Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.
Showing posts with label ThoNguyenBinh. Show all posts
Showing posts with label ThoNguyenBinh. Show all posts

Wednesday, 24 January 2024

 Kính tặng thi sĩ Nguyễn Bính để nhớ ngày tá túc ở xóm biển Kiên Giang

LÁ TIỀN

Tuổi thơ tóc để gáo dừa
Tuổi thơ mẹ bắt đeo bùa “cần ong”
Hai ta cùng học vỡ lòng
Giắt tay nhau giữa cánh đồng cỏ xanh
Hai nhà chung một mái gianh
Chia vui từng trái ngọt lành có nhau.
Đêm cùng đón ánh trăng cao
Ngồi bên giếng ngọc đếm sao trên trời
Anh moi đất nặn hình người
Em thơ thẩn nhặt lá rơi làm tiền
Mỗi tuần chợ họp đôi phiên
Anh mang người bán lấy tiền lá rơi
Tiền là giấy bạc em ơi!
Tiền là giấy bạc của người làm ra.
Người ta giấy bạc đầy nhà
Cho nên mới được gọi là chồng em.
Bây giờ mỗi buổi chiều êm
Tôi gom lá đốt khói lên ngút trời
Người mua đã bị mua rồi
Chợ đời người họp mình tôi mua gì?


1956

Bài thơ được in trong tập Hoa trắng thôi cài trên áo tím của Kiên Giang (NXB Phù sa, 1962). Tuy nhiên, một số sách cho tác giả bài thơ là Nguyễn Bính, trong đó có cuốn Xuân tha hương (1989) do nhà nghiên cứu Đỗ Đình Thọ sưu tầm và giới thiệu.

Saturday, 19 August 2023

 Lòng mẹ 

của Nguyễn Bính



        Gái lớn ai không phải lấy chồng
        Can gì mà khóc, nín đi không!
        Nín đi, mặc áo ra chào họ
        Rõ quý con tôi, các chị trông!

        Ương ương dở dở quá đi thôi!
        Cô có còn thương đến chúng tôi
        Thì đứng lên nào! Lau nước mắt
        Mình cô làm bận mấy mươi người

        Này áo đồng lầm, quần lĩnh tía
        Này gương, này lược, này hoa tai
        Muốn gì tôi sắm cho cô đủ
        Nào đã thua ai, đã kém ai ?

        Ruộng tôi cày cấy, dâu tôi hái
        Nuôi dạy em cô tôi đảm đương
        Nhà cửa tôi coi, nợ tôi giả
        Tôi còn mạnh chán! Khiến cô thương!

        Ðưa con ra đến cửa buồng thôi,
        Mẹ phải xa con, khổ mấy mươi!
        Con ạ! đêm nay mình mẹ khóc
        Ðêm đêm mình mẹ lại đưa thoi.
                                                1936

    Mười tám tuổi viết được một bài thơ như thế này thì quả là thiên tài! (Nguyễn Bính sinh năm Mậu Ngọ 1918). Bài thơ nói về tấm lòng của người mẹ cho con gái đi lấy chồng. Giây phút ấy, lòng mẹ quả là ngổn ngang trăm mối: vừa mừng là con gái đã lớn, đã trưởng thành, đã có hạnh phúc; vừa lo cho con về làm dâu nhà người không biết rồi có thuận chèo mát mái, chỉ biết chắc chắn một điều từ giờ phút này nó không được áp trong đôi cánh mẹ nữa; mừng mà lại tủi thân vì công dưỡng dục, nghĩa sinh thành, nuôi con lớn chừng ấy, bây giờ nó về nhà người ta...