Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.

Wednesday, 17 April 2013

LỘT MẶT NẠ ĐỨA KHỐN NẠN GIẢ DẠNG BẮC KỲ DI CƯ CHU TẤT TIẾN (QGHC Nam Cali) - NÓ PHÁT NGÔN BẰNG CỬA HẬU : NGỤY BIỆN ĐỂ BÊNH VỰC ĐÍT ĐEN (dick black) và ĐỒNG BỌN NGUYỄN NGỌC BÍCH ./-Mt68

Thưa chị,

Rất cảm động được chị hồi âm và phân tích những lý luận có thể sai sót của tôi. Cá nhân tôi, vẫn ngưỡng mộ chị vì những bài báo phân tích mang tính khoa học thực tiễn hướng về quê hương Việt Nam yêu quý của chúng ta mà chị đã gửi lên diễn đàn. Vì thế, tôi rất vui khi nhận thư của một người đồng chí hướng với mình cùng trong mục đích là nhận định một cách sáng suốt một sự việc mang tới nhiều tranh luận gay gắt. Cũng trong tinh thần tranh luận (nhưng không tranh đấu), tôi mong được minh xác vài điểm như sau:
1-Không dám khoe mẽ, nhưng để minh định lập trường, cá nhân tôi vẫn là một trong những người mà CSVN đã từng nêu tên trên báo Tuổi Trẻ, Lao Động và Công An Thành Phố và gọi tôi là "thành phần chống Cộng cực kỳ phản động". Chúng vẫn gửi email dọa dẫm tôi thường lắm, tên Chế Trung Hiếu thì gửi thẳng emai cho tôi rằng: "Đ.M. thằng Tiến. Có ngày tao đón lõng mày tại Cali." Một tên khác gọi điện thoại đến nhà tôi và nói: "Đ.M. Có ngày tao thuê sát thủ qua bắn mày rồi về lại VN. Mày làm gì tao?"... Chúng còn phổ biến tấm hình chụp .. đầu lâu của tôi để trên kệ! Nói như thế để chị hiểu tôi chính là chiến hữu của chị đó, không phải kẻ đối lập đâu. Cho nên, trong bài viêt vừa qua, tôi đã viết với tâm tình của người lúc nào cũng mong tiêu diệt bọn CS bán nước khốn nạn kia. Những cuốn sách và hằng trăm bài báo trên các nhật báo tại Cali đã chứng minh điều đó. Tôi hoàn toàn ngưỡng mộ các công việc của Cộng Đồng chống Cộng, vì họ đã hy sinh thời gian, năng lực để làm những việc mà tôi không làm được. Tôi mong chị hiểu cho tôi là người rất chân thành và chống Cộng cho đến hơi thở cuối cùng.
2-Trong vụ việc Virginia, tôi chỉ có ý muốn nói rằng, tất cả những việc mà người Mỹ hay người Anh, Pháp làm vì chúng ta, vì tình bạn giữa hai quốc gia ngày trước, hay vì lương tâm trách nhiệm trước sự việc họ phản bội chúng ta năm 1975, đều nên được tôn trọng, cho dẫu việc làm của họ không hoàn toàn làm đúng ý của chúng ta. Sự việc họ đặt tên là "ngày South Viet Nam.." cho ngày 30-4 chỉ là một việc làm chính trị tượng trưng, không có giá trị thưc tiễn nào về mặt xã hội và cũng không thay đổi một chút nào trong công việc chúng ta làm vì ngày 30-4. Họ không can thiệp vào việc tổ chức Ngày Quốc Hận của chúng ta, mà chỉ là việc thêm một ý nghĩa cho ngày đó mà thôi. Chúng ta vẫn tổ chức Ngày Quốc Hận tại khắp nơi, vẫn đăng báo, vẫn lên truyền thanh, truyền hình và tuyên bố "Ngày Quốc Hận năm nay sẽ được tổ chức tại...". Quốc Hội Virginia không có ý định là sẽ cho công chức nghỉ lễ ngày này, hoặc áp đặt một chuyện gì khác. Đó chỉ là một Nghị Quyết Chính Trị, trên hình thức bề ngoài thì đây là một sự vinh danh cộng đồng người Việt Hải Ngoại, hiểu thêm nữa, thì là một cái tát vào mặt đảng Cộng Sản khi chúng tổ chức ngày Thống Nhất 30-4...Nói nôm na thì khi thấy CS rầm rộ tổ chức ngày Thắng Lợi 30-4 thì người Mỹ nhổ thắng vào mặt chúng và nói: "Đây chính là ngày vinh danh Miền Nam Việt Nam, chứ không phải ngày Thắng lợi hay Thống Nhất cái con khỉ gì cả!". Đó là một thắng lợi cho chính nghĩa của chúng ta mà! Tại sao lại chống? Trong cuộc đời này, có chi là tuyệt đối đâu! phải không, chị?
3- Chúng ta, với tâm hồn lúc nào cũng đau đáu, cũng hận, cũng căm thù CS, cũng nhớ đến máu đổ, xương rơi, nên cùng ngồi với nhau trong ngày gọi là "Ngày Quốc Hận". Điều đó dễ hiểu và cần thiết lắm. Cần thiêt là để nung nấu ý chí đòi Tự Do Dân Chủ cho Việt Nam trong những ngày chúng ta còn sống, còn hơi thở. Cần thiết là để cho con em chúng ta không quên nguồn cội. Nhưng, nhìn lại, thì người ngoại quốc, rất khó hoặc không thể chia xẻ với ta tư tưởng này. Họ hiểu là chúng ta "hận", chúng ta "căm thù" nhưng thực tế cho thấy, lòng căm hận của chúng ta chỉ rực rỡ trong lòng những người thuộc thế hệ thứ 1 mà thôi, làm sao mà bảo họ hãy đặt danh xưng đại loại như là “National Hatred Day”? (Xin chị tìm giùm chữ khác nhé, tôi dốt chuyện này lắm!) Còn lớp trẻ, thế hệ thứ 2 và 2 1/2 có hoàn toàn chia xẻ với chúng ta điều này không? Chừng 10,15 năm nữa, những người thuộc lớp tuổi của tôi, nếu không ra Peek Family nằm, cũng khập khiễng, chống gậy đi biểu tình không nổi nữa rồi, thì những gì còn lại cho việc chống Cộng? Hãy nhìn vào sự thật phũ phàng, đến năm 2023 còn bao nhiêu người có sổ  tuổi 70, 80, 90 có thể lên sân khấu cộng đồng, đàn và hát những bài hùng binh, chống Cộng? Vậy chỉ còn lớp trẻ, mà nếu lớp trẻ mà biết rằng Nghị Viện Virginia và những Nghị Viện khác đã đặt tên cho ngày 30-4 là ngày “South Vietnam Day...” thì chắc chúng sẽ cảm thông với chúng ta và có thể tiếp tục cuộc chiến chống Cộng dành lại quê hương. Do đó, nếu danh dự mà Virgnia tặng cho mình mà không thích hợp với ý mình 100%, thì theo thiển ý, chúng ta vẫn nên chấp nhận một cách vui vẻ, như đã chấp nhận ngày 30-4 năm ấy, phải đau đớn bỏ súng, bỏ xe, bỏ đồng đội, bỏ gia đình.. Còn nếu giả sử vẫn giữ chữ Quốc Hận trong các văn kiện chính thức của Mỹ, chắc chúng sẽ nản và không cần để ý nữa. Vì chúng sẽ về Việt Nam, sẽ làm việc tại Việt Nam và được chiều đãi, thì lý do gì mà bảo chúng “hận”? Còn nếu như trong đầu chúng vẫn vang vọng những tiếng “ngày của Miền Nam Việt Nam” thì chắc chúng sẽ thắc mắc, đặt câu hỏi, và tìm hiểu để từ đó mới hy vọng, chúng là hậu duệ của chúng ta cho đến ngày VN được hoàn toàn Tự Do, Dân Chủ.
4-Vẫn ý cũ, tôi chỉ mong muốn chúng ta, thỉnh thoảng gửi lời CÁM ƠN những người bạn tốt trong chính giới Mỹ, Anh, Canada, Pháp… thay vì gửi lời phản đối, chống kháng quyết liệt. Càng CÁM ƠN nhiều chừng nào , thì hy vọng của chúng ta càng cao. CÁM ƠN thì thêm bạn, bớt thù. Chống đối thì thêm thù, mất bạn. Có phải không, chị Hương Saigon?
5-Cuối cùng, xin minh định là trong bài trước, có một đoạn nói không tốt về cộng đồng hải ngoại, đó là do tôi tưởng tượng ra người Mỹ sẽ nghĩ gì sau khi chúng ta chống đối họ. Xin chị, nếu đã trích dẫn, thì trích dẫn đầy đủ, nếu cắt xén đầu đuôi, rồi tự nhiên dẫn chứng những câu ấy vào, chị có thế làm cho người không đọc bài trước của tôi, sẽ hiểu lầm tôi là khinh thị cộng đồng, thì nguy cho tôi lắm nhé. Nếu chị vô tình thì không sao, thư này minh định lại là xong, nhưng nếu chị cố ý cắt xén đầu đuôi, để cộng đồng hiểu lầm ý của tôi, thì đó là hành động “mượn dao giết người” đó, chị Hương Saigon ạ!
Nếu chúng ta có không đồng ý một điểm nào đó, cũng mong vẫn tôn trọng ý kiến của nhau, và cư xử với nhau như bát với đũa, xô lệch là chuyện nhỏ, nhưng cùng chung một mục đích Phục Vụ cho nhân loại mới là chuyện lớn.

Thư bất tận ngôn, mong chị hiểu cho một người lúc nào cũng ngưỡng mộ chị.

Chu Tất Tiến. 4/17/2013
Luôn hãnh diện là một Quân Nhân thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.


2013/4/16 San Le D. <sanduyle@yahoo.com>



Date: Tuesday, April 16, 2013, 8:24 PM

Kính thưa quý vị,
Thưa ông Chu tất Tiến,
Tôi vừa nhận được "Vài ý kiến thô thiển về nghị quyết 30-4"  và yêu cầu  "được xem xét" của ông Chu tất Tiến.  Tôi có đôi dòng về những "ý kiến thô thiển" nầỵ.
Trước khi bàn về bài viết của ông Chu Tất Tiến, tôi xin tóm tắt sự kiện đang được xảy ra và tranh luận trên diễn nầy :
Sau khi Ông Nguyễn Ngọc Bích gởi ra bản dịch của SJR 455 của QH Virginia, trên diễn nầy xảy  ra những tranh luận sôi nổi giữ các cá nhân bênh và chống bản Quyết Nghị nầy. Trong khi đó, các  tổ chức cộng đồng NVTNCS tại Hoa Kỳ đồng ký tên gởi kháng thư cho QH Virginia về SJR 455. Tuyệt nhiên, tôi không thấy một tổ chức nào của NVTNCS lên tiếng ủng hộ SJR 455 hoặc bênh vực Ông Nguyễn Ngọc Bích.
Các cá nhân bênh vực  cho SJR 455 và ông Nguyễn Ngọc Bích gồm có TS Hồng Lĩnh, Chu Tất Tiến , Francis Dương và bà Đỗ Thị Thuấn (và vài ba cá nhân khác, nhưng có thể là tôi không nhận được email của họ).
Những tổ chức đồng ký tên trong bản kháng thư gồm có 18 “Vietnamese Americans Communities” và 10 "organizations" khác, trong đó có cả "The Ex-Thu Duc Infantry School Cadets Association" và "The Federation of Association of Former Vietnamese Political Prisoners." [Xin xem email của Bà Thu-Lan]
Rõ Ràng,
VIETNAMESE AMERICANS HAVE SPOKEN!
Bây giờ tôi xin đề cập đến từng ý kiến của ông Chu Tất Tiến [CTT]:
(1)  "Một điều chắc chắn rằng, không ai dám phủ nhận tinh thần yêu VNCH cũng như lòng căm giận bọn CSVN đã gây bao tang tóc cho quê hương từ nhiều thập niên nay. Tinh thần yêu nước đó phải được đề cao, phải được vang vọng trên khắp thế giới, hôm nay và ngày mai, để nhắc nhở thế giới về bản chất phản quốc, bán nước, hại dân của bọn CSVN. "[CTT]
- Tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến nầy. Và chính vì thế tôi nhiệt liệt ủng hộ lấy ngày 30 tháng 4 là "Ngày Quốc Hận" để biểu dương "tinh thần yêu VNCH cũng như lòng căm giận bọn CSVN đã gây bao tang tóc cho quê hương từ nhiều thập niên naỵ"
Tôi hoan hô các cộng đồng NVTNCS trên khắp thế giới tổ chức biểu tình rầm rộ trong ngày "Quốc Hận 30 tháng 4" để  ​biểu dương "Tinh thần yêu nước [đó phải] được đề cao, phải được vang vọng trên khắp thế giới, hôm nay và ngày mai, để nhắc nhở thế giới về bản chất phản quốc, bán nước, hại dân của bọn CSVN." [CTT]
Tôi không hoan nghinh đề nghị "celebrate the South Vietnamese Day" trong tngày 30 tháng 4 vì ngày 30 tháng 4 là ngày đau buồn của toàn dân Việt Nam từ năm 1975 đến bây giờ và mãi mãi. Đây không phải là "ngày vui đại thắng" để ăn mừmg!
(2)  "...   ​theo thiển ý, nếu nhìn vào tình hình thực tế khách quan về vấn đề Việt Nam, chúng ta cũng không ai phủ nhận được rằng, thế giới đã bớt quan tâm đến việc CSVN bán nước, hại dân, đã ít chú ý đến ngày 30-4 năm ấy, vì họ đang giao lưu với CSVN, đang đổ tiền vào đầy túi bọn tham quan ô lại, qua các chương trình viện trợ hằng năm và các kế hoạch thương mại hay kinh tế. " [CTT]
- Ông Chu Tất Tiến cần tìm hiểu thêm về bang giao quốc tế.  Liên lạc ngoại giao hoặc viện trợ quốc tế không có nghĩa là hoàn toàn chấp nhận dường lối, chính sách (chính trị lẫn nhân đạo) của một nước. Ngày nay, hầu hết các nước trên thế giới đều có liên lạc ngoại giao với các nước khác dù là đồng minh hay không. Thí dụ, Trung Cộng và Hoa Kỳ không phải là đồng minh, nhưng họ vẫn trao đổi liên lạc ngoại giao. Điều nầy cũng áp dụng cho VN và Hoa Kỳ. Nếu Hoa kỳ có viện trợ cho VN, thì đó không có nghĩa là Hoa kỳ hoàn toàn ủng hộ chũ nghĩa CS hoặc "​họ đang giao lưu với CSVN, đang đổ tiền vào đầy túi bọn tham quan ô lại, qua các chương trình viện trợ hằng năm và các kế hoạch thương mại hay kinh tế." [CTT]. Thiết tưởng tôi không phải dài dòng thêm về điểm nầy!
(3)  ​"Và mỗi khi có một chính khách nào, cơ quan quốc tế nào nói lên tiếng nói hỗ trợ cho chúng ta, theo phương diện nào đó, thì chúng ta phải gửi lời cám ơn họ một cách nồng nhiệt để họ cảm thấy công việc của họ làm là đúng thì họ sẽ tiếp tục yểm trợ chúng ta nữạ" [CTT]
- Tôi đồng ý là nếu ai hổ trợ ta, thì ta phải gởi lời cám ơn. Tuy nhiên, ta phải suy xét đó có phải thật sự là "hổ trợ" hay không? Đây là một câu hỏi quan trọng. Đôi khi "hảo tâm" không bảo đảm được kết quả [Good Intentions Do Not Ensure Good Results]. Thí dụ, Karl Marx chủ trương   lập một "xã hội bình đẳng, vô sản, công bình,  và vô giai cấp" Nhưng kết quả của lý thuyết nầy là hằng trăm triệu người bị thiệt mạng vì nạn đói hoặc sát hại bởi các nhà cầm quyền cs trên thế giới!
Tôi muốn nói hành vi "ủng hộ" hoặc "hảo ý"  của các "chính khách" có thể vô tình hoặc cố ý làm tổn thương cả một dân tộc!
(4) ​ ... Giả sử họ cũng  bỏ mặc Liberia, Ai Cập, Miến Điện và bây giờ khoanh tay nhìn Syria với gần triệu người chết chóc, tang thương…thì   thế giới sẽ đi về đâủ …"Ngược lại, những việc làm không những không đem lại kết quả tốt đẹp cho dân tộc mà còn có hại khi chúng ta, KHÔNG NHỮNG ĐÃ KHÔNG CÁM ƠN, MÀ CÒN TẤN CÔNG HỌ một cách cực kỳ nóng nẩy. Làm như thế, họ sẽ nghĩ gì về Cộng Đồng chúng ta? Một nhóm người quá khích, cực đoan, không biết lý lẽ? Một nhóm người vì lòng hận thù quá lớn mà quên đi thực tế chính trị? Thôi, thế thì mặc họ với lòng hận thù ấy cũng như nhiều thập niên trước đây, đã bỏ mặc mặt trận diệt chủng ở Serb, bỏ mặc những cuộc diệt chủng đẩm máu cả triệu người, bỏ mặc mã tấu, súng đạn hãm hiếp hàng ngàn người một ngày ở các vùng Châu Phi, Nicaragoa, Bờ Biển Ngà, Mozambique, Congo, máu chan hòa "
- Ông Chu Tất Tiến! Hello! Ông muốn nói gì trong các câu “tràng giang” trên đâỷ? Ai là "Một nhóm người quá khích, cực đoan, không biết lý lẽ. Một nhóm người vì lòng hận thù quá lớn mà quên đi thực tế chính trị"?   Họ làm gì mà ông cho là "quá khích, cực đoan, không biết lý lẽ" ? Rồi ông đề cập đến “Ai Cập ...” [CTT].
- Tôi xin "bó tay" với lập luận nầy.
(5) ​“Tôi là người Mỹ, tôi không phải người Việt như các ông, tội vạ gì mà tôi viết thêm nghị quyết có lợi cho các ông nữa chứ”! Viết để cho các ông xúm lại chửi tôi à? Xin lỗi nhe! Chấm dứt! Không hẹn ngày tái ngộ!” [CTT]
- Ai viết câu nầy và bao giờ?  Ông Chu Tất Tiến nên nhớ rằng người Mỹ gốc Việt vẫn là người Mỹ, cũng có quyền lợi và nghĩa vụ của người Mỹ. Vienamese Americans ARE Americans! Period.  QH được bầu lên là để đại diện  cho dân và phục vụ quyền lợi của dân và lảnh lương từ tiền thuế của người dân. Nghị sĩ và dân biểu có nhiệm kỳ và muốn được đắc cử phải được dân bầu. Chính vì thế mà QH/VA đã phải quan tâm đến "National Congress of Vietnamese Americans". Tiếc thay, nhóm người nầy không thật sự đại diện và nói lên nguyện vọng đích thực của Vietnamese Americans.
Bây giờ tôi xin đi thẳng vào vấn đề SJR 455.  Qua diễn đàn nầy, tôi được biết là một nhóm cá nhân nhân danh cái gọi là "National Congress of Vietnamese Americans" (với sự cộng tác của vài cá nhân thuộc " Asian Chamber of Commerce") qua sự hướng dẫn và  bảo trợ của TNS Dick Black đệ trình petition xin chọn ngày 30 tháng 4 là "South Vietnamese Recognition Day" .
[Và tôi xin nhấn mạnh, đây là "South Vietnamese Recognition Day" chứ không phải là "Republic of Vietnam Recognition Day" hay "South Vietnam Day". Xin đừng diễn dịch theo GS Nguyễn Ngọc Bích để "beat around the bush".]
Vì cái gọi là "National Congress of Vietnamese Americans" không danh chính ngôn thuận được Vietnamese Americans bầu lên và chấp nhận, tổ chức nầy không có tư cách pháp lý để nhân danh hơn triệu người Vietnamese Americans đệ đơn thỉnh nguyện xin QH Virginia thiết lập ngày 30 tháng 4 là  "South Vietnamese Recognition Day". Thỉnh nguyện của cộng đồng NVTNCS xin QH/VA rút lại SJR 455 là điều hợp lý và nên làm.
Vì danh xưng chính thức trong SJR 455 là "South Vietnamese Recognition Day"  [không phải là "Republic of Vietnam"] không thể hiện được tinh thần của ngày "Quốc Hận","tinh thần yêu VNCH cũng như lòng căm giận bọn CSVN đã gây bao tang tóc cho quê hương từ nhiều thập niên nay" [CTT]. Điều nầy khiến NVTNCS/ Hoa Kỳ không được hài lòng [and rightly so!]
Người bênh vực NNB vẫn cố chấp diễn dịch "South Vietnamese Recognition Day" là  "Ngày VNCH"  để hy vọng NVTNCS tin rằng ngày nầy được chọn để thể hiện "tinh thần yêu VNCH"! Chính ông Dick Black cũng đề cập "Republic of Vietnam" trong một email riêng gởi cho một người VN. Mỉa mai thay, ông là người "drafted" bản thảo SJR 455, nhưng ông không dùng "Republic of Vietnam Recognition Day" mà dùng "South Vietnamese Recognition Day"! Đây hẳn không phải là vô tình vì bản thảo phải đã  được sữa đổi ít nhất vài ba lần trước khi đem ra bầu phiếu và chấp thuận. Do đó, ta không thể diễn dịch "South Vietnamese" là "Republic of VN".
Rõ ràng "South Vietnamese" không thể nào được hiểu ngay là "Republic of Vietnam" mà không cần phải "suy luận" hoặc “diễn dịch." Trong một văn thư chính thức, không có một cơ quan Hành Pháp , Lập Pháp, hoặc Ngoại Giao nào gọi "Republic of Vietnam" là "South Vietnamese" cả. Xin hãy thành thật về điểm nầy và "STOP BEATING AROUND THE BUSH"!
Và cho dù có buộc người ta hiểu  “South Vietnamese” là “Republic of Vietnam”,  danh xưng "South Vietnamese Recognition Day" vẫn không thể hiện được "​lòng căm giận bọn CSVN đã gây bao tang tóc cho quê hương từ nhiều thập niên nay" của NVTNCS như ông Chu Tất Tiến đề cập trong email dưới đâỵ.
(6) ​" Bây giờ, với nghị quyết mà một Quốc Hội Tiểu Bang vinh danh ngày 30-4 như một ngày của VNCH, chúng ta lại đồng loạt lên tiếng “đấu tố” tác giả nghị quyết ấy, kêu gọi toàn thế giới ký tên đồng loạt yêu cầu hủy bỏ, và yêu cầu… phải giữ lại danh xưng “Ngày Quốc Hận” là danh xưng mà chính cộng đồng chúng ta tự đặt ra với nhau, chứ chưa có được quốc tế công nhận chính thức. Đó là môt việc làm phải nói là thiếu khoa học, thiếu thực tiễn và thiếu chính danh." [CTT]
-  Người ta thường nói "trước khi nói phải đánh lưởi bảy lần" thì trước khi gởi bài lên diễn đàn tác giả nên đọc đi đọc lại ít nhất 3 lần để biết mình viết gì.  Đoạn văn quàng xiên trên đây, không đâu vào đâu cả. Ai "kêu gọi toàn thế giới ký tên đồng loạt yêu cầu hủy bỏ, và yêu cầu… phải giữ lại danh xưng “Ngày Quốc Hận ? 
- "Toàn thế giới" ????
Rồi
​“Ngày Quốc Hận” là danh xưng mà chính cộng đồng chúng ta tự đặt ra với nhau, chứ chưa có được quốc tế công nhận chính thức. Đó là môt việc làm phải nói là thiếu khoa học, thiếu thực tiễn và thiếu chính danh." (CTT)
Thưa ông Chu Tất Tiến, ta có cần "quốc tế công nhận chính thức"  ngày Quốc Hận của chúng ta hay không? Hoa Kỳ có cần "quốc tế công nhận chính thức" ngày "Independence Day", "Thanksgiving Day" hay "Mother's Day" không????
Rồi ông viết:
Tự đặt ra ngày “Ngày Quốc Hận" là "môt việc làm phải nói là thiếu khoa học, thiếu thực tiễn và thiếu chính danh. [CTT]
    - [Oh my Gosh! “Phi nỉ lỗ điá” LOL] I have NO COMMENTS.
(7)  “Giáo Sư Nguyễn Ngọc Bích bị đặt thêm một lô danh xưng có tính cách mạ lị, bị đánh hội đồng tơi tả…Không ai thèm nghe ông giải thích! Buồn tiếp nối là những người bênh vực của hai bên lại tấn công lẫn nhau, gọi nhau bằng đủ danh xưng “ngu, hèn, khốn nạn, phản bội, đồ chó, lũ phản quốc, liếm đít…” và đủ thứ kinh khủng không thể nhắc lại…” [CT   T]
Tôi xin miễn bàn về chỗ đứng của GS NN Bích trong cộng đồng NVTNCS. ​Tuy nhiên, muốn làm một "public figure" thì phải chấp nhận "búa rìu" dư luận dù đó là một nhân vật quyền thế như TT Hoa Kỳ như TT Bush hay TT Obama. Theo tôi, điều đáng tiếc là GS NNB tự tác vận động QH/VA đưa ra SJR 455 mà không tham khảo ý kiến của ban Đại Diện Cộng Đồng VA hay bất cứ một cộng đồng NVTNCS nào khác.
Một điều đáng tiếc nữa là TNS Dick B;ack hình như bị "misled" và cho rằng GS NNB và "National Congress of  Vietnamese Americans' thật sự đại diện cho toàn thể NVTNCS ở Hoa Kỳ. Thiết nghĩ cộng đồng NVTNCS nên lưu ý Mr. Dick Black và QH/VA điều nầỵ.
Sau cùng, tôi xin nhắc lại rằng không có gì sai với "South Vietnam Recognition Day"​, "South Vienamese Recognition Day"​ hay ""Republic of Vietnam Recognition Day"​.  Cả ba đều nói tốt cho Miền Nam VN. Nhưng cái sai là dùng những "danh xưng" đó cho ngày 30 tháng 4, vì ngày 30 tháng 4 là NGÀY QUỐC HẬN, như NVTNCS thường nói:
NGÀY QUỐC HẬN VẪN MÃI MÃI LÀ NGÀY QUỐC HẬN.
Kính,
Huong Saigon


2013/4/16 luan nguyen <lkn7843@yahoo.com>
Kính thưa quý vị,
Tiển ý của chúng tôi:
1. Năm 2002, Quốc Hội (QH) Virginia công nhận ngày 30-4 là "National Remembrance Day" qua Nghị Quyết SJ 137.  Ngày này có ý nghĩa tưởng nhớ, tưởng niệm môt sự kiện đau buồn, tang tóc của dân tộc Việt Nam. Nếu chúng tôi nhớ lộn danh xưng và Nghị Quyết thì xin chị Lữ Anh Thư hoặc các vị ở Virginia đính chánh lại dùm.
2. Năm 2013, cũng QH này lại vinh danh ngày 30-4 là "Nam Việt Nam" Xin hỏi qúy vị chúng ta có khi nào làm lễ tưởng niệm (một sự kiện đau buồn tang tóc) trong ngày vinh danh (ăn mừng) không?
3. Hôm nay QH VA đã "nhổ ra liếm lại" (xin lỗi chúng tôi không biết gọi hành động 2 lần thay đổi danh xưng ngày 30-4 của QH VA là gì)  trong vấn đề đặt tên cho ngày 30-4. Theo chiều hướng này, có thể  trong tương lai QH VA sẽ đặt danh xưng mới, theo sự vận động của ai đó, cho ngày 30-4 là "Ngày Thống Nhất Đất Nuớc VN." (Vậy là mọi người đều ăn mừng  cùng với ...CS.) Lúc đó chúng ta sẽ ăn nói làm sao?
Cho nên, ngày hôm nay nếu chúng ta không lên tiếng phản đối hành động sai trái (dù có ý tốt) của QH VA thì coi chừng nó sẽ có những hậu quả tai hại khác mà chúng ta chưa lường được.
4. Xin đừng mang cái tâm trạng ...phải cám ơn bất cứ việc gì của Hoa Kỳ làm. Nếu họ làm đúng, chúng ta cám ơn. Nếu họ làm những chuỵên đi ngược lại ý nguyện của tập thể người Việt tỵ nạn CS thì chúng ta phải lên tiếng. Đừng sợ mất lòng. Chúng tôi nghĩ rằng họ có dư trình độ và nhận thức về các quyền tự do căn bản để có thể chấp nhận những tư tưởng khác biệt. Những ai có ý tưởng ...lúc nào cũng cám ơn người Hòa Kỳ xin hãy nhìn lại.   
5. Ngày 30 - 4 đối với chúng ta là một ngày đau thương, tang tóc cho cả dân tộc nói chung và là ngày Miền Nam bị mất nói riêng. Nó không phải là một ngày vui vẻ gì để mà vinh danh hay ăn mừng(như Dân Biểu Black đã viết)! Vinh danh gì trong ngày này? Vinh danh Nam Việt Nam không còn? Vinh danh người miền Nam đánh mất miền Nam?  
Tóm lại, ngày 30- 4 là ngày đau thương tang tóc của dân tộc Việt Nam. Nếu chúng ta đã xem ngày này là Ngày Quốc Hận thì hãy cố gắng vận động chính giới của chính quyền sở tại công nhận ngày 30-4 đúng với ý nghĩa mà chúng ta đã định. Bất cứ ai hay thế lực nào trong tập thể người Việt tỵ nạn cộng sản có ý định biến ngày 30-4 (ngày tưởng niệm) thành ngày vinh danh (ngày ăn mừng) thì sẽ phải chịu trách nhiệm trước công luận và lịch sử.
Trân trọng. 
Nguyễn Kinh Luân

No comments:

Post a Comment