NHƯNG RỒI RA HẢI NGỌAI ĐA SỐ CÁC ÔNG GỐC PHÓ ĐÃ BIẾN DẠNG NGƯỢC XUÔI BẤT NGỜ, KHÔNG CÒN GIỮ KHUÔN PHÉP LẠNH LÙNG NĂM XƯA NỮA - ĐIỂN HÌNH NHƯ TÁC GIẢ NẦY ĐÂY THÍCH CÙ LÉT THIÊN HẠ ĐỂ CỐ QUÊN NGHỀ NGHIỆP NĂM NGÓN ĐẮN ĐO, MẦN MÒ TỪNG CHỮ CŨ./-TCL
===============
Hàm Răng Giả -
Tôi
xin kể bạn nghe "Một chuyện tình". Đương nhiên, chuyện tình bao giờ
cũng phải dang dở, chia lìa, cho đúng kiểu của tiểu thuyết, vì nếu là
chuyện đời thường, yêu nhau, cưới nhau, sống với nhau đến đầu bạc răng
long thì đã thành "ác mộng" rồi, tình tang gì nữa! Vì mấy mươi năm sống
với nhau, dung nhan ai cũng xuống cấp thê thảm. Tình yêu cũng xuống đến
số không. Bạn thử liếc nhìn người phối ngẫu của mình mà không thở dài
mới là giỏi. Dù xưa kia, anh, chị (còn xinh đẹp), có mê nhau, ham nhau
đến cỡ nào đi nữa thì giờ đây cũng chẳng buồn nhìn nhau. "Bi kịch của
tình yêu là sự lãnh đạm" (Somerset Maugham). Tâm trạng ông nào cũng não
nề nhưng vẫn làm như rất hạnh phúc để sống cho qua những ngày cuối đời.
Chết là thoát. Bởi vậy mới có chuyện "thật" sau đây: Một ông hấp hối,
đang thở những hơi thở cuối cùng để tị nạn qua bên kia thế giới. Bà vợ
khóc lóc "Ông ơi! Ông đừng chết. Ông mà chết thì tôi chết theo ông".
Ông chồng hoảng kinh vùng dậy la lên "Tôi lạy bà. Để tôi đi một mình"
rồi lăn ra chết thiệt.
Thời gian rất công bình. Vua chúa hay ăn
mày đều phải già lão. Quý bà có đem tiền nộp cho các mỹ viện thì cũng
chống cự ít lâu rồi già vẫn hoàn già! Vì chuyện tôi kể sau đây là
chuyện thật của hai người lớn tuổi, có thể khiến bạn, đọc đến hết
chuyện, sẽ lắc đầu chán nản "Chẳng hay ho gì! Tình yêu đâu? Dở dang,
chia lìa đâu? Mà cũng chẳng thấy vận tải, chuyên chở triết lý, ẩn dụ gì
để người đọc suy tư! Cha nầy (tác giả) đánh lừa mình. Mất thì giờ!"
Nhưng tôi biết, mấy ông bà tìm đọc tôi để "giết thì giờ" mà! Cứ đọc đi.
Cuối chuyện sẽ có một câu "trích dẫn" rất thâm thúy.
Chuyện
như thế nầy. Sau năm 1975, mấy ông bà quân, cán chính Việt Nam Cộng Hòa
bị đi tù cải tạo. Nghĩa là khổ sai biệt xứ (đày ra vùng núi rừng Tây
Bắc Việt Nam) hàng chục năm, chết như rạ vì lao động quá sức, vì đói
lạnh, vì bịnh tật mà không thuốc men. Nhưng quân, cán, chính Việt Nam
Cộng Hòa, còn may mắn, vì sau hàng chục năm tù, ai sống sót, ra tù thì
được chính phủ Mỹ đón qua Mỹ sinh sống. Khoảng đầu năm 1990, chương
trình HO bắt đầu. Người tù trẻ nhất cũng trên bốn mươi, nhưng trông đã
hom hem, ốm yếu vì ở tù Cộng Sản đâu phải đi nghỉ hè. Qua đến xứ Mỹ, ai
cũng lăn lưng vào việc kiếm sống cho bản thân và vợ con. Ông bà nào tha
một lũ con qua thì khổ. Làm bao nhiêu cũng không đủ bỏ vào mấy cái tàu
há mồm chờ sẵn. Nhưng đáng sợ nhất là mấy cái bills. Cuối tháng ký
check mệt nghỉ. Mấy ông bà HO chỉ làm được những nghề chân tay, tiền
công rất thấp. Có người làm 70, 80 giờ một tuần. Sáng tinh mơ đi, khuya
mới về. Vậy mà không đủ trả cho các chi phí. Riêng tiền nhà đã trên
nghìn đô rồi! Có mấy ông độc thân là hạnh phúc nhất. Chỉ cần kiếm đủ bỏ
mồm, trả tiền thuê phòng trọ là có quyền thảnh thơi, cà phê cà pháo
với bạn bè.
Chuyện nầy kể về một ông HO độc thân như vầy.
Anh
ta tên Tư được gọi là Tư Móm, vì lúc còn trong tù Cộng Sản, bị vệ binh
dộng báng súng vô miệng. Cả hàm răng rụng ráo trọi. Bạn sẽ hỏi "Tại sao
bị dộng báng súng?". Tù ngụy thì "cách (cái) mạng" muốn bắn bỏ lúc nào
chẳng được. Dĩ nhiên phải có lý do. Tù
đi lao động ngoài rừng. Vệ binh kêu một tên tù mà mình không ưa "Ê.
Anh kia đến đây bảo" Tù đến. Vệ binh bảo "Lại đằng kia bẻ cho tôi nhánh
cây" Tù quay lưng đi một quãng thì được tặng nguyên một băng AK. Vệ
binh bình thản giải thích. "Tù trốn, bỏ chạy, kêu không chịu đứng lại".Quốc
gia Việt Nam Cộng Hòa đang thanh bình, người dân miền Nam lo làm ăn
sinh sống, không đụng chạm, gây thù chuốc oán gì với miền Bắc, vậy mà
đảng Cộng Sản kích động dân miền Bắc căm thù dân miền Nam "Ôi xương tan
máu rơi, lòng hận thù ngất trời... (bài hát Giải Phóng Miền Nam). Từ
năm 1961, với súng đạn Nga, Tàu, họ kéo rốc vào miền Nam bắn giết, chôn
sống đồng bào vô tội, pháo kích vào trường học, giật mìn xe đò... Đảng
bảo căm thù thì căm thù? Nay thấy "kẻ thù” (tù) trước mặt mà không giết
được, bộ đội, công an tức lắm! Nhân chuyện Tư Móm mất răng, tôi xin
lang bang qua chuyện răng cỏ của tù cải tạo. Trong tù, chết nhiều nhất
là bị kiết lỵ, một thứ bịnh lây lan rất nhanh mà không có trụ sinh. Năm
ba bữa là "đi". Đau răng, sưng răng không chết nhưng khủng khiếp lắm.
Mấy ông nhà binh, đạn bắn thủng bụng mà vẫn bình tĩnh điều động đồng
đội chiến đấu, nhưng đau răng thì mất tinh thần, chân tay bủn rủn.
Thuốc giảm đau không có, trụ sinh cũng không. Chỉ còn biết kêu lên "Ai
nhổ giùm tôi cái răng đau?". Có ngay! Lúc còn ở trại tù Xuyên Mộc có
ông tù cựu thiếu tá, bác sĩ Thạch, sẵn sàng giúp cho. Người đau răng hả
họng ra cho ông ta dòm ngó để xác định cái nào sưng, xong đem đồ nghề
ra. Đơn giản thôi. Một cái kềm nhổ đinh, một đoạn kẽm gai đập dẹp, mài
bén, một chút bông gòn với chút muối. Trước hết ông ta đốt đầu kẽm gai
để sát trùng rồi dùng nó "xỉa" thịt dính vào chân răng cho tách ra, sau
đó dùng kềm nhổ đinh vặn trái chiếc răng đau, trong lúc đó "nạn nhân"
miệng kêu á, á! Cả thân hình vặn vẹo, tay bắt chuồn chuồn vì đau. Máu mủ
đầy mồm. Chúng tôi đứng nhìn mà cũng "tê tái" cả người. Răng được lôi
ra, đưa cho đương sự giữ làm kỷ niệm, lỗ trống chân răng được nhét vào
chút muối, "đậy" lên bằng bông gòn. Ngậm miệng lại. Hết đau. Ông bác sĩ
Thạch nầy chữa bịnh lao cũng tài. Một ông tù bị ho sao đó, người chỉ
còn bộ xương. Ông bác sĩ phán "Ho lao, bảo người nhà gửi trụ sinh với
ống chích vào ngay". Thời gian sau, thuốc được gửi vô. Ông ta bảo bịnh
nhân "Xây lưng lại, kéo áo lên" Ông ta mằn mằn mấy cái xương sườn sau
lưng rồi đẩy mũi kim vào giữa hai xương sườn, đâm lút kim, bơm thẳng
thuốc vào ngay trong phổi bịnh nhân. Chích thuốc vào thịt xưa rồi.
Thuốc đâu mà chích cho xuể? Tôi thấy sao nói vậy chứ chẳng biết ông ho
lao có sống được không? Lịch sử đi tù của ông Thiếu tá bác sĩ nầy cũng
không giống ai. Năm 1975, Dương Văn Minh lên làm tổng thống nước Việt
Nam Cộng Hòa, chỉ làm một việc duy nhất là giơ hai tay lên trời và hát
bài Biệt Kinh Kỳ "Giữa đoàn hùng binh có tôi đi... Đầu hàng!". Cổ kim,
Đông Tây, chưa có ông tổng thống nào quái đản như Dương Văn Minh! Mất
nước! Quân đội tan rã. Quân, cán, chính, nhà văn, nhà thơ, nhà báo,
thậm chí nhà buôn, nhà thầu, nhà tu... đều được đảng và nhà nước ta lùa
vô một "nhà”ø duy nhất có tên là "nhà tù cải tạo". Trong nhà tù, ông
bà nào chịu đựng không nổi thì thành "quá cố”, đưa qua "nhà xác"... Ông
Thiếu tá bác sĩ Thạch trốn đi tù, mò xuống miền Tây, giả dạng thường
dân, đổi tên họ, làm tên khờ, thất nghiệp, đi bưng tô, chùi bàn cho một
tiệm hủ tiếu ở một xó chợ nhỏ nghèo nàn, heo hút. Được ít lâu, tưởng yên
thân, không ngờ một buổi sáng, đang bưng hủ tiếu cho khách thì một cậu
khách mừng rỡ kêu lên "Thiếu tá mạnh giỏi? Thiếu tá không đi tù cải
tạo sao còn ở đây?" Trong quân đội, tất cả binh lính thuộc đơn vị đều
là thân chủ của ông bác sĩ quân y nên gặp là nhận ra ngay. Thế là ông
ta bị hốt vô trại tù Vườn Đào (miền tây), rồi được đưa lên trại tù Xuyên
Mộc.Trở
lại hàm răng giả của Tư Móm. Qua Mỹ, tiểu bang California, anh ta làm
việc tà tà, buổi sáng cà phê, tán láo với bạn bè, trưa đi làm đến tối.
Anh ta làm đủ nghề. Bạn ra đường, vào quán cà phê mà thấy một ông tuổi
khoảng năm mươi ốm nhom, đầu tóc bờm xờm, mặc quần jeans, áo lính rằn
ri (mua ở chợ trời, quân đội Mỹ thải ra) hai mắt láo liên như mắt khỉ,
mồm miệng tía lia, vẻ bất cần đời. Đó là một ông HO Việt Nam độc thân
tiêu biểu ở hải ngoại. Riêng ông bạn tôi có cái miệng móm nên dễ nhận
ra. BaÏn bè bảo "Đi làm hàm răng giả đi cha nội. Em nào thấy cái miệng
ông cũng phát nản" Anh ta cười như ông lão "Vậy mà có bà khoái cái
miệng móm của tôi mới kỳ. Bả không cho đi trồng răng, bảo là "cản trở
lưu thông" (?) lại sợ các bà khác thấy đẹp trai, dụ dỗ mất".
Nhưng
đó là nói về vật chất, còn về tinh thần, tình cảm không đơn giản như
thế. Làm người mất nước làm sao quên được "cố quốc" rồi những kỷ niệm về
đồng đội, về mấy cô hàng xóm, bạn học, bạn tù... Bây giờ họ ở đâu, ra
sao? Anh chàng Tư của tôi cảm thấy cô đơn, nhất là khi cô bồ của anh ta
bỏ đi lấy chồng vì anh ta có lần tuyên bố "Anh chỉ sống qua ngày, chờ
qua đời. Anh sợ bị ràng buộc. Lấy vợ, sinh con, đẻ cái. Trách nhiệm
phiền phức" Từ khi bị người tình cho "de" chàng Tư rất buồn. Chàng làm
thơ. Đề tài, nội dung cũng giống như những cô, cậu thất tình khác là
cảnh cũ, người xưa. Thơ chàng hay đến độ chàng thành "thi sĩ”, được các
báo đăng, được ngâm trên đài phát thanh địa phương. Đang vô danh bỗng
nổi danh, chàng sướng tê người lại được mấy ông bạn xúi in những bài thơ
của chàng thành "Thi Phẩm". Chàng làm ngay. Vài nghìn đô. "Nhằm nhò gì,
như Tề Thiên mới rụng cái lông" Phét lác là bản tính mấy cậu độc thân.
Tập thơ rất đẹp, được gửi bán ở các tiệm sách (nhưng mấy tháng sau vẫn
còn nguyên!). Chàng tặng mỗi người bạn mươi tập "Để ông muốn tặng ai
thì tặng. Nếu cần thêm, cứ cho biết". BaÏn bè còn xúi tổ chức ra mắt
thơ. Chàng "Tới luôn!". Có ăn uống, ca nhạc và tặng thơ miễn phí. Khách
đến khoảng vài trăm người, vì thân tình chứ không phải vì mến mộ nhà
thơ. Vậy mà vẫn không "tiêu thụ” hết năm trăm tập thơ! Sau đó thì tất
cả rơi vào yên lặng. Chẳng ai hỏi han đến chàng Tư Móm, thi sĩ nhà ta!
Chỉ một lần duy nhất, có người gọi đến nhà thơ. Đó là một phụ nữ. Chị
ta gọi đến không phải để khen thơ Tư Móm mà để tìm người quen. Chuyện
nầy khiến cho nhà thơ Tư Móm và chị ta dính nhau như cục sắt và thỏi
nam châm.
"A lô. Xin cho tôi được gặp anh Lê Văn Tư ạ!" Đó là vào một buổi tối,
chàng Tư Móm đang nằm xem Video "Dạ, Tư tôi nghe đây!" "Phải anh Tư
trước bảy lăm, nhà ở trước chợ Phan Thiết không?" "Dạ. Đúng rồi. Có
việc gì không cô?" "Vậy là sau mấy mươi năm, anh em mình mới tìm thấy
nhau. Anh bây giờ ra sao? Có mạnh khỏe không?" "Dạ. Tôi vẫn như xưa.
Dung nhan phong nhã, cốt cách phi phàm, tinh thông kinh sử, xuất khẩu
thành thơ..." "Em biết rồi. Nhờ tập thơ của anh mà em tìm thấy anh. Anh
còn nhớ em không?" "Có trời mới biết được cô là ai!" "Em là con Tâm
hàng xóm với anh. Nhà sát vách. Tâm khóc nhè đây. Ngày xưa anh xưng mi,
tao với em..." Chàng Tư "A!" lên một tiếng muốn bể cái điện thoại "Tâm
đó hả mi? Xin lỗi, quen miệng. Bây giờ phải gọi là cô, xưng tôi mới
đúng" Bên kia đầu dây có tiếng cười thân ái "Anh em mình... Gọi sao cũng
được".
Tình thân như anh em, cả hai mừng rỡ. "Tha hương ngộ cố tri" (nơi xứ
người gặp bạn cũ). Chuyện trò, chàng mới biết nàng đã lập gia đình,
được hai con thì chồng chết, sau khi qua Mỹ được năm năm. Chàng độc
thân, nàng gái góa. Họ chẳng có gì phải e ngại khi chuyện trò thân mật.
Tối nào hai người cũng ôm điện thoại nói cười đến khuya mà không muốn
rời. Ai cũng vậy, đã là bạn thì phải gặp mặt. Nàng chờ chàng hẹn nhau
đi điểm tâm, ăn trưa hoặc mời nàng đi xem ca nhạc. Có gợi ý mánh mánh
nhưng chàng cứ phe lờ. Vì chàng kẹt cái miệng móm, rất khó coi. Nàng
càng khen chàng thời học sinh đẹp trai, mong gặp để xem có thay đổi gì
không? khiến chàng càng mất tinh thần, vì trước mình đẹp trai mà bây
giờ thành ông già móm sọm, nên đành tìm cách hoãn binh "Anh bận tối
ngày. Sáng sớm đã dậy đi làm, tối mịt mới về. Hay là, để tháng sau, có
Hội Xuân hội Sĩ Quan Thủ Đức, anh mời em đến dự. Có con, cháu thì dẫn
theo cho đông vui. Em cho anh địa chỉ, anh gửi vé đến" "Nhưng đến đó làm
sao anh em mình nhận ra nhau, mấy mươi năm, ai cũng đổi khác" "Phải
tìm nhau mới hồi hộp và vui" "Hay quá! Anh làm cho em hồi hộp ngay giờ
phút nầy rồi. Bữa đó, đố anh nhận ra em!"
Một buổi sáng đi uống cà phê, chàng Tư Móm kể cho tôi nghe chuyện hai
anh chị gặp nhau trên điện thoại "Bây giờ cô ta còn đòi gặp mặt tôi thì
kẹt quá!" "Kẹt cái miệng móm chứ gì? Đi làm hàm răng giả thì trẻ đẹp lại
ngay. Em thấy là mê tít thò lò” Anh ta sáng mắt lên "Có chừng đó mà
không nghĩ ra. Mai tôi đi nha sĩ”. Bạn cũng biết, nhổ răng thì nhanh
nhưng trồng răng, lại trồng cả hàm phải cần thời gian. Không hiểu Tư
Móm trồng răng cách nào mà tuần sau hết móm, thành đẹp trai. Trong tiệm
cà phê, anh ta vẫn không bỏ tính phét lác "Mấy ông thấy thằng nầy ngon
chưa? Cần tân trang chỗ nào nữa?" Rồi anh ta đứng lên xoay một vòng
như mấy em trình diễn thời trang. Người thì bảo nên hớt tóc cho gọn
gàng, người thì nói "Áo quần thụng thịnh quá! Ông nên mặc quần jeans bó
ống, cứ phô trương cặp đùi "cò hương" ra là các em mất ngủ ngay". Từ
đó, thay vì gọi là Tư Móm, nay đổi biệt danh anh ta là người "vừa đánh
răng vừa huýt sáo". Vì tối đi ngủ, tháo hàm răng giả bỏ vô ly nước ngâm
cho sạch, sáng dậy vừa chà hàm răng (giả) vừa có thể huýt sáo hay hát
hò. Không rõ tình cảm giữa anh ta với cô láng giềng "thăng hoa" đến cỡ
nào mà anh ta có vẻ bồn chồn, mong chờ ngày Hội Xuân đến nhanh. Và nhờ
hàm răng giả, làn hơi được kềm chế, không phì phèo nữa, Tư Móm hát
ca-ra-ô-kê. Một lần uống cà phê, anh ta cao hứng hát mấy câu nhạc tình
lại còn hỏi ý kiến, hôm Hội Xuân nên hát tặng cô bạn bài gì? Giọng hát
của anh ta, nếu hát đại nhạc hội có thu tiền, thu hình thì không được
nhưng trong các dịp họp mặt, cưới hỏi, hội xuân... cũng không đến nỗi.
"Giọng hát trầm buồn và ngọt ngào". Vì thương bạn và để anh ta yêu đời
mà khen thế thôi.
Trước đêm Hội Xuân, Tư Móm dặn chúng tôi để ý xem trong đám khách mời
thấy cô, bà nào cầm đóa hoa hồng thì báo cho anh ta biết để anh ta đến
chào, vì anh ta có chân trong ban tổ chức, phải lo đặt máy phóng thanh,
thử máy, theo dõi chương trình nên kẹt sau hậu trường. Tôi và mấy ông
bạn trong ban tiếp tân, lo đưa khách đến đúng số bàn ghi trong vé,
nhưng tối đó có khoảng mươi bà khách cầm trên tay một đóa hoa hồng có
bán trước cửa nên chẳng biết cô, bà nào? Khi đến giữa chương trình thì
người giới thiệu trân trọng mời nhà thơ kiêm ca sĩ Hoài Hương (tức Tư
Móm) lên cống hiến một bản nhạc. Chàng bước lên sân khấu với cây đàn
guitar. "Tôi xin hát bản "Bài Tình Ca Mùa Đông" để xin phép quý vị được
thân tặng cô bạn hàng xóm của tôi, đã mấy mươi năm chưa gặp lại. Tôi tin
rằng, cô cũng đang hiện diện tại đây. Thú thật, tôi có mời cô đến dự
nhưng chỉ gửi giấy mời chứ chúng tôi chưa hề gặp nhau". Rồi anh ta cất
tiếng hát. Chúng tôi cũng tò mò, theo dõi mấy cô, bà có hoa hồng để
biết đó là ai. Nhờ bản nhạc hay và nhờ cao hứng, nên giọng anh ta hết
sức truyền cảm. Thế rồi, có một người đứng lên, tay cầm đóa hoa hồng,
yểu điệu tiến về hướng sân khấu. Đó là một chị, tuổi trên năm mươi,
không đẹp lắm nhưng ăn mặc trang nhã và sang trọng. Chị ta không cao,
mặt trái xoan, trang điểm cẩn thận. Chiếc áo dài nhung màu tím sẫm ôm
lấy thân hình tròn trịa, gọn gàng. Tóc ngang vai, kiểu nữ sinh với
chuỗi ngọc trai ở cổ và đôi hoa tai lóng lánh ánh đèn. Chúng tôi chờ
chị ta tặng hoa thì sẽ vỗ tay hoan hô. Anh bạn tôi có lẽ đã thấy chị
ta, nhưng vẫn làm như mãi say sưa trong tiếng nhạc, lời ca.
Nhưng, một việc bất ngờ xảy ra. Khi cô ta sắp bước lên sân khấu để tặng
hoa là lúc anh chàng hát đến câu "Êm êm... Ngoài kia nhạc đêm đông..."
Chàng cao giọng, miệng há ra, gân cổ nổi lên. Đột nhiên, hàm răng giả
quái ác vọt ra khỏi miệng chàng, bay vút như một UFO (dĩa bay) rồi rơi
xuống, nằm tênh hênh trên sàn gỗ, khoảng trống trước sân khấu, nơi dùng
để khiêu vũ. Miệng chàng móm sọm, môi trên thụt vô, môi dưới trề ra.
Chàng buông tay đàn, bụm lấy miệng. Chúng tôi lặng người, bất động,
quên cả thở!
Trong khi mọi người bàng hoàng thì cô bạn của chàng Tư Móm bình tĩnh
quay lại, cúi xuống, lượm hàm răng giả, lấy khăn đang cầm trong tay lau
hàm răng rồi bước lên sân khấu, ra dấu cho anh ta há miệng ra, nhét
hàm răng giả đó vào, "chàng" trở lại đẹp trai như cũ. Tiếp theo, cô trao
đóa hoa hồng và nhón gót, hôn đánh chụt một cái lên má anh ta, rồi hai
người nắm tay nhau cúi chào khán giả và bước xuống sân khấu. Tiếng vỗ
tay, cười nói lúc đó mới rộ lên.
Cả tuần sau đó, không thấy anh bạn Tư Móm của chúng tôi ra tiệm cà phê.
Tôi gọi điện thoại "Mấy bữa nay ông đi đâu?" "Bà xã pha cà phê, làm
điểm tâm ở nhà…" "Ủa! Bà xã nào? Sao không mời tụi nầy đi ăn đám cưới?"
"Cưới hỏi gì. Rổ rá cạp lại. Bà bữa hôm Hội Xuân đó. Mấy đứa con xúi bả
rủ tôi đến ở chung. Chúng có gia đình, ở xa, sợ mẹ sống một mình buồn,
sau nầy già cả, bịnh hoạn không ai săn sóc" "Có gia đình rồi, phải lo
làm ăn mà trả mấy cái bills-. Ăn uống đầy đủ vô…" "Khỏi lo. Cơm ngày ba
bữa, tắm rửa một lần, áo quần mặc cả ngày. Tiền mua nhà trả hết rồi.
Điện nước… mấy đứa con trả. Bà xã tôi biểu tôi mời mấy ông, bữa nào đến
ăn bún cá. Dân Phan Thiết nấu món nầy ngon lắm" "Muốn mấy người đến
dự?" "Nhiêu cũng được, miễn báo trước để tụi nầy chuẩn bị
Bọn tôi, khoảng mươi ông hẹn nhau đến thăm nhà thơ kiêm ca sĩ Tư Móm để
chúc mừng anh ta, nhờ chỉ một bài hát mà vớ được một chị đàn bà ngon
lành.Chúng
tôi kéo đến. Đó là một ngôi nhà tiêu biểu của dân trung lưu. Vợ chồng
bạn tôi mừng rỡ đón chào. Có lẽ nhờ hơi trai nên chị ta trông như hoa
tươi. Miệng cười toe toét. Chúng tôi ăn nhậu, nức nở khen chị ta nấu
quá khéo, quá ngon. Mà ngon thiệt! Ăn muốn nứt bụng. Khi sắp sửa tan
hàng, chỉ còn một mình Tư Móm ở nhà trên, tôi hỏi "Cho biết cảm tưởng
sau khi thành gia thất?" Bạn tôi lắc đầu "Mất tự do! Tôi quen sống một
mình, cơm hàng cháo chợ, muốn đi đâu thì đi, làm gì thì làm, bây giờ có
bả, kẹt thiệt! Khổ nỗi là tôi rất thương bả. Từ thuở bé, hai đứa tôi
đã thân thiết nhau, nay gặp lại, không phải tình yêu mà là tình bạn với
nhiều thông cảm. Tôi nghĩ, các ông có những điều không thể nói cho vợ
nghe. Hai đứa tôi thì khác. Chuyện gì cũng kể cho nhau nghe. Từ chuyện
xưa đến chuyện nay, cứ "thủ thỉ” hoài không chán. Nhưng trước đây, tôi
như con ngựa rừng, bây giờ bị khớp mỏ, lại có dây cương, quay phải, quay
trái không theo ý mình…" Đang tâm tình thì bà vợ anh ta dưới bếp đi
lên "Mấy ông tâm sự gì đó? Cho nghe với! Chuyện bồ bịch phải không?"
Bạn tôi ngồi xích ra cho vợ ngồi ké bên ghế và nói với chị ta "Anh nói,
có vợ cũng hay. Nhất là khi mình ân hận, thất vọng thì đã có người vợ
bên cạnh an ủi" Tôi hỏi "Thế khi ông chưa có vợ thì ai an ủi ông?" Tư
Móm lớn tiếng "Chưa có vợ thì làm gì có chuyện ân hận, thất vọng" Chị
vợ thò tay ngắt hông chồng "Ông nói xấu tôi!" Anh ta "Ối!" lên một
tiếng rồi nói tiếp "Nhưng bà xã tôi còn có biệt tài mà bà xã các ông
không làm được. Đó là lúc tôi đi ngủ và lúc tôi thức dậy, bà xã tôi đánh
răng cho tôi. Đánh sạch bóc". Chúng tôi cười "Trong lúc bả đánh răng
cho ông thì ông vẫn có thể hát hò bình thường. Thế mới tài". Khi sắp ra
về, một ông bạn tôi đứng lên, có đôi lời long trọng "Thay mặt các bạn,
chúng tôi cám ơn anh chị đã cho thưởng thức mấy món ăn truyền thống của
Phan Thiết. Cũng cám ơn riêng với chị là từ nay bạn tôi sẽ không còn
cô đơn, sẽ được ăn uống tử tế, được chị săn sóc với sự thương yêu.
Chúng tôi chỉ xin chị, vì nhân đạo mà lưu ý một điều: là, trước đây,
các cháu còn sống trong gia đình, chị thường nấu nhiều món, nồi lớn,
nay chúng là lũ chim đã bay khỏi tổ, chỉ còn hai anh chị. Xin chị nấu ít
lại, đủ chỉ một bữa thôi, bữa sau nấu món khác. Chúng tôi hiện đang ở
trong hoàn cảnh đau khổ đó mà không dám hé môi với vợ. Bà nào cũng nấu
một nồi bự (cho bầy con), như thói quen trước đây. Thế là ông chồng
phải ăn ngày nầy qua ngày khác những món hâm đi, hâm lại. Đau khổ lắm.
Ngậm đắng nuốt cay!..." Bạn tôi làm bộ mếu máo cho chúng tôi cười. Chị
chủ nhà thì "Dạ! Dạ! Tôi nhớ" Còn Tư Móm thì ngơ ngác như con nai vàng.
Có trải qua cảnh "bổn cũ soạn lại" bao giờ đâu!Chúng
tôi ra về mà ngậm ngùi cho thân phận mình và cảm thương cho người bạn
đã làm một việc thiếu suy nghĩ là đã lấy vợ. Vở kịch mới diễn màn một,
các màn sau mới bi thảm. Tôi nhớ đến lời dạy của đấng chí tôn của tôi
"Này, tên đàn ông xấu số kia. Ngươi sẽ phải bì bõm trong bể khổ cho đến
chết… kể từ khi ngươi lấy vợ"./-
Phạm Thành Châu
Mt68 History
Monday, 31 July 2017
HỒI CÒN HỒN MA VNCH - AI CŨNG TƯỞNG CÁC ÔNG PHÓ QGHC LÀ NHỮNG NGƯỜI MẶT LUÔN NHĂN NHÓ, XÉT ĐƠN VỚI MỘT RỪNG NGUYÊN TẮC - THAM KHẢO KỸ LƯỠNG RỒI MỚI RA QUYẾT ĐỊNH - NÓI CHUNG THÌ NGÂM TÔM LÀ CÁCH SUY NGHĨ CHÍN CHẮN ĐỂ KHỎI BỊ HỐ ... TỐI KỴ LÀ QUYẾT ĐỊNH SAI NGUYÊN TẮC, TRẬT SÁCH VỞ ... NÊN ÍT AI THẤY QGHC HAY CƯỜI ... LUÔN NGHIÊM NGHỊ SÁNG VÁC AUTO CHIỀU CUỐC BỘ VỀ ....
TIN NẦY TỪ TRỊNH XUÂN THUẬN LÀ VỊT KIỀU VIỆT CỘNG NẰM VÙNG Ở PHÁP - HẮN ĐƯỢC VC VINH DANH Ở CÁC KỲ ĐẠI HỘI VỊT KIỀU VỀ NƯỚC VC./-TCL
Như vậy thì vợ con TRINH XUÂN THANH đã qua sống ở PHÁP từ lâu./-TCL
=================
Trịnh Xuân Thanh có bị bắt dẫn độ về Việt Nam hay không?
30.07.2017 10:38
18389
Tin đồn Trịnh Xuân Thanh `` về Việt Nam `` trong thời gian vừa qua đã
làm người dân trong và ngoài nước bàn luận sôi nổi, gây nhiều hoài nghi
khi vài cá nhân đã đưa tin một cách lập lờ trên mạng xã hội.
Thứ
trưởng Bộ Công an Việt Nam Nguyễn Văn Thành gặp Tổng thư ký INTERPOL
Jürgen Stock tại trụ sở Interpol vào tháng 12.2016 (Hình bên phải là ông
Trịnh Xuân Thanh tại nước ngoài)
Gần đây nhất, vào ngày 16.12.2016, Thứ trưởng Bộ công an Việt Nam Nguyễn Văn Thành đã có cuộc gặp với Tổng thư ký INTERPOL Jürgen Stock tại trụ sở Interpol ở LYON, Pháp, mà nội dung làm việc bao gồm ``các lĩnh vực thảo luận tập trung vào sự hợp tác giữa INTERPOL và Bộ Công an Việt Nam chống lại tội phạm xuyên quốc gia, xây dựng năng lực thực thi pháp luật và sử dụng các khả năng cảnh sát toàn cầu của INTERPOL nhằm chống lại các mối đe dọa an ninh quốc tế, khu vực và quốc gia trong các lĩnh vực tội phạm có tổ chức và đang nổi lên, Tội phạm mạng và khủng bố``.
Thông tin từ phía gia đình ông Trịnh Xuân Thuận ( Anh họ của Trịnh Xuân Thanh) hiện đang sống ở Pháp cho biết không có bằng chứng nào về việc Trịnh Xuân Thanh bị bắt giữ ở đây trong thời gian vừa qua, mặc dù vợ và con Trịnh Xuân Thanh cũng đang định cư ở đất nước tươi đẹp này.
Bộ nội vụ Pháp cũng không đưa ra bất kỳ một thông tin nào về việc bắt giữ Trịnh Xuân Thanh ở nước Pháp.
Phía Chính phủ Đức, Bộ nội vụ nước này cũng không có công bố gì, điều mà họ vẫn thường làm khi bắt giữ được một đối tượng bị truy nã quốc tế.
Bản thân em gái họ của Trịnh Xuân Thanh hiện đang định cư ở Đức cũng không đưa ra một bình luận nào về việc này.
Điều quan trong nhất, cho đến thời điểm hiện nay, trên trang tin chính thức của Interpol quốc tế cũng không hề có tên ông Trịnh Xuân Thanh trong danh sách truy nã như Việt Nam đã công bố trước đó.
TRUMP BỔ NHIỆM TÊN NẦY KHÔNG XỨNG ĐÁNG GÌ CẢ- RỚT ĐÀI LÀ PHẢI RỒI./-TCL
FIRED: Scaramucci is already out
President
Donald Trump removed Anthony Scaramucci as White House communications
director Monday after he served in the role for just 10 days, The New York Times and other outlets reported.
The
decision came at the urging of new White House chief of staff John
Kelly, the Times reported. The Times said it was unclear whether
Scaramucci is leaving the White House altogether or will remain employed
in another capacity.
The decision came on Kelly's first day serving in official capacity as chief of staff.
"Anthony
Scaramucci will be leaving his role as White House communications
director," White House press secretary Sarah Huckabee Sanders said in a
statement. "Mr. Scaramucci felt it was best to give chief of staff John
Kelly a clean slate and the ability to build his own team. We wish him
all the best."
Just days earlier, Scaramucci made waves when he unloaded on then-chief of staff Reince Priebus
to a New Yorker reporter. That Scaramucci tirade was written up by The
New Yorker's Ryan Lizza on Thursday. On Friday, Priebus resigned, with
Trump announcing Kelly as Priebus' replacement.
During
Scaramucci's week-plus stint as communications director, Priebus, White
House press secretary Sean Spicer, and press aide Michael Short all
resigned.
In that colourful New Yorker interview,
Scaramucci called Priebus a "f------ paranoid schizophrenic, a
paranoiac," because he believed that Priebus, who was vehemently against
his appointment as communications director, leaked his financial
disclosure to Politico. That disclosure was publicly available from
Scaramucci's stint at the Export-Import Bank.
Scaramucci
told Lizza that Priebus would "be asked to resign very shortly" and
that virtually everyone in the White House communications shop will "all
be fired by me."
Imitating
Priebus, Scaramucci suggested that the chief of staff was
"c--k-blocking" his appointment for months. He also turned his attention
onto chief strategist Steve Bannon, who he described as seeking media
attention.
"I'm
not Steve Bannon, I'm not trying to suck my own c---," Scaramucci said.
"I'm not trying to build my own brand off the f------ strength of the
president. I'm here to serve the country."
Scaramucci,
a Wall Street financier, said that what he wanted to do was "f------
kill all the leakers" so he can "get the president's agenda on track."
He offered up a brief response once the New Yorker story was published Thursday evening.
"I sometimes use colourful language," he tweeted. "I will refrain in this arena but not give up the passionate fight for @realDonaldTrump's agenda. #MAGA."
Later Thursday, The Washington Post reported
that Scaramucci and his allies were compiling a diagram of news outlets
they believe Priebus leaked information to. A White House official said
Scaramucci and his team planned to present their findings to Trump on
Friday.
But just as Priebus' departure from the administration was announced that day, Scaramucci was hit with negative news, with The New York Post reporting that his wife had filed for divorce.
TÊN KHỐN NẠN NGUYỄN LÝ TẸO ỠM Ờ BÊNH NGUYỄN VĂN NÍ - CHÍNH NGUYỄN LÝ TẸO CŨNG NHÀO VÔ HÒA HỤP VỚI NGUYỄN THANH SƠN ...
NGUYỄN LÝ TẸO BỊ VẠCH MẶT TRONG VỤ LIẾM VÁI NGUYỄN THANH SƠN - SAU ĐÓ HẮN IM LẶNG KHÁ LÂU ... MÃI SAU NẦY MỚI THỈNH THỎANG MÚA RỐI NẦY NỌ - NHƯNG HẢI NGỌAI ĐÃ BIẾT RÕ NGUYỄN LÝ TẸO CŨNG CHỈ LÀ NHỮNG TÊN CÒ MỒI ĐỂ ĐỢI DỊP XIN PHÂN XÔI CỦA VC- CHUYỆN LM NGUYỄN VĂN NÍ SAO ÔNG TA KHÔNG DÁM LÊN TIẾNG XÁC NHẬN 2 LÁ THƯ VỚI NỘI DUNG CHÓ SĂN VÀ VỚI THỦ BÚT CỦA ÔNG TA? LM NÍ "KẸT"CÁI GÌ VỚI VIỆT CỘNG ? GIỐNG NHƯ VÕ ĐẠI TÔN NÓI LÁO TỪ NHÀ TÙ KHÔNG HAY BIẾT GÌ KHI VC ĐƯA RA MÁY BAY- TRONG KHI SỰ THẬT VC ĐÃ LÀM MẮT KIẾNG, MAY ĐỒ VEST VÀ DẪN ĐI BEER ÔM CÁC EM CÓ QUAY PHIM RẤT THỎAI MÁI - NÓI LÁO BỊ VC CHƯNG BẰNG CỚ NÊN SAU ĐÓ VÕ ĐẠI TÔN BÊN ÚC THÀNH VÕ ĐẠI BỊP LÀ THẾ ĐẤY./-TCL
==================
TNHH trả lời Quốc Việt
Vào ngày 12:40 Thứ Hai, 31 tháng 7 2017, "TonNuHoangHoa
goinhau2000@yahoo.com
đã viết:
Kính ông Quốc Việt:
Chuyện
của ông Ủng hộ Linh Mục Lý là quyền tự do của ông, không ai có thể xâm
phạm được. Ông kêu gọi Tập Thể Người Việt Quốc Gia ở Hải ngoại ủng hộ
chương trình và kế hoạch của
THQDV là quyền của ông. Có hợp tác hay không là quyền của họ
Chúng tôi không thắc mắc
gì đến việc của ông làm. Nhưng không phải qúi ông đôn LM Lý lên làm Thần
Tượng là LM Lý ở trong nước có quyền cáo buột kẽ này là Việt Tân người
kia là
VC ?
Chúng tôi chuyễn hai lá tâm thư của LM Lý lên diễn đàn chỉ là một bằng chứng công bằng là AI LÀ TAY SAI CUẢ VC? Thế thôi.
Nếu LM Lý còn "sáng toả
hào quang" thì lo gì những con thiêu thần lại không bay đến ánh sáng của
Ngài? chỉ sợ là ánh sáng đã tắt thì thiêu thân chẳng biết đi về đâu
thôi ! KHÔNG
BIẾT ÔNG QUỐC VIỆT SỢ ÁNH SÁNG ĐÃ TÀN HAY SỢ THIÊU THÂN KHÔNG TÌM ĐẾN?
Còn như ông bảo chúng tôi
đánh phá cha Lý thì ông đã không đủ thuyết phục để TẬP HỢP NGƯỜI DÂN. VÌ
AI CŨNG BIẾT CHÍNH LM LÝ MỞ ĐẦU "CUỘC CHIẾN " này khi LM Lý chụp mũ tôi
là do
VT xúi dục là VC
Theo tôi LINH TẠI NGÃ, BẤT LINH TẠI NGÃ.
Nếu ông hiểu được câu nói
đó thì ông sẽ không nói gì và VẪN CỨ KIÊN CƯỜNG thông báo những chương
trình hành động của ông dưới cái tên 'TÂP HỢP QUỐC DÂN VIỆT" CÒN NHƯ ÔNG
CỨ TIẾP
TỤC LA TOÁNG LÊN . ĐÓ LÀ DẤU HIỆU CUẢ SỰ SA LẦY KHÔNG LỐI THOÁT
Vì thê, khi ông bảo :(trích) "2-
Chúng tôi không hoang mang về lá thư này hay nhiều thư khác
mà Bà TNHH có được, HN và QN vẫn tiếp tục ủng hộ LM Nguyễn Văn Lý ngày
càng đông. Dù có thêm 100 lá thư do LM viết, dù NỘI DUNG CA NGỢI CSVN
GẤP ĐÔI như vậy, trong điều kiện thiếu thông tin từ trại TÙ, đối với
chúng tôi vẫn VÔ GÍA TRị"
Có hoang mang hay VÔ GIÁ
TRỊ HAY KHÔNG thì cần gì ông phải LA LÀNG LÊN VẬY? Hơn nữa, CÓ GIÁ TRỊ
hay không thì ông cứ KIỄM CHỨNG TIỀN TÀI MÀ ÔNG ĐÃ KÊU GỌI ĐÓNG GÓP VỪA
QUA CÓ
DỒI DÀO KHÔNG LÀ ĐƯỢC RỒI
Như thường lệ, khi tôi phản hồi những ai "đụng chạm" đến tôi, tôi không viết quá hai bài. Tôi nghĩ như vậy là quá đủ.
Còn như ông Quốc Việt cứ
thắc mắc cứ hoang mang muốn đọc tiếp theo những lời kêu gọi của LM Lý
trước đây thì tôi sẵn sàng chuyễn tiếp lên diễn đàn. Ông có ĐỒNG Ý
KHÔNG?
Kính
TNHH
On Monday, July 31, 2017
10:20 AM, "Quocviet V quocviet1717@yahoo.com [Daploisongnui]"
<Daploisongnui@yahoogroups.com> wrote:
Kính thưa Ông Nguyễn Phúc Liên , Bà TNHH và Thưa Quý Vị,
1- Là nhà đấu tranh có kinh nghiệm qua người Thầy là Đức Tổng Giám mục Nguyễn Kim Điền, Lm Nguyễn Văn Lý đã tiên liệu những sự việc có thể sẽ xảy ra cho Lm khi bị giam cầm, qua câu tuyên bố năm 2000 tại Giáo xứ Nguyệt Biều, đại ý :
"Sau khi tôi bị bắt, nếu
tôi có lời nói hay bản viết nào mâu thuẫn với những Lời Tuyên Bố Đấu
Tranh nào từ 1975 đến nay, thì đều vô giá trị".
Lm Nguyễn Văn Lý đã chứng minh những gì viết trong TÙ, do thiếu thông tin, nhận thức không chuẩn ,đều vô gía trị, là sai lầm , Vì thế, vừa ra khỏi TÙ năm 2005, Lm Nguyễn Văn Lý đã cùng 117 Bạn Dân chủ thành lập Khối 8406 ngày 8-4-2006, được HN hưởng ứng mạnh , năm 2017 với những biến chuyển nguy hiểm cho VN, trước bối cảnh VN sẽ là Tây Tạng thứ 2, Lm Nguyễn Văn Lý đã đưa ra phưong thức mới, chống Ngoại Xâm Giặc Tàu và Nội Thù CSVN chóp bu thân Trung Cộng, có tính khả thi hiện thực cao - đã được Đồng bào mọi tầng lớp tham gia, kể cả người CS giác ngộ, quyết tâm chống ngoại xâm và có tinh thần đân chủ đa nguyên đa đảng, và HN chúng ta đang chung sức đồng hành : Tổng biểu Tình QN- HN / THQDV, đã được đồng bào QN HN hưởng ứng mổi lúc một tăng. Đặc biệt với Di Chúc dài 14 trang của Lm Nguyễn Văn Lý ngày 13-5-2017, đủ để tất cả Đồng Bào QN HN thiết tha với Sứ Mạng Chống Tàu Cộng và Dân Chủ Hóa VN hoàn toàn tin tưởng, không lung lay dao động vì bất cứ sự đánh phá nào của bất cứ cá nhân hay tổ chức nào.
Lm Nguyễn Văn Lý đã chứng minh những gì viết trong TÙ, do thiếu thông tin, nhận thức không chuẩn ,đều vô gía trị, là sai lầm , Vì thế, vừa ra khỏi TÙ năm 2005, Lm Nguyễn Văn Lý đã cùng 117 Bạn Dân chủ thành lập Khối 8406 ngày 8-4-2006, được HN hưởng ứng mạnh , năm 2017 với những biến chuyển nguy hiểm cho VN, trước bối cảnh VN sẽ là Tây Tạng thứ 2, Lm Nguyễn Văn Lý đã đưa ra phưong thức mới, chống Ngoại Xâm Giặc Tàu và Nội Thù CSVN chóp bu thân Trung Cộng, có tính khả thi hiện thực cao - đã được Đồng bào mọi tầng lớp tham gia, kể cả người CS giác ngộ, quyết tâm chống ngoại xâm và có tinh thần đân chủ đa nguyên đa đảng, và HN chúng ta đang chung sức đồng hành : Tổng biểu Tình QN- HN / THQDV, đã được đồng bào QN HN hưởng ứng mổi lúc một tăng. Đặc biệt với Di Chúc dài 14 trang của Lm Nguyễn Văn Lý ngày 13-5-2017, đủ để tất cả Đồng Bào QN HN thiết tha với Sứ Mạng Chống Tàu Cộng và Dân Chủ Hóa VN hoàn toàn tin tưởng, không lung lay dao động vì bất cứ sự đánh phá nào của bất cứ cá nhân hay tổ chức nào.
2- Chúng tôi không hoang mang về lá thư này hay nhiều thư khác mà Bà TNHH có được, HN và QN vẫn tiếp tục ủng hộ LM Nguyễn Văn Lý ngày càng đông. Dù
có thêm 100 lá thư do LM viết, dù NỘI DUNG CA NGỢI CSVN GẤP ĐÔI như
vậy, trong điều kiện thiếu thông tin từ trại TÙ, đối với chúng tôi vẫn
VÔ GÍA TRị
Chúng tôi ủng hộ vì
công việc thực tế, với lập trường và hành động của LM Nguyễn văn Lý :
chống ngoại Xâm Tàu Cộng và Nội Thù / bọn chóp bu ĐCSVN , những kết
quả hiện tại của LM Nguyễn Văn Lý đã san bằng và thừa sức vượt qua các
nhận thức thiếu sót,sai lầm từ lao tù , gắp trăm lần, như vậy là đủ.
LM
Nguyễn Văn Lý đáng ủng hộ hay không là do việc làm thực tế, qua một đời
42
năm liên tục đấu tranh công khai giữa công luận quốc tế và Quốc Dân
Đồng Bào, quá đủ cho Đồng Bào QN HN yên tâm Ủng Hộ - Đồng Hành cho đến
ngày thắng lợi.
HN- QN đã nhìn thấy
hành động yêu nước, hy sinh trọn vẹn cho công cuộc đấu tranh chống ngoại
xâm / Tàu Cộng và Nội Thù / CSVN của Lm Nguyễn Văn Lý qua phương thức
THQDV / Tổng
biểu tình, tạo cho người dân không còn sợ hãi CSVN, đây là "tử huyệt" của CSVN.
- HN và QN luôn kính
trọng , Ủng hộ , đồng hành cùng LM Nguyễn Văn Lý / THQDV trong cộng cuộc
thoát Trung và thoát Cộng đến thắng lợi và đây
là cơ hội cuối cùng - trước khi VN là Tây Tạng thứ 2
KÍnh,
Quốc Việt
Quốc Việt
Thành viên liên lạc THQDV
From: Quang Nguyen <kimjune1944@gmail.com>
Sent: Monday, July 31, 2017 8:46 AM
To: NGUYỄN VÂN TÙNG
Subject: Re: GS Nguyễn Lý Tưởng viết về LM Nguyễn Văn Lý
Sent: Monday, July 31, 2017 8:46 AM
To: NGUYỄN VÂN TÙNG
Subject: Re: GS Nguyễn Lý Tưởng viết về LM Nguyễn Văn Lý
Anh Nguyễn Vân Tùng ,
Tôi nghĩ muốn viết là "
Dân biểu VNCH ( Việt Nam Cộng Hòa ) nhưng vì vội vã , cẩu thả , vô trách
nhiệm khộng xem lại cho kỹ trước khi chuyển lên Net. Đây là một lỗi tầy
Trời KHÔNG THỂ THA THỨ BỎ QUA, Dẹp qua một
bên cho xong việc . Tự xưng là GIÁO SƯ mà như vậy thì bết qúa và thật
rất xấu hổ nhục nhã. Anh muốn Phổ biến Email này thì tùy ý để rông đường
dư luận .
NT Quang
From: NGUYỄN VÂN TÙNG <tonytv1@msn.com>
Sent: Monday, July 31, 2017 8:12 AM
To: nguyenvantung0347@hotmail.com
Subject: GS Nguyễn Lý Tưởng viết về LM Nguyễn Văn Lý
Sent: Monday, July 31, 2017 8:12 AM
To: nguyenvantung0347@hotmail.com
Subject: GS Nguyễn Lý Tưởng viết về LM Nguyễn Văn Lý
GS Nguyễn Lý Tưởng viết về LM Nguyễn Văn Lý
From: Ngoc Duc Hoang <hoanghac@gmx.de>
Date: 2017-07-31 8:21 GMT+02:00
Subject: Fw: Fwd: GS Nguyễn Lý-Tưởng trả lời câu hỏi của Mai Ly về bức thư của Cha Lý viết năm 2003 (attachment)
To: 1001jimmy@gmail.com
Date: 2017-07-31 8:21 GMT+02:00
Subject: Fw: Fwd: GS Nguyễn Lý-Tưởng trả lời câu hỏi của Mai Ly về bức thư của Cha Lý viết năm 2003 (attachment)
To: 1001jimmy@gmail.com
Cám ơn về tài liệu tham khảo, tuy nhiên tôi không hiểu GS Nguyễn Lý Tưởng, cựu dân biểu VCN là gì????
Nhận định của GS NLT rất
đúng, LM NVL với tư cách hiện nay là người đứng đầu trong công việc giữ
ngọn lửa đấu tranh chống cs VN ở ngay tại Đất Nước Việt Nam, của THQD
& khối 8406,
đã thiếu suy nghĩ và trả lời điện thư của bà TNHH về tình hình tại GĐ
thánh Giuse Tampa, với những lời lẽ cũng "chụp mũ" bà TNHH là vc etc..
trong khi bà TNHH và một số đông người Việt Nam chống cs thấy rõ âm mưu
đen tối hiện nay của một nhóm Linh Mục, cố
tình làm lu mờ dần dần ngày Quốc Hận 30.04 và Cờ Vàng biểu tượng thiêng
liêng của CĐ Người Việt tị nạn cs tại hải ngoại, bà TNHH đã can đảm lên
tiếng để cảnh tỉnh chúng ta, LM NVL có thể vì một phút thiếu suy nghĩ
để bênh vực LM quốc doanh Peter Nguyễn Văn
Tường (Tiến), kẻ đã công khai cấm làm bàn thờ Tổ Quốc trong ngày cầu
nguyện cho Quê Hương Việt Nam 30.04 etc.....
"Nghe rằng những tiếng nói
chính trực đó đã bị cha Tường hăm doạ để dập tắt cùng với sự ủng hộ của
các ông Nguyễn Trực Cường (cháu gọi cha Lý bằng Chú), ông Trịnh Hữu
Khánh (cháu
gọi cha Lý bằng Cậu) , ông Nguyễn Văn Thái (HO) và ông Nguyễn văn
Thành" (trích
điện thư của bà TNHH gửi giáo dân tại GĐ thánh Giuse Tampa ngày 6/6/2017)
Chúng ta không nên gọi những Linh Mục là "CHA" gọi như thế là SAI hoàn toàn.
Rất
nhiều vị LM VN đã được phong Thánh Tử vì Đạo, vì những LM này thà chết
chứ không bao giờ nói hoặc viết những gì có lợi cho cs VN;
Bức thư của LM Nguyễn Văn Lý
viết vào năm 2003 trong tình trạng là tù nhân của cs VN, và câu hỏi của
nhiều người rằng tại sao LM NVLý có thể viết những điều như thế, để làm
gì?
và với mục đích gì?; Chứng tỏ sự can đảm trong con người của một tù
nhân với chức vụ LM của ông Nguyễn Văn Lý không có.
Ở hải ngoại chúng ta luôn
trân trọng & ủng hộ tinh thần lẫn vật chất những nhà đấu tranh cho
một nước Việt Nam không cs, tuy nhiên sự quý phục của chúng ta sẽ giảm
dần đi với những
nhà đấu tranh có thái độ hèn kém, nhu nhược trước những giăng bẫy của
cs VN.
Trở về câu trả lời của GS
NLTưởng; nếu như bà TNHH và những người tị nạn cs VN ở Tampa im lặng
không lên tiếng về thái độ coi thường CĐ NVTN cs ở hải ngoại, thì CĐ
người Việt tị
nạn cs ở hải ngoại chỉ là một CĐ CÂM không có tiếng nói và những LM
như LM NVTường etc.... thoải mái thực hiện những âm mưu của vc là xóa bỏ
ngày Quốc Hận 30.04 và Cờ Vàng thiêng liêng của VNCH chúng ta.
Cuộc
tranh đấu chống cs VN còn rất nhiều cam go & thử thách, người Việt
tị nạn cs ở hải ngoại cần phải đoàn kết, tuy nhiên không có nghĩa là
phải nể vì một cá nhân nào dù cá nhân
đó hiện đang giữ bất kỳ một chức vụ nào trong xã hội nơi chúng ta đang
sinh sống, nếu họ SAI chúng ta phải can đảm chỉ dẫn, phân tích sự sai
trái của họ, chúng ta không thể làm ngơ chỉ vì người đó là một Linh Mục
hay đang giữ vai trò đứng đầu của một đảng
phái etc....
Có bao giờ chúng ta tự hỏi: " Tại sao cộng sản Việt Nam vẫn còn tồn tại đến ngày hôm nay?"
Câu trả lời này dành cho quý
vị nào đang giữ những chức vụ TO LỚN của những Đảng phái trong công
cuộc tranh đấu cho một nước Việt Nam không cộng sản.
Hoàng Ngọc Đức (Germany)
GS Nguyễn Lý-Tưởng, Cựu dân Biểu VCN trả lời câu hỏi của Mai Ly (Đài Phát Thanh Việt Nam) về Bức Thư của LM Nguyễn Văn Lý viết năm 2003 khi
còn ở trong nhà tu CSVN...
GS Nguyễn Lý-Tưởng, Cựu dân Biểu VCN
trả lời câu hỏi của Mai Ly (Đài Phát Thanh Việt Nam) về Bức Thư của LM
Nguyễn Văn Lý viết năm 2003 khi còn ở trong nhà tu CSVN...
Vừa rồi bà Tôn Nữ Hoàng Hoa đã cho
tung ra trên các diễn đàn Internet bức thư của Linh Mục Nguyễn Văn Lý
viết và được gởi đi từ trong nhà tù Nam Hà (thường gọi là Trại Cải tạo
Ba Sao) cách nay gần 15 năm rồi...Xin GS cho biết
nhận xét của Giáo Sư về bức thư này? Tại sao Bà Tôn Nữ Hoàng Hoa lại
phải tung ra bức thư này? Làm như vậy với mục đích gì? Hạ bệ được cha Lý
thì sẽ có lợi cho ai?
GS Nguyễn Lý-Tưởng
Tôi là người biết rõ Linh Mục Nguyễn
văn Lý khi ông là học sinh lớp 10 tại trường Thiên Hựu (Huế) lúc đó tôi
là Giáo Sư trường này. Từ 1972, tôi đã gặp lại LM Nguyễn Văn Lý lúc đó
ông là Thầy Đại Chủng Viện, chưa chịu chức
LInh Mục. Tôi cũng biết những người trong gia đình Cha Lý và đặc biệt,
có một khoảng thời gain ngắn tôi đã ở chung nhà tù với LM Nguyễn Văn Lý.
Tôi là người đầu tiên phổ biến lý lịch của Cha Lý cho toàn thế giới
biết sau năm 1995, khi tôi và gia đình được
định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O (cựu tù nhân chính trị), lúc đó LM
Nguyễn Văn Lý đã cho phổ biến “Bản Lên Tiếng về tình hình tôn giáo tại
Giáo phận Huế” gồm có 10 điểm. Nói chung, ở hải ngoại lúc đó không ai
biết LM Nguyễn Văn Lý là ai? Bài viết của tôi về
LM Nguyễn Văn Lý đã được các báo, radio, TV và đặc biệt là VietCatholic
của LM Trần Công Nghị, đăng tải. Tôi viết rất rõ: LM Nguyễn văn Lý sinh
ngày tháng năm nào, cha mẹ là ai, quê quán ở đâu, đã học những trường
nào, ngày chịu chức Linh Mục, ngày bị bắt
đi tù, ngày được đưa ra xét xử, tư cách ở trong nhà tù như thế
nào...Tôi viết với tư cách là nhân chứng...Khoảng sau năm 2000, bà Ngô
Thị Hiền có về Việt Nam gặp Cha Lý, thu thập một số hình ảnh, dữ
hiện...và đã viết một cuốn sách về Cha Lý. Tôi là người giúp
Bà bổ túc về sách này và chính tôi giúp Bà in sách này và gởi từ nhà in
đến các nơi có người đứng ra nhận sách để phổ biến tại các địa phương.
Tôi nói điều này khi Bà Ngô Thị Hiền còn sống để mọi người biết những
điều mà họ chưa biết về Cha Lý. Sau đây tôi
xin nói về bức thư của Linh Mục Nguyễn Văn Lý do Bà Tôn Nữ Hoàng Hoa
vừa mới cho phổ biến trên internet:
1.Bức
thư này được viết trong nhà tù cải tại Nam Hà vào năm 2003 lúc đó Cha
Lý đang bị biệt giam. Bức thư này do Bộ Nội Vụ CSVN chuyển đến cho tất
cả các Giám Mục VN của 25 Giáo Phận trên toàn quốc. Bức thư đó cũng được
chuyển
cho Đức Ông Nguyễn Đức Tiến (GP Orange, California) và Đức Ông Phương
tại Atlanta (lúc đó là Chủ Tịch Liên Đoàn Công Giáo Việt Nam tại Hoa
Kỳ). Những nơi nhận được thư đó đều thắc mắc “có thật là của Cha Lý hay
không”? Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Như Thể ở Huế
có cho hai Linh Mục thay mặt ngài xin phép đi thăm nuôi Cha Lý, Khi gặp
Cha Lý tại trại tù Nam Hà, câu hỏi trước tiên:
-Có phải thư này do Cha viết và có phải đây là chữ ký của Cha hay không?
Cha Lý trả lời:
-Đúng, đây thư tôi viết và chữ ký của tôi.
2. Cá nhân tôi là Nguyễn Lý-Tưởng
cũng đã nhận được một bản copy từ Việt Nam gởi qua máy computer, tôi
cũng xác nhận đúng là nét chữ của Cha Lỳ mà tôi biết. Sau đó, Cha Lý
được ra khỏi nhà tù, trở về Tòa Giám Mục, tôi có gọi
điện thoại hỏi thăm và Cha Lý cũng xác nhận thư này là của Cha viết.
3.
Lý do tại sao có thư đó? Cha Lý không trả lời. Ai muốn hiểu sao thì
hiểu. Tôi nhớ lại, thời gian Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền bị quản
thúc tại Tòa Giám Mục Huế, không cho đi lại, không cho tiếp xúc với bên
ngoài. Trước
tình hình căng thẳng như thế, ngài có viết một lời tuyên bố để lại cho
các Linh Mục và giáo dân trong Giáo Phận Huế, đại ý nói rằng “Nếu sau
này tôi có nói hay viết điều gì ngược lại với lập trường của tôi hiện
nay thì đừng tin đó là lập trường của tôi”...Khi
bùng nổ cuộc tranh đấu với khẩu hiệu “Tự do tôn giáo hay là chết” tại
nhà thờ Nguyệt Biều, nơi Cha Lý bị chỉ định cư trú, thì Cha Lý cũng đã
viết một thư để lại cho mọi người với nội dung tương tư như thư của Đức
Tổng Giám Mục Philippe Nguyễn Kim Điền mà chúng
tôi vừa nhắc đến. Lúc đó, tôi có nói với bạn bè ở hải ngoại rằng: Về
bức thư của Cha Lý, ai muốn hiểu sao thì hiểu. Trong hoàn cảnh hiện nay,
tôi nghĩ rằng nội dung thư đó không phải là lập trường của Cha Lý.
4. Cha Lý tiếp tục con đường tranh
đấu đã có từ sau 30/4/1975 khi Đức Tổng Giám Mục Philippe Nguyễn Kim
Điền còn sống: Quả thật, mấy tháng sau khi sức khỏe được phục hồi, Cha
Lý bắt đầu lên tiếng về vấn đề “Trung Cộng xâm lăng
Việt Nam...” Những bài nhận định của Cha Lý về Trung Cộng rất sâu sắc
và sau đó Cha Lý đã bị bắt lại cho đến Tết 2017 mới được cho về Tòa Giám
Mục Huế để chữa bệnh...Tình rạng sức khỏe của Cha Lý càng ngày càng suy
sụp...Song song với các cuộc biểu tình chống
Formosa của giáo dân Nghệ An, Hà Tĩnh, gần đây Cha Lý lên tiếng kêu gọi
toàn dân biểu tình chống Trung Cộng...lúc đầu, kêu gọi biểu tình lớn,
nhưng sau đó, thay đổi kế hoạch, kêu gọi biểu tình mini (từng nhóm) và
biểu tình đồng loạt khắp nơi trong nước, tuần
nào cũng biểu tình... Trước sức mạnh của cường quyền CS độc tài thì ai
cũng lo sợ bị đàn áp, bị hành hung, bị bắt giam, bị xét xử bất
công...Nhưng điều cần thiết là phải có ngọn lửa, phải duy trì ngọn lửa
tranh đấu “để chờ một cơ hội” trong tương lai. Trong
lúc đó, có nhiều người lên tiếng chỉ trích Cha Lý (chẳng hạn ông Nguyễn
Phúc Liên)...Nhưng tôi có nói với bạn bè: người tranh đấu sẽ biết cách
xoay xở tùy theo hoàn cảnh...tôi là người tranh đấu, khi còn ở trong
nhà tù, khi đã ra khỏi nhà tù, bị bắt lại,
bị biệt giam...Trong nhà tù thì ba lần bị cùm một chân trong nhà kỷ
luật...nên tôi hiểu điều đó và tôi không lên án hay chỉ trích Cha Lý.
5.Điều sai lầm của Cha Lý là lên
tiếng trả lời Bà Tôn Nữ Hoàng Hoa về chuyện người cháu là LM Nguyễn Vũ
Việt...Theo tôi, Cha Lý không nên lên tiếng, điều hay nhất là nên tìm
hiểu và theo dõi tình hình vì Cha Lý ở Việt Nam có
thể không hiểu rõ những chuyện phức tạp và mâu thuẩn trong nội bộ của
người Việt tỵ nạn ở hải ngoại...
6.
tại sao Bà Tôn Nữ Hoàng Hoa cho phổ biến bức thư của Cha Lý viết khi
còn trong nhà tù từ năm 2003? Tôi có một số nhận xét như sau:
-Từ trước đến nay, Bà Tôn Nữ Hoàng
Hoa chưa hề lên tiếng chỉ trích Cha Lý điều gì. Điều đó có nghĩa là Bà
Tôn Nữ Hoàng Hoa không có điều gì bất đồng và cũng không có điều gì thù
oán Cha Lý. Nói chung là ai làm được điều gì
cho đất nước thì cứ làm, mỗi người có một cách khác nhau, nước sông
không chạm đến nước giếng. Nhưng mới đây, vì Cha Lý lên tiếng về trường
hợp người cháu là LM Nguyễn Vũ Việt...đã làm cho Bà Tôn Nữ Hoàng Hoa
không vừa lòng. Từ những thư trả lời đến chuyện
cho phổ biến lại bức thư của Cha Lý viết khi còn ở trong nhà tù CS năm
2003...cũng chỉ vì Cha Lý có “lời nói” đụng chạm đến Bà.
-Những lời nói và việc làm của Bà Tôn
Nữ Hoàng Hoa đã tạo cơ hội cho những người khác, vốn không ưa Cha Lý,
lên tiếng mạ lỵ Cha, gọi Cha bằng những danh từ “thằng này, thằng
nọ”...Hậu quả là như thế...khiến cho những ai vốn
đã có cảm tình với Cha Lý, và biết nhiều về Cha Lý phải đặt lại vấn
đề...
Tôi rất buồn khi nhìn thấy “trận
chiến” giữa Bà Tôn Nữ Hoàng Hoa và Cha Lý...nó có lợi cho ai ? có hại
cho ai? Xin để cho những ai tự cho mình là người ngoài cuộc, người khách
quan đi tìm câu trả lời.
30/7/2017
Nguyễn Lý-Tưởng
Subscribe to:
Posts (Atom)