Đinh La Thăng bị 13 năm tù, Trịnh Xuân Thanh tù chung thân
Ông Đinh La Thăng tại tòa. Ảnh: Tuổi Trẻ
Vietnam – Cali Today news – Sáng ngày 22/1/2018, Tòa
án thành phố Hà Nội đã tuyên phạt ông Đinh La Thăng 13 năm tù vì tội
“Cố ý làm trái”, trong khi Trịnh Xuân Thanh phải chấp nhận án tù chung
thân vì hai tội “Cố ý làm trái” và “tham ô tài sản”. Đây là một phiên tòa chính trị nên dù các bị cáo hay các luật sư có
chuẩn bị kỹ lưỡng phần bào chữa như thế nào cũng không thay đổi được bản
án. Hay nói cách khác, bản án đã được đút vào túi thẩm phán phiên tòa.
Cả chủ tọa hay Hội đồng xét xử có mặt cũng chỉ đóng vai trò diễn viên
trong vỡ kịch sân khấu do bên thắng cuộc trong đợt thanh trừng nội bộ
lập ra. Trong 10 ngày diễn ra xét xử và tranh luận tại tòa, bên công tố đã
đưa ra rất nhiều luận chứng mơ hồ nhằm cáo buộc ông Đinh La Thăng tội
“Cố ý làm trái”. Để phản bác lại, ông Thăng và các luật sư của mình đã
đưa ra rất nhiều bằng chứng để chứng minh rằng, những luận chứng mà phía
đại diện Viện kiểm sát đưa ra là vô căn cứ, nhằm cáo buộc tội trạng cho
Đinh La Thăng. Ông không thừa nhận trách nhiệm trong việc chỉ thị cấp
dưới ký kết hợp đồng 33, cũng không nhận trách nhiệm trong việc để PVC
chi tiền và sử dụng tiền được tạm ứng vào mục đích không rõ ràng. Tuy
nhiên, Hội đồng xét xử vẫn khẳng định dựa vào những chứng cứ có được nên
tuyên phạt Đinh La Thăng 13 năm tù. Ông Đinh La Thăng tại tòa. Ảnh: Tuổi TrẻĐây chưa hẳn là bản án cuối cùng mà ông Đinh La Thăng sẽ phải nhận, vì ông vẫn còn quyền được kháng án. Trước đó, từ những nguồn tin mà chúng tôi thu thập được, để dùng dư
luận áp lực lên quyết định trong phiên tòa chính trị, người của ông Đinh
La Thăng đã chi một số tiền khổng lồ nhằm mua chuộc một số nhà báo, từ
đó những người này đã viết rất nhiều bài nhằm chạy tội cho Đinh La
Thăng, hòng biến ông từ một tội đồ làm cho nền kinh tế suy sụp, lụn bại
trở thành một người hùng cải cách. Và, chính vì những việc làm cải cách
của mình đã khiến ông phải xộ khám. Trên Facebook còn lập hẳn ra một Fanpage kêu gọi đủ 10 triệu chữ ký nhằm ủng hộ cho ông Đinh La Thăng vô tội. Quả thực, những trò tinh quái trên đã qua mặt được rất nhiều độc giả
nhẹ dạ, cả tin. Những người nặng về cảm tính đã quên hẳn tội trạng mà
Đinh La Thăng cùng những bè đảng của mình đã gây hại cho quốc gia. Song, tất cả những chiêu trò nhằm chạy tội cho Đinh La Thăng cũng
chẳng thể thay đổi được kết quả của phiên tòa. Vì như chúng tôi đã nói,
đây là một phiên tòa chính trị, kết quả không phải do chủ tọa hay Hội
đồng xét xử quyết định. Mà, người quyết định chính là những kẻ thắng
cuộc trong lần Đại hội đảng CSVN lần thứ XII. 13 năm tù là kết quả mà
thẩm phán Trương Việt Toàn-thành viên hội đồng xét xử đọc ra sau khi đã
nhận được chỉ thị từ cấp trên. Cho dù vậy, khi trả lời báo chí, ông Trương Việt Toàn vẫn khẳng định
mình và các thành viên trong Hội đồng xét xử không hề gặp bất cứ áp lực
nào, ngoài áp lực về thời gian. Đây chỉ là lối nói chính trị nhằm che
đậy bản chất của phiên tòa. Bản án 13 năm tù so với đề nghị của Viện kiểm sát là 14-15 năm tù
được coi là nhẹ hơn. Nếu ông Đinh La Thăng kháng án, có thể trong phiên
tòa phúc thẩm sẽ còn được giảm án.
Trên tờ Tuổi Trẻ hay rất nhiều tờ báo lớn khác, ông Đinh La Thăng không
còn được gọi là “Nguyên ủy viên Bộ Chính trị”, ông đã bị chỉ thị tước
đoạt chức vụ này trên tất cả các phương tiện truyền thông. Thẩm phán Trương Việt Toàn, thành viên Hội đồng xét xử vụ án Đinh La Thăng và Trịnh Xuân Thanh. Ảnh: Tuổi TrẻTrong khi đó, ông Trịnh Xuân Thanh bị tuyên phạt tù chung thân vì hai tội “Cố ý làm trái” và “Tham ô tài sản”. Trong 10 ngày diễn ra phiên tòa, ông Trịnh Xuân Thanh liên tục không
thừa nhận đã sử dụng tiền sai mục đích, mà việc tiền sử dụng sai mục
đích phải do Ban giám đốc và kế toán. Tội của ông chỉ là thiếu trách
nhiệm trên cương vị của người đứng đầu PVC. Không như những gì báo chí tuyên truyền của bộ máy chính quyền CSVN
cáo buộc Trịnh Xuân Thanh trước đó. Số tiền 3,200 tỷ đồng mà PVC làm
thất thoát đã vắng bóng hoàn toàn trong phiên tòa xét xử ông Trịnh Xuân
Thanh. Hay nói cách khác, ông Thanh không hề làm thất thoát số tiền
3,200 tỷ đồng như báo chí cáo buộc trước đó. Theo Hội đồng xét xử, với số tiền được tạm ứng, PVC mà dưới sự chỉ
thị của Trịnh Xuân Thanh đã sử dụng số tiền 119 tỷ đồng trái quy định. Cũng như Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh hay các luật sư của ông
không giúp được gì nhiều cho ông. Vì ông Thanh đã mắc phải tội rất nặng
là đã dám chống lại Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng. Ngay sau khi đào tỵ
qua bên Đức, ông Thanh đã tung ra rất nhiều lá đơn tố cáo Nguyễn Phú
Trọng lạm quyền, sử dụng rất nhiều bộ máy của đảng CSVN chỉ nhằm truy
bức, buộc tội mình. Những lá đơn tố cáo ấy thực sự đã làm cho Nguyễn Phú
Trọng tức giận và bản án tù chung thân là hệ lụy cho việc đã chọc tức
đảng trưởng CSVN. Phiên tòa sơ thẩm xét xử Đinh La Thăng và Trịnh Xuân Thanh đã khép
lại, cái mà người dân quốc nội lẫn hải ngoại nhận ra rằng, tòa án trong
nước, cho dù là xét xử một cựu Ủy viên Bộ chính trị cũng chỉ là sân khấu
để diễn tuồng. Cả ông Đinh La Thăng và Trịnh Xuân Thanh ra tòa không
tin vào công lý, mà phải khóc lóc, van xin và cầu viện Tổng Bí thư
Nguyễn Phú Trọng. Vì họ biết, ông Nguyễn Phú Trọng là người quyết định
những bản án dành cho hai người. Dù Trịnh Xuân Thanh òa khóc nức nỡ,
mong ông Nguyễn Phú Trọng xem mình như con cháu trong nhà thì cũng chẳng
thể lay chuyển được kết quả của mình. Trịnh Xuân Thanh . Ảnh: Tuổi Trẻ
Bằng phiên tòa xử Đinh La Thăng và Trịnh Xuân Thanh, phe Nguyễn Phú
Trọng đã dùng nó để đe nẹt những cán bộ khác trong nội bộ đảng, khiến
cho một số người dân cảm tính tin rằng đảng CSVN thực sự muốn chống tham
nhũng. Song, bằng việc van xin Nguyễn Phú Trọng ngay tại phiên tòa phần
nào đã cho thấy ở Việt Nam không hề có công lý, dư luận lại đứng về
phía Đinh La Thăng và Trịnh Xuân Thanh khi các luận chứng mà Viện kiểm
sát muốn cáo buộc ông không đủ sức thuyết phục. Nguoi Quan Sat
Lời sau cùng tại tòa, ông Đinh La Thăng nói còn nhiều món nợ
17/01/2018 08:04 GMT+7
TTO - Ông Đinh La
Thăng nói không bao giờ nghĩ mình phải đứng trước tòa, đây thực sự là sự
đau xót của bị cáo và gia đình. Ông Thăng cũng nói còn những món nợ với
nhiều người.
Các bị cáo Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh và đồng phạm sẽ nói lời sau cùng trước khi tòa nghị án
Sáng
17-1, ngày làm việc thứ 10 phiên tòa xét xử vụ tham ô, cố ý làm trái
của các bị cáo Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh và 20 đồng phạm xảy ra
tại Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam (PVN), hội đồng xét xử để các bị
cáo được nói lời nói sau cùng trước khi vào nghị án. Bị cáo còn nhiều món nợ "Trước
tiên cho phép bị cáo cảm ơn chủ tọa, hội đồng xét xử đã điều hành phiên
tòa đổi mới, dân chủ, công khai, khách quan theo hướng cải cách tư pháp
và luật mới. Cảm ơn luật sư với tinh thần hiểu biết pháp luật sâu sắc
thể hiện trách nhiệm cao khi bào chữa cho bị cáo" - ông Đinh La Thăng
nói khi là người đầu tiên được hội đồng xét xử cho nói lời sau cùng
trước tòa. Bị cáo Đinh La Thăng thừa nhận mình sai, gửi lời xin lỗi đến nhiều người.
"Cách đây đúng 35 năm khi tốt nghiệp trường đại học, bị
cáo cùng bạn gái bây giờ là vợ lên công trường xây dựng sông Đà, mang
theo tuổi trẻ với khát vọng chinh phục sông Đà. Với tất cả mục
tiêu, sau 30 năm công tác, trong đó 33 năm đứng trong đội ngũ Đảng cộng
sản VN, bị cáo luôn luôn cố gắng hoàn thiện mình để hoàn thành nhiệm vụ. Hôm nay bị cáo không bao giờ nghĩ mình phải đứng trước phiên tòa, đây thực sự là sự đau xót của bị cáo và gia đình. Bị
cáo bị cáo luôn quyết liệt, dám nghĩ dám làm và chịu trách nhiệm. Bị
cáo luôn làm việc không có ngày nghỉ lễ, nghỉ tết. Câu hỏi là Tết này
anh đi công trường nào? Kể cả khi vợ bị cáo sinh 2 con gái, mà bị cáo cũng không ở nhà. Nhưng vợ của cấp dưới đẻ thì bị cáo đi thăm. Vào
năm 2010, vợ anh Giang ở nhà máy lọc dầu Dung Quất xin nghỉ để vợ sinh,
bị cáo nói cố làm rồi thăm vợ sau. Sau đó, bị cáo vào TP.HCM thăm vợ
anh Giang. Thưa HĐXX, nhờ Đảng giáo dục rèn luyện, bị cáo luôn nỗ
lực cố gắng để hoàn thành trách nhiệm của mình. Tuy nhiên ở PVN, do bị
cáo quyết liệt nên xảy ra sai phạm. Ở ngành giao thông, 5 năm giữ
cương vị người đứng đầu, bị cáo còn nợ đường cao tốc Bắc Nam, sân bay
Long Thành và đường sắt cao tốc để sáng uống cà phê Hà Nội, tối cà phê
TP.HCM Ở TP.HCM, bị cáo còn nợ người dân lời hứa đưa TP trở lại vị
trí hòn ngọc Viễn Đông. Bị cáo nợ thành phố 1 khát vọng bình an, không
cướp giật. Nợ khát vọng đưa Củ Chi thành trung tâm hành chính mới. Nợ các cháu học sinh một chương trình không bị quá tải Nợ một cháu bé, đã hứa đến thăm cháu và gia đình, mà không đến thăm được. Bị cáo còn nhiều món nợ chưa thực hiện được. Hôm
nay đứng trước tòa nói lời sau cùng và đối diện với án phạt, bị cáo cúi
đầu xin lỗi Đảng, Nhà nước, nhân dân, các thế hệ lao động dầu khí, xin
lỗi ngành giao thông, xin lỗi nhân dân TP.HCM. Tổng Bí thư Nguyễn
Phú Trọng đã nói, xử lý để hướng đến tương lai, việc xử lý tốt để người
ta khắc phục, để người ta tiến bộ trưởng thành, tự nhận ra khuyết điểm. Đây cũng chính là tư tưởng của Đảng, và thể hiện tinh thần nhân văn sâu sắc. Cố ý làm trái khi chỉ định thầu cho PVC Ông
Đinh La Thăng - nguyên Chủ tịch Hội đồng thành viên (trước đó là hội
đồng quản trị) của PVN bị VKS xác định là bị cáo đầu vụ, có vai trò
chính đối với những sai phạm xảy ra tại PVN. VKS cáo buộc ông
Thăng là người chỉ định thầu cho Tổng công ty Xây lắp dầu khí Việt Nam
(PVC) dù nhà thầu không đủ năng lực; ép ký hợp đồng xây dựng trong khi
PVC chưa đạt yêu cầu; chỉ đạo tạm ứng tiền cho nhà thầu để nhà thầu sử
dụng sai mục đích… Trong suốt những ngày diễn ra phiên tòa, ông
Đinh La Thăng đã cố gắng trình bày thật tỉ mỉ về vai trò của mình tại
PVN trong việc chỉ định PVC làm nhà thầu xây dựng dự án Nhà máy Nhiệt
điện Thái Bình 2. Ông Thăng cũng chứng minh mình luôn luôn tuân
thủ quy định của pháp luật, làm đúng chức năng, nhiệm vụ của mình được
giao theo đúng quy định về quyền hạn của Chủ tịch HĐTV của tập đoàn. Tuy
nhiên, đại diện VKS trong 1 lần luận tội, 2 lần đối đáp tại phiên tòa
thì đều cho rằng ông Thăng cùng những bị cáo khác nguyên là lãnh đạo của
PVN quanh co chối tội, trong khi các bị cáo cấp dưới thì luôn thành
khẩn khai báo và nhận tội.
Do
đó, VKS đề nghị mức án của ông Thăng nặng nhất trong số những bị cáo bị
xét xử về tội Cố ý làm trái" với mức án tới 14-15 năm tù.
TTO
- Các bị cáo Đinh La Thăng và Trịnh Xuân Thanh được dành thêm thời gian
tự bào chữa chiều nay 16-1. Sáng mai 17-1, các bị cáo sẽ nói lời sau
cùng.
Bị cáo Trịnh Xuân Thanh - nguyên chủ tịch HĐQT kiêm tổng giám đốc PVC - bị truy tố 2 tội tham ô và cố ý làm trái.
Kết luận điều tra cũng khẳng định bị cáo Thanh sau khi gây án đã bỏ trốn gây khó khăn cho cơ quan điều tra.
Tại
phiên tòa, bị cáo Trịnh Xuân Thanh cho rằng mình không có vai trò chỉ
đạo đối với việc sử dụng toàn bộ số tiền tạm ứng 1.115 tỉ đồng sai mục
đích nhưng Thanh chịu trách nhiệm của người đứng đầu tại PVC.
Đối
với tội Tham ô tài sản, dù có lời khai của các bị cáo và nhân chứng
khác cùng các chứng cứ vật chất được đưa ra tại phiên tòa nhưng bị cáo
Trịnh Xuân Thanh không thừa nhận những gì mà cáo trạng cáo buộc.
Ở
tội danh này, ông Thanh cho rằng mình có chứng cứ ngoại phạm và nghi
ngờ lời khai của các nhân chứng khác. Các luật sư bào chữa cho ông Thanh
đã đưa ra những mâu thuẫn trong lời khai của các nhân chứng, và khẳng
định ông Thanh không phạm tội tham ô.
Tuy nhiên, đến lần
đối đáp thứ 2 VKS đã không đối đáp với những quan điểm đánh giá về chứng
cứ của các luật sư mà khẳng định bằng chứng đã đủ để kết tội ông Thanh
và HĐXX sẽ xem xét và đánh giá.
Các bị cáo tại phiên tòa
Phiên tòa cải cách tư pháp
Với
mong muốn phiên xử được tiến hành liên tục, không bị gián đoạn, mọi
công tác chuẩn bị cho phiên tòa này là theo Bộ luật Tố tụng hình sự mới:
Các luật sư, đại diện các nguyên đơn dân sự, người làm chứng, người có
quyền và nghĩa vụ liên quan, các giám định viên và các điều tra viên Bộ
Công an đã tham gia điều tra vụ án, đều phải có mặt đầy đủ trong những
ngày diễn ra phiên tòa.
Thông tin từ tòa án cho biết,
việc triệu tập như vậy là để đảm bảo phiên tòa công tâm, khách quan, bất
kể khi nào luật sư, VKS hay HĐXX cần thẩm vấn, làm rõ nội dung nào,
những người liên quan đều sẵn sàng có mặt để cung cấp câu trả lời.
Trong
phiên tòa này, các giám định viên, nhân chứng nhiều lần phải trả lời
các câu hỏi của luật sư để làm rõ các hành vi vi phạm của các bị cáo.
Đó
là 2 nhân viên văn phòng tham gia lập quỹ trái phép để bị cáo Trịnh
Xuân Thanh và đồng phạm rút tiền ra chi tiêu cá nhân; là các lái xe thực
hiện việc giao số tiền được cho là tham ô cho bị cáo Trịnh Xuân Thanh.
Các
giám định viên tham gia giám định thiệt hại của vụ án cũng nhiều lần
phải trả lời các câu hỏi của luật sư về phương pháp, cách thức giám định
cũng như cách tính thiệt hại để ra được con số 119 tỉ đồng.
Điều
tra viên của Bộ Công an tham gia điều tra vụ án cũng có mặt tại tòa để
trả lời về quy trình tố tụng trong giai đoạn điều tra.
Dành nhiều thời gian cho tranh luận
Đến
hôm nay 17-1, phiên tòa đã đi được 90% chặng đường, chỉ còn chờ HĐXX
tuyên án. Một phiên tòa có 2 tội danh, mỗi tội danh liên quan đến hàng
chục bị cáo, nhưng đã có thể kết thúc sớm là bởi HĐXX đã làm việc nghiệm
túc từ 8h sáng đến sau 18h tối mỗi ngày.
Tuy đẩy nhanh
tiến độ nhưng tất cả các vấn đề luật sư muốn xét hỏi, thẩm vấn, làm rõ…
đều được HĐXX tạo điều kiện. Ngay cả việc bào chữa cho các bị cáo, các
luật sư cũng được dành thời gian thoải mái để trình bày, phân tích và
cung cấp các tài liệu bằng chứng…
Đây cũng là phiên tòa
đầu tiên áp dụng Bộ luật Tố tụng hình sự mới, các luật sư được quyền thu
thập bằng chứng và cung cấp các bằng chứng tại phiên tòa để bảo vệ cho
thân chủ của mình.
Mức án 14 – 15 năm đối với Đinh La Thăng là nhẹ, vừa hay nặng?
Bị
cáo Đinh La Thăng rời khỏi toà sau ngày xét xử thứ 4 với nụ cười rất
tươi, sau khi đại diện VKSND Hà Nội đề nghị mức án 14-15 năm tù.
Ảnh: Cafef
Thiền Lâm Vietnam – Cali Today news – Không khí ban đầu sau
khi Viện Kiểm sát tối cao đề nghị mức án 14 – 15 năm đối với cựu ủy viên
bộ chính trị Đinh La Thăng là nhiều quan chức bị bất ngờ, có người còn
choáng váng và nói “nghe mà xây xẩm cả mặt mày”. Một cựu quan chức ở Sài Gòn tỏ vẻ bàng hoàng: “Mới ngày nào gặp ông
Thăng ở đám cưới, cụng ly chúc tụng nhau ào ào. Vậy mà giờ này đã thấy ở
trong tù. Thời buổi này không biết đường nào mà tính. Trước người ta
nói khôn cũng chết, dại cũng chết, chỉ biết mới sống. Còn bây giờ thì
biết nhiều quá cũng chết…”. Trước đó, ngay cả một số luật sư quen bào chữa cho những quan chức
dính án cũng cho rằng Tổng bí thư Trọng sẽ “giơ cao đánh khẽ”, vì dù gì
Đinh La Thăng cũng từng là một ủy viên bộ chính trị và do đó ông Trọng
phải giữ được thể diện cho tổ chức siêu bộ này. Một yếu tố khác để làm căn cứ khi dự đoán mức án đối với Đinh La
Thăng là vụ án Năm Cam vào năm 1995. Tại vụ án tuy thể hiện băng nhóm xã
hội đen nhưng lại mang tính tài phiệt và can thiệp thẳng vào hệ thống
chính trị gây chấn động này, khá nhiều quan chức đã bị “dính sâu”. Tuy
nhiên, mức án cao nhất về tội nhận hối lộ của gia đình Năm Cam cũng chỉ
là 10 năm tù đối với Trần Mai Hạnh – Phó chủ tịch kiêm tổng thư ký Hội
Nhà báo Việt nam, 6 năm tù đối với Phạm Sĩ Chiến – Phó viện trưởng Viện
Kiểm sát nhân dân tối cao, 4 năm tù đối với Bùi Quốc Huy – Giám đốc Công
an TP.HCM… So với tội trạng rất rõ ràng của những quan chức trong vụ án Năm Cam,
tội “cố ý làm trái…” của Đinh La Thăng được cho là nhẹ hơn. Hơn nữa,
“vụ án tham ô, cố ý làm trái gây thiệt hại 119 tỉ đồng cho Tập đoàn dầu
khí PVN” mà Hội đồng xét xử dùng để quy tội cho Đinh La Thăng và Trịnh
Xuân Thanh đã khiến nhiều dư luận ngạc nhiên vì tính thiếu thuyết phục
của con số 119 tỷ đồng này. Một trong những luật sư bào chữa cho vụ án
Đinh La Thăng và Trịnh Xuân Thanh là Nguyễn Văn Quynh đã cho rằng con số
119 tỷ đồng đó chỉ là “lãi suất tưởng tượng”, hàm ý Hội đồng xét xử
cũng “tưởng tượng” là tội trạng của Thăng và Thanh. Đó đây trên các diễn đàn mạng xã hội, người ta đã nói đến khái niệm
“quan oan” đối với Đinh La Thăng và Trịnh Xuân Thanh, sau phần đề nghị
mức án 14 – 15 năm đối với Đinh La Thăng và án chung thân đối với Trịnh
Xuân Thanh. Cho dù ai cũng biết tỏng là Thăng và Thanh rất có thể đã “ăn
đậm” ở nhiều vụ khác. Bị
cáo Đinh La Thăng rời khỏi toà sau ngày xét xử thứ 4 với nụ cười rất
tươi, sau khi đại diện VKSND Hà Nội đề nghị mức án 14-15 năm tù.
Ảnh: CafefNhưng vào lúc này, bất kể dư luận và phản ứng ra sao, có vẻ tình hình
kết án đối với Đinh La Thăng và Trịnh Xuân Thanh sẽ khó mà thay đổi. Phía sau các mức án mà Viện Kiểm sát tối cao nêu ra, ai cũng biết đó
là “chỉ đạo án” từ cấp Bộ Chính trị, đặc biệt từ Tổng bí thư Trọng. Với các mức án chỉ đạo trên, một sự thật là ông Trọng đã không chỉ
phá vỡ tiền lệ “ủy viên bộ chính trị không thể bị khởi tố và tống giam”,
mà còn phá vỡ luôn tiền lệ “quan chức ccao cấp không thể bị xử án nặng”
trước đây. Chỉ với tội “cố ý làm trái…” mà Đinh La Thăng đã bị đến 14 –
15 năm tù, thử hỏi nếu quan chức nhận hối lộ và tham ô thì thời gian
“bóc lịch” sẽ khủng khiếp đến thế nào! Cũng rõ là Tổng bí thư Trọng đã như thể “lột xác” kể từ tháng Mười
Một năm 2017, đặc biệt sau cuộc gặp với Tập Cận Bình của Trung Quốc vào
ngày 12/11/2017. Gần một tháng sau cuộc gặp vừa lộ diện vừa cực kỳ bí
mật đó, cựu ủy viên bộ chính trị Đinh La Thăng đã bị còng tay. Và đúng
hai tháng sau cuộc gặp đó, Đinh La Thăng đã phải đối diện với một mức án
nặng chưa từng có đối với một quan chức cấp cao. “Quy trình” đối với Đinh La Thăng lại như rập khuôn cách thức mà Tập
Cận Bình đã xử Bạc Hy Lai – ủy viên bộ chính trị kiêm bí thư Trùng Khánh
– vào năm 2012 và 2013. Trước đó, Bạc Hy Lai đã trở thành một ngôi sao
chính trị trên chính trường Trung Quốc. Bạc Hy Lai đã bị cách chức, sau đó bị khởi tố và bắt giam, cuối cùng đã phải nhận án chung thân. Còn sắp tới, Đinh La Thăng còn phải kinh qua ít nhất một vụ án nữa:
vụ 800 tỷ đồng của PVN gửi vào Ngân hàng Đại Dương của Hà Văn Thắm mà số
tiền này đã không cánh mà bay. Khả năng phiên tòa xử vụ án này sẽ được
mở ngay sau vụ 119 tỷ đồng. Nếu bị phát hiện có tham nhũng đối với số
tiền 800 tỷ đồng trên, Đinh La Thăng sẽ có thể phải nhận một mức án nặng
hơn cả 14- 15 năm của tội “cố ý làm trái…”, để cộng dồn hai mức án này
thì tổng mức án sẽ khó mà dưới 30 năm tù, thậm chí Đinh La Thăng còn có
thể phải nhận án chung thân như Bạc Hy Lai.
Tuesday, 9 January 2018
PHIÊN TÒA VƯỢT BIÊN GIỚI
Hà Minh Thảo
Ngày 27.12.2017, thẩm quyền Tư pháp Hà Nội loan báo sẽ xét xử vụ án Đinh
La Thăng và Trịnh Xuân Thanh cùng 20 nghi can khác thuộc Tổng Công ty
Cổ phần Xây lắp Dầu khí Việt Nam (PVN) vào ngày 08.01.2018. Phiên tòa dự
trù kéo dài hai tuần giữa lúc chính quyền
cộng sản do Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng lãnh đạo đang mở rộng chiến
dịch bài trừ nạn tham nhũng. Ðây là phiên tòa sơ thẩm xử vụ án tham
nhũng làm thất thoát ngân quỹ tổng cộng 5,2 triệu mỹ kim.
I./ PHIÊN TÒA XỬ THAM NHŨNG GỘC…
Trong phiên xử này, Tòa án nhân dân Hà Nội sẽ tiến hành xét xử vụ án ‘cố
ý làm trái qui định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm
trọng’ và ‘tham ô tài sản’ theo các điều 165 và 278 Bộ Luật Hình sự, sau
khi Viện Kiểm sát Tối cao hoàn tất cáo trạng
truy tố đồng chí Đinh La Thăng, cựu Chủ tịch Hội đồng Thành viên Tập
đoàn Dầu khí quốc gia Việt Nam (PVN), và cựu đảng viên Trịnh Xuân Thanh,
cựu Chủ tịch Hội đồng quản trị Tổng Công ty Cổ phần Xây lắp Dầu khí
Việt Nam (PVC), cùng các tòng phạm khác hôm 26.12.2017.
Trường hợp ông này thêm gia trọng vì trước khi rời đảng, hắn đã hài tội
Ðảng trưởng Nguyễn Phú Trọng, kẻ nắm quyền sinh sát đồng bào Việt chúng
ta. Sau đó, y đã trốn sang Cộng hòa Liên bang Ðức, rồi tự trở về đầu
thú, như lời Việt cộng nói, nhưng dư luận trong
ngoài nước chỉ nghe theo thẩm quyền Ðức cho rằng ‘Thanh đã bị bắt cóc’.
A. Phiên tòa diễn ra trong hoàn cảnh nào ?
1. Chế độ cộng sản : cơ chế gây nên tham nhũng.
Thời gian gần đây, truyền thông và kể cả các quan chức Ðỏ đã nhiều lần
nhắc đến tham nhũng như một 'quốc nạn'. Việt cộng đang được xếp thứ 113
trong số 176 nước về chỉ số tham nhũng, cao hơn Thái Lan, Phi Luật Tân,
và Myanmar (Tổ chức Minh bạch Quốc tế năm
2016).
Ngày 05.10.2017, tại Tòa án Hà Nội, khi bị cáo Châu Thị Thu Nga và luật
sư Hoàng Văn Hướng, đề cập đến số tiền 1,5 triệu mỹ kim (khoảng 30 tỉ
đồng) mà bà Nga đã khai là dùng để ‘chạy’ chức đại biểu Quốc hội cho bà
Nguyễn Thị Kim Ngân, Chủ tịch cơ quan này.
Thật đúng ‘quy trình’ kiểm duyệt, máy truyền hình từ Phòng xử sang
Phòng báo chí bị mất tiếng… Tại sao không làm rõ vấn đề bằng đưa vấn đề
ra ánh sáng : Hành pháp điều tra, Tư pháp xét xử theo luật do Lập pháp
qui định.
Hơn 20 vụ đại án tham nhũng được nêu lên, hơn 30 đồng chí cao cấp bị
khởi tố, tạm giam chờ ngày trả lời trước vành móng ngựa. Các bản án từ
tử hình trở xuống đều được dự kiến và loan truyền. Phải chăng đó là một
hình thức tham nhũng khác, nếu tội nhân hay gia
đình thấm nhuần ‘thủ tục đầu tiên’ phổ biến trong chế độ. Tại Tòa án
nhân dân, tranh tụng giữa quan tòa và luật sư chỉ là hình thức, chiếu
lệ. Luật thì có cả một rừng, nhưng người ta thích xài luật rừng rút từ
túi ra.
Tuy nhiên, cướp chính quyền từ năm 1945, đảng rất kinh nghiệm và khéo
léo. Tại Hội nghị Trung ương 6 được khai mạc ngày 04.10.2017, Tổng bí
thư Nguyễn Phú Trọng đã không có một thông tin chính thức nào về ‘đôi hổ
Đinh La Thăng và Nguyễn Văn Bình’ như đã dự
báo trước. Ngày nay, số phận Ðinh La Thăng đã được an bài… Nguyễn Văn
Bình và các quan tham cùng phe sắp trở thành những ‘khúc củi’ để đưa vào
lò đốt của Tổng bí thư. Dứt khoát và hợp lý nhất, chủ lò phải là một
đồng chí được ví như Hoa Sen :
‘Trong đầm không gì đẹp bằng sen,
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng,
Nhị vàng bông trắng lá xanh,
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn’.
Chế độ XHCN (có người đọc là ‘xạo hết chổ nói’ chỉ là một cơ chế độc
đoán, đạo đức giả đã tạo điều kiện cho tham nhũng phát triển. Cấp trên
không làm gương cho cấp dưới vì chúng muốn cấp dưới biết cần có quà biếu
cho chúng. Do đó, toàn đảng nẩy nở lý tưởng
‘không tham nhũng là dại, hãy tham gia phe nhóm để ăn chia, bảo vệ che
chở nhau, khiến tham nhũng trở thành quốc nạn, đụt khoét ngân sách, đua
đòi lối sống buông thả, ăn chơi, hưởng lạc với ‘bồ nhí nam nữ’, cướp nhà
cửa, biệt thự đồng bào’.
2. Lò đốt củi tham nhũng.
Ngày 31.07.2017, qua các báo quốc doanh, Bộ Công an công bố ‘củi khô’
Trịnh Xuân Thanh đã tự về nước để đầu thú Cơ quan An ninh điều tra, sau
gần một năm trốn lệnh truy nã khắp nước và quốc tế. Cùng ngày, tại trụ
sở Trung ương Ðảng, Ban Chỉ đạo Trung ương Phòng
chống tham nhũng, phiên họp thứ 12, ông Nguyễn Phú Trọng, trong niềm hy
vọng nhờ những lời khai của Trịnh Xuân Thanh để diệt tham nhũng, đã đề
cao ‘Cái lò đã nóng lên rồi thì củi tươi vào đây cũng phải cháy’: « Củi
khô, củi vừa vừa cháy trước, rồi cả lò nóng
lên, tất cả các cơ quan vào cuộc, có ai đứng ngoài đâu. Và không thể
đứng ngoài được. Cá nhân nào muốn không làm cũng không thể được, thế mới
là thành công ».
Sau một thời gian lình xình, như đánh trống bỏ dùi, gần như nguội lạnh,
trong thời gian trước sau Hội nghị Trung ương 6, Tư lịnh chống tham
nhũng đã lên gân, vung tay bảo kiếm, để tóm Ðinh La Thăng vào ‘kho củi’
với Trịnh Xuân Thanh để, ngày 08.01.2018, hành
động ‘cho tất cả củi khô lẫn củi tươi vào lò đã nóng cho thiêu cháy
hết’, với phương châm ‘tích cực, khẩn trương, triệt để, theo đúng pháp
luật’.
Trong đêm bước sang năm mới 2018, tại thành phố các nước, người dân
cùng du khách quên đi thời sự chính trị, để thưởng thức pháo bông, vui
chơi và ăn uống thoải mái, nhưng tại Hà Nội, việc đốt lò đã bắt đầu
với những khúc củi ‘tép riu’ địa phương. Các
khúc củi được đốt trong một cái lò đặc biệt, sáng chế bởi Bác Trọng để
‘ta đốt ta’. Lửa lập lòe cháy, đốt cháy củi phát ra những tiếng nổ
được tạm thay thế pháo bông đón giao thừa dương lịch... Vì là lò đốt đặc
biệt, nên cần phải có loại ‘siêu củi’ mà người
dân có thể tìm thấy khắp nơi trong rừng xã hội chủ nghĩa, thiên đàng
cộng sản.
3. Những khúc củi đầu tiên.
Do đảng viên có nhiều thứ : thứ thuộc Trung ương kể cả đã là thành viên
Bộ Chính trị ; loại hai thưộc Ðịa phương và, vào giờ chót, có thể nói
đến ‘củi Quốc tế’, vừa bị bắt giải về Hà Nội hôm 04.01.2018 từ Tân Gia
Ba.
- Củi Trung ương Ðinh La Thăng.
Ðây là cựu Ủy viên Bộ Chính trị đầu tiên bị đề nghị truy tố trong nhiều
thập niên qua. Trước đây, Hoàng Văn Hoan, cựu ủy viên Bộ Chính trị và
cựu Phó Chủ tịch Quốc hội, đã bị kết án tử hình vắng mặt về tội phản bội
sau khi đào thoát sang Trung cộng. Thật nực
cười cho chế độ cộng sản, ngày nay, ‘theo Trung cộng là điều kiện ắt có
và đủ để ‘làm lớn’. Bản cáo trạng của Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao
cáo buộc ông Thăng phạm tội ‘cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản
lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng’ trong
vụ án xảy ra tại PVN và PVC. Khung hình phạt dự trù cao nhất là 20 năm
tù.
Về việc biện hộ, ông Thăng nhờ bốn luật sư và ông Thanh trao quyền này
cho bảy luật sư bào chữa... Luật sư Nguyễn Huy Thiệp, biện hộ cho ông
Thăng nói với báo Pháp Luật là ông đã ba lần dự cung với thân chủ mình
và cho biết quan điểm ông Thăng là ‘sai đến đâu,
ông sẽ nhận trách nhiệm đến đấy, cái gì không sai thì cần xem xét cho
ông ấy… ông xin tha tội cho những người đã thi hành lệnh ‘sai’ của ông,
nhưng dứt khoát không xin tha cho những ai ‘chiếm đoạt, dù chỉ một
đồng’.
- Củi Ðịa phương Trịnh Xuân Thanh.
Ông Thanh là cấp dưới thân tín của ông Thăng phạm hai tội: ‘Cố ý làm
trái qui định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng’
và ‘Tham ô tài sản’ với khung hình phạt tổng cộng có thể là án tử hình.
- Củi Quốc tế Phan Văn Anh Vũ.
Ðây là một sĩ quan cấp tá công an tính báo Tổng cục 5, đội lốt đại gia
địa ốc kinh doanh bằng đe dọa các đối tác trong các cuộc đấu giá, mua
bán tại Ðà Nẵng, có tiếng là Mafia. Khoe rằng mình có hồ sơ mật về ‘mật
vụ Việt bắt có Trịnh Xuân Thanh tại Ðức’. Chạy
đến Singapore, ông tìm cách xin tị nạn tại Ðức. Do mang hai hộ chiếu
với tên khác nhau, nhà chức trách nơi này bắt, trục xuất và trao cho
Việt cộng ngày 04.01.2018. Ngày 22.12.2017, Công an Việt cộng đã phát
lệnh truy nã ông Vũ, rồi khởi tố về tội ‘cố ý làm
lộ tài liệu bí mật nhà nước’. Quyết định trao Vũ Nhôm về nước mang tính
cách chính trị hơn là pháp lý. Thêm một nước nữa dính líu vào trò chơi
vĩ đại ‘Ðốt Lò’ diệt trừ tham nhũng.
II./ …. VƯỢT BIÊN GIỚI.
A. Câu chuyện bắt cóc Trịnh Xuân Thanh.
Ngày 23.07.2017, ông Thanh cùng một nữ cán bộ Bộ Công thương (tình nhân
hay cò mòi ?) đã bị mật vụ Việt võ trang khống chế bắt cóc tại công viên
Tiergarten, cưởng chế ra đường, đưa lên một chiếc xe đợi sẵn, mang bảng
số Cộng hòa Séc. Nhờ chiếc xe này có gắn
GPS ghi lại hành trình của xe đã giúp nhà cầm quyền Cộng hòa Liên bang
Ðức tiến hành cuộc điều tra một cách chính xác. Tuy nhiên, giới chức
Ngoại giao và cảnh sát Ðức đã kín tiếng để chờ cộng đảng Hà Nội lên
tiếng trước bằng bịa đặt ra sao. Ðúng vậy, ngày
30.07.2017, những tin ‘Trịnh Xuân Thanh đầu thú’ được loan truyền,
nhưng Tướng công an Tô Lâm, Bộ trưởng Công an, vẫn nói ‘Ðến giờ tôi vẫn
chưa có thông tin gì’. Ngày 31.07.2017, Trịnh Xuân Thanh bất thần đến
phòng trực Ban Hình sự của Bộ Công an để ‘đầu thú’.
Như tại các quốc gia độc lập, tôn trọng luật pháp và bảo vệ chủ quyền
quốc gia khác, việc mang theo vũ khí xâm nhập lãnh thổ Đức để bắt cóc
người sẽ ảnh hưởng nặng nề đến quan hệ ngoại giao Ðức-Việt. Ngày
02.08.2017, bộ Ngoại giao Liên bang Đức ra thông cáo
báo chí buộc Việt Nam vi phạm nghiêm trọng pháp luật Đức và luật quốc
tế khi cho những người võ trang bắt cóc ông Thanh, một người đã xin tị
nạn tại Đức và đang được xem xét. Hôm sau, ‘con két Thu Hằng’ cất tiếng :
‘Liên quan đến phát biểu của Người phát ngôn
Bộ Ngoại giao Đức xung quanh vụ việc Trịnh Xuân Thanh, tôi lấy làm tiếc
về phát biểu của vị này ngày 2-8... Tôi hiểu vụ việc Trịnh Xuân Thanh
được rất nhiều người quan tâm...’.
Thời gian trôi đi, Chính phủ Ðức cũng chỉ có những cử chỉ nhè nhẹ đối
với Việt cộng với lý do để giúp đỡ người Việt đau khổ trong nước. Ðó chỉ
là ngụy biện mà thôi vì, không lẽ quý Lãnh đạo anh minh thế giới không
biết ‘Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt’ không do
Người Dân bầu lên và nhà nước tham nhũng này đã lấy tiền viện trợ đi
mua nhà ở ngoại quốc, nhất là tại Hoa Kỳ.
Gần đây, theo kết quả điều tra của mình, giới thẩm quyền Ðức đã biết
‘Toàn bộ việc lên kế hoạch và thực hiện bắt cóc ông Trịnh Xuân Thanh do
Trung tướng Ðường Minh Hưng, Phó Tổng cục trưởng Cục an ninh, Bộ Công an
chỉ đạo, với sự cộng tác của Sứ quán Việt.
Ðương sự đã có mặt tại hiện trường Berlin từ ngày 16.07.2017. Nhiều
quốc gia trên thế giới đã và vẫn viện trợ, hợp tác và đào tạo mật vụ cho
Bộ Công an để chống khủng bố. Nhưng, giờ đây, chính cơ quan được cho
tiền này, quay ra khủng bố ngay trên nước Ðức
và đánh đập đồng bào trong và ngoài nước.
Ngày 20.12.2017, nhân viên Sứ quán Ðức có cho đài VOA (Tiếng nói Mỹ
quốc) biết họ dự định sẽ ‘quan sát’ phiên tòa xử Trịnh Xuân Thanh. Lúc
20 giờ ngày 04.01.2018, bà Petra Schlagenhauf, luật sư người Ðức của ông
Thanh thụ lý hồ sơ xin tị nạn ở đó, đã bị ‘cấm
vào Việt Nam’ và phải đáp phi cơ lại Bangkok ngay. Sáng sớm ngày
05.01.2018, từ Thái Lan, bà luật sư này gởi một email cho VOA cho biết
bà đang chờ chuyến bay về Berlin và nói ‘Họ không cho tôi biết lý do vì
sao nhưng tôi có nghe thấy họ nói với nhau rằng
tôi là ‘luật sư của ông Thanh’… ‘Đại sứ Đức đã nói chuyện về trường hợp
của tôi với phía Việt Nam nhưng không có kết quả’. Dĩ nhiên, một lần
nữa, Việt Nam XHCN, từng là thành viên Hội đồng Bảo an Liên hiệp quốc,
dùng bàn tay sắt với một một quốc gia Ðức từng
cho chúng tiền, nhưng những viện trợ quốc tế này không đến tay đồng bào
nghèo Việt Nam đâu!. Cuối cùng, VOA, trong Bản tin ngày 05.01.2018, cho
biết ‘không thể liên lạc ngay lập tức với Sứ quán Ðức ở Hà Nội để biết
thêm chi tiết về vụ việc’.
Theo tin Thoibao.de, tại Berlin hôm 05.01.2018, đáp trả thái độ của Việt
Nam, Bộ Ngoại giao Đức đã triệu tập Đại sứ Việt Nam tại Đức Đoàn Xuân
Hưng đến để trao đổi về các vấn đề liên quan đến phiên tòa xét xử ông
Trịnh Xuân Thanh và yêu cầu giải thích lý do
Việt Nam từ chối cho luật sư Petra Schlagenhauf nhập cảnh ngày
04.01.2018 tại sân bay Nội Bài.
B. Hành động giữa Hành pháp và Lập pháp đối với Việt Nam thật khác nhau.
Tại Liên hiệp Âu châu, Dân biểu Nghị viên Tổ chức Quốc tế này đã biểu
quyết khá nhiều các Nghị quyết (Résolutions, không có hiệu lực cưỡng
hành). Nghị quyết gần đây được thông qua ngày 14.12.2017 bởi đa số tuyệt
đối (100% số phiếu bầu), bao gồm năm chính đảng
lớn từ cực hữu đến cực tả. Không một dân biểu nào bênh vực chế độ cộng
sản Việt mà tất cả đều lên án sự vi phạm nhân quyền của chúng qua các
trường hợp tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Hóa và Mẹ Nấm Nguyễn Thị Như
Quỳnh. Hơn thế nữa, vị Phó Chủ tịch tuyên bố rất
bất mãn khi giới ngoại giao Việt cộng gởi thơ can thiệp tiến trình nghị
luận của cơ quan Lập pháp dân cử này. Trong khi đó, các viên chức Hành
pháp đến Việt Nam có mời những công dân can đảm Việt đến gặp, nhưng khi
họ bị công an, côn đồ chận, đánh đập, bắt
bớ thì các Vị hành pháp này im tiếng.
C. Một kinh nghiệm.
Cá nhân chúng tôi đã dự cuộc Hội luận với đề tài ‘Ðông Nam Á, nơi Dân
chủ bị khước từ và Tự do bị thãm sát : Tình hình ở Miến điện, Lào và
Việt Nam’ diễn ra trong hai ngày 16 và 17.09.2002 tại Nghị viện Âu châu
(Brussels – Bỉ quốc) do đảng Cấp tiến Liên quốc,
khối Dân chủ Tự do Nghị viện Âu châu và Diễn đàn Dân chủ Á châu kết hợp
tổ chức.
Buổi chiều ngày thứ nhất, một bất ngờ thích thú khi Hội luận được tiếp
đón bà dân biểu Patricia McKenna, đảng Xanh, Phó trưởng phái đoàn Nghị
viện Âu châu đến Việt Nam để gặp Hòa Thượng Thích quảng Ðộ và Linh mục
Nguyễn văn Lý, vừa từ Việt Nam và Cam bốt về
tới Brussels. Bà cho biết là Phái đoàn đã gặp phải một bức tường gạch
cao của nhà cầm quyền Việt Nam dựng lên, nên mỗi khi chúng tôi nêu vấn
đề tự do tôn giáo và tự do chánh trị, hoặc khi nhắc đến những cá nhân
đang bị cầm tù hay quản chế. Phía Hà nội không
chịu công nhận sự việc những vị lãnh đạo các tôn giáo nầy đang bị tù
đày vì lý do tín ngưõng của họ.
Ðây là lần đầu tiên tôi đến Việt Nam, tôi cảm nhận một sự bưng bít, một
xã hội bị kiềm chế, người dân không có quyền lập các tổ chức phi chánh
phủ dưới bất cứ hình thức nào và những tổ chức phi chánh phủ mà chúng
tôi gặp đều là những tổ chức quốc tế mà quyền
lên tiếng cũng bị hạn chế, nên sự tiếp xúc bị giới hạn, nếu không, họ
bị mời ra khỏi nước Việt. Sự kiện không có tự do truyền thông đại chúng,
nên chúng tôi không thể tiếp xúc với báo chí.
Tôi chưa từng chứng kiến một quốc gia nào như thế. Cam bốt, với bao
nhiêu vấn đề, nhưng ít nhất đối lập cũng được cho phép hiện hữu. Trái
lại ở Việt Nam, chẳng có một không gian nào cho bất cứ tư tưởng chánh
trị nào, hiệp hội công dân nào và, trên hết, không
có báo chí. Thật là nan giải.
Một bà đại biểu Quốc hội Việt Nam hỏi tôi khi bà xin đi gặp tù nhân Việt
ở Âu châu, bà cũng không được phép gặp. Tôi yêu cầu bà cho biết chính
xác nơi nào thì bà không đềø cập tới nữa. Sau đó. Tôi được biêát bà nầy
vừa cầm đầu phái đoàn Việt Nam và vị nầy chẳng
ai khác hơn là Ðại sứ Việt Nam tại Brussels.
Hà Minh Thảo
Trước
hết, việc ông Thăng bị bắt và sẽ bị xử là chuyện không có gì bất ngờ,
chuyện «tất yếu», chuyện tiếp theo những chuyện đã kể, màn thứ hai của
vở diễn Dầu khí Việt Nam và có thể còn tiếp dài nữa, nếu giữa chừng
không xảy ra cái biến cố cũng rất quan trọng và rất «tất yếu»khác.
Việc xảy ra chậm hơn dự liệu chỉ chứng tỏ tính phức tạp của vụ việc.
Nếu có gì khác thì đó là cách tổ chức thực hiện, vì thực hiện như thế nào phản ánh tâm và thế của ta&sc giả của nó.
“Công kỳ vô bị, xuất kỳ bất ý”
17h19,
ngày 8/12/2017, báo Vnexpress.net, tờ báo đầu tiên đưa tin Quốc hội họp
bất thường bãi miễn tư cách đại biểu của ông Đinh La Thăng, Bộ chính
trị đình chỉ sinh hoạt đảng và sinh hoạt cấp uỷ trung ương. Ngay sau đó,
Bộ Công An phát lệnh khởi tố bắt tạm giam.
18H45,
xe 7 chỗ biển xanh của cảnh sát xuất hiện, đi thẳng vào sảnh chung cư
khu đô thị Sông Đà, nơi ở của gia đình ông Đinh La Thăng. 30 phút sau,
cổng vào khu vực sân chung cư đóng hoàn toàn, đèn tắt, chỉ còn công an
là những bóng người xuất hiện tại khu vực. Lệnh bắt tạm giam và khám xét
tại gia đã được thực hiện chỉ sau quyết định của Quốc hội và lệnh của
bộ Công an không quá một giờ. Khám và bắt kết thúc vào lúc 20h30, trong
cùng ngày 8/12.
Tất cả mọi con bài cùng lật một lúc. Thấy con bài cũng là lúc hai tay đã lọt trong tròng khoá số 8. Nhanh không kịp thở.
Nhanh và bất ngờ vì : Mọi việc đã được lên kế hoạch từ trước.
– Ngày 8/12 là một ngày cuối tuần, khi mọi quan tâm được dành cho gia đình.
–
Ông Trọng biến mất từ sau cuộc gặp mặt cử tri ngày 29/11. Râm ran tin
đồn ông bị truỵ tim, đột quỵ, phải đi Singapore chữa bệnh.(Không biết
ai, hay chính ông phóng ra cái tin nhảm đó). Đó là khoảng lặng trước cơn
bão, hay là bước thu mình trước khi vồ mồi của mãnh thú. Ông xuất hiện
trở lại ngày 8/12, chính là ngày phát nổ và kết thúc mọi chuyện, chỉ
trong nửa buổi chiều.
–
Ngày 07/12, tức là trước giờ G một ngày, ông Trần Quốc Vượng ký ban
hành Quy định khai trừ ra khỏi đảng mọi hành vi tiêu cực và liên hệ với
tiêu cực. Có tất cả trong cái quy định không mới mà rất mới này. Nó là
lưỡi gươm Damocles, nó cách ly, nó cô lập đối tượng, nó tập hợp, và kêu
gọi đầu hàng v.v…
–
10h sáng ngày 8/12, Bộ chính trị triệu tập nghe báo cáo của 5 đoàn kiểm
tra của Bộ chính trị về công tác cán bộ do tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng
chủ trì. Không một uỷ viên Bộ chính trị nào được phép vắng mặt. Nhưng
vắng mặt một người: Trần Quốc Vượng. Không tìm thấy ông trên những bức
ảnh chụp hội nghị.
–
Đầu giờ chiều ngày 8/12, Thường vụ Quốc Hội họp phiên bất thường ra
quyết định bãi miễn tư cách đại biểu, tước quyền bất khả xâm phạm thân
thể và quyền miễn trừ khởi tố bắt giam của ông Đinh La Thăng.
–
Cùng lúc đó, tại văn phòng Ban bí thư trung ương đảng, ông Phạm Minh
Chính, trưởng Ban Tổ chức Trung ương ký quyết định đình chỉ sinh hoạt
đảng và sinh hoạt cấp uỷ của ông Đinh La Thăng. Việc này có nghĩa là
đình chỉ tư cách đảng viên của ông Thăng trước khi thủ tục khai trừ được
thực hiện tại chi bộ.
–
Cũng trong cùng buổi chiều ngày 8/12, ông Quang (bị phải) triệu tập
phiên thứ hai Hội đồng Quốc phòng và An ninh quốc gia. Cuộc họp này buộc
phải có mặt tất cả năm vị quyền lực tối cao quan hệ tới an ninh quốc
gia và ổn định của chế độ: ông Quang, Chủ tịch nước, Tổng tư lệnh quân
đội; Ông Nguyễn Xuân Phúc, Thủ tướng; bà Nguyễn Thị Kim ngân, chủ tịch
Quốc hội; ông Ngô Xuân Lịch Bộ trưởng Quốc phòng, ông Tô Lâm, Bộ trưởng
Công an, ông Phạm Bình Minh Bộ trưởng Ngoại giao. Cùng có mặt với 5 vị
đứng đầu này là toàn bộ trưởng ngành, trưởng các đầu mối của hệ thống An
ninh quốc gia. Phủ chủ tịch đã trở thành một trại tạm giam, ít nhất
trong phạm vi nửa ngày 8/12. Vô hiệu hoá mọi khả năng tạo ra nguy cơ.
–
Cuối cùng là lệnh bắt giam và khám xét tại nhà của nguyên uỷ viên bộ
chính trị, cựu Chủ tịch Hội đồng thành viên của Tập đoàn Dầu khí quốc
gia Việt Nam, nguyên Bộ trưởng giao thông vận tải, nguyên bí thư thành
uỷ Sài Gòn Đinh La Thăng. Việc chuẩn bị hàng năm, lên kế hoạch hàng
tháng, nhưng thực hiện và hoàn thành trong chưa đầy một tiếng. Đó là tóm
tắt nghệ thuật chiến tranh nhân dân, nghệ thuật quân sự của Việt Nam.
Việc dụng mưu, và nhất là mưu hiểm cho thấy tâm trạng thiếu tự tin và tình thế không chắc chắn của các đạo diễn.
Trịnh Xuân Thanh, viên đá khoá vòm
Giữa năm 2016, từ một sơ suất do chủ quan của lãnh đạo bộ Công an,Trịnh Xuân Thanh đã tẩu thoát ra nước ngoài. Ngày15/9/2016, toàn
bộ hệ thống bộ xậu của Thanh trong Tổng công ty xây lắp dầu khí PVC, bị
bắt hết: Vũ Đức Thuận, Tổng giám đốc, nhân vật thứ hai, Nguyễn Mạnh
Tiến, Phó tổng Giám đốc 1; Trương Quốc Dũng, Phó tổng Giám đốc 2; Phạm Tiến Đạt, Kế toán trưởng. Tuy
nhiên, đây chỉ là cấp thừa hành. Vũ Đức Thuận và đồng bọn, mặc dù biết
và nắm bắt được hết mọi chi tiết diễn biến các vụ việc, và đã khai hết,
nhưng không chịu trách nhiệm. Người chủ trương, người trực tiếp giao
nhiệm vụ cho họ là Trịnh Xuân Thanh. Và tất nhiên, họ biết, ngay cả Trịnh Xuân Thanh cũng chỉ là cấp thực hiện, nhưng là người nhận trực tiếp.
Chuyện
phải hiểu thế này: giá dầu thế giới trượt từ 50 đôla lên xấp xỉ 145
đôla một thùng những năm từ 2006-2011, mỗi năm Việt Nam xuất bán khoảng
20 triệu tấn, tiền lãi ngoài hạch toán lên tới 7-9 tỷ đôla. Số tiền này
nằm tại Tài khoản của Tập đoàn Dầu khí. Nếu báo lãi ngoài hạch toán, tức
là lãi không do tác động của sản xuất hay quản lý, Tập đoàn dầu khí
buộc phải nộp hết về cho ngân sách. Nhà nước có thể giàu có hơn, nhưng cá nhân chẳng ai được gì. Bằng kỹ thuật sổ sách kế toán, có thể làm biến mất các con số lãi một cách không khó khăn, vì không xuất hiện chi phí. Người phát hiện ra số tiền này là ông Vũ Huy Hoàng, nguyên Bộ trưởng bộ Công thương, cơ quan chủ quản của Tập đoàn dầu khí. Thích hợp nhất cho công việc này là người phải từng là kế toán trưởng một công ty lớn và vừa phải là một tổng giám đốc tinh thông luồng lạch quy trình của sản xuất và vòng khép kín của đồng tiền. Không
ai có thể thích hợp hơn Đinh La Thăng, từng 5 năm, 1989-1994, kế toán
trưởng Tổng công ty Sông Đà, Tổng công ty lớn nhất quốc gia, rồi sau
đó, từ 1999 tới 2003, lần lượt kinh qua từ Phó tổng giám đốc, Tổng Giám đốc cho tới 2002 thì vừa
là Bí thư đảng uỷ, Chủ tịch Hội đồng quản trị Tổng công ty Sông Đà, vừa
làm phó chủ tịch Hội Kế toán ngành Xây dựng, vừa làm uỷ viên trung ương
Hội Kế toán Quốc gia. Phát hiện ra Đinh La Thăng là nguyên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Trời sinh ra cặp ba hoàn hảo, vì có lẽ cả «trời cũng tối mắt» vì đống tiền kếch xù là của công,ủa Nhà nước, của toàn dân, của chủ nghĩa xã hội, nghĩa là chẳng của ai cả.
Chuyện
này, chúng ta đã nói nhiều lần. Chu trình ăn cắp tiền được tổ chức thực
hiện như sau: Tập đoàn Dầu khí trình thủ tướng chính phủ duyệt cho phép
đầu tư hàng loạt dự án ngoài ngành. Tập Đoàn lập hàng loạt Ban Quản lý dự án tương ứng.Tập Đoàn thành lập Tổng công ty xây lắp Dầu khí làm đầu mối duy nhất nhận và giao các công ty trực thuộc và thầu
phụ các dự án xây dựng. Tập đoàn giải ngân cho các Ban Quản lý. Các Ban
Quản lý giản ngân cho Tổng Công ty Xây Lắp. Tổng công ty xây lắp tạm ứng vốn và thanh quyết toán với các công ty con và các thầu phụ. Tiền đi ra từ tài khoản sang tài
khoản, nhưng đến cấp công ty con và thầu phụ, thì thành quỹ lương và
các khỏan được chi bằng tiền mặt. Bằng mọi thủ đoạn, lập công ty ma, lập
chứng từ khống, lập quyết toán khống, lập báo cáo trượt giá v.v…tiền quay về cho PVC là tiền mặt hoặc được phép thanh toán bằng tiền mặt. Mà tiền mặt thì đi đâu, về đâu, không để lại dấu vết.
Như
vậy, tất cả các đầu mối phát ra của đồng tiền là các Ban quản lý Dự án.
Đầu mối nhận tiền khai triển dự án duy nhất là Tổng Công ty Xây lắp PVC của Trịnh Xuân Thanh. Tiền từ PVC giải toả xuống cho các công ty thi công và các thầu phụ, sẽ được quyết toán sau đó với chỉ một mình PVC. PVC là nơi nhận tiền phát xuống từ trên và nhận tiền quay trở lại
từ bên dưới.Trịnh Xuân Thanh vì thế nắm được mọi thứ tiền xuất phát từ
các quyết định của Đinh La Thăng, và là người chia tiền từ các khỏan nộp
lại từ bên dưới. Trịnh Xuân Thanh biết tất cả, nắm và chứng kiến tất cả.
Nhưng
rõ ràng, tất cả những khoản tiền đó phải được di chuyển theo một mệnh
lệnh thống nhất. Mệnh lệnh đó xuất phát từ đâu? Nếu xuất phát từ ông
Thăng, có khả năng, ngay ông Ninh
Văn Quỳnh, hay ông Lê Đình Mậu, nguyên kế toán trưởng Tập đoàn Dầu khí
có thể không biết, vì khi có quyết định và chữ ký của Chủ tài khoản, chữ
ký của Kế toán trưởng chỉ có ý nghĩa làm chứng, nhưng ông Trịnh Xuân
Thanh biết, vì ông buộc phải biết tiền nhận về thì dùng vào đâu và tiền thu được thì chuyển về đâu, cho ai.
Như vậy, muốn hoàn chỉnh hồ sơ kết án ông Đinh La Thăng, việc đối chứng của ông Trịnh Xuân Thanh là việc không thể thay thế. Thực hiện chỉ đạo của Tổng Bí thư, việc bắt bằng được Trịnh Xuân Thanh đương nhiên là nhiệm vụ bất khả kháng. Việc đưa một uỷ viên Bộ chính trị ra toà, và nhất là những cái có thể đến sau phiên toà này có thể làm rung chuyển cả chế độ, xứng đáng được trả giá.
Gọi Trịnh
Xuân Thanh là viên đá khoá vòm là đúng, vì Trịnh là trung tâm của vụ
án. Ông Dũng, ông Vũ Huy Hoàng và ông Thăng đã dày ông và không ít mạo
hiểm để tìm
cách «chôn sống» hắn, từ việc phong anh hùng lao động, tới việc đẩy hắn
vào rừng Hậu Giang, xa lánh trần thế, nhưng phía bên kia lại bằng mọi
giá kiếm và lôi hắn ra bằng được. Phần còn lại là phán xử của định mệnh.
Lôi
được Trịnh từ Đức về «tự thú», giống việc gỡ được viên khoá, vòm Tấn
Dũng tự sụp. Khó nói được gì về mưu lược của ông Dũng, vì thực chất, cái
Gia đình mà ông là Bố già không phải được tổ chức từ một kế hoạch, mà
nó hình thành tự phát,gắn
kết tự nhiên nhưng lỏng lẻo giữa những kẻ cùng có chung một đức tính
tham lam và đốn mạt, nên bây giờ khi bị chọc thủng ở một điểm, nó tự
phơi ra toàn bộ sự mông muội của nó.
Chuyện còn đi về đâu?
Ngày
25/11, tại Hà Nội, Thường trực Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống
tham nhũng đã họp. Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, Trưởng ban Chỉ đạo đã chỉ thị: tập trung xét xử vụ Trịnh Xuân Thanh và đồng bọn trong năm 2017, tháng 1 và đầu tháng 2/2018.
Nhưng Trịnh Xuân Thanh dù chưa xử thì thiên hạ cũng đã biết kết quả thế nào. Tội làm thua lỗ và thất thoát 3.300 tỷ đồng, Chuyện tham ô hàng chục tỷ vụ lừa bất động sản của Tổng công ty bất động sản Điện Lực dầu khí, nhất là tội công khai tố cáo và tuyên bố chống lại Tổng bí thư… cứ chỉ theo luật thì Trịnh khó
thoát được án tử hình. Nhưng mục đích chính của vụ án Trịnh Xuân Thanh
là gì? Ai đã chỉ đaọ Trịnh Xuân Thanh? Trịnh Xuân Thanh thực hiện các
chủ trương của ai? Chủ trương biển thủ số tiền 7-9 tỷ đôla trong két Tập
Đoàn Dầu Khí VN-PVN là của cá nhân hay có sự thông đồng của nhóm lợi ích? Nhóm này gồm những ai? Thậm chí có thể phải trả lời: Đây là âm mưu biển thủ tiền công hay âm mưu phá hoại, làm sụp đổ chế độ?
Trực tiếp là Đinh La Thăng, vụ án Trịnh phải làm rõ, Trịnh đã có những chỉ thị nào của chính ông Đinh La Thăng? Xử Trịnh Xuân Thanh chỉ để có thể xử Đinh La Thăng.
Vụ
án tiếp theo, vì vậy, là vụ xử Đinh La Thăng. Đến lượt vụ án Đinh La
Thăng phải được làm rõ câu hỏi: Ai là người đưa ra chủ trương biển thủ
số tìền lãi do trượt giá dầu? Nhóm lợi ích đã hình thành như thế nào, và
gồm những ai? Mặc dù không xử thì ai cũng biết, đó là bộ ba thiên
định : Dũng Hoàng Thăng.
Một
trong những sai phạm dẫn đến kỷ luật cách chức uỷ viên bộ chính trị của
ông Đinh La Thăng mà báo cáo của Ban kiểm tra Trung ương nêu ra là: «tư
vấn để Thủ tướng quyết định chỉ định thầu trái pháp luật». Ai cũng hiểu
cách hành văn này chỉ đơn thuần là cách diễn từ. Thực chất của nó là «
thông đồng với Thủ tuướng chỉ định thầu trái pháp luật» Đây là mũi tên
chỉ đường hướng đi tới của vụ án. Thủ tướng chính phủ không thể quyết
định trái pháp luật chỉ do tư vấn không đúng. Ông Dũng cũng từng quyết
định cho Formosa, công ty Tàu núp bóng Đài Loan, đầu tư vào nơi hẹp nhất
của đất nước, do «tư vấn» của Vũ Kim Cự. Không biết tên đốn mạt nào tư
vấn cho ông để Tàu đầu tư vào Bô xít Tây Nguyên?
Tuy vậy, hồi tháng 3, ông Thanh có một thư tố cáo làm dân mạng xôn xao: « Chỉ
tính trong 10 năm ông Nguyễn-Tấn-Dũng làm thủ tướng, mỗi năm Việt-Nam
xuất bán 20 triệu tấn dầu thô! Với lượng dầu thô ăn cắp khoảng 30% tức
là khoảng 6 triệu tấn/năm! Mỗi tấn tính rẻ 600 đô, như vậy là băng đảng
ông Nguyễn-Tấn-Dũng và Đinh-La-Thăng đã ăn gọn là 10 x 6 x 600 =36 tỷ đô-la» (
ông Trịnh quên Bộ chủ quản của ông Thăng là ông Vũ Huy Hoàng. Ông Thăng
có chủ quyền độc lập, nhưng mọi khoản di chuyển trên hạn ngạch, phải
báo cáo và được đồng ý của Bộ chủ quản).
Trong
trại giam và trước Toà, ông Trịnh sẽ phải khai và làm rõ những cáo buộc
này. 36 tỷ đôla, «đó là chưa kể hàng trăm khoản tham nhũng khác từ
ngành Dầu khí như mua sắm thiết bị , vật tư , chi phí khai thác, mua sắm
tàu bè …» Những khoản tham nhũng này đi đâu, nước nào, ẩn nấp dưới
những cái tên thật giả nào…Nghe nói, Luật Magnitsky đã sờ đến và đang khảocứu những
nguồn tiền của ông Dũng và cô con gái Nguyễn Thanh Phượng. Tất cả các
khoản tài sản có nguồn gốc tham nhũng sẽ lần lượt được phanh phui và
phong toả.
Việc bắt giam ông Thăng chứng tỏ ông Trịnh Xuân Thanh đã khai hết và đã khớp cung với những khai báo của các đối tượng khác, đã bị bắt trước đó. Tuy vậy, ông sẽ còn phải khai nhiều nữa, vì chính ông từng viết:«Tất cả những điều này, tôi sẽ lần lượt nêu ra hết».
Như vậy có thể nói ngay được rằng, năm 2018, chỉ quanh vụ việc tại Tập đoàn Dầu khí, sẽ có thêm ít nhất 3 vụ xử tiếp: vụ Đinh La Thăng, vụ Vũ Huy Hoàng và vụ Nguyễn Tấn Dũng.
Và nếu Trịnh Xuân Thanh sắp tới người ta xử tử hình, thì mấy ông kia, sẽ hai ba lần tử hình. Nhưng, sẽ lại tái diễn nghịch lý kiểu cộng sản, độc quyền công lý: chức càng bé càng dễ chết.
Ngày
1/12, thân mẫu ông Dũng mất. Người ta nói đó là điềm báo. Mẹ ông Dũng
có phúc dày mới sinh ra được một thủ tướng, nhưng cũng vì phúc lớn mà bà
được giải thoát trước khi chứng kiến sự việc khiến đau lòng mọi người
làm mẹ. Cũng có thể giác quan đã cho bà biết những gì đang đến vượt quá
sức chịu đựng của bà.
Cuộc chiến chống tham nhũng thật giả đến đâu?
Việc
dụng mưu để thực hiện việc vây bắt Đinh La Thăng khiến dư luận nghi ngờ
tính chính danh và sự đồng tâm của nội bộ Bộ chính trị.
Trong khi tất cả các uỷ viên bộ chính trị (phải) có mặt, việc vắng mặt của trưởng Ban kiểm tra Trung ương không thể ôngTrọng không biết. Ai là người phải báo cáo với hội nghị lý do vắng mặt của ông Vượng? và lý do đó là gì? Nếu ông Vượng được giao thực thi một nhiệm vụ đột xuất, đặc biệt và hết sức quan trọng, tại sao Bộ chính trị không được biết? Ông Vượnglàm theo lệnh của ai, tại sao, với tư cách gì? Ngược lại, nếu
ông Vượng được nói vắng mặt vì một lý do khác, thì là nói dối. Ai chỉ
đạo nói dối Bộ chính trị? Đây sẽ là một sai phạm nghiêm trọng, không thể tha thứ. Dù người đó là ai, bất cứ ai, thì người đó cũng dứt khoát bị loại khỏi tư cách uỷ viên Bộ chính trị.
Tại sao Hội đồng Quốc Phòng và An ninh lại họp phiên thứ hai vào đúng buổi chiều cùng ngày, cùng một lúc với cuộc họp bất thường của uỷ ban Thường vụ Quốc Hội?. Cả
hai cuộc họp đều cần sự có mặt của bà Ngân chủ tịch Quốc hội, trong bối
cảnh không hề có sự cố đột xuất, khẩn trương nào. Ông Quang triệu tập Hội nghị do không được biết có cuộc họp của Thường vụ Quốc hội cùng lúc? Hay ông Quang bị thúc ép triệu tập họp và có trách nhiệm thi hành chỉ thị?Ông Quang, và thậm chí cả ông Phúc, liệu các ông có được biết một sự kiện vô cùng nghiêm trọng đang diễn ra không? Có người thấy ông Phúc ngủ gục xuống bàn cuối cuộc họp Hội đồng An ninh Quốc phòng.
Có
gì bất thường khi lệnh khám nhà và bắt tạm giam ông Đinh La Thăng được
thực hiện trong khi ông Tô Lâm cả buổi sáng lẫn buổi chiều đều có mặt
trong các cuộc họp? Người ta đặt câu hỏi về chuyện trước đây, có nghi vấn chuyện vượt biên của ông Trịnh Xuân Thanh có trợ giúp của bên công an, cùng với chuyện khi Trịnh Xuân Thanh bị bắt cóc đưa
về Hà Nội và ra đầu thú thì ông Tô Lâm trả lời báo chí không hề biết.
Đây là cách nói ông không chịu trách nhiệm về vụ bắt cóc, và cũng có
nghĩa rằng ông không đồng tình với việc bắt cóc này. Chủ trương bắt cóc Trịnh
Xuân Thanh nếu không do ông Trọng chỉ đạo, chắc chắn cũng được ông đồng
ý. Ông Lâm, nếu không ủng hộ, là không cùng quan điểm với Tổng bí thư. Có
tin nói, cả ông Phạm Bình Minh cũng phản đối chuyện bắt cóc, nên bộ
Ngoại giao từ đầu chỉ giữ thái độ im lặng. Các cuộc vận động về sau chỉ
giao cho ông Vương Đình Huệ, phó thủ tướng phụ trách kinh tế.
Nếu kế hoạch bắt giam ông Đinh La Thăng được tính tới chuyện cách ly cả ông Phúc, ông Quang, ông Tô Lâm, cả ông Phạm Bình Minh, thì
sự việc đã trở thành nghiêm trọng. Đương nhiên, không thể cho rằng ông
Trọng chống lại mấy ông này, cũng như không thể xem là mấy ông này vào phe
với nhau chống lại ông Trọng cùng những người ủng hộ ông Trọng, như ông
Vượng và ông Phạm Minh Chính. Nhưng việc làm này cũng như hiện tượng
này chứng tỏ một tình trạng có thật là sự chia rẽ đã trở nên trầm trọng trong nội bộ bộ chính trị.
Để loại
ông Quang và ông Phúc, hai vật cản có trọng lượng nhất trên con đường
dẫn tới vị trí cao nhất của chế độ, người ta đã tạo ra tất cả các loại
vũ khí: tham
vọng quyền lực, xa rời chủ nghĩa Mác và Chủ nghĩa xã hội, Khai man lý
lịch, báo cáo thành tích thiếu trung thực, 27 biểu hiện của suy thoái và
diễn biến, quy định mới về khai trừ đảng viên, quy định kiểm tra tài
sản của 1000 cán bộ cao cấp, nhất thể hoá, tinh giản hoá cơ cấu bộ máy…
Ông Quang thực sự đã là một xác chết. Ngoài những liên quan tới tham nhũng mà chắc chắn người ta đã có qua các lời khai của các nghi phạm, có nguy cơ dẫn ông tới vành móng ngựa, quy định do ông Vượng vừa ký ban hành lại có thể đưa ông Quang vào vị trí của đối tượng phải xét khai trừ đảng.
Ông Phúc cũng khó thoát khỏi danh sách những kẻ được hưởng phần ăn chia từ các phi vụ tham nhũng kéo dài hàng chục năm, suốt thời kỳ tham nhũng toàn quốc dưới tay ông Dũng. Tài sản chìm nổi của ông cũng đã bị lộ hết, chỉ còn tuỳ thái độ của ông để khui hay không khui ra mà thôi. Gần
đây, ông Phúc còn bị gán cho cái mũ xa rời mục tiêu xã hội chủ nghĩa,
kiên quyết cải cách hành chính theo mẫu tư bản và triệt thoái doanh nghiệp nhà nước, vô hiệu hoá chủ trương vai trò chủ đạo của kinh tế quốc doanh của Tổng bí thư.
Cho nên, ông Trọng và những kẻ cơ hội quanh ông không hề chống tham nhũng. Các ông chỉ mượn chiếc gậy chống tham nhũng để đoạt lại quyền thống soái sân khấu chính trị, giành lại những vị trí mà nhiều người trong các ông thèm thuồng và ganh tị. Bởi
vì cùng lúc hò hét bắt bớ những tên trộm cắp tài sản của dân, các ông
vừa chống lại hiệu lực độc lập của Pháp luật. Các ông chống lại tam
quyền phân lập, chống lại tự do cạnh tranh chính trị, cạnh tranh quyền
cầm quyền. Nguyên nhân của tham nhũng là đặc quyền và tài sản công cộng. Các ông nhân danh chống tham nhũng để bắt người, nhưng các ông khư khư giữ độc quyền phân phát chức vị và chia chác quyền lực. Các ông biến đất đai và tài nguyên quốc gia thành những tài sản vô chủ dưới danh nghĩa «tài sản xã hội chủ nghĩa». Các ông dùng tài sản công làm mồi nhử và nuôi dưỡng tham nhũng.
Trước diễn đàn Quốc hội, ông Dương Trung Quốc, một nghị sĩ 5 nhiệm kỳ liên tục, đã phát biểu: “Chỉ
có quan chức mới có thể tham nhũng vì họ mới có quyền lực, còn người
dân thì chỉ có thể ăn cướp”. “Ở Việt Nam để có quyền lực thì ít nhất
phải là đảng viên, nhưng không phải tất cả đảng viên đều có quyền có
chức.Thế thì ít nhất chúng ta có thể khoanh được vùng khu trú của căn
bệnh này. Tức là chỉ là một số nhỏ có quyền chức trong số 4,5 triệu đảng
viên thôi. Như vậy, có thể nói, bệnh tham nhũng là bệnh đảng, bệnh của
đảng.»
Tham nhũng là bệnh đảng, không phải bệnh xã hội hay của đạo đức. Đã là
đảng viên thì tất mắc bệnh tham nhũng. Đã là người thuộc hệ thống đảng
thì tất yếu tha hoá. Ông Dũng, khi về nghỉ chính sách, mới nói «ráng làm
người tử tế», có nghĩa là còn ở trong hệ thống, thì còn không thể tử
tế. Đây là sự thú nhận hệ thống chỉ toàn những người không tử tế, còn lại trong đảng chỉ toàn những
kẻ không tử tế, những người khác đang lần lượt bỏ đi. Chính ông Tổng bí
thư cũng thừa nhận là tình trạng «chán đảng, khô đoàn, nhạt chính trị» cần được ngăn chặn.
Màn
ba, màn bốn của vở diễn Đinh La Thăng, bởi vậy có thể vẫn được diễn,
nhưng đạo diễn của nó có thể không phải những người cũ, «nếu giữa chừng
xảy ra một biến cố cũng rất tất yếu». Sân khấu đang lộ dần ra những
khuôn mặt mới. Một dàn đạo diễn mới. Vương Đình Huệ, Phạm Bình Minh, Vũ
Đức Đam, Võ Văn Thưởng ở một bên và phía đối diện là một xã hội dân sự đã đến tuổi trưởng thành. Và người ta sắp đến sẽ lại nói nhiều tới đối thoại xã hội.
Vài hôm nay, dàn giao hưởng
khổng lồ của đảng, gồm 1045 cơ quan báo chí, đài phát thanh và truyền hình cả
nước, dưới “chiếc đũa thần” huyền diệu của Ban Tuyên giáo TƯ, gần như đồng loạt
“mở chiến dịch” đánh Đinh La Thăng. Ngay cả những tờ báo từng ca ngợi Đinh La
Thăng sau Đại hội 12 diễn ra nửa đầu năm 2016, cũng đã cùng đồng loạt cất lên
“bài ca” nhằm tấn công vào Đinh La Thăng (ĐLT).
Khác với trước đây,
khi ĐLT còn làm Bộ trưởng BGTVT, hay khi làm Bí thư thành Hồ, thì cũng với dàn
giao hưởng ấy, với hàng trăm phóng viên, với bao nhiêu là thứ lỉnh ca lỉnh kỉnh
mang theo, để chụp ảnh, quay phim, tìm những thời khắc oai hùng lẫm liệt nhất,
như khi ĐLT vớt bèo, ĐLT đi thăm nhà may sữa Vinamilk v.v... Thì khi ấy, mỗi
phát ngôn của ĐLT được báo lề đảng coi như “khuôn vàng thước ngọc”, những giáo
huấn cao siêu.
Thì nay cũng với những
người phóng viên ấy, với nền báo chí ấy, nhưng lại thi nhau “ném đá” ào ào vào
con người này.
Cũng cần nói thêm là
mấy ngày nay, báo lề đảng rất “được mùa”. Chỉ riêng tờ Tuổi Trẻ, trong một ngày
08/12/2017, đã chật kín tin tức về các quan chức xộ khám, và có đến cả chục
“em” phải tra tay vào còng. Không biết ông Nguyễn Sinh Hùng đi đâu mà để các
quan chức nhà ta bị bắt hàng loạt như thế này thì lấy ai mà làm việc?
1. Khởi tố, bắt tạm
giam ông Đinh La Thăng
2. Khởi tố, bắt tạm
giam Chủ tịch PVN Nguyễn Quốc Khánh
3. Bắt trưởng ban tổ
chức Thành ủy Biên Hòa Võ Thanh Tùng
4. Bắt Tổng giám đốc
Công ty xổ số Đồng Nai Nguyễn Văn Minh
5. Bộ Công thương đề
nghị xử lý kỷ luật 6 cựu lãnh đạo PVN
Việc ĐLT hôm nay bị
bắt không có gì lạ. Điều làm người ta ngạc nhiên là tại sao phải đến bây giờ,
ĐLT mới bị bắt?
Ngay sau khi Trịnh
Xuân Thanh bỏ trốn, hàng loạt bài báo nói về TXT, đồng thời cũng đề cập đến
ĐLT, từ công tác bổ nhiệm cho đến những sai phạm trong thời kỳ ĐLT còn làm Chủ
tịch Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam (PVN) giai đoạn 2008-2011. Đặc biệt là
loạt bài của nhà báo Huy Đức, đã phơi bày những sai phạm cực kỳ nghiêm trọng
của ĐLT… Dư luận lúc đó cho rằng, số phận của ĐLT lúc này như “cá nằm trên
thớt”.
Thế nhưng mãi đến HN
TƯ 5 của BCHTƯĐCSVN vào tháng 5 năm 2017, ĐLT mới bị lột chiếc áo UVBCT và thôi
chức Bí thư thành Hồ. Về nấp sau lưng và làm điếu đóm cho Nguyễn Văn Bình với
vai trò Phó Ban Kinh tế TƯ.
Và đến hôm nay, nghĩa
là sau nửa năm “điều tra, ngâm cứu”, nhất là sau Kỳ họp quốc hội vừa qua, trong
các cuộc tiếp xúc cử tri tại các thành phố lớn của 3 nhân vật trong Tứ trụ, là
TBT Nguyễn Phú Trọng, CTN Trần Đại Quang và CTQH Nguyễn Thị Kim Ngân, đã bị các
cử tri những nơi này xoay các vị này như xoay chong chóng. Tất cả đều đặt câu
hỏi, tại sao chiến dịch đốt lò của ông Trọng, khi phát động thì làm rùm beng,
nào là “lò đã nóng lên rồi, củi tươi củi ướt gì đưa vào cũng cháy”. Thế mà tại
sao rất nhiều những nhân vật cộm cán, làm thất thoát hàng ngàn tỷ đồng, như ĐLT
và nhiều người khác, đến nay vẫn ‘bình chân như vại”?
Có lẽ trong thời gian
nửa năm qua là để hai bên thỏa thuận, ngã giá với nhau. Nhưng với áp lực dư
luận, nên đảng đành phải uống thuốc an thần và hy sinh con chuột bự này để giảm
áp lực, và cũng còn có cái để chiến dịch đốt lò của ông Trọng khỏi mang tiếng
là "đầu voi đuôi chuột".
Một điều hết sức lý
thú là, những “thành tích nổi trội” của ĐLT chủ yếu từ thời Thăng làm Chủ tịch
PVN. Hãy xem báo lề đảng đã liệt kê như sau:
1. Làm thất thoát
3.300 tỷ tại Công ty Cổ phần xây lắp Dầu khí (PVC);
2. Thất thoát 800 tỷ
tại Ngân hàng Thương mại cổ phần Đại
Dương (OCEANBANK);
3. 1.500 tại Nhà máy
Xơ sợi Đình Vũ;
4. 1700 tỷ tại Dự án
Ethanol Dung Quất;
5. 1700 tỷ tại Dự an ethanol Bình Phước;
6. 2500 tỷ tại Dự án Ethanol Phú Thọ;
7. 51,7 tỷ và 66.000USD tại Nhà máy Nhiệt điện Thái Bình 2 (nhà máy này
kiểm toán chưa xong, con số trên là tạm tính đến 2006).
Tổng cộng, với 7 công trình trên, ĐLT và các đồng chí của mình đã làm thất
thoát 11.551,7 tỷ và 66.000USD.
Cũng trong thời kỳ ĐLT làm Chủ tịch PVN, đã vung tay ném hàng chục ngàn tỷ
vào dự án ‘vịt trời” tại Venezuela. Chưa kể các chi phí đầu tư lên đến hàng
trăm triệu USD, chỉ riêng tiền mặt mà PVN trực tiếp trao cho Venezuela, một đi
không trở lại, đã lên đến 532 triệu USD: 442 triệu tiền "bonus", 90
triệu tiền góp vốn ban đầu (1).
Vậy mà, dưới con mắt thiên tài của đảng ta: “Đảng ta đó trăm tay nghìn mắt”
(Tố Hữu), ĐLT vẫn cứ lên như diều gặp gió. Làm ĐBQH khóa X, XIII, XIV; Ban CHTƯ
khóa X, XI, XII.
Và cuối cùng là tại Đại hội XII, ĐLT đã "nhảy tót" vào Bộ Chính
trị, về làm Bí thư thành Hồ, một thành phố rất năng động và cũng béo bở nhất
nước.
Nếu cứ trời yên biển lặng, thì không chừng đến ĐH XIII, DLT rất có thể
nghiễm nhiên ngồi ghế Tứ trụ. Vì Nguyễn Minh Triết, Trương Tấn Sang cũng từ đây
mà vào Tứ trụ (2).
Khi còn làm Bộ trưởng BGTVT, ĐLT là người cho phép xây dựng gần cả trăm
công trình BOT bủa vây khắp cả nước. Đây là những công trình hút máu dân một
cách tàn bạo và trắng trợn nhất. Tất cả những công trình BOT đều chỉ định thầu,
và xây dựng trên những tuyến đường độc đạo, làm cho người dân dù không muốn
cũng phải miễn cưỡng “chui vào rọ” BOT, và phải “khạc” tiền ra, vì không có sự
lựa chọn nào khác. Chính đây là cơ hội cho nhóm lợi ích chia chác, phân phối
những khoản lợi nhuận khổng lồ, làm giàu trên mồ hôi, nước mắt và xương máu của
dân nghèo.
Ngài ra, cũng nhân vật ĐLT này, đã để lại một “di sản” lớn trong việc bổ
nhiệm hoàng loạt cán bộ không đủ tiêu chuẩn, không có năng lực, góp phần cùng
xếp của mình gây nên những thiệt hại to lớn như trên.
Hầu hết những con người được Thăng bổ nhiệm, nếu không cùng đồng hương Nam
Định với Đinh Tư lệnh, thì cũng là đệ tử rượu, hoặc đâu đó gắn với Thăng.
Như Nguyễn Đình Việt làm Cục phó Cục Hàng hải khi không có bằng đại học;
thái tử đỏ Nguyễn Xuân Ảnh, là em trai của Nguyễn Xuân Anh; Vũ Anh Minh với
nhiều vụ bê bối tình ái; Cục trưởng Cục Đường sắt Nguyễn Hữu Thắng về dự án
đường sắt trên; và Trịnh Xuân Thanh; là Vũ Đức Thuận; Nguyễn Xuân Sang v.v...
Tất cả những nhân vật này đều để lại những thành tích bất hảo sau khi được
Thăng ưu ái bổ nhiệm. Và hầu hết những cái tên này đề đang ngồi "bóc
lịch" trong tù. Chứng tỏ cái "di sản" của ĐLT để lại cho đất
nước này thật là “tuyệt vời biết chừng nào"?
Nói về thành tích “đánh” ĐLT để hôm nay ĐLT phải "lên thớt", thì
công đầu phải kể đến nhà báo Huy Đức. Không những chỉ với loạt bài “Thanh hay
Thăng”, “Tảng băng nổi”, “Những “Vinashin” của Đinh La Thăng” đăng trên các báo
lề dân. Thì trên trang cá nhân của mình, nhà báo Huy Đức đã kiên trì, miệt mài
khi đưa ra những nhận xét, những nhận định nhắm đánh thẳng vào ĐLT.
Như bài: “Vô sớm đỡ đau tim, anh Thăng”… "Một ngày tù, nghìn thu ở
ngoài" nhưng một ngày thấp thỏm nằm chờ lại cũng bằng nghìn thu ở tù. Vì
phải chống đỡ bên ngoài, vừa phải sống trong sợ hãi, vừa vô cùng tốn
kém…." …“Đừng loay hoay ở ngoài để rồi nghe một tiếng còi xe cũng giật
thót mình. Hãy nộp lại tiền và nhận tội để tìm một giấc ngủ không cần
Macallan30, cho dù là trên sàn bê tông lạnh".
Bài "Bắt Sơn, bắt Quỳnh mà không bắt Thăng thì coi như chỉ đánh râu
ria & tha kẻ chủ mưu".
Tiếp đó là bài: "Đinh La Thăng chễm chệ trong quốc hội; sự bỡn cợt với
công lý". Theo đó: “Vẫn biết, truy cứu trách nhiệm hình sự bất cứ ai cũng
phải được tiến hành thận trọng, nhưng sau khi Nguyễn Xuân Sơn bị tuyên án tử
hình; Ninh Văn Quỳnh, Nguyễn Xuân Thắng... đã bị bắt, mà thấy Đinh La Thăng vẫn
mũ cao áo dài đường hoàng bước vào phòng họp Quốc hội thì không khỏi có cảm
giác như công lý đang bị bỡn cợt."
Và bài mới nhất, trước khi bắt Thăng 4 ngày là: "Thăng chứ đâu phải
Thanh"… "Nếu phiên toà này diễn ra mà không có Đinh La Thăng, với vai
trò chủ mưu, thì các cơ quan tố tụng hoặc, đã không còn đồng hành với các nỗ
lực chống tham nhũng của BCH TƯ khoá 12; hoặc, công cuộc chống tham những chỉ
được thực hiện một cách tượng trưng. Chỉ với những gì được UBKT TƯ kết luận
trước Hội nghị TƯ 5 đã đủ để bắt Thăng. Nếu, chui được vào BCT & TƯ là có
"kim bài miễn tử" thì không chỉ công lý mà tính chính danh của
"đảng lãnh đạo" cũng bị thách thức nghiêm trọng vì nó vắt kiệt niềm
tin chỉ còn thoi thóp của người dân”.
Điều đặc biệt trọng vụ này là, những sai phạm của ĐLT và đồng bọn, thì tất
cả đều là đảng viên ĐCSVN. Những công trình mà Thăng và đồng bọn bòn rút tiền
mồ hôi xương máu của dân (vì tiền ngân sách là tiền thuế của dân, chứ đâu phải
trên trời rơi xuống hay đảng làm ra đâu), đều có Đảng ủy cơ quan. Và chính
những cơ quan đảng này đều là đồng phạm.
Vì vậy dư luận cho rằng, những sai phạm của ĐLT và đồng bọn thì nhân dân đã
biết từ lâu, trước ĐH XII. Nhưng tại sao trước đây đảng không xử trí. Do đó,
việc ĐLT bị bắt lúc này cũng do đấu trá và tranh giành quyền lực trong nội
bộ.
Vì nếu thực sự đảng chống tham nhũng, thì hầu như tất cả trong hàng ngũ
lãnh đạo từ trên xuống dưới, có anh nào sạch sẽ đâu. Vì ngay như ngài Tổng BT
Nguyễn Phú Trọng, có tin nói rằng, hồ sơ bằng chứng cụ Tổng ăn 6 triệu USD tiền
lót tay trong vụ việc sai phạm 3.000 tỷ đồng ở dự án Khu đô thị mới Nam Thăng
Long (Ciputra Hanoi International City) vào năm 2002, khi cụ Tổng còn làm Bí
thư Hà Nội còn đó sao?
Điều đáng chú ý nữa là, lúc tháng rộng ngày dài thì đảng không làm. Nay
trong những ngày tháng gân cuối năm bận rộn, đảng lại hối hả cho triệu tập
phiên họp bất thường của UBTV Quốc hội vào chiều tối ngày 8 tháng 12 để cho ĐLT
bị thôi chức Đại biểu Quốc hội. Và ông Phạm Minh Chính ký đình chỉ sinh hoạt
đảng của ông Thăng. Tất cả đều xảy ra trong một ngày, chuyện đó có gì đặc biệt
không?
Qua đó chứng tỏ quốc hội chỉ là bù nhìn. Chỉ ngồi gật, hưởng đặc quyền đặc
lợi, và làm công cụ cho đảng sai bảo mà thôi.
Đúng là “Họa vô đơn chí”. Em trai ĐLT là ông Đinh Mạnh Thắng, Giám đốc Công
ty cổ phần Đầu tư và Thương mại Dầu khí Sông Đà, hôm nay cũng đã bị bắt về hành
vi tham ô tài sản. Vậy là anh em không hẹn mà gặp, cùng nhau vào tù để động
viên an ủi nhau vậy, khỏi cô đơn (3).
Có thể gọi Đinh La
Thăng là một hiện tượng của nhà Vẹm, của một số lớp trẻ còn u mê cuồng đảng
cuồng Hồ. Vì kể từ khi Thăng làm Bộ trưởng GTVT, và sau đó, tại ĐH XII của
đảng, ĐLT trúng vào Bộ Chính trị, rồi về làm Bí thư thành Hồ, với một số hành
động và phát ngôn nhằm đánh bóng tên tuổi mình cho những tham vọng chính trị về
sau, thì tiếng tăm của ĐLT nổi như cồn.
Và cho đến hôm nay,
khi ĐLT phải tra tay vào còng, thì tiếng tăm của ĐLT còn được báo lề đảng làm
nổi bật hơn. Nhưng đó là đồng loạt kể tội của ĐLT.
Có thể coi đây là một
thần tượng của con nhà Vẹm đã bị sụp đổ. Điều đó báo hiệu ngày tàn của cơ đồ
nhà sản phản dân hại nước này không còn xa. Vì nếu đảng thật sự chống tham
nhũng, thì hầu hết các đảng viên có chức quyền địa vị rất xứng đáng đứng trước
vành móng ngựa như các đồng chí của họ hôm nay vậy.