Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.
Showing posts with label DSChongTrumpPhoJoeBiden. Show all posts
Showing posts with label DSChongTrumpPhoJoeBiden. Show all posts

Friday, 15 November 2024

 TRƯỚC KHI BẦU CỬ MÀ VIẾT NHƯ VẦY KHÔNG SAO- NHƯNG SAU BẦU CỬ MÀ VẪN CỐ NHAI GIẺ RÁCH NHƯ THẾ NẦY LÀ ĐỨA RẤT VÔ HỌC, NGU ĐẦN VÀ KHỐN NẠN- NGUYỄN HOÀNG VĂN TỰ KHAI HẮN LÀ GIA NÔ LIẾM VÁI CUỒNG TÍN CỦA NHÃ CA, VIỆT BÁO SJ./-Mt68

__________________


Từ Mao đến Trump và lời cảnh cáo của Sakharov.


iStock-1447238577
Sức mạnh của Trump là sức mạnh của đám đông gắn kết bằng niềm tin mê muội về y như một nhà chính trị đầy viễn kiến, một lãnh tụ có tài kinh bang tế thế và là nạn nhân của đủ thứ âm mưu, trong đó có âm mưu phá hoại nền dân chủ Mỹ. Ảnh: istockphoto.com
 
Donald Trump đã trở lại và ít ai nghiệm ra rằng đây là hệ quả từ mối nguy mà Andrei Dmitrievich Sakharov đã cảnh cáo từ hơn ba phần tư thế kỷ trước: sự mê hoặc của loại “ma túy” mang tên “văn hóa quần chúng” (mass culture) và sự lan truyền của những “mê thoại đại chúng” (mass myth) nhằm tạo dựng quyền lực cho những tên mỵ dân “tàn bạo và giảo quyệt”. [1]
 
Sakharov (1921-1989), Nobel Hòa Bình 1975, là cha đẻ của bom khinh khí Nga nhưng quay sang chống vũ khí này và, hơn thế nữa, còn là một nhân cách trí thức vĩ đại, một nhà đấu tranh nhân quyền dũng cảm, bị lưu đày trên quê hương mình dưới sự đàn áp của chính quyền cộng sản, từ năm 1968 đến năm 1986, khi Mikhail Gorbachev tiến hành cải tổ.
 
Trong tiểu luận “Thoughts on Peace, Progress and Intellectual Freedom” (Trầm tư về hòa bình, tiến bộ và tự do trí tuệ) -- phố biến chui tại Nga từ tháng Năm năm 1968 dưới hình thức samizdat, được bí mật chuyển ra ngoài rồi, hai tháng sau, được phát trên đài BBC và đăng trên tờ The New York Times -- Sakharov đã ưu tư về những mối nguy đối với nhân loại và nền văn minh đang đối mặt. Theo ông, nếu nhân loại đối mặt với nguy cơ hủy diệt vì sự chia rẽ thì văn minh đang bị đe dọa bởi nhiều thứ, trong đó có “văn hóa đại chúng” và sự lan truyền những huyền thoại mê muội về bọn mỵ dân gian ác. [2]
 
Nếu mass culture, như chúng ta hằng chứng kiến trên các phương tiện truyền thông -- những soap opera lê thê, những game show lòe loẹt hay những reality show nhiều khi nhảm nhí đến mức cực kỳ – có mê hoặc giới trẻ như một thứ ma túy thì chúng, bất quá, chỉ là những sản phẩm giải trí mang tính thương mại chứ không… độc hại đến như vậy. Nhưng, cần nhớ rằng, khi Sakharov bộc lộ những ưu tư trên thì “Đại cách mạng văn hóa vô sản” đang “long trời lở đất” ở Trung Quốc và đây chính là sự nguy hiểm của “văn hóa quần chúng”. Đó là thứ “văn hóa” chống lại con người, cổ xúy những niềm tin mù quáng và hướng đám đông sự chia rẽ, hận thù, thứ văn hóa đám đông ở nước Nga Stalinist mà Sakharov đang sống, ở nước Đức Quốc-xã trước đó với những hậu quả kinh người.
 
Có nguy hiểm, “văn hóa quần chúng” nguy hiểm như một công cụ chính trị và đó cũng là yếu tố làm nên sức mạnh của Trump trong những năm qua. Chính trị của Trump là chính trị chia rẽ và hận thù. Sức mạnh của Trump là sức mạnh của đám đông gắn kết bằng niềm tin mê muội về y như một nhà chính trị đầy viễn kiến, một lãnh tụ có tài kinh bang tế thế và là nạn nhân của đủ thứ âm mưu, trong đó có âm mưu phá hoại nền dân chủ Mỹ.
 
Hãy so sánh cuộc vận động MAGA -- Make America Great Again, “Làm nước Mỹ vĩ đại trở lại” -- của Trump và “Đại cách mạng văn hóa vô sản” của Mao Trạch Đông. Mao có Hồng vệ binh, Trump có “MAGA quân”, tạm gọi vậy. Hồng vệ binh dương cờ, dương hình Mao thì “MAGA quân” thua gì, cũng hình, cũng cờ. Hồng vệ binh có Mao tuyển, sổ tay in lời Mao, “MAGA quân” có MAGA hay Trump mugshot T-shirt. Mao tung ra những “mê thoại” về bọn “phản cách mạng” và những Hồng vệ binh hung hăng xông lên, tấn công cả những nhân vật đầu não của chính quyền, đẩy đất nước vào tình trạng vô chính phủ. Trump bắn ra những cáo buộc vô căn cứ về gian lận bầu cử, dẫu mình đang nắm trọn quyền hành pháp, lớp lớp “MAGA quân” hung hãn xông lên tấn công vào Quốc Hội Mỹ, như một bọn vô chính phủ.
 
 
Từ thời Mao đến thời Trump là một bước tiến cực xa trong việc thông tin. Thời Mao chỉ có truyền đơn, loa phóng thanh và “đại tự bích báo”, thời của Trump là thời của Internet, của mạng xã hội, nhưng, dẫu gì, cái chính vẫn là con người mà mẫu số chung là sự mê muội, chấp nhận vô điều kiện những lời sách động của bọn mỵ dân “tàn bạo và giảo quyệt”. Có nhiều lý do khiến họ nhẹ dạ như vậy và sẽ vượt quá giới hạn của bài viết này nếu bàn bạc ra môn ra khoai nên, ở đây, qua một kinh nghiệm riêng, tôi chỉ nói đến não trạng “Không cần biết!”
 
Hơn mười năm trước, trong dịp tụ tập bạn bè văn nghệ tại Sydney, tiếp xúc với một anh bạn là dân viết lách ở Việt Nam mà, chỉ qua một chi tiết nhỏ, từ một câu chuyện nhỏ, tôi đã mơ hồ nhận ra điều gì đó không phải, sai sai.
 
Trước đó anh bạn từng sang Mỹ tham gia chương trình nghiên cứu của William Joiner Center, thuộc Viện Đại học Massachusetts và, theo lời kể, tại đó, đã tranh luận đến cùng với một nhà khoa bảng thiên tả, du học vào thập niên 1970 rồi trở thành công dân Mỹ, làm việc cho Liên Hiệp Quốc. Như những thành phần thiên tả khác, nhà khoa bảng này chỉ trích chính phủ Mỹ không áy náy, từ A đến Z và, để phản bác, anh bạn chỉ đơn giản “Không cần biết”: “Không cần biết” chính phủ Mỹ tốt xấu thế nào, chỉ biết họ lo được cho dân là anh phục, anh ngưỡng mộ. Thực tình thì, trong câu chuyện nghe kể, tôi không có gì bất đồng với anh bạn lắm, mà tôi cũng không đồng ý với nhà khoa bảng kia lắm, vậy nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì đó sai sai với cung cách “không cần biết” của anh.
 
Tôi cảm thấy sai sai là bởi, thỉnh thoảng, cũng từng va chạm với giới “không cần biết” này và, mỗi lần như thề là một lần nản đến độ bỏ cuộc, không buồn bàn thêm, dù chỉ một lời. Trên khía cạnh phương pháp luận thì, đầu tiên, chúng ta phải học cách nghi ngờ bằng chứng, thông tin và, với những thông tin đáng mặt là… thông tin, càng phải thu thập càng nhiều càng tốt, từ các nguồn càng đối chọi nhau càng tốt, từ đó mới có thể so sánh, đối chiếu và… sử dụng. Như vậy thì “không cần biết” không chỉ là sự thiếu cầu thị mà xa hơn, về mặt logic, là nhận thức một chiều, theo thành kiến, cảm tính hay thời thượng và, về mặt chính trị, là sự mù quáng, mê muội, như là con mồi của bọn mỵ dân. Nếu những nhà độc tài ráo riết kiểm duyệt để cấm người dân về những điều “không nên biết” thì họ, giới “không cần biết”, chẳng phải đã tự kiểm duyệt, tự bịt mắt mình là gì?
 
Quả nhiên, từ khi Trump xuất hiện, anh bạn đã mau mắn bịt mắt bịt tai của mình. Anh xông xáo như một “MAGA quân” chính hiệu, hăng hái, nhiệt thành và, nhiều khi, trong chữ nghĩa, khá là đao to búa lớn. Anh say mê truyền bá những tin đồn thất thiệt của MAGA đến độ, dẫu được một người bạn ở Úc, là một chuyên viên IT tiếng tăm, nhã nhặn nhắn tin riêng trong mối quan hệ thân tình, đưa ra bằng chứng đó là tin giả, anh vẫn phớt tỉnh, không buồn trả lời theo phép lịch sự tối thiểu. Anh bạn, như thế, đã “không cần biết”. Và anh “không cần biết” chỉ để yên tâm với cái công việc mà Sakharov từng cảnh cáo là “lan truyền của những mê thoại đại chúng nhằm tạo dựng quyền lực cho những tên mỵ dân tàn bạo và giảo quyệt”.  Anh, như thế, không còn là một nghệ sĩ tinh tế với chữ nghĩa, nhạy bén với những chi tiết cực nhỏ của đời sống để tái tạo như những hình tượng văn chương trong tác phẩm của mình, theo phong cách của riêng mình. Anh đã bị “quần chúng hóa”. Anh đã là một đơn vị không tên trong đám đông MAGA hay, nói cách khác, là một “MAGA quân” điển hình.
 
“Triết lý” đầu tiên của bất cứ “MAGA quân” nào, như cái tên của nó, là “Làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại”, ngụy tín xây dựng trên nền tảng “không cần biết”. “Không cần biết” là nước Mỹ phải quay trở lại với thời kỳ cụ thể nào, đời tổng thống nào, bởi như sử gia Robert Kagan từng nhấn mạnh, nước Mỹ chưa bao giờ có một thời “hoàng kim” như thế để mà hoài cổ hay phục hưng. [3] Chỉ biết Trump đã đưa ra một khẩu hiệu như thế, tất phải hò reo theo như thế.
 
Vân vân, có cả núi chuyện để “không cần biết”, với hàng ngũ “MAGA quân”. “Không cần biết” Trump đóng thuế cho nước Mỹ ít hơn là đóng thuế cho Trung Quốc, “không cần biết” Trump đưa Kinh Thánh sang Trung Quốc in để giảm chi phí. Chỉ cần biết là Trump đã tuyên chiến với Trung Quốc, về mặt thương mại.
 
“Không cần biết” Trump đã thừa hưởng gia tài từ cha, “không cần biết” là Trump đã khai phá sản mấy lần và bị tòa kết án là một gian thương. “Không cần biết” là những kinh tế gia -- trong đó có nhiều người đoạt giải Nobel Kinh Tế -- nói đến tình trạng đại lạm phát nếu kế hoạch kinh tế của Trump được thực thi. “Không cần biết” Trump, trong cuộc tranh luận với Hillary Clinton, đã tự hào là “khôn ngoan” vì đã đóng thuế rất ít. Cũng “không cần biết” là, nếu toàn bộ những nhà kinh doanh Mỹ, ai cũng “khôn” như Trump, nước Mỹ có lâm vào tình trạng vỡ nợ như Hy Lạp đã từng hay không. Chỉ cần biết, rất đơn giản, rằng Trump là một tỷ phú, tỷ phú có nghĩa rất nhiều tiền, làm kinh tế có nghĩa là làm ra tiền.
 
“Không cần biết” là Trump muốn chính phủ Mỹ phải tàn bạo. “Không cần biết” là năm 1990, gần một năm sau vụ đàn áp tại Thiên An Môn, trong cuộc phỏng vấn trên tạp chí khiêu dâm Playboy, Trump đã huỵch toẹt: “Đúng là họ tàn nhẫn, hung bạo, nhưng họ đã dập tắt cuộc biểu tình bằng sức mạnh. Điều này cho thấy giá trị của sức mạnh. Đất nước chúng ta hiện đang bị xem là yếu”. “Không cần biết” là, tháng 7 năm 2016, khi vận động tranh cử, Trump đã công khai ca ngợi Saddam Hussein là người “rất giỏi” trong việc tiêu diệt khủng bố. [4] Chỉ cần biết là những di dân Haiti rất ác, ác đến độ ăn thịt mèo, dẫu chưa có chủ mèo nào lên tiếng, chỉ có lời sách động của Trump!
 
Có bao nhiều điều để tự kiểm duyệt, để bịt mắt họ như thế? “Không cần biết” Trump là một tội phạm, kinh tế và tình dục. “Không cần biết” Trump là tên nói láo triền miên. “Không cần biết” Trump thích sỉ nhục người khác, cả khi tuyên bố chiến thắng cũng không quên sỉ nhục đối thủ.
 
Những Hồng vệ binh ngày xưa cũng “không cần biết” thế, kém gì? “Không cần biết” là Chủ tịch Lưu Thiếu Kỳ đã đóng góp cho cách mạng như thế nào, chỉ biết hắn, theo lời Mao Chủ tịch dạy, là một tên phản cách mạng, tất phải hạ nhục hắn, phải đày đọa, cho hắn sống không bằng chết. Và những “MAGA quân”, về bản chất, đâu hề thua sút khi, theo sự xúi giục của Trump, hung hăng mang giá treo cổ đến tận thủ đô để đòi hành hình nguyên Phó Tổng thống Mike Pence?
 
Bọn này, nói ngược với của cựu Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa Nguyễn Văn Thiệu, là không cần nhìn những gì Trump làm, chỉ cần nghe những gì Trump sách động. Và đất nước chúng ta có như ngày hôm nay, một phần, cũng là do cái não trạng “không cần biết”, từ hạng vô học đến hàng khoa bảng.
 
“Không cần biết” kẻ thù của giai cấp tội tình gì, chỉ cần biết là mình oai phong và quan trọng hẳn lên với “sứ mạng lịch sử” mà giai cấp đã giao phó nên, với thanh mã tấu được dí vào tay, những thành phần vô học sẵn sàng phang thẳng vào cổ bất cứ ai có tên trong danh sách kẻ thù. Nếu đó là hạng mê muội, không biết gì thì giới khoa bảng, những kẻ có thừa điều kiện để biết, để không mê muội, cũng “không cần biết”. “Không cần biết” đó là một ý thức hệ chống lại con người. Không cần biết đó là một chủ nghĩa xây dựng trên nền tảng của sự chia rẽ, hận thù và những mê thoại. Chỉ biết những khẩu hiệu ăn liền, mỵ dân. Và họ trở thành đồng phạm trong tội ác phá hủy đất nước, phá hủy năng lực sinh tồn của dân tộc. Mà ngày nay, có bênh vực cho cái thể chế thối nát hiện tại, đội ngũ dư luận viên -- hay “Ngũ mao quân” theo xuất xứ Trung Quốc của nó -- cũng thản nhiên “không cần biết”. “Không cần biết” cái gì khác cả, chỉ biết đảng đã có công đánh đuổi ngoại xâm. “Không cần biết” những lân bang xưa từng thua sút chúng ta mà nay đã qua mặt rất xa, chỉ cần biết là đất nước khá hơn xưa, là được.
 
Và, bây giờ, với sự trở lại của Trump, nhìn những bộ mặt Việt hả hê, hãnh tiến trong hàng ngũ “MAGA quân”, vô học hay khoa bảng, ở Mỹ hay ở Việt Nam, tôi cứ băn khoăn tự hỏi mình là họ, phải chăng, hoàn toàn “không cần biết” họ là ai? “Không cần biết” mình là ai, trong con mắt của một kẻ kỳ thị như Trump? “Không cần biết” mình mang màu da gì, trong con mắt của những “MAGA quân” cốt cán, những White Supremacist? Và, thậm chí, cũng “không cần biết” mình là ai trong tầm nhìn của thứ hạng mạt rệp nhất của đội ngũ “MAGA quân” bản xứ, những kẻ mà Trump hay đám tài phiệt theo đuôi vẫn gọi là White Trash?
 
Chẳng chóng thì chày, cuối cùng thì tất cả sẽ biết, khi Thúy Kiều trong mơ tưởng lộ nguyên hình là Thị Nở, như đã từng lộ mặt thế sau tháng Tư năm 1975. [5] Nhưng khi bàng hoàng nhận ra sự thật thì bao nhiêu thời gian đã mất, bao nhiêu tài nguyên đã bị phung phí, bao nhiêu cơ hội đã bị bỏ lỡ và, trách nhiệm, do đó, phải đặt lên đôi vai của giới tinh hoa, những nhà khoa bảng hay nghệ sĩ. Với sự sắc bén của lý trí hay sự tinh nhạy của cảm xúc, họ phải ít nhiều nhận ra phần chìm của tảng băng, ít nhiều nhìn ra rừng chứ không thể thấy cây mà dẫn dắt công chúng chứ? Đằng này họ, với một tỷ lệ rất cao, lại trở thành những đơn vị, những thành viên cốt cán của cái “văn hóa quần chúng” mà Sakharov đã cảnh cáo từ năm 1968, say mê truyền bá những mê thoại mà mục đích duy nhất là nuôi sống quyền lực cho một tên mỵ dân tàn ác, giảo quyệt và tham lam.
 
Nhiệm kỳ bốn năm của một Tổng thống Mỹ rồi sẽ trôi qua, cái vù, và nước Mỹ sẽ trở lại bình thường, như đã từng thế sau bao nhiêu thăng trầm. Điều đáng lo hơn là đất nước chúng ta khi, từ hạng ít học đến học nhiều, thậm chí học rất nhiều, nhưng lại hăng say hò hét trong đội ngũ của những kẻ mê muội mà Sakharov đã cảnh cáo từ tận năm 1968.
 
Tương lai đất nước, xem ra, vẫn là cái gì đó bất định, chông chênh, và mờ mịt!

Monday, 1 February 2021

ĐÂY DANH SÁCH 44 ĐỨA KHỐN NẠN TỪ CHỐI LÀM NGƯỜI TỰ NGUYỆN LIẾM VÁI PELOSI VÀ VÔ BỊ ĐẦN- CHÚNG TỰ CÔNG KHAI HÓA - KHÔNG AI CHỤP MŨ BỌN MỌI RỢ NẦY CẢ./-TCL

 45 đại diện ký tên trong thông cáo của Vietnam Rise gồm có:




1-Angelina Trang Huỳnh, tổng giám đốc và đồng sáng lập viên của Vietnam Rise.

2-Annie Le, chủ tịch Tổ Chức Kết Nối Người Mỹ Gốc Việt.

3-Atkinson Trần, chủ tịch và ủy viên Hội Bàn Tròn Người Mỹ Gốc Việt (VAR).

4-Vũ Bảo Kỳ, cựu đại cử tri tiểu bang Georgia.

5-Bác Sĩ Bình Nguyễn, Vietnam For Progress.

6-Cathy Vũ, quyền chủ tịch Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam Miền Nam California (UVSA).

7-Christine Hoàng Nygaard, đại cử tri đảng Dân Chủ California.

8- Luật Sư Daniel Albert, Esq.,  công ty luật Daniel Albert.

9-Diedre Thu-Hà Nguyễn, nghị viên Garden Grove.

10-Đức Nguyễn, nhà sản xuất phim đoạt giải Emmy của công ty Right Here in My Pocket.

11-Emmerick Đoàn, phó chủ tịch Hiệp Hội Thanh Niên Phan Bội Châu.

12-Huy Phạm, sáng lập viên tổ chức I Am Vietnamese.

13-Huy Trần, Esq., Work Law Group.

14-Isabelle Thủy Pelaud, đồng sáng lập viên và tổng giám đốc Mạng Lưới Nghệ Sĩ Gốc Việt Di Cư (DVAN).

15-Jenny Đỗ, Esq., Văn Phòng Luật Jenny Đỗ.

16-Khoa Lê, tổng giám đốc đài truyền hình Saigon Entertainment Television. (SET).

17-Kim Bernice Nguyễn, phó thị trưởng Garden Grove.

18-Lan Cao, giáo sư đại học Chapman University.

19-Lillian Trịnh, chủ tịch Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam Miền Nam Hoa Kỳ.

20-Liza Chu, đồng sáng lập viên tổ chức Empowering Marginalized Asian Communities.

21-Mai Dư, đồng sáng lập viên tổ chức Greater Malden Asian American Community Coalition (GMAACC).

22-Mạnh Kim, chủ bút báo The New Viet.

23-Michael Nguyễn, sáng lập viên Hội Sức Khỏe và Võ Thuật Nam California.

24-Tiến Sĩ Nancy Trần, giám đốc đài phát thanh Radio TNT Sacramento-Central Valley, California.

25-Bác Sĩ Nhất Anh Hồ, tổng giám đốc Focus Vision.

26-Nina Hòa Bình Lê, chủ nhiệm nhật báo Việt Báo.

27-Pamela Huỳnh, đồng sáng lập viên và tổng giám đốc Trung Tâm Gia Đình Gốc Việt Georgia.

28-Philip Nguyễn, giảng viên khoa thiểu số đại học San Francisco State University.

29-Nguyễn Đỗ Phủ, đồng sáng lập Văn Phòng Luật Sư Đỗ Phủ-Anh Tuấn.

30-Bác Sĩ Quân Nguyễn, Bảo Tàng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.

31-Ryan Hubris, tổng giám đốc Royal Jade Group.

32-Sophia Dương, chủ đài phát thanh NVRadio.

33-Summer Phùng, chủ tịch Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam Vùng Đông Nam (UVSASE)

34-Tammy Trần, đồng sáng lập viên Liên Đoàn Việt Nam Chống Buôn Người (VietACT).

35-Thắng Đỗ, tổng giám đốc Aedis Architects.

36-Thu Nguyễn, giám đốc OCA-Asian Pacific American Advocates.



37-Nhạc sĩ Trúc Hồ, tổng giám đốc đài truyền hình Saigon Broadcasting Television Network (SBTN).

38-Trùng Dương Nguyễn Thị Thái, ký giả trang web damau.org.

39-Đầu bếp Tú David Phú, TDP Enterprise LLC.

40-Tường Vũ, giáo sư và giám đốc Trung Tâm Nghiên Cứu Việt-Mỹ đại học University of Oregon.

41-Nguyễn Thanh Việt, đồng sáng lập Mạng Lưới Nghệ Sĩ Gốc Việt Di Cư (DVAN).

42-Ysa Lê, tổng giám đốc Hội Văn Học Nghệ Thuật Việt Mỹ (VAALA). (TL) [đ.d.]

43- Trịnh Hội - Đ/D Nhóm Cứu Người VC ra sống Hải Ngoại.

44- Nguyễn Thành Nhơn- QGHC- ĐS 6 - Cựu Phó Tỉnh Biên Hòa - Đ/D Nhóm 80 Liếm Vái Pelosi.

45- Huỳnh Xuân Thanh- QGHC -ĐS 10 - Cựu vợ của TS Hề Cao Văn Hở - San Jose.

 

Saturday, 30 January 2021

CHÚNG TÔI ĐĂNG ĐỂ CHỨNG MINH LUẬN ĐIỆU CHỐNG TRUMP , LIẾM VÁI VÔ BỊ ĐẦN CỦA THẰNG CHÓ GHẺ VC HOÀNG NGỌC NGUYÊN số 33 -

NÓ CÓ MẶT TRONG DANH SÁCH BÚ CON CHIM CU CỦA POLICI TỪ TRƯỚC BẦU CỬ -NAY LẠI LÓ MẶT VÌ SỢ MỤ MAI SIÊU PHONG KHÔNG CHO NÓ BÚ TIẾP./-TCL

 DANH SÁCH NHỮNG CON BÒ TỌT VC BÚ VÁI CON LỪA CÁI PELOXI:


1- Phạm Thanh Giao - Việt Báo
2- Đỏan Kiếm ( Nó là ai?)
3- Lê Phan - Phan Lam Hương - Con gái Phan Huy Quát.
4- Lê Mạnh Hùng - Chồng Lê Phan
5- Paramita Thanh Do
7-   Jackhammer Nguyễn- USA?
8- Cố Sự Quán (?)
9-Hùng Phạm (?)
10-ThLan PhamVu 
11-TS Nguyễn Tiến Hưng - Gốc VNCH
12- TS Nguyễn Mạnh Hùng- Gốc VNCH
13-Mỹ Anh, New York - ăn kứt lừa Obama khen ngon.
14-Nhã Duy, Dallas, Texas.
15-NQK-TTCT- Nguyễn Cu(Q) Khải, Wash.DC?
16-Lê Hòang Nguyên-Houston
17-Ngô Bảo Châu- NGÔ BÚ DÁI TRÂU

18-Nguyễn Tài Ngóc (Ngọc) Nam Cali.
19-Trâm Nguyễn- Dân Cử Massachusetts
20- Calvin Văn- NV Calif. Bợ Tàu Cộng không sợ gãy lưỡi dog.
21-Khoa Lê STLD: (*Kết luận Hoa Kỳ là một đất nước rất lạ đời ...mà tôi từng biết-07/17/20)-*Vừa thấy tên Lê Khoa có kèm theo STLD)
(Giống như hiện tượng "lên đồng tập thể")*(Anthony Fauci, ông là người anh hùng và tấm gương sáng trong lòng tôi, với tư cách một khoa học gia và một con người.)
22-Alan Vo Ford: Trước đại dịch, Trump là một trong những tổng thống tồi tệ nhất trong lịch sử của chúng ta. Nhưng bây giờ anh ta đã bỏ phí cho đất nước chúng ta, với sự kết hợp độc đáo giữa sự bất tài và ác ý của anh ta - và anh ta vẫn chưa thực hiện được. Một khi chúng ta cuối cùng đã tự thoát khỏi anh ta, sẽ mất nhiều năm để hồi phục. Alan Vo Ford

23-Đổ Thắng- Thiết kế nhà cửa-San Jose-Sacramento
24-Jenny Đỗ: Cựu sinh viên luật.
25-Madison Nguyen- Cựu nghị viên San Jose
26-William Tuan Nguyễn- Gíup việc trong văn phòng luật Cali.
27-Đại Tớ Vũ Heo Nộc-San Jose.
28-Đại Tớ Hòang Cơ Lân- Paris.
29-Trúc Hồ- SBTN
30-Đỗ Dũng-Cali.
31- Mai Phi Long-sbtn-Cali-Mai Phi Long - Nam Cali - là đứa tác giả cái gọi là "Tài liệu giải mật....." - Luận cứ y hệt những gì mà NQKhải (mặc xà lỏn) đã nêu trên video của NXNam báo calitoday San Jose - tiếp tay bênh vực Joe Biden và cho rằng Joe Biden là ân nhân của Người Việt Tỵ Nạn- luận cứ rất xảo trá của đồng bọn VC Nằm Vùng Hải Ngọai.
32- BS Trần Xuân Ninh - USA - Gốc Cầu Muối.
33- Hòang Ngọc Nguyên- USA
34- Tiên C. Nguyễn- Chửi Hải Ngọai sao không chống joe từ 45 năm qua?
35- Song Chi- VCNV Norway. Song Chi. Private photo. Photo.

36- Việt Hòang-USA- (Những người Mỹ da trắng ủng hộ Donald Trump cuồng nhiệt đều là thành phần ít học, nuối tiếc quá khứ và cảm thấy bị xã hội bỏ rơi.)
37-Hòai Linh Ngoc Duong-VietBF?

38-Nguyễn Quốc Khải-Wash.DC- liếm vái Mai Khôi trước kia. Mặc xà lỏn (ở truồng?) lên video cùa Nguyễn Xuân Nam (baocalitoday) để nâng bi Joe Biden.






39-LS Nguyễn Thành Tín- Charlotte, North Carolina- In chữ "ĐỤ TRUMP" trên áo thun, trước ngực bị đánh bể mặt tại RNC -Ngày 27-8-2020.


40-Đinh Viết Cư- (E:bocudad724@aol.com)-QGHC Nam Cali viết:"Mot tai lieu lam ..buon long nhung ai da kich ong Biden va dua vao cac tai lieu da bi xuyen tac, lat leo, dac biet nhut la Ong TS/Cuu Tong Truong NTHung va cac dich gia tich cuc binh vuc Tongtong Trump..Vui long bach hoa, cong bang truyen thong da chieu phai chinh truc, day du, vo tu de.. "rong duong du luan" ..hihi..va hinh nhu co Tongton Nixon, cuu NT Kissinger , tu nam 1972 den 4/75 qua viec lam suy yeu,buc tu chinh phu VNCH, moi dich thuc, truc tiep giup bon CSVN tan bao, gian ac thang the  =Subject: Tài liệu giải mật cho thấy TNS Biden không chống di tản người Việt năm 1975-Mai Phi Long"- Công khai bênh vực Joe Biden- không ai chụp mũ ĐVCư cả.

41- Trương Nhân Tuấn: Vừa có hình cho biết gốc BBC Vietnamese

Công khai ca tụng Xã Hội Chó Ghẻ của Joe Biden với cái tên mới do Tuấn tự phịa ra là Chính sách Liên Đới Xã Hội thú vật như VC. 

42- Mai Vũ Phạm- USA- Chống Trump, nâng bi John Mc Cain cho là ân nhân của người Việt.

43-  Phúc Linh VŨ HIỂN - USA (4 con bò tọt nầy đều ở Texas?)
44- Hubert Vo- dân biểu Texas-USA
Dân biểu tiểu bang Texas Hubert Võ tái đắc cử nhiệm kỳ thứ 7
45- Hòang Bách- Đài nhịp sống quanh ta- Houston-USA
Nhịp Sống Quanh Ta với phóng viên Hoàng Bách & Liên Danh Xây Dựng - Phần 2  - YouTube
46- Mai Loan Nguyễn Anh Tuấn- Texas- USA
Tuan Nguyen in Texas | Facebook, Instagram, Twitter | PeekYou
47- Đinh Xuân Quân- video của Hòang Bách-Houston.
48- Nguyễn Gia Kiểng- video Hòang Bách.
49- Nhóm Việt Báo- San Jose - Trần Dạ Từ và Nhã Ca.

50-Nuyễn Bình Phương-USA- Hùa Donkey đòi coi thuế Trump.

51- Trương Nguyện Thành-kỹ sư? "Tôi biết rất nhiều bạn Việt Nam ủng hộ ông Trump vì ông ta chống TQ. Nhưng tôi sẽ bầu ông ra khỏi ghế Tổng thống trong tháng sau. Bầu cử lần này không phải để bầu một người vào vị trí ứng cử, mà để truất phế người đang ngồi ở vị trí đó.tnthành."

 

52- TRU TẮT TIẾN (CHU TẤT TIẾN) - Một sâu bọ QGHC giả mạo xưng DS Tên khốn nạn VCNV nầy chỉ đón gió để mong được liếm vái lừa Perloxi.

MậuThân68: CHÚC MỪNG TRU TẮT TIẾNG ĐỌAT GIẢI GORILLA NĂM 2014 CỦA TNS LU  -KORIA./- Mt68



53- CƯỜNG TRẦN (VC Sống trong hẻm vợ trọng lú?) -

BẦU CỬ Ở MỸ - NGƯỜI VIỆT NAM XÂU XÉ, GIẾT NHAU QUA NGÔN NGỮ

Cường Trần.

54-Tâm Chanh Nguyen- VC nằm vùng USA. dịch bài chống Trump.[


Trump đang phá hoại nền dân chủ, đừng vì ông ta mà ở tù.]

55-HoaiLinh NgocDuong-VC nằm vùng USA- Dịch những bài chống Trump [
Những câu chuyện của New York Post về con trai ông Biden là một ‘chiến dịch bôi nhọ’]

56- Phạm Trần: Viết nhiều bài chống Trump, nhục mạ Trump để ủng hộ con lừa Joe Bị Đần. 

57- Nguyễn Thành Nhơn- ĐS 6 QGHC- Vùng SFCo.

58- Huỳnh Xuân Thanh - ĐS 10 QGHC - Vùng San Jose - Vợ cũ của Dog Tè Cao Văn Hở (Nam Cali).

_______________________________________

 

 Thế Sự Thăng Trầm: HẾT THUỐC CHỮA?


01/30/21

Cuối cùng ngày 24-1, Hạ Viện Mỹ đã chuyển hồ sơ luận tội cựu Tổng thống Donald Trump qua Thượng Viện để nơi này, với vai trò bồi thẩm đoàn, kết luận về tội trạng và quyết định có truất bãi Trump hay không.

Cộng Hòa Thập nhân bang

Thượng Viện sẽ bắt đầu phiên tòa vào ngày 8-2! Như mọi người đều biết, để Thượng Viện chuẩn thuận việc luận tội này, cần có túc số 67 phiếu thuận, tức phải có 17 thượng nghị sĩ Cộng Hòa sẵn sàng bỏ phiếu chống Trump. Thượng nghị sĩ Mitt Romney của Utah đã nói Donald Trump cần bị kết tội, nhưng một Thượng nghị sĩ cũng Cộng Hòa là Marco Rubio của tiểu bang Florida, nay là quê nhà của Trump, thì cho rằng phiên tòa này là “ngu xuẩn”. Đảng Dân Chủ thì cương quyết đi tới. Tồng thống Biden đã nói rõ cần phải kết án Trump, và ông không ngại phiên tòa này có thể làm chậm việc tiến hành chương trình hành động của ông. Câu hỏi đặt ra là do nay Trump đã đi, luận tội ông ta làm gì?

Chúng ta cũng đã biết trong biến cố 6-1, đã có ít nhất 10 thượng nghị sĩ Cộng Hòa và hơn trăm dân biểu Cộng Hòa, đương nhiên tất cả đều được xem là “cuồng Trump”, đã mưu định chống lại kết quả bầu cử mà Phó Tổng thống Mike Pence công bố tại Capitol Hill – nơi xảy ra bạo loạn, là nguồn gốc của việc luận tội Trump hiện nay. Hai thượng nghị sĩ Ted Cruz (Texas) và Josh Hawley (Missouri) nay đang nổi bật trong đảng, nhất là Ted Cruz từ khi ông ta để râu rất khó coi chỉ để cho biết ông ta nhất quyết theo Trump. Thêm một người không sạch sẽ khác là Rand Paul (Kentucky). Hôm 26-2, ông ta đòi Thượng Viện biểu quyết xem luận tội Trump có “vi hiến” hay không. Rand Paul là người đứng đầu phái tà đạo “Libertarian”.


Đương nhiên nay họ chống lại việc luận tội, với lý do Biden mới lên, đảng Dân Chủ mới nắm đa số, cần thời gian thu phục nhân tâm, và phải tỏ thiện chí thỏa hiệp, “hòa hợp hòa giải” với đảng Cộng Hòa đối lập bằng cách đừng đụng tới Trump. Hơn nữa, Biden cần tập trung vào việc triển khai đường lối xóa bỏ di sản của Donald Trump. Rất nhiều chính sách mới của Biden được thực hiện qua hàng loạt “sắc lệnh định hành pháp”, đang gây nhiều tranh cãi, như ngưng trục xuất di dân, ngưng xây tường, quân đội không xét “tính chuyển giới”, mở lại thị trường bảo hiểm Obamacare trên mạng, gia nhập trở lại Hiệp ước quốc tế về thay đổi khí hậu Paris... Để được sự hợp tác của Cộng Hoà, Biden phải sẵn sàng “quên quá khứ và hướng về tương lai”.

Kiếm ra được 17 phiếu Cộng Hòa hầu như là một “mission impossible” của người Dân Chủ. Ngày 26-1, Thượng Viện bỏ phiếu 55 thuận, 45 chống việc họp luận tội. Năm người Cộng Hòa đứng về phía Dân Chủ là những khuôn mặt quen thuộc: Mitt Romney, Ben Sasse, Patt Toomey, Lisa Murkowski, Susan Collins... Nhưng đến 45 người Cộng Hòa còn lại quyết chống đến kỳ cùng việc đưa Trump ra phân xử. Ngay cả Mitch McConnell cũng không dám làm điều gì ngoạn mục. Ông không còn sợ Trump nữa, nhưng phải giữ ghế bằng cách bảo vệ sự “đoàn kết” trong đảng.

Có thể nói người Cộng Hòa nói chung sợ “dứt giây động rừng”. Nay Trump đã đi rồi, các nhà dân cử Cộng Hòa có thể cũng chẳng lưu luyến gì, bởi vì trong thâm tâm, phần lớn hẳn phải biết ông cựu tổng thống này là người thế nào, từ tư cách đến sự liêm chính... Nhất là có tin ông ta đang đe dọa sẽ lập ra một đảng riêng của ông, một đảng Cộng Hòa theo Trump, như lời thằng con trai nói. Sợ các nhà dân cử “hiểu lầm” mà mạnh dạn bỏ phiếu truất bãi, Trump đã phải lên tiếng nói mình vẫn là người Cộng Hòa và đang có kế hoạch đi vận động cho các ứng cử viên của đảng trong bầu cử năm 2022 (chủ yếu là cho các con và dâu của mình).

Trump vẫn coi số phiếu ông ta đạt được trong bầu cử 74.2 triệu là chưa đủ vì “bầu cử gian lận”, nhưng chính con số này đã khiến cho các nhà dân cử Cộng Hòa hiện nay vừa sợ Trump vừa cần Trump mà không dám bỏ Trump. Trump được khoảng 47.6% số phiếu của người đi bầu, và con số 74.2 triệu tương đương với sự ủng hộ của khoảng 33% dân số trên 18 tuổi. Khá phù hợp với các kết quả thăm dò cho thấy ông ta được khoảng 35% người dân ủng hộ vững chắc (thay cho chữ “cầm chuông”). Hầu như tất cả cử tri Cộng Hòa bỏ phiếu – nô nức bỏ phiếu - cho Trump. Không phải vì Trump là Cộng Hòa mà vì Trump là Trump. Như vậy, nhà dân cử nào dám bò Trump?

Khi nhìn đến đám đông bạo loạn tấn công vào tòa nhà Quốc Hội Mỹ vào ngày 6-1 bất kể luật pháp và lực lượng bảo vệ an ninh, đồng thời quần chúng cuồng Trump cũng xuống đường khắp các tiểu bang trên nước Mỹ, nhiều phần tử còn có vũ trang, để phủ nhận kết quả bầu cử, những dân biểu và thượng nghị sĩ Cộng Hòa đều phải nghĩ lại và hiểu mình ở thế “khó xử”: về lý, tức lẽ phải và công bằng, Trump phải ra tòa trả lời cho những tội trạng của mình; về tình, nếu không nghĩ đến ý nghĩa của con số 74 triệu này thì năm tới kiếm phiếu ở đâu.Cái hỏng của chính trị và dân chủ thời nay chính là thế. Người dân cử chỉ biết có cử tri của mình. Bởi thế mà một bà dân biểu Cộng Hòa tân cử, Marjorie Taylor Greene, thuộc tiểu bang Georgia có một quần chúng cực hữu bạch chủng thượng tôn mạnh, đang bị điều tra vì lên tiếng cổ vũ phải xử tử những người lãnh đạo đảng Dân Chủ. Bà Greene này, một người đi lên từ môn phái bạo lực cực hữu QAnon, chống Hồi, chống “người ngoài” (alien), chống người gốc Do Thái, đã nói “cho một phát vào đầu là xong” (a bullet to the head would be quicker). Đầu đây là đầu của bà Nancy Pelosi (Đó là lý do trong khi bà chủ tịch đang điều khiển họp khoáng đại của Hạ Viện luận tội Donald Trump, thỉnh thoảng bà lại sờ đầu).

Điều thú vị là ở tiểu bang da trắng cực hữu này, Biden bất ngờ thắng Trump trong đường tơ kẻ tóc, và hai ghế thượng viện của Georgia cũng rơi vào hai người Dân Chủ trong bầu cử ngày 6-1 vừa qua. Đó chính là một cảnh báo về cận ảnh an ninh quốc gia và chính trị bất ổn của nước Mỹ: sự nổi dậy của người da trắng sẽ gặp đối kháng mãnh liệt từ quần chúng da đen, Latino, Mỹ gốc Á... hợp quần gây sức mạnh. Nội chiến đến nơi?

Một người làm chính trị thường phải hành động vì lợi ích của bốn đối tượng: đất nước (quốc gia hay tiểu bang), người dân (cử tri của đảng hay toàn dân), chính đảng (là sự lựa chọn cái áo mình mặc), và cá nhân. Đúng là một sự lựa chọn có khi cực kỳ khó khăn, đòi hỏi nhiều suy nghĩ, cân nhắc. Trường hợp lý tưởng là tất cả những lợi ích này tương hợp, đồng thuận, nhưng trên đời này làm gì có chuyện lý tưởng như thế. Đất nước này ngay từ thời lập quốc hầu như đã luôn luôn có bao nhiêu chuyện mâu thuẫn đối kháng có tính nghiệp chướng..

Mâu thuẫn đối kháng giữa lợi ích quốc gia và lợi ích tiểu bang; lợi ích của những nhóm cử tri khác nhau và lợi ích toàn dân; quyền lợi của đảng và quyền lợi đất nước; sự đối nghịch giữa hai đảng đang làm cho đất nước không ngóc đầu lên được. Và chót hết là câu hỏi vì sự nghiệp chính trị, làm sao một nhà chính trị có thể thỏa hiệp được tất cả các lợi ích thường là mâu thuẫn đối kháng trên đây, và trong trường hợp phải chọn lựa, thì phải theo ai bỏ ai.

Câu trả lời đương nhiên là Me First hiểu theo cách đơn giản nhất, nghĩa là lá phiếu của cử tri bỏ cho mình, và trong trường hợp các nhà dân cử Cộng Hòa cụ thể chính là phiếu của cử tri cuồng Trump không thể thiếu được. Bởi vậy mà chúng ta mới nghe những lời chua xót từ Dân biểu Cộng Hòa Adam Zinlinger thuộc tiểu bang Illinois. Ông là thành viên Quốc Hội liên bang từ năm 2010, khi ông mới 32 tuổi. Nay ông đang nổi bật vì là một trong số mười dân biểu Cộng Hòa tán đồng lá phiếu Hạ Viện luận tội Trump.

Ông cho rằng quyết định của ông phải luận tội Trump nay đang chấm dứt sự nghiệp của ông, nhưng ông không thể làm khác đi được vì đó là vấn đề lương tâm và liêm sĩ, là sự trung thực phải có nơi con người, nhất là người làm chính trị có trách nhiệm giáo dục, dẫn dắt quần chúng. Kết tội ông Trump vào tội phản nghịch (treason), xúi giục bạo loạn cướp chính quyền trong biến cố ngày 6-1 là vấn đề bảo vệ công lý và dân chủ của đất nước để cho chế độ vững mạnh.

Nhiều nhà quan sát chính trị thời nay đã nói rằng nền dân chủ Mỹ đang bị thách đố nghiêm trọng bởi vì, suy cho cùng, ngay chính những người có trách nhiệm nhiều nhất bảo vệ dân chủ (đảng phái chính trị và các nhà dân cử tiểu bang cũng như liên bang) lại tỏ ra tắc trách, vô ý thức và thiếu hiểu biết nhất. Khi phải đứng trước những chọn lựa có tính bắt buộc phải hành động thế nào, người ta đã chọn lựa “Me First” một cách dứt khoát – theo nghĩa quyền lực và tiền tài cho mình trên hết.Bởi vậy mà trong vụ án Donald Trump hiện nay, những người Cộng Hòa đã không dám nhìn thẳng vào tội trạng tày trời của Trump, đã không nghĩ đến nhu cầu phải chỉnh đốn nền dân chủ Mỹ, đã không nói chuyện hợp tác đoàn kết với phía Dân Chủ theo lời kêu gọi của tân Tổng thống Joe Biden. Họ đang bị kẹt trong một chủ nghĩa dân túy bảo thủ (conservative populism) mà khối quần chúng mà họ cần (phiếu) và sợ (khủng bố) chính là khối người “da trắng thượng đẳng” (white supremacists) chiếm tỷ lệ đến 35-40% trong tổng dân số nước Mỹ, trong đó đặc biệt có một thành phần đang muốn đấu tranh vũ trang như kiểu militia thời lập quốc, vùng dậy để cho thấy sức mạnh lấn át của bạch chủng trong xã hội và trong chính trị đa chủng, đa văn hóa này. Ngay tại Hạ Viện cũng có dân biểu Greene tiếng nói của nhóm QAnon, cổ vũ bạo lực súng đạn chống những người “phản bội nước Mỹ” trên mạng truyền thông xã hội. Những dân biểu Cộng Hòa vẫn giữ im lặng cho dù phía Dân Chủ đòi họ phải lên tiếng.

Những tin tức tân chính quyền đưa ra trong tuần lễ cuối tháng giêng chẳng có gì hay ho.

Bộ An ninh Nội địa ngày 27-1 đã đưa ra cảnh báo trong thời gian tới đây, có thể vài tuần, có thể vài tháng, những nhóm da trắng thượng đẳng có vũ trang sẽ mở ra những vụ khủng bố trên nhiều tiểu bang – nhất là ở những tiểu bang “chiến địa” có tranh chấp về chủng tộc. Ngày 6-1 là một cột mốc. Trước đây, ít người dám nghĩ có thể xảy ra chuyện có những người Mỹ dám tấn công và chiếm đóng Capitol Hill, và làm cho dân chủ Mỹ bị tê liệt. Nay thì tất cả mọi chuyện có thể xảy ra - kề cả nội chiến mini. Nạn khủng bố bạo lực nội địa đang có hướng gia tăng. Từng nhóm nhỏ “da trắng thượng đẳng” có vũ trang đang chờ chực cơ hội để quấy phá an bình xã hội, đang đe dọa một số nhà dân cử thuộc đảng Dân Chủ và cả một số người Cộng Hòa chống Trump. Ngày nay chẳng ai nói đến khủng bố đến từ bên ngoài nữa!

Chẳng những làm ngơ trước tội trạng của Trump cũng như không quan tâm gì đến những đe dọa khủng bố nội địa, Dân biểu Kevin McCarthy, chủ tịch khối thiểu số Cộng Hòa tại Hạ Viện, người từng lên tiếng nói Trump phải chịu trách nhiệm về vụ bạo động ngày 6-1, thì ngày 28-1, lại bay đi Florida chầu chực ông Trump. Đương nhiên, chẳng phải để thỉnh ý ông Trump về những vấn đề thời đại mà Cộng Hòa phải đưa vào cương lĩnh: chống COVID-19; giúp đỡ thành phần khó khăn và phục hồi kinh tế; tăng cường vai trò lành mạnh của Hoa Kỳ trên thế giới đứng trước một trật tự quốc tế mà Trump đã phá bỏ trong bốn năm qua. Cộng Hòa chẳng quan tâm đến những chuyện này, mà trong đầu Trump, người đưa ra thuyết “Cứu Lấy Nước Mỹ” (Save America) cũng chẳng có gì để nói. McCarthy gặp Trump là để cho thấy đảng Cộng Hòa vẫn là của ông ta, đứng sau lưng ông ta, và nay muốn ông trở lại... cùng để xin ông hợp tác (đừng phá những ứng cử viên Cộng Hòa không theo ông), ủng hộ để đảng Cộng Hòa giành lại thế đa số tại Hạ Viện và Thượng Viện trong bầu cử năm 2022.

Tuy nhiên, Trump đã nhấn mạnh cần loại bỏ bà Liz Cheney, nhân vật thứ ba của đảng tại Hạ Viện – bà là một trong thập nhân bang chống ông. Dĩ nhiên, ông không hề “care” bà là con gái của Dick Cheney, cựu Phó Tổng thống nổi tiếng về chủ nghĩa bảo thủ trong tám năm dưới thời George W. Bush.Bởi thế, người ta nói khi tiễn McCarthy ra cửa, Trump đứng xoa tay, xem chừng rất thỏa mãn. Ông ta nay cảm thấy chẳng những bình chân như vại mà còn ngây ngất về những thành công không tưởng được trong mục đích phá tan hoang nước Mỹ. Đảng Cộng Hòa xem vậy mà trung thành, vẫn là của ông, hay vẫn còn sợ ông, sau thử thách lịch sử ngày 6-1 vừa qua. Và nhanh chóng bị ru ngủ trong thuyết “Save America” để “Make America Great Again” của ông. Và đúng là ông nói đúng: quyền lực của tổng thống vô hạn. Ông chẳng có gì để sợ đảng Dân Chủ nữa. Bởi vậy, ông lập một Văn phòng Đại diện Cựu Tổng Thống nhằm “tiếp tục nghị sự chính trị” (political agenda) của ông - thực ra để tiếp tục quyên tiền...

Bà Melania Trump cũng bắt chước, mở một văn phòng liên lạc, mục đích không phải để tranh đấu cho những người mẫu nước ngoài vào Mỹ không gặp may mắn như bà, có thể bị trục xuất, mà văn phòng này sẽ lo cho “quyền trẻ em”. Có lẽ bà cũng nghĩ ba năm nữa Trump tranh cử trở lại, bà phải có gì đó để vận động cho chồng.

Câu chuyện kể đến đây khiến cho chúng ta có thể ngao ngán: Hết thuốc chữa!

Cái gì hết thuốc? Đảng Cộng Hòa hay dân chủ Mỹ?
Trả lời an toàn nhất: Chắc chắn là cả hai!

Hoàng Ngọc Nguyên
saigonweeklyonline