Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.
Showing posts with label VitTiemLuAnhThuUSA. Show all posts
Showing posts with label VitTiemLuAnhThuUSA. Show all posts

Tuesday, 27 June 2017

VỤ HỒI KÝ VƯỢT TÙ VƯỢT BIỂN CỦA HÙYNH CÔNG ÁNH VẪN CÒN SÔI ĐẬU ...THÁI HIẾN THƯA GỞI LỮ ANH THƯ VỊT TANH./-TCL

Thưa bà Lữ Anh Thư
Bà khoe bà quen ông Ánh được 7 năm, ông Ánh năm nay 71, tôi 70 và tất cả người tôi gởi trên email nay đều trên 70 cả, nếu nói về sự quen biết với Huỳnh Công Ánh thì chúng tôi quen với nhau 70 năm rồi, so với bà LAT thì bà LAT quen với HCA chỉ bằng một phần mười của chúng tôi mà thôi.
Thưa bà LAT, tôi đọc bài phỏng vấn của ông Lê An Nhơn, tôi thấy chuyện này có thật, nên email nhờ Lê An Nhơn hỏi mấy người đang gần gũi với Huỳnh Công Ánh, nhờ họ hỏi dùm HCA có biết mấy người Bình Định ở Houston này không, đặc biệt nhất là ông Đại úy Thành mà tôi đã gặp, Đại úy Thành nói với tôi, ông ấy là người ở Xã Cát Sơn, bạn của Huỳnh Công Ánh trước 75, ở tù cùng một trại với HCA, nên tôi nhờ hỏi dùm để xác nhận.
Nhưng đọc email của bà, bà nói thư rơi nên Huỳnh Công Ánh không trả lời, như vậy cớ gì bà hạch hỏi tôi, mà bắt tôi phải trả lời cho bà.
Thưa bà LAT, bà ở xa không biết tên Thái Hiến này, ở Cali này ai cũng biết Thái Hiến, tôi đã từng vạch mặt Nguyễn Hữu Chánh, ở đây ai cũng biết Thái Hiến nói có sách, mách có chứng, nói là làm và đưa tên thật của mình cho mọi người biết, chứ tôi không như Lê An Nhơn đâu, (đã nói thì đừng sợ, mà sợ thì đừng nói), nói là phải có bằng chứng.
Tôi ghét nhất là viết bài trên NET dựng chuyện, vu khống , chụp mũ, chửi nhau, về chuyện này thì không có Thái Hiến trong đó.
Nếu Bà LAT thật tình muốn làm rõ chuyện của Huỳnh Công Ánh, Thì tôi khuyên bà hai điều.
1-   Bà với ông Lê An Nhơn đứng ra tổ chức họp báo, bà mời HCA, nếu chúng tôi được ông Lê an Nhơn mời thì chúng tôi sẽ có mặt.
2-   Tôi, bà, Huỳnh Công Ánh về Houston gặp đồng hương Bình Định, thì những câu hỏi của bà sẽ được trả lời thỏa đáng.
Đừng viết email qua lại chụp mũ chửi nhau nữa, nó không thể làm sáng tỏ vấn đề này đâu.
 
Chào bà LAT
Thái Hiến

Sunday, 16 March 2014

TẠI SAO HẢI NGỌAI TỴ NẠN CHỐNG VỊT TIỀM ???

  VÌ TỴ NẠN KHÔNG BAO GIỜ CHỦ TRƯƠNG THAY THẾ VIỆT CỘNG BẰNG MỘT THỂ CHẾ VIỆT TÂN - HAY BẤT CỨ MỘT CHẾ ĐỘ THỦ ĐỌAN GIAN MANH NÀO KHÁC - 

DÙ HỌ LÀ ĐẢNG PHÁI TỰ DO HAY NHÂN DANH TỰ DO CŨNG SẼ KHÔNG ĐƯỢC ỦNG HỘ - 

VÌ HẢI NGỌAI ĐÃ CHÁN NGẤY NHỮNG ĐỨA LƯU MANH DÙ HỌ LÀ NHỮNG NGƯỜI GỐC GÁC VNCH TRƯỚC KIA ĐI NỮA./- Mt68

Kính thưa quý đọc giả,
Trước khi gởi vài lời đến ông Bùi Lý Hồng, tôi muốn có vài lời gởi ông Hứa Vạng Thọ và bản TinParis.net.
Trong thơ trước ông viết cho tôi, ông nhắc đến những chữ "sự thật" và "tinh thần xây dựng". Vì thế tôi mới gởi các bài trả lời Bùi Lý Hồng và Lão Móc Nguyễn Thiếu Nhẫn đến TinParis. Mọi khi, bài của Lão Móc hay Bùi Lý Hồng thì được phổ biến rất nhanh chóng, nhưng bài của tôi thì không thấy được đăng nên tôi hỏi, tôi chỉ hỏi chứ không hạch hỏi. Nếu lời văn của tôi tạo sự hiểu lầm, đó là điều đáng tiếc. Mong ông thông cảm.
 
Sau đây, tôi có vài lời cho ông Bùi Lý Hồng.
Trong khi tôi đang chuẩn bị cho phổ biết thơ trả lời ông, cái thơ dài lê thê chê bai, chỉ trích mọi cá nhân, nghi ngờ mọi đảng phái, mọi đoàn thể để tựu chung là tự đánh bóng mình thì tôi nhận được một bài khác của ông, do TinParis chuyển tới. Trong bài này, Bùi Lý Hồng đã xúc phạm đến thân phụ tôi mà không đưa ra được một bằng chứng cụ thể.  Ông nên nhớ chúng ta đang sống trong một xã hội văn minh, dựa trên pháp luật, công bằng và tôn trọng sự thật.  Cho nên tội mạ lỵ , vu khống vô căn cứ có thể bị truy tố trước pháp luật. Trước khi lần lượt trả lời từng điểm thơ của ông, tôi muốn bày tỏ ước mơ của tuổi trẻ là được dẫn dắc bởi những tấm gương trung thực, thẳng thắn của thế hệ đi trước, chứ không phải các tư cách, cái tư tưởng mà ông đang phơi bày.
Trở lại với với thơ tôi chưa kịp gởi lên diễn đàn, thì ông đã lên tiếng nói thay cho tên lão Móc Nguyễn Thiếu nhẫn.  Bài tôi vạch mặt lão Móc Nguyễn Thiếu Nhẫn quả không sai. Ông lên giọng ra điều ta đây là kẻ bề trên, hiểu nhiều, biết rộng nhưng khi tôi chỉ cho cái ngu dốt, yếu kém, thì ông dở trò bỉ ổi của việt cộng, mang cha mẹ ra để khủng bố tinh thần của con cái.  Đó là hèn hạ.  Ông tự xưng là thất thập cổ lai hy thì lại càng không nên chơi bẩn với hậu duệ.  Trong một cuộc tranh luận, tuổi tác không chứng minh được sự thật. Tại sao ông không dám lý luận với tôi mà phải đem cha mẹ tôi ra để khủng bố?  Ông tưởng lời vu khống của ông làm tôi sợ sao?  Lời của ông chỉ là sự vu khống bẩn thỉu của một kẻ đuối lý chứ không phải là lời kết án của một phiên tòa.  Nếu tôi là thứ lỗ mãng như ông, tôi cũng có thể nói cha và ông cố nội ông là thứ hiếp dâm, cướp bóc, cường hào ác bá không cần có bằng cớ vậy.
Tôi không muốn lý luận cù nhầy với một người như ông, một người không ai biết là ai.  Tôi thách ông dám hiện nguyên hình, nguyên mặt, vì tới lúc này, chưa ai biết "Bùi Lý Hồng là ai".  Tôi yêu cầu ông xuất hiện, đưa bằng chứng về những điều ông vu khống cha tôi, bằng chứng xác thực kiểm chứng được chứ không phải lời của người này, người khác. Tôi cũng thách ông đưa bằng chứng cụ thể rằng tôi là người đã mặc áo vàng của Việt Tân.  Ông hãy xuất hiện đi, xuất  đầu ra mặt đi. Dù ông ở đâu, tôi cũng sẽ đến để đối chất với ông.  Và nếu ông viện dẫn lẻ này, lẻ kia để trốn tránh, chứng tỏ ông chỉ là thằng nói càng, tên đê tiện vu khống, mạ lỵ người vô căn cứ. Điều đó cũng chứng tỏ ông là việt cộng, hay ít nhất là tay sai của việt cộng, dùng những thủ thuật đê tiện của việt cộng để vu khống, mạ lỵ người quốc gia như chúng đã làm trong mấy chục năm qua.  Tôi yêu cầu ông ra mặt đi.  Tôi thách ông và đồng bọn của ông đó. Ông hãy ngon, xuất đầu lộ diện đi.
Dưới đây, tôi trả lời bài trước của ông.
Trả Lời Chung và Giáo Điều Riêng của ông Bùi Lý Hồng
 
Thưa ông Bùi Lý Hồng,
Khi viết thơ góp ý với ông lần trước, tôi nghĩ ông là một người quan tâm tới tình hình cộng đồng, hoang mang vì bị Việt Tân lừa nên có những hoài nghi hoảng qua những suy luận không chính xác, không kiểm chứng. Vì thế tôi mới lên tiếng vì tôi biết sự thật bên trong, để chia sẻ với ông với một tinh thần trong sáng và nhã nhặn.
Sau khi gởi thơ cho ông, tôi đã tưởng nếu ông trả lời, có thể có một cuộc trao đổi xây dựng để chia sẻ kinh nghiệm. Ông Hứa Vạng Thọ, chủ trang mạng TinParis cũng nói với tôi như thế, "..trong tinh thần xây dựng...". Nhưng sau khi chỉ mới đọc vài đoạn thơ của ông, tôi thấy thất vọng quá.  Ông không những không hề có một chút tinh thần nào xây dựng, không có thiện chí tìm hiểu sự thật mà còn dùng lời lẽ, văn chương thiếu lịch sự đối với một người mà ông cho là hậu duệ của mình.  Nói lời thành thật và lịch sự ông không muốn hiểu, thì thơ trả lời chung lần này, tôi sẽ dùng ngôn ngữ bình dân để chỉ cho ông thấy cái sai kém của ông nên nếu lời thật mất lòng, ông hãy hiểu rằng tôi áp dụng như ông bà mình đã dạy: "Đi với Bụt mặt áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy".
Khi ông cho phổ biến một bài viết nói lên cái nghi ngờ dựa trên suy luận của ông, chắc chắn ông muốn người ta đọc để thấy cái thông thái của ông, phải không? Nhưng khi một hậu duệ như tôi trả lời lại, góp ý với ông về sự thật không như ông đoán mò để ông có một nhận định đúng đắn hơn thì ông lại lên lớp "lẽ ra không thèm trả lời"!  Như thế là thế nào?  Chỉ có ông mới nói đúng còn không có ai khác có thể cho thấy ông sai, nhất là hậu duệ? Là một người tự cho là tiền bối với kinh nghiệm cộng sản đầy mình, hiểu vc không ai bằng, lẽ ra ông phải vui vẻ trao đổi, cởi mở với hậu duệ mới đúng chứ? Nói mà không cho người khác nói lại là bất công, nhất định suy luận của mình mới đúng là độc đoán, ông à! Ông đòi đi đấu tranh cho tự do, cho dân chủ, nhưng khi tuổi trẻ trả lời thì ông không muốn nghe sự thật, ông chỉ muốn bẻ chữ, xuyên tạc sự thật để buộc tội. Vậy thì khác gì việt cộng đâu? 
Tôi thật sự mới là người không cần phải lên tiếng.  Tôi không cần phải lên tiếng để chia sẻ sự thật mà tôi có với ông, cứ để cho ông nói tào lao cũng chẳng chết thằng Tây nào. Bởi tôi đâu có nhu cầu phải biện bạch hay thanh minh thanh nga gì từ gần cả năm nay.  Tôi biết quyết định yểm trợ tiếng nói của anh em TTYN là đúng, sự hiện diện của anh em Liên Kết để chuyển tải dòng nhạc TTYN là cần thiết, việc Liên Kết làm là trong sáng, nên tôi không có gì phải áy náy cả.  Vì thế tôi có thể trả lời và trao đổi một cách minh bạch, không một chút nào nao núng, bất chấp chụp mũ và vu khống. Và tôi cũng tin rằng đọc giả trên mạng rất sáng suốt, họ có thể nhận định đúng sai. Nên những chương trình tương tự mà Liên Kết tổ chức sau đó đã được yểm trợ tối đa, điều đó cho thấy đồng hương phân biệt rõ giữa chính và tà.
Nhưng nghĩ lại, cũng có thể ông đã không nên trả lời.  Vì nếu ông không trả lời, người ta có thể nghĩ ông không muốn nói thêm, người ta cũng có thể nghĩ ông chưa đọc, có người cũng có thể cho là ông "không cần trả lời", nhưng họ chẳng thấy được cái kém cõi, cái dốt nát, cái thứ văn chương lỗ mãng đối với một người phụ nữ mà ông gọi là hậu duệ, cái lý luận cùn và cũ rích vì đuối lý của ông. 
Ông khoe "không thèm kể công trạng". Không "khoe" nhưng ai ông cũng chê, ai ông cũng chỉ trích, thì có phải dụng tâm của ông là tự đánh bóng mình hay không?  Chưa kể là viết lăng nhăng để cuối cùng xưng tụng Việt Tân ("...đảng Việt Tân là nơi có khả năng khai sinh ra nhiều tổ chức con, tổ chức cháu....") và việt cộng ("...Hồ chỉ có 5 nghìn đảng viên, mãi đến 1951, khi Hồ Chí Minh có trong tay 760 nghìn đảng viên..")! Văn tức là người.  Vậy thì cái thứ văn của ông nói gì về con người Bùi Lý Hồng?
Đọc thơ của ông, tôi thấy ông thật tội nghiệp.  Thơ ông viết dài dòng, nhưng ông không trả lời gì vào vấn đề mà đem chuyện này sang chuyện kia, lôi người này, người nọ vào, kể những chuyện cũ rích chẳng còn giá trị gì, không dính đâu vào đâu để dài dòng văn tự, và rồi kết cuộc.... cũng chẳng đâu vào đâu. đại để ý của ông là từ 2 nền cộng hòa của miền Nam cho đến bây giờ, chẳng ai đáng tin, đảng phái nào cũng có ý đồ xấu, cá nhân nào cũng thiếu hiểu biết, phải nghi ngờ, phải tẩy chay hết!!!!
Ông bảo rằng "....LAT là một hậu duệ rất hăng hái và có tấm lòng, tuy nhiên chúng tôi cũng dè dặt khi biết Trúc Hồ, giám đốc đài truyền hình SBTN hiến tặng một số tiền khá to là 35 nghìn đô la..."!  Chuyện SBTN tặng tiền tổ chức Đại Hội Toàn Quân cho TT Đảo, ăn thua gì tới tôi, thưa ông?  Ăn thua gì với tinh thần và thiện chí của tôi?  Tôi chưa hề nhận của bất cứ tổ chức nào hay cá nhân nào một đồng xu, thưa ông.
Rồi ông nói về "Việc xuất ngoại, "đi show" của một số người chống đảng...", không phải tôi đã nói với ông chuyện đó trong thư trước rồi sao?
Ông bảo tôi "...nên tham vấn những người có kinh nghiệm cộng sản để rút kinh nghiệm...",tôi nghĩ ông muốn nói là ông.  Nhưng ông là ai? Bùi Lý Hồng là ai? Bùi Lý Hồng đã làm được gì? Ông là người bằng xương, bằng thịt hay chỉ là ảo trên bàn phím?  Chẳng ai biết cả. Tuổi trẻ chúng tôi muốn rất trong sáng.  Chúng tôi muốn thấy hành động thiết thực, muốn thấy dấn thân, hy sinh thật sự chứ không muốn nghe giáo điều vô bổ. Tôi mời ông xuất hiện, cho đồng hương biết ông đã làm được gì.  Nếu ông chịu xuất đầu lộ diện cho mọi người biết ông là ai, ông ở đâu, tôi sẽ yêu cầu cộng đồng ở đó tổ chức một buổi hội luận trước quần chúng, truyền thanh, báo chí và sẽ đến để đối chất với ông.  Tôi mong ông nhận lời.
Tôi đọc bài của ông, thấy một điều rất rõ, rằng ông bị ám ảnh nặng nề bởi những tư thù, những ân oán cá nhân, và ông muốn lôi vào để bắt mọi người phải thù chung, cứ hễ không thì ông chụp mũ là Việt Tân để lại dân cho kẻ thù cái credit.  Người ta nói văn sao, người vậy.  Vậy thì cái thơ này nó nói gì về ông?  Ai ông cũng đánh, ai ông cũng chửi, ai ông cũng bảo phải nghi ngờ.  Vậy thì ông là ai?  Ông là khủng bố trên mạng, chỉ chực chờ để viết lách chửi người này, đáng phá, người nọ. Những gì ông đang làm, tạo nghi kỵ, chống đối, hoang mang trong cộng động khi ông chụp mũ lung tung, thì có phải ông là việt cộng không?  Vì ông đang làm lợi cho chúng.  Tôi cũng có quyền nghi ngờ ông là việt cộng hay tay sai cho chúng vậy. Tệ hơn nữa, ông lại giở cái trò khủng bố tinh thần của việt cộng, mang cha mẹ ra hù dọa con cái.  Tôi nhắc ông cái này nhé, tôi là một người trưởng thành. Ông muốn nói đến tôi, đến những gì liên quan đến việc tôi làm thì được, nhưng nếu ông chỉ có một lời xúc phạm đến cha mẹ và gia đình tôi, tôi sẽ cho ông biết tôi là ai, tới đâu tôi cũng tới. Tôi không đùa với ông đâu.
Chán quá, ông cũng lại đem cái trò rẻ tiền ra khi Ông bảo rằng ông "biết" tôi từng mặc áo vàng của Việt Tân!!! Cách đây vài tuần, cũng có người nói tôi như thế.  Nhưng khi tôi yêu cầu trưng bằng chứng và đưa bằng chứng ngược lại về cái kẻ đầy ác tâm đã chụp mũ tôi thì người này mới hiểu sự thật và có lời xin lỗi. Hôm nay tôi yêu cầu ông, ông hãy trưng bằng chứng về cái "biết" của ông đi. Tôi thách ông và tôi thách bất cứ ai chụp mũ tôi mặc áo vàng của Việt Tân hãy chứng mình điều đó.  Nếu quý vị không chứng minh được, có nghĩa là quý vị đã gian ngoa, chụp mũ người ngay thì hãy liếm lại cái mà quý vị đã nhỗ ra.
Khi ông nói “Một bức hình bằng ngàn lời nói”, ông muốn nói đến sự hiện diện của anh em Liên Kết trong chương trình Dòng Nhạc Tuổi Trẻ Yêu Nước?  Tôi đã giải thích rất rõ ràng lý do có sự hiện diện của chúng tôi là để giúp chuyển tãi dòng nhạc yêu nước của thế hệ trẻ quốc nội, dõng dạc chống lại chế độ đang cai trị đất nước.  Nhưng sự hiện diện đó không đồng nghĩa với việc ủng hộ ông NKB hay việc trao đuốc. Điều này tôi đã nói rõ trong thơ trước nhưng ông thì chỉ muốn chụp mũ chúng tôi với sự nghi kỵ của ông chứ không muốn nghe sự thật, Sự hiện diện hiên ngang của Liên Kết nói lên tinh thần dấn thân, hy sinh của chúng tôi để yểm trợ cho một hiện tượng đầy hy vọng sau gần 40 năm mất nước.  Ông có quyền đồng ý hay không đồng ý việc đấu tranh bằng văn nghệ là hiệu quả, nhưng ông không có quyền phủ nhận sự dấn thân của chúng tôi và không có quyền đánh đồng đó với những hoài nghi vô căn cứ của ông. 
Ông hỏi tôi về ông Huỳnh Công Ánh, về con người và hoạt động của ông ta. Ông bà xưa thường nói, hữu xạ tự nhiên hương. Ông HCA chưa hề khoe hay kể về thành tích của mình mà tôi đã nghe được từ rất nhiều bạn tù của ông ta, những người chiến hữu của ông ta và tôi cũng đã chứng kiến con người qua việc làm của ông ta nữa.  Ngay tại San Jose vào năm ngoái, có những cựu tù nhân chính trị đã tìm đến gặp và chính họ kể về người tù bất khuất HCA cho mọi người nghe.  Ông chưa biết ông HCA, sao ông vội nghi ngờ? Xin ông hãy tin rằng tuổi trẻ chúng tôi không bị mê hoặc bởi cái danh hay cái mã bên ngoài mà chúng tôi nhận định qua hành động, qua lập trường, qua sự dấn thân, hy sinh.
Trở lại cái thơ dài dòng văn tự và lạc đề của ông, lần này ông mang ra cả những tổ chức đã từng góp phần trong công cuộc đấu tranh bằng văn nghệ từ mấy chục năm nay như Tù Ca Xuân Điềm, như Phong Trào Hưng Ca để chê bai, chỉ trích. Ông lấy tư cách gì để phủ nhận sự đóng góp hơn phần tư thế kỷ qua của họ?  Ít nhất, họ đã hy sinh thời giờ, tiền bạc để góp phần đấu tranh.  Họ dám ra mặt đi sinh hoạt khắp nơi, họ là người thật, việc thật.  Còn ông, ông đã làm được thế chưa?  Ông còn chưa dám ra mặt, chỉ dám núp sau bàn phím, chực chờ để bắt bẻ, chỉ trích, chê bai hay nghi kỵ người này, tổ chức kia.  Rồi ông so sánh PTHC với Cục Chính Huấn khi nhạc đấu tranh của mỗi thời kỳ, mỗi giai đoạn một khác. Không lẽ ông không biết điều đó?
Khi ông dùng ngôn ngữ hạ cấp để sĩ nhục anh chị em HC trong đó có anh Nguyễn Hữu Nghĩa, chính ông đã tự hạ phẩm giá ông.  Mà nghĩ cho cùng, ông làm gì có phẩm giá khi chỉ biết bắn sẻ, đánh lén, không dám ra mặt?
Ông chê ca hát chưa làm sập được một chế độ, nhưng lại mâu thuẫn nhắc tới sự tai hại của nhạc phản chiến Trịnh Công Sơn. Tức là ông công nhận ca hát có thể làm sụp một chế độ. Tôi nghĩ ông viết mà không biết ông nghĩ gì vì nó cứ lung tung ra, câu sau đá câu trước. Thế thì thử hỏi những bài viết dài lê thê của ông, những giáo điều của ông đã làm chết bao nhiêu tên vc? Hay chỉ làm chùn bước người quốc gia? Ông hiểu biết việt cộng, Việt Tân rõ như thế sao, chửi vung vít như thế sao chúng vẫn lộng hành vậy?  Có khi nào ông biết nhìn lại, nghĩ lại việc ông đang làm để xem sự tác hại của nó?  Khi người chân chính nản lòng, bỏ cuộc vì những đòn chụp mũ của những người như ông, chỉ còn lại ai ngoài Việt Tân và Việt Cộng?  Vậy thì có phải ông đang làm lợi cho chúng không?
Trả lời thơ ông, tôi không khỏi thấy tủi, thấy buồn cho cuộc đấu tranh đòi tự do, dân chủ cho dân tộc.  Trong khi có những người bất chấp tù tội đứng lên bày tỏ lòng yêu nước, chống ngoại xâm trong nước như Việt Khang/Trần Vũ Anh Bình và các anh em của TTYN; trong khi có những người chân chính chấp nhận hy sinh, dấn thân để tiếp tay tại hải ngoại, thì lại có những kẻ chỉ biết núp trong bóng tối bắn sẻ, tung hỏa mù, tung ra những loại giáo điều vô căn cứ để chụp mũ người ngay, gây hoang mang, gây rối loạn trong cộng đồng, gây ê chề cho thế hệ trẻ, mà lại vỗ ngực xưng tên là "yêu nước" và hài tội người khác. Thì thử hỏi ai muốn dấn thân đi tranh đấu nữa? Có những thành phần này nằm trong cộng đồng, việt cộng cần gì đánh phá người Việt tị nạn nữa? Và hậu quả là việt cộng bất chiến tự nhiên thành.
Lữ Anh Thư
 

Sunday, 9 March 2014

LỮ ANH THƯ CON GÁI VỊT TIỀM CỦA CỰU TƯỚNG LỮ LAN - NHẢY DỰNG ĐỨNG VÌ BỊ BÙI LÝ HỒNG ĐỔ NƯỚC SÚP VỊT TIỀM VÀO CHỖ ... LỜ MỜ ./- Mt68

 TRẢ LỜI CHUNG VÀ CŨNG LÀ THẮC MẮC RIÊNG CỦA HẬU DUỆ LỮ ANH THƯ

BÙI LÝ HỒNG -    

     Đúng ra thì chúng tôi không cần trả lời hậu duệ Lữ Anh Thư (LAT), những điều viết trong bài Hoài Nghi Phong Trào Hưng Ca Nằm Trong Vòng Tay Việt Tân, chỉ là để giải tỏa phần nào sự nghi ngờ, cảnh giác về các tổ chức hải ngoại, có danh xưng và hoạt động, được đảng Việt Tân nhắm đến để xâm nhập và huynh đảo, trong khi Huỳnh Công Ánh ( HCA) chưa hay là không lên tiếng, thì LAT viết thư lên tiếng hộ cho HCA, tuy nhiên trong tinh thần hiểu biết và minh bạch, chúng tôi dành chút thời giờ để viết bài nầy, sau khi nhận được lá thư của hậu duệ vừa đăng trên tinparis.

Theo quan điểm của chúng tôi: một hình ảnh bằng hàng nghìn lời nói và chỉ làm lợi cho giặc một lần thôi, cũng có giá trị bằng hàng trăm bài viết, dù những kẻ làm sai, tiếp tay cho giặc hay đồng bọn có viết biết bao bài để thanh minh, biện bạch…cũng không rửa được, điển hình như các vị trí thức gạo cội hải ngoại như tiến sĩ Nguyễn Mạnh Hùng, Trần Hữu Dũng, Đinh Xuân Quân, Nguyễn Ngọc Bích…ủng hộ, tán dương hết lời quyển sách" bên thắng cuộc" một tác phẩm không ra gì về sử liệu, chỉ mang tính cách tuyên truyền vụn về cho cộng sản, của một gã cán bộ tuyên truyền cộng sản hạng bét là Huy Đức; chính Bùi Tín là bậc thầy của Huy Đức, đã tát vào mặt những trí thức miền nam khi phê bình là sách chỉ đúng 33 %.

     Từ lâu, chúng tôi có nghe đến danh tiếng của Lữ Anh Thư, ái nữ của cựu trung tướng Lữ Mộng Lan, có thời gian từng là tư lệnh quân khu 2, có thể nói là ái nữ của tướng Lữ Lan không biết nhiều về thân sinh hơn là chúng tôi trong các lãnh vực khác. Lữ Anh Thư nổi bật vào dịp cựu thiếu tướng Lê Minh Đảo thành lập tập thể cựu chiến sĩ VNCH vào năm 2003, biết thêm Lữ Anh Thư là một hậu duệ rất hăng hái và có tấm lòng, tuy nhiên  chúng tôi cũng dè dặt khi biết Trúc Hồ, giám đốc đài truyền hình SBTN hiến tặng một số tiền khá to là 35 nghìn đô la, theo kinh nghiệm, những hiến tặng ngoài việc từ thiện nhưng cũng khai thuế, thường người hiến tặng có mục đích và kể cả mưu đồ, như các thương gia hiến tặng số tiền lớn cho các chính khách vào dịp gây quỷ tranh cử, họ hiến tặng một nhưng sau nầy thu gắp mười lần, đó là sự đầu tư khôn ngoan và có tính toán. Trúc Hồ hiến tặng cho đại hội toàn quân cũng là đầu tư vào những mưu đồ khác, hạ hồi phân giải, ngày hay hệ quả sự phân hóa tập thể chiến sĩ là câu hỏi to tướng và sự hoài nghi về thành phần quân nhân đã theo Việt Tân.

    Sự yêu mến của chúng tôi với Lữ Anh Thư vẫn duy trì, dù đôi lúc, bất cứ ai cũng khó tránh khỏi chuyện nhân vô thập toàn,trước đây chúng tôi đã biết LAT đã mặc chiếc áo thung" diễn hành cho tự do" là công tác chủ yếu của đảng Việt Tân, xóa dần ngày quốc hận 30-4, cũng như tội ác của đảng cộng sản, tuy nhiên chúng tôi tin tưởng đây là sự lầm lẫn đáng tiếc, chứ không nghĩ LAT gia nhập vào đảng Việt Tân. 

    Tuổi trẻ thiếu kinh nghiệm, thêm vào tích cực, dễ trở thành nạn nhân của sự lừa đảo chính trị; trong quá khứ, có biết bao tài năng, tuổi trẻ, hăng say đã bị đảng cộng sản lợi dụng và sau nầy khi đã nhận ra, tay đã nhúng chàm và có nhiều người đã bị cộng sản giết hại, trù dập đến thân tàn ma dại ở miền bắc sau năm 1954; trường hợp một số khá đông sinh viên miền nam trước năm 1975, tham gia vào những cuộc biểu tình phá rối, chống chính quyền, họ đã bị thành phần khuynh tả, cộng sản nằm vùng kích động, tham gia vào những công tác của cộng sản nhưng không hề hay biết, sau khi miền nam sụp đổ, mới nhận ra những sai lầm, thì đất nước đã lọt vào tay quân thù và họ rai rức âm thầm, lặng lẻ  chia xẻ tội lổi với đất nước, nhưng đã quá trễ. Đây là những bài học mà một số người trẻ hải ngoại chưa học hay chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, họ tham gia vào Hội Chuyên Gia, tổ chức nồng cốt của Việt Tân, cái hào quang một hội đoàn qui tụ toàn thể là trí thức, đã giúp cho tổ chức bất chính Việt Tân hoàn thành nhiều công tác xâm nhập và khuynh đảo cũng như ngoại vận, chính họ đã tiếp tay cho kẻ thù làm phân hóa, bất ổn cộng đồng hải ngoại, nhưng vẫn bình thản và tinh tưởng là phục vụ cộng đồng, đấu tranh dân chủ cho đồng bào trong nước.

    Chúng tôi không hề xưng danh là cựu tù nhân chính trị như một số người, hay tự hào về thành tích chiến đấu chống cộng sản trước năm 1975 với những đơn vị hào hùng trong những bộ quân phục cùng huy chương đầy ngực trong các cuộc diễn hành hay những dịp lễ hội, tiệc tùng, hoặc lấy những năm tù đày khắc nghiệt, thành tích trốn trại… để dùng làm chiếc áo mặc vào tư cách quốc gia là thành tích chống cộng và lòe thiên hạ về lập trường…những thứ ấy, đối với chúng tôi hoàn toàn vô nghĩa, chúng tôi chỉ quí mến và trân quí lập trường, cũng như những việc làm điển hình, không làm những gì mơ hồ hay có lợi cho cộng sản, là tâm niệm của chúng tôi, những người mất quê hương, luôn lấy câu:" giấy rách giữ lấy lề" để làm châm ngôn cho hành động. Riêng về Mai Khuê mà LAT đã đề cập đến qua đoạn trích của mail Nghê Lữ thì xin khuyên LAT hãy đọc một trong những bài viết liên hệ đến Mai Khuê đăng trên TinParis (*) để hiểu rõ thêm về nhân vật nầy. 

    Người Việt hải ngoại đã chứng kiến những nhân vật tai to mặt lớn, đã đón gió trờ cờ như cựu thiếu tướng không quânNguyễn Cao Kỳ, nguyên là chủ tịch ủy ban hành pháp trung ương đã trở thành công cụ tuyên truyền cho cộng sản Hà Nội; cựu trung tướng Nguyễn Văn Thiệu, cũng là tổng thống VNCH, là thượng cấp của cựu trung tướng Lữ Lan, nhưng ông Thiệu đã có manh tâm bán đứng cả người Việt hải ngoại, nạn nhân của di tản chiến thuật tháng 3 năm 1975, đó là Phong Trào Xây Dựng Dân Chủ Và Tái Thiết Đất Nước, ra đời vào năm 1997, nếu ông Thiệu không qua đời đột ngột năm 2000, thì ông sẽ làm những điều tai hại hơn cả Nguyễn Cao Kỳ, vì ông Thiệu còn có những thuộc cấp trung tín như tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng, Hoàng Đức Nhã, cựu thiếu tướng Nguyễn Khắc Bình, đại tá Vũ Văn Lộc…. Giáo sư tiến sĩ luật Vũ Quốc Thúc, người bán cả uy tín và cuộc đời chỉ bằng hàng chữ rất đơn giản, xóa sổ luật gia lừng lẫy miền nam:" cộng sản chính danh, chính nghĩa và chính đáng". Cựu đại sứ Bùi Diễm, nhân vật được nhiều người biết qua quá trình đảng phái và kiến thức chính trị và ngoại ngữ, nhưng ông ta đã tự đào hố chôn mình qua việc ca tụng Hồ Chí Minh là yêu nước trong quyển sách Anh ngữ The Jaws of History và gần đây ông ta lại ca tụng đại tướng Võ Nguyên Giáp, kẻ vô lại may mắn và gặp thời, là tên tội đồ dân tộc, phải chịu trách nhiệm hàng nhiều triệu nhân mạng qua phong cách chỉ huy vô nhân đạo. Vũ Ánh, khoát lát khoe khoan hàng chục năm tù cải tạo, nhưng ông ta lại phục vụ đắc lực cho báo Người Việt, một cơ quan truyền thông chuyên đánh phá quân lực VNCH, cờ vàng và cổ vũ cho những chính sách cộng sản.

    Chúng tôi không phô trương là sáng lập viên phong trào nầy, tổ chức nọ và cũng không dám xưng là cựu tù nhân chính trị như ông Huỳnh Công Ánh, vì hải ngoại, thượng vàng hạ cám, người Việt tha hương đã chứng kiến một số người tự xưng là sĩ quan, tù chính trị, thành tích chống cộng…nhưng không thể kiếm chứng được và không tin, đó là sự dè dặt có điều kiện, kinh nghiệm sống không cho phép chúng tôi vội tin vào những gì người ta nói, hảy nhìn kỷ những gì họ làm. Đối với những hậu duệ, là những đối tượng rất dễ tin khi nghe những người khác nói về thành tích lính, tù cải tạo, trốn tù…đó là điều đề cao cảnh giác,ngay chính chúng tôi cũng bị lầm, mấy năm trước đây, có một kẻ trạc tuổi, tự xưng là đại úy sư đoàn Dù, nhưng ông ta không biết gì về nhạc của sư Đoàn Dù, tác giả Hoàng Lan.

    Chúng tôi không dám cả quyết, nhưng có nhận xét là hậu duệ Lữ Anh Thư hãy còn thiếu kinh nghiệm trong công cuộc đấu tranh chống cộng sản nằm vùng ở hải ngoại, chúng ẩn hiện, ngụy trang dưới nhiều hình thái, nên không nhận ra tổ chức Tuổi Trẻ Yêu Nước, tổ chức xuất hiện và nổi bật sau khi Việt Khang bị bắt do bản nhạc Anh là ai?. Chính tổ chức nầy đã hại Việt Khang, chứ không phải là giúp Việt Khang. 

     Hậu duệ Lữ Anh Thư nên tham vấn những người có kinh nghiệm cộng sản để rút kinh nghiệm: đảng cộng sản không để lộ tông tích khi chúng suy yếu hoặc còn cần tranh thủ sự ủng hộ của quần chúng trong chiêu bài đánh Tây giành độc lập, đánh Mỹ cứu nước và cả ngày hôm nay, một số tổ chức ngoại vi của CS như Việt Tân, vẫn ngụy trang bằng chiêu bài đấu tranh nhân quyền để ủng hộ và làm lợi cho đảng vi phạm nhân quyền. Một số đảng viên nồng cốt như Nguyễn Quang Duy ở nước Úc, theo những bài viết của một số người và những tin tức từ Úc châu qua các bằng hữu, thì nhân vật Nguyễn Quang Duy cầm đầu khối 8406 ở Melbourne, một tổ chức được Việt Tân hà hơi tiếp sức, nuôi dưỡng từ A đến Z, thế mà Nguyễn Quang Duy phủ nhận: không phải là đảng Việt Tân. Điều nầy không ngạc nhiên với chúng tôi, có ai chịu cha ăn cướp bao giờ?.Nếu đảng Việt Tân là đảng phái quốc gia chân chính, thì các đảng viên tự hào và nhìn nhận nằm trong tổ chức, nhưng đảng viên Việt Tân như Nguyễn Quang Duy cố giấu diếm là sự tự tố cáo về đảng phái tay sai của cộng sản ở hải ngoại.

    Trong lịch sử cận đại, năm 1945, tên đảng cộng sản gây dị ứng với dân chúng và nhất là giới có của cải, gồm nhà giàu và điền chủ, thế là Hồ Chí Minh tuyên bố giải tán đảng cộng sản và thu gọn dưới cái tên rất là văn hóa, là Hội Nghiên Cứu Mác Xít, lúc mới giải tán, Hồ chỉ có 5 nghìn đảng viên, mãi đến năm 1951, khi Hồ Chí Minh có trong tay 760 nghìn đảng viên, hắn ta cũng chưa dám lấy tên cũ, đặt tên mới là đảng Lao Động Việt Nam ( Workers Party), khi xâm nhập vào miền nam, đảng Lao Động Việt Nam được đổi tên thành Đảng Nhân Dân Cách Mạng Việt Nam, để đánh lừa dân miền nam, thành phần ngây thơ, thiếu kinh nghiệm và nông dân ít học. Sau năm 1975, họ trở về cái tên thật là đảng Cộng Sản Việt Nam.

    Đây là bài học mà LAT cũng những người trẻ cần phải học hỏi, cộng sản rất gian manh, sở trường là thủ đoạn, bịp bợm, chúng ngụy trang bằng mọi hình thức, như kỳ nhông thay màu da, nhất là trong môi trường hải ngoại, những tổ chức ngoại vi của đảng Việt Tân cần phải lấy những tên khác để đánh lừa; như những sản phẩm sản xuất tại Trung Cộng, được đóng gói hay lấy nơi phân phối để tung ra thị trường, những người tiêu thụ sơ ý, mua lầm hàng Made in China. Trong các đảng phái hải ngoại, đảng Việt Tân là nơi có khả năng khai sinh ra nhiều tổ chức con, tổ chức cháu, có khi là tổ chức chắc…nhưng họ luôn dấu kín nguồn gốc để dễ hoạt động, đánh lừa mọi người.

    Tổ chức mang tên Tuổi Trẻ Yêu Nước đã làm hại Việt Khang bằng cách ngụy tạo chàng thanh niên trẻ trong nước với chiếc áo thung có logo của tổ chức, nếu thực sự họ muốn đấu tranh để giúp Việt Khang, họ sẽ ngầm vận động, chứ không điềm chỉ rõ ràng qua hình ảnh và sự xác nhận Việt Khang là người của họ để đảng cộng sản vin vào đó mà kết án với tội danh phản động, tuyên truyền chống phá đảng và nhà nướcĐương nhiên là tổ chức Tuổi Trẻ Yêu Nước, không bao giờ nhìn nhận là tổ chức con, cháu, chắc… nằm trong Việt Tân, nhưng công tác của họ phù hợp với mục tiêu của Việt Tân: ở trong nước, triệt hạ những ai nhiệt tình đấu tranh và tìm cách quảng bá những nhà đấu tranh theo chính sách của đảng, đó là những nhà đấu tranh theo đơn đặt hàng của đảng. Thời gian qua, cô Lô Thanh Thảo là nạn nhân của đảng Việt Tân, nhân vật tên là Chim Quốc Quốc đã dùng cô làm công tác quay phim tại nơi biểu tình dân oan và đồng thời mật báo cho công an bắt. Trường hợp Việt Khang có thể là thật và chàng thanh niên nầy đã trở thành nạn nhân của Việt Tân, qua tổ chức Tuổi Trẻ Yêu Nước, gián tiếp điềm chỉ cho đảng cộng sản để triệt hạ Việt Khang bằng bản án. Chúng tôi xin được trích một đoạn văn trong lá thư của Lữ Anh Thư, để biết là hậu duệ chưa hiểu nhiều về những thủ đoạn gian manh của kẻ thù, đấu tranh hay làm bất cứ nghề nghiệp nào, nhưng không nắm vững vấn đề, dễ đưa đến thất bại và sai lầm, như một bác sĩ, không biết bịnh nhân bị loại siêu vi nào, thì việc chữa trị ít mang lại kết quả, ngoại trừ trường hợp phước chủ, may thầy:

" Nhưng kỳ thực, nếu ai đọc các bản cáo trạng của Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình thì chẳng thấy nhắc tới bọn Việt Tân mà chỉ có tên của Vũ Trực và Tuổi Trẻ Yêu Nước. Và nếu quả thật TTYN là ngoại vi của bọn Việt Tân thì có lẽ mẹ của VK và anh của TVAB cũng đã được đưa qua đi show ở Hoa Kỳ như một vài vị được đưa đi trình diễn gần đây."

    Qua đoạn văn trên, chúng tôi rất thông cảm và tội nghiệp cho nét ngây thơ của hậu duệ Lữ Anh Thư, tình trạng mà giới trẻ hải ngoại thường gặp phải. Bản cáo trạng của Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình, chắc chắn là không bao giờ nhắc đến bọn Việt Tân. Trong nguyên tắc điềm chỉ hay báo cáo, nơi nhận tin tức luôn phải phòng gian bảo mật, họ không bao giờ tiết lộ danh tánh của người báo cáo, để những người khác tiếp tay, từ đó, bản cáo trạng của Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình, đảng cộng sản không dại dột tiết lộ nơi điềm chỉ là Tuổi Trẻ Yêu Nước hay tên Vũ Trực, ngay cả cái tên Việt Tân, Lữ Anh Thư sống ở Hoa Kỳ khá lâu, nhưng chúng tôi không tin là LAT không biết nguyên tắc làm việc của các cơ quan, công sở chính quyền là bảo mật, nhất là sở thuế, F.B.I luôn trong tình trạng" confidential"…những nơi nầy luôn tìm cách bảo mật tên họ người báo cáo, để họ tin tưởng mà tiếp tay sau nầy. Mặt khác, LAT có nhìn thấy hay biết được toàn thể những gì mà quan tòa cộng sản ghi trong bản cáo trạng?. Hậu Duệ Lữ Anh Thư đã đánh giá cao về quyền lực của đảng Việt Tân trong chính quyền Hoa Kỳ, nên cho là:" nếu quả thật TTYN là ngoại vi của bọn Việt Tân thì có lẽ mẹ của VK và TVAB cũng đã được đưa qua đi show ở Hoa Kỳ như một vài vị được đưa đi trình diễn gần đây".

     Chúng tôi thắc mắc từ lâu về tư cách pháp lý của băng đảng Việt Tân, họ có đăng bạ với chính phủ Hoa Kỳ hay các nước khác không?. Nếu là tổ chức hợp pháp, thì đã có văn phòng đầu não ( head office) ở nơi nào đó, nhưng từ ngày ông phó đề đốc Hoàng Cơ Minh thành lập Mặt Trận, nay đổi tên thành đảng Việt Tân, ít ai hay không ai biết head office của họ nằm ở nơi nào?. Tổ chức chính phủ dỏm của Nguyễn Hữu Chánh cũng có cơ sở tại Nam Cali, còn đảng Việt Tân, hoàn toàn bí mật, như là một băng đảng tội phạm Mafia, người ta chỉ biết bố già Hoàng Cơ Định là trùm, và những bố già địa phương như Hoàng Thế Dân chẳng hạn…Theo tin tức, những băng đảng như Mafia có nhiều đường dây hoạt động: buôn bán bạch phiến, mãi dâm, kinh tài, giết người…nên Việt Tân cũng có nhiều tổ chức ngoại vi, đương nhiên là khi bị sa lưới pháp luật, họ không cung khai là có quan hệ đến tổ chức mẹ là Mafia, cũng như tổ chức Tuổi Trẻ Yêu Nước không bao giờ nhìn nhận là con đẻ của Việt Tân.

    Việc xuất ngoại " đi show" của một số người chống đảng nhưng gia đình được xuất ngoại để làm công tác chống đảng, hầu hết là cò mồi, như trường hợp của bà Nguyễn Thị Thức, vợ của giáo sư thân cộng Đoàn Viết Hoạt, bà Trần Thị Lệ là thân mẫu của luật sư Lê Thị Công Nhân, gần đây là Nguyễn Thị Dương Hà, phối ngẫu của luật sư Cũ Huy Hà Vũ…Hậu duệ Lữ Anh Thư cần biết một điều rất quan trọng: dù Hoa Kỳ, Liên Hiệp Quốc có gây áp lực để thả tù nhân chính trị, cũng vô ích, nếu đảng cộng sản từ chối không cấp chiếu kháng và chấp nhận xuất ngoại; bằng chứng là Hoa Kỳ đã nhiều phen đưa Việt Nam vào danh sách CPC, nhưng đảng cộng sản không hề nao núng. Chẳng những không cho xuất ngoại, mà đảng còn khinh thường Hoa Kỳ:" đừng can thiệp vào chuyện nội bộ của Việt Nam". Những người thuộc gia đình gọi là" nhà dân chủ, nhà đấu tranh" hay cường điệu là" tù nhân lương tâm" được xuất ngoại là do đảng cộng sản đồng ý, cho phép, chứ Hoa Kỳ, không có quyền hạn gì, ngoại trừ họ làm công tác hậu ngoại giao và thủ tục hành chánh là cho phép nhập cảnh vào Mỹ.

    Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình là trường hợp khác, có thể họ chống đảng thật và không nằm trong vòng tay của Việt Tân nên mới bị tổ chức Tuổi Trẻ Yêu Nước dùng tương kế tựu kế để điềm chỉ cho cộng sản triệt hạ bằng bản án nặng nề như trường hợp của cô Lô Thanh Thảo. Nếu không thì thân nhân cả hai người đã được đảng cộng sản cấp chiếu kháng để xuất ngoại từ lâu. Vũ Trực quyết định không trao 13 bài hát cho đài truyền hình SBTN và Trúc Hồ, không phải vì biết Việt Tân gian manh trong cuộc vận động thỉnh nguyện thư ngày 3-5-2012, nhưng trường hợp nầy có nhiều lý do cần đặt ra:

- Có lẽ là Vũ Trực có những mâu thuẫn nào đó với SBTN, như hai cánh Việt Tân kình chống nhau.
- Hay lý do mặc cả tài chánh không đạt thỏa thuận tài chánh?.
-Hoặc 13 bản nhạc ấy không đạt tiêu chuẩn thương mại, nên SBTN từ chối?.
-Lữ Anh Thư có dám quả quyết là Vũ Trực không trao 13 bản nhạc cho Trúc Hồ?... Đây là những điều mà hậu duệ LAT chưa biết, những bí mật nghề nghiệp và tổ chức là nguyên tắc làm việc chung cho các đối tác.

    Trước khi lên tiếng để bênh vực hộ cho Huỳnh Công Ánh, hậu duệ LAT có biết rõ lập trường và những hoạt động, quá trình của ông ta chưa?. Theo kinh nghiệm lịch sử, thời kỳ chính phủ Trần Trọng Kim, ở miền bắc có thống sứ Phan Kế Toại, dù con trong gia đình nhưng không biết Phan Thao đi theo cộng sản, nên ông hốt hoảng bỏ nhiệm sở khi thấy truyền đơn cộng sản nằm trong ngăn kéo ở văn phòng. Dù HCA chưa hay không hề nhìn nhận là Việt Tân, nhưng ông ta tỏ ra là thân cận với các hoạt động Việt Tân, ngạn ngữ Pháp có câu:" bạn muốn biết người khác như thế nào, chỉ cần tìm xem họ giao du với ai?' ( Dis moi qui tu fréquentes et je te dirai qui tu es). Một người có lập trường chính trị dứt khoát, đã biết Việt Tân là tổ chức tay sai cộng sản, thì không đi tham dự hay tham gia vào các sinh hoạt nào do người của Việt Tân tổ chức, trường hợp cựu thiếu tướng Nguyễn Khắc Bình, là kẻ ném đá không cần dấu tay, đã thành lập thêm tổ chức cộng đồng khác, gây phân hóa. Phần những thắc mắc của LAT về nhân vật" cựu tù nhân chính trị" Huỳnh Công Ánh, xin dành cho đương sự lên tiếng, đây là nguyên tắc chung, vì Lữ Anh Thư không phải là vai trò luật sư đại diện cho thân chủ trong trường hợp nầy.

Mới đây, Tinparis đã cho đăng lại bài viết của Lảo Móc "Đôi điều xin thưa lại với ông Lam Sơn tác giả bài "Anh là Ai?"   trong đó có đoạn:

"Đồng bào người Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản, nhất là tại Bắc California, không ai còn lạ gì về ba cái trò ma của đảng VT và bọn tay sai tìm mọi cách ca tụng VC khi nào mà chúng có dịp.
Ông “Tướng Quảng Lạc” Nguyễn Khắc Bình, ông Mai Khuyên, Chủ Tịch Khu Hội CTNCT/BC và những kẻ tổ chức buổi ca hát “Dòng Nhạc Tuổi Trẻ Yêu Nước” dù có dựa vào chiêu bài nào cũng khó tránh khỏi sự phê phán của dư luận (dù vô tình hay cố ý) đã tổ chức buổi trình diễn và bầu cử Ban Đại Diện Cộng Đồng Người Việt QUỐC GIA Bắc California vào ngày Thứ Bảy 18-5-2013 nhằm ngày 19-5 ở VN là sinh nhật của tên quốc tặc Hồ Chí Minh."

Cộng tác chặt chẽ với những "nhân vật" rõ ràng như vậy nếu không phải là đồng chí, cũng là "đồng hội, đồng thuyền"!

     Ngày xưa, thời kỳ Hán-Sở tranh hùng, Mưu Sĩ của nhà Hán là Trương Lương đã thành công trong việc dùng tiếng sáo để làm cho 5 nghìn tử đệ Hạng Vũ bỏ quân ngũ, về quê. Tuy nhiên, tiếng sáo Trương Lương không thể tạo chiến thắng cho Lưu Bang, để thành lập nhà Tống, vì những trận đánh và tài mưu lược như kế" minh tu Sạn Đạo, Ám độ Trần Thương", cũng như thiên tài lãnh đạo của Hàn Tín, mới quyết định thành bại.

Tại miền nam trước 1975, cây đàn Guitar của Trịnh Công Sơn và tiếng hát phản chiến của Khánh Ly không thể làm cho sư đoàn Dù, Thủy Quân Lục Chiến, các liên đoàn Biệt Động quân, sư đoàn, địa phương quân, nghĩa quân…bỏ ngũ, để cộng sản chiến thắng. Nhưng chính lệnh di tản chiến thuật hổn loạn của ông Thiệu, đã làm tan hàng quân lực VNCH với 1 triệu tay súng, đó là sự thực mà con gái một trung tướng chưa hiểu.

Tiếng đàn Guitar, những bản nhạc phản chiến của Trịnh Công Sơn, Tôn Thất Lập…dù có vang dội trăm năm, cũng không tạo thời cơ cho cộng sản chiến thắng ngày 30-4-1975, nếu không có ông tổng tư lịnh Nguyễn Văn Thiệu cố tình phá nát quân đội ở 2 quân khu địa đầu và sau đó tên Việt Cộng nằm vùng Dương Văn Minh bàn giao.

Tuy nhiên sau năm 1975, bản nhạc phổ biến của Trịnh Công Sơn là" nối vòng tay lớn" chỉ là một xác nhận tư cách cá nhân của một tên " ăn cơm quốc gia, thờ ma cộng sản", hắn được trung tướng cộng sản là Trần Bạch Đằng phong quân hàm thiếu tá quân đội nhân dân. Văn công được cộng sản sử dụng như là công cụ, nhưng nếu văn công không có những sư đoàn chính qui Bắc Việt xâm nhập, thêm vào tay sai Mặt Trận Giải Phóng, vũ khí do khối cộng sản cung cấp, thì  những bản nhạc chống Mỹ cứu nước như: xuống đường, cô gái vót chông, chào em cô gái Lam Hồng, Trường Sơn Đông-Trường Sơn Tây, bác cùng chúng cháu hành quân, cô gái Saigon đi tải đạn…không bao giờ tạo thành cái gọi là" đại thắng mùa xuân 1975". Ngoài bắc, nhạc sĩ Lưu Hữu Phước có tầm vóc lớn trong văn công, là người theo đảng cộng sản trong thời kỳ đảng suy yếu, nhưng ông ta chỉ giữ chức vụ cao nhất là Trưởng Ban Ca Múa Trung Ương, điều nầy xác nhận là văn nghệ, ca hát không làm cho đảng cộng sản đạt thắng lợi.

 Do đó, dù ở hải ngoại có thành hình những tổ chức ca hát như: tù ca, hưng ca…cũng không thể mang lại dân chủ cho Việt Nam, ngoại trừ những người làm công tác nầy, nếu có hiểu biết, thì họ nhận ra vị trí của họ là không phải là chủ yếu để giật sập chế độ cộng sản. Trong nước, dù có hàng nghìn bản nhạc đại loại như: anh là ai? Hay là Việt Nam tôi đâu? của Việt khang, hoậc 13 bài ca gì đó mà Vũ Trực không giao cho SBTN…cũng không thể đưa Việt Nam thoát khỏi nô vong, nếu dân chúng không đứng dậy như cuộc cách mạng Hoa Nhài ở Trung Đông, Bắc Phi.

    Phong trào Hưng Ca chỉ có tiếng mà không có miếng, là phong trào ca hát những bản nhạc, đa số là tự sáng tác của các thành viên. Dù là phong trào, nhưng không được quần chúng biết nhiều, đây là thất bại của họ. Nhạc của Hưng Ca khó sánh với nhạc chính huấn của tổng cục Chiến Tranh Chính Trị miền nam, ngay cả nhạc của Nhật Trường, Anh Bằng, Trúc Phương…được quần chúng đáp ứng hơn Hưng Ca rất nhiều. Đó là sự thực mà hậu duệ LAT nên nhận ra để không còn cường điệu và quan trọng hóa một phong trào ít được quần chúng biết đến. Tức là có Hưng Ca hay không, cũng không quan trọng, như câu:" không mợ thì chợ chẳng không bữa nào".

    Những tổ chức ca hát cũng tạo nhiều hoài nghi: Tù Ca của nhóm Xuân Điềm đã hát giúp vui cho chính phủ Nguyễn Hữu Chánh, Tù Ca cũng xuất hiện trong DVD của cựu đại tá tiếp liệu Vũ Văn Lộc, nhân vật thân cận với cựu thiếu tướng Nguyễn Khắc Bình trong các hoạt động có lợi cho Việt Tân…DVD nầy có cả bài ca Lên Đường của cộng sản, chắc chắn là nhóm Tù Ca phải biết bản nhạc nầy được quản giáo bắt hát trong các sinh hoạt tù và đài phát thanh hát đi hát lại nhiều phen sau năm 1975.

     Trong tinh thần xây dựng và đồng thời cũng cảnh báo về các hoạt động của Việt Tân,  những hoài nghi của chúng tôi về phong trào Hưng Ca cũng là ý nghĩa" có lửa mới có khói". Riêng Lữ Anh Thư, chúng tôi vui mừng và chúc mừng hậu duệ đã nhận ra chân tướng của bè đảng Việt Tân, những nhận xét về Việt Tân trong lá thư gởi cho chúng tôi là tin vui, khi những người trẻ biết tổ chức nào là tay sai cộng sản. Chúng tôi hoan nghinh hậu duệ Lữ Anh Thư đã thẳng thắng vạch mặt những bậc" trưởng thượng" trong ban điều hành tập thể chiến sĩ VNCH như cựu đại tá Nguyễn Xuân Vinh và vài cựu tướng lãnh, xem thường mọi người, dù có những hoạt động đón gió như Mai Viết Triết, Trần Thiện Khiêm, Hồ Văn Kỳ Thoại…

    Tấm gương nhận thức của Lữ Anh Thư về Việt Tân, ắt hẳn sẽ đánh thức những người trẻ, học hành thành đạt ở nước ngoài, họ ngây thơ, thiếu kinh nghiệm hay bị quyến rũ vào tổ chức Hội Chuyên Gia, trở thành công cụ phục vụ cho đảng cộng sản trá hình ở nước ngoài, ngụy trang dưới bình phong đấu tranh dân chủ đa nguyên.

    Nói về phong trào Hưng Ca, hoài nghi của chúng tôi về những thành phần đáng quan ngại nằm trong phong trào là có cơ nguyên, nhân vật chiếm nhiều bài ca và hoạt động năng nổ nhất là Nguyễn Hữu Nghĩa, là "con rơi" của đại tướng VC Nguyễn Chí Thanh, kẻ bị đồng bọn thanh toán vì thân Trung Cộng trong thời kỳ Liên Xô bao trùm ảnh hưởng trong đảng, ngày nay đảng cộng sản hoàn toàn nằm trong quỷ đạo của Trung Cộng, và trung tướng Nguyễn Chí Vịnh, con trai của Nguyễn Chí Thanh, trở thành nhân vật đầy thế lực, chỉ huy tổng cục chính trị 2, công cụ trấn áp của Trung Cộng tại Việt Nam.

     Ái nữ của trung tướng Lữ Lan, đứng chung và cùng nhau ca hát, sinh hoạt trong phong trào Hưng Ca với con trai đại tướng Bắc Việt Nguyễn Chí Thanh, quả là sự" điều- kinh và giao- hợp" nhịp nhàng theo đúng tinh thần hòa hợp hòa giải. Theo thói thường suy luận, cô gái nhà lành đứng chung với những cô gái hành nghề bán trôn nuôi miệng, dù đàng hoàng như vẫn bị người đời dị nghị, hay đánh giá thế nào, tùy theo suy nghĩ mỗi người, nhưng dù sao thì vẫn mang tiếng xấu. Khôn ba năm, dại một giờ, là câu mà người xưa dùng để khuyên người ta cần dè dặt, hậu duệ Lữ Anh Thư đã nhận ra chân tướng của bè đảng Việt Tân, nhưng chưa nhìn thấy cái tổ chức phong trào Hưng Ca đã có những dấu hiệu bất thường như trường hợp Nguyễn Hữu Nghĩa. Khi đã nhận ra các tổ chức có quan hệ đến Việt Tân, nhưng người của Hưng Ca tham gia, trường hợp HCA tham dự lễ trao đuốc của cựu thiếu tướng Nguyễn Khắc Bình, là điều nghi ngờ biến thành hiện thực.

    Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu, nếu phong trào Hưng Ca không có dính dáng gì đến Việt Tân, thì họ không ủng hộ những người có quan hệ đến Việt Tân như bác sĩ Nguyễn Đan Quế, nhưng theo phổ biến ngày 25-2-2011, phong trào Hưng Ca đã chính thức phát động:" lời kêu gọi toàn dân xuống đường để cứu nước" do bác sĩ Nguyễn Đan Quế đưa ra. Nhưng bác sĩ Quế không phải là người quốc gia từ khi hắn du học ở nước ngoài, hắn ta cùng với Đoàn Viết Hoạt, mang cờ máu chào đón các đồng chí của họ vào ngày 30-4-1975. Nguyễn Đan Quế chỉ chống đảng cò mồi, lời kêu gọi xuống đường của ông ta chỉ nhằm để làm bẩy sập, bắt bớ những người yêu nước thực sự, khi họ dại dột nghe theo. Bác sĩ Nguyễn Đan Quế với những năm tù khổ nhục kế, ông ta vẫn mạnh khỏe, hồng hào như những tù nhân cao cấp Đoàn Viết Hoạt, Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Quốc Quân ( Việt Tân)…bác sĩ Nguyễn Đan Quế vẫn là kẻ đứng về phía cộng sản qua chủ trương, được ông ta phổ biến:" Bên trong Việt Nam, chúng tôi muốn kết hợp lại toàn nhân dân và quên đi những bất đồng xưa kia giữa chủ nghĩa quốc gia cà chủ nghĩa cộng sản". Phong Trào Hưng Ca ủng hộ và phổ biến lời kêu gọi của Nguyễn Đan Quế là đã không thể chối nằm trong vòng tay Việt Tân.

   Chúng tôi cũng nghi ngờ thông báo của Trương Sĩ Lương, đại diện phong trào Hưng Ca, xác nhận nữ ca sĩ Nguyệt Ánh, không còn nằm trong phong trào, nhưng mới đây, bài viết của báo Người Việt mang tựa đề:" Phong trào Hưng Ca với Nguyệt Ánh và Việt Dũng" trong thời kỳ tang lễ Việt Dũng và sau đó ở Geneve, Nguyệt Ánh ca hát trong hội thảo nhân quyền với đảng Việt Tân bao trùm trong việc tổ chức từ A đến Z…Điều nầy chứng tỏ là Nguyệt Ánh nằm trong phong trào, nhưng vì cô tham gia ca hát cho cơ sở Việt Tân rõ ràng, nên phong trào phải tự ý loại bỏ để cứu uy tín?.

     Chuyện phong trào Hưng Ca còn nhiều vấn đề, nhưng qua những sự kiện nêu trên, thì phong trào nầy cũng có cùng mẫu số với các hội đoàn khác: khi Việt Tân thò bàn tay lông lá, hội đoàn suy yếu và tiến dần đến nát bét. Nói đúng hơn, đảng Việt Tân được ví như loại siêu vi HIV,  gây ra bệnh liệt kháng khi cơ thể bị nhiễm phải, đảng Việt Tân xâm nhập vào bất cứ tổ chức nào, thì sau một thời gian, tổ chức bị tê liệt hay bị lái sang mục tiêu phục vụ cho đảng, làm lợi cho cộng sản./.

BÙI LÝ HỒNG
09.03.2014

Phụ đính TinParis. xin click vào các link dưới đây :

- 
Thư Ngỏ  cho Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt nam, Ban Tổ chức Đại Hội kỳ 12 tại thành phố San Jose và ông Mai Khuyên, chủ tịch Khu Hội Cựu Tù Nhân chính Trị Bắc California

- Để biết thêm về ngày 18.5.2013 (trùng hợp với ngày sinh nhật chính thức của Hồ quốc Tặc ở VN) "bầu cử CĐ Việt Tân" và trình diễn "Dòng nhạc Yêu Nước " tại tiền đình quận hạt Santa Clara