Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.

Saturday, 16 November 2013

TRÚC HỒ TÊN THẬT TRƯƠNG ANH HÙNG GỐC BẾN TRE- BẢN THÂN LÀ ĐỨA KHÔNG CÓ HỌC HÀNH GÌ CẢ- TRÌNH ĐỘ Ở ĐÂU MÀ TUYÊN BỐ NẦY NỌ- NÓ CHỈ LÀ CON CHÓ SĂN CỦA VỊT TIỀM - CHA CỦA TRÚC HỒ LÀ TRÚC GIANG VẪN GOM NGỌAI TỆ VỀ ĐƯA CHO CA LÊ HỒNG, CA LÊ THUẦN ( CON CA VĂN THỈNH - CÁNH TAY MẠT CỦA CẨU HỒ) ĐỂ SƯỞI ẤM VC THÌ CHỐNG CỘNG CÁI ĐÉO GÌ CHỨ ???./-Mt68


On Friday, November 15, 2013 8:18 AM, Lan Nguyen <lannguyen84z@yahoo.com> wrote:

Thưa ông Tri Vo,
Sau 1986, CSVN biết rõ nguồn chất xám hàng năm 10 tỷ từ Hải Ngoại đó là nguồn lợi free không đáy của XHCN, nên CSVN bỏ bao nhiêu công sức từ cái Quyết Định 114, Nghị Quyết 36 cũng chỉ là để kêu gọi Hoá Giải Hận Thù với Dolla. Để phát triễn những chính sách này, CSVN cũng không ngừng cho tay sai nằm vùng tại Hải Ngoại, và hứa hẹn một chổ ngồi trong Quốc Hội Chức ông tước bà cho một số con buôn chính trị, đổi lại là đám này sẽ dùng tấm áo “quốc gia”, đảng phái dân chủ v.v để kêu gọi cũng như lèo lái công cuộc nhân dân tự quyết đi đến hình thái Xoá Ngăn Cách, Vượt Thử thách, Hoá Giải Hận Thù với chế độ CS.
Gần đây với Lời Kêu Gọi của Trúc Hồ với 3 chủ chương là 1) Đem Tình Thương Hoá Giải Hận Thù, 2) không chủ trương thay đổi toàn bộ bộ máy hiện thời, và 3) tìm một giải pháp hợp lý Tương Nhượng với ĐCSVN. Vậy thì 3 đường lối đó thực tế ra sao??

Bỏ qua vụ Trúc Hồ từng là người rất thân mật với Hồng Thuận, một con “mỹ nhân kế cò mồi”  nhân viên cao cấp của đảng Việt Tân được mệnh danh là ” Bịp Tân cánh tay nối dài của VC tại hải ngoại” với nhiều trò lừa gạt đồng hương hải ngoại, khiến chính Đảng Viên của VT cũng không mấy ai can đảm nhận họ là thành viên của VT, cũng như bỏ qua luôn cái quá khứ TH là con cháu cán bộ VC. Đây chỉ, nhìn vào 3 đường lối chủ trương như trong VIDEO TNT.
Trên thực tế, Hoá giải hận thù, trước tiên phải có hận thù để hoá giải, khi dùng chữ hoá giải có nghĩa là đôi bên thù hận nhau, nay tỏ lòng thành bằng hành động với nạn nhân một cách cụ thể thoả đáng như Mỹ hoá giải hận thù với những lỗi lầm với da đen, và sắc tộc da đỏ và săn sóc bồi thường họ, phát triễn đời sống, dành ưu tiên nâng đỡ đời sống họ bằng tự do, văn hoá và cả tâm linh tín ngưỡng. Hay như trong những năm vừa qua, Thủ Tướng Japan phải xin lổi công khai, và bồi thường cho nạn nhân Nam hàn, vì những lỗi lầm của Phát Xít Nhật đã đối xử với Đại hàn trong thời Đệ Nhị Thế Chiến.

Trở lại vấn đề Việt Nam hôm nay, nhìn rõ hơn qua định kiến chiến tranh quá khứ, tuổi trẻ hôm nay như cá nhân tôi, sanh năm 1984 vốn không biết và sinh sống trong thời kỳ chiến tranh, sinh ra ở Âu Châu và trường thành với tuổi đời còn bé, thì những tuổi trẻ như tôi vốn không thù hận dân tộc tôi. Cũng như qua những hành động bao nhiêu người hải ngoại mặc dù sống nơi xứ tự do nhưng CĐVN đã và đang và đã từng bỏ thời gian “cơm áo” cùng việc làm để biểu tình, vận động chính giới, vạch rõ gian dối của chế độ CSVN, tất cả cũng chỉ là vì muốn đấu tranh cho cái Tự Do Dân Chủ và Nhân Quyền của đồng bào nơi quê nhà, ngược lại, mỗi khi gặp “chuyện” bảo lụt, thiên tai hay bị CS đàn áp, người quốc nội vẫn an tâm tìm đến những đồng bào hải ngoại nhiều hơn đến 99% hơn là đi nhờ những Cơ Sở của XHCN, điển hình là những lao nô của Xuất Khẩu Lao Động, Hôn Nhân ngoại Kiều và Văn Phòng Trợ Giúp Pháp Lý. Những sự kiện này chứng minh một điều trong lòng dân tộc vốn không có hận thù, thì chữ Hoá Giải, Hoà Giải, Xoá Bỏ đó quá trơ trẽn và dư thừa để đưa vào công cuộc đấu tranh ngày hôm nay.
Còn nếu là Hoá Giải hận thù với chế độ CSVN. Thì nhìn lại VC là một lũ chưa hề biết hối cải, miệng đưa ra Nghị Quyết 36, tay nó đàn áp và đập phá bia tưởng Niệm ở Mã Lai và Nam Dương, bán cả đất đai của Tổ Tiên, biến cả đất nước thành vũng lầy tệ nạn cả một đời người, khủng bố và đàn áp những nhà bất đồng chính kiến và những người dân oan , những em bé ngây thơ cũng không thoát khỏi bàn tay VC khi bị bán sang Cam Bốt dùng thân xác các em để kiếm tiền cho Đảng

Đó cho thấy, không phải người dân trong và ngoài là kẻ gây thù, mà đây là những nỗi nhục của đất nước, mà tất cả ai là VN dù 50% dòng máu cũng phải mang nhục, và dùng cái liêm sĩ của một con người mà đấu tranh. Hơn bao giờ hết, chỉ có CSVN mới là kẻ cần ăn năn, như câu “kẻ nào cột thì kẻ đó gỡ”, muốn Hoá Giải thì cái chế độ CS, phải vất bỏ những cái lý thuyết lọc lừa không tưởng, phải thiêu hủy đi cái nhà tù khổng lồ XHCN, cái chế độ cái bộ máy nhà nước đã gây ra hận thù, thả các nhà tù nhân lương tâm, phát triễn tự do ngôn luận và đó mới là bước khởi đầu của vấn đề. Còn khi, chế độ và toàn bộ guồng máy này vẫn còn, mà những nhà chính trị nào nhắc đến đường lối “hoá giải hận thù” đó chỉ là nếu không là đạo đức giả, thì cũng là những bàn tay nối dài của những âm mưu xoá tan tội ác của CS, gian dối với lịch sử của những thế hệ sau.
Còn nói đến điều thứ 3, “tìm giải pháp TƯƠNG NHƯỢNG”, thì đây càng mơ hồ nếu không muốn nói là chơi chữ một cách trơ trẽn, vốn dĩ CSVN chưa hề tỏ ý tương nhượng với dân tộc, bằng chứng là Nguyễn tấn Dũng từng tuyên bố“không tư nhân hoá báo chí”, Võ văn Kiệt thì minh xác “không có cuộc đổi mới nào là phải đòi hy sinh quyền Lãnh Đạo của Đảng” , đó cho thấy CSVN nhất định không có ý tương nhượng. Hơn bao giờ hết muốn tương nhượng thì đôi bên phải có thực lực ngang ngữa, như câu “money talk bullshit walk” đại ý nói có vốn mới nói chuyện, mà cái vốn trong chính trị VN là lòng dân, hiện tại chưa có tự do ngôn luận báo chí để những “nhà chính trị” thuyết phục lòng dân, thì chưa có cái sức mạnh như Lech Walesa của Đông Âu đã có đế ép CS Đông Âu tương nhượng quyền lực, thì kẻ “không vốn” đòi tương nhượng với đám Mafia đỏ, thực tế chỉ là van xin làm tay sai để kiếm một chức ông tước bà.


Tóm lại, hiện tượng vàng thau ngày càng rõ mặt, những câu Hoá Giải, Tương Nhượng với CSVN hiện thời trước những hành xử phi nhân của chế độ gây thù hận chỉ là những trò Bịp, những âm mưu lèo lái đấu tranh về với XHCN. Dư luận cần sáng suốt mà nhận định để hướng dẫn lòng tin tuổi trẻ dấn thân thì mới hy vọng thoát được sự lừa đảo của CSVN và đám tay sai “thượng vàng hạ cám” đã và đang lập lờ đánh lận con đen dưới danh nghĩa trí thức và quốc gia. Cần cẩn trọng nhìn vào những cá nhân, đoàn thể, tổ chức như thế nào, họ có phải là những thành phần chân chính được sự tín nhiệm của đồng hương hay không,v,v… Từ đó mong sao cuộc đấu tranh ngày càng minh bạch để thanh lọc vàng thau.
Chỉ cần VN có một nền tự do dân chủ, mọi tiếng nói đều ngang nhau trên định luật dân chủ tính, chế độ độc tài được giải thể, Đảng CS bị đẩy lùi về vị trí cạnh tranh như bao đảng Phái khác trước sự chọn lựa dân chủ, thì chắc chắn người Việt Nam sẽ không hẹp hòi gì để tạm khép quá khứ, hay hận thù với người CS để xây dựng lại non sông. Còn khi chế độ độc tài mãi còn đó ngày tác tạo thêm hận thù, thì mong những tay “chính trị gia” nào đó đừng nên bước trên mây để lừa gạt niềm tin tuổi trẻ Hoá Giải Hận Thù để làm Tay Sai cho CSVN.

3 phương pháp BỊP:
a) Đem tình thương hoá giải hận thù
b) Không thay đổi cơ chế guồng máy hiện tại
c) Tìm một giải pháp hợp lý tượng nhượng cùng Đảng CSVN.
Trước tiên thì chắc ai cũng rõ một điều rằng, người VN dù trước và sau 75 đều là nạn nhân của ĐCSVN, thì đó vốn không có thù hận để hoà giải. Còn nếu nói rằng “đem chí nhân thay cường bạo …” để thức tỉnh lòng ĐCSVN, thì họ càng sai , vì khi đọc lại thông điệp trong Bình Ngô đại Cáo của Nguyễn Trãi, thì ai cũng hiểu chữ nhân đây chính là nhân bản của một con người biết liêm sĩ để đứng lên đánh đuỗi đám độc tài, chứ không phải là nhân từ để đi đến một sư mù quáng hoà giải tin vào đám độc tài. Nhìn lại VN sau 75, ngày theo ngày, CSVN càng đem dân tộc đi vào vũng lầy khốn nạn của một đời người. Một miếng ăn cũng phải ăn trong tủi nhục cuối đầu như những nạn nhân của Xuất Khẩu Lao Động, và Hôn Nhân Ngoại Kiều, ngay cả mồ chôn người đã nằm xuống chúng cũng không từ.Do đó đối với CSVN những tội nó vay nay tiếng nó phải trả, nên bằng mọi giá nó phải che dấu dưới nhiều hình thức, một mặt tung ra Nghị định 114, Nghị Quyết 36 kêu gọi “Hải Ngoại hãy xoá đi hận thù, để cùng xây dựng quê hương” , nhưng mặt khác CSVN không ngừng âm mưu xoá đi những di sản tội ác bằng những hành động, điển hình tấm bia tưởng niệm ở Mã Lai, hay Nghĩa Trang Tại Biên Hoà, mục đích của chúng chỉ là tiêu diệt đi những tội ác của chúng, cái tội lỗi mà khiến hàng triệu người phải vùi thây và khủng hoảng tinh thần trước bạo lực của hải tặc.

Những nấm mồ của chiến sĩ QLVNCH là những viên đạn thù nhắc nhở thế hệ sau 6 chữ “Tổ Quốc, Danh Dự và Trách Nhiệm” để bảo tồn liêm sĩ của quốc dân, cũng đã và đang bị CSVN tiêu diệt.
Đi sâu vào cái quan điểm “đem tình thương xoá bỏ hận thù”Hơn bao giờ hết CSVN chưa hề tỏ ý định là muốn“hoà giải”, trao quyền lại cho dân sự, mà ngược lại Nguyễn tấn Dũng tuyên bố không tự do tư nhân hoá báo chí, hầu ngăn chặn sự thật về ĐCSVN, Võ văn Kiệt vừa qua cũng lên tiếng “Không có công cuộc đổi mới nào đòi hỏi Đảng phải hy sinh vai trò của mình lãnh đạo đất nước” đó cho thấy cũng là câu trả lời CSVN sẽ không “đổi mới” nếu phải hy sinh địa vị của Đảng. Vậy thì đấu tranh mà mang tình thương hoà giải hận thù với một Đảng Mafia vốn chưa hề biết nhận sai, đó chỉ là một ảo vọng “chưa làm mà mơ tỷ phú”, hoặc giả chăng đây cũng là một trong những vai trò cải lương dân chủ, len lỏi lèo lái cuộc đấu tranh về với Nghị Quyết 36.
Dưới một chế độ độc tài toàn trị trong suốt thời gian hơn bao năm qua, có ai lại không mong muốn đất nước có được một nền dân chủ, một nền dân chủ mà trong đó mọi quyền căn bản của con người đều được tôn trọng, người dân được bảo vệ bởi luật dân chủ pháp trị công minh. Dân Chủ có nghĩa là ngưòi Dân làm Chủ… ý thức dân chủ tính và thể hiện quyền làm Chủ. Làm Chủ và thể hiện quyền làm Chủ này qua việc “Có Quyền tự do tác tạo ra nhà nước, chính phủ theo nguyện vọng của mình, được tự do phân tích xét duyệt và đặt ngược câu hỏi hay phản đối hệ thống luật pháp nếu không đem lại tự do bình đẳng công lý.” đó chính là những đòi hỏi căn bản ai cũng mong mõi, và CSVN sẽ ngăn chặn sự thay đổi này bằng mọi giá bạo lực hay phá hủy hình tượng đấu tranh bằng cách“khoác áo đấu tranh” nhưng lại xoá tên, che đậy lịch sử lèo lái niềm tin đi đến hố sâu của những NĐ 114 và NQ36.
Cũng như trong sự chia sẽ Đảng Việt Tân không quên nhấn mạnh, họ sẽ đối lập để đối thoại. Chắc ai cũng không quên danh từ ĐỐI LẬP nó chỉ mang hình thức “phản đối chính sách hiện thời, nhưng không phản đối cơ chế và thể chế của guồng máy”, nói cách khác trong tầm nhìn của đối lập, chỉ có chính sách & lãnh đạo hiện thời là SAI, còn cái khung của thể chế và guồng máy thì vẫn TốT để chấp nhận và phát triễn nó. Và đối lập sẽ dùng cái quy định có sẳn của Thể Chế (hiến pháp, luật pháp) để tranh giành ảnh hưởng chính trị một cách công khai và công bằng, từ quảng cáo “chính sách mới với dân” cho đến thực thi đối thoại trong quốc hội của chế độ đó.
Nhưng nếu để mà có được cái quyền dân chủ mà phải ôm lấy con đường là đảng cộng sản còn đang tồn tại và tiếp tục nắm quyền cai trị, thì đó là thứ dân chủ theo quy định XHCN, dân chủ chậu kiểng, được đảng cộng sản cho phép để tô điểm cho chế độ nhằm mục đích đánh lừa người dân và thế giới
Vốn dĩ XHCN đã sai từ căn bản, nên dù sửa sai và sai sửa nhưng khi cái khung vẫn còn đó thì sự đối lập chỉ là đánh bóng thêm cho cái chế độ.

Muốn có tự do và quyền làm người cần phải bãi bỏ cái gốc, từ căn bản của cái khung chế độ, những ai mang một tư tưởng và đường lối đối lập & đối thoại trong guồng máy chính trị độc tài,
thứ nhất là họ hơn bao năm qua bị bưng bít thông tin kiến thức về hình thái chính trị, hay họ đã nhận một nguồn thông tin sai lạc nào đó nên đã có sự hiểu làm về đối lập và đối kháng.
Thứ hai còn nếu như họ đã biết, mà mãi mong thay đổi đường lối đối kháng sang đối lập, đó cho thấy đã và đang có một âm mưu đen tối đang bao phủ phong trào dân chủ, lèo lái cuộc đấu tranh đi đến cái hình thái đa đảng nhất nguyên. Nhất là khi họ khoác một tấm áo dân chủ nhưng lại mong muốn tham gia vào guồng máy độc tài đối lập để đối thoại, vô hình trung đó đã và đang thiêu hủy đi hình tượng và niềm tin trong đấu tranh với phong trào dân chủ.
Đấu tranh dân chủ nền tảng của nó là ôn hòa bất bạo động, trừ khi bị khiêu khích bằng chính sự ngoan cố của đảng cầm quyền dùng bạo lực đàn áp. Đấu tranh dân chủ ôn hòa nghĩa là không dùng quân sự, khủng bố, ám sát v.v nhưng luôn luôn bám sát vào quan điểm ĐÒI DÂN CHỦ KHÔNG TƯƠNG NHƯỢNG chứ không phải đi đến CẢM THÔNG. Gandhi, Phan Châu Trinh, Nelson Mandela v.v. đó là những người dân chủ chân chính rất ôn hoà và đi thẳng vào trọng tâm dân chủ và tự do, chứ không phải ÔN HOÀ BẤT BẠO ĐỘNG ĐỂ CẢM THÔNG CHO TỘI ÁC.
Thiết nghĩ, đấu tranh ôn hoà tuy không có bạo động nhưng không có nghĩa là tương nhượng tuân theo luật rừng của XHCN, hay bắt tay với bọn Việt Gian Bán Nước/2 mang, vì tuân theo luật rừng nghĩa là không được biểu tình hay đình công mà chỉ là chờ đợi lệnh Đảng CS, LHQ, VT, Hồng Thuận v.v. và nếu như vậy đó chỉ là tay nô lệ chứ nào là nhà dân chủ.
Vậy thì sự phân tích có phải là đánh phá TẤT CẢ phong trào dân chủ như một số đã gán ghép cho những ai dám nói lên sự thật hay không??? Có lẻ nhiều người não trạng đầy bùn dơ nên họ không hiểu người có lý trí là không nên đánh đồng những cá nhân đó là CẢ một phong trào, vì như vậy khác nào CSVN đánh động Đảng là Cả Tổ Quốc, va chạm đảng là phản động đánh phá Tổ Quốc Đại Đoàn Kết, chúng ta đã từng lên án CSVN vì sư kiện đó thiết nghĩ người dân chủ thực sự không ai vô lý đến ngu dại để làm như CSVN.
Không phải nếu ai dám nói lên sự thật và đụng tới Trúc Hồ, Hồng Thuận, Thích Quảng Độ, Cù Huy Hà Vũ, Lê Thị Công Nhân, Bùi Hằng, Nguyễn Quốc Quân  v.v.v.v. = nghĩa là “đánh phá TẤT CẢ phong trào dân chủ, chia rẻ người quốc gia, làm lợi cho cs v.v.” (síc)
không nên đánh đồng những cá nhân đó là CẢ một phong trào!
Tầm vóc của những vị anh hùng dân tộc rất là vĩ đại và có thể nói là duy nhất, không thể có bất cứ một nhân vật nào trong thời đại ngày nay xứng đáng để so sánh. Những phong trào đấu tranh đang tiến hành và bọn giặc vẫn còn ngồi đó cai trị đất nước ta. Ðã đánh đuổi được bọn giặc chưa mà đã vội vàng đem “phong thánh” những người đấu tranh?
Nếu là người bị csVN nghi ngờ có một tư tưởng khác với chúng hay có một ý kiến về vấn đề tự do dân chủ một chút là sẽ bị chúng tìm cách ám hại hay thủ tiêu một cách âm thầm, ngay cả người trong đảng cs hay người thân trong gia đình cuả chúng cũng không tránh khỏi điều này. VC tàn bạo và có phương pháp ghê như mafia và chắc chắn trong đảng CSVN bây giờ cũng có luôn cả một khối gián điệp Trung Cộng xâm nhập hoặc núp sau lưng để điều khiển!!!
Trong quá khứ có nhiều người yêu nước bị csVN lưà và bị lợi dụng để làm những trò hề cò mồi. Ngày nay chúng cũng đang lập lại những kịch bản nhưng chắc chắn đây là những màn BỊP BỢM 99,9%, vì với con người xhcn mà chúng đã “100 năm trồng người” ( 60 năm miền Bắc + 40 năm miền Nam= 100 năm ) thì làm gì có những anh hùng hay người yêu nước thật sự?! (nếu có, chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, mà những người này thì hoặc bị VC nó giết hoặc cũng bị lọt vào bẫy VC “những nhóm dân chủ cuội, đối lập giả, đấu tranh dỏm” của VC lèo lái để quảng cáo qua cả một “hệ thống bịp” ở hải ngoại của bọn VC nằm vùng-VG 2 mang điều khiển) Đa số người dân trong nước vô tâm, vô cảm, chỉ nghĩ đến “cơm no, áo ấm, yên thân, …ý thức dân chủ và trình độ dân trí thấp nên giá trị tinh thần, nhân bản, nền tảng đạo đức, …suy đồi. Ưu tư duy nhất cuả họ là vấn đề vật chất, kinh tế, bản thân mà thôi!!! Đây là điều đáng buồn nhưng là sự thật!
Chúng ta có thể nói rằng mấy tổ chức bịp tranh đấu cuội trong nước chính là con đẻ của đảng việt gian cộng sản. Những người ngây thơ “giúp hỗ trợ”, “từ thiện” và tham gia vào mấy tổ chức bịp này đã bị lợi dụng. Tiền bạc toàn là vô túi của tụi vc, việt gian, 2 mang. Ở trong nước cái ban lãnh  đạo của các tổ chức này gồm nhiều tên lưu manh, biểu tượng cò mồi chính trị đã lợi dụng những thành viên ngây thơ, lợi dụng người dân khờ khạo để đánh bóng cho cái chế độ việt gian cộng sản, làm cho thế giới cứ tưởng rằng Việt Nam đang có dân chủ, đang có sự đối lập chính trị ở trong nước!!!
Trong số những người đấu tranh trong nước, chắc chắn phải có  người đấu tranh thật sự. Tuy nhiên, thành phần cò mồi  đấu tranh cuội rất nhiều, khoảng 99,9999%. Chúng ta nên có thái độ dè dặt, không nên quá vội vã “phong thánh” cho bất cứ một nhân vật nào.
Nên nhớ là những người tranh đấu thiệt không ai dám “quảng cáo” hay đi chụp hình họ.
Vì trong nước thành phần yêu nước tranh đấu thật sự rất ít, và không ai được biết họ công khai, họ phải trốn chui trốn nhủi!!!! Nếu cs nó biết đưọc, thì nó sẽ thủ tiêu và giết ngay! và khi nó giết thì nó không có “quảng cáo” đâu!!!! nó sẽ tiêu diệt bằng một cách âm thầm và sẽ che giấu rất kỷ! Cũng không có một ma nào ở đó mà có chuẩn bị sẩn máy chụp hình để chụp hình hoặc quay phim để đưa lên tin và đánh bóng cái người thiệt đó đâu!
Thật ra những trò “cò mồi” cuả VT-VNQDĐ hiện nay là ” kế thừa” của bọn dân chủ cuội, “phản tỉnh” gốc đảng và của đại bịp Nguyễn hữu Chánh ( những trò mướn người rải truyền đơn, treo cờ vàng để quảng cáo những hoạt động chính trị trong nước v.v. rồi kêu gọi VC đi bắt người “yêu nước”, đánh bóng, hô hào, ký TNT cho Mỹ, LHQ v.v. bịp và làm tiền v.v.).
Đặc biệt bọn VT vốn bản chất giống như virus, ở đâu cũng có nó xâm nhập và chôm credit. Rốt cuộc hầu như tổ chức nào của đảng phái hay cộng đồng hoặc văn hoá văn nghệ đều bị chúng lây bệnh và lèo lái theo những biểu tượng bịp bợm của chúng!
Ngược dòng lịch sử hơn 40 năm trước, thời gian hoạt động của Hồ chí Minh, thời gian bấy giờ cũng không ít người nghi ngờ về lòng “yêu nước” của một thanh niên từng tuyên thệ tuyệt đối trung thành với đảng CS Quốc Tế, cho đến khi Hồ Chí Minh Bán Đứng cụ Phan Bội Châu cho Pháp để thủ tiêu một “đối thủ” ngăn cản sự bành trướng chủ nghĩa CS vào Tâm Tâm Xã nói riêng và tại Việt Nam nói chung, theo Tiến Sĩ Alexander Dean cũng như nhà Chiến Tranh Sử Học R.F Tuner thì cũng đã có một số người cách mạng cũng đã chất vấn về vụ án này, và chính Hồ cùng đàn em đã không những không chối bỏ mà còn ngụy biện để chính nghĩa hoá sự kiện, cho rằng “cụ Phan đã già không thể tiếp thu tư tưởng mới, nên thà để cụ ấy (PBC) hy sinh cho cách mạng, còn cách mạng thì được một số tiền để chu toàn cách mạng”, thậm chí thời gian 1928, Nam Đồng Thư Xã của Nhà Văn Nhượng Tống cũng nêu lên sự kiện này, nhưng lại bị một số “đồng chí và chiến hữu” khuyên bảo “đàng nào Hồ Chí Minh cũng đã và đang chống Pháp, kẻ thù của ta là Pháp hãy cứ ủng hộ và đoàn kết yểm trợ nhau chống Pháp trước đừng nên chống nhau v.v” và với tư tưởng “đóng cửa bảo nhau không đề cập” và bình luận hay đặt ngược câu hỏi về đường lối và quan điểm của Đảng Việt Minh cùng Nhà Cách Mạng HCM ,đã theo thời gian trực tiếp cũng như gián tiếp thần thánh hoá vai trò HCM trước dư luận, lừa dối người VN tin vào cái áo “Nhà Cách Mạng Chống Pháp” cuối cùng là hệ quả khốn nạn của VN hôm nay.  

Sòng phẳng mà nhận định, sở dĩ HCM dưới tấm áo “Nhà Cách Mạng vì cách mạng bị giam tù, hy sinh cuộc đời v.v”, đã lừa gạt được người VN, vì thời gian đó, cái tự do báo chí và ý thức ngôn luận chưa được hoàn toàn phát triễn, nên dân VN đã bị “trí thức” tuyên truyền và vạch răn giới trong sự Tư Duy Độc Lập ,viết báo, radio theo đơn đặt hàng “đánh Pháp NHƯNG không đề cập đến đường lối của Nhà Cách Mạng”sự kiện ít hay nhiều đã dồn tư duy người dân đi đến lầm tin, thánh hoá vai trò một cá nhân Đảng Phái, đặt hết niềm tin và tương lai vào một cá nhân.
Đó cho thấy, như triết gia và học giả truyền thông, là ông Barker, Martin (1993), với tác phẩm “Ideology, Power and the Critics”, ông Gauntlett, David (1995a) trong tài liệu “Understanding Television’s Influences and Effects” cả hai đều nhận định truyền thông chính là một cái cơ chế có chức năng hướng dẫn và minh bạch tư tưởng xã hội, hay có thể điều khiển tư tưởng con người khi bị kiềm chế bởi tư tưởng độc tài. 
Phong trào đấu tranh vàng thau hôm nay, có không ít những thành phần không hiểu vì “ngây thơ” hay mù quáng mà lại dẫm lên vết xe cũ năm xưa, lập luận cho rằng “đấu tranh là TÔN TRỌNG tự do ngôn luận, giành cái đệ tứ quyền của báo chí, NHƯNG KHÔNG ĐƯỢC bình luận, đặt ngược câu hỏi với nhà dân chủ, nếu không thì tất cả là Việt Cộng Đánh phá dân chủ”. và đó khác nào là chỉ cực đoan đấu tranh “Giành cái Tự Do Báo CHí CHO cá nhân họ”, những lập luận này thực tế tuy là khác câu văn nhưng ý nghĩa không khác chi với những câu mà CSVN thường “tự cho là lẽ thường trong XHCN” đó là “Ai yêu Tổ Quốc là phải yêu XHCN, nếu không tất cả là phản động” , hay như Nghị Định 56/CP của Phan văn Khải ban hành ngày 6 tháng 6 2006 với quy định “mức phạt ..đối với hành vi: xuất bản xuất bản phẩm có nội dung xuyên tạc sự thật lịch sử, phủ nhận thành tựu cánh mạng…xúc phạm vĩ nhân…, vu khống, xúc phạm uy tín của cơ quan, tổ chức Nhà Nước v.v” .
Đó cho thấy, độc tài tính không phân biệt ở cái Tên/Names CS hay Phát Xít Hitler, mà bản chất nó nằm ở trong những tư tưởng độc tài áp đặt, khủng bố, đàn áp tự do ngôn luận, bằng những thủ đoạn văng tục chụp mũ (vừa ăn cướp vừa la làng để che cái XẤU) cho đến hành hung (nếu có quyền lực trong tay) đối với bất đồng chính kiến vì thế nhận diện hành xử độc tài là ở chổ “có hay không có Tôn Trọng Dân Chủ tính”. Và cái để vạch trần những bộ mặt “độc tài dưới áo dân chủ” hay nói cách khác dân chủ cuội, là Tự Do Ngôn Luận , Sự Thật phân tích và tôn trọng mọi tiếng nói minh bạch tối thiểu.
Ngoài cái lập luận kêu gọi “tự do báo chí theo đơn đặt hàng”, thì cũng có một số đưa ra những lập luận “chỉ cần AI chống CS là cứ ủng hộ mặc dù là cuội thì cứ lộng giả thành chân” , nhưng lại không ý thức rằng muốn lộng giả thành chân là phải có những áp lực để “dân chủ cuội” thúc đẩy dân chủ tính, phải có những sự thật tiếng nói can đảm, phân tích cảnh giác dư luận để những tay “dân chủ cuội” không thể làm khác mà phải xuôi theo dân chủ ý. 
Vậy thì gọi Trúc Hồ là Việt Gian, Cáo Hồ đúng hay sai ???
 Trước tiên cần phải hiểu văn hoá, là văn vật, văn tự để giáo hoá con người, văn hoá VN rất phong phú, chỉ mặt đặt tên, mỗi một chữ đều phải đặt đúng chổ đúng đối tượng, ông ra ông, bà ra bà, con chó ra con chó, đối với những tên Việt Gian, vay nợ máu nhân dân và tổ quốc thì chữ thằng cũng không là quá đáng, nhất là những tay có bề dầy lão thành cách mạng, nên hiểu họ được lão thành trong Cách mạng Đảng thì bàn tay họ phải là “nhất tướng công thành vạn xác dân”, tội họ đã vay thì tiếng họ phải trả, không ai đi gọi tên mất dạy là “ông mất dạy việt gian”, nghe nó rất là vô văn hoá, nếu nói “FANS Trúc Hô” không hiểu cái căn bản văn hoá này, thì khác nào chửi “FANS Trúc Hồ Dốt Đào Tạo Ngu”, nhưng đã hiểu mà còn lập lờ giả đạo đức để ngụy biện cho một tên Việt Gian Trúc Hồ thì đó là cả một âm mưu đánh đồng và xoá bỏ SỰ THẬT, và Người TRÍ THỨC tự trọng không ai vô “văn hoá” dùng sai từ một cách “dốt đào tạo ngu” kiểu XHCN.
Thiết nghĩ Việt Gian là người Việt làm Tay Sai Ngoại Bang phản ngược nguyên lý dân tộc và tổ quốc, để đặt tên cho đúng đối tượng, xét lại hành xử của Hồ Chí Minh, từ lúc khởi sự đã cam tâm chịu làm tay sai cho Pháp, sự kiện này đã nêu rõ trong lá thư xin vào trường thuộc địa Pháp của Hồ, Hồ đã ghi rõ “Tôi mong ước trở nên hữu ích cho nước Pháp đối với đồng bào tôi” câu này đã cho thấy Hồ chủ trương xuất ngoại để tìm “công danh” làm TAY SAI HỮU ÍCH cho PHÁP trước nhãn quan và đối với VN, chứ không phải là vì lòng ái quốc. Để nhận rõ hơn nhà bình luận Cecil B. Currey đã đưa ra một sự nhận định Lịch Sử trên Wasinghton Post (1996), đã nêu lên sự kiện, tại Thượng Hải, cụ Châu đã gặp Hồ, dưới một danh xưng Lý Thụy. Vì cụ Châu là đối thủ lãnh tụ cách mạng cản đường lối của Hồ, Hồ đã rat ay trước. Vào tháng 6 năm 1925, với giá 100,000 tiền Đông Dương, Hồ phản bội bán cụ Phan cho Mật Thám Pháp. Lý Thụy sau này đã tìm cách “hợp lý hoá hành động này” là chính đáng vì nó là sự cần thiết để dấy động phong trào cách mạng chống Pháp, và số tiền đó giúp Hồ trong những công việc tại Quảng Đông, đó cho thấy Hồ đã bất trung với tổ chức, bất nghĩa với chiến hữu và dân tộc. Năm 1945, mặc dù Phát Xít Nhật Bản đã thua trận và Đàtrả lại độc lập cho chính quyền Trần trọng Kim, nhưng Hồ chí Minh đã cướp công dùng bạo lực tạo ra cái gọi là Cách Mạng Tháng 8, kêu gọi sư Độc Lập Tự Do, nhưng vì những Đảng Phái Quốc Gia vẫn còn để tranh thủ chính trị với Đảng CS, cũng như lực lượng CSBV chưa đủ sức mạnh, Hồ chính Minh 1946 đã ký Hiệp Định Sơ Bộ mời Pháp trở về VN  với đầy đủ sự nhượng bộ không khác gì thời thực dân trước đó, và dùng Pháp tiêu diệt những Đảng Phái Phi CS, đó cho thấy Hồ chí Minh KHÔNG chống thực dân chỉ chống những ai có khả năng tranh thủ địa vị của Hồ, Hồ thà để VN chịu khổ nhục khốn khó dưới tay thực dân Pháp thêm thời gian nữa (và lâu hơn nếu có thể) chứ không để ai“giải phóng” dân tộc nếu người đó không phải là CS, điều này đã cho thấy Hồ bất nhân và bất tín cũng như bất tín với quốc gia và dân tộc.

Tuy rằng Hồ có kêu gọi sự độc lập tự do v.v như bao nhà cách mạng khác, nhưng dựa trên những hành động Bất Nhân, Bất Tín, Bất Trung và Bất Hiếu với Quốc Gia và Dân Tộc, cũng như Tổng Ban Biên Tập Tờ Báo Nhân Dân VC, Hoàng Tùng trong cái tài liệu “Kỷ Niệm Về bác Hồ” đã kê khai, trong suốt kỳ cách mạng Hồ chỉ luôn biết “câm miệng” làm theo lệnh quan thầy CS, kể cả Cải Cách Ruộng Đất, thì đã chứng minh cái “Cách Mạng Của Hồ” chỉ là cho cá nhân đường “công danh” của Hồ, Hồ chưa thực sự thực thi đúng theo cái chủ Nghĩa Marx, và Marx chỉ là công cụ để Hồ tranh quyền đoạt lợi chưa hề có chính nghĩa vì dân. Do đó, với một kẻ phản dân tộc, bán nước, làm tay sai cho ngoại bang như Hồ chí Minh, không ai kêu gọi Hồ chí Minh là “Ông/Ngài Bán nước hại dân”, vì như vậy nó rất là “vô văn hoá” nếu không muốn nói là “hiếp dâm từ ngữ”. Nhìn lại câu ca dao nhân gian, mà ca dao là loại văn học để người dân bày tỏ quan điểm đối với một sự kiện, cũng như là để giáo hoá thế hệ sau những gì đã xảy ra, những câu ca dao:
3 năm một thước vãi thô
Làm sao che nổi… “cụ Hồ” ai ơi
hay những câu tục ngữ nói lái “đem hình bác đi lộng kiếng = liệng cống”đi lăng bác = đi toilet , những câu ca dao, nói lái này cũng đã nói lên quan điểm người dân VN cũng nhận định đuợc Hồ chí Minh là tên Bán Nước Cầu Vinh, một tên Việt Gian đối với dân tộc và quốc gia.

Không lẻ theo VC là cả dân VN cũng là “hạ thấp nhân cách hay sao”??
Người xưa kính trọng trí thức, vì trí thức mang một kiến thức văn hoá, dùng từ đúng cách để đặt tên hay diển đạt một ý nghĩ, còn những tay trí thức mà lập lờ đánh lận con đen, không phân biệt được ai là Việt Gian hay Anh Hùng, thì đúng là “lũ kiệt xuất lòn trôn Việt Cộng Hồ chí Minh”, vì đã không dám nói thật ngược lại còn xuyên tạc văn hoá để nâng cao và ngụy biện cho tên Tội Đồ Dân Tộc Hồ chí Minh.
Tóm lại, văn hoá VN rất là phong phú, nên ý thức hiện tượng và bản chất để dùng từ cho đúng, đừng nên “hiếp dâm từ ngữ” kẻo bị chê cười bài viết hạ cấp vô văn hoá, cộng đồng hải ngoại không ai mù, thì thiết nghĩ “Fans Trúc Hồ” nên ý thức cái văn hoá VN đừng nên dùng cái Văn Hoá XHCN để “đánh trâu”. Và một nhà trí thức đấu tranh, không ai làm thế. Mong ngươi FANS Trúc Hồ, đừng dùng lối văn vô học để xuyên tạc lịch sử và sự thật một cách mục hạ vô nhân trơ trẽn như vậy.
Trong mấy năm qua, phong trào đấu tranh cùng những đảng phái chính trị, những người mệnh danh “nhà dân chủ”thì lúc nào cũng rêu rao là “tự do ngôn luận”, là “diễn đàn đa nguyên” cho những ý kiến khác biệt..

Nhưng rõ ra chỉ một chiều…cùng phe… Ở trong nước VC độc quyền yêu nước, Ai không yêu XHCN, yêu Bác phỉ Hồ thì không thể yêu nước được!!! Ở Hải Ngoại thì độc quyền chống Cộng, Ai chống Cộng thì phải cùng yêu và tuyệt đối TIN những “nhà phản tỉnh” hay “những kẻ như Trúc Hồ và Hồng ThuậnSBTN v.v.”, không được phân tích hay nhận định phê bình đúng hay sai, nếu không tức là không thể chống Cộng đuợc vì đã bị tuyên truyền, và đang đánh phá dân chủ??? thay vì dùng lý luận, kiến thức hiểu biết, bằng chứng, để thuyết phục trong những tranh luận chính trị v.v đại đa số đã và đang mãi bán khai sử dụng độc tài tính, hăm dọa, chụp mũ, mạ lỵ bôi bẩn lẫn nhau v.v Khiến những tiếng nói thật cũng phải ngại ngần uốn lưng uốn lưỡi, sợ sệt, căng thẳng gần như ở trong nước CHXHCNVN dưới chế độ CSVN!!!
Ngày xưa vì muốn đạt được nguyện vọng của CS Quan Thầy, cũng như để nắm lấy cơ hội độc quyền là người lãnh đạo chống Pháp Giải Phóng VN, Hồ Chí Minh đã không ngần ngại ký hiệp định sơ bộ 1946 mời Pháp trở về Việt Nam với đầy đủ đặc quyền tiện nghi như thời thực dân đó cho thấy HCM và ĐCS thà để dân VN bị Pháp đô hộ thêm nhiều năm nữa nếu có thể, chứ tuyệt đối không muốn cho bất kỳ Đảng Phái hay Cá Nhân nào giải phóng VN, giành địa vị lãnh đạo đất nước nếu người đó và tổ chức đó không phải là Cộng Sản. Vì để thực hiện âm mưu độc quyền “lãnh đạo phong trào cách mạng chống Pháp”, HCM và Việt Minh CS giai đoạn đó không ngần ngại bắt tay cũng như mượn tay kẻ thù để tiêu diệt các Đảng Phái Chính Trị và những nhà đấu tranh phi CS.

Tuy rằng lịch sử không thể tái diễn 100%, tuy nhiên lịch sử vẫn có thể xoay vòng dưới nhiều hình thức và giai đoạn khác nhau tùy theo môi trường và dân trí của một quốc gia và dân tộc…Dưới sự độc tài đảng trị CSVN hôm nay, dân chủ hoá là điều ai yêu đất nước đều mong mỏi, và như đã biết CSVN cũng sẽ nhất định không buông tha hay tạo điều kiện tự do cho người dân.
Trong các công cuộc đấu tranh/cách mạng, điều tiên quyết là mặt trận ý thức hệ, tâm lý bằng lý lẽ và hình tượng khả tín với lòng dân hầu thu phục sự ủng hộ từ ý dân. CSVN biết rõ điều này hơn ai hết, nên theo chủ nghĩa của Lenin“attack from within the castle”, đại ý nói “đánh thành phải đánh từ trong”, nên hơn mấy năm qua CSVN không ngừng cho nằm vùng len lỏi vào trong các cơ sở đối lập, hề hoá công cuộc cũng như triệt hạ những hình tượng khả tín của những tổ chức phi CS, vốn dĩ chính Lênin cũng đã từng nói “nơi nào có bất công, đàn áp..nơi đó sẽ có chống đối”, nên cái CSVN làm là sẽ không toàn lực đàn áp khi ý dân đối lập đang cao, ngược lại CSVN sẽ dùng những cái khổ nhục kế, tạo ra nhiều tấm áo “phi cs cuội” hợp ý với những đối lập, hầu dễ dàng mua sự khả tín để len lõi vào bên trong, cũng như mục đích của tay sai tuy rằng cũng hô khẩu hiệu như những người khác nhưng cái mục tiêu là sẽ không phát triễn mục tiêu của chính nghĩa đối lập mà sẽ luôn âm mưu đồi trụy hoá ý nghĩa nó, triệt tiêu niềm tin của những phong trào phi CS, vốn dĩ diệt được niềm tin thì nhân quần sẽ trở nên ù lì trong sợ hãi và sẽ rơi vào vũng lầy nô lệ vòng tròn khốn nạn của nhân loại, tùy ý csvn bóp méo hay vo tròn. 

Từ ngàn xưa, ngôn ngữ Việt Nam có cái gọi là “Nhìn Mặt Chỉ Tên” đâu ra đó, ông ra ông và bà ra bà, không ai đi lấy râu ông đê cắm cằm bà. Gần đây trên mạng lưới của Thông Luận nhiều nhân vật “chống cộng” nêu ra nhận định “ gọi Trúc Hồ là con chó ghẻ, là hồ cáo, là tên Việt gian lường gạt cộng đồng, là quỷ sa tăng… , thái độ ấy chỉ làm hạ thấp nhân cách.. Người trí thức tự trọng không ai làm thế”, đại ý cho rằng ai lên án Trúc Hồ là Việt Gian lường gạt cộng đồng, hồ cáo là “thuộc loại vô văn hoá”.

Là cho thấy FANS Trúc Hồ đang đánh đồng và giải độc cho rằng Trúc Hồ không SAI mà chỉ có chủ nghĩa “tranh đấu ôn hoà” “đại đoàn kết để tạo sức mạnh đòi hỏi một chút nhân quyền”, hầu mong muốn che dấu sự thật và bảo vệ hình ảnh “nhạc khỉ Trúc Hồ”.

No comments:

Post a Comment