Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.

Sunday, 31 March 2024


Năm Cô Đốc Sự Đầu Tiên Của Trường Quốc Gia Hành Khóa II 

chúng tôi có vài điểm là so với các khóa khác: đó là buổi giao thời giữa các khóa, học từ 2 năm đến ba năm, đến khóa chúng tôi thì bắt đầu học 4 năm. Chương trình học bắt đầu chịu ảnh hưởng của Mỹ với phái đoàn Michigan State University. Nhập học tại Trường Quốc Gia Hành Chánh, trụ sở tại Đà Lạt, chúng tôi phải ở nội trú, ăn chung và cứ bốn sinh viên thì ở chung một phòng, đó là thời kỳ đẹp đẽ nhất để chúng tôi gần nhau và hiểu nhau hơn.
Trần Ngọc Tôn
Châu Kim Nhân
Trai khôn tìm vợ chợ Đông,
Gái khôn tìm chồng ở chốn ba quân

Trai khôn tìm vợ đồng môn
Gái khôn tìm chồng át-mi-nít-trát-tơ

Hỡi anh đi dường cái quan
Dừng chân đứng lại em than vài lời
Đi đâu vội mấy anh ơi
Công việc đã có chị tôi ở nhà

 Mt68 CẢM ƠN MỘT PHẬT TỬ KHÔNG KINH KỆ CHỢ QUÊ HƯƠNG, HOUSTON!./-TCL/Mt68

__________



Thưa Quý Huynh Mt68 & Georgia;

Mình chú ý hơi nhiều về chuyện Chùa Bát Nhã. Có lẽ vì mình vẫn nhớ chuyện hơn 70 năm trước ... Mỗi khi Mẹ mình chuẩn bị hoa, quả, thức ăn để đi cúng chùa. 

Mẹ mình chỉ chọn một mình mình đi theo mẹ mình bơi xuồng tiếp, còn Mẹ mình thì chèo phía sau chiếc xuồng tam bản. Từ nhà tới Chùa ở một làng khác rất xa, phải rời nhà thật sớm, chèo, bơi tới quá trưa mới tới chùa. 

Tới chùa, mình rất sợ các sư ông, trông các ông ấy thật nghiêm nghị, mẹ mình chắp tay nam mô từ cổng chùa, mẹ mình vào chào sư trưởng trước rồi mới ra ngoài sắp đặt cúng lễ. Sau đó ngồi nghe các sư ông trò chuyện trong 5, 3 phút ... rồi vội vã ra về cho kịp trước tối... Mỗi lần đi chùa như vậy về nhà Mẹ mình rất vui, kể chuyện đi chùa cho cả nhà nghe.

Khi rời quê lên tỉnh học, vì chốn quê không còn bình yên, mình không hề thấy lại ngôi chùa cũ ấy nữa vì gia đình mình cũng đã bỏ quê lưu lạc vài nơi khác và sau cùng thì định cư ở Quận 8 cho đến 4/75. 

Từ khi rời quê cho đến khi tỵ nạn ở Hải Ngoại mình chưa hề đi chùa lễ lạc gì cả ... NHƯNG TÂM TƯ PHẬT GIÁO của mình vẫn là những lần theo mẹ lặn lội đường xa đi lễ chùa, luôn còn lại đậm đầy trong thâm sâu của mình. 

Minh chỉ là một phật tử không kinh kệ gì cả. Nhưng lúc nào, chuyện gì của Phật Giáo cũng đều làm dao động tâm tư mình không ít. Tâm tình phật giáo, biến động phật giáo làm nhắc nhớ hình ảnh mẹ mình vất vả đi viếng chùa càng da diết, sâu đậm hơn ... Cho nên mình đã lặng lẽ xác nhận mình là phật giáo trước mọi mời gọi của các tín ngưỡng khác để thuần khiết trung kiên với tinh thần phật tử cội nguồn bất biến của Mẹ mình.

Phật giáo trong mình chỉ có thế thôi nhưng mình đã giữ lại mãi hình ảnh phật tử đạm bạc chân chất của mẹ mình. Mình luôn tự nghĩ mẹ mình mới chính là một tâm hồn con Phật rất nguyên thủy, rất chân chính. 

Cho nên nhìn thấy những phật tử hoa hòe, hoa sói đến chùa xum xuê khoe luôn hoa hậu cà sa ... thật là ngao ngán cho thế sự ... nhứt là các tay sư hổ mang thì đúng là phường vô lương, vô lượng./- 

Chợ Quê Hương- Houston



 ĐÂY LÀ NHỮNG SUY NGHĨ VÀ PHÁN ĐOÁN CỦA MỘT HUYNH TRƯỞNG QGHC- 

BÂY GIỜ NHẮC LẠI CHUYỆN 60 NĂM TRƯỚC CHO THẤY 3 VẤN ĐỀ MÀ HUYNH TRƯỞNG NÊU RA CHỈ LÀ 3 ĐỀ TÀI TUYÊN VẬN CỦA VC, CỦA PHẢN CHIẾN, CỦA CÁC NƯỚC THEO PHE CỘNG SẢN

TẤT CẢ CHỈ LÀ BỊA ĐẶT VÀ DỐI TRÁ - KHÔNG PHẢI CHỈ CÓ NGƯỜI NGOẠI CUỘC MÀ NGAY NHỮNG ĐỨA ĂN CƠM QUỐC GIA MÀ QUAY LẠI HÃM LẠI VNCH MỚI CẦN ĐÁNG NÓI HƠN CẢ: 

CÁC TRÍ THỨC VNCH CƯ TRÚ NƯỚC NGOÀI, CÁC SINH VIÊN VNCH DU HỌC TIẾP TAY VC KHÔNG ÍT-NHẤT HẠNH TUYÊN BỐ TẠI NEW YORK "VNCH NÉM BOM GIẾT 300 NGÀN DÂN BẾN TRE" - SỰ THẬT DÂN SỐ BẾN TRE VÀO THỜI ĐÓ CHỈ CHỪNG Ở CON SỐ NON 200 NGÀN- 

THƯA HUYNH TRƯỞNG LÀM SAO PHẢN BIỆN? AI NGHE PHẢN BIỆN? NĂM, SÁU NƯỚC (?) ĐỨNG RA "BẢO ĐẢM" CHO HIỆP ĐỊNH PARIS ĐẾN KHI VC XUA QUÂN CHIẾM TRỌN VNCH THÌ CHO ĐẾN NAY CÁC NƯỚC ẤY ĐÃ LÀM NGƠ - CẢ MỸ NỮA ĐÃ LÀM GÌ KHI VC LIỆNG VĂN KIỆN QUỐC TẾ ẤY VÀO TOILET? 

HUYNH TRƯỞNG ƠI, PHẢN BIỆN CÁI KHỈ KHÔ GÌ VỚI NHỮNG ĐỨA "ĐUI, ĐIẾC, CÂM" NHƯ BÁC NGUYỄN NHẬT NGỌ NHÀ QGHC CHÚNG TA?./-Mt68

__________________


Tôi gởi bài này, tùy nghi đăng trên Web MâuThân 68.

Nguyễn Kim Dần (ĐS8)

                      Hồi Ký của Nguyễn Kim Dần 

          Ba vấn đề nhức nhối của Đệ Nhị VNCH. 

          (1 tháng 11 năm 1967 - 30 tháng 4 năm 1975)

Trong cuộc chiến vừa qua (miền Nam tự vệ, chống cuộc xâm lăng của CS miền Bắc). VNCH đã bị các vị dân cử (Dân Biểu Thượng Nghị Sĩ) cũng như những hệ thống truyền thông (báo chí, radio, TV...) của Hoa Kỳ và một số Quốc gia chỉ trích 3 vấn đề :

1) Vấn đề "an trí" tại VNCH

2) Vấn đề "200.000 tù nhân chánh trị tại VNCH" 

3) Vấn đề "Cải Huấn của VNCH". 

Nếu ai ở tuổỉ 55 trở lên và theo dõi tình hình chánh trị của Đệ Nhị VNCH, chắc không quên là VNCH đã bị các vị dân cử (Thượng Nghị Sĩ, Dân Biểu) của các Quốc gia trong thế giới tự do (nhất là Mỹ) cùng những hệ thống truyền thông trên thế giới, cùng giới sinh viên phản chiến ( Ngoại Quốc) đã đả kích VNCH ba vấn đề sau đây : 

1) Vấn đề an trí tại VNCH, tôi xin nói qua về vấn đề này: Cơ quan an ninh của VNCH như cảnh sát, an ninh quân đội thấy người dân nào có những hoạt động cho CS (tiếp tế cho CS, như gạo, thuốc tây .v.v) hay làm tình báo cho CS; Những tội này bị cơ quan an ninh của VNCH bắt được với những bằng chứng, các người này không bị truy tố ra toà mà ra một hội đồng gọi là "Hội đồng An Ninh Tỉnh" thành phần gồm có : Ông Tỉnh Trường là Chủ Tịch, các Hội Viên gồm có, 1 Nghị Viên Hội đồng tỉnh, Trưởng Ty Cảnh Sát, Trưởng Ty An ninh quân đội, Trưởng phòng 2 (tiểu khu, coi về tình báo) Trưởng Ty Nội An thuộc Tòa Hành Chánh, ngoài ra còn có ông Biện Lý Tỉnh làm cố vấn, nếu tỉnh nào không có tòa án thì tòa án qủan hạt (nghiã là ở tỉnh bên cạnh) cử ông Biện Lý tham dự. Trưởng ty nội an là thư ký. Hội đồng nghe thư ký thuyết trình người này đọc các văn kiện liên quan đến tội trạng của mỗi can phạm, sau đó Hội đồng phán quyết 6 tháng an trí (gọi là an trí tránh chữ đi tù) 12 tháng, 18 tháng và tối đa là 2 năm (nhưng hết 2 năm, Tỉnh có quyền xin trung ương gia hạn an trí thêm một thời gian nữa). Vấn đề này bị chỉ trích là không dân chủ, các can phạm phải do một toà án phán xét.v.v...và phải có luật sư bào chữa.

2) Vấn đề 200.000 tù nhân chánh trị. Các hệ thống truyền thông (báo chí, truyền thanh, truyền hình ngọai quốc) không biết căn cứ vào tài liệu nào, lấy con số ở đâu mà tố cáo VNCH giam giữ tới 200.000 tù nhân chánh trị. Rồi căn cứ vào tài liệu bịa đặt mơ hồ đó, các Dân Biểu, Thượng Nghị Sĩ các nước đả kích VNCH là độc tài, không có dân chủ v.v.

3) Vấn đề cải huấn tại VNCH. Cũng trong chiều hướng làm cho VNCH mất uy tín, hệ thống truyền thông ngọai quốc tố cáo chính sách cải huấn của VNCH là vô nhân đạo, các nhà tù thiếu vệ sinh, ăn uống không đầy đủ, thậm chí tụi báo chí còn nói VNCH giam giữ tù nhân vào những "Chuồng cọp" thế là cả một chiến dịch loan truyền vấn đề "chuồng cọp" được phổ biến mau lẹ (Theo trí nhớ của người viết thì tên ký giả bịa đặt này tên là Don Luce). Tất nhiên mấy ông đại diện dân ở các nước tự do tin là thật để rồi kết tội VNCH.....

Trên đây là ba vấn đề mà VNCH bị chỉ trích nặng nề nhất, giới truyền thông thì khai thác, giới phản chiến thì ủng hộ những sự bịa đặt đó, các ông Dân Biểu (ngoại quốc) thì chất vấn chánh phủ VNCH và đe dọa cắt viện trợ. Sự kiện này kéo dài cả chục năm... Người viết rất ngạc nhiên là VNCH có nhiều cơ quan có trách nhiệm phải có phản ứng để làm sáng tỏ vấn đề, thí dụ Bộ Nội Vụ, Bộ Thông Tin, Bộ Ngoại Giao, Tổng nha Cảnh Sát, Tổng Nha Cải Huấn.... nhưng không có một Bộ hay cơ quan nào viết ra được một tài liệu để phản bác, nhất là VNCH thiếu gì nhân tài, Bộ nào, Tổng nha nào cũng có chuyên viên, những lý thuyết gia, những Tiến Sĩ tốt nghiệp chánh trị, luật pháp ở các trường danh tiếng của ngoại quốc, nhất là Đại Học Mỹ, Pháp, Anh.v.v....

Cách đây vài ngày, trong một buổi tối, tôi ngồi với chiếc computer, tình cờ tôi bắt gặp một "clip" tức là một đoạn phim ngắn, nội dung là một đài truyền hình (nói tiếng Việt) nào đó phỏng vấn Tiến Sĩ Nguyễn Tiến Hưng, người cố vấn thân cận của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu (nhất là vào những giờ chót của VNCH), tôi không nghe được người phỏng vấn đặt câu hỏi như thế nào mà chỉ nghe lời Tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng (với hình ảnh, tiếng nói rất rõ) nói những điều đại ý như sau : "Vào cuối tháng 2 năm 1975 thay vì trả lời thư của TT/Thiệu (vấn đề viện trợ 300 triệu dollars) Tổng thống Ford cho một phái đoàn Dân Biểu của Hoa Kỳ ước lượng độ 28 vị sang (VN) (nguyên văn) : rất ê chề thay vì viện trợ, họ ngồi thẩm vấn TT/Thiệu như ở toà án : sao bắt tù nhân chánh trị, sao xây chuồng cọp......(TS/Hưng nhắc lại nhiều lần là TT/Thiệu bị thẩm vấn như ở toà án) và TS Hưng cũng nói nhiều lần là TT/Thiệu đau đớn lắm (cũng nhắc nhiều lần chữ đau đớn), các vị Dân biểu này họp với TT/Thiệu (tất nhiên chung quanh TT/Thiệu có nhiều Bộ Trưởng, chuyên viên và các Cố Vấn, trong đó đương nhiên là có TS/Hưng . Theo lời TS/Hưng thì 28 vị Dân Biểu.( các dân Biểu đòi đi "coi chuồng cọp", khám Chí Hòa v.v. Rồi tuyên bố, gặp gỡ với báo chí. Muốn kiểm chứng điều này có thể đánh chữ ' VNCH nguyen tien hung' vào YOU TUBE sẽ xem được đoạn phim này. Tôi vừa mở xem lại trước khi viết bài này.....

Theo TS/Hưng thì TT/Thiệu có nói với TS/Hưng là phái đoàn này không có tinh thần đồng minh. Đến tối ngày 28/2/1975, có bữa tiệc khỏan đãi phái đoàn Dân Biểu về lại Hoa Kỳ, vì qúa tức giận và đau đớn. TT/Thiệu đã nói như sau (TS/Hưng nói là lời nói sau là do TT/Thiệu tự ý nói, không phải do TS/Hưng soạn trước) : "Tiếng Việt Nam của chúng tôi có câu " của cho quan trọng, nhưng cách cho còn quan trọng hơn, xin qúy vị đem thông điệp này về Washington". Theo lời TS/Hưng thì khi ngồi cạnh TT/Thiệu, TS/ Hưng chỉ sợ TT/Thiệu nói thêm những điều gì nặng nề thì rất bất lợi.....Rồi sáng hôm sau, TT/Thiệu có nói (đại ý) với TS/ Hưng là tuy mình nghèo, nhưng không thể ném tiền vào mặt mình như vậy được, không cần....nghèo thì nghèo.

TS/Hưng kể là cuối năm 1979 đầu 1980, nhân sắp đến ngày 5 năm CSVN chiếm được Miền Nam, có nhiều báo nổi tiếng của Mỹ, Pháp xin phỏng vấn TT/Thiệu, rút cuộc không biết ai cố vấn TT/Thiệu, TT/Thiệu chọn một tờ báo Đức, theo TS/Hưng thì TT/Thiệu chọn tờ báo Đức cốt ý là cho Kissinger đọc vì Kissinger người Mỹ gốc Đức. Trong bài báo TT/Thiệu trách Mỹ đã phản bội....Qủa nhiên vài tuần sau, Kissinger viết thư cho TT/Thiệu "Thanh Minh thanh nga; tại vì ..tại vì... Trong bài báo này TT/Thiệu có viết:" Người Mỹ chỉ thích dùng những người để sai bảo, tôi (Tổng Thống không phải là người để sai bảo, Quốc Hội VNCH không phải để sai bảo và dân tộc VN không phải là dân tộc để sai bảo....). Kissinger kết luận : Tôi công nhận sau cùng Ngài đã đúng. Sau đó TT/Thiệu có nói với TS/Hưng là không trả lời Kissinger.

Sau khi xem "clip" trên tôi rất tiếc là thực ra VNCH cũng đã trả lời 3 vấn đề nêu trên (có tài liệu từ cuối tháng 12/1974), rất tiếc là TS/Hưng và TT/Thiệu không được đọc và những người cố vấn cho TT/Thiệu không phải là những người sáng suốt, có trí nhớ tốt và không biết cách phản ứng mau lẹ. Tôi xin kể một chuyện có thực 100% và tôi không đem cái"TÔI" ra để đánh bóng cá nhân, nay, nước mất nhà tan, tuổi đời coi như vào buổi hoàng hôn rồi thì cái "Tôi" đâu có nghĩa lý gì...Nhất là câu chuyện này có nhiều nhân chứng, tôi chỉ kể sự thật:

Sau 4 năm làm Phó Tỉnh Trưởng Phú Bổn tôi xin thuyên chuyển về Bộ Nội Vụ, tôi về Bộ NV vào đầu tháng 11/1974 

Giữa tháng 11 năm 1974, tôi được bổ nhiệm làm chuyên viên. Khi nhận việc, tôi cũng chẳng biết văn phòng chuyên viên ở đâu, cũng chẳng biết hết mặt các ông chuyên viên, chỉ biết vài người, bàn ngồi thì tôi thấy Nha Chánh Trị có nhiều bàn trống, lại gần cửa ra vô thì tôi ngồi ở Nha Chánh trị....Giám đốc là Trần Hồng, bạn Khóa 8 QGHC với tôi (nhưng tôi không làm việc dưới quyền Trần Hồng ); Công việc thì nhận trực tiếp từ ông Huỳnh Ngọc Diệp, Phụ Tá Tổng Trưởng. Thời gian đó VNCH đang cử những phái đoàn đi ngoại quốc để xin viện trợ, nhất là Mỹ, nhưng VNCH vẫn bị đả kích nặng nề về 3 vấn đề nêu trên (Vấn đề an trí, vấn đề 200.000 tù nhân chánh trị, vấn đề cải huấn). 

Một buổi sáng khoảng cuối tháng 11/1974 ông Huỳnh Ngọc Diệp cho mời tôi lên và nói là cần phải có bài (tài liệu) trả lời những điều chỉ trích nêu trên, ông HNDiệp giao cho tôi viết một một đề tài. Chuyên Viên Sang (tốt nghiệp QGHC, Đốc Sự) viết một đề tài, còn đề tài Cải Huấn thì đương nhiên Tổng Nha Cải Huấn phải viết. Cũng xin lưu ý là theo Tổ chức HC của VNCH thì Tổng Nha là một bộ phận rất lớn của một Bộ, nhiều Nha (nhiều Giám Đốc) có đủ chuyên viên, thanh tra...tóm lại là quy tụ nhiều nhân tài. 

Sau khi nhận một đề tài,.....Tôi nghĩ là phải "khoá miệng" tụi này (Dân Biểu,Thựơng Nghị Sĩ, giới truyền thông.v.v.) cho không cãi lại được. Bao giờ viết một đề tài, tôi thường nghĩ  1) Phần mở đầu (mở bài) 2)Phần giữa (đi vào điểm chính, phần này cần tài liệu chứng minh) 3) Phần phản công, đả phá những điều chỉ trích hay chứng minh chính sách của mình là đúng. 4) Phần kết luận (rất ngắn chỉ khoảng vài giòng. Tất nhiên phải đặt câu hỏi : Ai đọc tài liệu này để biết phải viết dài hay ngắn.. đã biết đối tượng sẽ đọc, tôi trù tính là chỉ viết một trang đánh máy là dài nhất, vì các đối tượng họ không có thời giờ đọc, tất nhiên tài liệu phải cô đọng và lập luận vững, sự kiện đưa ra phải chứng minh, có bằng cớ rõ ràng, mà người đọc không phản bác lại được, nhất là phần trả lời phải cho địch thủ, kẻ chỉ trích phải câm họng. 

Tôi mất khoảng vài ngày để viết đề tài mà tôi nhận lãnh, dài độ một trang đánh máy. Tôi nộp cho ông Phụ Tá HNDiệP. Rồi lần lượt chuyên viên Sang, Tổng nha Cải Huấn cũng nộp bài viết cho ông HNDiệp sau tôi độ một tuần. Đề tài của tôi được ông Diệp đọc và không có phản ứng gì....nhưng khi hai đề tài do Chuyên viên Sang và Tổng Nha Cải Huấn nộp cho ông Diệp được mấy ngày thì ông Diệp cho mời tôi lên và nói : Ông chuyên viên Dần mang hai đề tài của ông Sang và của Tổng Nha Cải Huấn về sửa giùm vì họ viết dở qúa, (tôi cũng không biết nội dung hai bài viết của ông Sang và của Tổng Nha Cải Huấn).Tôi trả lời ông Diệp: Thưa ông Phụ Tá: Tôi không bao giờ sửa văn của người ta. Thế là đơn giản, ông Diệp nói : Thế thì ông Dần viết lại hai đề tài kia: Rút cuộc tôi lãnh viết cả ba đề tài, theo tôi thì ba đề tài đó không có gì là khó đối với những người có một kiến thức tổng quát khá và thuộc lịch sử cận đại đồng thời có tài liệu đầy đủ về : Vấn đề an trí, cải huấn, tù nhân chánh trị, mà rất may Bộ Nội Vụ VNCH giữ đủ tài liệu để giúp người viết.

Ba đề tài tôi thấy giống nhau ở những điểm sau : 1) Đề tài nào cũng chỉ cần viết một trang đánh máy là đủ (vì họ không có thì giờ đọc). 2) Phần mở đầu và phần kết luận cũng giống nhau, tuy nói vậy nhưng ta phải thay đổi cách hành văn một chút. Chỉ có phần giữa thì 3 đề tài có những điểm khác nhau (có sẵn tài liệu do Bộ Nội Vụ cung cấp).

1) Mở đầu đề tài bao giờ tôi cũng bắt đầu như sau: Việt Nam Cộng Hoà đã chọn đứng trong hàng ngũ các nước Tự do, và thường được gọi là tiền đồn của thế giới Tự Do, vì thế tất cả những chính sách của VNCH đều phải tôn trọng những công ước quốc tế về tự do dân chủ nhất là tôn trọng bản Quốc Tế nhân quyền của Liên Hiệp Quốc, dù rằng VNCH chưa được thu nhận làm Hội viên của LHQ. VNCH cũng có bản Hiến pháp do đại diện người dân soạn thảo và bản hiến pháp cũng bảo vệ quyền căn bản của người dân (hành pháp, lập pháp, tư pháp độc lập với nhau. v. v. )

Đó là mấy giòng mở đầu cho ba bài viết, tất nhiên mỗi bài phải thay đổi một chút, nhưng ý chính vẩn giữ nội dung như vậy.

2) Phần thi hành chính sách. Có 3 vấn đề VNCH bị đả kích:

A) Vấn đề An trí của VNCH : Tôi biện luận như sau : Đây là biện pháp có tính cách Hành Chánh, người nào làm những điều có lợi cho CS hay hoạt động cho CS nếu có bằng chứng rõ ràng phải ra Hội Đồng An Ninh Tỉnh, tùy theo tội trạng nặng nhẹ người này sẽ bị gởi đi an trí có thời gian nhất định, 6 tháng cho tới tối đa 2 năm, can phạm cũng được hưởng "lưỡng cấp tài phán" (nghĩa là được cứu xét 2 lần ở 2 cấp) tại Tỉnh phán xét thời gian an trí, nhưng hồ sơ gởi về Trung ương ( Bộ Nội Vụ) để duyệt xét một lần nữa, và Hội đồng cứu xét gồm có Bộ Nội Vụ, Nha Cảnh sát, Nha cải huấn và một vị Chánh án cao cấp của Toà Thượng thẩm làm cố vấn. Sở dĩ gọi vấn đề an trí có tính cách Hành Chánh vì người can phạm không bị ghi trong hồ sơ lý lịch như khi bị toà án xét sử, nghĩa là sau khi mãn hạn an trí người can phạm lại trở lại đời sống bình thường , lý lịch không còn ghi tội phạm gì nữa (khác với Toà Án là khi bị án ở Toà, can phạm mang lý lịch xấu suốt đời, không bao giờ được bôi bỏ), và lúc nào thân nhân cũng được thăm nuôi, người can phạm không bị lao động khổ sai, có phương tiện giải trí (chơi thể thao đọc báo xem TV.v.v.) như vậy chính sách An Trí của VNCH hoàn tòan có tính cách nhân đạo.

B) Vấn đề Cải Huấn của VNCH. Dân Biểu, Thượng nghị sĩ, giới truyền thông (nhất là Hoa Kỳ) đả kích VNCH về vấn đề cải huấn : Ăn uống không đầy đủ, thiếu vệ sinh nhất là một ký giả lại bầy đặt là giam can phạm ở các "Chuồng Cọp", vấn đề chuồng cọp đã được khai thác triệt để. Cũng may mắn cho tôi là Bộ Nội Vụ giữ đủ tài liệu : Thống kê VNCH có bao nhiêu trại cải huấn, và trong vòng 2 năm qua các cơ quan hồng thập tự đã đi thanh tra bao nhiêu lần (có ghi ngày tháng đầy đủ), tôi dẫn chứng bằng những tài liệu như vậy nên không ai phủ nhận được, còn vấn đề "chuồng cọp", tôi thách thức ký giả nào nêu ra vấn đề đó hãy chứng minh bằng hình ảnh, nơi có "chuồng cọp" và cho biết địa điểm để Bộ Nội Vụ hướng dẫn phái đòan báo chí đến quan sát "chuồng cọp". Tôi kết luận đây là một sự tưởng tượng của một ký giả 'Thiên Cộng' để bôi xấu hình ảnh của VNCH.v.v. Tôi cũng viết thêm là trong những lần thanh tra của hội hồng thập tự quốc tế trong 2 năm không có phúc trình nào chỉ trích hay khuyến cáo nào về mọi khía cạnh của các trung tâm cải huấn của VNCH do hội hồng thập tự quốc tế công bố.

C) Vấn đề 200.000 tù nhân chánh trị của VNCH. Không biết họ lấy tài liệu ở đâu giới truyền thông tố cáo VNCH hiện giam giữ 200.000 tù nhân chánh trị.... Cũng may cho tôi là tài liệu của Bộ Nội Vụ thống kê hết các trại cải huấn trên toàn quốc và sức chứa của mỗi trung tâm, kết qủa là VNCH có nhiều trại cải huấn, tuy nhiên sức chứa tổng cộng chỉ được hơn 40.000 can phạm, căn cứ vào tài liệu này, tôi đã chứng minh là những người đả kích VNCH có 200.000 tù nhân chánh trị là hoàn toàn bịa đặt và phóng đại......(tất nhiên tôi phải liệt kê tài liệu một cách chi tiết họ mới tin).

Trên đây là phần trình bầy 3 vấn đề mà VNCH bị đả kích cùng những điều phản bác rất khiêm nhường của người viết, tất nhiên sau 36 năm tôi chỉ nhớ những nét chính và lúc tôi viết tài liệu này tuổi đời tương đối còn trẻ, đang ở tuổi gìa dặn, tất nhiên cách trình bầy sắc bén hơn nhiều, nay ở tuổi trên 70 thì đã trở nên chậm chạp và trình bầy lại không thể nào bằng văn bản cách đây 36 năm, xin Bạn đọc thông cảm. Sau đây là phần phản công để "khoá mồm" tụi nó. Xin bạn đọc xem phần quan trọng nhất và xem tôi có khoá miệng được tụi nó không ?

3) Phần phản công. Đầu tiên tôi trình bầy: VNCH đang ở trong hoàn cảnh chiến tranh, chống sự xâm lăng của CS miền Bắc, cuộc chiến tranh tự vệ này đã kéo dài khá lâu. Miền Bắc được cả một khối CS quốc tế viện trợ và ủng hộ về mọi phương diện, từ súng đạn, quân trang quân dụng và kể cả lương thực.......Trong khi VNCH được Hoa Kỳ và vài nước trong khối tự do viện trợ, tuy nhiên sự viện trợ giới hạn và bao giờ cũng đi sau Miền bắc, một thí dụ là khi CSVN (dưới hình thức Mặt Trận dân tộc giải phóng miền nam) được trang bị vũ khí cá nhân tối tân là AK47 thì quân đội VNCH hãy còn dùng Garant hay Carbine....(qúa lỗi thời), ngoài ra mỗi năm VNCH như phải đi "ăn xin" Hoa Kỳ... đồng thời các báo chí Tây Phương thay vì ủng hộ VNCH lại đi phóng đại bêu xấu VNCH thí dụ : Vụ Mỹ Lai, vụ Tướng Loan bắn tên CS.v.v Trong khi thì không nhắc gì đến thảm cảnh Tết Mậu Thân ở Huế (giết khỏang 6.000 dân vô tội). Trong hòan cảnh chiến tranh, bất cứ một quốc gia nào cũng phải thi hành những biện pháp đặc biệt để bảo vệ người dân và lãnh thổ của mình, VNCH cũng ở trong hoàn cảnh đó nghĩa là phải áp dụng những chính sách tương đối khe khắt như trên đã dẫn chứng.

Nhìn lại cuộc chiến tranh thế chiến thứ 2, các quốc gia Tây phương nhất là Mỹ và Canada còn áp dụng những biện pháp khe khắt hơn, mạnh bạo hơn, tàn nhẫn hơn để bảo vệ dân tộc và lãnh thổ của họ vì đang có chiến tranh : Cô lập, bắt tập trung, tịch thu tài sản của công dân đã có quốc tịch nơi họ đang sanh sống, không phân biệt già trẻ...chỉ vì họ là sắc dân đó có liên hệ tới cuộc chiến. Hành động như vậy các nước Hoa Kỳ, Canada nay chỉ trích VNCH là một điều không công bằng, ai đả kích VNCH hãy nhìn lại những chính sách của MỶ và những nước Tây phương trong thế chiến thứ 2.

(Chú thích của người viết ; Người viết không giám nói rõ đó là người Nhật, vì sợ chạm tự ái của họ (mình đang xin tiền) nhưng ai đọc cũng hiểu, vì là tài liệu giấy trắng mực đen ta phải viết vậy, nếu là đối thoại ta có thể hỏi các Dân Biểu Mỹ về điều này thì các Dân Biểu làm sao trả lời được.....Rất tiếc là khi gặp 28 vị Dân Biểu Mỹ vào cuối tháng 2/1975, các người chung quanh TT/Thiệu không có ông nào có tài liệu mà Bộ Nội vụ đã phổ biến) và cũng không ông nào có hiểu biết về thế chiến thứ 2 Mỹ đã làm như trên với dân gốc Nhật, chỉ cần một người nhắc TT/Thiệu về thế chiến thứ 2, Mỹ đã đối sử vời dân Mỹ gốc Nhật là có thể khoá miệng tụi Dân Biểu Mỹ !!!

Đó là phần phản bác, khó mà trả lời nổi, nên tôi nói là phải "khoá miệng" tụi này.....

4) Phần kết luận. Như đã viết, phần kết luận chỉ cần vài gìong; Tôi kết luận bài viết như sau: Cuộc chiến tại Việt Nam do CSVN chủ mưu, mục đích là chiếm miền nam, VNCH, trong tư thế phải bảo vệ lãnh thổ nên VNCH cũng phải áp dụng những chính sách đặc biệt để bảo vệ đất nước. Những ai đả kích VNCH về những chính sách nêu trên hãy kêu gọi miền Bắc ngưng xâm lăng miền nam, thay vì đả kích những chính sách của VNCH, lý do đơn giản là miền bắc ngưng xâm lăng, cuộc chiến sẽ chấm dứt và khi hết chiến tranh, VNCH không còn lý do để áp dụng những chính sách như trên. Tóm lại hãy kêu gọi miền bắc ngưng xâm lăng miền nam, mọi vấn đề sẽ được giải quyết. Hết


Phần nói rõ về thời gian

Tôi xin nói rõ thêm về thời gian :1) Tôi được bổ nhiệm làm Chuyên Viên bộ Nội Vụ giữa tháng11/1974. 2) Cuối tháng 11/1974 ông HNDiệp giao cho tôi 3 đề tài nêu trên để viết trả lời. 3) Tài liệu được hoàn tất kể cả dịch qua tiếng Anh, tiếng Pháp vào cuối tháng 12/1974. 4) Phái đoàn Dân biểu Mỹ đến VN vào cuối tháng 2/1975 và TT/Thiệu có tiếp phái đoàn này cũng vào khỏang cuối tháng 2/1975 và tối ngày 28 tháng 2/1975 TT/Thiệu khoản đãi phái doàn Dân Biểu Mỹ để tiễn họ ra về (có lẽ họ về ngày hôm sau 29 tháng 2/1975) 5) Tức là tài liệu đã có trước 2 tháng phái đòan Dân Biểu Mỹ tới Saigon.

....................................................

1) Sau khi hoàn tất 3 tài liệu kể trên, ông Huỳng Ngọc Diệp rất qúy mến tôi và nói với Trần Hồng, Giám Đốc Nha Chánh Trị, cũng là bạn cùng khóa 8 QGHC, ông Diệp khen tôi hết lời, nhưng tôi không muốn nhắc lại ở đây. Từ đó ông HNDiệp biết khả năng của tôi, nhưng cũng là cái vất vả của tôi vì vấn đề gì ông cũng bắt tôi phụ trách; Đi họp Liên Bộ; Đi nghe thuyết trình rồi về Bộ thuyết trình lại, làm Trưởng ban nghiên cứu các hồ sơ can phạm trước khi Ủy Ban an ninh trung Ương họp (Tôi phải đọc hết hồ sơ và cho ý kiến).

2) Tài liệu này ngay sau đó được dịch qua tiếng Anh, tiếng Pháp, các Dân Biểu VN, các Bộ của VN nghe tin là Bộ Nội Vụ có 3 tài liệu rất hay nên kéo đến Bộ Nội Vụ xin tài liệu này.

3) Tình cờ một hôm tôi đang ngồi ở Bộ Nội Vụ (Nha Chánh Trị) tôi thấy ông anh ruột tôi làm Chủ Sự phònh Huấn Luyện Nha Cải Huấn (khoá 13 Thủ Đức được giải ngũ, VNCH có quy định, các Sĩ Quan có bằng Tú Tài, sau khi giải ngũ đương nhiên được nhập ngạch Tham Sự, anh tôi ở trường hợp này), tôi hỏi ông anh tôi đi đâu? Anh tôi trả lời là đi qua mượn tờ Stencil (VN lúc đó chưa có máy photocopy nên quay bằng stencil nếu muốn có nhiều bổn) để quay thêm về đề tài Cải Huấn mà Bộ Nội Vụ vừa viết song. Ông anh tôi nói tiếp, Đại Tá Tiếp Tổng Giám Đốc Tổng Nha Cải Huấn bị ông Huỳnh Ngọc Diêp cằn nhằn vì đề tài của Nha cải huấn mà Nha Cải Huấn không viết nổi, Đ/T Tiếp cũng tỏ vẻ bực bội với mấy ông lớn (Giám Đốc, Thanh tra, Chuyên Viên Nha cải huấn vì làm mất mặt Nha Cải Huấn, không viết nổi đề tài của mình (anh tôi chỉ là Chủ Sự đâu có khả năng viết, nên không có trách nhiệm). Tôi chỉ thị cho Chủ Sự (tên Thức) của Nha Chánh Trị tìm và trao tờ stencil cho anh tôi, đồng thời tôi cũng nói nhỏ

cho anh tôi biết là tôi viết tài liệu đó (hiện anh tôi đang cùng ở City với tôi).

4) Tôi ngạc nhiên là khi TT/Thiệu họp với 28 Dân Biểu Mỹ mà không người nào trong phái đoàn VN ngồi bên cạnh TT/Thiệu biết được tài liệu đó ? Mà nếu không có tài liệu đó thì các Cố vấn, Bộ Trưởng, Chuyên Viên của TT.Thiệu cũng phải biết những điều căn bản để cố vấn TT/Thiệu phản ứng với phái đòan Mỹ. Tại sao các sự kiện thông thường như vậy mà các ông ấy không biết, trong khi tôi chỉ là một chuyên viên tầm thường của Bộ Nội Vụ có thể trả lời được những lời chỉ trích ?

5) Tháng 5 năm 1980 tôi vào định cư tại Canada (sau cuộc vượt biên ly kỳ), Anh Trần Hồng (ở Washington DC) có gọi điện thoại cho tôi, ngoài vấn đề hỏi thăm sức khỏe v.v. Đặc biệt anh Trần Hồng nhắc lại chuyện xưa....Anh Trần Hồng nói: Ông Hùynh Ngọc Diệp vẫn nhắc tới "Toi", "Moi" cho số điện thoại của ông Diệp để "Toi" nói chuyện với ông Diệp, ông ấy vẫn cảm mến "Toi" lắm...ông Diệp cũng ở đây; Tôi trả lời: Thôi anh Hồng ơi chuyện cũ đã qua nhắc lại làm gì......Thế là tôi không nói chuyện với ông Diệp. Đến năm 2006 khoá 8 QGHC của chúng tôi có họp Đại Hội ở Washington DC, nhân dịp này tôi gặp lại anh Trần Hồng và tôi hỏi về ông Huỳnh Ngọc Diệp, anh Hồng trả lời tôi là ông HNDiệp chết cách đây 1 năm (tức là 2005).

5) Nếu ai muốn nghe một đoạn cuộc họp báo của TSHưng thì đánh vào "You Tube " chữ : "VNCH nguyen tien hung" là tìm ra....

6) Cách đây khoảng 6, 7 năm chánh phủ Canada mới chính thức ra môt văn thư xin lỗi người Nhật về sự tập trung, tịch thu tài sản trong thời gian thế chiến thứ 2 (Coi như 70 năm sau mới có lời xin lỗi) và hứa là sẽ bồi thường.. nhưng già, chết hết rồi còn đâu mà bồi thường.

....................................................................

Một đoạn bài phỏng vấn Đại tá Noboru Masuoka (gốc Nhật), người đã đem Trung  Tá Bùi Quyền, Thiếu Tá Nguyễn Quý An và nhà thơ Nguyễn Chí Thiên qua Mỹ. 

NM : ...... Đời tôi đã có những lúc thăng trầm, và bên Mỹ này, đời không phải lùc nào cũng tươi như hoa hồng cho người Mỹ gốc Á Châu, vào thập niên 30 và qua thập niên 40, và đặc biệt trong giai đoạn Đệ Nhị Thế Chiến. Có lúc tôi cũng bị bỏ vào trong trại bởi vì cha mẹ tôi đến từ Nhật Bản.

....................................................................................
TB. Tôi mới thuyên chuyển về Bộ Nôi Vụ (tháng 11/1974) nên tôi cũng không rõ: Tổng Nha Cải Huấn hay chỉ là một Nha (chỉ có chức Giám Đốc) ???

 CÁM ƠN HUYNH TRƯỞNG GEORGIA- TUY CHƯA RÕ "Tại sao chủ mới Tiffany Pham lại thưa Nguyên Trí & Huệ Chiếu tội lường gạt?" (Trong khi NT & HC không trực tiếp bán chùa cho Tiffany)

*Mt68 KHÔNG HIỂU là vì TS Luật ĐỖ VINH là người mua tài liệu nầy đưa lên màn hình của TD Media. 

(* Có lẽ Đỗ Vinh cũng "mù tịt" nên ông ta lè nhè tảng lờ KHÔNG NÓI RÕ TẠI SAO Tiffany thưa NT&HC?).

***Vài người muốn biết Ông Hưng (Hùng?) kiến thức chuyên môn là gì? Ông Hưng phân tách vấn đề nặng về luật lệ, nguyên tắc, thủ tục không thua gì một luật gia? Nhưng hình như có vài lời dính trong video cho biết Ông Hưng là người thương mại rất giàu có (?) Do đó thiên hạ muốn biết để bắt quàng ... mong ông ta làm ơn điểm danh những tên kinh kệ láu cá khác ! (* ông Hưng vặn volume nhẹ hơn một chút có lẽ sẽ ăn khách hơn)./-Mt68

_________________


Nín thở qua sông; hết hơi trồi lên

Tôn Thất Tuệ

1. Chúng tôi không biết gì về Tiffany Phạm kiện Nguyên Trí ngoài những chi tiết ghi trong hình. Thấy rõ là insolvency: thiếu nợ không trả, fraudulent lường gạt. Tài liệu không ghi thời gian. Tuy nhiên hình nầy cho thấy Tiffany Phạm đã mua bán, làm ăn lâu dài với Nguyên Trí. Tin tức nầy củng cố thêm lý thuyết âm mưu để cho bà nầy mua bất động sản quá thấp so với trị giá trung bình là 5 triệu /3,8 triệu.

2. Nhờ huynh trưởng Quê Hương Houston, mới biết HTL họp báo tại chùa Liên Hoa. Như vậy HTL bị cho ra rìa như chúng tôi dự trù kỳ viết trước. Ý chính của chúng tôi cũng như ý của Hùng Bùi (Hưng), toàn thể đám ấy chỉ là hỏa mù với nhau rồi rút lui ngon xuôi. Nhưng họp báo tại chùa Liên Hoa cũng không đơn thuần ngoại cuộc. Hòa Thượng Chơn Thành trụ trì Liên Hoa là chỗ quen biết với tôi và đã nhiều lần giúp đỡ tôi khi tôi bị lừa sạch túi. Thích Chơn Thành người Phú Yên cùng quê với Nguyên Trí và Huệ Chiếu; trong thời gian lộn xộn vừa qua, Nguyên Trí bệnh (thật hay giả?) Thích Chơn Thành luôn đến bệnh viện thăm hỏi và đã đưa Nguyên Trí về chùa BN (video của Đoàn Trọng). Mọi lễ lạc ở BN Thích Chơn Thành đều đến dự với tư cách lãnh đạo PG như cầu an cho Tuệ Sỹ; tấn phong Huệ Chiếu làm sư trưởng trụ trì.

Để cho HTL mượn chỗ họp báo dưới hình thức ăn sáng, chùa Liên Hoa không thể tránh tiếng liện hệ với vụ mất chùa BN dù kiện tụng hai phe là có thật, hay tất cả chỉ là bịp đồng loạt. HTL có thể thuê một phòng hội hay thỏa hiệp với một nhà hàng để nhà hàng bán thức ăn cho khách đến dự. HTL có thể họp báo ở một 'parking lot' trong khu Bolsa. HTL có thể họp báo tại Tổng Vụ Cư Sĩ, sào huyệt chính trị của chính ông ta.

3. Về nhân vật trùm kín mặt trong video em của ông cụ người Bắc, có lẽ không phải là ông Hưng xuất hiện hơn hai giờ với ông Mai Tiến Dũng. Ông cụ nầy nói không rõ vấn đề gì, nhập đề quá dài, ông nói tư cách đại diện PGTN bị Thích Quảng Độ hủy bỏ. Hủ mắm nêm do Võ Văn Ái tạo ra không liên quan gì đến vụ mất chùa bán chùa. Nguyên Trí có được tấn phong tho giới hay không chẳng ăn nhập vào đâu.

4. Chúng tôi đã bỏ hơn hai giờ để nghe ông Hưng nhận xét buổi họp báo của HTL. Những tay sừng sỏ nầy không flairer ý nghĩa việc HTL họp báo ở Chùa Liên Hoa và không nói gì.

Tổng quát ông Hưng dùng nhiều danh từ đốp chát nhưng không hề cải lương như du tăng Minh Tánh. Ông nói nhiều nhưng nghe được lắm. Ông Hưng đã đốp chát gọi HC là con ăn cắp; Nguyên Trí là tên đầu trọc lưu manh giả vờ bệnh hoạn, vì tình gia đình; ông cho HTL là kẻ lừa bịp, nói dối, ngu hoặc giả ngu, giả ngu không có sách.

Tuy không dùng những danh tự nặng nề, chúng tôi đồng ý với ông Hưng hầu hết mọi điều. Ngoại trừ điểm nhỏ là nội quy (bylaw) hoàn toàn lá giấy lộn. Nội quy thiếu sót chuyện thường nhưng nội quy không thể sái luật ít nhất về việc chuyển nhượng tài sản 'non profit', tiểu bang phải xét chỗ nầy mới cấp phép hoạt động. Dẫu vậy, ông Hưng nói giấy lộn có nghĩa là nội quy không được áp dụng trong việc chi tiêu. Theo bylaw, mọi chi phiếu ít nhất ngoài chữ ký của Nguyên Trí phải có thêm một người nữa; khi số tiền quá cao còn cần ba chữ ký. Nhưng từ trước đến nay chỉ có Nguyên Trí ký.

Ông HTL là cố vấn pháp luật, trông coi pháp chế vì sao có tình trạng nầy. Chính ông là một trong những người đồng ký tên; tại sao ông không bao giờ ký chung. Chùa không dùng check hay sao?

5. Ông chắc chắn HTL biết vụ bán chùa, sang tên. Ngay sau khi HTL đối chứng về Nguyên Trí, khi HTL còn tại chỗ, Tòa hỏi Huệ Chiếu làm gì trong chùa, HC trả lời chỉ rửa chén quét dọn, nhưng luật sư bên nguyên đã trưng bằng chứng HC đã mua chùa với giá 4,5 triệu thì HC công nhận. HTL ngồi đó mà không biết hay sao. Cùng trong phiên xử ấy, Nguyễn Anh Tuấn đã khai với tòa anh chỉ là một Phật Tử và Nguyên Trí chỉ là ông thầy tu ba vớ đến xin ở trong chùa. Luật sư cho biết ông Tuấn là thư ký ủy ban điều hành mà HC là CEO. HTL ngồi đó không biết hay sao mà cứ nói chưa từng thấy Nguyễn Anh Tuấn.

6. Ông Hưng cho rằng HTL đã đánh lạc (mislead) quần chúng ông đang kiện HC và Nguyên Trí. HTL và bà Chi có đến Ty Cảnh Sát trình báo việc gian lận, như mọi tố cáo, việc nầy có một case number và cảnh sát hứa sẽ điều tra, nếu đủ bằng chứng cảnh sát sẽ xin tòa bắt giữ. Ở đây không có bên nguyên bên bị gì ráo trọi.

7. Ông Hưng cười mũi câu nói mà HTL nói là lập lại lời của 6 luật sư: chúng ta đang làm chủ tình hình: all is under our control. Ông bát bỏ luận điệu chùa BN thượng phong so với người mua; kỳ thật hạ phong, năn nỉ xin cho ở tiếp một thời gian vì chúng tôi đang hỏi bảo hiểm bằng khoán; người mua thỏa thuận triển hạn vaccation, chứ không phải lệnh tòa.

8. Ông Hưng cho biết Phát Bùi (Bùi Thế Phát) là người ủng hộ HTL mạnh mẽ nhất, mong HTL đứng đầu một class action lawsuit chống HC, cháu Nguyên Trí. Nhưng Phát Bùi là một đệ tử trung thành của Nguyên Trí tuy chối nhiều lần.

9. Chúng tôi có trình rằng sự vui mừng của HTL rằng gia đình Michel Đào mua chùa đổi lại hội mất tài sản và người mua giá thấp, HC nhét túi ba triệu. Ông Hưng cho rằng Phật Tử đang uống nước đường của HTL, chùa vẫn sẽ là cái chùa, theo lời nói mập mờ của Michale Đào cho chùa thuê lại; cũng như nói đất nước VN mất đi, nào có mất đi đâu, hòn sỏi hòn đá còn đó nhưng một chính quyền CS làm chủ; chùa BN còn đó, ít ra trong ngắn hạn, nhưng làm Phật sự dưới tay và theo lệnh của con buôn. (Lần nầy con buôn không dấu mặt như đám tuồng vừa cuốn gói).

10. Nặng nhất cho HTL, ông Hưng nói rằng HTL đã thề trước tòa mà nói dối thì sá chi đồng bào. HTL đã tuyên thệ nói thật và thưa tòa ông không biết Nguyên Trí làm gì, không thể xác quyết Nguyên Trí có phải là chủ chùa hay không. HTL kể tòa khen ông đúng sự thật không có việc trẻ em ở lại trong chùa, nhưng sao tòa phạt bồi thường 350 ngàn. Chánh án có ai khen nhân chứng đúng sai, chánh án chỉ phán quyết.

11. Những người đồng môn hay không đồng môn xưa nay núp bóng HTL để trình bày quan điểm chính trị, nhờ cái vỏ bên ngoài của chùa Bát Nhã mà tạo dựng thanh danh hãy lên tiếng. Tiến sĩ Cao Văn Hở, triết gia Đào Văn Bình ... sao lại để bạn mình thế nầy. A friend in need is a friend indeed.

Saturday, 30 March 2024

BÀ TUẦN CHI ĐÀO THỊ XUÂN YẾN - CỰU HIỆU TRƯỞNG ĐỒNG KHÁNH NĂM 1968 KHI VC BỊ ĐÁNH BẬT RA KHỎI HUẾ- BÀ TUẦN CHI ĐÃ LỘ DIỆN VÀ THEO VC VÔ BƯNG CÙNG THÍCH ĐÔN HẬU- TRONG BƯNG ĐÔN HẬU BỢ NHẸ BÀ TUẦN CHI - MỘT CẶP ĐÔI ĂN BÁNH GIẺ DƠ CỦA VC./-Mt68

______________________                                



Nguyễn Đình Chi, Đào Thị Xuân Yến

Skip to first unread message
Bà Nguyễn Đình Chi (1909-1997)

Bà Nguyễn Đình Chi - nhân sĩ tiêu biểu, chủ nhân nhà vườn An Hiên nổi
tiếng của Huế. Nói đến vườn An Hiên hẳn rất ít người không biết đó là
một di sản thiên nhiên - văn hoá - kiến trúc thu nhỏ trong di sản đồ
sộ mang tên Cố đô Huế. Chủ nhân của di sản An Hiên - "vương quốc của
cỏ cây và sách quý" - là bà Nguyễn Đình Chi nổi tiếng với các tên hiệu
khác nữa như Tùng Chi, Tuần Chi.

Nhũ danh của bà là Đào Thị Xuân Yến (1909-1997), thường được gọi theo
tên chồng là bà Nguyễn Đình Chi (Tuần Chi), quê ở làng Hưng Thạnh, phủ
Tuy Phước (nay thuộc TP. Quy Nhơn). Năm 1923, bà ra Huế học Trường
Đồng Khánh. 18 tuổi, bà cầm đầu cuộc bãi khóa chống thực dân Pháp của
nữ sinh Đồng Khánh. Năm 1933, bà là phụ nữ Trung kỳ đầu tiên đậu tú
tài Tây.Theo Nguyễn Đắc Xuân, bà là một chứng nhân lịch sử đã tham dự
tất cả những sự kiện lịch sử lớn của Huế thế kỷ XX. Bà là người phụ nữ
miền Trung đầu tiên đỗ Tú tài Tây ở trường Albert Sarraut, là hiệu
trưởng trường nữ trung học Đồng Khánh - Huế. Bà theo Mặt trận Việt
Minh từ những năm đầu Cách mạng Tháng Tám và năm 1968, ra chiến khu
tham gia kháng chiến, có thể nói bà là nhà ngoại giao quần chúng đứng
đầu ở miền Nam Việt Nam.

Sau Cách mạng Tháng Tám, bà là phó chủ tịch Hội Liên Việt Thừa Thiên,
năm 1952 làm Hiệu trưởng Trường Đồng Khánh. Sau cuộc Tổng tiến công và
nổi dậy năm 1968, bà thoát ly ra vùng giải phóng, làm phó chủ tịch
UBND cách mạng tỉnh Thừa Thiên Huế, rồi ủy viên Hội đồng cố vấn Chính
phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam; năm 1974, là ủy
viên Hội đồng Hòa bình Thế giới. Sau năm 1975, bà là ủy viên Ủy ban
Trung ương MTTQ Việt Nam, rồi đại biểu Quốc hội khóa VI, VII.


Bà Nguyễn Đình Chi - nhân sĩ tiêu biểu của Huế

Thực ra, bà đã nổi tiếng là người nhan sắc và tài trí hơn người từ
thời là nữ sinh Đồng Khánh (năm 1923) với nhũ danh Đào Thị Xuân Yến:
Là người cầm đầu cuộc bãi khoá chống Pháp của nữ sinh Đồng Khánh tháng
4.1927, một trong những người đầu tiên hưởng ứng phong trào dùng hàng
nội hoá (1930), người phụ nữ đầu tiên học trường Tây và đỗ tú tài Tây
(1933), là người giỏi tiếng Pháp và biết nhiều ngoại ngữ... Năm 1968,
lúc đã qua tuổi lục tuần, bà thoát ly tham gia hoạt động cách mạng, có
nhiều đóng góp quan trọng cho dân tộc nhờ trí tuệ và hiểu biết uyên
thâm, và cũng từng trải qua nhiều cương vị quyền lực trong bộ máy lãnh
đạo của quốc gia. Câu chuyện một nữ trí thức tài sắc xuất chúng, phong
cách đài các, nhẹ nhàng tinh tế của đất thần kinh bí mật, lặng lẽ hoạt
động cách mạng từ thời nữ sinh để rồi bất ngờ đến tuổi 60 đã nhảy núi
lên địa đạo Khe Trái tiếp tục làm nhiều việc có ích cho dân tộc, cho
đến nay vẫn gợi nhiều trắc ẩn: "Trước kia, tôi chỉ biết bà như một trí
thức tên tuổi có thái độ tiến bộ trong các vấn đề chính trị, được
nhiều người kính trọng về nhân cách. Một ngày hoàn toàn bất ngờ, tôi
được gặp lại bà trong một buổi tiếp của Thành uỷ Huế, phòng khách là
một hang đá Trường Sơn rền tiếng bom, lúc ấy tóc bà đã bạc
nhiều" (Hoàng Phủ Ngọc Tường).

Năm 1968, bà Nguyễn Đình Chi có mặt trong Đoàn Liên minh các lực lượng
dân tộc dân chủ và hòa bình thành phố Huế đến Phủ Chủ tịch gặp Bác Hồ.
Hồi tưởng lại những ngày tháng ấy, bà không khỏi xúc động bởi Bác
không chỉ quan tâm đến những việc lớn lao mà còn quan tâm chăm sóc đến
từng việc nhỏ, từng con người cụ thể và những “người Huế” luôn có
trong tình cảm đặc biệt ấy. Bà còn nhớ, thời gian Đoàn Liên minh các
lực lượng dân tộc dân chủ và hòa bình thành phố Huế ở Hà Nội, Bác luôn
hỏi thăm về tình hình ăn ở và nhắc nhở các đồng chí ở Ban Thống nhất
chăm lo cho Đoàn, Bác đã hỏi” “đã có người nấu ăn cho Đoàn Huế chưa?
Người nấu ăn phải biết khẩu vị của người Huế đó nhé”; “Đoàn Huế đã đủ
đồ ấm chưa? Trong Huế không lạnh như ngoài Bắc đâu!”. Có những việc
tưởng chừng chỉ những người thân ruột thịt mới hiểu và quan tâm đến
vậy, vậy mà Bác đã làm thật chu đáo, Bác dặn: “Bà Đức (bà Nguyễn Đình
Chi) ra đây buồn, các chú phải tìm một cháu bé đến chơi với bà nhưng
phải tìm cho được một cháu ngoan và dễ thương đấy nhé”./-


BUỔI HỌP BÁO NẦY VÀO NGÀY 6/6/2022? CÓ LẼ CHUYỆN TRANH CHẤP THÁNH THẤT CAO ĐÀI NAM CALI năm 2021 ĐÃ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT ỔN THỎA (?) - BỞI VÌ VỊ QGHC HOA THẾ NHÂN (Người ngồi kế lá cờ VNCH, bên cuối phải) MỘT HIỀN TÀI ĐÃ ĐỨNG LÊN TỐ CÁO VC ĐÃ XÂM NHẬP VÀO TÒA THÁNH GÂY RA CHUYỆN TRANH CHẤP ẤY- XIN BÀ CON NGHE RÕ CHO BIẾT THÊM KẾT QUẢ VIỆC KẾT THÚC NHƯ THẾ NÀO CHẮC CÓ SỰ TÁN ĐỒNG CỦA HOA THẾ NHÂN?./-Mt68

 

 THÊM MỘT NHẬN XÉT MỚI CỦA MỘT HUYNH TRƯỞNG TỪ CHỢ QUÊ HƯƠNG-HOUSTON./-Mt68

________________

Thưa Quý Huynh Mt68;

Xin có đôi lời tái ngộ! 

Tôi xem từ đầu tới cuối buổi họp báo của đàn em 17 Huỳnh Tấn Lê, một người mà tôi rất quen tên nhưng chưa một lần kỳ hình. Từ trước tôi  rất kính nể tên tuổi Huỳnh Tấn Lê vì đọc thấy bạn ấy đã dấn thân vào hoạt động Phật Giáo rất nổi tiếng ở Hoa kỳ, nhất là ở Nam Cali. 

Nhưng qua cuộc họp báo ( chỗ nghe được, chỗ không) tôi nhận thấy Huỳnh Tấn Lê đã tự mâu thuẫn với những gì mà chính Huỳnh Tấn Lê đã công khai trước đây- 

Ví dụ như "Nguyên Trí không giữ chức vụ gì trong chùa. Nguyên Trí là người tốt không thể nào có chuyện SỜ, MÓ. Kín miệng về bịnh tình của Nguyên Trí nay mới nói không phải CANCER. Nói là đã thưa kiện để lấy lại chùa mà sao CA TỤNG GIA ĐÌNH BS ĐÀO MUA CHÙA LÀ một GIA ĐÌNH ĐẠO ĐỨC, LÀ MAY MẮN CHO PHẬT TỬ? Bên cạnh Nguyên Trí mấy mươi năm nay mới tố ông ta tiền hậu bất nhất? Một mình giữ 5 chức vụ cao cấp trong GHPGVNTN Hoa  Kỳ mà nói không biết gi cả? Chuyện GIẤY TỜ, SỔ SÁCH NỘI BỘ CỦA CHÙA với chức vụ TTK/HĐQT cũng không biết gì hết là CHUYỆN KHÓ AI TIN ĐƯỢC.

 Chắc chắn Huỳnh Tấn Lê còn CẤT GIỮ NHIỀU HIỂU BIẾT KHÁC MÀ Huỳnh Tấn Lê ĐANG CỐ TÌNH CHE GIẤU!!!"

RIÊNG CHUYỆN HỌP BÁO TẠI CHÙA LIÊN HOA- Sao không họp báo ngay tại chùa BÁT NHÃ?

Điều nầy cho thấy phe NGUYÊN TRÍ và HUỆ CHIẾU ĐÃ KHÔNG CHO HUỲNH TẤN LÊ HỌP BÁO TẠI CHÙA BÁT NHÃ đúng không? Sao Huỳnh Tấn Lê tảng lờ chuyện QUAN TRỌNG NẦY? Nó tự chứng minh HUỲNH TẤN LÊ HIỆN LÀ CON SỐ ZERO của chùa Bát Nhã. Các người trong chùa hiện nằm trong sự kiểm soát của Nguyên Trí và Huệ Chiếu, làm sao TÂN BAN ĐIỀU HÀNH CÓ THỂ LÀM VIỆC ĐƯỢC TRONG CHÙA? Coi như Huỳnh Tấn Lê đã bị LOẠI ra khỏi chùa!

Nguyên Trí và Huệ Chiếu sẽ kết thúc VIỆC BÁN CHÙA hoặc:

1/-ÂM THẦM RỜI KHỎI CHÙA SAU 16/4 KHI THỜI GIAN TRỤC XUẤT ĐÁO HẠN.

2/- NGUYÊN TRÍ & HUỆ CHIẾU SẼ KÝ GIAO KÈO MƯỚN LẠI CHÙA MỘT THỜI GIAN CHO LẮNG DỊU VÃ SẼ THÔI MƯỚN CHÙA, RỒI BIẾN MẤT...

CẢ HAI VIỆC NẦY NẾU XẢY RA HUỲNH TẤN LÊ SẼ KHÔNG CÓ TRONG ĐÓ VÀ HUỲNH TẤN LÊ SẼ THOÁT NẠN ÊM RE - MỘT KẾ HOẠCH KỲ DIỆU SẼ KHIẾN NHIỀU CHÙA KHÁC NOI GƯƠNG - TÌM THẦY HUỲNH TẤN LÊ CHỈ GIÁO !!!./- 

Từ Chợ Quê Hương-Houston.