Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.
Showing posts with label VCNVTranLongAn. Show all posts
Showing posts with label VCNVTranLongAn. Show all posts

Saturday, 16 November 2019

BÀN CỜ LÀ CON ĐƯỜNG SONG SONG VỚI CAO THẮNG, NỐI LIỀN GIỮA PHAN THANH GIẢN VÀ PHAN ĐÌNH PHÙNG ... NẰM KHỎANG GIỮA CAO THẮNG VÀ NGÃ 6 LÝ THÁI TỔ.....

KHU BÀN CỜ LÀ KHU VỰC HIỀN HÒA KHÔNG HỀ LÀ CHIẾN KHU GÌ CẢ CỦA VIỆT CỘNG - VẬY MÀ NHỮNG TÊN VC NẰM VÙNG HỌAT ĐỘNG NỘI THÀNH LÀM THƠ , PHỔ NHẠC TUYÊN TRUYỀN TRONG BƯNG, LAN RA TỚI HÀ NỘI NHƯ LÀ SÀO HUYỆT CỦA CHÚNG - TÒAN LÀ BỊA ĐẶT NHƯ LÀ ANH HÙNG LÊ VĂN TÁM TỰ TẨM XĂNG ĐỐT KHO ĐẠN - NHỮNG ĐỨA MÙ QUÁNG VC ĐỀU TIN LÀ CHUYỆN THẬT GIỐNG NHƯ TIN HỒ CHÍ MINH KHÔNG BIẾT LÁ ĐA NẰM VỀ HƯỚNG NÀO, ĐÔNG TÂY HAY NAM BẮC VẬY??? XẠO!!!./-TCL

Trong phong trào đấu tranh chống Mỹ, khu Bàn Cờ nay thuộc Quận 3, TP.HCM được coi là vùng lõm chính trị xây dựng căn cứ lòng dân. Trong thời kì này, từng người dân, mỗi người phụ nữ tại Căn cứ Bàn Cờ đã nêu cao tinh thần yêu nước, tham gia tích cực vào các phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc.
Có người mẹ Bàn Cờ tay gày tóc bạc phơ, truyền cơm qua vách gấm khi ngoài trời đổ mưa. Có người chị Bàn Cờ lính ngồi gác đầy sân, nhận sinh viên làm chồng rồi đưa về đầu đường. Có người em Bàn Cờ tần tảo trao tin thơ, đưa anh về cuối lối và nhìn theo bơ vơ.
Căn cứ Bàn Cờ, cái tên còn là niềm tự hào của nhân dân Sài Gòn - Gia Định - TP.HCM. Tại đây, hơn 40 năm trước, có khoảng 200 bà mẹ Bàn Cờ đã hy sinh cả cuộc đời cho cách mạng mà tên tuổi các mẹ đã đi vào lịch sử - Người mẹ Bàn Cờ.
Trở về căn nhà cũ số 51/10/14, Cao Thắng, Quận 3, nay là di tích cấp quốc gia Ban Tuyên huấn Xứ ủy Nam bộ, mẹ Trần Ngọc Sương như được tìm về với ký ức của những tháng ngày gian khổ, binh biến, vừa phải lo cho 4 con nhỏ vừa khôn khéo hoạt động và che chở cho các cán bộ Ban Tuyên huấn và Ban phụ vận Thành ủy Sài Gòn – Gia Định.
Với địa thế phố chợ nhiều hẻm ngang, ngõ tắt, Bàn Cờ ngày ấy là khu dân cư lộn xộn, nhưng chẳng khác gì một chiến lũy ngay giữa lòng địch được che chở bởi những người mẹ, người chị, người em gái kiên cường, bất khuất.
Mẹ Trần Ngọc Sương, cho biết : Nhiều lắm, ở đây nhiều người, ai cũng như ai, cũng nuôi giấu cách mạng hết.
Bà Nguyễn Thị Anh Thư, con gái mẹ Trần Ngọc Sương chia sẻ: Mấy dì lớn tuổi làm công việc nội trợ, vừa đi chợ vừa kết hợp làm cách mạng. Ở Bàn Cờ cũng có nhiều cơ sở.
Cuối tháng 7/2015, vùng lõm chính trị - Căn cứ cách mạng Bàn Cờ đã vinh dự được Chủ tịch nước phong tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân. Giờ đây chiếc máy may mẹ Sương từng may cờ, hay chiếc xe gắn máy dùng để chở hàng hóa, súng và tài liệu, vỏ bánh xe ô tô cũ để giấu súng đã là những kỷ vật thiêng liêng của một thời khói lửa cách mạng.
Ở tuổi 84 lại bị ảnh hưởng bởi cơn tai biến và hậu quả của những lần địch bắt tra tấn nhưng mẹ Sương vẫn kể rành rọt những kỉ niệm và những cái tên của các bà mẹ, người chị Bàn Cờ đã một lòng sắt son với Đảng, với cách mạng như: má Hai Chí, bà mụ Mười, dì Ba bán vải, dì Hai Hạnh giáo viên, dì Ba Ngoan thợ may, dì Tư Ngọc, dì Nguyệt.

Ông Nguyễn Trọng Xuất, Phó Chủ nhiệm Thường trực Câu lạc bộ truyền thống kháng chiến TP HCM cho biết: Khi chúng tôi đi cách mạng thì những người mẹ, người chị ở đây đùm bọc chẽ chở không chỉ cho cán bộ, học sinh phong trào xuống đường mà còn đùm bọc che chở cho chính vợ con, gia đình chúng tôi.
Chuyện che giấu cán bộ cách mạng của nhà này, hẻm kia với những nhân vật lịch sử như Trần Bạch Đằng, Lê Thị Riêng, Nguyễn Thị Chơn; chuyện bảo bọc sinh viên đấu tranh có thể kể mãi không hết. Nửa thế kỷ trôi qua, nay người còn người mất nhưng trang sử về những người mẹ, người chị Bàn Cờ vẫn được in kỹ trên từng con đường, ngõ hẻm, căn hầm của khu Bàn Cờ ngày ấy và hôm nay, và tự hào thay khi được khắc sâu trong những lời thơ và giai điệu bất hũ – Người mẹ Bàn Cờ .
BT

VC TRẦN LONG ẨN LÀ ? - HẮN VỪA PHÁT BIỂU THÓA MẠ RẦM RỘ VĂN HÓA VNCH - MỘT LẦN NỮA CHỨNG MINH NHỮNG TÊN CUỒNG TÍN VIỆT CỘNG CHO ĐẾN CHẾT NÓ VẪN BỊ NHỒI SỌ ... ĐỪNG MONG CHÚNG HỒI TÂM GÌ CẢ./-TCL

Tiểu sử

Trần Long Ẩn còn có bút danh là Đoàn Công Nhân. Ông tốt nghiệp Đại học Văn khoa Sài Gòn.
Ông sinh ngày 29-9-1944 ở Bình Định, nơi có truyền thống hát bội, hát bài chòi và là đất võ Tây Sơn. Thời trung học, ông học trường La San ở Quy Nhơn, các cha trong trường đã dạy âm nhạc bước đầu cho ông. Khi đậu tú tài, mẹ ông thưởng chiếc radio 4 băng, qua đó, nhạc sĩ thường nghe nhạc cách mạng và tập tành sáng tác ca khúc từ đó.
Ngày 17-4-1972, Trần Long Ẩn cùng Nguyễn Văn Sanh rời Sài Gòn ra vùng giải phóng. Trước đó, cuối năm 1971, anh về thăm quê và người thân ở Bình Định, nhưng để giữ bí mật, anh không cho ai biết dự định ra vùng giải phóng của mình, kể cả người mẹ thân yêu. Sau đó mẹ anh đã tốn nhiều công sức, thời gian, kể cả tiền bạc đi tìm đứa con trai đi biệt tích, nhưng chẳng thấy tăm hơi. Sau ngày giải phóng, hai mẹ con mới gặp lại nhau.
Ở chiến khu hai năm, đầu tháng 4-1974, anh được ra miền Bắc học tập. Cùng đi trong đoàn còn có các anh Lê Duy HạnhTrương Quốc KhánhNguyễn Văn SanhTrần Văn Ánh; các chị Hoàng Thị HạnhTrần Thị Thanh Lê… Ở Hà Nội, theo đúng nguyện vọng, anh được vào Trường Âm nhạc Việt Nam và được dành mọi phương tiện thuận lợi nhất để học tập. Các thầy dạy cho anh là nhạc sĩ Chu MinhCa Lê ThuầnNguyễn Thị NhungĐinh Quang HợpTào Hữu Huệ

Âm nhạc

Trước năm 1975, trong lúc đời sống tại các đô thị miền Nam bị xáo trộn vì cuộc Chiến tranh Việt Nam, nhiều phong trào ca nhạc của sinh viên học sinh Sài Gòn đã phát khởi như "Phong trào Du ca Việt Nam", "Phong trào Hát cho đồng bào tôi nghe", như một cách nói lên tiếng nói của thanh niên lúc đó kháo khát tìm về cội nguồn và ước mơ hòa bình. Trần Long Ẩn nổi lên như là một nhạc sĩ của phong trào "Hát cho đồng bào tôi nghe" với bài Người mẹ Bàn cờ (thơ Nguyễn Kim Ngân) và một số ca khúc khác. Ông kể lại: "Cuối năm 1970 khi tôi viết một số bài hát Người mẹ Bàn CờNgười cha bến tàuĐi về mới có hoa lục bìnhChim gọi đàn chim tung cánh trắng... đã được các nữ sinh viên Đại học Văn khoa Sài Gòn hát rất hay". Sau đó, ông ra Bắc và tu nghiệp sáng tác tại Nhạc viện Hà Nội.
Ông đã tự giới thiệu rất thành công những ca khúc của riêng ông trên sân khấu cho sinh viên và cho các thính giả trẻ. Một số tác phẩm tiêu biểu: Trên mảnh đất tình ngườiĐi qua vùng cỏ nonMột đời người một rừng câyĐàn sáo Hậu GiangĐêm thành phố đầy saoXin làm người hát rongTiếng hát từ ánh lửa mặt trời,...
Sau năm 1975, ông còn tham gia sáng tác các ca khúc cổ điển và bán cổ điển như Mặt trời và ánh lửa, thuộc thể loại thơ giao hưởng (poème symphonique), thời lượng hơn 13 phút. Trong đó có trích các ca khúc: Hát cho dân tôi nghe (Tôn Thất Lập), Dậy mà đi (Nguyễn Xuân Tân), Tự nguyện (Trương Quốc Khánh), Người mẹ Bàn Cờ và Tình đất đỏ miền Đông.
Ca khúc Tình đất đỏ miền Đông của ông đã đoạt giải nhất cuộc vận động sáng tác ca khúc về đề tài thống nhất đất nước do Hội Văn nghệ Giải phóng tổ chức năm 1976. Bài ca Cây hai ngàn lá (phỏng thơ Pờ Sào Mìn) của ông được giải thưởng Hội nhạc sĩ Việt Nam năm 1994. Ông cũng đã xuất bản một số tập ca khúc "Vẫn hát ru em", "Một đời người một rừng cây",...
Hiện nay ông là Ủy viên Thường vụ Hội Nhạc sĩ Việt Nam, Chủ tịch Hội Âm nhạc Thành phố Hồ Chí Minh.
Năm 2007, ông nhận giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật.[1]