Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.
Showing posts with label VCNVPhanQuangTue. Show all posts
Showing posts with label VCNVPhanQuangTue. Show all posts

Tuesday, 11 June 2019

ĐÂY TÀI LIỆU CŨ VỀ TÊN VCNV PHAN QUANG TUỆ - BÀ CON MUỐN ĐỌC THÊM HÃY BẤM VÀO LABEL BÊN DƯỚI BÀI SẼ CÓ NHIỀU CHỨNG MINH HƠN NỮA./-TCL

Bác sĩ Trần Văn Tích nói lại với Ông Thẩm phán Phan Quang Tuệ.


 
Trong thư trả lời mới đây, Ông thẩm phán cho biết sẽ tập trung vào hai nội dung : (1) nói rõ thêm  về tự do ngôn luận và tự do báo chí trong Tu Chính Án Thứ Nhất ; (2) trả lời câu hỏi Ông có bênh vực báo Người Việt Cali hay không.
 
Mạ lỵ phỉ báng là sự lạm dụng của tự do ngôn luận.
Có lẽ tôi là người đầu tiên nêu thắc mắc với Ông Thẩm phán Phan Quang Tuệ sau khi đọc bài tham luận của Ông ngày 22 tháng 7 nhân kỷ niệm một năm phát hành báo Người Việt Minnesota và nhân một dịp gì đó khác nữa.
Trong thư trả lời mới đây, Ông Thẩm phán cho biết sẽ tập trung vào hai nội dung chính : (1) nói rõ thêm về tự do ngôn luận và tự do báo chí trong Tu Chính Án Thứ Nhất; (2) trả lời câu hỏi Ông có bênh vực báo Người Việt Cali hay không.
Tôi tin tưởng rằng đồng bào nào ghé mắt vào những dòng này đều là những vị có trình độ và có nhân cách. Cho nên tôi mau lẹ chủ quan kết luận rằng nội dung thứ hai trong thư Ông Thẩm phán chỉ là một món qùa trang sức gửi đến bà con. Đọc tham luận nhân phát hành báo Người Việt Minnesota sau khi báo Người Việt đăng tác phẩm (!) Sơn Hào mà không trực tiếp hay gián tiếp, không công khai hay ngấm mgầm bênh vực báo Người Việt Cali thì chẳng lẽ Ông Thẩm phán lại đi bênh vực báo Saigon Nhỏ !
Cá nhân tôi nêu thắc mắc với Ông Thẩm phán rất cụ thể : đó là tự do báo chí, tự do ngôn luận có bị vi phạm trong bốn trường hợp cụ thể do chính Ông Thẩm phán nêu ra trong bài tham luận của mình hay không . Bốn trường hợp cụ thể đó là : (1) đăng bài phỏng vấn lãnh sự Việt cộng ; (2) va chạm Trương như Phùng –Hoàng Duy Hùng ; (3) Bùi Tín sang San Jose ; (4) Sơn Hào trên báo Người Việt Cali.
Thực ra nêu thắc mắc chỉ để mà nêu thôi, chỉ là đi theo lối mòn” hỏi tức là trả lời “ thôi chứ chắc chắn chẳng có ai là không biết câu giải đáp. Nhưng nay được lời của ông Alexander Hamilton do Ông Thẩm phán viện dẫn, tôi thấy rằng căn cứ vào public opinion và general spirit of the people thì trong bốn trường hợp, có đến ba trường hợp lạm dụng quyền tự do báo chí vì xúc phạm nặng nề và thô bạo public opinion và general spirit of the people. ( Trường hợp Trương như Phùng-Hoàng Duy Hùng thì tôi đã tự cho phép thưa cùng Ông Thẩm phán là Ông lạc đề)
Như thế, nhờ Ông Thẩm phán cung cấp thêm những cứ liệu tham khảo hữu gía, tôi có đủ luận cứ để hết sức an tâm kết án những hành động đăng phỏng vấn và đăng thư độc gỉa gây sốc, gây xì căng đan trong cộng đồng.Xin thành thật đa tạ Ông Thẩm phán
 
Bây gìơ xin phép chuyển qua thưa chuyện Ông Thẩm phán nhân đọc thư trả lời mới đây của Ông và xin được bắt đầu bằng điểm xuất phát.
A house divided against itself cannot stand. Trong văn học, tiêu đề là để gây sự chú ý. Tôi chú ý ngay đến tiêu đề này và qua nó, tôi kính xin giới truyền thông báo chí thương xót cái house chung, đừng có đăng phỏng vấn Việt cộng, đứng có đăng thư độc gỉa để divid nó against itself, trong khi kẻ thù không đội trời chung luôn luôn tìm cách divid nó.
 
Thẩm phán Phan Quang Tuệ viết :” Có nhiều buổi họp được triệu tập. Có tuyên cáo chung.Có kêu gọi tẩy chay, biểu tình. Có áp lực đòi sa thải nhân viên đã đăng lá thư. Có áp lực đòi tờ báo phải công bố lý lịch của độc gỉa Sơn Hào trong khi đây chính là điều chính tối kỵ trong ngành báo chí luôn luôn gĩư kín nguồn tin.Có ý kiến lập ủy ban theo dõi phân tích các bài của báo Người Việt. Nói cách khác cần lập ngay một Ban Kiểm Duyệt ngay giữa lòng cộng đồng người tỵ nạn cộng sản đi tìm tự do! Vậy có nên lập một ủy ban kiểm soát và chỉ đạo tư tưởng hay không ? Cộng đồng có nên thành lập một ủy ban quy định những điều mọi người tỵ nạn Cộng sản phải tuân theo trong những sinh hoạt cộng đồng như chào cờ, phủ cờ, hát quốc ca VNCH, hay đặt bàn thờ tổ quốc.  Và khi quy định những điều khoản này thì phải lập ra những đoàn cảnh sát để kiểm soát việc thi hành. Đây có phải là điều chúng t a mong muốn cho cộng đồng dân Việt tỵ nạn trở thành hay không ?”
 
Trong vụ Người Việt Cali, tờ báo là bị cáo và cộng đồng là nạn nhân. Thay vì điều tra truy tố kẻ có tội, Ông Thẩm phán lại dùng văn phong thậm xưng để bỉ mặt cộng đồng. Ông cố tình nói qúa lên, đến gần như nói ngoa, nhằm mục đích hài hước để chế riễu cộng đồng. Là người am hiểu pháp luật, Ông Thẩm phán không buồn phân biệt luật pháp trong môt quốc gia với luật pháp trong một cộng đồng. Những cơ cấu như “Ban kiểm duyệt, Ủy ban kiểm soát và chỉ đạo tư tưởng, những đoàn cảnh sát” chỉ có thể hiện hữu trong một quốc gia có chủ quyền. Làm sao một cộng đồng tỵ nạn lại có thể có được những thiết chế tương tự ? Cộng đồng chỉ có thể có những quy ước bất thành văn. Nhà văn cựu Đại tá Giao chỉ Vũ văn Lộc tổ chức sinh hoạt nhưng quên chào quốc kỳ. Dư luận phê phán. Ông cựu Đại tá Mai viết Triết lỡ lời nói một câu lẽ ra không nên nói. Công luận không đồng ý. Không thể nào có được cảnh sát,có được ủy ban này ủy ban nọ mà chỉ có thể có những buổi họp, những tuyên cáo, những kêu gọi mà thôi. Và đó là quyền lợi chính đáng , rất chính đáng ; vừa là trách nhiệm đương nhiên, rất đương nhiên của cộng đồng.
 
Ông Thẩm phán viết tiếp :” Báo Người Việt Cali, hay bất cứ tờ báo nào khác, không những là một cơ quan ngôn luận mà còn là một cơ sở thương mại, cung cấp công ăn việc làm cho nhân viên, và nhờ đó những nhân viên này nuôi sống gia đình, đóng góp vào ổn cố và thịnh vượng của cộng đống chúng ta nói chung. Nhân danh điều gì, lý tưởng nào, để cắt nguồn sống của bao gia đình ?”
Kính thưa Ông Thẩm phán, nhân danh tự do báo chí, nhân danh tự do ngôn luận chứ còn nhân danh gì nữa ! Mà không chỉ có The First Amendment đâu, ông thẩm phán ạ.  Trong văn kiện lập pháp De`claration francaise des Droits de l`Homme et du Citoyen ban bố năm 1789, điều 11 ghi :” La libre communication des pense`es et des opinions est un des droits les plus pre`cieux de l`Homme: tout Citoyen peut donc parler, e`crre, imprimer librement, sauf à repondre à l`abus de cette liberte` dans les cas de`terminés par la Loi.” Nhân danh ngũ đoạn đằng sau chữ sauf đấy, kính trình  Ông thẩm phán. Tôi sửng sốt không hiểu làm sao mà Ông Thẩm phán lại có thể lý luận không theo lệ thường như Ông đã lý luận. Kính thưa Ông Thẩm phán : trước Tòa án, khi Ông nhân danh công lý đưa ra lời buộc tội một tên du đãng, một gã du côn ăn nói quàng xiên lếu láo, khi khổng khi không vô cớ mạ lỵ chính thể quốc gia, sỉ nhục tập thể quân đội ; thì, khi ông hành sử đặc quyền pháp định như thế, chả lẽ ông cũng canh cánh lo rằng tên du đãng, gã du côn cũng từng đóng thuế,cũng phải nuôi sống gia đình của y ?
 
“ Và sau khi đóng cửa báo Người Việt California rồi thì đến phiên báo nào ? Cơ sở thương mại nào ? Phòng thuốc nào? Phòng mạch nào? Tiệm ăn nào chợ nào Quán càfê nào? Tiệm phở nào ? Tiệm hủ tíu nào ? Tiệm bánh mì nào ? Tiệm làm móng tay, cắt tóc nào ? Có phải đây là điều chúng t a mong nuốn cộng đồng dân Việt trở thành không ?”
Ông Thẩm phán lại thậm xưng một lần nữa rồi. Báo Người Việt California đang mang vi trùng Ebola. Phải cách ly tờ báo, phải tiêm  chủng cộng đồng. Những biện pháp phòng ngừa này thừa đủ để chặn đứng nạn dịch. Kính xin ông Thẩm phán yên tâm. Không có phòng mạch, nhà thuốc…nào bị lây lan đâu.
 
Cuối cùng tôi xin được đồng ý cùng Ông thẩm phán ở một điểm duy nhất. Tôi không hiểu tại sao lại có sơ hốt rất đáng tiếc khi trong bản tuyên bố chung của các hội đoàn và cá nhân phản đối báo Người Việt California lại có mục đòi tòa soạn công bố chi tiết về Sơn Hào ; mà điều này thật vô lý vô nghĩa vì công nhiên vi phạm bí mật nghề nghiệp trong ngành báo chí truyền thông.
Trần Văn Tích, MD

Tuesday, 22 July 2014

THẰNG TRỞ CỜ VC NẰM VÙNG NẦY NẾU ĐẮC CỬ

TRONG VÀI NGÀY LÀ BÀ CON NHẬN RA NÓ LÀ AI NGAY - LÀ THẰNG TRỰC DIỆN HẬU MÔN VC ĐẤY - KHÔNG TIN CỨ BẦU CHO NÓ RỒI SẼ TỨC HỘC MÁU CHẾT CHO MÀ COI./-Mt68


From: tue phanquang <tuephanquang4uscongress@gmail.com>
To: Thien Huynh <huynhluongthien@gmail.com>; Tho Nguyentan <thonguyentan@yahoo.com> 
Sent: Monday, July 21, 2014 10:51 PM
Subject: Xin giúp phổ biến

Anh Thiện và anh Thọ thân mến,
Tối hôm qua bận rộn và đông đảo nên không có dịp nói chuyện nhiều. Vợ chồng chúng tôi sẽ cố gắng sắp xếp để tham dự Ngày Văn Hoá Nghệ Thuật Việt Nam thứ bảy sắp tới.
Tôi gửi kèm đây thư thông báo tiệc gây quỹ tranh cử vào ghế Dân Biểu Liên Bang của tôi được tổ chức bởi một số thân hữu và nhờ hai anh phổ biến quảng bá khắp nơi giúp buổi tiệc thành công.  Và mong anh Thiện bỏ đăng vào báo Mõ.
Tranh cử thì hai anh cũng rõ là rất tốn kém và càng tốn kém hơn khi vào chung kết bầu general election.  Do đó sự cổ động và ủng hộ khắp nơi rất cần thiết.
Rất cám ơn hai anh.
Tuệ
-- 
TuePhanQuang4uscongress, PO Box 1687, Danville, CA 94526

PHAN QUANG TUỆ NẦY LÀ CON CỦA PHAN QUANG ĐÁN - TRƯỚC ĐÂY CŨNG CÓ CHUYỆN GÌ ĐÓ ĐI NGƯỢC VỚI NGƯỜI VIỆT TỴ NẠN ./-TCL


Những người Việt kết hôn giả sẽ bị thu hồi thẻ xanh và bị trục xuất
  

Những người Việt vừa qua đã xảy ra chuyện kết hôn giả gây rúng động trong cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ, vì vậy nhật báo Người Việt đã có bài phỏng vấn với cựu Thẩm Phán Phan Quang Tuệ dưới đây, để cho độc giả hiểu rõ hơn về những hậu quả của “kết hôn giả” và những vấn đề liên quan đến luật pháp. 


Để bảo lãnh một người phối ngẫu được định cư ở Mỹ theo diện vợ chồng, thì trước hết phải là vợ chồng thật sự. (Hình minh họa: Getty Images)

Lời tòa soạn: Việc cơ quan công lực Hoa Kỳ khám phá ra đường dây “kết hôn giả” liên quan tới hàng trăm người tại Houston, Texas và đưa ra tòa vào ngày 10 Tháng Năm, 2019, vừa qua đã gây rúng động trong cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ. Để độc giả hiểu rõ hơn về những hậu quả của “kết hôn giả” và những vấn đề liên quan đến luật pháp của việc này, nhật báo Người Việt đã có bài phỏng vấn cựu Thẩm Phán Phan Quang Tuệ.

Thẩm Phán Phan Quang Tuệ từng phục vụ trong lãnh vực di trú từ năm 1985. Ông từng là Luật Sư Công Tố cho Cơ Quan Di Trú và Nhập Tịch Hoa Kỳ (United States Immigration and Naturalization Service – INS) trong 5 năm. Sau đó ông được bổ nhiệm chức vụ Thẩm Phán Tòa Án Di Trú tại San Francisco trong 18 năm. Ông về hưu cuối năm 2012.

Trong khuôn khổ bài phỏng vấn này, mọi thông tin chỉ có tính cách tổng quát, không có tính cách cố vấn pháp lý, bởi luật pháp áp dụng cho mỗi trường hợp mỗi khác. Nếu độc giả có các vấn đề liên quan tới di trú, xin vui lòng tham khảo luật sư di trú, những người có thẩm quyền và kinh nghiệm tư vấn riêng cho quý vị.

Người Việt (NV): Khi nghe tin về một đường dây kết hôn giả do người Việt cầm đầu bị phát hiện và đưa ra tòa hồi Tháng Năm, 2019, ông có bình luận gì?

Cựu Thẩm Phán Phan Quang Tuệ (PQT): Là một thẩm phán có 23 năm hoạt động trong lĩnh vực di trú, những tin tức như thế này không có gì lạ đối với tôi. Tôi không có bình luận gì về sự việc này.

Bởi vì khởi sự căn bản từ luật pháp của Hoa Kỳ thì bất kỳ ai bị truy tố đều được dự đoán là vô tội cho tới khi bị tòa tuyên án là có tội. Vì thế chúng ta không nên phán xét vội cho tới khi có phán quyết sau cùng của tòa án.

NV: Với tư cách là thẩm phán, ông có thể giải thích rõ hơn về lý lẽ căn bản của Luật Di Trú Hoa Kỳ đối với các diện bảo lãnh đoàn tụ gia đình trong đó có diện vợ, chồng?

PQT: Trước hết, muốn bảo lãnh một người nhập cảnh tới Hoa Kỳ và định cư ở đây, thì cần phải dựa trên các điều khoản về cấp chiếu khán.

Hàng năm, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ quyết định số chiếu khán được cấp, cho mỗi diện bảo lãnh và cho từng quốc gia. Tuy nhiên, chiếu khán dành cho các diện bảo lãnh trực hệ như cha mẹ, vợ chồng, con cái dưới tuổi vị thành niên của công dân Mỹ thì không có giới hạn. Các trường hợp khác như bảo lãnh anh chị em, thì số lượng chiếu khán rất hạn chế cho nên chờ đợi rất lâu.

Với chiếu khán phối ngẫu (spouse) của công dân Mỹ, người công dân bảo lãnh nay phải nộp đơn lên Cơ Quan Di Trú (USCIS) để xin cấp chiếu khán và thị thực (visa) cho người phối ngẫu của họ. Chiếu khán này sẽ chứng minh mối liên hệ vợ chồng để nhập cảnh vào Hoa Kỳ.

Chiếu khán cho vợ chồng của công dân Hoa Kỳ đặt trên căn bản một chính sách quốc gia chủ trương đề cao và bảo vệ đoàn tụ gia đình.

Như vậy căn bản thì Người Bảo Lãnh (Petitioner) và Người Được Bảo Lãnh (beneficiary) phải là vợ chồng thực sự, không phải vợ chồng giả. Tức là họ đến với nhau dựa trên nền tảng tình thương yêu thật sự (gọi là “good faith” hoặc “bona fide”).

Một cuộc hôn nhân không dựa trên căn bản tình yêu, không dựa trên ý định gắn bó thực sự, mà dựa trên một mục đích vụ lợi khác, thì chiếu khán này vô giá trị.

Thế nhưng chính sách nhân đạo này đã bị lợi dụng bằng việc làm giả hôn thú (sham marriage), khiến các nhà lập pháp phải điều chỉnh lại luật để đối phó lại với sự gian dối này.

NV: Luật pháp đã điều chỉnh như thế nào để đối phó với việc kết hôn giả, thưa ông?

PQT: Trước năm 1986 nếu một công dân Mỹ muốn bảo lãnh cho người phối ngẫu thì chỉ việc hoàn thành mẫu đơn I-130 để xin chiếu khán (và mẫu đơn I-751 để điều chỉnh tình trạng di trú, nếu cần). Quá trình xét duyệt hồ sơ rất nhanh chóng, dễ dàng và thậm chí có thể không phải phỏng vấn vẫn được cấp chiếu khán và thị thực và cùng lúc được điều chỉnh tình trạng di trú thành thường trú nhân.

Điều này đã bị người ta lạm dụng bằng việc kết hôn giả. Do đó, từ năm 1986, đạo luật “Immigration Marriage Fraud Amendments – IMFA” mới ra đời, đưa ra một cột mốc “hai năm.”

Cụ thể, khi một công dân Hoa Kỳ kết hôn với một người ngoại quốc (ví dụ Việt Nam), thì người phối ngẫu chỉ được điều chỉnh di trú tại Mỹ có điều kiện, tức là được cấp thẻ xanh có điều kiện (conditional green card). Sau hai năm, cả hai vợ chồng phải cùng nộp đơn (joint petition) xin hủy bỏ điều kiện di trú tạm thời trở thành thường trú nhân lâu dài. Khi đó Sở Di Trú sẽ cứu xét, và nếu cuộc hôn nhân là hợp pháp thực sự, người phối ngẫu sẽ được cấp thẻ xanh 10 năm và có thể gia hạn sau 10 năm, nếu không vi phạm pháp luật (permanent green card).
Ngược lại, nếu cuộc hôn nhân bị xem là bất hợp pháp từ khởi thủy là một cuộc hôn nhân giả mạo, người phối ngẫu có thể bị bác đơn xin thẻ xanh và phải trở về Việt Nam. Tuy vậy, cũng có những trường hợp ngoại lệ như người phối ngẫu bị bạo hành gia đình, thì lại có điều luật nhân đạo cho họ được ở lại Hoa Kỳ.

Những người phối ngẫu có thẻ “Thẻ Xanh” (Green Card) phải định cư ít nhất 3 năm tại Hoa Kỳ, thì mới được nộp Đơn Xin Nhập Tịch (mẫu đơn N-400) và trải qua một kỳ phỏng vấn nữa, mới được trở thành công dân Hoa Kỳ.

Cựu Thẩm Phán Phan Quang Tuệ. (Hình: Phan Quang Tuệ cung cấp)

NV: Nếu việc kết hôn giả bị phát hiện, thì người bảo lãnh (petitioner) và người được bảo lãnh (beneficiary) sẽ bị hậu quả như thế nào, thưa ông?

PQT: Người bảo lãnh là công dân hoặc là thường trú nhân Hoa Kỳ. Họ cũng chính là người làm đơn, ký vào đơn và đứng ra nộp đơn bảo lãnh, xin visa cho người phối ngẫu. Do đó người bảo lãnh sẽ bị truy tố và chịu trách nhiệm hình sự theo luật pháp Hoa Kỳ.

Còn người phối ngẫu, tức là người được bảo lãnh, họ không trực tiếp làm đơn bảo lãnh, thì tùy trường hợp cụ thể để xử lý. Người phối ngẫu có thể nói họ là nạn nhân, họ không biết chuyện gì xảy ra, hay không có ý định phạm tội. Do đó không thể kết tội họ, nếu như không có bằng chứng nào chứng minh là họ có hành vi cố tình phạm tội.

NV: Vậy người phối ngẫu đang có thẻ xanh thông qua kết hôn giả, họ sẽ bị xử lý ra sao?

PQT: Như tôi đã giải thích ở trên, để bảo lãnh một người phối ngẫu được định cư ở Mỹ theo diện vợ chồng, thì trước hết phải là vợ chồng thật sự. Điều này được thể hiện qua chiếu khán thường trú nhân.

Vậy thì khi họ kết hôn giả, sẽ xem như không có chiếu khán, vì thế mà thẻ xanh của người phối ngẫu này, không còn giá trị.

Người phối ngẫu trong trường hợp này, sẽ bị thu hồi thẻ xanh và bị trục xuất về Việt Nam. Tất nhiên còn nhiều trường hợp ngoại lệ khác. Tòa án sẽ xét theo từng trường hợp cụ thể, “case by case.” Những người liên quan đến việc kết hôn giả sẽ được xử riêng biệt chứ không phải xử tập thể, hàng loạt như báo chí nói.

PV: Trong trường hợp công tố viên có bằng chứng cho thấy người phối ngẫu (người được bảo lãnh) có ý định phạm tội, thậm chí đã đưa tiền cho người bảo lãnh để họ đứng ra bảo lãnh diện vợ chồng bằng một hôn thú giả nhằm có được thẻ xanh thì sao?

PQT: Nếu người được bảo lãnh đang di cư trên lãnh thổ Hoa Kỳ tại thời điểm xử án, thì người này có thể bị truy tố. Nhưng tội danh và hình phạt luật định thế nào thì tùy trường hợp cụ thể.

Các trường hợp khác, chỉ cần khởi sự thủ tục dân sự (civil proceeding) và thực hiện các thủ tục hành chính để thâu hồi quy chế thường trú và tiến hành trục xuất mà không phải ngồi tù. Họ có thể bị chuyển sang cơ quan truy tố và thi hành về di trú (ICE) để xử lý và tiến hành trục xuất. Nhưng việc thực hiện trục xuất không đơn giản, cần phải qua một tiến trình.

NV: Vậy nếu người phối ngẫu còn đang ở Việt Nam, đang chờ được bảo lãnh thì sao, nếu hôn nhân của họ bị kết tội là giả?

PQT: Những người này không bị luận tội theo luật pháp Hoa Kỳ, nhưng hồ sơ của họ sẽ bị lưu trữ mãi mãi trong Sở Di Trú (USCIS) về việc dính líu tới kết hôn giả. Họ sẽ không có cơ hội để xin được thị thực vào Mỹ theo diện vợ chồng và có thể nhiều diện khác.

NV: Quá trình trục xuất diễn ra như thế nào thưa ông?

PQT: Cần hiểu rằng ICE là cơ quan truy tố và thi hành Luật Pháp Di Trú. Việc giam giữ (custody) của ICE không có tính cách trừng phạt mà chỉ có tính cách hành chánh nhằm giam giữ những người bị trục xuất để chờ ngày trả họ về đất nước mà họ có quốc tịch.

Thủ tục trục xuất phải dựa trên bản án sau cùng (tức là người bị trục xuất không còn kháng án gì nữa), và áp dụng cho những người không phải là công dân Mỹ. Trong bài phỏng vấn này, chúng ta đang nói về công dân Việt Nam.

Muốn trục xuất công dân này thì trước hết, chính phủ Việt Nam phải đồng ý nhận những người này.

Xin nói rõ thêm, ngày 22 Tháng Giêng năm 2008, hai chính phủ Việt Nam và Hoa Kỳ đã ký một thỏa ước (Memorandum of Understanding – MOU) là chính phủ Việt Nam sẽ bắt đầu nhận những người Việt Nam bị chính phủ Hoa Kỳ trục xuất những người đến Hoa Kỳ sau ngày thiết lập bang giao là ngày 12 Tháng Bảy, 1995.

Điều này, không có nghĩa là những người Việt Nam tới Mỹ trước ngày 12 Tháng Bảy năm 1995 thì được miễn trục xuất. Chỉ đơn giản là hai chính phủ chưa có một văn bản thỏa thuận nào dành cho các trường hợp này mà thôi.

NV: Nhưng nếu Hoa Kỳ đã ra lệnh trục xuất mà chính phủ Việt Nam chưa chịu nhận thì sao?

PQT: Nếu chính phủ Việt Nam không hoặc chưa có văn bản nhận lại công dân của họ thì ICE sau khi giam giữ trong một thời hạn nhất định (thường là 90 ngày), phải phóng thích những người này cho đến khi có thể thi hành lệnh trục xuất. Nhưng lại không có một quy chế, một văn bản nào để quản lý những người này khi phóng thích, thành thử ICE chỉ đòi hỏi họ trình diện có thể một năm một lần, hoặc qua điện thoại, hoặc gắn chip theo dõi vào chân. Các đời tổng thống trước, những người này vẫn được ở cùng gia đình, co khi con được có giấy phép để làm việc. Nhưng tới thời Tổng Thống Trump, ngay cả những người tuân thủ luật pháp, dù đang có gia đình, con nhỏ, dù đi trình diện đều đặn, thì tất cả cũng có thể bị giam giữ để chờ ngày trục xuất. Các cơ quan hành pháp, đã không suy xét theo từng trường hợp cụ thể, không nhân nhượng, gieo rắc nỗi sợ hãi cho nhiều gia đình. Điều này, theo cá nhân tôi, là một vấn đề về khía cạnh nhân đạo, đi ngược lại với giá trị căn bản của nước Mỹ.

NV: Nếu người phối ngẫu với công dân Hoa Kỳ đã có quốc tịch, khởi đầu là từ một hôn thú giả từ hàng chục năm về trước, nay bị phát hiện và bị kết tội, thì điều gì xảy ra với họ?

PQT: Căn cứ vào Luật Liên Bang Hoa Kỳ về việc tước quốc tịch (8 U.S. Code § 1451 part 340 – Revocation of naturalization) và hướng dẫn tại: Volume 12, Part L, Chapter 2 công bố trên Website Sở Di Trú (USCIS) thì: “Bất kể người nào có được Quốc Tịch Mỹ bằng cách gian dối, bất hợp pháp đều bị tước quốc tịch.”

Như vậy những người này, dù cố ý hay hay không cố ý trong việc kết hôn giả, dù sự việc xảy ra đã lâu hay họ đã có quốc tịch bao năm trước đi nữa, thì khi bị phát hiện vẫn có thể bị thu hồi quốc tịch. Chỉ có Văn Phòng Bộ Tư Pháp (US Attoney Office) mới có thẩm quyền khởi sự thủ tục và ra phán quyết về thu hồi quốc tịch.

Cần nói thêm rằng, nếu một người từng tham gia vào tổ chức khủng bố, hay một đảng độc tài như Đảng Cộng Sản trong vòng 5 năm kể từ ngày nhập quốc tịch, nếu bị phát hiện che giấu sự việc này, thì sẽ bị tước quốc tịch.

NV: Vậy còn người đóng vai trò là người bảo lãnh, nếu bị kết tội tham gia kết hôn giả, liệu có bị tước quốc tịch (hoặc tước thẻ xanh) và trục xuất không?

PQT: Nếu người bảo lãnh (đương đơn đứng ra nộp hồ sơ bảo lãnh) đã có quốc tịch Mỹ một cách hợp pháp (ví dụ do cha mẹ bảo lãnh, hoặc từng được bảo lãnh diện vợ chồng trước đó nhưng là vợ chồng thật) thì sẽ không bị tước quốc tịch. Người này là công dân Mỹ hợp pháp nên sẽ không bị trục xuất dù phạm tội kết hôn giả. Nhưng người này, nếu phạm tội kết hôn giả, sẽ bị xử tội hình sự theo luật pháp Hoa Kỳ và có thể bị kết án tù.

Trường hợp người này chưa có quốc tịch, đang là thường trú nhân hợp pháp, nếu phạm tội kết hôn giả, tùy theo mức độ nặng nhẹ, có thể bị xử tội hình sự và có thể bị trục xuất về Việt Nam (nếu người này định cư Mỹ sau ngày 12 Tháng Bảy, 1995).

NV: Xin cảm ơn cựu Thẩm Phán Phan Quang Tuệ về bài phỏng vấn này! (Tâm An)

Wednesday, 17 September 2014

Bác sĩ Trần Văn Tích nói lại với Ông Thẩm phán Phan Quang Tuệ.


 
Trong thư trả lời mới đây, Ông thẩm phán cho biết sẽ tập trung vào hai nội dung : (1) nói rõ thêm  về tự do ngôn luận và tự do báo chí trong Tu Chính Án Thứ Nhất ; (2) trả lời câu hỏi Ông có bênh vực báo Người Việt Cali hay không.
 
Mạ lỵ phỉ báng là sự lạm dụng của tự do ngôn luận.
Có lẽ tôi là người đầu tiên nêu thắc mắc với Ông Thẩm phán Phan Quang Tuệ sau khi đọc bài tham luận của Ông ngày 22 tháng 7 nhân kỷ niệm một năm phát hành báo Người Việt Minnesota và nhân một dịp gì đó khác nữa.
Trong thư trả lời mới đây, Ông Thẩm phán cho biết sẽ tập trung vào hai nội dung chính : (1) nói rõ thêm về tự do ngôn luận và tự do báo chí trong Tu Chính Án Thứ Nhất; (2) trả lời câu hỏi Ông có bênh vực báo Người Việt Cali hay không.
Tôi tin tưởng rằng đồng bào nào ghé mắt vào những dòng này đều là những vị có trình độ và có nhân cách. Cho nên tôi mau lẹ chủ quan kết luận rằng nội dung thứ hai trong thư Ông Thẩm phán chỉ là một món qùa trang sức gửi đến bà con. Đọc tham luận nhân phát hành báo Người Việt Minnesota sau khi báo Người Việt đăng tác phẩm (!) Sơn Hào mà không trực tiếp hay gián tiếp, không công khai hay ngấm mgầm bênh vực báo Người Việt Cali thì chẳng lẽ Ông Thẩm phán lại đi bênh vực báo Saigon Nhỏ !
Cá nhân tôi nêu thắc mắc với Ông Thẩm phán rất cụ thể : đó là tự do báo chí, tự do ngôn luận có bị vi phạm trong bốn trường hợp cụ thể do chính Ông Thẩm phán nêu ra trong bài tham luận của mình hay không . Bốn trường hợp cụ thể đó là : (1) đăng bài phỏng vấn lãnh sự Việt cộng ; (2) va chạm Trương như Phùng –Hoàng Duy Hùng ; (3) Bùi Tín sang San Jose ; (4) Sơn Hào trên báo Người Việt Cali.
Thực ra nêu thắc mắc chỉ để mà nêu thôi, chỉ là đi theo lối mòn” hỏi tức là trả lời “ thôi chứ chắc chắn chẳng có ai là không biết câu giải đáp. Nhưng nay được lời của ông Alexander Hamilton do Ông Thẩm phán viện dẫn, tôi thấy rằng căn cứ vào public opinion và general spirit of the people thì trong bốn trường hợp, có đến ba trường hợp lạm dụng quyền tự do báo chí vì xúc phạm nặng nề và thô bạo public opinion và general spirit of the people. ( Trường hợp Trương như Phùng-Hoàng Duy Hùng thì tôi đã tự cho phép thưa cùng Ông Thẩm phán là Ông lạc đề)
Như thế, nhờ Ông Thẩm phán cung cấp thêm những cứ liệu tham khảo hữu gía, tôi có đủ luận cứ để hết sức an tâm kết án những hành động đăng phỏng vấn và đăng thư độc gỉa gây sốc, gây xì căng đan trong cộng đồng.Xin thành thật đa tạ Ông Thẩm phán
 
Bây gìơ xin phép chuyển qua thưa chuyện Ông Thẩm phán nhân đọc thư trả lời mới đây của Ông và xin được bắt đầu bằng điểm xuất phát.
A house divided against itself cannot stand. Trong văn học, tiêu đề là để gây sự chú ý. Tôi chú ý ngay đến tiêu đề này và qua nó, tôi kính xin giới truyền thông báo chí thương xót cái house chung, đừng có đăng phỏng vấn Việt cộng, đứng có đăng thư độc gỉa để divid nó against itself, trong khi kẻ thù không đội trời chung luôn luôn tìm cách divid nó.
 
Thẩm phán Phan Quang Tuệ viết :” Có nhiều buổi họp được triệu tập. Có tuyên cáo chung.Có kêu gọi tẩy chay, biểu tình. Có áp lực đòi sa thải nhân viên đã đăng lá thư. Có áp lực đòi tờ báo phải công bố lý lịch của độc gỉa Sơn Hào trong khi đây chính là điều chính tối kỵ trong ngành báo chí luôn luôn gĩư kín nguồn tin.Có ý kiến lập ủy ban theo dõi phân tích các bài của báo Người Việt. Nói cách khác cần lập ngay một Ban Kiểm Duyệt ngay giữa lòng cộng đồng người tỵ nạn cộng sản đi tìm tự do! Vậy có nên lập một ủy ban kiểm soát và chỉ đạo tư tưởng hay không ? Cộng đồng có nên thành lập một ủy ban quy định những điều mọi người tỵ nạn Cộng sản phải tuân theo trong những sinh hoạt cộng đồng như chào cờ, phủ cờ, hát quốc ca VNCH, hay đặt bàn thờ tổ quốc.  Và khi quy định những điều khoản này thì phải lập ra những đoàn cảnh sát để kiểm soát việc thi hành. Đây có phải là điều chúng t a mong muốn cho cộng đồng dân Việt tỵ nạn trở thành hay không ?”
 
Trong vụ Người Việt Cali, tờ báo là bị cáo và cộng đồng là nạn nhân. Thay vì điều tra truy tố kẻ có tội, Ông Thẩm phán lại dùng văn phong thậm xưng để bỉ mặt cộng đồng. Ông cố tình nói qúa lên, đến gần như nói ngoa, nhằm mục đích hài hước để chế riễu cộng đồng. Là người am hiểu pháp luật, Ông Thẩm phán không buồn phân biệt luật pháp trong môt quốc gia với luật pháp trong một cộng đồng. Những cơ cấu như “Ban kiểm duyệt, Ủy ban kiểm soát và chỉ đạo tư tưởng, những đoàn cảnh sát” chỉ có thể hiện hữu trong một quốc gia có chủ quyền. Làm sao một cộng đồng tỵ nạn lại có thể có được những thiết chế tương tự ? Cộng đồng chỉ có thể có những quy ước bất thành văn. Nhà văn cựu Đại tá Giao chỉ Vũ văn Lộc tổ chức sinh hoạt nhưng quên chào quốc kỳ. Dư luận phê phán. Ông cựu Đại tá Mai viết Triết lỡ lời nói một câu lẽ ra không nên nói. Công luận không đồng ý. Không thể nào có được cảnh sát,có được ủy ban này ủy ban nọ mà chỉ có thể có những buổi họp, những tuyên cáo, những kêu gọi mà thôi. Và đó là quyền lợi chính đáng , rất chính đáng ; vừa là trách nhiệm đương nhiên, rất đương nhiên của cộng đồng.
 
Ông Thẩm phán viết tiếp :” Báo Người Việt Cali, hay bất cứ tờ báo nào khác, không những là một cơ quan ngôn luận mà còn là một cơ sở thương mại, cung cấp công ăn việc làm cho nhân viên, và nhờ đó những nhân viên này nuôi sống gia đình, đóng góp vào ổn cố và thịnh vượng của cộng đống chúng ta nói chung. Nhân danh điều gì, lý tưởng nào, để cắt nguồn sống của bao gia đình ?”
Kính thưa Ông Thẩm phán, nhân danh tự do báo chí, nhân danh tự do ngôn luận chứ còn nhân danh gì nữa ! Mà không chỉ có The First Amendment đâu, ông thẩm phán ạ.  Trong văn kiện lập pháp De`claration francaise des Droits de l`Homme et du Citoyen ban bố năm 1789, điều 11 ghi :” La libre communication des pense`es et des opinions est un des droits les plus pre`cieux de l`Homme: tout Citoyen peut donc parler, e`crre, imprimer librement, sauf à repondre à l`abus de cette liberte` dans les cas de`terminés par la Loi.” Nhân danh ngũ đoạn đằng sau chữ sauf đấy, kính trình  Ông thẩm phán. Tôi sửng sốt không hiểu làm sao mà Ông Thẩm phán lại có thể lý luận không theo lệ thường như Ông đã lý luận. Kính thưa Ông Thẩm phán : trước Tòa án, khi Ông nhân danh công lý đưa ra lời buộc tội một tên du đãng, một gã du côn ăn nói quàng xiên lếu láo, khi khổng khi không vô cớ mạ lỵ chính thể quốc gia, sỉ nhục tập thể quân đội ; thì, khi ông hành sử đặc quyền pháp định như thế, chả lẽ ông cũng canh cánh lo rằng tên du đãng, gã du côn cũng từng đóng thuế,cũng phải nuôi sống gia đình của y ?
 
“ Và sau khi đóng cửa báo Người Việt California rồi thì đến phiên báo nào ? Cơ sở thương mại nào ? Phòng thuốc nào? Phòng mạch nào? Tiệm ăn nào chợ nào Quán càfê nào? Tiệm phở nào ? Tiệm hủ tíu nào ? Tiệm bánh mì nào ? Tiệm làm móng tay, cắt tóc nào ? Có phải đây là điều chúng t a mong nuốn cộng đồng dân Việt trở thành không ?”
Ông Thẩm phán lại thậm xưng một lần nữa rồi. Báo Người Việt California đang mang vi trùng Ebola. Phải cách ly tờ báo, phải tiêm  chủng cộng đồng. Những biện pháp phòng ngừa này thừa đủ để chặn đứng nạn dịch. Kính xin ông Thẩm phán yên tâm. Không có phòng mạch, nhà thuốc…nào bị lây lan đâu.
 
Cuối cùng tôi xin được đồng ý cùng Ông thẩm phán ở một điểm duy nhất. Tôi không hiểu tại sao lại có sơ hốt rất đáng tiếc khi trong bản tuyên bố chung của các hội đoàn và cá nhân phản đối báo Người Việt California lại có mục đòi tòa soạn công bố chi tiết về Sơn Hào ; mà điều này thật vô lý vô nghĩa vì công nhiên vi phạm bí mật nghề nghiệp trong ngành báo chí truyền thông.
Trần Văn Tích, MD

Tuesday, 22 July 2014

THẰNG TRỞ CỜ VC NẰM VÙNG NẦY NẾU ĐẮC CỬ

TRONG VÀI NGÀY LÀ BÀ CON NHẬN RA NÓ LÀ AI NGAY - LÀ THẰNG TRỰC DIỆN HẬU MÔN VC ĐẤY - KHÔNG TIN CỨ BẦU CHO NÓ RỒI SẼ TỨC HỘC MÁU CHẾT CHO MÀ COI./- Mt68


From: tue phanquang <tuephanquang4uscongress@gmail.com>
To: Thien Huynh <huynhluongthien@gmail.com>; Tho Nguyentan <thonguyentan@yahoo.com> 
Sent: Monday, July 21, 2014 10:51 PM
Subject: Xin giúp phổ biến

Anh Thiện và anh Thọ thân mến,
Tối hôm qua bận rộn và đông đảo nên không có dịp nói chuyện nhiều. Vợ chồng chúng tôi sẽ cố gắng sắp xếp để tham dự Ngày Văn Hoá Nghệ Thuật Việt Nam thứ bảy sắp tới.
Tôi gửi kèm đây thư thông báo tiệc gây quỹ tranh cử vào ghế Dân Biểu Liên Bang của tôi được tổ chức bởi một số thân hữu và nhờ hai anh phổ biến quảng bá khắp nơi giúp buổi tiệc thành công.  Và mong anh Thiện bỏ đăng vào báo Mõ.
Tranh cử thì hai anh cũng rõ là rất tốn kém và càng tốn kém hơn khi vào chung kết bầu general election.  Do đó sự cổ động và ủng hộ khắp nơi rất cần thiết.
Rất cám ơn hai anh.
Tuệ
-- 
TuePhanQuang4uscongress, PO Box 1687, Danville, CA 94526

Friday, 11 April 2014

BAO GIỜ BÀ CON TỴ NẠN CHÚNG TA MỚI HẾT NGU ĐẦN ??? BAO NHIÊU ĐỨA KHỐN NẠN TRỞ CỜ NHƯ HÒANG GIAN HÙNG, CAO QUANG ÁNH, MA ĐẦU SẦN NGUYỄN, NGÔ THANH HẢI, NGUYỄN SANG ÚC ... CHƯA ĐỦ SAO ??? MÀ CÒN ĐEM TIỀN CÚNG CHO THẰNG ĂN PHÂN VC PHAN QUANG TUỆ ???./- Mt68

ĐỀ NGHỊ GOM PHÂN TƯƠI SAN JOSE GÂY QUỸ CHO PHAN QUANG TUỆ./- Mt68

Bản Thông Cáo Báo Chí

Cựu Thẩm Phân Phan Quang Tuệ được Đảng Cộng Hạt Contra Costa chính thức đề cử là Ứng cử viên Khu vực 11, Tiểu bang California.


Danville, ngày 10 tháng 3 năm 2014.

Văn phòng tranh cử của cựu Thẩm phán Phan Quang Tuệ trân trọng thông báo: Ủy Ban Trung Ương Đảng Cộng Hoà Hạt Contra Costa đã chính thức ủng hộ và đề cử cựu Thẩm Phán Tuệ là đại diện chính thức của Đảng Cộng Hòa trong cuộc tranh cử chức Dân Biểu Liên Bang, khu vực 11, tiểu bang California, năm 2014.

Thông báo đề cử đã được công bố vào lúc 7:30 tối ngày 9 tháng 3 năm 2014 sau cuộc tranh luận giữa hai ứng cử viên đảng Cộng Hoà, cựu Thẩm phán Phan Quang Tuệ và bà Virginia Fuller tại phòng họp của nhà hàng Massimo Ristorante, thành phố Walnut Creek.  Bà Fuller là ứng cử viên Cộng Hòa năm 2010 và 2012.  Trong kỳ bầu cử năm 2012, bà Fuller được 87,879 phiếu, khoảng hơn 30% tổng số phiếu trong đơn vị 11 nhưng thua đương kim Dân Biểu Dân Chủ George Miller.

Cuộc tranh luận do đảng Cộng Hoà tổ chức, dưới sự chủ tọa của Cựu Dân Biểu  Bill Baker kéo dài gần một giờ đồng hồ xoay quanh các chủ đề như Đạo luật Bảo hiểm Y tế của TT Obama (ACA), Chính sách Di dân, nạn thất nghiệp và ngân sách quốc gia. Sau đó, Hội Đồng Trung Ương Đảng Cộng Hòa Hạt Contra Costa đã họp kín và biểu quyết đồng ý chọn cựu Thẩm phán Phan Quang Tuệ, chính thức đại diện đảng Cộng Hoà, là Ứng cử viên Dân Biểu Liên Bang Khu vực 11.

Sau khi cám ơn Hội Đồng Trung Ương Đảng Cộng Hoà, cựu Thẩm phán Phan Quang Tuệ đã khen ngợi bà Virginia Fuller trong cuộc tranh luận lưu loát và tinh thần bền chí phấn đấu của bà trong các kỳ tranh cử vừa qua tại Đơn vị 11.

Sunday, 16 February 2014

THẨM PHÂN PHAN QUANG TỆ- CHA CHỐNG CỘNG CON BÚ DÁI CỘNG - BẦU CHO PHAN QUANG TỆ LÀ CẢ NHÀ ĐÃ CHÁN CƠM- CHỈ MUỐN ĂN PHÂN TƯƠI VIỆT CỘNG- THẰNG KHỐN NẠN PHAN QUANG TỆ CÒN MẤT DẠY HƠN HÒANG GIAN HÙNG VÀ MA ĐẦU SẦN NGUYỄN./- Mt68

Bảo Trâm: Báo Người Việt và ông Phan Quang Tuệ

Báo Người Việt ở Nam Cali
Tôi vừa nhận được lời kêu gọi không phải một mà vài người bạn của tôi, hãy ủng hộ Thẩm phán Phan Quang Tuệ đang dự tính ứng cử vào Hạ Viện liên bang Hoa Kỳ bằng mọi cách, kể cả tiền bạc, nếu có thể. Đó là lý do tôi chuyển đến quý vị bài viết này.
Bài viết này không những trả lời ông Phan Quang Tuệ về bài nói chuyện đề tài Tư Do Ngôn Luận và Tư Do Báo Chí ở Minnesota vào tháng 7/2013 mà là còn trả lời ngắn gọn những bài sau đó, ông Phan Quang Tuệ dạy dỗ Cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản, như bài “Anh em xâu xé gia đình tất phải đổ” và một số bài khác phản ánh tư tưởng của ông Phan Quang Tuệ.
Trước khi phân tích về tư tưỏng cá nhân ông Phan Quang Tuệ, tôi xin bàn tới báo Người Việt trước, bởi vì những gì báo Người Việt từng viết liên quan chặt chẽ tới tư tưởng của ông Phan Quang Tuệ.
Báo Người Việt xuất bản tại California, nơi có đông người Việt Nam tỵ nạn cộng sản đang sinh sống, nơi được xem như thủ đô của người Việt Nam tỵ nạn cộng sản. Từ khi mới phát hành tới nay, báo Người Việt chưa hề nêu chủ trương của báo là tờ báo chống cộng, họ chủ trương … đi hai hàng vì họ…tôn trọng Tự Do Ngôn luận. Người Việt tỵ nạn hải ngoại có gì hay, họ khen, có gì dở, họ nêu ra…để làm bài học. Cộng sản trong nuớc có gì hay họ cũng khen, có gì dở họ cũng phê phán tận tình lắm. Rất đáng phục là họ tôn trọng tư do ngôn luận như họ từng tự xưng.
Báo Người Việt tôn trọng tư do ngôn luận, điều đó đúng thôi. Nhưng mỗi tờ báo phải có một lập trường, chúng ta đang tranh chấp, phải nói là đang tranh đấu để làm sao dân Việt Nam thoát khỏi sự cai trị ác độc của công sản. Chúng ta hiện đang thua kém công sản trong nước về nhiều mặt, nhất là về vật chất, nhưng về tinh thần, cho rằng chúng ta có 50. cộng sản có 50.
Trong nuớc, 100% báo chí nằm trong tay cộng sàn. Nếu chủ trương như báo Người Việt, một tờ báo ở hải ngoại thì phải là báo chống lại công sản ở trong nước, nhưng báo Người Việt chủ trương Tự Do Ngôn Luận theo họ hiều nên họ đứng giữa. Ho chủ trương như thế, tức là báo Người Việt đưa 50% vũ khí của họ cho cộng sản, còn 50% còn lại họ giữ để thỉnh thoảng đánh phá người Việt tỵ nạn ở Hoa Kỳ. Tức là họ giúp thêm cộng sản tới hơn 75% phương tiện chống lại nguời Việt Nam tỵ nạn hải ngoại.
Hãy quan sát báo chí ở Hoa Kỳ, báo chí Hoa Kỳ được hưởng quyền tư do ngôn luận hầu như hơn tất cả các quyền khác, nhưng trong thời gian tranh cử, có tờ báo nào của đảng Dân Chủ vì tự do ngôn luận mà viết bài khen ứng cử viên đảng Cộng Hòa không? Và ngược lại, có báo nào của Đảng Cộng Hoà viết bài khen ứng cử viên Barack M. Obama? Chẳng phải họ bắt buộc không được làm điều đó, nhưng họ có lập trường của họ, nên làm lợi cho ai, và nên chỉ trích ai trong thời kỳ tranh cử đó. Chỉ sau khi hết tranh cử, họ mới có những bài khách quan phân tích khen chê chung về đảng khác… Đó là báo chí Hoa Kỳ biết chọn lựa sự tư do ngôn luận mà họ có, như vậy họ không tôn trọng Tư Do Ngôn Luận và Tự Do Báo Chí như ông Phán Quang Tuệ phân tích hay sao?
Trái lại, vì chủ trương tự do ngôn luận theo họ hiểu và cũng theo tư tưỏng của ông Phan Quang Tuệ, báo Người Việt không làm như báo chí Hoa Kỳ, họ nhiều lần khen ngợi cộng sản trong nước Việt Nam như đăng ngay trang nhất bài thơ của tử vi Nhân Quang khen các …vị bộ chính trị cộng sản Việt Nam. Họ có quyền tự do ngôn luận để vẽ hình cờ Việt Nam Cộng Hòa trong chậu rửa chân, họ có quyền đăng bài viết láo lếu của chính cộng sản chưởi quân dân cán chính Việt Nam Cộng Hòa…
Trong một cuộc chiến, báo chí bên A đều một lòng theo bên A, nhưng vài tờ báo đang ở bên B, đang nhờ độc giả bên B mà sống, nhưng tuyên bố đứng giữa, khen bên này, chọt bên kia thì tờ báo đó đang lụi những nhát dao chí tử cho bên B, không những vậy mà vửa đểu cáng cười chế nhạo bên B, vừa giết bên B dần mòn. Đó là những gì báo Người Việt đang làm. Vì vậy chúng ta có quyền xếp báo Người Việt vào loại dù không thân cộng thì cũng là loại đang làm lợi cho cộng sản mà không sợ bị chụp mũ…về tội vu khống.
Nhưng thực là buồn cười, những người tự cho là chống cộng lại ào ào ủng hộ tờ báo Ngưòi Việt từ lúc mới phát hành tới giờ, để tờ báo trở thành giàu có và thế lực, để tờ báo quay lại đá những người chống cộng bằng những cú giò lái tối tăm mặt mũi …rồi kéo nhau đi biểu tình chống lại… Chống lại cái gì? Báo Người Việt đã chưa từng nhận là báo chống cộng, họ nói và hành đúng khớp, họ có làm sai những gì họ nói đâu mà chống. Chỉ vì những người đọc báo Người Việt quá ngây thơ mà thôi…
Nhưng tôi không dài dòng về báo Người Việt nữa, xin quay lại với nhân vật chính mà tôi muốn để cập tới quý vị. Ông Phan Quang Tuệ, một thẩm phán người Mỹ gốc Việt, đang là thẩm phán chính thức của một trong những tòa án ở Hoa Kỳ nói gì vể tự do ngôn luận và tự do báo chí, nói gì về cuộc biểu tình chống báo người Việt của đồng bào tỵ nạn công sản đang sinh sống ở Hoa Kỳ.
Trong bài nói chuyện của ông Thẩm phán Phan Quang Tuệ ở Minnesota vào tháng 7 năm 2013, về đề tài ông ta tự chọn là Tự Do Ngôn Luận và Tự Do Báo Chí, buổi nói chuyện được tố chức chỉ thời gian ngắn sau khi báo Người Việt đăng bài viết của tác giả Sơn Hào chưởi thậm tệ quân dân cán chính Việt Nam Cộng Hòa Trong bài nói chuyện, sau khi dài dòng dạy dỗ người Việt Nam tỵ nạn ở Hoa Kỳ về tư do ngôn luận và tự do báo chí, ông thẩm phán phát biểu một đoạn như sau:
“Không ai phủ nhận là cộng đồng người Việt được hưởng hoàn toàn và được Tu Chính Án Thứ Nhất bảo vệ hoàn toàn trong việc xử dụng quyền tự do ngôn luận.  Vấn đề là có những cá nhân và tổ chức trong cộng đồng muốn xử dụng tự do ngôn luận của họ để dập tắt tự do ngôn luận của những ai không đồng chính kiến với họ.  Đăng một bài phỏng vấn hay một lá thư có thể gây phẫn nộ cho độc giả.  Sự phẫn nộ có thể được chia xẻ bởi rất nhiều người, và được xem là một sự phẫn nộ chính đáng.  Câu hỏi cần được đặt ra là đây có phải là lý do chính đáng để kêu gọi tẩy chay tờ báo, làm áp lực đóng cửa toà báo.  Và chúng ta có muốn tiếp tục theo con đường và áp dụng những biện pháp tương tự cho đến khi tất cả chúng ta chỉ còn những tờ báo đồng một tiếng nói, một luận điệu, một ngôn ngữ với một lời cảnh cáo: ai nói khác sẽ bị tận diệt!
Và nếu như thế thì lợi ích và mục tiêu chính đáng của Tu Chính Án Thứ Nhất có còn cần thiết nữa hay không?
Quả là hùng hồn lời lẽ của một thẩm phán để binh vực cho báo Người Việt. Nhưng xin trả lởi ông Phan Quang Tuệ. Tờ báo Người Việt có tự do ngôn luận để chưởi chúng tôi, chúng tôi có tư do ngôn luận để biểu tình chống họ, vì chúng tôi quá yếu so với họ. Giữa chúng tôi và họ, không ai đủ bản lãnh để bắt bên kia im tiếng hay bắt bên kia phải theo bên này… Cớ gì ông kết tội chúng tôi ép báo Người Việt?
Một tờ báo không đáng để tiếp tục đọc mà tôi biết được, độc giả có ý kiến với họ để họ thay đổi, họ không đáp ứng, thì bản thân tôi phải cho vợ con tôi biết, cho bạn bè của tôi biết, tôi có trách nhiệm báo cho tất cả những ai quan tâm tới vấn để đó biết để không ủng hộ, không mua đọc tờ báo đó nữa. Đó là trách nhiệm của lương tâm, vì thấy sai, mà im lặng là đồng lõa. Nếu còn nhiều người chưa biết, tôi phải tìm mọi cách, kể cả biểu tình để nói cho họ biết tờ báo Người Việt chẳng làm lợi gì cho người Việt tỵ nạn hải ngoại chúng tôi cả, đọc làm gì…Đó là chúng tôi thực hiện bổn phận chính đáng của chúng tôi, chúng tôi không đủ sức ép được báo Người Việt như ông thẩm phán kết tội.
Còn phần thứ hai của cân nói trên,
“Và chúng ta có muốn tiếp tục theo con đường và áp dụng những biện pháp tương tự cho đến khi tất cả chúng ta chỉ còn những tờ báo đồng một tiếng nói, một luận điệu, một ngôn ngữ với một lời cảnh cáo: ai nói khác sẽ bị tận diệt!
Và nếu như thế thì lợi ích và mục tiêu chính đáng của Tu Chính Án Thứ Nhất có còn cần thiết nữa hay không?”
Điều này cũng xin được thưa chuyện cùng ông? Chúng tôi cần như thế, cần những tờ báo đồng một tiếng nói, cần một luận điệu, một ngôn ngữ, đúng như vậy, thưa ông thẩm phán…và tôi cũng có thể xác nhận lợi ích và mục tiêu chính đáng của Tu Chính Án Thứ Nhất vẫn rất cần thiết.
Vì sao, vì ông học luật từ chương, ông hiểu theo từ chương của tu chính án đó mà không hiểu tu chính án đó thực chất là gì, trong đó có một điểu khoản thiêng liêng, bất thành văn của quyền tư do ngôn luận là quyền Im Lặng. Báo chí của người Hoa Kỳ chính gốc họ áp dụng điều luật Im Lặng đó rất chặt chẻ, nên dù trải qua mấy trăm năm, báo của mỗi đảng vẫn chung tiếng nóì với nhau, chung luận điệu với nhau.
Báo chí Hoa Kỳ của đảng này có thể chê trách thậm tệ đảng kia, nhưng khi chống kẻ thù chung, họ luôn “đồng một tiếng nói, một luận điệu, một ngôn ngữ” như ông châm biếm chúng tôi đấy. Có lẽ ông chỉ học luật nên không có thi giờ đọc lịch sử Hoa Kỳ, suốt thời gian thế chiến, có tờ báo nào ở Hoa Kỳ khen phe trục không? Suốt thời gian chiến tranh lạnh có tờ báo nào ở Hoa Kỷ khen Liên Sô như hiện tại báo Người Việt khen cộng sản không? Thưa ông, tôi nghĩ rằng ông nên nghiên cứu sâu hơn về Tu Chính Án Tự Do Ngôn Luận và Tự Do Báo Chí, trước khi ông dạy dỗ người Việt Nam Tỵ nạn cộng sản.
Tất cả báo chí ở Hoa Kỳ chưa bao giờ… quang quác khen mùi đối thủ như báo Người Việt khen công sản mà ông là người hết lòng binh vực.
Thưa ông nếu người Việt Hải ngoại có được chung tư tưởng, chung tiếng nói thì cộng sản Việt Nam đã cuốn gói từ lâu như Nga và các nước Đông Âu. Chúng tôi đang cần một lực lượng đoàn kết như vậy đó.
Và trước 75 nếu không có những người như cha ông, ông Phan Quang Đán, cũng lợi dụng tự do ngôn luận để đòi hỏi chính quyền Việt Nam Cộng Hòa phải từ chức và trao quyền cho cái gọi là Chính phủ lâm thời cách mạng gì gì đó, mà thực chất là do công sản Bắc Việt lập ra, thì cộng sản Bắc Việt làm sao đủ sức bước chân vào miền Nam.
Nếu trước 1975, người miền Nam có chung tư tưởng, chung tiếng nói, chung luận điệu, chung ngôn ngữ thì không những chúng ta giữ vững miền Nam mà còn có cơ hội dẹp cộng sản ở miền Bắc nữa, thưa ông. Ông châm biếm chúng tôi với luận điệu không khác gì cha của ông thưở trước, không khác gi thành phần thứ ba trước 1975, rất mạnh miệng với chính phù Việt Nam Cộng Hòa mà không hề lên án cộng sản Bắc Việt.
Nếu không có ông Phan Quang Đán, cha của ông và đám gọi là thành phần thứ ba thì miền Nam mạnh hơn nhiều, dốc toàn lực chống cộng chứ không phải bỏ công sức để đối phó với đám thân công chỉ đòi hỏi chúng tôi buông súng… Những người lợi dụng tư do ngôn luận như cha của ông đã phá nát sức lực của miền Nam để dân tộc Việt Nam khốn khổ dưới ách của cộng sản tới giờ…Làm như cha ông, như báo Người Việt là lạm dụng tự do ngôn luận, lợi dụng tự do báo chí để phá hoại chứ không phải để xây dựng, thưa ông.
Rất hay là sau đó ông còn mượn lời của Tổng Thống Abraham Lincoln để viết tiếp một bài dạy dỗ về Tự Do Ngôn Luận với tựa để
“Anh em xâu xé gia đình tất phải đổ”
“A house divided against itself cannot stand” (Abraham Lincoln, 1858)
Rất hay là vì chính bản thân ông, qua bài viết đó đã chứng minh một cách hùng hồn thái độ xâu xé Việt Nam Cộng Hòa của cha ông. Thời gian trong hai nền Công Hòa ở miền Nam Việt Nam, ông Phan Quang Đán, cha của ông sống nhờ con dân Việt Nam Cộng Hòa nuôi dưỡng thành Bác Sĩ… Ông Phan Quang Đán là đảng viên đảng Đại Việt, một đảng có thành tích chồng cộng sản, ông Phan Quang Đán từng là phó thủ tướngg, ông Phan Quang Đán đã làm gì trước năm 1975?
Ông Phan Quang Đán là bác sĩ, là thành phần trí thức, là một đảng viên đảng Đại Việt, nhưng chống chính phú không cộng sản lúc bấy giờ là chính phú Ngô Đình Diệm, vậy ai xâu xé ai?
Ông Phan Quang Đán đã theo phe lật đổ chính phủ Ngô Đình Diệm mà không hề lên án cộng sản đem quân chiếm miền Nam Việt Nam, vậy ai xâu xé ai?
Ông Phang Quang Đán ủng hộ cái gọi là Chính Phú Cách Mạng Lâm Thời Giải Phóng Miền Nam Việt Nam, thực chất là do cộng sản lập ra, vậy ai xâu xé ai?
Ông Phan Quang Đán được coi là thành phần thứ ba, chủ trương trung lập như báo Người Việt bây giờ, vậy ông Phan Quang Đán giúp ích cho ai, như tôi đã phân tích bên A, bên B bên trên?
Ông Phan Quang Đán, ngay khi giữ chức Thủ Tướng, ông ta không hết lòng bảo vệ Miền Nam Việt Nam mà còn chủ trương và khuyên người Mỹ hãy đàm phán với công sản Bắc Việt, kết cục đàm phán đó như thế nào?
Ai đã xúi người nước ngoài làm việc trên đầu cổ dân Việt Nam để bây giờ con ông Phan Quang Đán phải than van, đất nước Việt Nam do ngoại bang định đoạt (Xin xem thư kêu gọi ủng hộ của ông Phan Quang Tuệ).
Vậy thưa ông Phan Quang Tuệ, ông là người được cha truyền cho tư tưởng tương tự, thì thử hỏi khi ông vào được Hạ Viện Hoa Kỳ, ông giúp gì cho chúng tôi những người kiên trì chồng cộng sản? Hay là lúc đó với lời lẽ hùng hồn, luận điệu đanh thép của một luật sư lành nghề, ông kêu gọi đổng viện về Tư Do Ngôn Luận và Tự Do Báo Chí để hô hào:
- Vì tự do ngôn luận, hãy để cho cộng sản tự do lập đài truyền hình, đi tuyên truyền khắp nơi trong cộng động người Việt Nam tỵ nạn hải ngoại?
- Vì tự do báo chí, hãy chấp nhận cộng sản có quyền phát hành báo chí ở Hoa Kỳ?
- Vì tự do…này nọ phải để công sản được đi lại thong dong trên những vùng cộng đồng Việt Nam đang sinh sống?
- Vì tự do tuyệt đối, phải dẹp bỏ những nghị quyết hạn chế đi lại của cộng sản ….dẹp bỏ những nghị quyết cờ Việt Nam Cộng Hòa, Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ… vv và vv…
Tất cả những điều đó dễ dàng xãy ra dưới tư tưởng chỉ đạo mà ông nhắc đi nhắc lại bao nhiêu năm qua. Thời gian trước, ông chưa cần lá phiếu của người Việt Nam tỵ nạn, nên ông rất mạnh miệng… khác hẳn bức thư ông mới công bố gần đây khi sắp tranh cử. Ông lấy tư tưởng mới đó đâu ra vậy hay là chỉ cần nói mà không cần hành sau này.
Chúng tôi ủng hộ ông vào Hạ Viện Hoa Kỳ để biết ông thực hành như thế nào thì đã quá trể, một HDH, một Madison chưa đủ sao? Những người đó, chúng tôi chưa rõ tư tưởng dấu quá kỷ của họ, chúng tôi đã lầm, huống chi chúng tôi hiểu ông quá rõ, cũng sẽ sai lầm nữa sao?
Tuy nhiên, chúng tôi biết với thế lực ông đang có, với tiền bạc dồi dào đàng sau yểm hộ cho ông, ông có thể vào được Hạ Viện Hoa Kỳ. Bởi vậy, chúng tôi củng với hậu duệ của chúng tôi ngoài việc làm hết sức để giúp dân tộc Việt Nam mau thoát khỏi ách công sản, chỉ biết cầu mong Thượng Đế, nếu còn thương dân tộc Việt Nam, xin giúp chúng tôi ngặn chặn những người như ông có thêm thế lực và vây cánh, một loại dù chưa phải là công sản, nhưng là có hại cho công cuộc tranh đấu để quê hương Việt Nam sớm được Tự Do Dân chủ.
Thưa quý vị đã đọc bài viết này, tất cả tùy thuộc ở quý vị nhận định, những gì chúng tôi viết đây chỉ là một gợi ý để quý vị tìm hiểu sâu hơn. Theo tôi thì một ngưởi Mỹ chính gốc dù ở đảng nào mà thân cộng sản hay chính đảng viên của đảng cộng sản Mỹ vào được Hạ Viện vẫn ít gây thiệt hại cho những người Việt Nam Tỵ Nạn cộng sản hải ngoại hơn là một người Mỹ gốc Việt Nam chủ trương thứ …Tự Do Ngôn Luận tiền chế như ông Phan Quang Tuệ.
Trân trọng cảm ơn quý vị đã đọc qua.
Bảo Trâm Minnesota.
tbbaotram45@gmail.com