệ sĩ sinh năm 1942 ở Đà Nẵng, lớn lên tại Huế. Những năm cuối thập niên 1960, thời kỳ nổi lên phong trào phản chiến của học sinh - sinh viên, nhạc sĩ Tôn Thất Lập có những ca khúc ảnh hưởng đến nhiều thế hệ thanh niên trong nước như: Hát cho dân tôi nghe, Hát cho quê hương, Lúa reo trên khắp cánh đồng

Monday, 4 July 2022

Mt68 VẠCH LÁ ĐỂ TÌM XEM CON SÂU TÔN THẤT LẬP TO CỠ NÀO ???./-TCLãnh

 



"Ông kể, ngày 30/4 khi đang ngắm hoa tại vườn nhà (lúc này bên Pháp trời còn rét) lại thấy nụ hoa quỳnh hé nở, lạ thế! Đúng lúc ấy, ông có điện thoại của Soeur Francoise Vandermeerch báo tin Việt Nam đã chiến thắng.

Thế là ông tức tốc tới nhà bà ở Paris 7, vừa lên khỏi métro, thì nhiều em bé, cụ già… chạy về phía ông chúc mừng - đấy là hình ảnh đẹp nhất theo ông, trong cuộc đời."

_______________________

*Mt68: Vì số lá bao trùm TÔN THẤT LẬP ở đây không nhiều nên chỉ vạch vài cọng lá úa là thấy con sâu Việt Cộng Tôn Thất Lập to và láu cá tổ bố!

1/- Hoa Quỳnh nở ở nhà Tôn Thất Lập vào tháng 4? mà tháng 4 bên Pháp (Âu Châu) là Mùa Xuân thì có gì lạ lùng ? TTL ghi ra sự kiện nầy là có ý nói Hoa Quỳnh nở là điềm huyền bí báo cho TTL biết Việt Cộng chiếm được Sài Gòn vào ngày 30-4-75. Sự kiện Hoa Quỳnh là do TTL gán ép, lôi kéo cho dính vào ngày 30-4-75 đúng không Bà Con?! Sự thật nếu có Hoa Quỳnh nở hôm đó thì mọi nhà có trồng Hoa Quỳnh cũng đã nở bông? Chẳng lẽ chỉ nở ở một nhà TTL để riêng báo tin VC đã chiến thắng??? Xạo hoàn toàn!!!

2/-Thế là ông (TTL) tức tốc tới nhà bà (Soeur Francoise ) ở Paris 7: 

Tức là sau khi nghe điện thoại của Bà Soeur, TTL vội vàng đi gặp bà soeur tại Paris 7. Theo như lối viết thông thường của dân Paris thì "Paris 7" có nghĩa là QUẬN 7 PARIS. Mà dân Việt sống ở Paris dù trước hay sau 75 chỉ có đông đảo thuộc QUẬN 13. Mt68 muốn nhắc đến một sự thật là họa may người Việt mình khi bất chợt đến Quận 13 mới có thể gặp người Việt hay người quen tình cờ mà thôi. Còn như nếu đến các nơi khác hay Quận khác rất hiếm gặp được người Việt quen, trừ trường hợp có hẹn gặp nhau trước tại đâu. Hôm đó TTL vội vã đến Quận 7 mà gặp được nhiều người liệu phần trăm (%) phịa là bao nhiêu?

3/-vừa lên khỏi métro, thì nhiều em bé, cụ già… chạy về phía ông chúc mừng:

Tuy TTL không nói rõ "nhiều em bé, cụ già..." là người Việt hay người Pháp? Nhưng Mt68 chủ quan thì nhiều em bé và cụ già... ở đây là NGƯỜI VIỆT (?) - Bởi sống ở Hải Ngoại chắc bà con thừa biết mọi sắc dân khác nhau, trời đất bao la, mạnh ai nấy khép kín mà sống. Đọc tin tức thì biết nầy nọ chứ không ai hưỡn mà chờ đón TTL ở ga Metro, trừ khi có tổ chức mới có tụ họp... mà lúc đó TTL đâu có nhóm họp gì mà gặp được người quen dễ dàng như vậy?

Chắc chắn câu nầy TTL hoàn toàn phịa 100% , giống hệt như VC hay tung tin VC đến đâu là dân chúng ùa ra chào mừng, vuốt ve ! Như chúng gạt dân Miền Bắc là dân chúng ùn ùn rước VC vô Sài Gòn vào ngày 30-4-75 vậy.

TTL nói vừa lên Metro là nhiều em bé, cụ già đến chúc mừng ! Các em bé nầy, các cụ già nầy đi đâu? đi đón TTL hả??? Làm sao biết TTL sẽ đến Paris 7 giờ nào? ga nào mà đón chứ? Xạo 1000%!

Chỉ một vài chi tiết nhỏ nhặt thôi nếu quan sát kỹ sẽ nhận ra VIỆT CỘNG TOÀN LÀ NÓI LÁO VÀ BỊA ĐẶT RẤT VÔ NHÂN TÍNH!

Thân kính- Trần Cao Lãnh

__________

Sunday, 3 July 2022

TÀI LIỆU TỰ KHAI CỦA VIỆT CỘNG NẰM VÙNG TÔN THẤT LẬP./-TCLạnh

 Nhạc sĩ Tôn Thất Lập người con đất Cố đô.

Lần đầu tiên tôi quen biết nhạc sĩ Tôn Thất Lập là tại thành phố Hồ Chí Minh sau ngày thống nhất đất nước.
Nhạc sĩ Tôn Thất Lập












Nhạc sĩ Tôn Thất Lập

Trước đó trong thời chiến tranh, tôi đã từng nghe một số ca khúc của anh trên làn sóng của Đài Tiếng nói Việt Nam. Cùng sinh hoạt trong Hội Âm nhạc thành phố HCM và Hội Nhạc sĩ Việt Nam, chúng tôi thường trao đổi chuyện trò về hoạt động âm nhạc của nhau.

Nhạc sĩ Tôn Thất Lập quê ở Huế, đó là quê nội, còn quê ngoại ở Đà Nẵng. Anh sinh ngày 25/2/1942 ở Đà Nẵng, sau đó ra sinh sống ở Huế.

Cụ thân sinh của anh biết chơi đàn nguyệt. Đêm về khuya ông thường chơi các bài nhạc cổ của đất Cố đô Huế. Cậu bé Lập lúc đó vào tuổi mẫu giáo rất thích nghe bố chơi đàn, nhưng vì trẻ con trong nhà không được thức khuya, nên cậu ta nằm trên giường giả vờ ngủ nhưng tai vẫn lắng nghe tiếng đàn thánh thót trong đêm khuya.

Khi học cấp I ở trường Dục Anh (Tam Kỳ), rồi trường Tiểu học An Cựu (Huế), cậu bé Lập đã tham gia ca hát trong phong trào văn nghệ học sinh. Trong sổ tay cậu ta chép các bài Nắng tươi (Hoàng Quý), Bắc Sơn (Văn Cao), Áo mùa đông (Đỗ Nhuận), Đoàn quân đi (Việt Lang)... Thế là từ khi bắt đầu học tiểu học, Tôn Thất Lập đã bắt đầu tiếp xúc với ca khúc tiến bộ và cách mạng. Khi lên cấp II, học ở trường Nguyễn Tri Phương (Huế), Tôn Thất Lập học nhạc với các nhạc sĩ Tôn Thất Tiết (Vỹ Dạ), Nguyễn Kính (An Cựu)… Rồi cậu ta lại còn học đàn mandoline nữa.

Khoảng 14 - 15 tuổi, đang học cấp 2, Tôn Thất Lập có sáng tác đầu tay, đó là bài Một dòng sông theo nhịp 3/4, lấy cảm hứng từ các bài valse nước ngoài nổi tiếng như Sông Danube xanh (Trauss), Sóng sông Danube (Ivanovici). Bài hát đã được một ca sĩ thời ấy tên là Dạ Ái hát trên đài phát thanh Huế.

Năm, sáu năm sau, Tôn Thất Lập chỉnh sửa lại bài Một dòng sông thành bài Lời ca trên miền biển cả được ca sĩ Thái Thanh hát ở Huế và Sài Gòn.

Khi học đại học, Tôn Thất Lập tham gia phong trào sinh viên - học sinh (SVHS) tranh đấu và trong thời gian này anh cũng đã sáng tác nhiều ca khúc cổ vũ cho phong trào. Đầu thập niên 60 thế kỷ trước, ở các đô thị miền Nam liên tục nổ ra các cuộc phản kháng chế độ cũ của trí thức và văn nghệ sỹ. Vào khoảng 1965 - 1966, từ ý thức phản chiến trong ca khúc Trịnh Công Sơn đến tinh thần dấn thân đấu tranh mạnh mẽ trong các ca khúc của SVHS, từ đây hình thành khuynh hướng âm nhạc tiến bộ của lớp trẻ đô thị miền Nam trong đó có Tôn Thất Lập. Trước đó, những sáng tác của anh chưa được phổ biến nhiều, nhưng từ khi có những sáng tác phục vụ phong trào đấu tranh của SVHS, thì tên tuổi của Tôn Thất Lập bắt đầu được quần chúng từ miền Nam đến miền Bắc biết đến.

Từ năm 1966, anh viết khá nhiều, có thể kể đến các ca khúc như Hát cho dân tôi nghe, Đồng lúa reo, Đêm hồng, Đỉnh non cao, Người đợi người, Giao ca… Trong các ca khúc này, bài Hát cho dân tôi nghe được đông đảo quần chúng biết đến, đặc biệt được giới trẻ đô thị miền Nam hưởng ứng nồng nhiệt: 

Hát cho dân tôi nghe tiếng hát tung cờ ngày nào

Hát cho đêm thiên thu lửa cháy trên trại giặc thù

Hát âm u trong đêm muôn cánh tay đang dậy lên

Hát cho anh công nhân xiềng xích như mây tan hoang

Hát cho anh nông dân bỏ cày theo tiếng loa vang…

Chính từ ca khúc nổi tiếng này, hình thành nên phong trào “Hát cho đồng bào tôi nghe”, tên gọi gần với tên bài hát. Trong những đêm văn nghệ SVHS, thường xuất hiện bài này. Đặc biệt, tháng 11/1968, nhà thơ Tần Hoài Dạ Vũ, thay mặt Hội đồng sinh viên Liên khoa Huế tổ chức đêm nhạc Tôn Thất Lập tại giảng đường Trường Đại học Khoa học mở đầu phong trào “Hát cho đồng bào tôi nghe”, trong đó bài Hát cho dân tôi nghe được hưởng ứng nồng nhiệt. Đêm Giáng sinh 1969 ở Sài Gòn, tại “khu tam giác sắt” các trường Đại học Văn khoa, Dược khoa, Nông-Lâm-Súc, đã đầy bọn công an chìm nổi, cảnh sát dã chiến trang bị dùi cui, khiên mây, súng phóng lựu đạn cay, mặt nạ đầu heo, nhưng SVHS Sài Gòn vẫn phớt lờ chúng và kéo về đây dự đêm “Hát cho đồng bào tôi nghe”, trong đó ca khúc Hát cho dân tôi nghe cùng với nhiều bài hát đấu tranh khác vang lên thách thức bọn địch. Tại thành phố Đà Lạt, có phong trào hát “Tranh đấu ca” chống chế độ cũ, Hát cho dân tôi nghe là một trong những bài hát đi vào tâm hồn, cuộc sống SVHS Đà Lạt thời ấy.

Để chống lại phong trào đấu tranh này, địch bắt giam một số SVHS. Riêng Tôn Thất Lập bị bắt 2 lần (tổng cộng khoảng 1 tháng) không khai thác được gì, địch phải trả tự do. Năm 1972, anh vào chiến khu, cuối 1973 ra Hà Nội, đầu 1975 sang Pháp để vận động Việt kiều và trí thức miền Nam.

Trong thời gian công tác tại Pháp anh có sáng tác hai bài Nhớ về miền Nam và Hướng về quê hương độc lập. Bài thứ hai viết đúng vào đêm 30/4/1975. Trong lễ mừng giải phóng miền Nam tại Pháp sau đó, nhạc

sĩ Tôn Thất Lập và nhạc sĩ Nguyễn Thiên Đạo (Việt kiều tiến bộ tại Pháp) cùng song ca bài này với cây guitar thùng. Sau ngày thống nhất đất nước, Tôn Thất Lập như được chắp cánh trên con đường nghệ thuật, anh đã sáng tác khá nhiều, một số bài phổ biến rộng rãi trong quần chúng. Sau 1975, sáng tác của Tôn Thất Lập
được nhiều người biết đến nhất là bài Trị An âm vang mùa xuân. Ta sẽ trở lại tác phẩm này vào cuối bài viết.

Về đề tài tình ca, Tôn Thất Lập viết khá nhiều, đáng chú ý có các bài Tình ca mùa xuân, Tình ca tuổi trẻ, Mưa thì thầm, Tình anh, Tình yêu mãi mãi, Trò chơi… Liên tục trong ba năm 1997, 1998, 1999, bài Tình anh của Tôn Thất Lập là một trong 30 bài hát quy định của Ban tổ chức Cuộc thi Tiếng hát truyền hình thành phố Hồ Chí Minh và từng được nhiều thí sinh chọn để hát dự thi. Hoàn cảnh ra đời bài này đặc biệt: Cách nay đã khá lâu, trong dịp đến thăm một trạm quân y dã chiến ở chiến trường xa, Tôn Thất Lập gặp gỡ trò chuyện với các thương binh đang nằm điều trị ở đây, trong đó có một chiến sĩ trẻ, người ở quận Tư. Anh thương binh này tha thiết yêu cầu nếu có gặp gia đình anh, nơi có người vợ trẻ yêu quý, thì xin đừng cho biết tin anh đang bị thương để gia đình khỏi lo lắng. Hình ảnh người chiến sĩ đổ máu trong cuộc chiến ác liệt, hy sinh cả tuổi thanh xuân của mình để cứu lấy cuộc sống của bao người đã làm Tôn Thất Lập xúc động, thầm nghĩ sẽ phải viết gì đây về những con người này. Về lại thành phố, anh sáng tác ca khúc Tình anh ghi lại cảm xúc, suy tư của mình nhân dịp đi thực tế ở chiến trường xa. Từ đoạn nhịp tự do (Ad libitum) chuyển sang đoạn vào nhịp (A tempo) và kết thúc ở đoạn cao trào thuộc giọng La trưởng, giai điệu trầm hùng sâu lắng thể hiện tình cảm yêu thương ngày càng dạt dào mãnh liệt đối với những con người từng hy sinh quên mình vì quê hương, đất nước, vì đồng chí, đồng bào:

Khi anh trở về em vẫn mong đợi

Tháng năm dài hơn một đời hoa

Em đã cho anh nhiều như thế

Chiến tranh dài như thế, nên có bao giờ anh nghĩ về anh

Dù có hy sinh cả tuổi thanh xuân ở chốn chiến trường xa…

Trong những bài tình ca của Tôn Thất Lập có bài Trò chơi vừa vui vừa dí dỏm khá thích hợp với tuổi trẻ tinh nghịch. Chẳng ai biết đích xác trò chơi con trẻ “oẳn tù tì” (one two three) từ nước ngoài du nhập vào nước ta vào thời điểm nào, chỉ biết từ lâu đã trở thành quá quen thuộc đối với các em nhỏ. Cảm hứng từ trò chơi này, Tôn Thất Lập đã viết nên một ca khúc sinh hoạt vui tươi, dí dỏm dành cho tuổi thanh niên.

Âm hình giai điệu và âm hình tiết tấu của bài hát khá giản dị, dễ nhớ, dễ thuộc. Chỉ với sáu câu ngắn gọn của thể loại ca khúc một đoạn, anh thể hiện khá thành công một loại “bài hát - trò chơi” cho giới trẻ: “Em ra cái kéo… Anh ra phong thư… Em ra cái búa… Anh ra cây kim…”. Qua bài hát, nam nữ lại trao đổi tình cảm với nhau: Mái tóc em “trói đời anh luôn”, đôi tay anh ôm “quanh em mãi…”. Và không chỉ đơn thuần là trò chơi, Tôn Thất Lập còn muốn đi xa hơn một chút, gởi gắm một vài quan niệm sống của mình vào bài hát: Phải “đánh” tan những thói đời gian dối (cái búa), phải “cắt” đi những cuộc tình vu vơ (cái kéo), tình yêu đôi lứa là tự nguyện của hai người, đâu có thể để “trọng tài” ra tay quyết định.

Trước khi kết thúc bài viết này, chúng ta trở lại với một ca khúc khá nổi tiếng của Tôn Thất Lập ra đời sau 1975, đó là bài Trị An âm vang mùa xuân. Ngày 30/4/1984 nhạc sỹ Tôn Thất Lập cùng với các văn nghệ sỹ thành phố Hồ Chí Minh về Đồng Nai dự lễ khởi công xây dựng công trình thủy điện Trị An. Trong không khí sôi nổi, tưng bừng hôm ấy, anh tưởng tượng đến ngày dòng điện Trị An rực sáng đem đến niềm vui và hạnh phúc cho mọi người trong công cuộc công nghiệp hóa, hiện đại hóa của đất nước. Chợt một nét nhạc vui tươi của một bài hát mới về Trị An vang lên trong anh. Thế là sau ít ngày trở về thành phố, anh sáng tác nên bài hát Trị An âm vang mùa xuân.

Bài hát nhanh chóng phổ biến trong quần chúng, nhất là giới trẻ. Chính cảm xúc và kỹ thuật sáng tác bài hát này là yếu tố quan trọng tạo nên giá trị của tác phẩm. Bài hát được cấu trúc theo thể hai đoạn AB. Trong đoạn A giai điệu thong thả, dàn trải nghe mênh mông như mặt hồ, nhiều “chùm ba” (triolet) được sử dụng khá hợp lý, xen lẫn các nốt có trường độ dài, tạo ra cảm giác khao khát thực hiện một ước vọng cao đẹp là tạo ra dòng điện cho Tổ quốc:

Một dòng nước trong hát câu chờ mong âm vang dòng sông

Một tình nước non thắp trong lòng anh sáng trong lòng người

Lặng nghe gió reo nhớ bao ngày qua ước mơ dạt dào

Lặng nghe nước reo thắp trong lòng ta giấc mơ rực sáng… 

Sang đoạn B, giai điệu có nhiều “phách đảo” (syncope) đầu mỗi câu nhạc hoặc đầu mỗi phân câu (tiết nhạc) tạo nên không khí rộn ràng, sôi nổi, thể hiện niềm vui đón mừng ánh điện Trị An phát sáng:

Dòng điện âm vang từ triệu con tim

Dòng điện mênh mang từ ngàn khối óc

Dòng điện mê say gọi ngày tương lai

Dòng điện bao la gọi đời bay xa…

Có thể nói nhạc sĩ Tôn Thất Lập đã thành công trong việc kết hợp nhuần nhuyễn giữa tiết tấu thể loại pop-rock với âm hình giai điệu dân tộc để sáng tác nên ca khúc nổi tiếng Trị An âm vang mùa xuân.

Trương Quang Lục
Tạp chí Sông Hương Online

HỌA SĨ TRỊNH CUNG VÀ NHẠC SĨ TÔN THẤT LẬP ... AI LÀ NGƯỜI NÓI LÁO ??????./-TCLãnh

  


***TRỊNH CUNG VIẾT NGUYÊN VĂN:

"Thậm chí khi anh được kiến trúc sư Nguyễn Hữu Thái đưa đến Đài Phát Thanh Sài Gòn để hát bài Nối Vòng Tay Lớn mừng chiến thắng lịch sử 30-4-75, TCS, tác giả của ca khúc có tính dự báo cho ngày huy hoàng này của quân Giải phóng và bi thảm cho phía VNCH, cũng bị Tôn Thất Lập, một nhạc sĩ chủ chốt trong phong trào Hát Cho Đồng Bào đã thoát ly đi theo MTGPMN, đuổi ra khỏi phòng thu: "Mày có tư cách gì mà hát ở đây!”…"

____________

***TÔN THẤT LẬP KỂ TRÊN BÁO VIỆT CỘNG:




"Ông kể, ngày 30/4 khi đang ngắm hoa tại vườn nhà (lúc này bên Pháp trời còn rét) lại thấy nụ hoa quỳnh hé nở, lạ thế! Đúng lúc ấy, ông có điện thoại của Soeur Francoise Vandermeerch báo tin Việt Nam đã chiến thắng.

Thế là ông tức tốc tới nhà bà ở Paris 7, vừa lên khỏi métro, thì nhiều em bé, cụ già… chạy về phía ông chúc mừng - đấy là hình ảnh đẹp nhất theo ông, trong cuộc đời. Rồi ngay buổi trưa 30/4, ông cùng tổ chức tiếp quản Đại sứ quán VNCH, sau đó ông cùng các sinh viên Việt Nam du học hát giữa thủ đô Paris nắng vàng tươi. Ngay tối ấy, Hội Người Việt Nam ở Pháp, bạn bè quốc tế mở dạ hội mừng chiến thắng, bài “Hướng về quê hương độc lập” ông vừa sáng tác cùng nhà soạn nhạc Nguyễn Thiên Đạo được hát ngay trong dạ hội."

______________

*Ghi chú: Những đoạn trích bên trên đều được lấy ra từ các bài đã đăng trên WebBlog Mt68 trước đây 1 ngày và hôm nay./- TCLãnh

TÀI LIỆU VIỆT CỘNG NẰM VÙNG- VÔ BƯNG NHẠC SĨ TÔN THẤT LẬP VÀ NGÀY 30-4-1975 CÓ MẶT TẠI ĐÀI PHÁT THANH SÀI GÒN LÚC DƯƠNG VĂN MINH ĐỌC LỊNH VNCH ĐẦU HÀNG./-TCLãnh

THEO TIẾT LỘ CỦA HỌA SĨ TRỊNH CUNG: TÔN THẤT LẬP LÀ ĐỨA ĐUỔI TRỊNH CÔN SƠN RA KHỎI PHÒNG THU ÂM LÚC VIỆT CỘNG CHUẨN BỊ PHÁT THANH LỊNH ĐẦU HÀNG CỦA DƯƠNG VĂN MINH TRƯỚC 11 GIỜ TRƯA NGÀY 30-4-1975- LÚC ĐÓ VIỆT CỘNG ĐÃ CHIẾM ĐÀI PHÁT THANH SÀI GÒN - KTS NGUYỄN HỮU THÁI CÓ ĐƯA TRỊNH CÔN SƠN VÀO ĐÀI ĐỂ TRỰC TIẾP THU ÂM  ĐÍCH THÂN TRỊNH CÔN SƠN ĐỜN, CA BÀI "NỐI VÒNG TAY LỚN"- NHƯNG THEO TRỊNH CUNG THÌ TÔN THẤT LẬP ĐÃ CHỈ VÀO MẶT TCS NÓI  "Mày có tư cách gì mà hát ở đây!”…" - NHƯ VẬY CHÍNH TRỊNH CÔN SƠN KHÔNG HỀ HÁT BÀI NỐI VÒNG TAY LỚN HÔM LỊCH SỬ ẤY- MÀ RẤT CÓ THỂ BÀI NỐI VÒNG TAY LỚN ĐƯỢC PHÁT SÓNG THỜI KHẮC ẤY LÀ DO ĐÀI LẤY RA TỪ MỘT TAPE CŨ, KHÔNG PHẢI DO CHÍNH TRỊNH CÔN SƠN HÁT NHƯ BÁO CHÍ VIỆT CỘNG ĐÃ LẬP ĐI, LẬP LẠI CHO MÃI TẬN BÂY GIỜ 2022. (*Chuyện nầy chúng tôi sẽ phân tách chi tiết sau./-Mt68) ./-TCLãnh

_______________________________

Nhạc sĩ Tôn Thất Lập: Cánh chim bay từ vùng lửa đỏ



30/04/2019 9:00 AM

(Chinhphu.vn) - Cuối những năm 60 của thế kỷ 20, nhạc sĩ Tôn Thất Lập đã cùng với các “nhạc sĩ sinh viên” như Trương Quốc Khánh, Trần Long Ẩn, Nguyễn Văn Sanh, Nguyễn Nam, Trần Nhật Nam... cùng nhau xuống đường, những đêm không ngủ, và “hát cho đồng bào tôi nghe”…

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và Nhạc sĩ Tôn Thất Lập trong phong trào Hát cho đồng bào tôi nghe. Ảnh Internet

Huế

Nhạc sĩ Tôn Thất Lập quê ở Huế, nhưng sinh tại Đà Nẵng. Bố ông có thời kỳ dạy học ở Đà Nẵng, rồi quen mẹ ông lúc đó đang bán hàng ở chợ Hàn (bà là người Đà Nẵng). Ngay từ thuở ấu thơ, ông đã chịu kiếp nạn chiến tranh. Tôn Thất Lập kể: “Hồi đó mình nhẹ quá, mẹ gánh mình đi tản cư, bên thúng nằm phải cho thêm mấy cục đá”.

Năm 1954, gia đình ông trở về Huế. Tại đây, từ những năm 60, nhiều người yêu âm nhạc đã biết đến những bản tình ca của Tôn Thất Lập như: “Những con đường nhỏ”, “Tiếng hát về khuya”… trong tập “Phố ca”. Với chủ đề tình yêu, về thân phận con người trong thời kỳ đau thương ấy, những ca khúc của anh đã mang đến cho công chúng sự đồng cảm và được phổ biến sâu rộng trong đông đảo thanh niên, sinh viên học sinh Huế.

Nói về những kỷ niệm về Huế, Tôn Thất Lập ít nhắc đến những địa danh nổi tiếng của mảnh đất kinh thành với đền đài lăng tẩm, mà ông chỉ nhắc đến những buổi xuống đường đấu tranh của học sinh, sinh viên lúc bấy giờ. Tôn Thất Lập nhớ lại, hôm đó đi uống cà phê với bạn về đến nhà khoảng 11 giờ đêm, đang là mùa mưa ở Huế nên đường phố vắng ngắt, bỗng có tiếng gõ cửa, lo quá không hiểu có chuyện gì, thì 2 bạn của ông là Trần Văn Hòa - sinh viên khoa toán, Trần Trọng Hán - sinh viên luật đưa cho ảnh Bác Hồ, khiến ông rất cảm động.

Tôn Thất Lập còn nhớ, ba ông kể: “Không biết cụ Phan Bội Châu hay tiền nhân nào từng nói đại để, tay bẩn lấy gì rửa? Lấy nước. Thế còn nước mà bẩn. Nước mà bẩn chỉ lấy máu mà rửa”. Và cũng từ đó, ông tham gia phong trào đấu tranh của học sinh, sinh viên, phật tử… Cũng trong thời gian này ông sáng tác bài “Hát cho dân tôi nghe”, được phổ biến rộng rãi ở Sài Gòn.

Sài Gòn

“Hát cho đồng bào tôi nghe” ban đầu là một phong trào tự phát, rồi sau có tổ chức dưới sự lãnh đạo của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam, với mục đích chính là góp phần tranh đấu vì hòa bình và thống nhất Việt Nam. Trong mấy năm đầu, nòng cốt của phong trào là Đoàn Văn nghệ sinh viên - học sinh Sài Gòn, thuộc Tổng hội Sinh viên Sài Gòn. Năm 1966, Đoàn Văn nghệ sinh viên - học sinh thuộc Tổng hội Sinh viên Sài Gòn đã được thành lập do sinh viên y khoa Trương Thìn làm trưởng đoàn và đã phổ biến những tập ca khúc phản chiến như “Hát từ đồng hoang” của nhạc sĩ Miên Đức Thắng.

Năm 1968, với cương vị Trưởng đoàn Văn nghệ sinh viên học sinh Sài Gòn, Chủ tịch Hội Sinh viên sáng tác - Tổng hội Sinh viên Sài Gòn, nhạc sĩ Tôn Thất Lập đã cùng với các nhạc sĩ sinh viên: Trương Quốc Khánh, Trần Long Ẩn, Nguyễn Văn Sanh, La Hữu Vang, Nguyễn Xuân Tân, Nguyễn Tuấn Kiệt, Nguyễn Nam, Nguyễn Phú Yên,... thực hiện phong trào “Hát cho đồng bào tôi nghe” qua các hoạt động tiêu biểu là văn nghệ trong “Hội Tết Quang Trung Sài Gòn” năm 1967, “Đêm nhạc Tôn Thất Lập” ở Đại học Dược khoa Sài Gòn (1967) do Tạp chí Đất Mới của sinh viên Luật khoa Sài Gòn tổ chức tại Đại học Khoa học Huế, “Đêm thơ nhạc” ở Đại học Sư phạm Huế vào tháng 12/1967.

Trong “Đêm văn nghệ vì hoà bình” tổ chức tại Trường Đại học Nông - Lâm - Súc sản Sài Gòn tối 27/12/1969 đã chính thức ra mắt tên gọi phong trào “Hát cho đồng bào tôi nghe”. “Hát cho dân tôi nghe tiếng hát tung cờ ngày nào/ Hát qua đêm thiên thu, lửa cháy trên trại giặc thù/ Hát âm u trong đêm, muôn cánh tay đang dậy lên/ Hát cho anh công nhân xiềng xích như mây tan hoang/ Hát cho anh nông dân bỏ cày theo tiếng loa vang…”.

Bài hát “Hát cho dân tôi nghe” được hàng ngàn sinh viên cất lên, lẫn với màu cờ Quang Trung phấp phới khiến cảnh sát chế độ tưởng đó là cờ đỏ sao vàng, càng thêm tức tối và đàn áp rất dữ dội. Cũng thời gian này, nhiều cảnh sát nổi, cảnh sát chìm bao vây các cổng trường: Đại học Văn khoa, Nông - Lâm - Súc sản, Dược khoa… bắt 179 sinh viên (trong đó có Tôn Thất Lập) và giam tại cảnh sát Q1 (Sài Gòn). Những sinh viên này cùng nhau tuyệt thực, đến ngày thứ hai, thứ ba chúng vẫn không thả. Đêm thứ ba họ tổ chức buổi ca nhạc, bài “Hát cho dân tôi nghe” vang lên trong nơi tạm giữ của cảnh sát.

Phong trào “Hát cho đồng bào tôi nghe” đã lan ra các nơi khác như Huế, Đà Nẵng, Cần Thơ, An Giang, Quy Nhơn, Đà Lạt, Phan Thiết... Tiếng hát tranh đấu tiếp tục vang lên tại giảng đường Đại học Sư phạm, Đại học Khoa học Huế (1970), tại Hội quán Thanh niên Phan Thiết (1972) và còn bay xa hơn, vượt ra khỏi Việt Nam, cuốn hút thanh niên trí thức tiến bộ ở nhiều nước trên thế giới.

Paris

Năm 1973, nhạc sĩ Tôn Thất Lập sang Pháp hoạt động cùng phong trào sinh viên nơi đây. Ông vừa đi học thêm nâng cao trình độ, vừa đi làm để kiếm sống. Hằng đêm, ông vẫn nghe qua đài về tình hình chiến trận, dõi theo những hoạt động của sinh viên nước nhà. Rồi còn nghe cả tiếng hát không ngủ, tiếng hát của người bị đọa đầy vẫn vọng về, làm ông luôn nhớ về miền Nam.

Thời gian này Tôn Thất Lập sáng tác nhiều ca khúc như “Không thể ngồi yên”, “Tiếng gọi sinh viên”, “Thanh niên ơi phố phường gọi ta đó”… bằng tình cảm rất tha thiết, nung nấu khi mà đất nước vẫn chìm trong lửa đỏ, như bài “Nhớ về miền Nam: “Có phải sáng mai nào khi nghe hai tiếng miền Nam/Anh đang mơ cánh chim từ vùng lửa đỏ/Quê hương ta một dải sông dài/Đã bao năm rồi nặng tình máu đổ…”.

Ông kể, ngày 30/4 khi đang ngắm hoa tại vườn nhà (lúc này bên Pháp trời còn rét) lại thấy nụ hoa quỳnh hé nở, lạ thế! Đúng lúc ấy, ông có điện thoại của Soeur Francoise Vandermeerch báo tin Việt Nam đã chiến thắng.

Thế là ông tức tốc tới nhà bà ở Paris 7, vừa lên khỏi métro, thì nhiều em bé, cụ già… chạy về phía ông chúc mừng - đấy là hình ảnh đẹp nhất theo ông, trong cuộc đời. Rồi ngay buổi trưa 30/4, ông cùng tổ chức tiếp quản Đại sứ quán VNCH, sau đó ông cùng các sinh viên Việt Nam du học hát giữa thủ đô Paris nắng vàng tươi. Ngay tối ấy, Hội Người Việt Nam ở Pháp, bạn bè quốc tế mở dạ hội mừng chiến thắng, bài “Hướng về quê hương độc lập” ông vừa sáng tác cùng nhà soạn nhạc Nguyễn Thiên Đạo được hát ngay trong dạ hội.

Bài này được Báo Nhân Dân (Việt Nam) đăng ngày 25/5/1975, có ghi: “Chúng tôi vừa nhận được sáng tác nhạc dưới đây của nhạc sĩ Tôn Thất Lập từ Paris gửi về”; “Chúng ta hướng về tổ quốc thân yêu/Và sáng nay ta thấy lòng phơi phới/ Phút giây rộn ràng tổ quốc hoàn toàn độc lập/Từ bao năm bao anh hùng nằm xuống/ Nhớ ơn Người từ thuở khai sinh… Miền Nam ơi miền Nam/Giờ núi sông hòa ca bài ca kết đoàn? Ta xóa tan hận thù…”. Có lẽ, ông cũng là một trong những người sớm nghĩ đến “Khép lại quá khứ, xóa đi hận thù” khi đất nước liền một dải.

Nhạc sĩ Tôn Thất Lập nay đã gần 80, ông bảo thời gian là một phạm trù triết học, con người chẳng thể nào “trốn” khỏi thời gian, hãy dành thời gian cho thật có ý nghĩa, một đời sống sinh động như trồng vài “bông hoa nhỏ bé” chẳng hạn. Tôn Thất Lập muốn nhắn nhủ thế hệ sinh viên, học sinh hôm nay: Trái tim các bạn phải rung động cùng với đất nước và cùng cả thế giới. Cuộc sống, tư duy phải gắn với dân tộc, điều quan trọng nhất vẫn là tâm hồn và trái tim.

Nhạc sĩ Tôn Thất Lập, với các bút danh khác là Trần Nhật Nam, Lê Nguyên, Nguyễn Xuân Tân, sinh ngày 25/2/1942 tại Huế.

Trước năm 1975, Tôn Thất Lập hoạt động âm nhạc trong phong trào “Hát cho đồng bào tôi nghe”. Những ca khúc như Hát cho dân tôi nghe, Xuống đường, Hát trong tù, hợp xướng Lúa reo trên khắp đồng bằng… của ông đã được cất cao trên các nẻo đường tranh đấu của học sinh, sinh viên các đô thị miền Nam.

Sau đó, ông được cử đi tu nghiệp sáng tác tại Nhạc viện Hà Nội và khi tốt nghiệp về làm công tác văn hóa của Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam. Ông sang Pháp năm 1974. Tại Paris, Tôn Thất Lập đã được Hội Sinh viên Sáng tác Hải ngoại xuất bản tuyển tập Những cánh chim từ vùng lửa đỏ.

Sau giải phóng, ông về nước, công tác tại Sở Văn hóa - Thông tin TPHCM. Nhiều ca khúc của ông đã được đông đảo quần chúng mến mộ như Tình ca mùa xuân, Tình ca tuổi trẻ, Trị An âm vang mùa xuân, Mưa thì thầm, Oẳn tù tì, Cô bé dễ thương, Tình yêu mãi mãi…

Bình Nguyên