Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.
Showing posts with label B52HaNoi. Show all posts
Showing posts with label B52HaNoi. Show all posts

Monday, 26 December 2022

BÀI NẦY VIỆT CỘNG CÒN GIẤU NHIỀU CHUYỆN LẮM : CÁC EM HỘ LÝ CỦA BÁC ĐÃ BẮN RƠI HÀNG NGÀN B52 BẰNG SKZ- PHẠM TUÂN ĐẬU MÁY BAY TRÊN MÂY CHỜ MÁY BAY MỸ TỚI MỚI NỔ MÁY NHÀO RA BẮN RỚT VÔ SỐ MÁY BAY MỸ- SAU ĐÓ PHẠM TUÂN ĐEM BÈO NUÔI LỢN LÊN TRỒNG TRÊN TRẠM KHÔNG GIAN CỦA NGA- QUAN TRONG NHỨT LÀ MẤY CHỤC NĂM SAU BỌN HỘ LÝ CẲNG DÀI HÀ NỘI ĐUA NHAU LƯỢM KU CÁC TAY MỸ GIÀ ĐỂ ĐƯỢC QUA ĐẾ QUỐC MỸ SỐNG- ĐIỂN HÌNH LÀ CA SĨ NGỌC ANH LẤY ÔNG MỸ GIÀ RĂNG RỤNG XUỐNG CẦU - THU PHƯƠNG LẤY THẰNG LỌ NỒI MÀ MỸ ĐEN CŨNG KHÔNG THÈM VỚT NÓ- NHIỀU CHUYỆN LẮM - MỸ THUA LÀ VÌ MỸ TỪ CHỐI NÉM BOM PHÁ ĐÊ HỒNG HÀ - NÊN CHÚNG BÂY NGÀY NAY THA HỒ NÓI PHÉT- THA HỒ UỐNG MÁU DÂN- THA HỒ VÓT CHÔNG TỰ CẮM VÀO ĐÍT HOA HẬU MÔN ĐỎ THỊ HÀ./-Mt68
________________

'Chiến thắng Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không là bản hùng ca vĩ đại'.

HÀ NỘITheo ông Đinh Tiến Dũng, chiến thắng Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không là một trong những chiến công oanh liệt nhất, bản hùng ca vĩ đại trong thế kỷ 20.

Sáng 26/12, tại Cung Văn hóa lao động hữu nghị Việt Xô, thành phố Hà Nội và Bộ Quốc phòng tổ chức lễ kỷ niệm 50 năm chiến thắng Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không (12/1972-12/2022).

Trình bày diễn văn, Bí thư Thành ủy Hà Nội Đinh Tiến Dũng đánh giá, chiến thắng Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không là biểu tượng chiến thắng của bản lĩnh, trí tuệ và chủ nghĩa anh hùng cách mạng Việt Nam. Chiến thắng có ý nghĩa lịch sử và thời đại sâu sắc, góp phần rất quan trọng đưa cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của dân tộc đi đến thắng lợi hoàn toàn.

Ông Dũng nhắc lại, cuối năm 1967, đầu năm 1968, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ rõ: "Sớm muộn rồi đế quốc Mỹ cũng sẽ đưa B-52 ra đánh Hà Nội rồi có thua nó mới chịu thua. Phải dự kiến trước tình huống này càng sớm càng tốt, để có thời gian mà suy nghĩ, chuẩn bị..."

Bí thư Thành ủy Hà Nội Đinh Tiến Dũng phát biểu tại lễ kỷ niệm. Ảnh: Hoàng Phong

Bí thư Thành ủy Hà Nội Đinh Tiến Dũng phát biểu tại lễ kỷ niệm. Ảnh: Hoàng Phong

Thực tế, sau thất bại liên tiếp tại chiến trường miền nam Việt Nam, Mỹ đơn phương tuyên bố hoãn không thời hạn Hội nghị Paris, đồng thời mở cuộc tập kích chiến lược bằng đường không vào miền bắc Việt Nam tháng 12/1972 nhằm đánh phá, hủy diệt tiềm lực kinh tế, quốc phòng miền Bắc, gây sức ép buộc Việt Nam phải chấp nhận ký Hiệp định Paris theo các điều khoản có lợi cho Mỹ.

Chiến dịch không kích mang tên Linebacker II, kéo dài 12 ngày đêm (18-29/12) đánh phá Hà Nội, Hải Phòng và một số tỉnh miền Bắc. Đây là cuộc tập kích huy động lực lượng lớn nhất của Mỹ kể từ sau chiến tranh thế giới lần thứ hai với hàng trăm máy bay ném bom chiến lược B-52, được mệnh danh là "siêu pháo đài bay" - "thần tượng bất khả chiến bại", cùng hàng nghìn máy bay chiến thuật và nhiều tàu sân bay, tàu chiến tối tân, hiện đại.

Tuy nhiên ngay từ trận đầu ra quân đêm 18/12/1972, quân và dân miền Bắc đã bắn rơi tại chỗ "siêu pháo đài bay B-52", mở màn cho thắng lợi vang dội trong những trận đánh tiếp theo.

Các đại biểu tham dự buổi lễ kỷ niệm 50 năm Chiến thắng Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không. Ảnh: Hoàng Phong

Các đại biểu tham dự buổi lễ kỷ niệm 50 năm Chiến thắng "Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không". Ảnh: Hoàng Phong

Trong 12 ngày đêm, Mỹ đã sử dụng 663 lượt máy bay B-52 và 3.920 lượt máy bay chiến thuật, ném hơn 100.000 tấn bom, đạn xuống Hà Nội, Hải Phòng và một số thành phố, thị xã miền Bắc Việt Nam. Riêng ở Hà Nội, không lực Mỹ sử dụng 441 lượt máy bay B-52 cùng nhiều máy bay chiến thuật, trút hàng nghìn tấn bom xuống các khu phố, sân bay, nhà ga, bệnh viện, trường học...

Tuy nhiên, quân và dân thủ đô Hà Nội, thành phố Hải Phòng và một số địa phương miền Bắc đã phối hợp chặt chẽ với các lực lượng vũ trang đánh bại hoàn toàn cuộc tập kích chiến lược đường không của Mỹ.

Là người từng tham gia vào Chiến dịch lịch sử "Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không", trung tướng Phạm Tuân kể lại, đêm 18/12/1972 - đêm mở đầu của Chiến dịch, các trận địa ra đa đã sớm phát hiện B-52 và thông báo để Sở Chỉ huy Quân chủng Phòng không - Không quân báo động chiến đấu kịp thời. Sau khi máy bay cường kích đánh vào các trận địa tên lửa, ra đa, các sân bay thì B-52 tiến vào các mục tiêu, tập trung là Hà Nội.

"Thời khắc lịch sử khi chiếc máy bay B52 đầu tiên bị bắn rơi tại chỗ là 20h13 phút đêm 18/12/1972. Sau 12 ngày đêm chiến đấu, 81 máy bay các loại của Mỹ đã bị bắn rơi, trong đó có 34 máy bay B52", trung tướng Phạm Tuân cho hay.

Lãnh đạo TP Hà Nội đặt vòng hoa, dâng hương tại Di tích Đài tưởng niệm Khâm Thiên, sáng 26/12. Ảnh: Hoàng Phong

Lãnh đạo TP Hà Nội đặt vòng hoa, dâng hương tại Di tích Đài tưởng niệm Khâm Thiên, sáng 26/12. Ảnh: Hoàng Phong

Sau thất bại của chiến dịch Linebacker II, Mỹ buộc phải tuyên bố ngừng ném bom từ vĩ tuyến 20 trở ra và chấp nhận quay trở lại bàn đàm phán. Ngày 27/1/1973, Hiệp định Paris về "Chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt Nam" được ký kết. Cuối tháng 3/1973, quân đội Mỹ và chư hầu đã phải rút khỏi miền nam Việt Nam.

Thiếu tá Bùi Thanh Bình (Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn tên lửa 77, Trung đoàn tên lửa 257, Sư đoàn Phòng không 361, Quân chủng Phòng không - Không quân) khẳng định, bản hùng ca bất diệt "Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không" mãi đi vào lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc như một "Bạch Đằng", "Chi Lăng", "Đống Đa" của thế kỷ 20...

"Chiến thắng này đã trở thành biểu tượng của ý chí, trí tuệ Việt Nam thời đại Hồ Chí Minh, giúp thế hệ trẻ thấm thía rằng, để có được hòa bình, đất nước phải trải qua những cuộc đấu tranh gian khổ, đầy máu và nước mắt, nhưng rất đỗi tự hào", ông Bình nói.

Cũng trong sáng 26/12, lãnh đạo thành phố Hà Nội đã đến đặt vòng hoa, dâng hương tại Di tích Đài tưởng niệm Khâm Thiên (số 47, 49, 51 phố Khâm Thiên, phường Khâm Thiên, quận Đống Đa). Đây là nơi tưởng niệm người dân bị máy bay B-52 của đế quốc Mỹ ném bom rải thảm vào tối 26/12/1972. Đợt ném bom rải thảm này đã khiến 577 người dân vô tội chết và bị thương, phá hủy hoàn toàn 534 ngôi nhà, làm hư hỏng 1.200 ngôi nhà khác. Trong đó, ba căn hộ liền nhau số nhà 47, 49, 51 bị bom Mỹ đánh trúng và san bằng.

Võ Hải

Saturday, 4 April 2015

SAU 1975 AI CŨNG TIẾC SAO NHỮNG TRẬN DỘI BOM NẦY LẠI NGƯNG ... NÊN NGÀY NAY MỚI RA NÔNG NỖI NẦY./- Mt68

Hồi ức kinh hoàng về những trận bom 50 năm trước

Dân trí Đã 50 năm trôi qua, nhưng cái ngày 4/4/1965, dường như vẫn còn là một nỗi khiếp sợ với những người dân TP Đồng Hới hôm nay. Với ý đồ “đưa miền Bắc về thời kỳ đồ đá”, những trận bom liên tiếp của Mỹ đã dội xuống liên tiếp khiến người chết la liệt…

Cứ mỗi độ tháng tư về, người dân TP Đồng Hới lại nhớ về ký ức đau thương của 50 năm trước. Lúc đó, với ý đồ “đưa miền Bắc về thời kỳ đồ đá”, với tên gọi là chiến dịch “Sấm Rền 3P”, Mỹ đã huy động 46 lượt máy bay A4, F8U, AD6 thay nhau đánh phá dữ dội thị xã Đồng Hới, tập trung một số lượng bom đạn khủng khiếp để triệt phá Cầu Dài trong suốt 4 giờ liền không ngớt (từ 12 giờ trưa đến 16 giờ chiều), nhằm cắt đường vận chuyển đạn dược, lương thực của quân và dân ta để vào chi viện cho miền Nam ruột thịt.
Và ngày 4/4/1965, những đợt bom của giặc Mỹ dội xuống bắt đầu oanh tạc, quần nát bầu trời Đồng Hới, cướp đi sinh mạng của 50 người dân vô tội, hàng chục người khác bị thương. Trường học, cầu cống, cơ quan và hàng ngàn ngôi nhà bị phá hủy, thành phố thơ mộng ngày nào bỗng chốc trở thành một đống đổ nát, hoang tàn.
Mỗi khi nghĩ về ngày tháng đó, bà Ngô Tú Khánh (SN 1948, phường Phú Hải, TP Đồng Hới) lại trào lên nỗi khiếp sợ.
Bà Ngô Tú Khánh cùng chồng đang ôn lại chuyện xưa
Bà Ngô Tú Khánh cùng chồng đang ôn lại chuyện xưa
Lúc đó bà Khánh vẫn còn là một cô gái ở tuổi mười bảy, đôi mươi đang tham gia xây kho lương thực tại Khương Hà (huyện Bố Trạch). Khi nghe tin máy bay Mỹ chuẩn bị ném bom xuống thị xã Đồng Hới, với tâm trạng bồn chồn, lo lắng, bà lo ở nhà cha mẹ và mấy đứa em nhỏ dại không biết có kịp sơ tán lên chỗ an toàn hay không; vì vậy bà xin đơn vị về giúp gia đình sơ tán, rồi bà tức tốc chạy về trong đêm.
Nhớ lại ngày chủ nhật đẫm máu năm ấy, bà Khánh bồi hồi: “Hôm đó về tới Đồng Hới trời cũng đã quá trưa, cùng lúc đó là những tiếng nổ chấn động cả đất trời, từng loạt bom đạn của Mỹ bắt đầu rơi, người dân chỉ biết chạy tán loạn trong làn mưa bom bão đạn, xác người nằm la liệt bên cạnh những hố bom sâu hoắm, tiếng trẻ con gào khóc, tiếng rên la của người bị thương da diết như cứa vào da vào thịt tôi”. Và trong loạt bom đạn ấy, bà trốn dưới hầm cũng bị bom nổ trúng, dội lên cao cả chục mét rồi rơi xuống và bị vùi dập bên hố bom. Rất may lúc đó có người phát hiện đưa bà đi cấp cứu.
Bên dòng sông
Nhật Lệ hôm nay có tấm bia tưởng niệm những nạn nhân trong trận ném
bom lịch sử.
Bên dòng sông Nhật Lệ hôm nay có tấm bia tưởng niệm những nạn nhân trong trận ném bom lịch sử.
Và đó cũng là chuyến trở về cuối cùng của không ít người, những người mẹ mất con, người vợ mất chồng… thành phố bị san bằng vì bom đạn kẻ thù. “Xác chết của trẻ em, người già, phụ nữ mang thai nằm la liệt... những ngôi mộ tập thể mọc lên như núi. Nó cứ ám ảnh tôi đến tận bây giờ”, bà Khánh rơi nước mắt nhớ lại.
Sau khi được chữa trị lành vết thương ở đầu, bà đã tham gia vào dân quân tự vệ, làm nhiệm vụ liên lạc, vận chuyển lương thực, đạn dược cho bộ đội. Họ đã kìm nén nỗi đau để tiếp tục lên đường chiến đấu.
Tượng đài Mẹ Suốt, nơi hứng chịu từng trận mưa bom, bão đạn của giặc Mỹ
Tượng đài Mẹ Suốt, nơi hứng chịu từng trận "mưa bom, bão đạn" của giặc Mỹ
Nhớ lại những năm tháng chiến tranh ác liệt, bà Khánh kể: “Lúc đó, bất kể già trẻ, gái trai trước sau như một vẫn tin về ngày mai hòa bình, tất cả cùng xung trận với những khẩu hiệu: “Xe chưa qua là nhà không tiếc”, “Tiếng hát át tiếng bom”,… sẵn sàng hi sinh vì độc lập của Tổ quốc”.
Chiến tranh đã đi qua nhiều năm, nhưng nỗi đau vẫn còn hằn trên đôi mắt của những người ở lại. Hàng năm cứ đến ngày mồng 4 tháng 4, rất nhiều người dân lại về đây thắp những nén nhang tưởng nhớ những tháng ngày quá khứ đầy nỗi đau và nước mắt.
Văn Lịnh