Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.

Thursday, 30 November 2023

 Những tâm sự lịch sử của Đức Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận .

- Tác giả : Mạc Vân
Tôi có cơ duyên làm quen với cố Hồng y Thuận vào năm 67 khi Ngài là một vị Giám mục trẻ mới đổi về điạ phận Nha Trang .
Hồi đó tôi là sĩ quan cao cấp Không quân và là đại diện Công giáo của sư đoàn II ở phi trường Nha Trang .
Ngài rất trẻ rất đẹp trai , ăn nói dịu dàng thái độ hiền hậu rất trí thức dễ thu hút người đối thoại .
Tôi thường lên xuống tòa Giám mục gặp Ngài , không phải là để bàn các vấn đề giáo lý hay xưng tội mà là để thăm viếng như người thân tình . Mỗi lần xuống là Ngài mời vào trong văn phòng toà Giám mục nói chuyện thân mật thoải mái .
Tôi nhận xét Ngài thích bàn về chính trị và rất thông suốt các vấn đề quốc tế . Cũng dễ hiểu thôi vì Ngài hay đi Rôma và Ngài cũng là đại diện Caritas , một tổ chức từ thiện của giáo hội La Mã ở Việt Nam.
Ngài là cháu kêu bằng cậu ruột của Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm . Biết Ngài biết nhiều bí ẩn về cuộc đảo chánh 1963 nên có hôm tôi tò mò mạnh dạn hỏi Ngài về biến cố này .
Và đây là những bí ẩn lịch sử mà Ngài cho tôi biết :
Với Mỹ thì cuộc đảo chánh không thể ngừng lại được , lý do là những nhà tư bản Mỹ đã đầu tư cả hàng trăm tỷ mỹ kim vào những hãng chế tạo tàu bay , tàu bò , tàu chiến , vũ khí đạn dược v..v... Đối với họ thì không có gì đem lại lợi nhuận nhanh chóng bằng đầu tư vào chiến tranh . Bên cạnh đó lại phải kể thêm thành phần các tướng lãnh hiếu chiến trong quân đội bên Ngũ Giác Đài , những nhà chính trị diều hâu trong quốc hội Mỹ và ở Nhà Trắng có nhiều người không thích Tổng Thống Diệm . Trong lúc đó Ông Cụ một mực từ chối không chịu cho quân đội Mỹ đổ vào Việt Nam .
Cái rủi cũng là một đại họa vì có một nhóm tướng lãnh VN thời cơ bị Mỹ mua chuộc .
Trong ngày đảo chánh có một gia đình người Mỹ thân với gia đình Ông Nhu là Ông bà Colby từng làm giám đốc CIA đã đến nhà thờ cầu nguyện cho Tổng Thống Diệm và ông cố vấn Nhu . Ông bà Colby đã nói với bạn bè là hãy cầu nguyện cho hai người bạn Việt Nam . Ngài nói tiếp : Colby là một người công giáo và có đứa con trai làm linh mục .
Cuộc đảo chánh đã xảy ra như thế nào phần lớn chúng ta đều đã biết . Tổng Thống Diệm và cố vấn Ngô đình Nhu đã bị giết .
Ngài kể tiếp với một giọng bình dị :
Hai tuần sau đó nhân dịp tướng Dương văn Minh ra Huế đem theo đứa con trai độ 10 tuổi và có ghé lại thăm .
Ngài kể : ( xin trích )
Dương văn Minh vừa nói vừa đặt tay lên đầu đứa con :
“ Thưa Cha con thề trên đầu con của con là con không giết Tổng Thống .”
Ngài trả lời :
“ Chuyện đáng tiếc đó đã xảy ra rồi , bây giờ làm sao đừng để cho quân Mỹ vào ”
Nói đến đây Ngài ngưng một vài phút và kể tiếp : Tướng Trần văn Đôn có đến gặp Ngài , trong câu chuyện tướng Đôn đã nói :
“ Các tướng lãnh Việt Nam thật nhục nhã xấu hổ .”
Chắc Ông Đôn muốn ám chỉ đến các tướng đảo chánh trong đó có ông .
Vài tháng sau tướng Tôn Thất Đính ra Huế làm Tư lệnh Quân đoàn I có ghé lại thăm Ngài :
Ngài mời tướng Đính uống rượu .
Tướng Đính vừa uống vừa khóc và nói :
( xin trích nguyên văn )
“ Thưa Cha , con mà giết Tổng Thống thì cũng như con giết cha con . Cho con một sư đoàn là con dẹp sạch bọn đó “
Sau đó Quân Mỹ ồ ạt vào Việt Nam và chiến tranh leo thang .
Trong thời gian này Thầy Trí Quang có gọi điện thoại đề nghị với Ngài là Công Giáo và Phật Giáo cùng họp nhau xuống đường biểu tình chống Mỹ .
Ngài trả lời với thầy Trí Quang :
( xin trích nguyên văn )
“ Tôi với thầy là những kẻ tu trì đừng làm chính trị ”
Một sự việc đặc biệt đã xẩy ra trong đêm tết Mậu Thân 68 .
Theo lời Ngài kể :
Một chiếc xe lạ dừng lại ngoài đường lộ đối diện với tòa Giám Mục trên bãi biển Nha Trang , và một chiếc khác đậu bên hông trái toà Giám mục đã xối xả bắn vào phòng ngủ của Ngài. Cả phòng ngủ đầy lỗ đạn ; áo quần và đồ dùng của Ngài bị rách nát chi chít những lỗ đạn . May là Ngài không ở nhà .
Tôi hỏi :
- Thưa Đức Cha ai là thủ phạm việc này ?
Ngài giữ im lặng không trả lời .
Nay đã trên 40 năm trôi qua . Buổi nói chuyện với Ngài cứ ám ảnh làm tôi bận tâm suy nghĩ . Tại sao Ngài đã đem câu chuyện bí hiểm lịch sử này mà kể cho tôi nghe . Ngoài tôi ra không biết Ngài có kể thêm cho những kẻ khác nghe không ?
Bây giờ Ngài đã qua đời , câu chuyện lịch sử này sẽ là một bí ẩn không ai biết nếu tôi không kể ra . Cho nên vì bổn phận thiêng liêng , tôi muốn phổ biến nó cho những nhà viết sử sau này có một vài ánh sáng mới trong vụ đảo chánh 1963 .
Tôi cảm thấy mình phải viết nó ra cho công luận đối với một biến cố lịch sử đã làm cán cân chiến tranh nghiêng về phe Cộng sản .
Tôi không viết để chỉ trích hay bênh vực một ai .
Theo tôi được biết thì hồi đó , phe Việt Cộng đã ăn mừng và ông Nguyễn Hữu Thọ chủ tịch mặt trận giải phóng miền Nam đã tuyên bố : “ Đảo chánh là đảo chánh trời cho . Bắc Việt không ngần ngại tuyên bố là Mỹ đã dọn cỗ cho ta ăn .”
Một nhà báo Pháp hỏi Hồ chí Minh : Ông Diệm là người thế nào ?
Ông Hồ đã trả lời : Ông ta là một người yêu nước theo kiểu ông ta . Cuộc đảo chánh 1963 vẫn còn nhiều bí ẩn .
Ai giết Tổng thống Diệm và cố vấn Nhu . Nếu thật sự không phải ông Minh thì là ai ? Có lý do nào ông Minh dám nói láo khi thề trên đầu con ông ?
Về cuộc chính biến 1963 đã có quá nhiều báo chí sách vở nói đến . Nhưng tôi cũng có một vài thắc mắc và nhận xét cá nhân .
Tại sao Tổng Thống Diệm và ông Nhu phải bỏ dinh Gia Long mà đến ẩn trú nhà Mã Tuyên ? Theo thiển ý của tôi dinh Gia Long vẫn tượng trưng cho uy quyền Quốc gia . Câu hỏi này chắc ông Cao xuân Vỹ có thể trả lời , vì đến giờ phút chót theo như nhiều tài liệu kể ông Cao xuân Vỹ đã cùng đi với ông Diệm và ông Nhu vào Chợ Lớn . Vậy tại sao khi bị bắt ở nhà thờ Cha Tam chỉ có hai ông Diệm Nhu mà không có mặt ông Cao xuân Vỹ ?
Cũng thêm một sự tình cờ sáng hôm đó tôi chứng kiến đoàn xe đi vào nhà thờ cha Tam bắt hai ông trở ra .Tôi ở Đà Nẵng vào họp hành quân ở bộ tư lệnh KQ và tạm trú tại câu lạc bộ An Đông ở trong Chợ lớn . Đoàn xe nhà binh hùng hậu trên mười chiếc có cả xe bọc thép M113 và xe GMC gắn bốn khẩu đại liên 50 phòng không , dẫn đầu là chiếc xe jeep của đại tá Dương ngọc Lắm , tôi nhận ra ông vì ông có bộ râu dê và anh Đỗ Thọ mặc chiếc áo T Shirt . Anh Thọ là dân KQ quen thuộc .
Theo nhận xét của tôi thì cuộc chính biến 1963 không phải là một cuộc cách mạng như ông Đôn viết trong hồi ký của ông , mà là một cuộc đảo chánh do Mỹ giàn dựng và các tướng lãnh Việt Nam chỉ là kẻ thừa hành . Họ được trả một giá rẻ mạt là 3 triệu đồng bạc VN , tương đương với 40 ngàn dollars theo thời giá hồi đó do tên Lou Connein , một sĩ quan tình báo Mỹ đưa đến để các tướng tá đảo chánh chia chác với nhau .
Danh sách những vị tướng tá lãnh nhận và số tiền được phân phát cho từng người , đã được ông Đôn trình ghi rõ trong hồi ký cuả ông . Đó là đồng tiền máu mà các tên Judas thế kỷ hai mươi đã nhận để giết chủ mình .
Cuộc tranh đấu Phật giáo 1963 cũng đã nhuốm nhiều màu chính trị hơn tôn giáo . Bằng chứng là thầy Trí Quang chạy vào toà đại sứ Mỹ ẩn trú được bảo vệ trong lúc đó ông Ngô đình Cẩn cũng vào xin tỵ nạn chính trị ở trong tòa lãnh sự Mỹ ở Huế lại bị giao trả lại chính quyền rồi bị đưa ra tòa và bị xử tử .
Vào đầu năm 1993 tức là 30 năm sau , chính ông Mai Chí Thọ em ruột của Lê Đức Thọ đã lên tiếng chỉ trích Cộng sản VN là đã đối xử tệ với Phật giáo , trong lúc đó họ đã cộng tác chặt chẽ và giúp chúng ta trước kia .
Theo nhận xét của tôi thì Tổng thống Diệm là một chí sĩ hết lòng vì nước vì dân .
Dù sao thì Cụ là một người có uy tín rất lớn đối với dân Việt Nam .
Cái sai lầm lớn nhất của Cụ là một nhà Nho áp dụng chữ TÍN vào chính trị không đúng chỗ , đúng lúc và đúng người .
Nghe tin cụ Diệm bị ám sát , cụ Tưởng Giới Thạch đã nói “ Ông Diệm và ông Nhu là những nhà chính trị lỗi lạc . Cả thế kỷ nữa chưa chắc Việt Nam đã có được những vị lãnh tụ như vậy ”
Chính Hồ chí Minh cũng không dám đụng đến Cụ . Câu trả lời khẳng khái và dứt khoát của Cụ với ông Hồ khi ông ta đề nghị Cụ hợp tác vừa lúc Cụ bước ra khỏi nhà tù :
“ Ông có đường lối cứu nước cứu dân cuả ông , tôi có đường lối cứu nước cứu dân cuả tôi .” Những người thân cộng tác với ông Hồ hỏi tại sao để cho Cụ ra đi sau này sẽ trở thành một hậu hoạn . Ông Hồ trả lời : Các chú không nhớ câu nói được đồn đãi trong dân gian :
“ Hại DÂN KHÔNG DIỆM .” đó sao ?
Cả đến Cabot Lodge viên đại sứ Hoa kỳ đã nhúng tay vào vụ đảo chánh trước khi lên máy bay về Mỹ cũng đã tuyên bố : “ Tôi rất tiếc không cứu được Tổng thống Diệm .”
Hoà thượng Thích Quảng Đức là một nhà tu hành chân chính và đã chết cho Đạo Pháp .
Hai cái chết làm cho ta suy nghĩ trong những câu chuyện bầy nhầy đầy chính trị sắt máu và tranh chấp tiền bạc cuả cuộc đảo chánh 1963 .
Đức Giáo Hoàng Paul 6 khi đang cùng với các Giám mục thế giới họp Vatican 2 ở Rôma , khi nghe tin Tổng Thống Diệm bị ám sát đã làm lễ cầu hồn cho cố Tổng thống .
Sau cái chết của Tổng thống Diệm và ông cố vấn Nhu tình hình Việt Nam rối beng . Đảo chánh nối tiếp nhau như cơm bữa làm nỗ lực chống Cộng suy yếu , lòng người ly tán .
Cũng từ đấy , mọi cuộc hành quân trên lãnh thổ VNCH do Mỹ chủ động cho đến sau hiệp đinh Paris 73 . Mỹ rút và giao lại cho Việt Nam . Những gì mà Mỹ đã không thắng nổi với B52 với bom đạn và tiền bạc dồi dào . Bây giờ viện trợ quân sự cho Việt Nam giảm rất nhiều trong lúc đó Bắc Việt lại nhận được viện trợ rất dồi dào từ Nga Sô , Trung Cộng và các nước cộng sản Đông Âu . Một chuỗi dài những biến cố dồn dập như những cơn giông tố báo hiệu sự sụp đổ của VNCH như có bàn tay vô hình nào đó đã sắp đặt trước .
Thế trận đã bày ra đấy làm sao miền Nam tránh khỏi tai họa .
Đổ lỗi cho Mỹ 100% là không đúng mà ta phải trách ta trước .
Miền Nam tồn tại thêm được 12 năm cũng là nhờ có sự hiện diện quân đội Mỹ và nhất là lòng can đảm chiến đấu của quân đội VNCH . Nếu đừng mắc phải những lỗi lầm chiến lược như cuộc rút lui hối hả ở cao nguyên do những nhà lãnh đạo bất tài chỉ đạo , thì chưa chắc gì Cộng sản đã chiếm được Miền Nam dễ dàng như vậy .
Vì chính Cộng sản cũng có chiến lược chiếm miền Nam bằng hai giai đoạn . Giai đoạn một vào năm 75 ở Cao Nguyên . Và giai đoạn hai tiến xuống đồng bằng vào năm 76 .
Vào những ngày cuối tháng ba 75 tôi có đến toà Giám mục lần chót gặp ngài : Lần này ngài tỏ ra rất lo âu và nói với một giọng buồn bã :
Số phận miền Nam còn bi đát hơn cả Trung hoa quốc gia năm 1949 khi Tưởng Giới Thạch tháo chạy ra Đài Loan .
Tôi nói : Dù sao đi nữa xin Đức Cha đừng đi .
Ngài trả lời : Cha là người tu trì đi đâu .
Cứ mỗi lần nghĩ đến biến cố 63 và 30/4 là tự nhiên tôi có hai câu hỏi :
Thế kỷ XX này có hai nhà chính trị đạo đức , hai nhà lãnh đạo tài ba đó là :
GANDHI VÀ NGÔ ĐÌNH DIỆM .
CẢ HAI ĐỀU BỊ ÁM SÁT .
Phải chăng chính trị không đi đôi với đạo đức ?
Nuớc ta có nợ nần , ân oán gì với nước và dân Do Thái không ?
Tại sao có hai nhân vật Do Thái đem tang thương tai hoạ đến cho nước ta ?
Năm 1954 ông Mendes France thủ tướng nước Pháp một người Do Thái đã cắt chia Việt Nam ra làm hai mảnh .
Năm 1975 Kissinger , cũng là một người Do Thái đã bán đứng chúng ta .
Nhân quả hay vận nước hay ý Trời ?
Fb Nguyen Huong
May be an image of 1 person

HÌNH ẢNH NGUYỄN ĐÌNH TOÀN TRONG MẮT NGƯỜI VẸM ĐINH QUANG ANH THÁI./-Mt68
_________________

Chiều Cuối Năm, Thăm Tác Giả ‘Áo Mơ Phai’
Ngày đã tàn nhưng mưa chẳng chịu ngừng giây lát, chiều âm u như giấc ngủ không yên. Những cành tre nào lạ ngọt dưới những giọt nước u sầu. Quê hương ở phương nào trong bốn phương mù mịt. Tiếng chim kêu buồn trên những cành cây khô. Ngày sắp tàn cùng với cuộc tình đã rũ áo ra đi. Tình yêu rực sáng như trân châu trong bóng mờ của trái tim ẩn kín đã tắt cùng với ánh sáng thảm thương của một ngày Thu buồn nhưng cũng đủ làm vọng lên trong ta những giây phút hoan lạc của một thời nơi quê nhà yêu dấu. Bên bếp đỏ tro than, em hãy hơ nóng hai bàn tay rét mướt. Ngày gần nhau đã vĩnh viễn xa rồi. Liệu có kiếp nào mai sau cho chúng ta những ngày đầm ấm?”
Ta có thở khói thương nhau
Tình cũng như nhang tàn
Ta còn nương náu trong đời không bao lâu
Lòng có đau thì cũng như nắng qua chiều
Thôi cũng nhẹ
Ta yêu nhau trong nghèo khó
Khi quê hương tàn phá
Được mấy ngày vui trong đời
Tóc biếc ngoảnh đi đã đỏ màu phai
Ta xa nhau vào lúc xa đời
Bóng bỏ theo người
Đổ một lần cho hết cuộc rủi may
Cứ coi là mất coi là hết
Lật ngửa bàn tay mà cắt dây
Dẫu cho còn có khi nào nữa
Gặp lại được nhau cũng muộn rồi
Đừng hỏi tình xa bao lâu tình sẽ lạ
Và hỏi người chia xa nhau lòng có sợ
Gương lạnh bóng mờ
Còn một phần ba cây nhang đợi cháy vội
Đội một hòn than chôn chân sầu đứng đợi
Tro tàn rụng rơi.

Bóng bỏ theo người
Đổ một lần cho hết cuộc rủi may

Đã nghe đời xa ta
Người xa ta
Tình xa ta
Như cây khô trút dần hết lá
Đường đang đi bỗng như
Chập chờn có sóng đưa
Xô dồn
Trong một lối về
Đã thấy quanh ta đời quạnh quẽ
Những tiếng xôn xao im dần đi
Đời một phía ta trôi về một phía
Có phải ta mù dở hay sương che
Những bóng hình xưa
Nhập vào trong ước mơ
Giờ cũng bay ra làm gi

Ta có quên đâu
Nhưng nhìn xem cũng lạ
Hoa ngỡ như không còn là hoa nữa
Những mặt người ta giấu trong ta

Dấu mốc đời qua
cười băng giá
Ta cũng không mong quay lại nữa
Trăng thoắt rơi ngang trên đường đi
Ta bỗng nghe ra bằng thịt da
Đã thấy ta gần với cái xa
Ô hay đất đá nào rơi lở
Hay tự lòng ta lấp lối về.

 MỜI BÀ CON TỴ NẠN HẢI NGOẠI THỬ NGHE CON ĐIẾM THÚI HƯƠNG LAN PHUN PHÂN VC TỪ PHÚT 3.34 : VC không có mời Hương Lan về, không ca sĩ nào dám về, Hương Lan là người dám ĐỘT PHÁ về nước đầu tiên. Các ca sĩ về sau phải cám ơn Hương Lan, Hương Lan về trong nước bị chống và ra hải ngoại cũng bị chống luôn. Đại ý như vậy, Bà Con không tin nghe chính giọng nói phun phân cộng của Hương Lan mới cảm thấy sự bẩn thỉu vô lương tột cùng của con ĐĨA RẠC Hương Lan./-Mt68

 MỜI XEM LẠI KHOẢNH KHẮC HỒ CẨM ĐÀO BỊ LÔI RA KHỎI ĐẠI HỘI ĐẢNG TRUNG CỘNG LẦN THỨ XX VÀO NGÀY 22/10/2022. (Khi ĐÀO bị lôi đi, dừng lại nói gì đó với TẬP và vổ vai LÝ KHẮC CƯỜNG, cử chỉ phân bua chỉ đơn giản vậy thôi! Không một ai dám dòm theo Hồ Cẩm Đào.)

NHƯNG RỒI 1 NĂM SAU, VÀO NGÀY 27/10/2023 LÝ KHẮC CƯỜNG ĐỘT NGỘT QUA ĐỜI, 68 TUỔI - AI KHÔNG NGHI CHÚNG NÓ GIẾT NHAU?./-Mt68

 NGUYỄN ĐÌNH TOÀN VỚI 20 NĂM VINH QUANG ĐƯỢC CẢ VNCH MẾN MỘ VÀ THÁN PHỤC- RỒI 10 NĂM TÙ ĐÀY VIỆT CỘNG- RỒI KHI VỀ GIÀ SẮP CHẾT LẠI NGHÊU NGAO, SAY MÊ, MUỒI MẪN, MUỘN MÀNG, MIỆT MÀI XƠI PHÂN VC TRỊNH CÔNG SƠN- SỈ NHỤC CHO CẢ CỘNG ĐỒNG VIỆT TỴ NẠN !

ÔI ĐỒNG BỌN CÁ SẤU NGƯỜI VIỆT HÃY NHỎ LỆ CROCODILE CHO MỘT NGUYỄN ĐÌNH TOÀN 2 LẦN DI CƯ, CHẾT 3 NĂM VẪN QUAY ĐẦU VỀ NÚI PHÂN TƯƠI VIỆT CỘNG./-Mt68

_____________________


Nhạc sĩ, nhà văn Nguyễn Đình Toàn qua đời, hưởng thọ 87 tuổi

FOUNTAIN VALLEY, California (NV) – Nhạc sĩ, nhà văn Nguyễn Đình Toàn, tác giả bài hát nổi tiếng “Sài Gòn Niềm Nhớ Không Tên” và từng một thời phụ trách chương trình Nhạc Chủ Đề trên đài phát thanh Sài Gòn trước năm 1975, vừa qua đời lúc 7 giờ 15 phút tối Thứ Ba, 28 Tháng Mười Một, tại bệnh viện Fountain Valley, California, hưởng thọ 87 tuổi.

Tin này được anh Nguyễn Đình Thư, con trai cố nhạc sĩ, xác nhận với nhật báo Người Việt.

Nhạc sĩ, nhà văn Nguyễn Đình Toàn. (Hình: Người Việt)

Theo Wikipedia, ông Nguyễn Đình Toàn sinh ngày 6 Tháng Chín, 1936 tại huyện Gia Lâm, tỉnh Bắc Ninh. Ông còn có bút hiệu Tô Hải Vân khi viết văn và Hồng Ngọc khi viết nhạc.
Năm 1954, ông di cư vào Nam.

Ông đóng góp nhiều sáng tác văn học nghệ thuật dưới nhiều dạng như tiểu thuyết, truyện ngắn, kịch nói, và bút ký. Tác phẩm “Áo Mơ Phai” của ông đoạt Giải Văn Học Nghệ Thuật Việt Nam Cộng Hòa năm 1973.

Ông cũng viết nhiều truyện dài đăng thành nhiều kỳ trên các báo miền Nam Việt Nam như tạp chí Văn, Văn Học và các nhật báo như Tự Do, Chính Luận, Xây Dựng, và Tiền Tuyến.

Sau năm 1975, ông bị bắt và giam học tập cải tạo 10 năm mới được thả. Năm 1998 ông cùng gia đình xuất cảnh sang Mỹ, định cư ở Nam California, và tiếp tục hoạt động trong lĩnh vực văn học nghệ thuật. (Đ.D.)

Wednesday, 29 November 2023

VIỆT BÁO KHOE TUỆ SỸ CHỌN "CHẾT CÙNG NGÀY GIỖ CỦA THÍCH TRÍ QUANG" NAY LẠI LÒI RA TUỆ SỸ CA TỤNG SANH BẮC TỬ NAM ĐỂ ĐEM MÁU TÔ MÀU CỜ ĐỎ (Người đi còn một tấm lòng đơn sơ?-Máu người pha đỏ sắc cờ). BỌN KU SĨ, ẤN QUANG ĐANG QUỲ MỌP NHẮM MẮT SỜ VÁI TUỆ SỸ./-Mt68

________________________

Tôn Nữ Hoàng Hoa: Thái Độ Nhập Thế Hay Hoài Đảng Của Thích Tuệ Sỹ Qua Tô Đông Pha Phương Trời Viễn Mộng và Giấc Mơ Trường Sơn!?

TIẾNG LÒNG NGƯỜI

LTS: Ban Biên tập chúng tôi vừa tìm được một bài viết cũ của tác giả Tôn Nữ Hoàng Hoa “Thái Độ Nhập Thế Hay Hoài Đảng  Của Thích Tuệ Sỹ Qua Tô Đông Pha Phương Trời Viễn Mộng và Giấc Mơ Trường Sơn!? Bài viết này là những chứng tích ghi lại cho người đọc và nhất là những Phật tử nào đang mải mê và còn mộng du về Phương trời viễn mộng Thích Tuệ Sỹ. TIẾNG LÒNG TA 

download (12)

 Tôn Nữ Hoàng Hoa

 Sau khi Đại Hội Bất Thường Của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất
(GHPGVNTN) đã được tổ chức thành công tại Port Arthur Texas vừa qua. Những người con Phật lại càng thấy rõ hơn dã tâm cùa Việt Cộng trong việc chiếm đoạt GHPGVNTN với một âm mưu vô hiệu hoá Giáo Hội,  qua sự việc thay đổi nhân sự của Giáo Hội do Thích Tuệ Sỹ và cư sĩ Lê Mạnh Thát (Thích Trí Siêu) dàn dựng đã làm Phật tử vô cùng hoang mang…hoang mang về  những gông tù, những bản án tử hình, khổ sai chung thân vân vân và vân vân mà hai vị này đã mắc phải trong quá trình “chống VC” giữ “Giáo Hội” vừa qua.Tôi nhớ khoảng tháng 9 năm 1999. Hoà Thượng Thích Chánh Lạc đã gọi sang Tampa Florida bảo chúng tôi phải gởi thư đi vận động Quốc Hội Hoa kỳ để can thiệp với Việt Cộng về bản án tử hình mà VC đã xử hai ông Thích Tuệ Sỹ và Cư sĩ Lê Mạnh Thát (Thích Trí Siêu).

 Đạo hữu Võ Văn Ái Giám Đốc Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế
(PTTPGQT) ở Pháp liên tục gởi điện thư cứu nguy Thích Tuệ Sỹ và Thích Trí Siêu (Lê Mạnh Thát)…Nhưng hôm nay đối chứng trước sự việc Thich Tuệ Sỹ và Thích Trí Siêu (Lê Mạnh Thát) đồng lõa với VC để xóa bỏ GHPGVNTN. Thãt sự điều này đã không những làm riêng tôi mà phần đông Phật tử tại hải ngoại vô cùng hụt hẫng. Từ đó bắt buột chúng ta phải đánh giá lại niềm tin và phẩm định lại trí tuệ trước những sự dấu mặt của VC trong mục tiêu chiếm đoạt Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất

 Đối với Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ, không ai ở hải ngoại đòi hỏi qúy Thầy, những vị tu hành tại VN đang đứng trước những họng súng đen ngòm vạch ngực cho đạn thù bắn tới. Cũng không ai cổ võ để qúy Thầy đang đứng trước cữa tù rộng mở có những hành động bất khuất ngạo mạn trước sự tàn bạo của VC. Bởi dù sao Qúy Thầy cũng là chúng sanh không khác. Tuy nhiên trước hành động quả cãm của Thích Tuệ Sỹ dù bị tuyên án tử hình mà vẫn không ngán thì quả là một việc khác thường. Một là chán sống hai là biết mình không chết nên mới oai phong lẫm liệt khác thường như vậy?



 Vậy Thích Tuệ Sỹ là ai?

 Thích Tuệ Sỹ tên tục là Phạm Văn Thương sinh ngày 5 tháng hai năm 1943 tại Pakse’ Lào. Nguyên quán tại Quãng Bình Trung Phần VN.

Năm 1970 Thích Tuệ Sỹ được đặc cách bổ nhiệm Giáo Sư Thực Thụ tại Viện Đại Học vạn Hạnh.
Năm 1984 Thích Tuệ Sỹ bị VC bắt giữ và năm 1999 Thích Tuệ Sỹ bị Việt Cộng tuyên án tử hình.
Trong khoảng thời gian bị tuyên án tử hình Thích Tuệ Sỹ đã được ông Võ Văn Ái Giám Đốc Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế vận động Quốc Tế can thiệp với VC để cứu nguy cho Thích Tuệ Sỹ tại quê nhà. Sau đó VC thả Thích Tuệ Sỹ về lại Chùa Già Lam.

Năm 1979, ngao ngán tu hành Thích Tuệ Sỹ ra đời lấy vợ. Nợ ái ân chưa tròn ba năm. Hết duyên với vợ Thầy về lại chùa thọ giới Tỳ Kheo.

Từ năm 1994 và về sau vì tình trạng sức khỏe hao mòn và trước quá trình quả cảm vào tù ra khám mà vẫn kiên trì “bảo vệ” Giáo Hội của Thích Tuệ Sỹ đã nuôi trong ý nghĩa của Đại Lão Hoà Thượng một dấu ấn về Thích Tuệ Sỹ trong việc kế thừa GHPGVNTN hay Đại Lão Hoà Thượng đã thông quán được không đưa trước thì trước sau gì cũng bị chiếm nên Đại Lão Hoà Thượng đã thi hành hạnh Phật bất biến nhưng biến hoá khôn lường ?? Do đó Hòa Thượng Thích Quảng Độ Viện Trưởng Viện Hoá Đạo cùng một lần đã đề cử Thích Tuệ Sỹ giữ hai chức: Đó là Phó Viện Trưởng và Tổng Thư Ký Viện Hoá Đạo.

Một số Tỳ Kheo cho biết trong khi điều hành VHĐ Thích Tuệ Sỹ đã ứng xử bất nhất, gây phe cánh. Khi Giáo hội  hữu sự thì Thích Tuệ Sỹ tránh né giao hết việc cho Thượng Tọa Thích Không Tánh.

Sau đó Thích Tuệ Sỹ vượt quyền Đại Lão Hoà Thượng Thích Quảng Đô. bổ nhiệm nhân sự không cần thông qua HT Quảng Độ với mục đích đưa phe phái vào Giáo Hội và Viện Hoá Đạo. Đồng thời Thích Tuệ Sỹ tự bổ nhiệm Nguyên Tín-Nguyễn Châu vào chức vụ Vụ Trưởng Gia Đình Phật Tử Quốc tế.
Htr-NguyenTin-Nguyen-Chau

Theo tin tức được phổ biến trên các Diễn Đàn Yahoo thì âm mưu của Gia Đình Phật Tử trên Thế Giơi là muốn biến tổ chức này thành một Tổ Chức Phi chính phủ (NGO), có qui chế, có tiếng nói để khi hữu sự tổ chức này có tầm vóc để phản bác lại GHPGVNTN trên diễn đàn Quốc tế theo công tác thi hành chỉ thị của Việt Cộng đưa ra

 Trước hành động đó của Thích Tuệ Sỹ. GHPGVNTN đã nhìn ra tấm lòng phàm phu tục tử và âm mưu của Thích Tuệ Sỹ . Do đó Viện Tăng Thống đã loại nhóm Tuệ Sỹ ra khỏi danh sách thành viên của Viện Hoá Đạo nhiệm kỳ 2005-2007 theo tinh thần Giáo Chỉ 02-2005.

Tại sao trong khi chấp chỉ nhiệm vụ mà Thích Tuệ Sỹ đã đòi từ chức hai lần nhưng theo Thượng Tọa Thích Giác Đẳng thì Thích Tuệ Sỹ từ chức đến 4 lần với yêu sách đòi hỏi Hòa Thượng Thích Quãng Độ phải thay đổi ông Võ Văn Ái Giám Đốc PTTPGQT và đưa chức vụ này cho ông Trần Quang Thuận nắm giữ.

 Ở điểm này Thích Tuệ Sỹ đã tỏ ra vô ơn và bất nghĩa với ông Võ Văn Ái vì trong khỏang thời gian Thích Tuệ Sỹ bị tuyên án tử hình ông Võ Văn Ái liên tục kêu gọi Quốc Tế can thiệp. Trong khoảng thời gian này vợ chồng chúng tôi viếng Chùa Như lai tại Denver và đã chứng kiến tận mắt điện đàm giữa Thầy Chánh Lạc và ông Võ văn Ái suốt đêm. Thầy Chánh Lạc gọi điện thoại đến hết Phật Tử trong Giáo Hội trên toàn quôc Hoa Kỳ kêu gọi Phật tử gởi thư vào Quốc Hội can thiệp cho Thích Tuệ Sỹ và Thích Trí Siêu ( Lê Mạnh Thát) về án tử hình.

 Tại sao phải thay bằng ông Trần Quang Thuận mà không là một cư sĩ khác.?

Ông Trần Quang Thuận và ông Bùi Ngọc Đường là hai đệ tử ruột của Sư Mãn Giác. Nhưng sau khi Sư Mãn Giác sai đệ tử Bùi Ngoạc Đường ra phi trường đón khách thì ở chùa Sư Mãn Giác mò vợ của ông Bùi Ngọc Đường. Trong những bài báo của ông Bùi Ngọc Đường gởi ra công luận tố cáo Sư Mãn Giác hiếp dâm vợ của ông ta. Sau đó Trần Quang Thuận và Bùi Ngọc Đường biến mất ở chùa Việt Nam.

 Ông Võ Văn Ái đầy nhiệt tình với Giáo Hội đã đem lại rất nhiều thành quả cho GHPGVNTN tại Hải ngoại qua sự việc đấu tranh không ngừng nghỉ của ông ta và tiếng nói của GHPGVNTN đã được mọi người quan tâm phần đông cũng do PTTPGQT mà ra. Do đó khi Thich Tuệ Sỹ từ chức với yêu sách đòi hỏi phải thay thế ông Võ Văn Ái ít nhiều quý Thầy cũng đã nhìn ra âm mưu của Thích Tuệ Sỹ .

 Bài viết hôm nay chúng tôi kính mời cùng chúng tôi dạo vườn Thơ của Thích Tuệ Sỹ để từ đó chúng ta có thể tìm hiểu hơn về tâm hồn của Thích Tuệ Sỹ để biết Thích Tuệ Sỹ có phải non nớt ngớ ngẫn làm công cụ cho Việt Cộng trong việc chiếm đạo GHPGVNTN hay Thích Tuệ Sỹ chỉ là một con người nghệ sĩ bất nhất trong cuộc sồng hay chính Thích Tuệ Sỹ là một cán bộ CS nằm vùng đã được VC trồng trên mảnh đất Hoa Đàm của Phật Giáo chúng ta?

 Đi vào cõi Thơ của Thích Tuệ Sỹ, Thích Nguyên Siêu đã viết: Trích :” Để góp phần làm giàu đẹp cho gia tài văn hóa nước nhà, cũng như Đạo pháp, Thầy đã dành phần lớn thời gian, công sức để trước tác, dịch thuật Kinh Luật Luận, nghiên tầm các hệ phái triết học, tư tưởng Đông Tây và cũng chính từ đó, Thầy đã đi vào «Những Phương Trời Viễn Mộng.» hết trích

mail (32)

 Trong Chiều Thơ Nhạc Tuệ Sỹ và Tô Đông Pha Phương Trời Viễn mộng đã được tổ chức tại San Diego vào ngày 17 tháng 9 năm 2006  Thích Nguyên Siêu viết về Thích Tuệ Sỹ như sau:

Trích :” Phương trời viễn mộng, như là bầu trời thơ của Thầy đã kết tinh một tấm lòng vì quê hương, dân tộc, về một chặng đường lịch sử nguy nan, khốn khó mà con người phải mang nặng trên đôi vai sinh tử của thời đại. Phương trời viễn mộng đó, mênh mông những vần thơ mang tính tự tồn, độc lập, kiêu hùng của dòng lịch sử quê Cha, đất Tổ mà Thầy luôn mãi là đứa con của giống nòi, lênh đênh theo dòng sử mệnh quê hương.” ……………..”Thầy đã đem tâm không để hóa giải tâm chấp thủ, đem lòng vị tha mà hóa độ kẻ hẹp hòi để tạo sự bình an và tịnh lạc cho tất cả. Thầy đã tự hỏi mình trong tập thơ «Ngục Trung Mị Ngữ « qua bài Tự Vấn:

 Vấn dư hà cố tọa lao lung
Dư chỉ khinh yên bán ngục trung
Tâm cảnh tương trì kinh lữ mộng
Cố giao già tỏa diện hư ngung
Hỏi Mình
Hỏi mình sao phải lao tù?
Song thưa cửa ngục có tù được mây?
Kiên trì cuộc lữ vàng bay
Lời xưa còn đó phút giây không sờn.”

 Qua 4 câu thơ trên Thích Nguyên Siêu đã cho đó là một tâm hồn dũng mãnh của một vị sư nhập thế. Trước bạo lực vẫn không đầu hàng. Thêm vào trong đó Thích Nguyên Siêu còn ca ngợi Thích Tuệ Sỹ như một Đại sư nhập thế” Bàng bạc trong thơ văn cũa Thầy là nỗi đau của chúng sanh, trước bạo lực cũng không xao động” như Thi sĩ họ Tô nhà Tống Tô Đông Pha mà Thích Tuệ Sỹ thường viễn mộng mình cũng bàng bạc như họ Tô

 Tô Đông Pha là một nhà thơ nổi tiếng đời nhà Tống bên Tàu. Thơ của Tô Đông Pha cũng mang tính chất thoát tục. Cũng bềnh bồng xôn xao, cũng gió thổi mây trôi. Bên những bềnh bồng xôn xao đó Thơ của Tô Đông Pha cũng phảng phất một chất Thiền.

Nhưng thời bấy giờ người ta không gọi Thiền Sư Tô Đông Pha mà chỉ gọi là nhà thơ Tô Đông Pha mà thôi. Cái này Tô Đông Pha không bằng được Thích Tuệ Sỹ.

 Tô Đông Pha (TĐP)có một người bạn thiết là Đại Sư Phật Ấn. Đại sư Phật Ấn là một vị cao tăng có tài thông quán. Cho nên khi đối ẩm hàn huyên với Tô Đông Pha. Đại sư Phật Ấn đã biết rõ Tô Đông Pha chỉ là một phàm phu tục tử, có nhiều tham vọng và cuồng ngông. Do đó Tô Đông Pha luôn luôn muốn chứng tỏ cho Đại sư Phật Ấn biết tuy TĐP mang tâm hồn trần tục nhưng TĐP cũng có đủ khả năng thoát tục của một vị chân tu. Để chứng tỏ điều đó Tô Đông Pha thường ví von trong những bài thơ thanh thoát cõi trần, an lạc trong tâm hồn và nhìn cảnh đời ô trọc cùng những lợi danh thị phi không làm họ Tô xôn xao.

Một ngày kia, Tô Đông Pha trong một phút lênh đênh thoát tục đã hạ bút ghi rằng:

Bát phong xuy bất động
tạm dịch là:
Tám gió thổi không động

 Nghĩ rằng câu thơ thoát tục này sẽ được Đại sư Phật Ấn ngưỡng mộ. Tô Đông Pha bèn sai quân lính mang câu thơ đắc ý của mình đến Đại sư Phật Ấn. Đọc xong Đại sư Phật Ấn viết một chữ ” THÍ” và bảo quân lính mang về cho Tô Đông Pha. Họ Tô vội vã mở ra xem nhưng khi thấy chỉ vỏn vẹn một chữ THÍ đề ngay dưới câu thơ đắc ý của mình, họ Tô đã vô cùng tức giận truyền quân lính lấy đò vượt sông đến Chùa hạch tội Đại sư Phật Ấn. Khi thấy khuôn mặt đằng đằng sát khí của Tô Đông Pha, Đại sư Phật Ấn đã không tỏ ra lo sợ mà còn cười ha hả bảo rằng:

” Thượng quan bảo rằng 8 hướng gió thổi cũng không xao động. Cớ sao chỉ một chữ THÍ mà Thượng quan lại vượt sông tìm đến bần tăng”

Tô Đông Pha thấy được cái lố bịch của mình, nên đã lặng yên không nói gì. Từ đó hai câu thơ một của Tô Đông Pha và một của Đại sư Phật Ấn được ghép lại:

Bát phong xuy bất động
Nhứt Thí mã quá giang

Tám gió thổi tâm không động
Một chữ THÍ vội vượt sông

 Chữ THÍ mà Đại sư Phật Ấn đề dưới câu thơ đắc ý của Tô Đông Pha có nghĩa là ” Đánh rắm”. Đánh rắm thì làm sao mà thơm được.

 Xưa nay những sự việc như Tô Đông Pha như Đại sư Phật Ấn hay như Thích Tuệ Sỹ với Đại lão Hoà Thượng Thích Quãng Độ có tính cách mang chủ đề quy luật trong cuộc sống. Chính trong quy luật của cuộc sống thường mang đến cho loài người,  sự tương quan giữa người và người một lời cảnh tĩnh, một bài học sâu sắc. Chính sự sâu sắc đó đã đưa con người vào tiến bộ. Không biết Thích tuệ Sỹ có đồng ý với tôi điều này không?

Đã đề cập đến Thơ của Thích Tuệ Sỹ, ngoài Tô Đông Pha khung trời Viễn Mộng Thích Tuệ Sỹ còn co’ Giấc Mơ Trường Sơn nữa.

 Nói đến Trường Sơn người Cộng sản thường ca ngợi Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây. Trong khi đó  người Quốc Gia thí lại ngậm ngùi cho số phận thanh thiếu niên miền Bắc  đã bị Việt Cộng đẩy vào cuộc chiến làm Cách mạng xâm chiếm miền Nam VN, đã chết tức tưởi chết nghẹn ngào dưới những trận mưa bom .

 Nhưng đối với Thích Tuệ Sỹ Giấc Mơ Trường Sơn là hoài niệm là ký ức mà đôi lúc bất chợt mở ra vẫn còn thấy:

 Lại ác mộng bởi rừng khuya tàn bạo đấy
Thịt xương người vung vãi lối anh đi
( Ác Mộng Trường Sơn)

 Lối đi của Thich Tuệ Sỹ đi là lối nào và trên lối đi đó có gì cảm hứng để Thich Tuệ Sỹ phải làm thơ:

Anh chiến đấu nhọc nhằn như cỏ dại
Thoáng trông em như áo mỏng vai gấy.

Thì ra Thích Tuệ Sỹ đã chiến đấu trong rừng sâu núi thẳm Trường Sơn mà không hề mệt mỏi khi bên cạnh người có em du kích áo mỏng vai gầy.

 Mô Phật!! Thích Tuệ Sỹ đã phạm giới vì đã vọng động tình dục qua áo mỏng vai gầy

Hay trong “Tôi Vẫn Đợi” xin mời qu’i vị cùng tôi chờ xem Thích Tuệ Sỹ đợi gì? 

Tôi vẫn đợi những đêm xanh khắc khoải
Màu xanh xao trong tiếng khóc ven rừng
Trong bóng tối hận thù tha thiết mãi
Một vì sao bên khóe miệng rưng rưng 

Thích Tuệ Sỹ hận thù ai trong chiếc áo nâu sòng, trong đêm dài thăm thẵm của rừng sâu để sau dó thiết tha mãi một vì sao bên khóe miệng rưng rưng.


Tại sao không là một mành trăng tàn bên khóe miệng rưng rưng mà phải vì Một Vì Sao. Có phải Sao Vàng mà Thích Tuệ Sỹ đã xanh xao trong tiếng khóc ven rừng, cho hận thù tràn ra từ khóe miệng?

 Thích Tuệ Sỹ lại phạm giới tu hành một lần nữa vì đã để cho sân si thù hận luân lạc trong tâm hồn qua những vần thơ đã viết.

Trong bài thơ ” Môt Bóng Trăng Gầy”, chúng ta hãy nghe Thích Tuệ Sỹ trang trãi cảm xúc hoài niệm theo từng ô kỹ niệm của rừng khuya: 

Nằm ôm một bóng trăng gầy
Vai nghiêng tủi nhục hờn lay mộng tàn
Rừng sâu mấy nhịp Trường sơn
Biển Ðông mấy độ triều dâng ráng hồng
Khóc tràn cuộc lữ long đong
Người đi còn một tấm lòng đơn sơ?
Máu người pha đỏ sắc cờ
Phương trời xẻ nửa giấc mơ dị thường
Quân hành đạp nát tà dương
Khúc ca du tử bẽ bàng trên môi
Tình chung không trả thù người

Thích Tuệ Sỹ nghĩ gì khi viết:

Người đi còn một tấm lòng đơn sơ?
Máu người pha đỏ sắc cờ

 Những anh bộ đội, những em du kích chỉ một tấm lòng đơn sơ khi đi vào Trường Sơn xuôi ngàn, chỉ cốt với mục đích pha đỏ mầu cờ thôi sao thưa Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ. Theo Thích Tuệ Sỹ thì đã có bao nhiêu máu của Thanh Thiếu Niên miền Bắc và cả miền Nam đã pha đỏ sắc cờ đó, để Thích Tuệ Sỹ đã phải nằm  ôm một bóng trăng gầy (hay trăng lưỡi liềm) mà nghe tủi nhục hờn lay mộng tàn?.

 Thích Tuệ Sỹ không hung tàn như Tố Hữu nhất quyết giết ! giết ! giết !, không ngoan cố như Trịnh Công Sơn  cổ võ cho mấy “em” Du Kích, mấy “anh” Bộ Ðội , mấy “Chị” Chiến Sỹ” cho dù có bị bầm, bi tra tấn trên da thịt hay bị nhục nhằn thì hãy biến đau thương đó lên quật cường để trường kỳ kháng chiến:

     “Trên Thân em có vết bầm
Trên da thịt anh xương tra tấn
Trên thân chị nhục nhằn đau thương
Xin nuôi thêm dòng máu quật cường” ( Trịnh Công Sơn)

 Với Thích Tuệ Sỹ, chắc vì có tu nên có trường kỳ kháng chiến cũng nhẹ nhàng thoát tục trong mười năm phiêu lãng :

 Chiều khói nhạt như hồn ai còn hận tủi
Từng con sông từng huyết lệ lan tràn.
Mười năm đó anh quên mình sậy yếu,
Trên vai gầy từ thủa dựng quê hương;
Anh cúi xuống nghe núi rừng hợp tấu,
Bản tình ca vô tận của Ðông phương.

Tại sao Thích Tuệ Sỹ không nói thẳng là bản hoan ca vô tận của Trường Sơn?

Mà lại quanh co Bản tình ca vô tận của Đông Phương ?? Câu thơ này Thích Tuệ Sỹ đã ép vận và đã làm mất ý nghĩa đích thực của câu thơ vì núi rừng Trường Sơn hợp tấu thì phải là bản Hoan Ca Vô Tận Của Trường Sơn mới đúng. Cái gì đã làm Thích Tuệ Sỹ không dám diễn tả trung thực ý ngĩia của một vần thơ??

Tu hành là cầu mong giãi Thoát
Giấc Mơ Trường Sơn cũng cầu mong giãi thoát để được vào phố thị giải phóng miền Nam.

Tuy vậy đã về thành rồi mà Thích Tuệ Sỹ vẫn còn nhớ rừng sâu là tại sao? Cái gì âm vang trong rừng sâu mà phải làm bận lòng kẽ tu hành? Xin qúi vị lắng nghe lời thổn thức của Thích Tuệ Sỹ nhớ về rừng sâu

Mười năm nữa anh vẫn lầm lì phố thị
Yêu rừng sâu nên khoé mắt rưng rưng
Tay anh vói trời cao chim chiều rủ rỉ
Ðời lênh đênh thu cánh nhỏ bên đường.

Những người yêu thơ Tuệ Sỹ – Trong nhóm của Thích Tuệ Sỹ cho thơ của Thích Tuệ Sỹ có âm hưởng buồn vời vợi, buồn xa xăm nhưng lại kỳ ảo”

Với tôi thơ của Thích Tuệ Sỹ rất kỳ ảo vì những gì chất chứa không minh bạch nhiều dối gian thường luân lưu trong tâm thức vào từng ô nhỏ để ẩn ức theo ngày tháng mà chuyên chở vào tư duy rồi từ tư duy nẫy sinh ra hành động.

 Beaudelaire đã từng nói: “Vĩ đại thay sứ mệnh của Thi ca”.  

Chính sứ mệnh đó đã làm thơ của Thích Tuệ Sỹ kỳ ảo. Vì những kỳ ảo đó đi từ những vọng động ở rừng sâu, ở núi ngàn  mà Thích Tuệ Sỹ đã ôm một giấc mơ: Đó là giấc mơ đi từ một tư duy của một  khúc hoan ca vô tận của Trường Sơn. Chính khúc hoan ca đó đang làm dậy mõ chuông của một vùng trời pháp nạn.  Mô Phật.

Tiếc thay! Gần bùn mà lại tanh hơn mùi bùn 

Tôn Nữ Hoàng Hoa