Tiếng Nói Cựu Quân Cán Chính VNCH Tỵ Nạn Hải Ngoại -Thiết Lập Từ Năm 2006.
Mt68 History
Showing posts with label NguyenTanDungTTVC. Show all posts
Showing posts with label NguyenTanDungTTVC. Show all posts
Sunday, 7 September 2025
ĐÁM CON NGUYỄN TẤN DŨNG ĐỨA CHÂN TRONG- ĐỨA CHÂN NGOÀI Ở MỸ- BỌN CHÚNG SẼ ĐÌ TỤI VC NAM KỲ ĐỪNG HÒNG NGOI LÊN- NGAY CÁI TÊN RẠCH GIÁ CHỖ RÌNH RANG NHÀ THỜ TỔ CỦA DŨNG XÀ MÂU CŨNG BỊ BÔI TÊN LUÔN./-Mt68
////////////////////
Nguyễn Thanh Nghị bị “đẩy” khỏi Sài Gòn để nhường ghế cho Trần Lưu Quang.
Thông điệp thì quá rõ: Ba Dũng dù từng là “anh đại” một thời, nhưng với Tô Lâm thì vẫn chỉ là… ông chú hàng xóm. Quyền lực giờ nằm hết trong tay Hưng Yên, còn “gia tộc Kiên Giang” chỉ còn uy chứ không còn quyền.
Ngồi ở cái ghế Trưởng ban Chính sách Chiến lược Trung ương, ông Nghị giờ chẳng khác nào chim cảnh trong lồng son do chính Tô Lâm khóa cửa. Chim thì vẫn hót, nhưng chẳng bay đi đâu được.
Con đường của ông Nghị nhìn hao hao giống Võ Văn Thưởng trước đây: ngồi chờ Tô Lâm hạ Trần Cẩm Tú rồi mới có cửa nhảy vào. Nhưng muốn được như vậy thì còn phải vừa may mắn, vừa được Tô Lâm… rảnh tay không cần ghế đó cho đàn em Hưng Yên.
Ông Ba Dũng thì 75 tuổi rồi, lẽ ra ngồi uống trà, ăn cá đồng. Nhưng không, vẫn phải vác thân già ra giang hồ, lo tranh đấu ghế cho con. Mà tiếc thay, cái ghế Trưởng ban này chẳng giúp Nghị dựng được “hệ sinh thái quyền lực”, vì muốn có hệ sinh thái thì phải làm vua một cõi kiểu Bí thư Sài Gòn hay Bí thư Hà Nội.
Tô Lâm thì vẫn tỉnh rụi: “có tình nghĩa cũng được, nhưng quyền lực vẫn để cho người nhà Hưng Yên”. Ba Dũng muốn xin xỏ thì cũng chỉ trong giới hạn, miễn là không đụng tới cái gì “ngon” của Tô Lâm.
Nói gọn lại: phe Ba Dũng giờ chỉ còn cách bám víu, chờ thời. Nhưng thời gian thì không đợi ai, uy tín rồi cũng hao mòn như… sức khỏe. Còn Tô Lâm thì cứ vun đắp hệ sinh thái riêng, tham vọng quyền lực thì không giới hạn.
Có lẽ tía con nhà Ba Dũng nên tính đường khác, bớt phụ thuộc vào Hưng Yên. Không thì mãi mãi chỉ làm “chim cảnh hót cho vui”, chứ chẳng bao giờ được tung cánh bay xa.
/////////////////
Con trai đầu Nguyễn Thanh Nghị
Ngay sau khi tốt nghiệp Đại học Kiến trúc Thành phố Hồ Chí Minh cuối năm 1999, Nguyễn Thanh Nghị gia nhập tập đoàn Bitexco (một tập đoàn lớn xuất phát từ Bình Dương), công tác tại đây chưa đầy 2 năm Nguyễn Thanh Nghị được cho sang Mỹ du học. Năm 2008, hai năm sau khi về nước Nguyễn Thanh Nghị được đề bạt làm Phó hiệu trưởng trường Đại học Kiến trúc thành phố Hồ Chí Minh.
Tháng 1 năm 2011, tại Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam XI, tuy không được đại hội đảng cơ sở đề cử lên, song Nguyễn Thanh Nghị vẫn được bầu làm Ủy viên Dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương, từ danh sách do chính Đại hội toàn quốc đang họp đề cử.
Ngày 11 tháng 11 năm 2011, bằng quyết định số 2011/QĐ-TTg, do phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ký, Thủ tướng Chính phủ đã bổ nhiệm làm Thứ trưởng Bộ Xây dựng.
Ông Nghị đã có gia đình, vợ là người gốc Hà Nội, cũng từng là lưu học sinh tại ĐH George Washington Mỹ.
(Wikipedia)
Ở tuổi 35 và cũng là một trong hai Ủy viên dự khuyết Trung ương Đảng trẻ nhất được bầu tại Đại hội Đảng XI, là thứ trưởng đương nhiệm trẻ nhất Việt Nam.
Con gái kế Nguyễn Thanh Phượng
Sinh năm 1980, Tốt nghiệp Cử nhân ngành Tài chính – Ngân hàng ở Trường Đại học Kinh tế Quốc dân (Hà Nội) và hoàn tất chương trình Thạc sĩ chuyên ngành Quản trị tài chính của Trường Đại học Quốc tế tại Geneva, Thụy Sĩ, bà giữ chức vụ Giám đốc đầu tư của Quỹ Vietnam Holding, một quỹ đầu tư niêm yết trên Thị trường chứng khoán London. Ngoài ra, bà Phượng từng giữ vị trí Phó Giám đốc tài chính của Công ty Liên doanh Holcim (Việt Nam), một tập đoàn đa quốc gia Thụy Sĩ. Bà là một trong những sáng lập viên và là Chủ tịch Hội đồng quản trị của Công ty Chứng khoán Bản Việt (VCSC), Công ty Quản lý Quỹ Bản Việt (VCAM). Hiện tại, bà đang nắm giữ chức vụ Chủ tịch Hội đồng Quản trị Ngân hàng Thương mại Cổ phần Bản Việt. (WIkipedia)
Tuesday, 6 August 2024
TÔ LÂM CHUẨN BỊ ĐƯA NGUYỄN THANH NGHỊ CON TRAI CỦA NGUYỄN TẤN DŨNG VÀO LÒ THIÊU - NGUYỄN THANH PHƯỢNG CON GÁI NT DŨNG LẤY TỴ NẠN MỸ TRÙM NGÂN HÀNG BẢN VIỆT ... CŨNG SẼ BỊ TÔ LÂM BẮT CÓC TẠI MỸ MỘT NGÀY KHÔNG XA./-Mt68
Thursday, 25 July 2024
TÁC GIẢ ĐANG NGU HAY ĐANG NGỦ ĐÂY?
LÀM GÌ CÓ CHUYỆN TÔ LÂM ĐÃ LÊN ĐƯỢC LƯNG NGỰA MÀ TỰ NHẢY XUỐNG ĐỂ NHƯỜNG NGỰA CHO NGUYỄN TẤN DŨNG?!./-Mt68
_____________
Ông Nguyễn Tấn Dũng "đồng chí X" ăn mừng trong ngày tang lễ Phú Trọng.
Kiểu cười rất “đặc thù” của Nguyễn Tấn Dũng
(Hình tôi chụp lại từ chương trình lễ tang trực tiếp ông Nguyễn Phú Trọng trên trang web VTV, sáng 25-7-2024, giờ VN)
Manh Kim
Trước đây, khi bắt đầu thâu tóm quyền lực, ông Trọng đã đối đầu với thế lực mạnh nhất miền Nam – là Nguyễn Tấn Dũng. Phải mất 5 năm, ông Trọng mới đánh bật được ông Nguyễn Tấn Dũng ra khỏi vũ đài chính trị. Và cũng kể từ đó, thế lực miền Nam dần lụi tàn.
Đối với thế lực hùng mạnh như Nguyễn Tấn Dũng, hay Lê Thanh Hải, ông Trọng đều triệt hạ cho bằng được. Ông đã tìm cách chặn đứng sức mạnh của gia tộc Lê Trương khét tiếng đất Tiền Giang và Sài Gòn. Với người hay núp lùm và tránh va chạm trực diện như ông Trương Tấn Sang, thì ông Trọng chọn con đường hợp tác. Còn với những người ngoan ngoãn dễ bảo, thì ông Trọng chọn phục vụ cho quyền lực của ông, như trường hợp Nguyễn Văn Nên và Võ Văn Thưởng.
Một khi Nguyễn Văn Nên và Võ Văn Thưởng chấp nhận đứng dưới cái bóng của ông Trọng, thì 2 người này mãi mãi là “gà công nghiệp”, không thể tự đứng ra lập nhóm lợi ích độc lập, để tranh hùng tranh bá. Chính vì thế, chỉ cần một lần ra đòn, Tô Lâm đã hạ ngay được Võ Văn Thưởng. Và với Nguyễn Văn Nên cũng thế, nếu bị đẩy lên sàn đấu trực chiến với kẻ khác, thì ông Nên khó mà đứng vững trước các “võ sĩ” khác.
Vụ án Khu đô thị Ciputra Hanoi vào năm 2002. Khi đó, Bộ Công an dưới sự chỉ đạo của Thượng tướng, Thứ trưởng Nguyễn Văn Hưởng, đã tiến hành điều tra vụ án này. Đây là giai đoạn ông Nguyễn Tấn Dũng làm Thủ tướng (từ 2006 đến 2015). Nhưng vì nhiều lý do khác nhau, nên vụ án đã phải đóng lại hồ sơ, để đến năm 2013, Bộ Chính trị đã buộc Tướng Hưởng – một nhân vật thân cận với ông Ba Dũng phải nghỉ hưu.
Tác giả Dương Vũ – được cho là bút danh của Thượng tướng Bùi Văn Nam – Thứ trưởng duy nhất chống lại ông Ba Dũng và Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang, đã tiết lộ trong loạt bài viết “Ai đang làm khánh kiệt đất nước?”, trong đó khẳng định:
“Ông Nguyễn Văn Hưởng chính là bộ não của anh Ba. Tất cả mưu mô, thủ đoạn của anh Ba, đều xuất phát từ Tướng Hưởng. Tướng Hưởng đã gom cho mình vô cùng nhiều tài sản có giá trị, và dựng lên được đệ tử ruột, đó là Tô Lâm.”
Theo đó, tuy không được đánh giá cao về độ mưu mẹo, so với Tướng Hưởng, nhưng Tướng Lâm khôn khéo và ít kẻ thù hơn Tướng Hưởng. Dự án Khu đô thị mới Nam Thăng Long (Ciputra) là một Dự án đầu tư nước ngoài, với số vốn đầu tư lên tới 2,11 tỷ USD, do tập đoàn Ciputra (Indonesia) làm chủ đầu tư. Tuy nhiên, sau đó, dự án này đã bị phát hiện là cố tình áp sai thuế một cách nghiêm trọng. Kết quả đã làm thất thoát khoảng 3.000 tỷ đồng nguồn thu ngân sách của Hà Nội.
Ở nhiệm kỳ đầu, ông đã tìm mọi cách để hạ Nguyễn Tấn Dũng, và đây cũng là cách để ông vượt qua giới hạn tuổi trong nhiệm kỳ thứ 2. Bởi chỉ khi trở thành người có quyền lực mạnh nhất, ông mới có thể đạp lên Điều lệ Đảng, để ban ân huệ cho chính ông. Năm 2016, Nguyễn Tấn Dũng xem như “buông súng” đầu hàng. Ông Dũng chấp nhận rời chính trường vì quá tuổi, trong khi đó, ông Trọng còn cao tuổi hơn, lại được ở lại Bộ Chính trị.
Nhiệm kỳ 2016 – 2021 là giai đoạn mà quyền lực của Nguyễn Phú Trọng lên cực đỉnh. Nếu nói, trong nhiệm kỳ 2011 – 2016, ông Trọng khá vất vả, vì không nắm được Bộ Công an, thì ở nhiệm kỳ 2016 – 2021, ông đã nắm hoàn toàn Bộ Công an, thông qua Tô Lâm.
Vào năm 2019, khi ông Trọng bị đại hạn tại Kiên Giang suýt chết, tưởng chừng như ông phải từ bỏ quyền lực, nhưng ông kiên quyết không chịu nhả. Lúc đó, sức mạnh chính trị của ông quá lớn, nên không ai dám đoạt ngôi, chứ chẳng phải những kẻ bên dưới tử tế đến mức chờ ông phục hồi sức khoẻ.
Sau lần gặp họa ở Kiên Giang, ắt hẳn, ông Trọng cũng thấy được, ích lợi của quyền lực tuyệt đối là như thế nào, và thế là, ông lại tiếp tục nhiệm kỳ thứ 3. Có lẽ, ông Trọng muốn ngồi ghế Tổng Bí thư suốt đời, và có thể, ông đã dự tính đến nhiệm kỳ thứ 4, sau 2 năm nữa.
Dùng quyền lực tuyệt đối để tạo sự an toàn cho chính mình, thì đó chỉ là cái an toàn giả tạo. Bởi dùng sức mạnh để đè bẹp kẻ khác, chỉ là kế sách tạm thời, bởi những người bị đè bẹp ấy không phục. Nếu có ai đó dại dột phản kháng, thì sẽ bị ông Tổng Bí thư quăng vào lò. Còn người “khôn” luôn vâng lệnh ông Tổng, chẳng qua chỉ để che dấu mục đích thật sự, ủ mưu đợi đến thời điểm chín muồi, thì sẽ tạo phản.
Trước khi tạo phản, Tô Lâm là cánh tay đắc lực cho Tổng Trọng. Ông Lâm luôn răm rắp vâng lệnh ông Trọng, chấp nhận tiếng xấu, ví dụ như việc sang Đức bắt cóc người, chịu mang tiếng xấu. Tuy nhiên, khi thời cơ đến, và khi đã đủ lông đủ cánh, Tô Lâm liền tạo phản.
Xin nhắc lại, ông Tô Lâm trước đây là Trợ lý cho Thượng tướng – Thứ trưởng Bộ Công an Nguyễn Văn Hưởng – người từng là cố vấn An ninh và Tôn giáo cho ông Ba Dũng, và cũng được đánh giá là thân cận với ông.
Sự thất bại của cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trước Tổng Trọng, trong cuộc chạy đua vào chiếc ghế Tổng Bí thư trước Đại hội 12, khiến ông Dũng phải về làm người tử tế, nhưng vẫn để lại ám chỉ về “sự trở lại” của ông.
Lúc đó, có những đồn đoán rằng, Thủ tướng Dũng đã đạt được những thỏa thuận ngầm với Tổng Trọng, nhằm đảm bảo sự an toàn cho ông và gia đình, sau khi ông nghỉ hưu; cũng như bảo đảm cho sự thăng tiến của 2 người con trai ông.
Việc ông Ba Dũng chưa từ bỏ ý định quay lại chính trường, là điều chắc chắn, theo giới thạo tin. Sau Đại hội 12, khi ngồi cùng nhóm sĩ quan Quân khu 9, ông Dũng từng tuyên bố, nếu có vấn đề gì thì, “tao sẽ quay lại”.
Trong bài viết, “Bóng ma 3X của ngày hôm nay và những con đĩ chính trị ăn theo”, của tác giả Dương Vũ – một cây bút chống Ba Dũng, đã thừa nhận:
“Cho dù 3X đã rời khỏi “Nhà Trắng”, nhưng bóng ma quyền lực mà 3X để lại vẫn hiện hữu khắp đất nước này, và 3X chưa hề có ý định dừng bước giang hồ. Sau Đại hội 12, mặc dù người ta nhận thấy một thằng 3 ra, nhưng có đến 3 thằng 3 vào. Đó là việc 3X rời đi nhưng 3X đã bố trí để có hẳn 3 đệ tự lọt vào Bộ Chính trị, gồm Hoàng Trung Hải, Nguyễn Văn Bình và Đinh La Thăng”.
Vẫn theo tác giả, “xin gửi đến những gì mà nguồn thông tin có được, để hiểu thêm về những gì 3X để lại, còn lâu mới giải quyết được”.
Những đồng sự của Ba Dũng vẫn còn nắm những vị trí quan trọng trong bộ máy Đảng và nhà nước hiện nay, như Tô Lâm, Phạm Minh Chính…
Thursday, 14 September 2023
NGUYỄN CHÍ VỊNH, CON NGUYỄN CHÍ THANH, ANH CÙNG CHA KHÁC MẸ VỚI NGUYỄN TẤN DŨNG BỊ CHO UỐNG PHÓNG XẠ VX CHẾT THẢM./-Mt68
______________
Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh qua đời.
Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, nguyên Thứ trưởng Quốc phòng, qua đời ngày 14/9 sau thời gian bạo bệnh, hưởng thọ 64 tuổi.
Ông sinh ngày 15/5/1959 tại Hà Nội, nhưng lý lịch chính thức ghi sinh năm 1957 vì ông từng khai thêm 2 tuổi để đủ tuổi được nhập ngũ.
Tướng Nguyễn Chí Vịnh quê ở Thừa Thiên Huế; GS.TS chuyên ngành quan hệ quốc tế; Ủy viên Trung ương Đảng khóa 11 và 12.
Ông là con trai của Đại tướng Nguyễn Chí Thanh - cố chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân Việt Nam.
** Lúc gần chết như thế nầy.
Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh. Ảnh: Giang Huy
Tháng 8/1983, Nguyễn Chí Vịnh tốt nghiệp Trường Sĩ quan Chỉ huy Kỹ thuật Thông tin, nay là Trường Đại học Thông tin liên lạc, với quân hàm Trung úy. Là con của cán bộ cấp cao, được đặc cách gửi sang học tập tại Liên Xô nhưng ông từ chối, xin đi chiến trường Campuchia. Trung úy Nguyễn Chí Vịnh được điều về Đoàn 817, đơn vị tình báo trực tiếp thực hiện nhiệm vụ tại chiến trường Campuchia.
Trưởng thành qua nhiều cương vị công tác trong ngành tình báo quốc phòng, tháng 11/1999, ông được bổ nhiệm làm Phó tổng cục trưởng Tổng cục Tình báo Quốc phòng, sau đó giữ chức Tổng cục trưởng Tình báo Quốc phòng.
Tháng 3/2009, Trung tướng Nguyễn Chí Vịnh được bổ nhiệm giữ chức vụ Thứ trưởng Quốc phòng kiêm Tổng cục trưởng Tổng cục Tình báo Quốc phòng.
Từ cuối năm 2009, ông thôi kiêm nhiệm chức vụ Tổng cục trưởng Tổng cục Tình báo Quốc phòng để toàn tâm thực hiện trọng trách Thứ trưởng Quốc phòng phụ trách đối ngoại khi Quân đội nhân dân Việt Nam dần trở thành một mũi chủ công trong thế trận bảo vệ Tổ quốc trong thời bình bằng biện pháp hòa bình.
Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh là người đầu tiên phát biểu công khai về chính sách quốc phòng "3 không" của Việt Nam vào năm 2010 (không liên minh, liên kết; không đi với nước này chống nước kia; không cho bất cứ nước nào đặt căn cứ quân sự ở Việt Nam). Ông đã tham mưu với Quân ủy Trung ương, Bộ Quốc phòng xây dựng, đưa Cảng Quốc tế Cam Ranh vào hoạt động, trở thành biểu tượng cụ thể về chính sách quốc phòng "4 không" hiện nay của Việt Nam (không liên minh quân sự, không đi theo nước này chống nước kia, không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự ở Việt Nam để chống lại nước khác và không dùng vũ lực, đe dọa hòa bình trong quan hệ quốc tế).
Trong 12 năm làm Thứ trưởng Quốc phòng, ông Vịnh có nhiều đóng góp thúc đẩy đối ngoại quốc phòng Việt Nam phát triển như cử lực lượng tham gia gìn giữ hòa bình Liên Hợp Quốc; tổ chức các chuỗi hội nghị quốc phòng - quân sự ASEAN... Ông từng nói công thức đối ngoại thành công nhất là khi cả hai bên cùng thắng. Nếu chỉ nghĩ đến lợi ích của mình thì sẽ thất bại, nhưng nếu không bảo vệ lợi ích của mình thì sẽ có hại cho đất nước.
Hiểu sâu sắc tầm quan trọng của quan hệ với các nước láng giềng có chung biên giới, tướng Vịnh đã tham mưu để Bộ Quốc phòng Việt Nam và Bộ Quốc phòng Trung Quốc tổ chức thành công Giao lưu hữu nghị quốc phòng biên giới lần đầu tiên ở cấp Thứ trưởng Quốc phòng vào tháng 3/2014. Sau đó, cơ chế hợp tác này được nâng lên cấp Bộ trưởng Quốc phòng và diễn ra hằng năm, tạo đột phá trong quan hệ quốc phòng Việt Nam - Trung Quốc nói riêng và quan hệ giữa hai nước nói chung.
Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh thường xuyên lên tiếng về những vấn đề gai góc. Ông nhiều lần khẳng định, các nước lớn phải tôn trọng luật chơi của ASEAN và không nước nào có thể buộc Việt Nam chọn bên.
"Không ai và không nước nào có thể bắt Việt Nam phải chọn bên vì chúng tôi độc lập, tự chủ, giành và giữ độc lập bằng sức của mình", ông Vịnh trả lời VnExpress tháng 9/2020.
Ông khẳng định "Không một ai ở đất nước này có suy nghĩ rời bỏ hoặc nhân nhượng về chủ quyền, đặc biệt là những nhà lãnh đạo. Nếu để mất Biển Đông thì quân đội Việt Nam, các nhà lãnh đạo sẽ có tội với đất nước. Trong quân đội, từ trên xuống dưới, đều coi Biển Đông là sống còn. Chủ quyền lãnh thổ là điều chúng ta tuyệt đối không bao giờ buông tay".
Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh từng chia sẻ "chưa dám nhận mình là Tướng, mà chỉ là người được mang quân hàm Tướng".
Tháng 12/2021, ông được nghỉ hưu sau hơn 40 năm công tác trong quân đội. Ghi nhận công lao đóng góp của thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, Đảng và Nhà nước đã trao tặng cho ông nhiều phần thưởng cao quý: Huân chương Quân công hạng nhất, nhì, ba; Huân chương Chiến công hạng nhất, nhì, ba; Huân chương Độc lập hạng nhất; Huy hiệu 40 năm tuổi Đảng.
Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh cũng được trao tặng: Huân chương Bảo vệ Tổ quốc Hạng Nhất của Campuchia; Huân chương Hoàng gia Sahametrei cấp Mohaséreivath (Đại thập tự) của Campuchia; Huân chương Hữu nghị của Liên bang Nga; Huân chương Antonio Maceo của Nhà nước Cộng hòa Cuba; Huân chương Mặt trời mọc của Nhật Bản.
Con trai Nguyễn Tấn Dũng dính vào sai phạm đất đai bị đề nghị kỷ luật
26/08/2020 Tin Vietnam.- Trang **** ngày 25 tháng 8 năm 2020 loan tin, Thanh tra Chính phủ Cộng sản vừa có thông báo kết luận thanh tra về những sai phạm liên quan đến đất đai tại tỉnh Kiên Giang, nơi ông Nguyễn Thanh Nghị, con trai cựu Thủ tướng Chính phủ Cộng sản Nguyễn Tấn Dũng đang là đương kim Bí Thư tỉnh uỷ. Tuy nhiên, sai phạm của ông Nghị được diễn ra vào thời gian đang giữ chức phó Chủ tịch Uỷ ban tỉnh Kiên Giang. Theo báo ****, ngoài ông Nghị thì còn hơn 50 viên chức khác cũng có mặt trong sai phạm đất đai với ông Nghị. Ông Nghị và 5 cựu phó chủ tịch Uỷ ban tỉnh khác phải chịu hình thức kỷ luật là kiểm điểm rút kinh nghiệm. Các sai phạm được Thanh tra Chính phủ Cộng sản kết luận là từ năm 2011-2014, toàn bộ 145 đơn vị hành chính cấp xã của tỉnh Kiên Giang đã không lập quy hoạch, kế hoạch sử dụng đất chi tiết do bị chậm phê duyệt. Giai đoạn từ năm 2016-2018, Chủ tịch tỉnh Kiên Giang đã phê duyệt đơn giá đất không đúng thẩm quyền.
Nguyễn Thanh Nghị (ảnh: **********) Theo báo Tuổi trẻ, tháng 2 năm 2014, ông Nguyễn Thanh Nghị được bộ Chính trị Cộng sản điều về làm phó bí thư tỉnh Kiên Giang; tháng 3 năm 2014, cuộc họp bất thường lần thứ 11 của tỉnh Kiên Giang được diễn ra để đưa ông Nghị về chức phó chủ tịch tỉnh Kiên Giang; đến tháng 10 năm 2015, ông Nghị được đưa lên làm bí thư Tỉnh uỷ Kiên Giang. Thời gian này, ba ông Nghị là Nguyễn Tấn Dũng giữ chức Phó Thủ tướng Cộng sản./-
MÀ VÌ NGUYỄN PHÚ TRỌNG KHÔNG THAM DỰ ĐƯỢC COI NHƯ NTDŨNG RẤT HẢ HÊ - NẾU TRỌNG LÚ KHỎE LẠI THÌ NỤ CƯỜI NẦY SẼ KHIẾN CHO 2 CON NGUYỄN THANH NGHỊ VÀ NGUYỄN THANH PHƯỢNG BỊ TRỌNG LÚ LÙA VÀO LÒ ĐỐT THÔI./-TCL
Cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng "tươi roi rói" trong ngày tang lễ Lê Đức Anh
Cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khá vui vẻ trong ngày đưa tang ông Lê Đức Anh. 3-5-2019 trong tang lễ Lê Đức Anh không xuất hiện Tổng Chủ Nguyễn Phú Trọng.
NẾU KHÔNG GIAM CẢ NHÀ NGUYỄN TẤN DŨNG NGAY THÌ CHÚNG SẼ TRỐN QUA MỸ VÌ CHÚNG ĐÃ LÒN TIỀN NẰM Ở MỸ CẢ RỒI- TRỌNG LÚ ƠI LÀM ƠN BỚT LÚ CHO HÀ NỘI BU VÀO CHIA NHAU CHÚT ÍT VỚI ./-TCL
============
Bắt Trần Bắc Hà: Tin nhắn nào cho Nguyễn Tấn Dũng?
Lại vừa hiện thêm một bằng chứng cho giả thiết ‘biến động quyền lực
và hồi tố thời hậu Quang’: ngày 28/11/2018, một facebooker có nick là
Phạm Việt Thắng đã đưa tin hàm ý về Trần Bắc Hà đã bị bắt tại Campuchia. Nửa ngày sau đó, vài tờ báo nhà nước bắt đầu đăng bài đầy ngụ ý như “Nhìn lại 35 năm từ ‘ngôi sao ngân hàng’ đến bi kịch cuối đời của nguyên Chủ tịch BIDV Trần Bắc Hà” và “Ông Trần Lục Lang còn đương nhiệm những chức vụ gì?”
(Trần Lục Lang được xem là ‘đồng hương’ với Trần Bắc Hà trên nhiều khía
cạnh, đặc biệt trong quan hệ làm ăn). Cách đăng bài nửa úp nửa mở như
thế làm người ta nhớ lại ngay sau vụ bắt đại gia ngân hàng Trầm Bê vào
tháng Tám năm 2018, tuy cơ quan công an chưa công bố thông tin nhưng báo
chí nhà nước cũng đã phát tin theo kiểu ‘đóng khung tang’ về Trầm Bê. Còn FB Phạm Việt Thắng đã nổi lên trong thời gian gần đây về quan
điểm ủng hộ nhiệt thành công cuộc ‘đốt lò’ của Nguyễn Phú Trọng. Thậm
chí gần đây FB Phạm Việt Thắng còn vượt hơn cả FB Trương Huy San và FB
Lê Nguyễn Hương Trà về… tin nội bộ. Cứ xét theo cách đưa tin của Phạm Việt Thắng cùng một số tờ báo nhà
nước, sẽ không quá võ đoán để cho rằng Trần Bắc Hà rất có thể đã bị bắt
thật. Đến chiều muộn ngày 29/11/2018, tức chỉ một ngày sau khi FB Phạm Việt
Thắng đưa tin hàm ý về vụ ‘bắt Trần Bắc Hà’ và báo chí nhà nước xôn xao
bắt ý tin này, ‘tin đồn’ đã biến thành sự thật: Cơ quan Cảnh sát điều
tra (Bộ Công an) công bố chính thức việc tống đạt quyết định khởi tố bị
can, khám xét đối với Trần Bắc Hà, Trần Lục Lang (cựu phó tổng giám
đốc), Kiều Đình Hòa (cựu giám đốc BIDV Hà Tĩnh), Lê Thị Vân Anh (cựu
trưởng phòng khách hàng BIDV Hà Tĩnh). ‘Bị bắt’ năm 2017 Trần Bắc Hà là một nhân vật gây sóng gió trên thương trường Việt Nam
không chỉ bởi những vụ làm và ‘ăn’ khổng lồ, mà còn bởi từ mấy năm qua
nhân vật này mang tần suất được đồn đoán ‘bị bắt’ thuộc loại cao nhất,
thậm chí còn cao hơn cả một đồng nghiệp của ông Hà là cựu thống đốc Ngân
hàng nhà nước Nguyễn Văn Bình - người hiện nay đang nghiễm nhiên nằm
trong Bộ Chính trị và giữ chức Trưởng ban Kinh tế trung ương. Ngày 9/8/2017, Huy Đức (Trương Huy San) “ngẫu hứng” đăng một status
trên facebook của ông với tựa đề vỏn vẹn “Bắc Hà”. Tuy chẳng viết gì về
chuyện ông Trần Bắc Hà - cựu chủ tịch hội đồng quản trị của Ngân hàng
Đầu tư và Phát triển - bị công an bắt hoặc có thể bị bắt, Huy Đức chỉ mô
tả kèm hình ảnh “Trong bức ảnh này (Bogaya, Ấn Độ), khi xếp bằng dưới
gốc bồ đề nơi được cho là phật tổ từng ngồi, Bắc Hà (phải cùng) là người
duy nhất có dáng điệu rúm ró khác thường. Đây là giai đoạn mà ở quốc
gia này, Bắc Hà chỉ "dưới Ba Dũng" và hách dịch với phần còn lại, vậy
nhưng khi đối diện với thần linh nhìn ông ta vô cùng sợ hãi.” Cùng ngày,
chỉ số chứng khoán Việt Nam lao dốc đến hơn 2%. Một sự trùng hợp đáng điên đảo đối với ông Trần Bắc Hà là vào tháng
Tám đó - thời điểm có “tin đồn” ông Hà bị bắt, lại “ứng” với tháng Tám
năm 2012 khi một đại gia ngân hàng là Bầu Kiên bị bắt thật, khiến thị
trường chứng khoán lao dốc không phanh trong suốt mấy phiên. Trước khi bị bắt vào năm 2012, Bầu Kiên cũng vài lần bị “tin đồn”, và
cũng có quan chức đứng ra thanh minh “không có chuyện bắt ông Nguyễn
Đức Kiên”. Ngay trước khi Trầm Bê bị bắt vào đầu tháng 8/2017, cũng có tin ngoài lề cho biết “Trầm Bê đã thoát”. Trần Bắc Hà ‘trục’ với ai? Trần Bắc Hà không chỉ là một đại gia mà còn là một chính trị gia –
hiểu theo một cách nào đó, và đương nhiên đã biết được không ít tin tức
cung đình, đặc biệt những tin tức liên quan đến an nguy của mình. Rất có
thể vào nửa cuối năm 2017 và đặc biệt sau khi Đinh La Thăng bị bắt, ông
Hà đã nắm được một nguy hiểm nào đó sẽ xảy đến với mình. Vào thời còn là lãnh đạo cao nhất của Ngân hàng BIDV, Trần Bắc Hà lại
rất được lòng Ngân hàng nhà nước Việt Nam của Thống đốc Nguyễn Văn Bình
– người được xem là “cánh tay mặt” của thủ tướng khi đó là Nguyễn Tấn
Dũng. Nếu đại gia ngân hàng Trầm Bê là người được xem là “tay hòm chìa
khóa” của nhóm Nguyễn Tấn Dũng – Nguyễn Văn Bình, thì Trần Bắc Hà cũng
được xem là có mối quan hệ rất “đặc biệt” với Nguyễn Văn Bình thời ông
Bình còn là thống đốc Ngân hàng nhà nước. Nói cách khác, có thể ví trục
Nguyễn Văn Bình – Trần Bắc Hà với trục Nguyễn Tấn Dũng – Trầm Bê. Sau khi Trầm Bê bị bắt và một cựu ủy viên bộ chính trị như Đinh La
Thăng còn phải ra tòa với hai bàn tay bị tra vào còng số 8, cơ may cho
Trần Bắc Hà quả thật rất mong manh. Theo đó, ông Hà có thể bị xem xét và
xử lý quá trình ông đã trở thành một mắt xích trong mạng lưới làm ăn
(phi pháp) của một số quan chức cao cấp như thế nào, kể cả những việc
liên quan với gia đình thủ tướng thời trước là Nguyễn Tấn Dũng ra sao… Đến cuối tháng Năm năm 2018, Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã kết luận
những vi phạm của ‘đồng chí Trần Bắc Hà’ là ‘rất nghiêm trọng’. Trong số những nội dung vi phạm của kết luận trên, có thể cho rằng
‘vi phạm quy trình, thủ tục, thẩm quyền, quy định về tín dụng trong việc
phê duyệt chủ trương, quyết định một số khoản cho vay, bảo lãnh, đầu
tư, quản lý nợ, trong đó có việc phê duyệt chủ trương cho vay 4.700 tỷ
đồng đối với 12 công ty liên quan đến vụ án xảy ra tại Ngân hàng Xây
Dựng’ mới là nội dung trọng yếu. Và hẳn là mục tiêu trọng yếu mà Nguyễn Phú Trọng - khi đó mới chỉ là tổng bí thư mà chưa thành ‘Tổng chủ’, muốn nhắm đến. Vào thời gian đó, dư luận một lần nữa xôn xao tin đồn về “sắp bắt Trần Bắc Hà”. Nhưng sau một thời gian ồn ào, báo chí lắng bặt vụ ‘Trần Bắc Hà biến
mất’. Và cũng chẳng còn đồn đoán nào về việc Trần Bắc Hà ‘sắp bị bắt’. Bầu không khí lắng đọng như thế cứ âm ỉ suốt từ giữa năm 2018 đến gần
đây. Thậm chí trong thời gian đó có tin về việc Trần Bắc Hà vẫn đang
ung dung ở đâu đó trên lãnh thổ Việt Nam. Thông điệp nào cho Nguyễn Tấn Dũng? Thông tin về Trần Bắc Hà bị bắt tại Campuchia có thể khiến người ta
nhớ lại vụ Dương Chí Dũng - Tổng giám đốc Tập đoàn Vinalines - cũng bị
bắt tại ‘nước bạn’ Campuchia vào năm 2012 bởi hai lực lượng công an và
Tổng cục 2 của Việt Nam. Có thể cho rằng đây là vụ hồi tố thứ ba kể từ sau cái chết của Trần Đại Quang vào tháng Chín năm 2018. Không biết vô tình hay hữu ý, chỉ sau sự kiện ‘chủ tịch nước Trần Đại
Quang chẳng may qua đời dù đã được tận tình cứu chữa’, hàng loạt vụ
việc mà trước đó tưởng như bế tắc và chìm xuồng như vụ Nguyễn Hữu Tín -
Phó chủ tịch TP.HCM, vụ ‘thế lực và đường dây nào bảo kê cho Trịnh Xuân
Thanh bỏ trốn ra nước ngoài’, và mới đây nhất là vụ Trần Bắc Hà, mới
được hồi tố. Nguyễn Hữu Tín chính thức bị bắt, người đầu tiên trong
‘đường dây Trịnh Xuân Thanh’ là Đường Hùng Cường cũng vừa bị bắt, còn
bây giờ là Trần Bắc Hà. Và nếu cái thực tế trên không hẳn là vô tình, cộng với những đồn đoán
về mối quan hệ được xem là ‘hữu cơ’ giữa Trần Đại Quang và Nguyễn Tấn
Dũng, vụ ‘bắt Trần Bắc Hà’ đang chuyển một thông điệp lớn đến trước cửa
nhà ‘Anh Ba X’: cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng không an toàn. Có nghĩa là những cảnh Nguyễn Tấn Dũng được Bí thư thành ủy TP.HCM
Nguyễn Thiện Nhân đến nhà thăm vào tết nguyên đán năm 2019, Thành ủy
TP.HCM mời ông Dũng dự hội nghị này nọ, Nguyễn Tấn Dũng xuất hiện trong
những dịp lễ lạt trong năm 2018…, đều có thể chỉ là ‘diễn’. Nhưng bản chất của ‘vấn đề Nguyễn Tấn Dũng’ lại là những giọt nước
mắt còn lâu mới chịu khô của Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị trung ương 6
vào năm 2012…
Phạm Chí Dũng là nhà báo độc lập, tiến sĩ kinh tế sống và làm việc
tại Sài Gòn, Việt Nam. Trước năm 2013, đã có thời gian 30 năm làm việc
trong quân đội, chính quyền và khối đảng. Do viết bài chống tham nhũng,
từng bị công an bắt vào năm 2012. Năm 2013, tuyên bố từ bỏ đảng Cộng sản
Việt Nam. Năm 2014, cùng các cộng sự thành lập Hội nhà báo độc lập Việt
Nam và giữ cương vị chủ tịch của tổ chức này. Cũng trong năm 2014, được
Tổ chức phóng viên không biên giới vinh danh 'Anh hùng thông tin'.
HÈN CHI VÂN SƠN LÀ VIỆT CỘNG NẰM VÙNG Ở MỸ BIẾT BAO NHIÊU NĂM MÀ KHÔNG AI HAY BIẾT - CHẮC VIỆT THẢO RÀNH MÀ ĐÀNH NGẬM MIỆNG ĐỂ XƠI PHÂN CỘNG ./-TCL ===============
Anh họ Chánh Tín chính là Nguyễn Tấn Dũng, cứu em với!
Anh họ Nguyễn Tấn Dũng và cháu ruột Vân Sơn đâu không ra cứu Chánh Tín?
Anh họ Chánh Tín chính là Nguyễn Tấn Dũng, cứu em với!
Theo nguồn tin tin cậy được biết thì Chánh Tín là bà con chú bác với TT
Nguyễn Tấn Dũng nhà ta. Chánh Tín sinh năm 1952, còn TT Tấn Dũng sinh
năm 1949. Hiện cả hai không công khai về mối quan hệ này. Về phần Vân
Sơn thì mẹ của danh hài Vân Sơn chính là chị ruột của Nguyễn Chánh Tín.
Như vậy Chánh Tín có cháu ruột là Vân Sơn và có hẳn cả anh họ là TT
Nguyễn Tấn Dũng.
Ồ, vậy sao hai nhân vật quan trọng và giàu kếch xù trong thời điểm quan
trọng này lại không thấy mặt mũi hiện ra bên cạnh Chánh Tín nhỉ?Câu hỏi
rằng bao giờ mới đễn lượt người ngoài cứu Nguyễn Chánh Tín hết cảnh nợ
nần chúa chổm.
Thật nực cười trong cái xã hội 90 triệu dân lại bị ông Chánh Tín lôi
hết cả ra và kêu gọi quyên góp cho ông, trong khi họ hàng nhà ông thì
ngồi trên cả toàn dân thu thuế, buôn nước bán đất, tiền không sao kiểm
soát hết được thì lại không thấy ló mặt ra giúp ông, cũng như ông cũng
không lên tiếng nhờ vả họ đi.
Những ai hiểu biết sẽ thấy ngay trò hề của ông Chánh Tín. Ông thích tiêu
tiền như vua à? Xin lỗi ông không phải là Nguyễn Tấn Dũng mà ông muốn
tiêu pha ra sao cũng được.
Cái nhà 10 tỷ đối với TT Nguyễn Tấn Dũng thì chả là cái gì cả, mời ông
ghé qua đó xin chút cháo, có khi hứng lên ông anh họ còn cho ông cả 100
tỷ.
Chúc vui nhé.
Vietsn
Ai sẽ tiếp tục nằm trong “sổ Nam Tào” sau Đinh La Thăng?
Ảnh: VANews
Thiền Lâm Vietnam – Cali Today news – Cái tên nào sẽ tiếp tục nằm trong “sổ Nam
Tào” sau Đinh La Thăng? Nguyễn Văn Bình hay Hoàng Trung Hải? Hay một
quan chức nào khác? Sau vụ cựu ủy viên bộ chính trị Đinh La Thăng bất ngờ bị Tổng bí thư
Trọng chỉ đạo khởi tố và tống giam, có vẻ cái tên tiếp theo được dư luận
đề cập nhiều nhất là Nguyễn Văn Bình – cựu thống đốc Ngân hàng nhà
nước. Những cơ sở của luồng dư luận này là ông Bình đã dính líu rất sâu
đến nhiều vụ thâu tóm ngân hàng, mua ngân hàng giá 0 đồng, trục lợi
trong quá trình điều hành các thị trường tín dụng, ngoại tệ, vàng…; về
mặt chính trị, Nguyễn Văn Bình cũng là một “cánh tay mặt” của thủ tướng
đời trước là Nguyễn Tấn Dũng, mà Nguyễn Tấn Dũng lại là “hổ lớn” của
Nguyễn Phú Trọng. Một cơ sở khác không kém thuyết phục được giới quan sát và phân tích
chính trị nêu ra là nếu Nguyễn Văn Bình có được tương lai bình yên thì
Tổng bí thư Trọng đã không đưa Đinh La Thăng về Ban Kinh tế trung ương –
nơi Nguyễn Văn Bình làm trưởng ban – mà khiến người ta không thể hiểu
cách nào khác hơn là “nhốt chung quyền lực vào lồng”. Theo đó, sau khi
Thăng đã “thăng” thì tiếp tới sẽ là Bình… Tuy nhiên, một luồng dư luận khác, dường như sâu sát và bám sát các
tin tức từ nội bộ đảng, lại nghiêng về khả năng cái tên tiếp ngay sau
Đinh La Thăng sẽ là Vũ Huy Hoàng – cựu bộ trưởng công thương. Ảnh: VANewsVì sao lại là Vũ Huy Hoàng? Trong suốt một thời gian dài dưới thời chính phủ Nguyễn Tấn Dũng, Vũ
Huy Hoàng phụ trách Bộ Công thương – cơ quan chủ quản của Tập đoàn dầu
khí Việt Nam (PVN). Cũng vào thời gian trên, Đinh La Thăng phụ trách PVN, còn Trịnh Xuân
Thanh là tổng giám đốc một công ty thành viên của PVN là PVC. Tuy chưa công bố chính thức, nhưng tình trạng hàng loạt quan chức dầu
khí bị bắt trong năm 2017 đã cho thấy PVN chính là một đại án mà Tổng
bí thư Trọng muốn nhắm đến. Cho tới nay, đã hình thành một trục trong đại án trên: Trịnh Xuân
Thanh – Vũ Huy Hoàng – Đinh La Thăng. Điểm cuối của trục này có thể là
Nguyễn Tấn Dũng. Nhưng tạm gác lại câu chuyện Trịnh Xuân Thanh làm lỗ hơn 3.200 tỷ
đồng hay chuyện Đinh La Thăng “cố ý làm trái” vụ PVN gửi 800 tỷ đồng vào
Ngân hàng Đại Dương để số tiền này không cánh mà bay, còn có một vụ
việc khác mà theo một luồng dư luận có thể nắm được tin tức nội bộ, thì
vụ việc này có quy mô và tính chất tham nhũng kinh khủng hơn gấp nhiều
lần: Những năm từ 2006-2011, giá dầu thế giới tăng từ 50 đôla lên xấp xỉ
145 đôla một thùng, mỗi năm Việt Nam xuất bán khoảng 20 triệu tấn, tiền
lãi ngoài hạch toán lên tới 7-9 tỷ đôla. Số tiền này nằm tại tài khoản
của PVN. Nếu báo lãi ngoài hạch toán, tức là lãi không do tác động của
sản xuất hay quản lý, PVN buộc phải nộp hết về cho ngân sách. Nhà nước
có thể giàu có hơn, nhưng cá nhân chẳng ai được gì. Bằng kỹ thuật sổ
sách kế toán, có thể làm biến mất các con số lãi một cách không khó
khăn, vì không xuất hiện chi phí. Người “phát minh” ra số tiền này là
ông Vũ Huy Hoàng. Còn phát hiện ra Đinh La Thăng là thủ tướng khi đó là
Nguyễn Tấn Dũng, bởi Thăng từng là kế toán trưởng một công ty lớn và
đồng thời là một tổng giám đốc tinh thông luồng lạch quy trình của sản
xuất và vòng khép kín của đồng tiền. Chu trình ăn cắp tiền được tổ chức thực hiện như sau: Tập đoàn Dầu
khí trình thủ tướng chính phủ duyệt cho phép đầu tư hàng loạt dự án
ngoài ngành. Tập Đoàn lập hàng loạt Ban Quản lý dự án tương ứng. Tập
Đoàn thành lập Tổng công ty xây lắp Dầu khí làm đầu mối duy nhất nhận và
giao các công ty trực thuộc và thầu phụ các dự án xây dựng. Tập đoàn
giải ngân cho các Ban Quản lý. Các Ban Quản lý giản ngân cho Tổng Công
ty Xây Lắp (PVC). Tổng công ty xây lắp tạm ứng vốn và thanh quyết toán
với các công ty con và các thầu phụ. Tiền đi ra từ tài khoản sang tài
khoản, nhưng đến cấp công ty con và thầu phụ, thì thành quỹ lương và các
khoản được chi bằng tiền mặt. Bằng mọi thủ đoạn, lập công ty ma, lập
chứng từ khống, lập quyết toán khống, lập báo cáo trượt giá v.v… tiền
quay về cho PVC là tiền mặt hoặc được phép thanh toán bằng tiền mặt. Mà
tiền mặt thì đi đâu, về đâu, không để lại dấu vết. Như vậy, tất cả các đầu mối phát ra của đồng tiền là các Ban quản lý
Dự án. Đầu mối nhận tiền khai triển dự án duy nhất là Tổng Công ty Xây
lắp PVC của Trịnh Xuân Thanh. Tiền từ PVC giải tỏa xuống cho các công ty
thi công và các thầu phụ, sẽ được quyết toán sau đó với chỉ một mình
PVC. PVC là nơi nhận tiền phát xuống từ trên và nhận tiền quay trở lại
từ bên dưới. Trịnh Xuân Thanh vì thế nắm được mọi thứ tiền xuất phát từ
các quyết định của Đinh La Thăng, và là người chia tiền từ các khoản nộp
lại từ bên dưới. Trịnh Xuân Thanh biết tất cả, nắm và chứng kiến tất
cả. Hồi tháng 3/2017, ông Xuân Thanh Thanh có một thư tố cáo làm dân mạng
xôn xao: “Chỉ tính trong 10 năm ông Nguyễn-Tấn-Dũng làm thủ tướng, mỗi
năm Việt-Nam xuất bán 20 triệu tấn dầu thô! Với lượng dầu thô ăn cắp
khoảng 30% tức là khoảng 6 triệu tấn/năm! Mỗi tấn tính rẻ 600 đô, như
vậy là băng đảng ông Nguyễn-Tấn-Dũng và Đinh-La-Thăng đã ăn gọn là 10 x 6
x 600 =36 tỷ đô-la” (ông Trịnh quên Bộ chủ quản của ông Thăng là ông Vũ
Huy Hoàng. Ông Thăng có chủ quyền độc lập, nhưng mọi khoản di chuyển
trên hạn ngạch, phải báo cáo và được đồng ý của Bộ chủ quản). Luồng dư luận trên cũng dự báo rằng trong năm 2018, chỉ quanh vụ việc
tại Tập đoàn Dầu khí, sẽ có thêm ít nhất 3 vụ xử tiếp: vụ Đinh La
Thăng, vụ Vũ Huy Hoàng và vụ Nguyễn Tấn Dũng.
Vào tháng 5/2017, dư luận chợt ồn ào vì vụ cựu bộ trưởng công thương
Vũ Huy Hoàng “xin vào khu cách ly sân bay quốc tế Nội Bài” nhưng không
được. Khi đó, rất nhiều dư luận cho rằng ông Hoàng có kế hoạch tiếp bước
Trịnh Xuân Thanh “ra đi tìm đường cứu nước”.
Trước
hết, việc ông Thăng bị bắt và sẽ bị xử là chuyện không có gì bất ngờ,
chuyện «tất yếu», chuyện tiếp theo những chuyện đã kể, màn thứ hai của
vở diễn Dầu khí Việt Nam và có thể còn tiếp dài nữa, nếu giữa chừng
không xảy ra cái biến cố cũng rất quan trọng và rất «tất yếu»khác.
Việc xảy ra chậm hơn dự liệu chỉ chứng tỏ tính phức tạp của vụ việc.
Nếu có gì khác thì đó là cách tổ chức thực hiện, vì thực hiện như thế nào phản ánh tâm và thế của ta&sc giả của nó.
“Công kỳ vô bị, xuất kỳ bất ý”
17h19,
ngày 8/12/2017, báo Vnexpress.net, tờ báo đầu tiên đưa tin Quốc hội họp
bất thường bãi miễn tư cách đại biểu của ông Đinh La Thăng, Bộ chính
trị đình chỉ sinh hoạt đảng và sinh hoạt cấp uỷ trung ương. Ngay sau đó,
Bộ Công An phát lệnh khởi tố bắt tạm giam.
18H45,
xe 7 chỗ biển xanh của cảnh sát xuất hiện, đi thẳng vào sảnh chung cư
khu đô thị Sông Đà, nơi ở của gia đình ông Đinh La Thăng. 30 phút sau,
cổng vào khu vực sân chung cư đóng hoàn toàn, đèn tắt, chỉ còn công an
là những bóng người xuất hiện tại khu vực. Lệnh bắt tạm giam và khám xét
tại gia đã được thực hiện chỉ sau quyết định của Quốc hội và lệnh của
bộ Công an không quá một giờ. Khám và bắt kết thúc vào lúc 20h30, trong
cùng ngày 8/12.
Tất cả mọi con bài cùng lật một lúc. Thấy con bài cũng là lúc hai tay đã lọt trong tròng khoá số 8. Nhanh không kịp thở.
Nhanh và bất ngờ vì : Mọi việc đã được lên kế hoạch từ trước.
– Ngày 8/12 là một ngày cuối tuần, khi mọi quan tâm được dành cho gia đình.
–
Ông Trọng biến mất từ sau cuộc gặp mặt cử tri ngày 29/11. Râm ran tin
đồn ông bị truỵ tim, đột quỵ, phải đi Singapore chữa bệnh.(Không biết
ai, hay chính ông phóng ra cái tin nhảm đó). Đó là khoảng lặng trước cơn
bão, hay là bước thu mình trước khi vồ mồi của mãnh thú. Ông xuất hiện
trở lại ngày 8/12, chính là ngày phát nổ và kết thúc mọi chuyện, chỉ
trong nửa buổi chiều.
–
Ngày 07/12, tức là trước giờ G một ngày, ông Trần Quốc Vượng ký ban
hành Quy định khai trừ ra khỏi đảng mọi hành vi tiêu cực và liên hệ với
tiêu cực. Có tất cả trong cái quy định không mới mà rất mới này. Nó là
lưỡi gươm Damocles, nó cách ly, nó cô lập đối tượng, nó tập hợp, và kêu
gọi đầu hàng v.v…
–
10h sáng ngày 8/12, Bộ chính trị triệu tập nghe báo cáo của 5 đoàn kiểm
tra của Bộ chính trị về công tác cán bộ do tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng
chủ trì. Không một uỷ viên Bộ chính trị nào được phép vắng mặt. Nhưng
vắng mặt một người: Trần Quốc Vượng. Không tìm thấy ông trên những bức
ảnh chụp hội nghị.
–
Đầu giờ chiều ngày 8/12, Thường vụ Quốc Hội họp phiên bất thường ra
quyết định bãi miễn tư cách đại biểu, tước quyền bất khả xâm phạm thân
thể và quyền miễn trừ khởi tố bắt giam của ông Đinh La Thăng.
–
Cùng lúc đó, tại văn phòng Ban bí thư trung ương đảng, ông Phạm Minh
Chính, trưởng Ban Tổ chức Trung ương ký quyết định đình chỉ sinh hoạt
đảng và sinh hoạt cấp uỷ của ông Đinh La Thăng. Việc này có nghĩa là
đình chỉ tư cách đảng viên của ông Thăng trước khi thủ tục khai trừ được
thực hiện tại chi bộ.
–
Cũng trong cùng buổi chiều ngày 8/12, ông Quang (bị phải) triệu tập
phiên thứ hai Hội đồng Quốc phòng và An ninh quốc gia. Cuộc họp này buộc
phải có mặt tất cả năm vị quyền lực tối cao quan hệ tới an ninh quốc
gia và ổn định của chế độ: ông Quang, Chủ tịch nước, Tổng tư lệnh quân
đội; Ông Nguyễn Xuân Phúc, Thủ tướng; bà Nguyễn Thị Kim ngân, chủ tịch
Quốc hội; ông Ngô Xuân Lịch Bộ trưởng Quốc phòng, ông Tô Lâm, Bộ trưởng
Công an, ông Phạm Bình Minh Bộ trưởng Ngoại giao. Cùng có mặt với 5 vị
đứng đầu này là toàn bộ trưởng ngành, trưởng các đầu mối của hệ thống An
ninh quốc gia. Phủ chủ tịch đã trở thành một trại tạm giam, ít nhất
trong phạm vi nửa ngày 8/12. Vô hiệu hoá mọi khả năng tạo ra nguy cơ.
–
Cuối cùng là lệnh bắt giam và khám xét tại nhà của nguyên uỷ viên bộ
chính trị, cựu Chủ tịch Hội đồng thành viên của Tập đoàn Dầu khí quốc
gia Việt Nam, nguyên Bộ trưởng giao thông vận tải, nguyên bí thư thành
uỷ Sài Gòn Đinh La Thăng. Việc chuẩn bị hàng năm, lên kế hoạch hàng
tháng, nhưng thực hiện và hoàn thành trong chưa đầy một tiếng. Đó là tóm
tắt nghệ thuật chiến tranh nhân dân, nghệ thuật quân sự của Việt Nam.
Việc dụng mưu, và nhất là mưu hiểm cho thấy tâm trạng thiếu tự tin và tình thế không chắc chắn của các đạo diễn.
Trịnh Xuân Thanh, viên đá khoá vòm
Giữa năm 2016, từ một sơ suất do chủ quan của lãnh đạo bộ Công an,Trịnh Xuân Thanh đã tẩu thoát ra nước ngoài. Ngày15/9/2016, toàn
bộ hệ thống bộ xậu của Thanh trong Tổng công ty xây lắp dầu khí PVC, bị
bắt hết: Vũ Đức Thuận, Tổng giám đốc, nhân vật thứ hai, Nguyễn Mạnh
Tiến, Phó tổng Giám đốc 1; Trương Quốc Dũng, Phó tổng Giám đốc 2; Phạm Tiến Đạt, Kế toán trưởng. Tuy
nhiên, đây chỉ là cấp thừa hành. Vũ Đức Thuận và đồng bọn, mặc dù biết
và nắm bắt được hết mọi chi tiết diễn biến các vụ việc, và đã khai hết,
nhưng không chịu trách nhiệm. Người chủ trương, người trực tiếp giao
nhiệm vụ cho họ là Trịnh Xuân Thanh. Và tất nhiên, họ biết, ngay cả Trịnh Xuân Thanh cũng chỉ là cấp thực hiện, nhưng là người nhận trực tiếp.
Chuyện
phải hiểu thế này: giá dầu thế giới trượt từ 50 đôla lên xấp xỉ 145
đôla một thùng những năm từ 2006-2011, mỗi năm Việt Nam xuất bán khoảng
20 triệu tấn, tiền lãi ngoài hạch toán lên tới 7-9 tỷ đôla. Số tiền này
nằm tại Tài khoản của Tập đoàn Dầu khí. Nếu báo lãi ngoài hạch toán, tức
là lãi không do tác động của sản xuất hay quản lý, Tập đoàn dầu khí
buộc phải nộp hết về cho ngân sách. Nhà nước có thể giàu có hơn, nhưng cá nhân chẳng ai được gì. Bằng kỹ thuật sổ sách kế toán, có thể làm biến mất các con số lãi một cách không khó khăn, vì không xuất hiện chi phí. Người phát hiện ra số tiền này là ông Vũ Huy Hoàng, nguyên Bộ trưởng bộ Công thương, cơ quan chủ quản của Tập đoàn dầu khí. Thích hợp nhất cho công việc này là người phải từng là kế toán trưởng một công ty lớn và vừa phải là một tổng giám đốc tinh thông luồng lạch quy trình của sản xuất và vòng khép kín của đồng tiền. Không
ai có thể thích hợp hơn Đinh La Thăng, từng 5 năm, 1989-1994, kế toán
trưởng Tổng công ty Sông Đà, Tổng công ty lớn nhất quốc gia, rồi sau
đó, từ 1999 tới 2003, lần lượt kinh qua từ Phó tổng giám đốc, Tổng Giám đốc cho tới 2002 thì vừa
là Bí thư đảng uỷ, Chủ tịch Hội đồng quản trị Tổng công ty Sông Đà, vừa
làm phó chủ tịch Hội Kế toán ngành Xây dựng, vừa làm uỷ viên trung ương
Hội Kế toán Quốc gia. Phát hiện ra Đinh La Thăng là nguyên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Trời sinh ra cặp ba hoàn hảo, vì có lẽ cả «trời cũng tối mắt» vì đống tiền kếch xù là của công,ủa Nhà nước, của toàn dân, của chủ nghĩa xã hội, nghĩa là chẳng của ai cả.
Chuyện
này, chúng ta đã nói nhiều lần. Chu trình ăn cắp tiền được tổ chức thực
hiện như sau: Tập đoàn Dầu khí trình thủ tướng chính phủ duyệt cho phép
đầu tư hàng loạt dự án ngoài ngành. Tập Đoàn lập hàng loạt Ban Quản lý dự án tương ứng.Tập Đoàn thành lập Tổng công ty xây lắp Dầu khí làm đầu mối duy nhất nhận và giao các công ty trực thuộc và thầu
phụ các dự án xây dựng. Tập đoàn giải ngân cho các Ban Quản lý. Các Ban
Quản lý giản ngân cho Tổng Công ty Xây Lắp. Tổng công ty xây lắp tạm ứng vốn và thanh quyết toán với các công ty con và các thầu phụ. Tiền đi ra từ tài khoản sang tài
khoản, nhưng đến cấp công ty con và thầu phụ, thì thành quỹ lương và
các khỏan được chi bằng tiền mặt. Bằng mọi thủ đoạn, lập công ty ma, lập
chứng từ khống, lập quyết toán khống, lập báo cáo trượt giá v.v…tiền quay về cho PVC là tiền mặt hoặc được phép thanh toán bằng tiền mặt. Mà tiền mặt thì đi đâu, về đâu, không để lại dấu vết.
Như
vậy, tất cả các đầu mối phát ra của đồng tiền là các Ban quản lý Dự án.
Đầu mối nhận tiền khai triển dự án duy nhất là Tổng Công ty Xây lắp PVC của Trịnh Xuân Thanh. Tiền từ PVC giải toả xuống cho các công ty thi công và các thầu phụ, sẽ được quyết toán sau đó với chỉ một mình PVC. PVC là nơi nhận tiền phát xuống từ trên và nhận tiền quay trở lại
từ bên dưới.Trịnh Xuân Thanh vì thế nắm được mọi thứ tiền xuất phát từ
các quyết định của Đinh La Thăng, và là người chia tiền từ các khỏan nộp
lại từ bên dưới. Trịnh Xuân Thanh biết tất cả, nắm và chứng kiến tất cả.
Nhưng
rõ ràng, tất cả những khoản tiền đó phải được di chuyển theo một mệnh
lệnh thống nhất. Mệnh lệnh đó xuất phát từ đâu? Nếu xuất phát từ ông
Thăng, có khả năng, ngay ông Ninh
Văn Quỳnh, hay ông Lê Đình Mậu, nguyên kế toán trưởng Tập đoàn Dầu khí
có thể không biết, vì khi có quyết định và chữ ký của Chủ tài khoản, chữ
ký của Kế toán trưởng chỉ có ý nghĩa làm chứng, nhưng ông Trịnh Xuân
Thanh biết, vì ông buộc phải biết tiền nhận về thì dùng vào đâu và tiền thu được thì chuyển về đâu, cho ai.
Như vậy, muốn hoàn chỉnh hồ sơ kết án ông Đinh La Thăng, việc đối chứng của ông Trịnh Xuân Thanh là việc không thể thay thế. Thực hiện chỉ đạo của Tổng Bí thư, việc bắt bằng được Trịnh Xuân Thanh đương nhiên là nhiệm vụ bất khả kháng. Việc đưa một uỷ viên Bộ chính trị ra toà, và nhất là những cái có thể đến sau phiên toà này có thể làm rung chuyển cả chế độ, xứng đáng được trả giá.
Gọi Trịnh
Xuân Thanh là viên đá khoá vòm là đúng, vì Trịnh là trung tâm của vụ
án. Ông Dũng, ông Vũ Huy Hoàng và ông Thăng đã dày ông và không ít mạo
hiểm để tìm
cách «chôn sống» hắn, từ việc phong anh hùng lao động, tới việc đẩy hắn
vào rừng Hậu Giang, xa lánh trần thế, nhưng phía bên kia lại bằng mọi
giá kiếm và lôi hắn ra bằng được. Phần còn lại là phán xử của định mệnh.
Lôi
được Trịnh từ Đức về «tự thú», giống việc gỡ được viên khoá, vòm Tấn
Dũng tự sụp. Khó nói được gì về mưu lược của ông Dũng, vì thực chất, cái
Gia đình mà ông là Bố già không phải được tổ chức từ một kế hoạch, mà
nó hình thành tự phát,gắn
kết tự nhiên nhưng lỏng lẻo giữa những kẻ cùng có chung một đức tính
tham lam và đốn mạt, nên bây giờ khi bị chọc thủng ở một điểm, nó tự
phơi ra toàn bộ sự mông muội của nó.
Chuyện còn đi về đâu?
Ngày
25/11, tại Hà Nội, Thường trực Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống
tham nhũng đã họp. Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, Trưởng ban Chỉ đạo đã chỉ thị: tập trung xét xử vụ Trịnh Xuân Thanh và đồng bọn trong năm 2017, tháng 1 và đầu tháng 2/2018.
Nhưng Trịnh Xuân Thanh dù chưa xử thì thiên hạ cũng đã biết kết quả thế nào. Tội làm thua lỗ và thất thoát 3.300 tỷ đồng, Chuyện tham ô hàng chục tỷ vụ lừa bất động sản của Tổng công ty bất động sản Điện Lực dầu khí, nhất là tội công khai tố cáo và tuyên bố chống lại Tổng bí thư… cứ chỉ theo luật thì Trịnh khó
thoát được án tử hình. Nhưng mục đích chính của vụ án Trịnh Xuân Thanh
là gì? Ai đã chỉ đaọ Trịnh Xuân Thanh? Trịnh Xuân Thanh thực hiện các
chủ trương của ai? Chủ trương biển thủ số tiền 7-9 tỷ đôla trong két Tập
Đoàn Dầu Khí VN-PVN là của cá nhân hay có sự thông đồng của nhóm lợi ích? Nhóm này gồm những ai? Thậm chí có thể phải trả lời: Đây là âm mưu biển thủ tiền công hay âm mưu phá hoại, làm sụp đổ chế độ?
Trực tiếp là Đinh La Thăng, vụ án Trịnh phải làm rõ, Trịnh đã có những chỉ thị nào của chính ông Đinh La Thăng? Xử Trịnh Xuân Thanh chỉ để có thể xử Đinh La Thăng.
Vụ
án tiếp theo, vì vậy, là vụ xử Đinh La Thăng. Đến lượt vụ án Đinh La
Thăng phải được làm rõ câu hỏi: Ai là người đưa ra chủ trương biển thủ
số tìền lãi do trượt giá dầu? Nhóm lợi ích đã hình thành như thế nào, và
gồm những ai? Mặc dù không xử thì ai cũng biết, đó là bộ ba thiên
định : Dũng Hoàng Thăng.
Một
trong những sai phạm dẫn đến kỷ luật cách chức uỷ viên bộ chính trị của
ông Đinh La Thăng mà báo cáo của Ban kiểm tra Trung ương nêu ra là: «tư
vấn để Thủ tướng quyết định chỉ định thầu trái pháp luật». Ai cũng hiểu
cách hành văn này chỉ đơn thuần là cách diễn từ. Thực chất của nó là «
thông đồng với Thủ tuướng chỉ định thầu trái pháp luật» Đây là mũi tên
chỉ đường hướng đi tới của vụ án. Thủ tướng chính phủ không thể quyết
định trái pháp luật chỉ do tư vấn không đúng. Ông Dũng cũng từng quyết
định cho Formosa, công ty Tàu núp bóng Đài Loan, đầu tư vào nơi hẹp nhất
của đất nước, do «tư vấn» của Vũ Kim Cự. Không biết tên đốn mạt nào tư
vấn cho ông để Tàu đầu tư vào Bô xít Tây Nguyên?
Tuy vậy, hồi tháng 3, ông Thanh có một thư tố cáo làm dân mạng xôn xao: « Chỉ
tính trong 10 năm ông Nguyễn-Tấn-Dũng làm thủ tướng, mỗi năm Việt-Nam
xuất bán 20 triệu tấn dầu thô! Với lượng dầu thô ăn cắp khoảng 30% tức
là khoảng 6 triệu tấn/năm! Mỗi tấn tính rẻ 600 đô, như vậy là băng đảng
ông Nguyễn-Tấn-Dũng và Đinh-La-Thăng đã ăn gọn là 10 x 6 x 600 =36 tỷ đô-la» (
ông Trịnh quên Bộ chủ quản của ông Thăng là ông Vũ Huy Hoàng. Ông Thăng
có chủ quyền độc lập, nhưng mọi khoản di chuyển trên hạn ngạch, phải
báo cáo và được đồng ý của Bộ chủ quản).
Trong
trại giam và trước Toà, ông Trịnh sẽ phải khai và làm rõ những cáo buộc
này. 36 tỷ đôla, «đó là chưa kể hàng trăm khoản tham nhũng khác từ
ngành Dầu khí như mua sắm thiết bị , vật tư , chi phí khai thác, mua sắm
tàu bè …» Những khoản tham nhũng này đi đâu, nước nào, ẩn nấp dưới
những cái tên thật giả nào…Nghe nói, Luật Magnitsky đã sờ đến và đang khảocứu những
nguồn tiền của ông Dũng và cô con gái Nguyễn Thanh Phượng. Tất cả các
khoản tài sản có nguồn gốc tham nhũng sẽ lần lượt được phanh phui và
phong toả.
Việc bắt giam ông Thăng chứng tỏ ông Trịnh Xuân Thanh đã khai hết và đã khớp cung với những khai báo của các đối tượng khác, đã bị bắt trước đó. Tuy vậy, ông sẽ còn phải khai nhiều nữa, vì chính ông từng viết:«Tất cả những điều này, tôi sẽ lần lượt nêu ra hết».
Như vậy có thể nói ngay được rằng, năm 2018, chỉ quanh vụ việc tại Tập đoàn Dầu khí, sẽ có thêm ít nhất 3 vụ xử tiếp: vụ Đinh La Thăng, vụ Vũ Huy Hoàng và vụ Nguyễn Tấn Dũng.
Và nếu Trịnh Xuân Thanh sắp tới người ta xử tử hình, thì mấy ông kia, sẽ hai ba lần tử hình. Nhưng, sẽ lại tái diễn nghịch lý kiểu cộng sản, độc quyền công lý: chức càng bé càng dễ chết.
Ngày
1/12, thân mẫu ông Dũng mất. Người ta nói đó là điềm báo. Mẹ ông Dũng
có phúc dày mới sinh ra được một thủ tướng, nhưng cũng vì phúc lớn mà bà
được giải thoát trước khi chứng kiến sự việc khiến đau lòng mọi người
làm mẹ. Cũng có thể giác quan đã cho bà biết những gì đang đến vượt quá
sức chịu đựng của bà.
Cuộc chiến chống tham nhũng thật giả đến đâu?
Việc
dụng mưu để thực hiện việc vây bắt Đinh La Thăng khiến dư luận nghi ngờ
tính chính danh và sự đồng tâm của nội bộ Bộ chính trị.
Trong khi tất cả các uỷ viên bộ chính trị (phải) có mặt, việc vắng mặt của trưởng Ban kiểm tra Trung ương không thể ôngTrọng không biết. Ai là người phải báo cáo với hội nghị lý do vắng mặt của ông Vượng? và lý do đó là gì? Nếu ông Vượng được giao thực thi một nhiệm vụ đột xuất, đặc biệt và hết sức quan trọng, tại sao Bộ chính trị không được biết? Ông Vượnglàm theo lệnh của ai, tại sao, với tư cách gì? Ngược lại, nếu
ông Vượng được nói vắng mặt vì một lý do khác, thì là nói dối. Ai chỉ
đạo nói dối Bộ chính trị? Đây sẽ là một sai phạm nghiêm trọng, không thể tha thứ. Dù người đó là ai, bất cứ ai, thì người đó cũng dứt khoát bị loại khỏi tư cách uỷ viên Bộ chính trị.
Tại sao Hội đồng Quốc Phòng và An ninh lại họp phiên thứ hai vào đúng buổi chiều cùng ngày, cùng một lúc với cuộc họp bất thường của uỷ ban Thường vụ Quốc Hội?. Cả
hai cuộc họp đều cần sự có mặt của bà Ngân chủ tịch Quốc hội, trong bối
cảnh không hề có sự cố đột xuất, khẩn trương nào. Ông Quang triệu tập Hội nghị do không được biết có cuộc họp của Thường vụ Quốc hội cùng lúc? Hay ông Quang bị thúc ép triệu tập họp và có trách nhiệm thi hành chỉ thị?Ông Quang, và thậm chí cả ông Phúc, liệu các ông có được biết một sự kiện vô cùng nghiêm trọng đang diễn ra không? Có người thấy ông Phúc ngủ gục xuống bàn cuối cuộc họp Hội đồng An ninh Quốc phòng.
Có
gì bất thường khi lệnh khám nhà và bắt tạm giam ông Đinh La Thăng được
thực hiện trong khi ông Tô Lâm cả buổi sáng lẫn buổi chiều đều có mặt
trong các cuộc họp? Người ta đặt câu hỏi về chuyện trước đây, có nghi vấn chuyện vượt biên của ông Trịnh Xuân Thanh có trợ giúp của bên công an, cùng với chuyện khi Trịnh Xuân Thanh bị bắt cóc đưa
về Hà Nội và ra đầu thú thì ông Tô Lâm trả lời báo chí không hề biết.
Đây là cách nói ông không chịu trách nhiệm về vụ bắt cóc, và cũng có
nghĩa rằng ông không đồng tình với việc bắt cóc này. Chủ trương bắt cóc Trịnh
Xuân Thanh nếu không do ông Trọng chỉ đạo, chắc chắn cũng được ông đồng
ý. Ông Lâm, nếu không ủng hộ, là không cùng quan điểm với Tổng bí thư. Có
tin nói, cả ông Phạm Bình Minh cũng phản đối chuyện bắt cóc, nên bộ
Ngoại giao từ đầu chỉ giữ thái độ im lặng. Các cuộc vận động về sau chỉ
giao cho ông Vương Đình Huệ, phó thủ tướng phụ trách kinh tế.
Nếu kế hoạch bắt giam ông Đinh La Thăng được tính tới chuyện cách ly cả ông Phúc, ông Quang, ông Tô Lâm, cả ông Phạm Bình Minh, thì
sự việc đã trở thành nghiêm trọng. Đương nhiên, không thể cho rằng ông
Trọng chống lại mấy ông này, cũng như không thể xem là mấy ông này vào phe
với nhau chống lại ông Trọng cùng những người ủng hộ ông Trọng, như ông
Vượng và ông Phạm Minh Chính. Nhưng việc làm này cũng như hiện tượng
này chứng tỏ một tình trạng có thật là sự chia rẽ đã trở nên trầm trọng trong nội bộ bộ chính trị.
Để loại
ông Quang và ông Phúc, hai vật cản có trọng lượng nhất trên con đường
dẫn tới vị trí cao nhất của chế độ, người ta đã tạo ra tất cả các loại
vũ khí: tham
vọng quyền lực, xa rời chủ nghĩa Mác và Chủ nghĩa xã hội, Khai man lý
lịch, báo cáo thành tích thiếu trung thực, 27 biểu hiện của suy thoái và
diễn biến, quy định mới về khai trừ đảng viên, quy định kiểm tra tài
sản của 1000 cán bộ cao cấp, nhất thể hoá, tinh giản hoá cơ cấu bộ máy…
Ông Quang thực sự đã là một xác chết. Ngoài những liên quan tới tham nhũng mà chắc chắn người ta đã có qua các lời khai của các nghi phạm, có nguy cơ dẫn ông tới vành móng ngựa, quy định do ông Vượng vừa ký ban hành lại có thể đưa ông Quang vào vị trí của đối tượng phải xét khai trừ đảng.
Ông Phúc cũng khó thoát khỏi danh sách những kẻ được hưởng phần ăn chia từ các phi vụ tham nhũng kéo dài hàng chục năm, suốt thời kỳ tham nhũng toàn quốc dưới tay ông Dũng. Tài sản chìm nổi của ông cũng đã bị lộ hết, chỉ còn tuỳ thái độ của ông để khui hay không khui ra mà thôi. Gần
đây, ông Phúc còn bị gán cho cái mũ xa rời mục tiêu xã hội chủ nghĩa,
kiên quyết cải cách hành chính theo mẫu tư bản và triệt thoái doanh nghiệp nhà nước, vô hiệu hoá chủ trương vai trò chủ đạo của kinh tế quốc doanh của Tổng bí thư.
Cho nên, ông Trọng và những kẻ cơ hội quanh ông không hề chống tham nhũng. Các ông chỉ mượn chiếc gậy chống tham nhũng để đoạt lại quyền thống soái sân khấu chính trị, giành lại những vị trí mà nhiều người trong các ông thèm thuồng và ganh tị. Bởi
vì cùng lúc hò hét bắt bớ những tên trộm cắp tài sản của dân, các ông
vừa chống lại hiệu lực độc lập của Pháp luật. Các ông chống lại tam
quyền phân lập, chống lại tự do cạnh tranh chính trị, cạnh tranh quyền
cầm quyền. Nguyên nhân của tham nhũng là đặc quyền và tài sản công cộng. Các ông nhân danh chống tham nhũng để bắt người, nhưng các ông khư khư giữ độc quyền phân phát chức vị và chia chác quyền lực. Các ông biến đất đai và tài nguyên quốc gia thành những tài sản vô chủ dưới danh nghĩa «tài sản xã hội chủ nghĩa». Các ông dùng tài sản công làm mồi nhử và nuôi dưỡng tham nhũng.
Trước diễn đàn Quốc hội, ông Dương Trung Quốc, một nghị sĩ 5 nhiệm kỳ liên tục, đã phát biểu: “Chỉ
có quan chức mới có thể tham nhũng vì họ mới có quyền lực, còn người
dân thì chỉ có thể ăn cướp”. “Ở Việt Nam để có quyền lực thì ít nhất
phải là đảng viên, nhưng không phải tất cả đảng viên đều có quyền có
chức.Thế thì ít nhất chúng ta có thể khoanh được vùng khu trú của căn
bệnh này. Tức là chỉ là một số nhỏ có quyền chức trong số 4,5 triệu đảng
viên thôi. Như vậy, có thể nói, bệnh tham nhũng là bệnh đảng, bệnh của
đảng.»
Tham nhũng là bệnh đảng, không phải bệnh xã hội hay của đạo đức. Đã là
đảng viên thì tất mắc bệnh tham nhũng. Đã là người thuộc hệ thống đảng
thì tất yếu tha hoá. Ông Dũng, khi về nghỉ chính sách, mới nói «ráng làm
người tử tế», có nghĩa là còn ở trong hệ thống, thì còn không thể tử
tế. Đây là sự thú nhận hệ thống chỉ toàn những người không tử tế, còn lại trong đảng chỉ toàn những
kẻ không tử tế, những người khác đang lần lượt bỏ đi. Chính ông Tổng bí
thư cũng thừa nhận là tình trạng «chán đảng, khô đoàn, nhạt chính trị» cần được ngăn chặn.
Màn
ba, màn bốn của vở diễn Đinh La Thăng, bởi vậy có thể vẫn được diễn,
nhưng đạo diễn của nó có thể không phải những người cũ, «nếu giữa chừng
xảy ra một biến cố cũng rất tất yếu». Sân khấu đang lộ dần ra những
khuôn mặt mới. Một dàn đạo diễn mới. Vương Đình Huệ, Phạm Bình Minh, Vũ
Đức Đam, Võ Văn Thưởng ở một bên và phía đối diện là một xã hội dân sự đã đến tuổi trưởng thành. Và người ta sắp đến sẽ lại nói nhiều tới đối thoại xã hội.