Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.
Showing posts with label ThoNguNgon. Show all posts
Showing posts with label ThoNguNgon. Show all posts

Monday, 29 April 2024

 NHIỀU NGƯỜI NÊN DANH VÌ NOI GƯƠNG HAM HỌC-NHƯNG CŨNG CÓ NHIỀU KẺ ĐI MÂY VỀ GIÓ CŨNG BỞI BÀI HỌC NẦY VÌ KHÔNG BIẾT ĐÂU LÀ PHỊA, ĐÂU LÀ THẬT./-Mt68

_______________________

Ông Trạng thả diều

​Ông Trạng thả diều

   Vào đời vua Trần Thái Tông, có một gia đình nghèo sinh được cậu con trai đặt tên là Nguyễn Hiền. Chú bé rất ham thả diều. Lúc còn bé, chú đã biết làm lấy diều để chơi. Lên sáu tuổi, chú học ông thầy trong làng. Thầy phải kinh ngạc vì chú học đến đâu hiểu ngay đến đó và có trí nhớ lạ thường. Có hôm, chú thuộc hai mươi trang sách mà vẫn có thì giờ chơi điều. 

   Sau vì nhà nghèo quá, chú phải bỏ học. Ban ngày, đi chăn trâu, dù mưa gió thế nào, chú cũng đứng ngoài lớp học nghe giảng nhờ. Tối đến, chú đợi bạn học thuộc bài mới mượn vở về học. Đã học thì cũng phải đèn sách như ai nhưng sách của chú là lưng trâu, nền cát, bút là ngón tay hay mảnh gạch vỡ; còn đèn là vỏ trứng thả đom đóm vào trong. Bận làm, bận học như thế mà cánh diều của chú vẫn bay cao, tiếng sáo vẫn vi vút tầng mây. Mỗi lần có kì thi ở trường, chú làm bài vào lá chuối khô và nhờ bạn xin thầy chấm hộ. Bài của chú chữ tốt văn hay, vượt xa các học trò của thầy./-

   Thế rồi, vua mở khoa thi. Chú bé thả diều đỗ Trạng nguyên. Ông Trạng khi ấy mới có mười ba tuổi. Đó là Trạng nguyên trẻ nhất của nước Nam ta.

(theo TRINH ĐƯỜNG)

Wednesday, 10 May 2023

 BÀI THƠ 1 CHỮ "ĐỪNG" MÀ GÓI TRỌN KIẾP SỐNG!

Đừng tưởng cứ núi là cao...
Cứ sông là chảy, cứ ao là tù

Đừng tưởng cứ dưới là ngu...
Cứ trên là sáng cứ tu là hiền

Đừng tưởng cứ đẹp là tiên...
Cứ nhiều là được cứ tiền là xong

Đừng tưởng không nói là câm... Không nghe là điếc không trông là mù

Đừng tưởng cứ trọc là sư...
Cứ vâng là chịu
cứ ừ là ngoan

Đừng tưởng có của đã sang...
Cứ chân là bước cứ tay là sờ

Đừng tưởng cứ đợi là chờ....
Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần

Đừng tưởng cứ mới là tân...
Cứ hứa là chắc cứ ân là tình

Đừng tưởng cứ thấp là khinh...
Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to

Đừng tưởng cứ quyết mà nên...
Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua

Đừng tưởng cứ lớn là khôn...
Cứ bé là dại, cứ hôn... là chồng

Đừng tưởng giàu hết cô đơn...
Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo

Đừng tưởng cứ gió là mưa...
Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè

Đừng tưởng cứ hạ là ve...
Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn

Đừng tưởng thu lá sẽ tuôn....
Bao nhiêu khao khát con đường tình yêu

Đừng tưởng cứ thích là yêu... Nhiều khi nhầm tưởng bao điều chẳng hay

Đừng tưởng đời mãi êm đềm... Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân

Đừng tưởng cười nói ân cần...
Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương

Đừng tưởng trong lưỡi có đường... Nói lời ngon ngọt mười phương chết người

Đừng tưởng cứ chọc là cười... Nhiều khi nói móc biết cười làm sao

Đừng tưởng khó nhọc gian lao... Vượt qua thử thách tự hào lắm thay

Đừng tưởng cứ giỏi là hay...
Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần

Đừng tưởng nắng gió êm đềm...
Là đời tươi sáng hóa ra đường cùng

Đừng tưởng cứ tiến là lên...
Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm

Đừng tưởng cứ khóc là sầu... Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng

Đừng tưởng cứ nghèo là hèn...
Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong

Đời người lúc thịnh, lúc suy...
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng

Bên nhau chua ngọt đã từng... Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau

Ở đời nhân nghĩa làm đầu...
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.

St