Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.
Showing posts with label LeThiCongNhanVN. Show all posts
Showing posts with label LeThiCongNhanVN. Show all posts

Tuesday, 30 August 2016

LÊ THỊ CÔNG NHÂN TRONG NƯỚC THÌ HẢ DẠ....

MÀ NGUYỄN QUANG DUY PHÂN KHỐI 8406 Ở ÚC THÌ ĐE DỌA ĐỒNG BÀO KHÔNG ĐƯỢC VUI MỪNG VỀ CHUYỆN YÊN BÁI VC GIẾT NHAU./-TCL
***

LS. Lê Thị Công Nhân "Chúng tôi thấy hả lòng hả dạ!"



LS Lê Thị Công Nhân
Có một nghịch lý xảy ra, cộng đồng mạng Việt Nam tràn ngập những chia sẻ bày tỏ sự vui mừng, hả hê trái ngược hoàn toàn với câu nói “nghĩa tử là nghĩa tận”, truyền thống tốt đẹp mà người ngàn xưa để lại. Tại sao lại có một nghịch lý như thế này? Có phải người Việt Nam sống ác đến độ vô lương giống như một bài viết của tác giả Khánh Nguyên được đăng trên tờ báo VTC hay vì nguyên do nào khác?


Việt Nam Thời Báo (VNTB) đã có cuộc trao đổi với luật sư Lê Thị Công Nhân để tìm lời giải đáp xoay quanh những câu hỏi này.



PVThưa luật sư, thông thường người Việt mình hay tỏ ra đau buồn, khóc thương khi có người chết, nhưng điều này đã bị đảo ngược hoàn toàn khi mà trong mấy ngày qua cộng đồng mạng Việt Nam chứng kiến như một làn sóng người đã vui mừng, hả hê khi hay tin ba quan chức cấp cao của tỉnh Yên Bái bị chết bằng súng vào ngày 18/8/2016. Theo luật sư thì tại sao lại có một nghịch lý thế này?



Ls.Lê Thị Công Nhân: Sự kiện ba quan chức cấp cao của tỉnh Yên Bái chết trong một vụ án mà người ta mới xác định là do bắn bằng súng, có thể là bắn nhau hoặc có thể bị bắn, hoặc cũng có thể có những người khác liên quan bởi vì thông tin trên báo đài được phép xuất bản trong nước thì thấy có rất nhiều chi tiết gây nên những tò mò, những ý kiến mở rộng thêm để điều tra vụ án.



Câu hỏi liên quan đến hiện tượng tâm lý có vẻ như bất thường trong sự kiện vừa qua đó là nhiều người dân có thái độ không lấy gì làm đau buồn, tiếc thương trong sự kiện này. Thậm chí còn thể hiện quan điểm của mình về mặt chính trị của vấn đề bởi đây là những quan chức cấp cao nhất của một tỉnh thì cũng là cấp của một quốc gia bởi các tỉnh liên kết lại thì thành một quốc gia. Và ông Chi cục trưởng kiểm lâm (Đỗ Cường Minh) cũng là một chức vụ rất quan trọng bởi Yên Bái là một tỉnh có nhiều diện tích rừng chứ không như ở thủ đô Hà Nội, Sài Gòn hay một số tỉnh thành khác. Cũng xin chia sẻ về quan điểm cá nhân của tôi cũng là một người cảm thấy có một sự hả lòng, hả dạ nhất định khi nghe những tin tức đó. Tôi là một dân đen và tôi không ngần ngại thể hiện cảm xúc của mình, tôi có mượn trang facebook của chồng tôi để viết một status ngắn ngắn. Sở dĩ tôi có cái cảm giác và thái độ như vậy là vì đối với riêng bản thân tôi, tôi sinh ra và sống dưới chế độ độc tài Cộng sản Việt Nam tôi thấy rõ rằng, giờ tôi đã gần 40 tuổi thì cả cuộc đời của tôi đã bị cai trị như là một nô lệ và nhà nước này là tên nô lệ hết sức thâm độc, khát máu trong việc nô dịch người dân Việt Nam. Họ đã tuyên truyền, nhồi sọ người dân Việt Nam để làm cho người dân Việt Nam trở nên những con người sống trong sự dối trá một cách hoàn toàn cố ý hoặc những người nào không cố ý thì cũng trở nên tê liệt, trơ lì về mặt cảm xúc. Đấy là những suy nghĩ riêng của tôi.



Và bây giờ khi Internet bùng nổ, mạng xã hội bùng nổ thì người ta mới bắt đầu được tiếp cận nhiều hơn với những thông tin sự thật, những thông tin đa chiều và người ta bắt đầu dần dần mạnh dạn thể hiện những suy nghĩ của mình, những cảm xúc của mình trong sự bớt sợ sệt, bớt giả tạo, chính vì thế mà hiện thực này có vẻ như mâu thuẫn với hiện tượng tâm lý trên chứ thật ra không có gì mâu thuẫn cả. Đối với những người dân đen như tôi, những người bị cai trị như những tên nô lệ, khi mà tôi thấy những tên chủ nô, những tên cai nô tức là những đám lâu la, những tên lãnh đạo của đất nước Việt Nam này với cái thể chế chính trị rất bất nhân, dối trá, được xây dựng và duy trì bằng sự bạo lực, nên khi tôi thấy những tên quan chức cấp cao, những tên lãnh đạo trong bộ máy nhà nước bị nhận một kết cục trong cuộc đời thì với những người dân đen như tôi, tôi nói thật là tôi chấp nhận bị ném đá khi chia sẻ những suy nghĩ của mình đó là tôi cảm thấy hả lòng, hả dạ mà như tôi đã chia sẻ. 



Đây là sự ức chế của tâm lý bị đè nén của những con người mà cả cuộc đời bị tuyên truyền những điều dối trá và không có cơ hội nào để có thể chống trả lại những áp bức, bóc lột bằng phương tiện bạo lực do Nhà nước cộng sản này gây ra, chỉ có những sự kiện như vừa xảy ra là một cơ hội cho người dân được xả ra những ức chế, những cái cay đắng, đau khổ mà người dân bị đè nén, bị gây bởi một cái Nhà nước, bởi một cái quản lý hành chính hết sức tăm tối, bóc lột xấu xa chứ hoàn toàn không phải là một câu chuyện cá nhân của anh hay của tôi, của những người đã nằm xuống mà đây là một hiện tượng mang tính xã hội rộng lớn và có những uẩn khuất như vậy.



PVNgay sau đó, báo chí Nhà nước đã cho đăng một bài viết có tựa đề “Khi kẻ vô lương đùa cợt trên nỗi đau tột cùng của thảm án” của tác giả Khánh Nguyên, đại khá bài báo đã chỉ trích những người có biểu hiện vui mừng khi các quan chức của tỉnh Yên Bái bị chết, luật sư nói sao với hành động của báo Nhà nước.



Ls.Lê Thị Công Nhân: Đấy là một bài báo (Khi kẻ vô lương đùa cợt trên nỗi đau tột cùng của thảm án), trước hết tôi khẳng định rằng mỗi một cá nhân hay một tờ báo đều có quyền nói lên suy nghĩ của họ, quyền  này tôi tôn trọng. Tiếp theo, tôi nói ý kiến thứ hai của tôi là việc họ sử dụng phương tiện báo chí để nói lên điều đó ở Việt Nam mà cách họ làm là hoàn toàn bất công. Bất công là vì sao? Ở Việt Nam không hề có xuất bản tư nhân, không hề có báo chí tư nhân cho nên khi anh sử dụng quyền được nói lên chính kiến của anh dù anh là cá nhân hay tổ chức nhưng quyền đó được thực hiện một cách độc quyền qua những phương tiện truyền thông được cấp phép. Ngược lại chúng ta có thể thấy những mạng xã hội, những trang blog…mà được coi là trái phép và những ngưởi quản lý những cái trang truyền thông mà nôm na gọi là “lề trái”, những trang cá nhân Facebook chẳng hạn để lên tiếng thì ngay lập tức là bị coi, bị đối xử một cách miệt thị như những tên tội phạm. 



Cho nên vấn đề không phải cứ thực hiện quyền của mình là đã công bằng mà anh phải thực hiện quyền đó bằng cách thức công bằng ít nhất phải có sự đáp lại hai bên, mà cả hai bên phải được ở trong tình trạng an toàn, trong một mức độ trung bình ngang nhau thế mới gọi là công bằng. Cho nên khi bài báo đó (Khi kẻ vô lương đùa cợt trên nỗi đau tột cùng của thảm án) xuất hiện thì tôi nhắn mạnh rằng, họ hoàn toàn có quyền cho những người không hề cảm thấy đau buồn về cái chết những quan chức kia là những kẻ vô lương. Họ có quyền nói lên suy nghĩ của họ nhưng cái cách họ sử dụng truyền thông một cách độc quyền như vậy, độc quyền tuyệt đối trong nội bộ lãnh thổ Việt Nam thì đó lại là một sự bất công mà như tôi đã nói những người dân như tôi, những người sống trong một xã hội không hề có tự do thông tin, tự do báo chí cũng như tự do xuất bản nên không còn cách nào khác phải nói lên trên các phương tiện mà nó nhỏ bé hơn,  đơn giản hơn mặc dù không phủ nhận nói vô cùng hiện đại đó là trên facebook chẳng hạn. 



Khi đọc những bài báo như vậy, tôi sử dụng quyền nói lên chính kiến của mình và không những thế, tôi còn có suy nghĩ hơi trẻ trong bài viết mà tôi đăng ở trang facebook của chồng tôi là tôi định đưa thêm một câu; “kính mời những người mà đau lòng, tiếc thương những tên quan chức kia cứ việc khóc thương, tôi hoàn toàn không dùng hoặc tôi không có khả năng dùng bất kỳ một phương tiện để bịt mồm họ, bắt họ giống tôi”. Vậy thì vấn đề dân chủ được đặt ra ở đây là tôi cũng có quyền yêu cầu họ không được phép gán ghép cho tôi bất kỳ tội hình sự hoặc là dùng những biện pháp bạo lực đối xử với tôi khi tôi nói lên chính kiến của tôi trong vụ việc ba quan đầu tỉnh Yên Bái bị chết trong vụ bắn nhau. Chưa có kết luận chính thức nhưng rõ ràng cho thấy đây không phải là vụ việc đơn giản, một vụ việc cực kỳ nghiêm trọng mà số “3” trong toán học là số nhiều, một vụ thảm án rất nghiêm trọng vì hai vị quan chức đứng đầu tỉnh lại bị như vậy.



PVThưa luật sư! Có một nguồn dư luận nói rằng: Đã là con người thì phải có nhân quyền, trong đó có quyền “không phân biệt đối xử”, vậy tại sao ba quan chức cấp cao của tỉnh Yên Bái bị chết lại bị người dân trong đó có những người hoạt động dân chủ ở Việt Nam vui mừng, một cách hành xử có phần không đúng chuẩn mực nhân quyền vậy có phải là đang đấu tranh vì dân chủ, nhân quyền hay là đang chuyển từ độc tài này sang độc tài khác? Luật sư nói sao về nguồn dư luận này?



Ls. Lê Thị Công Nhân: Theo tôi cái nguồn dư luận ấy nếu có thật lòng thì đó là cái não trạng nô lệ còn nếu như không thật lòng thì đấy là một tên an ninh mạng, một tên cảnh sát tư tưởng lão làng. Chúng ta thường nhầm lẫn giữa việc, nếu một người đấu tranh dân chủ hoặc một nền dân chủ thì phải tạo ra các thiên thần hay một xã hội hoàn hảo nó không có nghĩa như vậy. Dân chủ đó là khi tất cả mọi người được quyền nói lên chính kiến của mình, được quyền tự lựa chọn và chịu trách nhiệm với quyết định lựa chọn của mình mà không bị áp đặt bởi những bạo lực khiến cho con người ta không còn những lời nói và những việc làm đúng như chủ ý của họ, chính vì thế mà họ không còn phải chịu trách nhiệm với việc làm của mình. 



Đấu tranh dân chủ không phải là điều đưa tất mọi người trở thành những bậc thánh nhân, luôn sống trong sự tha thứ mà dân chủ là một nền tảng đưa đến một xã hội công bằng. Khi mà cộng sản với một xã hội không có dân chủ và khi mà họ thấy những người dân chủ tỏ thái độ hả hê, thỏa mãn như một cái công lý được thực thi, như một định mệnh được thực thi đối với những tên quan tham thì những luồng dư luận của cộng sản tận dụng, lợi dụng yếu tố tâm lý vẫn còn e dè, vẫn còn sợ sệt, vẫn còn câu nệ vào những cái văn hóa giáo điều, cổ xưa, lạc hậu để đánh vào điểm yếu của lòng người đó là đem những câu chuyện nào là truyền thống dân tộc, văn hóa Việt Nam phải tiếc thương người chết. Nếu chúng ta có một nền văn hóa như vậy thì nền văn hóa của chúng ta không bình thường. Bởi vì con người, chúng ta nhìn thấy trong lịch sử của chúng ta có rất nhiều tên tội đồ, trong lịch sử phong kiến với truyền thống văn hóa ngàn năm của đất nước ta thì ngay cả khi những tên tội đồ mà bị chết thì chúng ta vẫn lên án, lên án cho đến tận bây giờ chứ không phải chỉ trong sách sử. Vậy thì đó là những tên giặc ngoại xâm chúng ta dễ dàng nhận ra, nhưng những tên giặc nội xâm cũng là những tên tội đồ thì khi chết chúng ta lại không nhận ra điều đấy. Rất nhiều người cảm thấy ngại ngùng khi chia sẻ niềm thỏa mãn, hả dạ, hả lòng của mình. 



Tôi không thuộc trường hợp ấy mà tôi cổ vũ một lối sống rằng những người nào tiếc thương vô hạn, đau đớn khôn nguôi trước cái chết của những tên quan kia thì cứ việc đăng đàn mà tán tụng, mà tiếc thương, nhưng phải tôn trọng những người thấy được những tên đó là những tên tội đồ, những tên quan tham và khi chúng chết như vậy chúng tôi là những dân đen, chúng tôi thấy hả lòng hả dạ, chúng tôi được quyền nói lên chính kiến của mình. Các anh tiếc thương, các anh cứ đến mà viếng vòng hoa, mà gửi phong bì, mà khóc nức nở có ai cấm đâu.



VNTB chân thành cám ơn những chia sẻ của luật sư Lê Thị Công Nhân.


Hàn Giang

Thursday, 17 April 2014

LÊ THỊ CÔNG NHÂN BÊNH VỰC BẦU KIÊN THÌ QUẢ LÀ MỘT HIỆN VOI- CHỨ KHÔNG PHẢI HIỆN TƯỢNG BÌNH THƯỜNG - TÉ RA THEO LÊ THỊ CÔNG NHÂN THÌ KHÔNG NÊN GIAM CẦM BẦU KIÊN - HÃY ĐỂ CHO BẦU KIÊN SỐNG PHÂY PHÂY ĐÁNH CÁ ĐÁ BANH HÀNG TRIỆU MỸ KIM OK CHỨ GÌ ? CHỐNG CỘNG RỒI QUAY LẠI BÊNH CỘNG CÓ KHÁC GÌ DƯƠNG THU HƯƠNG Ở TRUỒNG./- Mt68

“Bầu” Kiên - sự cảnh tỉnh cho những ai còn ý định “xây nhà trên cát”

PAULO THÀNH NGUYỄN

21 Tháng 8 2012 lúc 21:20
 Tôi thực sự ấn tượng trước thái độ và khí phách của bầu Kiên trước tòa. Nó không chỉ đơn thuần là những kỹ năng nhưng còn là nội lực đến từ niềm tin bên trong của ông, niềm tin này đã thống nhất từ thái độ đến lời nói để tạo nên nhân cách của ông. 

Tôi đã từng viết bài về việc ông bị bắt vào ngày 20/8/2012, có đoạn nhấn mạnh rằng: "có một sự trùng hợp là các “đại gia” bị bắt vào thời điểm có khủng hoảng về kinh tế, điều đó cho thấy rằng sự nghiệp kinh doanh ở Việt Nam giống như việc “xây nhà trên cát”, có thể sụp đổ rất nhanh khi có một sự rung động, nó có thể đến từ bất ổn nội bộ đảng hay thậm chí từ một chính sách có lợi cho phe nhóm.

 Đất nước hiện nay vẫn duy trì nền kinh tế ngoài luồng, một doanh nghiệp bình thường muốn kinh doanh có lãi phải dựa vào kẻ hở của pháp luật, và điều đó trở thành sự trói buộc họ vào guồng máy của cơ chế, một guồng máy được điều hành dựa trên sự sai trái của tất cả mọi người.

Khi một cơ chế mà sự phân phối thu nhập dựa vào yếu tố “ xã giao” thì sự thành công về mặt vật chất chứa đựng nhiều bất công và may rủi. Nó tạo ra một hệ thống quản lý dựa trên cái sai của mỗi người. Ai cũng được đóng một “phốt” nhận dạng riêng cho mình, và mặc nhiên chúng ta trở thành nô lệ, một phạm nhân của cơ chế bất công với một bản án có sẵn treo lơ lửng."
Gần hai năm giam giữ, hôm 16/4/2014 ông tuyên bố mạnh mẽ trước tòa "Tôi bị buộc 4 tội danh trong khi cá nhân tôi trong 20 tháng qua đã có nhiều đơn, nhiều lần trả lời bản cung cơ quan điều tra, tôi cho rằng tôi không có tội, tôi bị oan. Do đó, tôi mong muốn phiên tòa xét xử sớm, công khai cho mọi người biết, dư luận xã hội biết, cho người dân được biết thực chất vụ án này là gì!". Phiên tòa sau đó bị hoãn. 

"Chưa từng thấy một trường hợp bị can trong một vụ án, gọi nôm na là về kinh tế, lại bị xích chân như là ông Bầu Kiên, thì đây quả thực là một sự việc rất hiếm thấy, rất là đặc biệt và theo một hướng tiêu cực; mà theo tôi nó đã mang tính chất giống như là sự ngược đãi"   LS Lê Thị Công Nhân

Tuesday, 8 January 2013


 LÊ THỊ CÔNG NHÂN LIÊN LẠC VỚI HẢI NGOẠI DỄ DÀNG NHƯ VẦY - SAO KHÔNG LÊN TIẾNG GÌ VỀ ĐẢNG THĂNG TIẾN ? LTCNHÂN LẠI LÀ PHÁT NGÔN NHÂN CỦA THĂNG TIẾN?./- Mt68

Thư của Luật sư Lê Thị Công Nhân gửi Ban Tổ chức Giải thưởng Nhân quyền Vietnam Human Rights Network

Kính thưa Ban Tổ chức Giải thưởng Nhân quyền Vietnam Human Rights Network và các vị khách quý,

Thật bất ngờ khi giải thưởng nhân quyền của tổ chức Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam năm nay được trao cho 3 người phụ nữ, một điều chưa từng xảy ra kể từ khi giải thưởng được thành lập. Điều này cho thấy số lượng và vai trò của những người phụ nữ trong công cuộc đấu tranh dân chủ hóa Việt Nam ngày càng được nâng cao. Đây là một niềm tự hào lớn lao khi phụ nữ Việt Nam có vẻ như được thế giới biết đến nhiều hơn ở vai trò nạn nhân của nạn bạo hành gia đình và tình trạng lạc hậu nghèo nàn ở Việt Nam.

Các chị Tạ Phong Tần, Phạm Thanh Nghiên và Huỳnh Thục Vy đã và đang tranh đấu mạnh mẽ vì khát khao tự do và lý tưởng dân chủ thiêng liêng mà bất kỳ một người nào có lòng tự trọng và lương tri ở mức bình thường đều ước muốn. Tôi nói vậy vì ở Việt Nam hiện nay những điều cao đẹp ấy không chỉ là ước muốn xa vời mà còn là điều cấm kỵ nói tới. Ngay cả cánh đàn ông vốn được xưng tụng và cũng tự nhận mình là nam nhi đại trượng phu thì đa phần cũng trở nên câm lặng không dám đề cập đến những điều tốt đẹp đó, trừ những khi tán phét vớ vẩn ở các quán bia rượu với đôi mắt dáo dác vì sợ mật vụ chìm nổi các loại luôn đầy rẫy ở xung quanh.

Ba người phụ nữ ấy, mỗi người một xuất thân hoàn cảnh khác nhau, tính khí cũng khác nhau, nhưng tất cả đã gặp nhau ở điều quan trọng nhất trong tư cách làm người. Họ đã sống, suy nghĩ và hành động vì những giá trị tốt đẹp nhất của chính bản thân mình, vì cả cộng đồng và tổ quốc Việt Nam. Họ đã góp phần biến những điều tưởng chừng xa vời, cấm kỵ trong xã hội bị đảng cộng sản Việt Nam độc tài toàn trị thành những kiến thức, nhận thức có tính thúc đẩy và hiệu quả thiết thực đối với cộng đồng, xã hội.

Để có được điều ấy họ đã và vẫn đang đánh đổi rất nhiều với cái giá rất đắt. Cái giá ấy đắt đến nỗi nhiều người trong chúng ta chỉ dám tò mò về họ, tán dương họ nhưng không dám làm như họ, không dám tiếp cận họ. Đối mặt với chính quyền cộng sản Việt Nam là đối mặt với những con quỷ vẫn còn sống giữa loài người, chứ không như chủ nghĩa phát-xít là những bóng ma của thế giới. Con quỷ cộng sản là đỉnh cao của dối trá, xảo quyệt, tàn ác và đê tiện tới tận cùng. Những người được trao giải thưởng nhân quyền ngày hôm nay đều đã nhận thấy và trải nghiệm bản chất thật của chế độ độc tài nhưng họ vẫn sống mà không vì sự sống ấy mà phải đánh mất lòng tự trọng, tính thiện và khát khao tự do của mình. Vì thế, họ xứng đáng được giải thưởng nhân quyền ngày hôm nay, và còn hơn như thế, họ xứng đáng được hạnh phúc.

Xin cám ơn đã cho tôi thời gian để chia sẻ cảm nghĩ về những người phụ nữ Việt Nam phi thường mà tôi thật tự hào được làm đồng đội của họ.

Lê Thị Công Nhân
MẠNG LƯỚI NHÂN QUYỀN VIỆT NAM
Vietnam Human Rights Network
8971 Colchester Ave, Westminster, CA 92683
Tel.:  (714) 657-9488
Email: vnhrnet@vietnamhumanrights.net


Bản Tin Báo Chí
Ngày 9/12/2012


Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam 2012 tại Montréal, Canada


Giải Nhân Quyền Việt Nam 2012 đã được long trọng diễn ra tại Nhà Văn Hóa Côte-des-Neiges của thành phố Montréal vào chiều ngày 9 tháng 12 năm 2012 nhân dịp kỷ niệm Ngày Quốc Tế Nhân Quyền lần thứ 64. Buổi lễ được tổ chức do sự hợp tác của Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam và Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Vùng Montréal, và được sự bảo trợ của 18 tổ chức của người Việt trên thế giới, tại Canada, và địa phương như Hội Quốc Tế Y Sĩ Việt Nam Tự Do, Liên Hội Người Việt Canada, Hội Y Sĩ Việt Nam Tại Canada, Hội Cựu Quân Nhân QLVNCH tại Montréal, ... Đặc biệt Giải Nhân Quyền Việt Nam năm nay đã nhận được sự tài trợ của Cộng Đồng Người Việt San Diego, Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Montréal, và Hội Quốc Tế Y Sĩ Việt Nam Tự Do.

Mặc dù thời tiết Montréal đã trở lạnh, đông đảo đồng hương và khách mời vẫn đến sớm và chiếm hết chổ ngồi của hội trường nhà văn hóa Côte-des-Neiges, rất nhiều người đến trể phải đứng suốt buổi lễ vì không đủ ghế ngồi. Về phía chính quyền Canada có Thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải và phu nhân, hai Dân biểu  liên bang gốc Việt Mai Hoàng và Anne Quách Minh Thư, Dân biểu cựu Bộ trưởng Tư pháp Irwin Cotler, đại diện Dân biểu Thomas Mulcair, và Nghị viên Mount Royal, Lê Thị Minh Diễm. Trong thành phần tham dự có nhiều phái đoàn đồng hương đến từ xa như đại diện Cộng đồng Người Việt Toronto, đại diện Liên Hội Người Việt Canada (Ottawa), đại diện Ủy Ban Bảo Vệ Lao động (Toronto), Ủy viên Nhân quyền Liên Hội Người Việt Canada (Vancouver – British Columbia)…



Chân dung 3 khôi nguyên Giải Nhân Quyền Việt Nam 2012

Buỗi lễ được diễn ra trong bầu không khí trang nghiêm bằng hai ngôn ngữ Việt và Pháp trong mọi tiết mục theo sự hướng dẫn của 2 MC, Tiến sĩ Trương Minh Trí (đến từ Ottawa), và cô Đoan Thụy (đến từ Edmonton). Ban tổ chức đã khéo léo sử dụng tối đa thiết trí âm thanh và ánh sáng hiện đại của hội trường để liên tục đưa lên màn hình những slide shows và video clips ăn khớp với diễn tiến của chương trình buổi lễ.  Sau lễ nghi khai mạc, chương trình tiếp tục bằng diễn văn chào mừng quan khách của Bác sĩ Đào Bá Ngọc, Chủ tịch Cộng đồng Người Việt Quốc gia Montréal. Tiếp đến là diễn văn của Tiến sĩ Nguyễn Bá Tùng, Trưởng Ban Phối Hợp MLNQVN về ý nghĩa Ngày Quốc tế Nhân Quyền lần thứ 64 và Lể Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 11. Ông nói: “Giải Nhân Quyền Việt Nam năm nay có một ý nghĩa đặc biệt khi vinh danh 3 vị nữ lưu đã dấn thân, can cường, chấp nhận tù tội đứng lên cất tiếng nói cho quyền làm người. Nhà báo Tạ Phong Tần, Cô Phạm Thanh Nghiên, và cô Huỳnh Thục Vy…  Vượt qua nỗi sợ hãi của phận nữ nhi thường tình, cả ba đã thách thức nhìn thẳng vào mặt của những bạo chúa thời nay. Cường quyền đã đày đọa thân xác họ nhưng đã không khuất phục được ý chí kiên trì vì tự do, nhân phẩm và công lý của họ.”

Phần chính của buổi lễ là mục tuyên dương và trao giải. Ba bản tuyên dương nêu rõ những đóng góp của ba vị khôi nguyên Phạm Thanh Nghiên, Tạ Phong Tần, và Huỳnh Thục Vy cũng như những hy sinh gian khổ của họ trong việc dấn thân đấu tranh cho tự do và phẩm giá của người dân Việt Nam đã được long trọng đọc bằng hai thứ tiếng Việt và Pháp. Đặc biệt cả ba bản tuyên dương đều làm nổi bật vai trò của gia đình của các khôi nguyên trong việc nâng đỡ họ trên bước đường đấu tranh. Các giải thưởng được trao tượng trưng qua các đại diện do Ban Tổ Chức mời là một tấm plaque có khắc lời tuyên dương. Sau mục trao giải cho mỗi khôi nguyên, hội trường được nghe lời phát biểu của các khôi nguyên qua băng ghi âm được phát lại trong lúc phần chuyển ngữ tiếng Pháp được chiếu lên màn ảnh cho khách dự không hiểu tiếng Việt. Nhiều người tham dự đã không cầm được nước mắt khi nghe lời phát b iểu của các vị khôi nguyên từ Việt Nam.


Tiến sĩ Nguyễn Bá Tùng trao giải cho bà Kim Oanh, đại diện cô Phạm Thanh Nghiên

Chương trình Lễ trao giải nhân quyền năm nay đặc biệt được kết hợp với công tác trình thỉnh nguyện thư lên chính quyền liên bang Canada. Bác sĩ Đào Bá Ngọc, Chủ tịch Ban Chấp Hành Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Montréal lần lượt trao thỉnh nguyện thư có chữ ký của công dân Canada thu thập được trong thời gian qua đến các đại biểu Quốc hội hiện diện,  yêu cầu chính quyền liên bang Canada can thiệp với nhà nước VN trả tự do cho những tù nhân lương tâm và cải thiện tình trạng nhân quyền tại Việt Nam.  Các đại biểu quốc hội sau đó đã trình bày cảm tưởng về Giải Nhân Quyền và hứa sẽ chuyển đạt cho chính quyền liên bang Canada trong cơ hội sớm nhất, cũng như yêu cầu chính quyền Canada có những biện pháp cụ thể và hữu hiệu.


Nghị sĩ và các Dân biểu Liên bang Canada nhận thỉnh nguyện thư từ Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Montréal

Phần phát biểu được tiếp tục với Bác sĩ Cấn Thị Bích Ngọc, Chủ tịch BCH Hội Quốc Tế Y Sĩ Việt Nam Tự Do, và cô Khuê Tú, Ủy viên Nhân quyền của Liên Hội Người Việt Canada. Cả hai vị đã làm nổi bật sự đóng góp của nữ giới trong công cuộc đấu tranh cho nhân quyền và dân chủ tại quê nhà trong nhiều năm qua. Buổi lễ trao giải nhân quyền Việt Nam 2012 được kết thúc với phần trình diễn ca khúc Triệu Con Tim với một số người trẻ tham dự đến từ nhiều địa phương khác nhau.