Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.
Showing posts with label NhanQuyenLHQ. Show all posts
Showing posts with label NhanQuyenLHQ. Show all posts

Friday, 30 June 2023

THỦ TƯỚNG PHÁP ĐỊNH QGHC TRẦN XUÂN THỜI CA TỤNG HIẾN CHƯƠNG LHQ HẾT CỠ THỢ MỘC - VẬY CÓ ĐOẠN NÀO QUY ĐỊNH VỀ "TỔ CHỨC ĐÁNH THUÊ (Wagner)" KHÔNG? NẾU "KHÔNG" THÌ LHQ LÀM NGƠ LUÔN CHỨ GÌ???!!!./-Mt68
______________
NATO lo sợ 'mất ăn mất ngủ' trước sự hiện diện của Wagner và ông trùm Prigozhin ở Belarus.

Sự hiện diện của Công ty quân sự tư nhân Wagner (PMC) và ông trùm Yevgeny Prigozhin tại Belarus là một vấn đề rất nghiêm trọng đòi hỏi NATO phải có phản ứng cứng rắn, Tổng thống Ba Lan Andrzej Duda tuyên bố.

Lính đánh thuê Wagner. Ảnh IT

Hôm thứ Ba tại The Hague trong một cuộc họp báo cùng với các nhà lãnh đạo của một số quốc gia châu Âu, Tổng thống Ba Lan Andrzej Duda nhấn mạnh rằng, đây là một trong những vấn đề chính mà ông hy vọng các nhà lãnh đạo NATO sẽ thảo luận tại hội nghị thượng đỉnh Vilnius vào tháng Bảy.

"Tôi nghĩ rằng cần một số quyết định nhất định đối với Tập đoàn Wagner ở Belarus. Rất khó để nói liệu vấn đề này có được thông qua trong hội nghị thượng đỉnh Vilnius sắp tới hay không, bởi vì đó là một quá trình khá phức tạp, nhưng tôi hy vọng rằng chúng tôi sẽ thảo luận về điều đó", ông Duda nhấn mạnh.

Nhà lãnh đạo Ba Lan - một thành viên NATO tin rằng Tập đoàn Wagner ở Belarus và sự hiện diện của ông Prigozhin ở đó là "một vấn đề rất nghiêm trọng và đáng lo ngại".

"Chúng ta cần đưa ra một số quyết định, những quyết định rất mạnh mẽ. Theo tôi, điều này đòi hỏi một phản ứng rất cứng rắn từ NATO", ông Duda nói.

Trong khi đó, ông Jens Stoltenberg, Tổng thư ký NATO nhấn mạnh, Liên minh sẽ đồng ý tăng cường khả năng phòng thủ tại hội nghị thượng đỉnh quan trọng ở Litva vào tuần tới để bảo vệ tất cả các thành viên, đặc biệt là những nước có biên giới với đồng minh của Nga là Belarus.

NATO sẵn sàng tự bảo vệ mình trước bất kỳ mối đe dọa nào từ "Moscow hoặc Minsk", người đứng đầu NATO Jens Stoltenberg cho biết hôm thứ Ba ngày 27/6, sau khi Belarus chào đón thủ lĩnh Wagner Yevgeny Prigozhin sống lưu vong.

"Chúng tôi đã gửi một thông điệp rõ ràng tới Moscow và Minsk rằng NATO ở đó để bảo vệ mọi đồng minh và từng inch lãnh thổ của NATO", ông Stoltenberg nói sau bữa tối với 7 nhà lãnh đạo ở The Hague.

"Vì vậy, không có chỗ cho sự hiểu lầm ở Moscow hay Minsk về khả năng của chúng tôi để bảo vệ các đồng minh trước bất kỳ mối đe dọa tiềm tàng nào", ông Stoltenberg nói thêm.

Tổng thống Litva Gitanas Nausea cũng cảnh báo về nguy cơ các chiến binh Wagner đóng tại Belarus.

"Nếu Wagner triển khai những kẻ giết người của họ ở Belarus, tất cả các nước láng giềng sẽ phải đối mặt với nguy cơ bất ổn thậm chí còn lớn hơn", ông Nausea nói trong cuộc họp báo.

Trùm lính đánh thuê Prigozhin đã đến Belarus hôm thứ Ba 27/6, sau một cuộc nổi dậy ngắn vào cuối tuần qua của các chiến binh Wagner.

VietBF@ Sưu tập

Saturday, 22 October 2022

__TỔNG THƯ KÝ LHQ MÀ NGU, MÀ NGÂY THƠ, MÀ ĐẦN ... MÀ TRẺ CON NHƯ VẦY THÌ THẾ GIỚI CÒN LÂU MỚI THỨC TỈNH VỀ SỰ GIAN MANH CỦA VIỆT CỘNG - TRỜI ƠI VIỆT CỘNG TRỞ THÀNH BIỂU TƯỢNG NHÂN QUYỀN??? LHQ MÙ LÒA HẾT SAO CHỨ??-  Antonio Guterres NGHE LỘN CHỮ "MỌI RỢ" DỊCH THÀNH "NHÂN QUYỀN" CHĂNG?./-Mt68



Tổng thư ký LHQ ca ngợi thanh niên Việt NamTổng thư ký LHQ cho rằng tấm gương thanh niên Việt Nam tham gia hoạt động gìn giữ hòa bình là hình mẫu có thể được nhân rộng với các phái bộ.Phát biểu trong buổi nói chuyện hôm nay tại Học viện Ngoại giao, Tổng thư ký Liên Hợp Quốc Antonio Guterres cho biết ông "ấn tượng mạnh mẽ" với tinh thần tiên phong, sáng tạo, dám chịu trách nhiệm và cam kết phụng sự của thanh niên Việt Nam, theo thông cáo của Bộ Ngoại giao.Ông cho biết thanh niên Việt Nam khi tham gia các hoạt động gìn giữ hòa bình LHQ đã trở thành "tấm gương" trong tạo dựng mối quan hệ gần gũi giữa các phái bộ và cộng đồng địa phương. Ông cho hay LHQ mong muốn nhân rộng hình mẫu này trong hoạt động gìn giữ hòa bình quan trọng đối với cộng đồng quốc tế.
Tổng thư ký Liên Hợp Quốc Antonio Guterres phát biểu trong lễ kỷ niệm tại Hà Nội hôm 21/10. Ảnh: Vũ Anh.

Tổng thư ký Guterres phát biểu trong lễ kỷ niệm tại Hà Nội hôm 21/10. Ảnh: Vũ Anh.

Tổng thư ký LHQ cho rằng thanh niên Việt Nam đã phát huy được tiếng nói, vai trò, mang lại nhiều sáng kiến, giải pháp cho các vấn đề chung của đất nước và của thế giới. Nổi bật trong số đó có những vấn đề biến đổi khí hậu, đẩy mạnh giáo dục chất lượng, bảo vệ các di sản thiên nhiên.

Ông Guterres kêu gọi thanh niên Việt Nam xây dựng và phát huy đoàn kết liên thế hệ, liên cộng đồng trong đóng góp giải quyết các vấn đề quốc tế.

Phát biểu tại sự kiện, Bộ trưởng Ngoại giao Bùi Thanh Sơn cho hay Việt Nam luôn nỗ lực không ngừng để hỗ trợ thanh niên tham gia vào quá trình hoạch định chính sách, phát triển kinh tế - xã hội và thực hiện các Mục tiêu Phát triển Bền vững (SDG).

Ông nhận định dù phải đối mặt với nhiều thách thức gay gắt từ xung đột, biến đổi khí hậu đến tình trạng bất bình đẳng và dịch bệnh, thế hệ trẻ ngày nay không bị động chấp nhận thực tại, mà đã khẳng định vai trò lực lượng đi đầu thúc đẩy phát triển và tiến bộ.

Trong bài đăng trên Twitter hôm nay, Tổng thư ký Guterres bày tỏ cảm kích trước tình cảm nồng ấm của nhân dân, đặc biệt là thanh niên, sinh viên Việt Nam dành cho ông và LHQ trong suốt chuyến thăm Việt Nam.

Ông cho biết rất ấn tượng và xúc động khi được đón tiếp ở Học viện Ngoại giao với điệu nhảy truyền thống của Bồ Đào Nha. "Màn chào đón nhiệt thành và phấn khởi của các bạn trẻ giúp tôi cảm thấy tràn đầy hy vọng về tương lai", ông viết.Các thanh niên, sinh viên biểu diễn điệu nhảy truyền thống của Bồ Đào Nha chào mừng Tổng thư ký LHQ Guterres tới Học viện Ngoại giao ngày 22/10. Ảnh: Twitter/Antonio Guterres.

Trong bài đăng một ngày trước, ông Guterres cũng ca ngợi "hành trình đáng kinh ngạc" của Việt Nam trong 45 năm từ khi tham gia LHQ, từ quốc gia bị ảnh hưởng bởi xung đột đến hòa bình, từ nước nghèo phải nhận viện trợ đến tự lực và phát triển.

"Chặng đường này là lời khẳng định mạnh mẽ về nỗ lực của nhân dân Việt Nam cũng nhưng những chính sách lấy con người làm trung tâm của tiến bộ", ông viết.

Tổng thư ký Guterres đến Hà Nội hôm 21/10, bắt đầu chuyến thăm chính thức hai ngày. Chuyến thăm của ông diễn ra trong bối cảnh Việt Nam vừa hoàn thành vai trò Ủy viên không thường trực Hội đồng Bảo an nhiệm kỳ 2020-2021 và được bầu làm thành viên Hội đồng Nhân quyền nhiệm kỳ 2023-2025.

Việt Nam trở thành thành viên thứ 149 của LHQ vào ngày 20/9/1977 và kể từ đó luôn là đối tác tin cậy, tích cực và có nhiều đóng góp quan trọng vào các sứ mệnh của tổ chức.

Hợp tác giữa Việt Nam và LHQ không ngừng được củng cố và tăng cường. Việt Nam tham gia ngày càng chủ động, có trách nhiệm trên tất cả lĩnh vực hoạt động trụ cột của LHQ, góp phần nâng cao vị thế, uy tín của Việt Nam trên trường quốc tế.

Việt Nam là một trong 14 quốc gia được Đại hội đồng bầu làm thành viên Hội đồng Nhân quyền LHQ nhiệm kỳ 2023-2025 trong cuộc bỏ phiếu ngày 11/10. Đây là lần thứ hai Việt Nam trúng cử vào Hội đồng Nhân quyền LHQ sau lần đầu vào năm 2013, nhiệm kỳ 2014-2016.

Saturday, 23 May 2015

TÊN MONKEY MUN NẦY CỐ GẮNG "ẤN TƯỢNG" ĐỂ VC CHO CHƠI NHIỀU CẲNG DÀI./- Mt68

Ông Ban Ki-moon bày tỏ ấn tượng về Việt Nam trước 500 đại biểu Quốc hội

Dân trí Phát biểu trước Quốc hội Việt Nam chiều ngày 23/5, Tổng thư ký Liên hợp quốc Ban Ki-moon bày tỏ, cá nhân ông cảm thấy ấn tượng trước một đất nước tăng trưởng mạnh mẽ, dần xóa bỏ những khó khăn phải gánh chịu trong quá khứ.

Bày tỏ vinh dự đến thăm và phát biểu trước đông đảo các đại biểu Quốc hội Việt Nam, Tổng thư ký Liên hợp quốc Ban Ki Moon nhấn mạnh vai trò quan trọng của cơ quan quyền lực tốt cao trong lãnh đạo, xây dựng một đất nước Việt Nam ngày càng phồn vinh và phát triển.
Đây là lần thứ 2, ông Ban Ki-moon đến Việt Nam với tư cách Tổng thư ký Liên hợp quốc. Mỗi lần tới Việt Nam ông Ban Ki-moon lại cảm thấy ấn tượng trước một đất nước tăng trưởng mạnh mẽ, dần xóa bỏ những dấu tích tàn phá, khó khăn phải gánh chịu từ các cuộc chiến tranh trong quá khứ. Việt Nam sẽ cho thế giới thấy một kết quả tốt đẹp hơn trong tương lai.
Tổng Thư ký Liên hợp quốc phát biểu trước Quốc hội Việt Nam.
Tổng Thư ký Liên hợp quốc phát biểu trước Quốc hội Việt Nam.
Trong chuyến thăm Việt Nam lần này, ông Ban Ki-moon có những cuộc gặp gỡ, tiếp xúc với các nhà lãnh đạo Việt Nam. Qua đó, ông Ban Ki-moon có những trao đổi hết sức bổ ích và tích cực về những vấn đề chung mà Liên hợp quốc đang triển khai và Việt nam tiếp tục khẳng định là một thành viên tham gia tích cực, đặc biệt là các chương trình, kế hoạch hành động vì sự phát triển bền vững của thế giới.
Ông Ban Ki-moon đánh giá cao những nỗ lực, đóng góp trách nhiệm, hiệu quả của Việt Nam tại Liên hợp quốc, trong đó có việc tham gia Hội đồng Nhân quyền nhiệm kỳ 2014-2016 và các hoạt động gìn giữ hòa bình của Liên hợp quốc. Ông Ban Ki-moon cũng trông đợi vào những đóng góp ngày càng quan trọng của Việt Nam vào các vấn đề đang “nóng” hiện nay của toàn cầu, từ vấn đề biến đổi khí hậu, thách thức ngày càng gia tăng, phức tạp về đe dọa hòa bình, an ninh, tình trạng di cư tỵ nạn…
“Hiện có nhiều chiến sĩ gìn giữ hoà bình hơn bất cứ thời điểm nào trong lịch sử. Sự tham gia của Việt Nam và hoạt động gìn giữ hoà bình của Liên hợp quốc thể hiện một cách hoàn hảo tinh thần này. Tôi xin được nghiêng mình cúi đầu trước những người Việt Nam dũng cảm phải rời xa gia đình đến giúp những con người khốn khổ ở Cộng hòa Trung Phi và Nam Sudan”, ông Ban Ki Moon nói.
Thay mặt Quốc hội, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng cảm ơn những lời tốt đẹp của người đứng đầu Liên hợp quốc về đất nước và con người Việt Nam, về những đóng góp tích cực, hiệu quả của Việt Nam vào công cuộc hợp tác và cùng phát triển của Liên hợp quốc, các chương trình toàn cầu, các mục tiêu thiên niên kỷ, chung tay và góp phần vào những vấn đề, thách thức của toàn cầu.
Chủ tịch Quốc hội cũng cảm ơn sự hợp tác, giúp đỡ của Tổng thư ký Liên hợp quốc cũng như các cơ quan thuộc tổ chức lớn nhất thế giới này đối với Việt Nam thời gian qua. Theo Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, bài phát biểu của Tổng thư ký có ý nghĩa và là điểm nhấn quan trọng, làm sâu sắc hơn nữa mối quan hệ hợp tác, đóng góp của Việt Nam.
Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng cho biết, Việt Nam cam kết làm hết sức, trách nhiệm của một đất nước độc lập, dân chủ, phấn đấu trở thành một đất nước phồn vinh, có những đóng góp mạnh mẽ, tích cực hơn nữa vào các chủ trương, hoạt động của Liên hợp quốc.
Quang Phong

Thursday, 14 November 2013

PHẠM CHÍ DŨNG VIẾT BÀI NẦY CŨNG ĐỂ ĐI HÀNG 2 VÀ NGẦM VUỐT VE VIỆT CỘNG NHƯ VÕ VĂN ÁI -

LÀ VÌ TIN TƯỞNG VÀO THÔNG CÁO CỦA VIỆT CỘNG: "chống Tra tấn và những hình phạt hoặc sự đối xử tàn ác, hạ nhục nhân cách."

Thật ra từ năm 1945 đến nay 2013 Việt Minh, Việt Cộng có những CÁCH TRA TẤN, KHỦNG BỐ KHÁC mà chỉ có dân chúng Việt Nam mới thấm đòn và đành ngậm họng chịu đau đớn, đồng thời cũng không dám nói ra vì sợ trả thù là đương nhiên./- Mt68


VIỆT NAM: BA KỊCH BẢN HỘI ĐỒNG NHÂN QUYỀN

Phạm Chí Dũngtheo RFA
Ngày 12/11/2013, Nhà nước Việt Nam sẽ tràn trề cơ hội được “lên thớt” – như cách nói trào phúng xen giễu cợt của giới sinh viên trong nước trước khi bước vào cuộc khảo nghiệm vấn đáp trên giảng đường.
“Cái thớt” đó chính là Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc. Trong lịch sử tồn tại của mình, giới cầm quyền ở Việt Nam chưa bao giờ được đặt chân lên bục danh dự của tổ chức danh giá này. Và đây có thể là lần cuối cùng, thuộc về chu kỳ cuối cùng của lịch sử tồn tại, hầu mong nhận được tấm bằng danh dự.
Hồi hộp và âu lo về kết quả thi vấn đáp là tâm trạng không tránh khỏi, đặc biệt ứng với những quốc gia không đủ tự tin vào tâm thế “nói đi đôi với làm”.
Kẻ áp bức không thể làm quan tòa!
Từ những năm 2009 – 2010, cùng thời gian với điểm khởi xướng chiến dịch vận động tham gia vào bữa tiệc đứng Hiệp định đối tác kinh tế xuyên Thái Bình Dương (TPP), tầng lớp “muốn làm bạn với tất cả các nước” cũng bắt đầu quan tâm đến khái niệm “nhân quyền quốc tế” một cách thực chất hơn là thái độ bài bác trong nhiều năm trước đó. Tháng 5/2009 cũng là thời điểm Nhà nước Việt Nam khởi động cho vẻ khiêm nhường đầu tiên bằng vào cuộc “tự phê bình” định kỳ về nhân quyền.
Song hành với phạm trù quyền lực, tham vọng danh xưng là khó có điểm dừng.
Trong nhiều năm trước, Nhà nước Việt Nam đã không có nhiều cơ hội để mơ màng về một vị thế đáng kể trong Hội đồng bảo an hay bất cứ hình thức hội đồng nào đó của Liên hiệp quốc – những cơ may có thể làm tăng giá trị ngoại giao và kéo theo một số vận hội về kinh tế song phương và đa phương quốc tế.
Chỉ sau khi quan hệ cựu thù Việt – Mỹ được chính thức bình thường hóa vào năm 1995, mọi chuyện mới hơi hé mở. Nhưng cũng phải với độ trễ 5 năm, tức đến năm 2000 khi Hiệp định song phương Việt – Mỹ được ký kết, những người đã tham gia ký kết Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị trước đó đến 18 năm mới nhận ra cơ hội có thể “sánh ngang với các cường quốc năm châu” nếu bộ mặt công tác bảo vệ nhân quyền ít ra phải tỏ ra hồng hào hơn.
Nhưng vẫn còn một độ trễ khác chờ đón, bởi người Mỹ không cho không ai cái gì. Phải mất đến 6 năm sau khi thương mại hai chiều Mỹ – Việt được nhân lên 6 lần, cánh cửa phòng Bầu dục mới lần đầu tiên mở ra cho một nguyên thủ quốc gia Việt Nam – ông Nguyễn Minh Triết. Chính cuộc hòa đàm này đã khiến cho hy vọng về một cái ghế trong Hội đồng nhân quyền bắt đầu manh mún trong não trạng một nước nhỏ.
Chính sách “lobby hành lang” cho một chỗ ngồi trong Hội đồng nhân quyền cũng vì thế đã được khởi xướng, thông qua những cuộc ngoại giao con thoi “vừa kiên định vừa mềm mỏng”, cùng chủ trương đối ngoại “vừa đấu tranh vừa tranh thủ”. Hành vi này càng trở nên có ý nghĩa hơn khi từ năm 2006, Nhà nước Việt Nam được người Mỹ nhấc khỏi danh sách các quốc gia cần quan tâm đặc biệt về nhân quyền và tôn giáo (CPC), đồng thời nền kinh tế đất nước này lại có cơ hội “nâng lên một tầm cao mới” khi được chấp thuận trở thành thành viên thứ 150 của Tổ chức thương mại thế giới.
Đáng lý ra, Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc đã trở thành một món trang sức dễ thương cho giới lãnh đạo đầy tham vọng của Việt Nam, nếu không xảy ra quá nhiều rắc rối liên quan đến bắt bớ, xử án và giam cầm chính trị ở đất nước này trong ít nhất 6 năm qua. Bởi ngay sau khi được thỏa mãn những ước muốn về ngoại giao và kinh tế, giới cầm quyền Việt Nam lập tức bị Mỹ, Tây Âu và nhiều tổ chức nhân quyền quốc tế chỉ trích quyết liệt về thái độ bất nhất khi tiến hành “nhập kho” hàng loạt nhân vật lãnh đạo của các tổ chức bất đồng chính kiến. Một số tôn giáo như Công giáo, Tin lành, Phật giáo hòa hảo, Phật giáo Việt Nam thống nhất cũng không thoát khỏi tình cảnh bị chèn ép trở lại.
Đó là lý do vì sao vào cuối năm 2012, cuộc đối thoại nhân quyền thường niên Việt – Mỹ bị Hoa Kỳ đột ngột ngưng lại. Không ít thất vọng đã được Washington bày tỏ trước “thành tích nhân quyền ngày càng tồi tệ ở Việt Nam”.
Chỉ sau chuyến công du bất ngờ của người đứng đầu đảng Nguyễn Phú Trọng đến Vatican và Nghị viện châu Âu vào đầu năm 2013, không khí mới bớt căng thẳng. Tháng 4/2013, cuộc đối thoại nhân quyền Việt – Mỹ được nối lại, nhưng chỉ ở cấp phó trợ lý ngoại trưởng Mỹ.
“Tôi nghĩ rằng điều cực kỳ quan trọng phải nói ra, là chúng tôi xem họ như đối tác, trên lĩnh vực chính trị cũng như kinh tế. Kể cả việc nếu họ muốn, chúng tôi có thể hậu thuẫn họ làm thành viên Hội đồng nhân quyền năm tới. Nhưng trước hết họ phải làm tròn các tiêu chuẩn, có nghĩa là họ phải tôn trọng nhân quyền, mà hiện nay thì họ đàn áp quá dữ dội” – Bernt Posselt, một dân biểu thuộc Đảng Bình dân Châu Âu (EPP), trần tình đầy cảm xúc với báo giới vào tháng 4/2013.
Người Mỹ và châu Âu cũng không quên chiếu lại bộ phim có đến nửa trăm nhân vật bị nhà nước Việt Nam tống giam vào năm 2012 vì hành động dại dột dám công khai bày tỏ chính kiến.
Ông Lê Hoài Trung, Đại sứ, Trưởng phái đoàn Đại diện thường trực Việt Nam tại Liên  hợp quốc trình thư ủy nhiệm lên Tổng thư ký Ban Ki-Moon
Ông Lê Hoài Trung, Đại sứ, Trưởng phái đoàn Đại diện thường trực Việt Nam tại Liên hợp quốc trình thư ủy nhiệm lên Tổng thư ký Ban Ki-Moon (vietnam +.vn)
Có lẽ đó cũng là một trong những xúc động khó kìm nén được tỏ bày từ những nghị sĩ như Bernt Posselt, khi được giới truyền thông hỏi về thái độ có hay không sự ủng hộ đối với Nhà nước Việt Nam: “Hiển nhiên là không hậu thuẫn ! Chắc chắn là không hậu thuẫn! Điều này có nghĩa là quốc gia vi phạm nhân quyền tồi tệ nhất trên thế giới về tự do ý kiến, tự do ngôn luận và tự do tôn giáo sẽ trở thành một trong những quan tòa xét xử những tự do này. Không thể có được chuyện đó. Kẻ áp bức không thể làm quan tòa!”.
“Chiếu cố”
Nhưng kẻ áp bức vẫn có quyền “vận động” quan tòa, như điều thường thấy trong hệ thống tư pháp ở Việt Nam.
Vào những ngày trước khi diễn ra cuộc bỏ phiếu tại Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc, báo chí lề đảng đã một lần nữa gióng lên giai điệu “Việt Nam muốn đóng góp tích cực hơn vào nỗ lực chung của cộng đồng quốc tế trong việc thúc đẩy và bảo vệ quyền con người trên thế giới”, và “Việt Nam cam kết sẽ đóng góp tích cực vào công việc chung của Hội đồng”.
Nhưng khác với nhịp điệu khá dồn dập trong chiến dịch ứng cử vào TPP, vào lần này tiếng nói báo đảng trở nên đơn độc hơn nhiều. Cho đến nay, vẫn chủ yếu là các tờ Nhân Dân, Quân Đội Nhân Dân, Công An Nhân Dân, Đại Đoàn Kết, Sài Gòn Giải Phóng đóng vai trò tiền hô và một ít tờ báo khác hậu ủng. Tuy nhiên, con số này là quá ít ỏi so với gần 1.000 báo in và điện tử có mặt tại Việt Nam, và cũng hoàn toàn chưa xứng đáng với những cố gắng không mệt mỏi của Ban Tuyên giáo trung ương trong chỉ đạo và định hướng tuyên truyền cho một ráng hồng từ cái ghế sắp được ngồi.
Tình thế trên cho thấy nếu xem công luận là một trong những đại diện tiêu biểu nhất để có thể đánh giá khách quan về tương quan chính trị tại Việt Nam, đã chỉ có chưa đầy vài phần trăm ấn phẩm báo chí tỏ ra “trung thành tuyệt đối”, trong khi tuyệt đại đa số báo giới công khai phơi bày thái độ bàng quan chính trị hoặc âm thầm hơn là “bất tuân dân sự”.
Thái độ trên còn có thể hàm ý về tư cách “phi lề đảng” của báo giới nói chung.
Và mối tương quan hoàn toàn bất cân xứng trên cũng là một tham khảo đắt giá cho khả năng và thực chất việc Nhà nước Việt Nam ứng xử với cái ghế của Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc.
Trong trường hợp may mắn nhất – được “đặc cách” xét tuyển, tức không kém đồng cảm với yêu cầu “linh động” mà Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã tha thiết đề nghị tại New York vào tháng 9/2013 về cơ chế cho Việt Nam tham gia vào TPP – nhà nước Việt Nam sẽ nghiễm nhiên có được một chỗ ngồi trong căn phòng nhân quyền quốc tế mà không đến mức phải cải thiện quá nhiều hành vi đối xử tại quốc nội.
Có vẻ ngẫu nhiên, Việt Nam có đôi chút hy vọng được xếp vào một trong 4 chiếc ghế khuyết của khối Á Châu-Thái Bình Dương.
Chỉ bởi lý do không có quá nhiều ứng cử viên. Hoặc giống như một cuộc bầu bán bỏ túi.
Với 4 ghế của khối châu Á – Thái Bình Dương cần được bầu lại, danh sách ứng cử viên chính thức của khối này gồm có Trung Quốc, Jordani, Maldives, Ả Rập Xê Út và Việt Nam.
Theo một đánh giá của giới quan sát, nếu cho là Jordani và quần đảo Maldives là xứng đáng hơn và sẽ trúng cử, cuối cùng Liên Hiệp Quốc sẽ phải chọn thêm 2 trong 3 nước “bất xứng”. Hoặc “trường hợp xấu nhất” là cả 3 ứng cử viên bất xứng Trung Quốc, Ả Rập Xê Út và Việt Nam đều trúng cử.
“Thế lực thù địch” trong giới quan sát quốc tế còn chêm vào một lối so sánh chết người: “trường hợp xấu nhất” trên là sự chọn lựa giữa bệnh dịch hạch hoặc bệnh dịch tả.
Nhưng nếu “căn bệnh” trên biến thành hiện thực, gần như đoan chắc một vị trí trong TPP cũng nằm trong tầm với của nền kinh tế còn lâu mới được coi là “thị trường” theo nghĩa hoàn chỉnh, nền kinh tế được đại diện bởi các tập đoàn phủ chụp bởi tính từ “xã hội chủ nghĩa” nhưng thân thể lại phì nộn đến mức không thể chấp nhận được đối với dân chúng Việt.
Hiện thực đó có thể xảy đến ngay vào năm tới.
Ứng với giả thiết tốt đẹp này, hoạt động dân chủ và những người bất đồng chính kiến ở Việt Nam sẽ được hé mở thêm một góc sân, thậm chí một vài phong trào dân sự còn có thể hình thành mà không phải chịu rủi ro theo cách “xã hội dân sự là một thủ đoạn của diễn biến hòa bình” như giới tuyên giáo vẫn quay quắt trước đây.
Nhưng có lẽ tất cả những gì được xem là “cởi mở” sẽ chỉ đóng khung ở góc sân nhỏ bé đó. Bài học từ năm 2006 sau khi Nhà nước Việt Nam được đưa ra khỏi danh sách các quốc gia cần quan tâm đặc biệt về nhân quyền và tôn giáo vẫn còn nóng hổi. Vì ngay sau năm 2006, hàng loạt nhân vật cách tân đã bị bắt giữ và xét xử. Các tôn giáo cũng chịu chung cảnh ngộ.
“Lưu ban”
Không có quá nhiều ứng cử viên không có nghĩa là Nhà nước Việt Nam không thể không bị loại. Trước đây, các khối khu vực thường đưa ra số lượng ứng cử viên vừa vặn với số ghế khuyết nên quốc gia nào được khối của mình đề cử thì cũng chắc chắn sẽ thắng cử. Nhưng gần đây, các thành viên của Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc đã cứng rắn hơn. Nếu thấy một ứng cử viên quá bất xứng, họ nhất định không bầu cho ứng cử viên đó và yêu cầu khối khu vực liên hệ phải đưa ra một ứng cử viên mới.
Ngoài ra theo thể thức bỏ phiếu riêng và kín đối với từng ứng cử viên, muốn trúng cử, mỗi ứng cử viên phải đạt được số phiếu tuyệt đối trên tổng số 192 thành viên của Liên hiệp quốc, nghĩa là phải có ít nhất 97 phiếu thuận.
Dường như để tiền trạm cho tinh thần thuận thảo ấy, ngày 27/8/2013, phái đoàn Việt Nam tại Liên Hiệp Quốc đã công bố 14 lời hứa về nhân quyền của Chính phủ Việt Nam trước chủ tịch Đại hội đồng Liên hiệp quốc, trong đó có lời hứa quan trọng nhất: “Thông qua các chính sách và các biện pháp để đảm bảo tốt hơn tất cả các quyền căn bản về kinh tế, xã hội, văn hóa, dân sự và chính trị theo thông lệ quốc tế đã công nhận”.
Nhưng cũng theo cái nhìn đầy mẫn cảm và còn hơn cả trải nghiệm của giới quan sát phương Tây, ứng với trường hợp Việt Nam, lời hứa là một câu chuyện khá khác biệt với hành động thực tế.
Một lời hứa khác được kín đáo bắn tin vào tháng 4/2013, sau cuộc đối thoại nhân quyền Việt – Mỹ, khi một quan chức ngoại giao cao cấp của Việt Nam nói với một nghị sĩ châu Âu “Hãy cho chúng tôi thời gian”. Nhưng dù thời gian từ đó đến nay đã đủ lâu, đặc biệt là độ trễ sau cuộc gặp Trương Tấn Sang – Obama tại Washington đã đủ dài, phía Mỹ vẫn chưa phát ra một tín hiệu hài lòng đối với sự chậm trễ phụ thuộc vào nhiều nguyên do trong – ngoài, kể cả không ít đồn đoán về thế chia ba của giới “tam quyền phân lập” tại Việt Nam.
Chuyến làm việc mới nhất của Quyền phó trợ lý ngoại trưởng Hoa Kỳ Scott Busby ở Hà Nội và Sài Gòn đã dường như chỉ gây thêm ức chế cho những người chủ trương tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tôn giáo, tự do cho xã hội dân sự và chẳng cần phải bắt bớ mới làm cho xã hội tốt đẹp hơn.
Nói cách khác, mọi việc vẫn gần như giẫm chân tại chỗ.
Đó cũng là lý do để cuộc bỏ phiếu kín tại Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc vào ngày 12/11/2013 cũng có thể sẽ diễn biến theo hướng rất không thuận lợi cho ứng cử viên Việt Nam. Nếu sự đồng lòng của các nước phương Tây và gần gũi với phương Tây được thể hiện cao độ và đủ chín, cánh cửa của Hội đồng nhân quyền chắc chắn sẽ được đóng chặt, cho dù trước đó những người rất tự tin về thành tích nhân quyền đã tưởng như thò lọt một chân vào trong.
Trong trường hợp này, không loại trừ một trong những tật xấu của người Việt sẽ phản ứng tức thời: siết lại hoạt động dân chủ và gia tăng bắt bớ.
Một nhà hoạt động dân chủ trong nước thở dài: “Không ăn được thì đạp đổ! Họ vẫn có thể làm thế cho bõ ghét”.
“Thi lại”
Kịch bản cuối cùng, mang tính dung hòa nhất và cũng có thể làm tất cả các bên hoặc tạm hài lòng, hoặc chưa đến mức tuyệt vọng, là cuộc bỏ phiếu kín ngày 12/11 sẽ chỉ mang tính “sơ khảo”.
Với những lý do có thể tuyên bố cũng như không thể nói ra, một phương án có thể xảy đến là các quốc gia trong Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc sẽ ban bố một thời gian “ân hạn” cho nhà nước Việt Nam về chủ đề nhân quyền, cũng như 5 quốc gia trong khối TPP mới đây đã đề xuất thời gian ân hạn 5 năm cho Việt Nam để cải cách kinh tế quốc doanh, thay vì phải “trả bài” ngay lập tức.
Trong trường hợp phải “thi lại” này, mọi chuyện lại phải có độ lùi không mong muốn. Cái ghế nhân quyền trong căn phòng hội đồng vẫn còn để trống và ai muốn ngồi vào cái ghế đó lại cần có thêm thời gian để chuẩn bị tốt hơn cho vòng “chung khảo”.
Theo cách nhìn của giới quan sát, sự chuẩn bị tốt hơn cũng có nghĩa là thái độ phải được xem là “thành tâm chính trị”.
Cũng theo giới phân tích, năm 2011, những chính khách Miến Điện đã thành thực hơn giới lãnh đạo Việt Nam giờ đây rất nhiều. Và đó là lý do vì sao thể chế Miến Điện đang giữ được quyền lực, tài sản và còn nhận được sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế.
Ở vào thế quá khó về kinh tế, xã hội và cả về chính trị từ thời điểm 1975 đến nay, giới cầm quyền tại Việt Nam có lẽ không có lối ra nào khác nếu không muốn bị “lưu ban” hoặc “thi lại”.
Lại “chiếu cố”
Tín hiệu mới nhất về phương án “chiếu cố” vừa xuất hiện: ngày 7/11/2013, phái đoàn thường trực của Việt Nam tại Liên hiệp quốc ra thông cáo báo chí cho biết 

Việt Nam đã trở thành thành viên mới nhất của Công ước Liên Hiệp Quốc chống Tra tấn và những hình phạt hoặc sự đối xử tàn ác, hạ nhục nhân cách.

Việc nhà nước Việt Nam ký kết công ước trên cũng là một trong những điều kiện nằm lòng về nhân quyền mà người Mỹ đặt ra từ ròng rã nhiều năm qua.
Kịch bản “chiếu cố” cũng vì thế đang dần chiếm ưu thế.

TỪ TRƯỚC Mt68 TRÁNH KHÔNG BÀN GÌ VỀ VÕ VĂN ÁI VÌ CHỦ TRƯƠNG CỦA CHÚNG TÔI KHÔNG KHAI THÁC MÂU THUẪN TÔN GIÁO - TRỪ KHI CHÚNG LỘ DIỆN TÔN GIÁO VẬN- NHƯNG HÔM NAY VÕ VĂN ÁI ĐƯA RA NHẬN ĐỊNH NGẦM ỦNG HỘ VIỆT CỘNG GIA NHẬP BAN NHÂN QUYỀN LHQ LÀ MỘT HÀNH ĐỘNG BỈ ỔI VÀ VÔ CÙNG, KHỐN NẠN, MẤT DẠY CỦA CÁ NHÂN VÕ VĂN ÁI - NẾU VÕ VĂN ÁI KHÔNG PHẢI VC NẰM VÙNG THÌ KHÔNG KHI NÀO TIN RẰNG VC SẼ KHÔNG ĐÀN ÁP DÂN CHÚNG KHI CHÚNG MUA ĐƯỢC GHẾ TRONG BAN NHÂN QUYỀN LHQ - CHÚNG TÔI DÁM CAM ĐOAN CÁI GHẾ NHÂN QUYỀN CỦA VC CHỈ ĐỂ TUYÊN TRUYỀN GIAN TRÁ VÀ LƯU MANH HƠN CHỨ KHÔNG PHẢI ĐỂ TÔN TRỌNG NHÂN QUYỀN NHƯ TÊN ĐẦU CƠ PHẬT GIÁO VÕ VĂN ÁI MỘ PHÂN TƯƠI VC./- Mt68

Quốc tế phản ứng về việc Việt Nam vào Hội đồng Nhân quyền LHQ

bởi Trà Mi-VOA
Một phiên họp của Hội đồng Nhân quyền LHQ tại Geneva.Một phiên họp của Hội đồng Nhân quyền LHQ tại Geneva.

Các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế lên tiếng bày tỏ quan ngại trước việc Việt Nam ngày 12/11 thắng cử vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc giữa lúc những tai tiếng về vi phạm nhân quyền của Hà Nội không ngừng leo thang.

Tại cuộc biểu quyết hôm qua, Việt Nam lần đầu tiên được Đại Hội đồng Liên hiệp quốc khóa 68 chọn là một trong số 14 thành viên mới của Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc với 184/193 quốc gia bỏ phiếu tán thành.

Cùng bước vào nhiệm kỳ 3 năm tại Hội đồng với Việt Nam còn có những nước lâu nay cũng bị quốc tế lên án về thành tích nhân quyền như Trung Quốc, Nga, Ả Rập Xê-út, hay Cuba.

Chúng tôi không nghĩ rằng một khi được ghế rồi thì họ sẽ cải thiện. Thậm chí, thành tích nhân quyền của Hà Nội còn có thể sẽ tệ đi vì họ sẽ cảm thấy thuận tiện đàn áp hơn nữa một khi đã lọt được vào Hội đồng...
Bà Julie Gromellon, Liên đoàn Quốc tế vì Nhân quyền (FIDH).
​​Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Human Rights Watch có trụ sở ở New York cho rằng với thành tích nhân quyền tệ hại, Việt Nam không thể trở thành một thành viên hữu ích trong Hội đồng.

Phó giám đốc đặc trách khu vực Châu Á trong Human Rights Watch, ông Phil Robertson nói với VOA Việt ngữ:

“Tôi nghĩ Việt Nam sẽ đóng một vai trò như một thành viên tiêu cực trong Hội đồng và bênh vực cho các chính phủ bị Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc tố cáo là vi phạm nhân quyền. Tôi hy vọng Hà Nội sẽ  chứng minh rằng tôi sai. Thế nhưng, cho tới thời điểm này, chưa có một dấu hiệu nào cho thấy chính phủ Việt Nam sẽ thay đổi chính sách nhân quyền bởi vì họ gia nhập vào Hội đồng.”

Human Rights Watch cũng bất bình trước thể lệ Việt Nam được bầu chọn vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc trong một ‘cuộc thi’ mà các ứng viên không phải cạnh tranh.  

Ông Phil Robertson tiếp lời:

“Sau khi Jordan rút lui, chỉ còn 4 nước trong khu vực cho 4 ghế ở Hội đồng và như vậy hoàn toàn không có một cuộc chọn lựa mang tính cạnh tranh. Với sự ủng hộ của ASEAN, Việt Nam được hậu thuẫn mạnh mẽ. Chúng tôi hết sức quan ngại khi một nước vi phạm nhân quyền tồi tệ với chiến dịch leo thang đàn áp những người bất đồng chính kiến và các nhà hoạt động như Việt Nam lại được chọn vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc. Điều này chứng tỏ các yêu cầu cơ bản quy định các nước thành viên trong Hội đồng phải có thành tích bảo vệ nhân quyền và hợp tác với thế giới trong lĩnh vực nhân quyền, các tiêu chí ấy, đã không được tôn trọng."

Chúng tôi hết sức quan ngại khi một nước vi phạm nhân quyền tồi tệ với chiến dịch leo thang đàn áp những người bất đồng chính kiến và các nhà hoạt động như Việt Nam lại được chọn vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc.
Ông Phil Robertson, Human Rights Watch.
​​Human Rights Watch nói các nước cần phải cho Việt Nam hiểu rõ rằng đã là một thành viên trong Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc, Việt Nam có nghĩa vụ cải thiện nhân quyền, cụ thể nhất là phải phóng thích tù nhân lương tâm, hủy bỏ những điều luật mơ hồ trấn áp quyền tự do ngôn luận của công dân như 258, 79, 88 trong Bộ Luật Hình sự.

Phó Giám đốc đặc trách khu vực Châu Á trong Human Rights Watch:

“Việt Nam giờ đây phải chứng tỏ cho quốc tế thấy rằng họ xứng đáng với chiếc ghế trong Hội đồng và tôn trọng các luật lệ quy ước của Hội đồng bằng những bước cải thiện nhân quyền thật cụ thể.”

Liên đoàn Quốc tế vì Nhân quyền (FIDH) gồm 178 tổ chức bảo vệ nhân quyền trên thế giới tỏ ra hoài nghi về khả năng cải thiện nhân quyền của Việt Nam trong thời gian tới sau khi Hà Nội có được ghế tại Hội đồng Nhấn quyền Liên hiệp quốc.

Bà Julie Gromellon, đại diện FIDH tại Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc.
​​Bà Julie Gromellon, đại diện FIDH tại Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc ở Geneva phát biểu với VOA Việt ngữ:

“Việt Nam đã không chứng tỏ những cam kết cải thiện nhân quyền trước khi trở thành thành viên của Hội đồng. Cho nên, chúng tôi không nghĩ rằng một khi được ghế rồi thì họ sẽ cải thiện. Thậm chí, thành tích nhân quyền của Hà Nội còn có thể sẽ tệ đi vì họ sẽ cảm thấy thuận tiện đàn áp hơn nữa một khi đã lọt được vào Hội đồng. Tôi không nghĩ thực trạng nhân quyền Việt Nam sẽ sớm có những thay đổi.”

Bà Gromellon kêu gọi cộng đồng quốc tế gia tăng áp lực để buộc Việt Nam trong tư cách là thành viên Hội đồng Nhân quyền phải cải thiện chính thành tích nhân quyền của mình trước khi nói tới chuyện tham gia bảo vệ hay kêu gọi các nước khác bảo đảm nhân quyền.


Sự tiêu cực và nghịch lý khi Việt Nam được bầu vào Hội đồng Nhân quyền LHQ đối với chúng tôi lại là một điều tích cực... bây giờ đã ngồi trong Hội đồng theo nguyên tắc không thể nào đàn áp nhân quyền như Việt Nam đã đàn áp từ trước tới nay...

Ông Võ Văn Ái, Ủy ban Bảo vệ Quyền làm người Việt Nam.
​​Tổ chức UN Watch có trụ sở ở Geneva, cơ quan theo dõi các hoạt động toàn diện của Liên Hiệp Quốc, nói kết nạp các quốc gia vi phạm nhân quyền có tiếng như Việt Nam, Trung Quốc làm thành viên Hội đồng Nhân quyền chẳng khác nào cho ‘kẻ chuyên phóng hỏa đứng đầu sở cứu hỏa’.

Tuy nhiên, Ủy ban Bảo vệ Quyền làm người Việt Nam có trụ sở tại Pháp cho rằng để Hà Nội gia nhập Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc cũng có thể có tác dụng ‘tích cực’.

Ông Võ Văn Ái, Chủ tịch Ủy ban:

“Sự tiêu cực và nghịch lý khi Việt Nam được bầu vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc đối với chúng tôi lại là một điều tích cực. 


Tích cực ở chỗ rằng bây giờ một quốc gia đã ngồi trong Hội đồng theo nguyên tắc không thể nào đàn áp nhân quyền như Việt Nam đã đàn áp từ trước tới nay, nhất là trong lĩnh vực tự do ngôn luận. Thành ra, nếu có một sự kiện đàn áp trong nước thì các tổ chức phi chính phủ đều có thể nói thẳng lên cho dư luận, công luận thế giới biết rằng một quốc gia ngồi trong Hội đồng Nhân quyền mà lại đi đàn áp nhân quyền.”
 

***Võ Văn Aí lý luận kiểu ngu xuẩn của Tạ Văn Tài và Nguyễn Mạnh Hùng. Mt68 xin cam đoan VIỆT CỘNG chỉ mua ghế để tuyên truyền chứ không phải để cải thiện nhân quyền, nhân quèo gì cả. Cam đoan 100% đấy, ai không tin cứ chờ đợi đi !./- Mt68 (11/2013)

Truyền thông nhà nước dẫn lời Ngoại trưởng Phạm Bình Minh tuyên bố việc Việt Nam trúng cử vào Hội đồng Nhân quyền với tỷ lệ cao là sự ghi nhận của quốc tế đối với các thành tựu gần đây của Hà Nội trong việc thực thi các quyền dân sự, chính trị, kinh tế, văn hóa-xã hội của công dân.

Quốc tế phản ứng về việc Việt Nam vào Hội đồng Nhân quyền LHQ
Chủ tịch Ủy ban Bảo vệ Quyền làm người Việt Nam nói đây không phải là lần đầu tiên các nước bị xem là ‘đao phủ nhân quyền’ lại được bầu vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc.

Ông Võ Văn Ái cho biết từ khi bắt đầu hoạt động tại Hội đồng Nhân quyền năm 1986 tới nay, ông chứng kiến nhiều nước vi phạm nhân quyền hay phản nhân quyền chiếm được ghế thành viên trong Hội đồng này.

Tất cả 14 thành viên mới của Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc sẽ bắt đầu nhiệm kỳ 3 năm từ ngày 1/1/2014.

Hội đồng gồm 47 nước đại diện cho tất cả các khu vực là cơ quan chủ chốt và quan trọng nhất của Liên hiệp quốc trong việc thăng tiến và bảo vệ quyền con người trên thế giới.
BBC.

Lo ngại về thành viên HĐ Nhân quyền

Cập nhật: 11:13 GMT - thứ tư, 13 tháng 11, 2013

Các nhà hoạt động Tây Tạng đã tuần hành khi Trung Quốc ra trước Hội đồng Nhân quyền hồi tháng Mười
Trung Quốc, Nga, Ả rập Saudi, Algeria và Việt Nam đã được bầu vào cơ quan theo dõi nhân quyền của Liên Hiệp Quốc (LHQ), bất chấp những quan ngại về hồ sơ nhân quyền của các nước này.
Các nhóm vận động đã lên án việc bầu chọn các thành viên mới này vào Hội đồng Nhân quyền gồm 47 đại diện.
Tổ chức theo dõi nhân quyền Human Rights Watch nói một số tân thành viên đã không cho phép các giám sát viên của LHQ vào điều tra các vụ bị cho là lạm dụng.
Đại hội đồng LHQ hôm thứ Ba 12/11 đã bầu tổng số 14 thành viên mới tham gia Hội đồng Nhân quyền đóng tại Geneva.

'Cần giải thích'

Trung Quốc, Nga, Ả rập Saudi, Việt Nam, Algeria và Cuba được bầu mà không vấp phải cản trở nào, nhưng các nhóm nhân quyền nói đó là các quốc gia mà chính Hội đồng Nhân quyền cần phải theo dõi.
Human Rights Watch, đóng trụ sở tại New York, đã nêu tên năm quốc gia, gồm Trung Quốc, Nga, Ả rập Saudi, Việt Nam và Algeria, là các nước đã không cho các giám sát viên nhân quyền của LHQ vào điều tra.
"Những nước vốn không cho các chuyên gia của LHQ mà Hội đồng Nhân quyền chỉ định vào cần phải giải thích rõ ràng," bà Peggy Hicks, giám đốc pháp lý toàn cầu của tổ chức này nói.
Thế còn UN Watch, một tổ chức thường xuyên chỉ trích cách hoạt động của LHQ, cũng cáo buộc những nước này là vi phạm có hệ thống quyền của công dân các nước đó.
Trong chuyến thăm Hoa Kỳ năm nay, Chủ tịch Trương Tấn Sang và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đều cam kết tôn trọng nhân quyền trong đó có quyền chính trị và bảo đảm thị trường kinh tế tự do trong nỗ lực vận động Hoa Kỳ đồng ý để Việt Nam gia nhập Hiệp định Thương mại xuyên Thái Bình Dương – TPP.
Với kết quả bầu hôm 12/11, Việt Nam lần đầu tiên vào Hội đồng Nhân quyền của LHQ.
Phó Thủ Tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh long trọng cam kết Việt Nam sẽ "thực hiện tốt các nghĩa vụ và cam kết của một quốc gia thành viên Hội đồng Nhân quyền và thành viên LHQ".
Các tân thành viên sẽ tham gia Hội đồng trong nhiệm kỳ ba năm, bắt đầu từ 2014. Đây là cơ quan chuyên theo dõi tình trạng lạm dụng nhân quyền trên thế giới.
UN Watch đã ra lời chỉ trích chung đối với Hội đồng Nhân quyền, cáo buộc cơ quan này đã lặp đi lặp lại việc phê phán Israel trong lúc lại không ra một nghị quyết chỉ trích Trung Quốc, Nga hay Ả rập Saudi.
Hội đồng Nhân quyền được thành lập năm 2006 nhằm thay thế Ủy hội Nhân quyền của LHQ, vốn đã bị mất uy tín rộng khắp.
Thế nhưng hội đồng này đang đối diện với những lời chỉ trích tương tự như ủy hội từng bị, với việc bầu chọn các nước có hồ sơ nhân quyền đáng nghi vấn vào làm thành viên.
Nam Sudan và Uruguay đã không giành được ghế trong cuộc bầu chọn đầy cạnh tranh để đại diện cho khối các nước châu Phi.
Các khu vực khác không có đua tranh.
RFI Việt Ngữ.
VIỆT NAM - LIÊN HIỆP QUỐC -
Bài đăng : Thứ tư 13 Tháng Mười Một 2013 - Sửa đổi lần cuối Thứ tư 13 Tháng Mười Một 2013


Vào Hội đồng Nhân quyền, liệu Việt Nam cởi mở hơn ?

Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Geneve, Thụy Sĩ
Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Geneve, Thụy Sĩ
@wikimedia

Hôm qua 12/11/2013 Việt Nam đã được bầu vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc (HRC) cùng với Trung Quốc, Nga, Cuba, Ả Rập Xê Út, cho dù nhiều tổ chức phi chính phủ phản đối. Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc đã bầu thêm 14 ghế trong số 47 ghế của Hội đồng Nhân quyền. Các thành viên của Hội đồng có nhiệm kỳ ba năm, và không thể được bầu lại ngay sau hai nhiệm kỳ liên tiếp.
Lần này Việt Nam đã được bầu với 184/192 phiếu cùng với Trung Quốc, Cuba, Nga, Ả Rập Xê Út, Pháp, Anh, Nam Phi, Algérie, Maroc, Namibia, Maldives, Macedonia và Mehico.
Hội đồng Nhân quyền sẽ hoạt động từ ngày 1 tháng Giêng năm tới, sẽ là một trong những Hội đồng chia rẽ nhất kể từ khi tổ chức này được thành lập vào tháng 3/2006. Mục đích của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc là « đề cập đến tình hình vi phạm nhân quyền và đưa ra những khuyến cáo ».
Bà Peggy Hicks thuộc tổ chức Human Rights Watch nhấn mạnh : « Với sự trở lại của Trung Quốc, Nga, Ả Rập Xê Út và Cuba, những người bảo vệ nhân quyền tại Hội đồng năm tới sẽ có nhiều việc phải làm. Những nước thực sự quan tâm đến việc thúc đẩy nhân quyền sẽ phải tăng gấp đôi nỗ lực ».
Richard Gown, giám đốc Trung tâm hợp tác quốc tế của New York University nhận định : « Từ khi thành lập, Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc đã tiếp nhận khá nhiều chế độ trấn áp. Cách đây vài năm, không ai quan tâm đến các cuộc bầu cử này. Nhưng Hội đồng Nhân quyền đã tỏ ra tích cực một cách bất thường trong phong trào Mùa xuân Ả Rập, và đã thông qua một loạt các nghị quyết lên án chế độ Syria, trong khi Hội đồng Bảo an bị Nga và Trung Quốc trói tay ».
Matxcơva và Bắc Kinh đã ba lần sử dụng quyền phủ quyết trước các nghị quyết của Hội đồng Bảo an về Syria.
Ông nhấn mạnh, Nga ,Trung Quốc cùng với Cuba và Việt Nam có thể sử dụng chiếc ghế ở Hội đồng Nhân quyền để phản đối lại các nghị quyết mới chỉ trích Bachar Al Assad. Ngược lại, Ả Rập Xê Út « muốn đả kích Syria gay gắt hơn ».
Không có quốc gia nào có quyền phủ quyết tại Hội đồng Nhân quyền, một đa số « có thể đạt đến những kết quả cụ thể » ở Genève – bà Peggy Hicks nhấn mạnh. Còn đại sứ Pháp tại Liên Hiệp Quốc Gérard Araud cho biết : « Chúng tôi sẽ tiếp tục hành động để Hội đồng Nhân quyền quan tâm đến những cuộc khủng hoảng hiện nay, nhất là ở Syria, Trung Phi, để xúc tiến và bảo vệ nhân quyền ».
Đối với Việt Nam, việc trúng cử vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc sẽ có tác động như thế nào ? RFI Việt ngữ đã đặt câu hỏi với nhà bình luận Phạm Chí Dũng ở Thành phố Hồ Chí Minh.



RFI : Thưa anh, việc Việt Nam vào được Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, theo anh là một tín hiệu lạc quan hay bi quan ?
Nhà bình luận Phạm Chí Dũng : Tất nhiên là lạc quan đối với Nhà nước Việt Nam rồi. Tôi nghĩ là Nhà nước không mấy hy vọng được lọt vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, với tỉ lệ rất cao như vậy : 184/192 quốc gia đồng ý. Một tỉ lệ chỉ có thể so sánh với việc bầu bán trong Quốc hội hoặc Chính phủ Việt Nam mà thôi.
Chắc chắn là Nhà nước Việt Nam sẽ coi đây là một thắng lợi chính trị, thắng lợi ngoại giao trên trường quốc tế, điều mà Việt Nam chưa từng đạt được từ năm 2006 khi thành lập Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc.
Còn bi quan là chắc chắn, đối với những tổ chức quốc tế hoạt động về nhân quyền. Chẳng hạn như tổ chức Nhân quyền Quốc tế HRW, tổ chức Ân xá Quốc tế và một số tổ chức khác, kể cả Văn bút Quốc tế mà báo Nhân Dân vừa phê phán trong bài nhận định hôm qua và hôm nay.
Đó là những tổ chức đã đưa ra hàng loạt dẫn chứng về tình trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam, nhưng cuối cùng thì họ thất vọng. Lãnh đạo một tổ chức nhân quyền quốc tế cũng đánh giá đây là một cú giáng nặng đối với vấn đề nhân quyền.
RFI : Còn đối với những người đấu tranh đòi dân chủ trong nước thì tình hình sẽ như thế nào theo anh ?
Theo cảm nhận của tôi thì đây là một điểm mốc liên quan tới vấn đề dân chủ và nhân quyền của Việt Nam. Một điểm mốc với một độ mở chính trị, độ mở dân chủ, được tác động bởi quốc tế chứ không phải do chính các lực lượng dân chủ trong nước quyết định. Đây là một tín hiệu hé mở sự lạc quan, và độ mở ở đây tôi nghĩ là sẽ thêm được khoảng mười phần trăm nữa, cho một lộ trình dân chủ nào đó.
Độ mở đầu tiên vào lúc cuộc gặp của ông Trương Tấn Sang, Chủ tịch nước Việt Nam với Tổng thống Barack Obama vào tháng 7/2013. Sau đó như mọi người đều biết, đã diễn ra hai sự kiện nho nhỏ : thả hai blogger Phương Uyên và Đinh Nhật Uy – cả hai đều nhận án treo. Nhưng điều đó cũng chưa nói lên được điều gì lớn.
Vấn đề lớn nhất là chỉ năm ngày trước khi đưa lên bàn bỏ phiếu của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, Nhà nước Việt Nam đã lần đầu tiên chính thức đặt bút ký tên vào Công ước quốc tế về chống tra tấn. Đó là một Công ước mà Nhà nước Việt Nam đã nhiều năm không thấy mình có liên quan, và mặc dù được sự thúc giục, nhắc nhở của nhiều tổ chức nhân quyền quốc tế cũng như Liên Hiệp Quốc nhưng Việt Nam vẫn lần lữa trong việc ký tên.
Kỳ này Việt Nam đã chính thức ký. Điều đó cho thấy dù sao, trong chừng mực nào đó Nhà nước Việt Nam vẫn thấy mình có trách nhiệm tuân thủ những Công ước quốc tế, sau khi Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị ký từ năm 1982 thực tế chưa có nhiều nội dung được tuân thủ.
Thậm chí tôi còn nghĩ nếu sớm là năm 2014 và chậm nhất là đến năm 2015 sẽ có những nhân vật đấu tranh dân chủ người Việt ở hải ngoại có thể trở về nước một cách bình yên. Kể cả những nhân vật bị Nhà nước Việt Nam coi là « chống Cộng » vẫn có thể trở về Việt Nam để sinh hoạt với những người thân của mình.
RFI : Như vậy anh cho là Nhà nước Việt Nam sẽ nới tay hơn với những người đối lập ?
Tôi cho là sẽ ít hoặc không có sự bắt bớ. Rất hạn chế bắt giam những nhân vật đối lập mới, nếu có chăng nữa thì sẽ chỉ diễn ra như vào tháng 10 và tháng 11 năm nay thôi. Tức là câu lưu một số nhân vật mà Nhà nước cho là quá khích, nhưng chỉ trong vòng 24 tới 36 tiếng đồng hồ rồi sau đó thả ra, chứ không phải bắt giam rồi đưa vào quá trình tố tụng hình sự rồi xét xử như đã liên tục xảy ra đối với các nhân vật đối lập trong năm 2011 và 2012.
Theo tôi đó là một tín hiệu có sự tác động của cộng đồng quốc tế, đặc biệt là của Hoa Kỳ, của phương Tây, tất nhiên là cũng kèm theo những điều kiện của nó. Khi tham gia vào Hội đồng Nhân quyền rồi thì cánh cửa cũng đang mở ra rất lớn đối với Việt Nam trong Hiệp định đối tác kinh tế xuyên Thái Bình Dương, vấn đề là có tận dụng được hay không.
RFI : Phản ứng trong nước ra sao, đặc biệt giới nhân sĩ trí thức đón nhận cái tin này như thế nào ?
Vẫn tương đối im ắng. Tôi chưa nhận ra một phản ứng tích cực đặc biệt nào, cũng chưa thấy những sắc thái hồ hởi trên khuôn mặt của những người vẫn lo nghĩ về vận mệnh, tương lai của đất nước và với tiến trình dân chủ. Có lẽ họ vẫn còn hoài nghi.
Họ cho là nếu như từ năm 1982 Việt Nam đã ký Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị và gần như không làm gì cả, thì việc ký kết Công ước quốc tế chống tra tấn gần đây và tham gia vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc cũng chẳng qua là hoạt động mang tính chất hình thức mà thôi. Ký là một chuyện, còn làm là một chuyện khác.
Nhiều người nghi ngờ rằng tình hình sắp tới vẫn chưa có gì thay đổi cả. Nhưng riêng cá nhân tôi thì vẫn cảm nhận là có một sự thay đổi thầm kín trong đó, và dù sao cũng có một độ mở nhất định, ít nhất là sẽ ít có hoặc là không có bắt bớ. Và những người hoạt động dân chủ vẫn có thể làm được một cái gì đó mà không đến mức chịu rủi ro cao như những năm trước.
RFI : Xin cảm ơn nhà bình luận Phạm Chí Dũng