Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.
Showing posts with label VCNVNgoKha. Show all posts
Showing posts with label VCNVNgoKha. Show all posts

Saturday, 2 July 2022

TÀI LIỆU VỀ VIỆT CỘNG NẰM VÙNG NGÔ KHA (EM RỂ TRỊNH CÔN SƠN) LIỆT SĨ VIỆT CỘNG./-TCLãnh

 Đã Tìm Được Nơi Nhà Thơ Ngô Kha Bị Giết Hại

Hồng Hạc


 25-Feb-2013

 “Nhà thơ Ngô Kha, sinh năm 1935 tại làng Thế Lại, TP. Huế. Tốt nghiệp thủ khoa khóa 1, Đại học Sư phạm Huế (1958-1959), cử nhân Luật (1962). Dạy văn ở các trường Quốc Học, Hàm Nghi, Nguyễn Du, Trần Hưng Đạo (Huế) từ năm 1960-1973. Tham gia "chiến đoàn Nguyễn Đại Thức", chiến đoàn quân đội chế độ cũ ly khai chống Mỹ - Thiệu - Kỳ (1966). Chủ trương nhóm Trí thức đấu tranh Tự quyết, 1970 và làm Chủ tịch Mặt trận Văn hóa Dân tộc miền Trung (1972). Bị chính quyền chế độ cũ bắt 3 lần, vào các năm 1966, 1971, 1972 và bị thủ tiêu sau hiệp định Paris (1973). Được nhà nước truy phong liệt sĩ sau năm 1975”.

LGT: Để kỷ niệm 40 năm ngày mất của Ngô Kha (1935-1973), chúng tôi phổ biến một số bài viết như sau:

1. Từ Ngô Kha, soi rọi và giải mã một thế hệ dấn thân (Tiêu Dao Bảo Cự);

2. Thi sĩ Ngô Kha trung thực một đời thơ (Võ Quê);

3. Ngô Kha: trường ca và thơ tự do (Trần thị Mỹ Hiền);

4. Đã tìm được nơi nhà thơ Ngô Kha bị giết hại (báo Thanh Niên).

Nhân dịp này, có cần đòi hỏi Liên Thành, nếu còn là phật tử, hãy sám hối về lệnh bắt giết thi sĩ Ngô Kha và cho biết chôn xác ở đâu? (GDOL)


Tối 8/1/2006, nhân Ngày truyền thống sinh viên học sinh 9/1 và tưởng niệm 33 năm nhà thơ Ngô Kha hy sinh (1973 - 2006), bốn đơn vị: Hội Văn nghệ Thừa Thiên - Huế, Phòng Văn hóa - Thông tin Huế, Nhà Văn hóa TP Huế và Công ty văn hóa Phương Nam tổ chức ra mắt cuốn Ngô Kha - Ngụ Ngôn của một thế hệ (NXB Thuận Hóa) tại 22 Trương Định, Huế.

Sách chứa đựng một số tài liệu mới về tiểu sử, quá trình hoạt động, đấu tranh của Ngô Kha cũng như tập hợp khá đầy đủ các tác phẩm của anh, do một số thân hữu trí thức Huế sưu tầm và biên soạn, nhóm thực hiện: Trần Thức, Nguyễn Duy Hiền, Nguyễn Thanh Văn, Lê Khắc Cầm, Nguyễn Quốc Thái, dày hơn 350 trang.

Vào đầu thập niên 1970, nhà thơ Ngô Kha chủ trương nhóm trí thức đấu tranh Tự quyết (cùng với Trịnh Công Sơn, Trần Viết Ngạc, Lê Khắc Cầm, Thái Ngọc San, Chu Sơn). Anh cũng là sáng lập viên và là Chủ tịch Mặt trận văn hóa dân tộc miền Trung do Thành ủy Huế chỉ đạo năm 1972. Đến ngày 30.1.1973, Ngô Kha bị nhà cầm quyền Thừa Thiên bắt và thủ tiêu. Anh được Nhà nước công nhận liệt sĩ vào cuối năm 1981. Đến nay, vẫn chưa tìm đích xác nơi nhà thơ bị hạ sát lén lút để dời cốt lập mộ.

Để chuyển đến bạn đọc một số thông tin từ phía gia đình nhà thơ Ngô Kha, ngoài các bài viết của Bửu Ý, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Võ Đông, Võ Quê, Trương Thìn, Nguyễn Phú Yên, Trần Phá Nhạc, Trần Thùy Mai, Ngô Minh, Nguyễn Xuân Hoàng, Nguyễn Thanh Văn, Nguyễn Công Thắng, cuốn sách có bài của Trần Thạnh ghi lại lời kể của anh Ngô Vũ, cháu gọi nhà thơ Ngô Kha bằng chú ruột, cho biết thêm một số chi tiết liên quan đến cái chết của nhà thơ.

Theo đó, chính quyền Sài Gòn đã ngầm ra lệnh cho cảnh sát Thừa Thiên - Huế theo dõi Ngô Kha và có lần đã ra tay hại anh nhưng chưa được. Anh Ngô Vũ cho biết: "Bữa đó, chú Kha dạy ở Hàm Nghi xong, trên đường về thì bị kẻ giấu tay ném đá. May mà chỉ xước qua đầu. Chú dừng lại, lượm cục đá, đem về chưng trên bàn viết. Chắc để cảnh tỉnh mình hơn là kỷ niệm. Sau khi chú mất, mạ đặt lên bàn thờ vì dù gì, nó cũng còn giữ chút hơi hám người chết hoặc ít nữa, cũng gợi nhớ cho người còn sống". Sau này, khi Hiệp định Paris ký kết chưa ráo mực, chính quyền Sài Gòn ra mặt đàn áp ráo riết những người nằm trong lực lượng thứ ba có quá trình đấu tranh đòi tự do và dân sinh dân chủ tại các đô thị miền Nam, trong số đó anh Kha là một trong những nhân vật nổi bật và "nguy hiểm". Chính vì thế, cảnh sát Thừa Thiên - Huế vội vã bắt anh.

Ngô Vũ kể: "Bữa đó là 27 Tết. Có hai người tới đòi giải chú đi. Mạ em hỏi có lệnh không - vì mạ em làm tòa hành chánh mà (cười); rứa là một ở lại, một người đi xin lệnh. Có lệnh rồi, dạ, em không biết ai ký, cái đó hỏi lại mạ em, nhưng mạ em chấp nhận, có điều phải để chú ăn uống đàng hoàng rồi đi. Họ đồng ý chờ. Ra sau nhà, mạ em hối chú trèo tường qua phủ ông Khánh mà thoát đi.


Chú không chịu, nói là mình không tội tình chi mà phải trèo tường thoát thân; hơn nữa cứ đường lớn cửa chính mà đi đàng hoàng, em không can chi mô, chị đừng lo! Nói cho vững bụng nhau thôi, ai ngờ đó là lời cuối cùng: Chú đi không trở về nữa! Chẳng biết chú mất ngày nào chỉ biết kỵ ngày cuối năm. Sau giải phóng, có anh P.K.N, con vợ trước của chồng o em, là phó ty cảnh sát Thừa Thiên cũ, cải tạo về, tới thăm nhà, thắp hương cho chú. Anh nói, biết mà không cứu được! Qua anh, biết đích xác ngày mất của chú là 27 Tết, vùi tại đồng An Cựu.

Từ đó, nhà em đổi lại ngày kỵ là 27 Tết. Dạ, đúng ra là kỵ ngày sống, nhưng mà thôi, thành lệ rồi. Cũng có đi tìm cốt chú. Nhưng thời buổi ấy ai gan ruột mà chỉ cho, sợ liên lụy rắc rối; phần nữa có ai quan tâm mà phụ lực dù chỉ là nghĩa cử với người đã khuất. À cũng có người cho biết, một cách tế nhị - là 27 Tết năm ấy có thủ tiêu một người không biết phải chú không. Người đó mặc áo da rất đẹp. Đúng rồi! Cái áo da nớ do một người bạn mua ở Pháp về tặng chú mà ngày bị bắt, chú mặc vì trời lạnh. Người ta chỉ biết rứa thôi, không biết chôn nơi đâu trên đồng An Cựu".

Như đã nói, cuốn Ngô Kha - ngụ ngôn của một thế hệ ngoài phần văn xuôi và số bài viết của các tác giả nêu trên còn in phần thơ Ngô Kha gồm: Hoa cô độc, Ngụ ngôn của người đãng trí, Trường ca hòa bình, Những bài thơ rời, trong đó có mấy câu thường được nhắc đến như điềm báo trước về cái chết của anh:

buổi chiều phơi thây ngoài cánh đồng
và người tù hát bài ca của đất (...)
con đã đi bao năm
mẹ không rời ngưỡng cửa
và nay
gió cũng tang bồng
nhưng thi sĩ vẫn nằm yên trong nhà tù vĩnh cửu..

 

Hồng Hạc

nguồn http://www.thanhnien.com.vn/news/pages/200601/135021.aspx

NGÔ KHA LÀ EM RỂ CỦA TRỊNH CÔN SƠN - ĐÂY LÀ TÀI LIỆU DO VIỆT CỘNG XÁC NHẬN - KHÔNG AI BỊA ĐẶT HAY CHỤP MŨ NGÔ KHA CẢ./-TCLãnh

Hai nhà giáo tài hoa và con đường hướng về Cách mạng (Việt Cộng)
Thứ bảy, 20/11/2021

Có hai người thầy giáo đã sử dụng sự tài hoa của mình để đóng góp vào sự nghiệp chống Mỹ cứu nước, giải phóng dân tộc. Đó là hai tên tuổi lớn trong nền thơ ca, âm nhạc Việt Nam: Ngô Kha, Trịnh Công Sơn  

 Liệt sĩ, nhà giáo, nhà thơ Ngô Kha                                               Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn 

Nhà giáo, nhà thơ Ngô Kha 

Sau khi tốt nghiệp thủ khoa khóa đầu tiên Trường Đại học Sư phạm Huế (1958-1959) và tốt nghiệp cử nhân Luật khoa (1962) người thanh niên yêu nước Ngô Kha (1935-1973) vừa đi dạy Văn và Công dân ở các trường Quốc học, Hàm Nghi, Nguyễn Du, Hưng Đạo vừa tham gia tích cực các phong trào yêu nước tại Huế. 

Trong khi giới trẻ miền Nam đang nhiễm độc bởi thứ văn nghệ "tâm lý chiến" được chế độ Mỹ- Diệm "rao hàng tận nơi" thì vào năm 1961, Ngô Kha cho xuất bản tập thơ đầu tay mang tên "Hoa cô độc". Tập thơ xuất hiện như một "nỗi buồn lặng lẽ và trong sạch, thực chất là một thái độ hoài nghi và dừng lại trước lẽ sống bịa đặt của chế độ Mỹ- Diệm" (Hoàng Phủ Ngọc Tường, "Nhớ Ngô Kha", 1990). Tiếp đó, ông liên tiếp xuất bản các tập thơ "Trường ca hòa bình" (1968) và "Ngụ ngôn của người đãng trí" (1969), kêu gọi mọi người cùng đứng lên giành lại hòa bình cho dân tộc. Với cách nhìn tiến bộ như thế, nhiều tác phẩm văn chương và chính luận của Ngô Kha cũng thường xuyên được đăng tải trên các báo, tạp chí công khai ở miền Nam như: Trình Bày, Mai, Đất Nước, Đối Diện, Hướng Đi, Tin Tưởng...

Năm 1970, Ngô Kha cùng với Trịnh Công Sơn, Trần Viết Ngạc, Lê Khắc Cầm, Chu Sơn và Thái Ngọc San chủ trương phong trào Tự quyết, ra tập san Tự Quyết. Năm 1972, ông tham gia thành lập và được bầu làm Chủ tịch Mặt trận Văn hóa Dân tộc miền Trung, đặt dưới sự lãnh đạo của Thành ủy Huế. Ông cũng là chủ biên tập san của Mặt trận. Đặc biệt, ông đã cùng với văn nghệ sĩ Huế lên tiếng ủng hộ tuyên bố 7 điểm đề nghị chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình được bà Nguyễn Thị Bình, Trưởng đoàn Ngoại giao Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam, công bố tại Hội nghị Paris (ngày 1-7-1971).

Nhà thơ, nhà báo Thái Ngọc San, một thành viên của nhóm trí thức đấu tranh Tự quyết của Ngô Kha, nhớ lại: "Đầu những năm 70, thầy giáo, nhà thơ Ngô Kha xuất hiện như một ngọn cờ, hô hào bãi khóa, xuống đường và khởi thảo các bản tuyên ngôn, tuyên chiến với chế độ Sài Gòn. Những bài thơ mới của Ngô Kha trong giai đoạn này là những khúc tráng ca mang đầy dấu ấn của thời cuộc. Chính vì vậy mà nhà chức trách đương thời ở Huế đã rất điên cuồng tìm mọi cách để triệt hạ ngọn cờ Ngô Kha".
Ngô Kha từng bị chế độ Việt Nam Cộng hòa bắt hai lần vào các năm 1966, 1971. Đến khoảng đầu năm 1973, khi gần Tết đến Xuân về, Liên Thành- Trưởng ty Cảnh sát quốc gia Thừa Thiên đã lệnh bắt ông và sau đó đã giết hại người thầy giáo đáng kính của nhiều thế hệ học sinh Huế.

Ngày 3-11-1981, nhà thơ, nhà giáo Ngô Kha được công nhận là liệt sỹ. Ngày nay, một con đường ở gần nhà ông và trường tiểu học tại địa bàn P. Gia Hội, TP  Huế được mang tên liệt sĩ, nhà thơ, nhà giáo Ngô Kha.

Nhà giáo, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn

Trịnh Công Sơn theo nghề giáo tại tỉnh Lâm Đồng trong 3 năm (1964-1967) và tại Thừa Thiên - Huế trong 2 năm (1973-1974). 

Ngoài là một nhà giáo, nhạc sĩ, Trịnh Công Sơn còn là một người đấu tranh tích cực cho phong trào hòa bình tại miền Nam. Năm 1970, ông đã tham gia phong trào Tự quyết với Ngô Kha, Trần Viết Ngạc, Lê Khắc Cầm, Chu Sơn và Thái Ngọc San. Lê Khắc Cầm, một trí thức làm cơ sở cho Thành ủy Huế nhớ lại: "Anh Sơn biết tôi là cơ sở của Thành ủy... Chúng tôi trong đó có Trịnh Công Sơn đọc rất nhiều sách báo từ chiến khu gửi vào và đặc biệt đêm nào cũng ôm cái radio nghe đài Hà Nội với sự ngưỡng mộ Cách mạng".

Ngày 30-4-1975, nhà giáo, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã hát "Nối vòng tay lớn" tại Đài phát thanh Sài Gòn vừa được cách mạng tiếp quản. Ông xúc động nói: "Tôi, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, rất vui mừng và cảm động gặp và nói chuyện với tất cả các anh em nghệ sĩ ở miền Nam Việt Nam này. Hôm nay là cái ngày mà mơ ước của tất cả chúng ta đó là ngày mà chúng ta giải phóng hoàn toàn tất cả đất nước Việt Nam".

Sau khi miền Nam được giải phóng, người thầy giáo năm nào đã sống lại một cách yêu đời, yêu người trong tâm hồn Trịnh Công Sơn. Trong ca khúc "Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui", ông đã thể hiện sự yêu đời, yêu người của mình với cuộc sống mới: "Và như thế tôi sống vui từng ngày/ Và như thế tôi đến trong cuộc đời/ Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi". Sống dưới chế độ xã hội chủ nghĩa, ông đã có những sáng tác đi cùng năm tháng về những con người xã hội chủ nghĩa. 

Vào năm 1981, cùng với các nhạc sĩ Trần Long Ẩn, Phạm Trọng Cầu, ông đã đi thực tế đời sống mới ở nông trường Nhị Xuân (H. Hóc Môn, TPHCM), nơi có những Thanh niên xung phong đang ngày đêm  đóng góp sức trẻ của mình. Mấy tháng sau, ông hay tin có 20 nữ Thanh niên xung phong ngày đó ông gặp đã hy sinh ở biên giới Tây- Nam nên ông đã sáng tác nên ca khúc "Em ở nông trường em ra biên giới" để ca ngợi về những con người xã hội chủ nghĩa. Đầu năm 1984, Trịnh Công Sơn khi thăm nhà bảo tàng ở Quảng Bình. Ông rất xúc động khi thấy tấm ảnh mẹ Suốt (1908-1968) và sau đó  đã sáng tác nên ca khúc "Huyền thoại Mẹ". Ca khúc này của ông đã tạo nên tượng đài về Mẹ Tổ quốc bất tử…  Cùng với gia tài âm nhạc đồ sộ, những ca khúc Cách mạng của Trịnh  Công Sơn góp phần không nhỏ vào sự phát triển của nền âm nhạc Việt Nam sau giải phóng, cổ vũ các phong trào thi đua trong xây dựng và phát triển đất nước.

Ở Huế hiện đã có đường Trịnh Công Sơn, đã có Gác Trịnh ở đường Nguyễn Trường Tộ. Huế cũng đã có nhiều chương trình âm nhạc Trịnh Công Sơn nằm trong khuôn khổ Festival Huế như một lời tri ân đối với nhà giáo- nhạc sĩ tài hoa này.

Huế, 19-11-2021

NGUYỄN VĂN TOÀN