Mt68 History

Trang Mậu Thân 68 do QUÂN CÁN CHÁNH VNCH và TÙ NHÂN CẢI TẠO HẢI NGỌAI THIẾT LẬP TỪ 18 THÁNG 6 NĂM 2006.- Đã đăng 11,179 bài và bản tin - Bị Hacker phá hoại vào Ngày 04-6-2012. Tái thiết với Lập Trường chống Cộng cố hữu và tích cực tiếp tay Cộng Đồng Tỵ Nạn nhằm tê liệt hóa VC Nằm Vùng Hải Ngoại.

Sunday, 2 February 2014

CÓ PHẢI THIẾU TỚ PHẠM BÁ HOA ĐÃ CẢI LÃO THÀNH CON NÍT ?

NẾU KHÔNG THÌ SAO LẠI VIẾT ĐẾN 28 THƯ ĐỂ HY VỌNG VÀO BỘ ĐỘI BẮC VIỆT ? 
ÔNG HOA ĐÃ SUY NGHĨ RẤT CON NÍT VÌ CHƯA NHẬN RA BỘ ĐỘI BẮC VIỆT TÒAN LÀ NHỮNG ĐỨA ĐƯỢC VC HUẤN LUYỆN NHỒI SỌ THÀNH NHỮNG ĐỨA ĐÂM THÊ CHÉN MƯỚN VÌ ĐẢNG VIỆT CỘNG - 
CHÚNG LÀ BỘ MÁY ĐÀN ÁP VÀ KHỦNG BỐ CỦA ĐẢNG - KHÔNG HỀ VÌ NHÂN DÂN GÌ CẢ - 
KÊU GỌI ĐẾN CẢ NGÀN LÁ THƯ CHỈ LÀ NGU XUẨN VÀ LỐ BỊCH- 
VÌ KHI ĐẢNG CƯỚP CÒN THÌ CHÚNG CHỈ LÀ TAY SAI NGOAN NGÕAN MÀ THÔI THIẾU TỚ HOA À !!! ĐỪNG CÓ BÁ LÁP NỮA./- Mt68

Thư số 28 gởi:
   Người Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Nam
                                                          Phạm Bá Hoa
  

Tôi chào đời năm 1930, vào quân đội Việt Nam Cộng Hòa năm 1954, chống lại cuộc chiến tranh do nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa gây ra. Trong bang giao quốc tế, quốc gia này đánh chiếm quốc gia kia, không có tên gọi nào khác ngoài hai chữ “xâm lăng”. Sau ngày 30/4/1975, lãnh đạo cộng sản Việt Nam với lòng thù hận đã đày đọa chúng tôi trong hơn 200 trại tập trung mà họ gọi là trại cải tạo, hằng trăm Bạn tôi đến 17 năm, riêng tôi là 12 năm 3 tháng. Tuy tên Quốc Gia và Quân Lực mà tôi phục vụ không còn nữa, nhưng linh hồn trong quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ vẫn nguyên vẹn trong tôi. Tôi không hận thù lãnh đạo Các Anh, nhưng tôi không bao giờ quên quá khứ đau thương tàn bạo mà họ gây ra cho Tổ Quốc, Dân Tộc!  Vì vậy mà tôi chưa bao giờ, và sẽ không bao giờ về Việt Nam cho đến khi quê hương tôi có một chế độ dân chủ tự do thật sự.
Các Anh là Người Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Nam. Xin gọi Người Lính Quân Đội Nhân Dân ngắn gọn là “Các Anh” để tiện trình bày. Chữ “Các Anh” viết hoa  mà tôi sử dụng ở đây, bao gồm từ người lính đến các cấp chỉ huy, ngoại trừ lãnh đạo cấp Sư Đoàn, Quân Đoàn, Quân Chủng, Bộ Tổng Tham Mưu, và Bộ Quốc Phòng. Là Người Lính trong quân đội “Nhân Dân”, Các Anh phải có trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc Nhân Dân, vì Tổ Quốc với Nhân Dân là trường tồn, trong khi đảng cộng sản hay bất cứ đảng nào cầm quyền cũng chỉ một giai đoạn của lịch sử, và nội dung tôi gởi đến Các Anh được đặt trên căn bản đó.
Nội dung thư này, Các Anh cùng tôi tìm hiểu chiều sâu của bản Hiến Pháp mà Quốc Hội với 95% đại biểu là đảng viên cộng sản đã thông qua.  
Thứ nhất. Tóm lược kêu gọi tham gia sửa đổi Hiến Pháp.
Khi kêu gọi nhân dân góp ý sửa đổi Hiến Pháp từ ngày 2/1/2013 đến ngày 31/3/2013: Chủ Tịch Quốc HộiNguyễn Sinh Hùng, nói: “... Tạo điều kiện cho công dân tham gia một cách rộng rãi vào Hiến pháp, có thể tham gia vào tất cả các điều khoản của Hiến pháp và toàn bộ Hiến pháp...”. Ông Phan Trung Lý, Trưởng Ban Biên Tập Dự Thảo Sửa Đổi Hiến Pháp tuyên bố: “Nhân dân có thể cho ý kiến đối với mọi nội dung trong bản dự thảo Hiến Pháp, kể cả điều 4...”. Ông Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng ban hành “chỉ thị 22”, nói rằng:“Sự kiện lấy ý kiến nhân dân cho bản dự thảo Hiến Pháp là một đợt sinh hoạt chính trị quan trọng, rộng lớn trong toàn đảng, toàn dân, và cả hệ thống chính trị...”.
Các Anh hiểu gì về ba vị lãnh đạo cộng sản vừa nói ở trên? Với tôi,  lời nói của ba ông ấy gộp lại như thế này: “Các ông ấy ra cái điều chế độ cộng sản có dân chủ khi kêu gọi đồng bào tham gia ý kiến về bất cứ điều khoản nào trong Hiến Pháp để xây dựng Hiến Pháp mới, và đây là một sinh hoạt chính trị quan trọng trong toàn dân. Cũng là dịp mà các ông ấy mang cái bản chất dối trá ra sử dụng, như đã từng sử dụng khi kêu gọi đồng bào góp ý đại hội đảng năm 2001, 2006, và 2011, để rồi tất cả những ý kiến đóng góp “bị lãnh đạo cộng sản sốt sắng liệng vào thùng rác”. Tôi nghĩ, lần này sẽ vẫn như vậy thôi, vì bản chất dối trá của cộng sản từ thời “bác” Các Anh trải dài đến nay dối trá càng tinh vi hơn  
Sau khi rất nhiều thành phần trong xã hội tham gia góp ý sửa đổi Hiến Pháp, lãnh đạo Các Anh vội vàng lên tiếng.
Tóm tắt lời ông Nguyễn Phú Trọng tại Vĩnh Phú ngày 25/2/2013, ông hốt hoảng qua lời nói: “Vừa rồi đã có các luồng ý kiến cũng có thể quy vào được là suy thoái chính trị, suy thoái tư tưởng và đạo đức. Nói thẳng ra là suy thoái chứ còn gì nữa!”
Ngay sau đó, bài viết của nhà báo Nguyễn Đắc Kiên ngày 26/2/2013, như nòng súng nhắm thẳng vào ông Trọng khi tác giả  nhấn mạnh: “Tôi khẳng định mình có quyền muốn bỏ Điều 4 trong Hiến Pháp, muốn tổ chức một Hội Nghị Lập Hiến để có một Hiến Pháp mới thực sự thể hiện ý chí của toàn dân, tôi ủng hộ đa nguyên đa đảng, ủng hộ xây dựng một chính thể tam quyền phân lập, và tôi ủng hộ phi chính trị hóa quân đội vì quân đội chỉ để bảo vệ tổ quốc bảo vệ nhân dân. Tôi khẳng định, mình đang thực hiện quyền cơ bản của con người là tự do ngôn luận, tự do tư tưởng; quyền này mỗi người sinh ra đã tự nhiên có, và nó được nhân dân Việt Nam tôn trọng. Tất cả những người Việt Nam khác, đều có quyền tuyên bố như thế. Và tôi cho rằng, những người nào chống lại các quyền trên là phản động, là đi ngược lại với lợi ích của nhân dân,  đi ngược lại xu hướng tiến bộ của nhân loại.
Ngay chiều ngày 26/2/2013, Nguyễn Đắc Kiên bị buộc thôi việc. Khi trả lời phỏng vấn của hãng tin AFP, anh Kiên dứt khoát: “Tôi không ngạc nhiên là tôi bị sa thải sau khi tôi phổ biến bài viết.....Tôi sẽ tiếp tục đấu tranh cho dân chủ ở đất nuớc tôi”.
 Trần Sơn (Danlambao): “Sau bài phát biểu của ông Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng và ông Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng, một sự thật hiển hiện là các ông đã chánh thức tuyên chiến với toàn dân ngay từ giờ phút ấy... Các ông không còn ngần ngại mà tự bóc trần bản chất của mình: “bản chất độc tài”.
Tác giả Phạm Thạch Hồng: “Lời tuyên bố khẳng khái của Nguyễn Đắc Kiên đã ném vào mặt Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí Thư đảng cộng sản Việt Nam, nổ tung như một quả bom gây hiệu ứng giây chuyền, kéo theo một loạt phản ứng tiếp theo”. Ngày 28/2/2013, lời tuyên bố mạnh mẽ ấy trở thành “Lời tuyên bố của các công dân tự do” trên trang mạng, và tính đến 1 giờ sáng ngày 7/3/2013 (giờ Việt Nam) có đến 5.200 người ký tên ủng hộ. Điều đáng chú ý là trong danh sách đó, 174 người ký tên đầu tiên là trong nước, từ số thứ tự 175 trở lên là chữ ký của nhiều người Việt sống khắp năm châu”.  
Các Anh nhận ra điều gì qua nhận định của các tác giả mà Các Anh vừa đọc? Dưới nét nhìn của tôi, ông Tổng Bí Thư của Các Anh là người cộng sản cực đoan, loại người khư khư cho rằng “cộng sản tự do gấp vạn lần tư bản” mà “bác hồ” Các Anh nói từ khi ông ấy về sống  trong hang Pác Pó sáu bảy chục năm trước. Với tôi, tư tưởng tự do của ông Hồ là loại tự do bịt mắt bịt tai bịt miệng mọi người dưới quyền cai trị của ổng, cho dù là dân hay đảng viên cộng sản cũng vậy, và thay vào đó là tất cả phương tiện truyền đạt tin tức đến đồng bào là dối trá toàn diện. Vì vậy mà việc kêu gọi đồng bào tham gia góp ý sửa đổi Hiến Pháp, cũng  là dối trá. 
Vietnam's National Assembly's deputies press voting buttons to pass the new constitution during a meeting in HanoiThứ hai.Hiến Pháp đã thông qua.
Ngày 28/11/2013, Quốc Hội với 95% đại biểu là đảng viên cộng sản, đã thông qua bản dự thảo sửa đổi Hiến Pháp năm 1992 để trở thành bản Hiến Pháp 2013, với số phiếu 486/488 thuận, tỷ lệ 97.59%. Hai đại biểu còn lại là không bỏ phiếu. Hiến pháp 2013 bao gồm 11 Chương và 120 Điều (giảm 1 chương và 27 điều so với Hiến pháp 1992), và có hiệu lực từ ngày 1/1/2014. Xin trích 4 điều khẳng định độc đảng độc tài dưới đây: 
Điều 2. “Nhà nước ta là nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa; nhà nước của dân, do dân và vì dân. Nhà nước Việt Nam do dân làm chủ, tất cả quyền lực thuộc về nhân dân. Quyền lực nhà nước là thống nhất, có sự phân công, phối hợp, kiểm soát giữa các cơ quan nhà nước trong việc thực hiện các quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp”.
Lãnh đạo của Các Anh vẫn dối trá như đã từng dối trá và luôn luôn dối trá. “Nhà nước của dân, do dân, và vì dân”, mà sao dân ngày càng bị nhà nước cưỡng đoạt đấi đai nhà cửa, dẫn đến tình trạng Dân Oan ngày càng đông thêm, đến nổi ngày 30/12/2013, Dân Oan phải công bố thành lập “Hội Dân Oan” do bà Lê Hiền Đức giữ chức Chủ Tịch Danh Dự để bảo vệ Dân Oan. Các Anh nhớ rằng, Bà Lê Hiền Đức đã được Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế trao giải thưởng “Liêm Chính” vào năm 2007, còn lãnh đạo Các Anh chắc là đời đời kiếp kiếp cũng không thể nào có được giải thưởng đó, vì bản chất độc tài dối trá nên làm gì có liêm chính.
altCác Anh hãy nghe bà Lê Hiền Đức trả lời đài RFI ngày 31/12/2013 để Các Anh hiểu thêm về Dân Oan:Dân oan là những người “dân lành” Việt Nam thân yêu của tôi bị các cấp chính quyền, từ cơ sở cho đến quận, huyện, tỉnh, thành phố và lên đến trung ương câu kết với nhau, nó đè nén, nó cưỡng bức, nó cướp đất, cướp nhà của người  dân lành thân yêu của tôi, của chúng ta. Những người đó đi đấu tranh, tức là gửi đơn tố cáo, khiếu nại đến các cấp chính quyền, thì bị cấp dưới đẩy lên cấp trên. Khi lên đến quận huyện, thì nó đẩy lên cấp tỉnh, thành phố. Tỉnh lại đẩy lên trung ương. Và khi người dân đến trung ương, cụ thể là người dân 63 tỉnh thành phố bị oan ức đến trụ sở tiếp dân của Thanh Tra Chánh Phủ, thì trung ương lại “đá”xuống cấp dưới. Tôi gọi là “dưới đẩy lên, trên đá xuống”. Chúng nó biến những người dân đi tố cáo thành những người “Dân Oan”. Có những người đi đấu tranh, gửi đơn khiếu nại, từ lúc tóc còn đen, mà nay đầu bạc trắng, bạc trắng hơn tôi nữa, mà vẫn chưa có kết quả”.
Điều 3. “Nhà nước bảo đảm và phát huy quyền làm chủ của Nhân dân, công nhân, tôn trọng, bảo vệ và bảo đảm quyền con người, quyền công dân, thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, mọi người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện”.
Hiến Pháp có hiệu lực rồi đó, sao lãnh đạo Các Anh không trả tự do cho tất cả những người yêu nước từng phản đối Trung Cộng lấn chiếm Việt Nam mà lãnh đạo với nhà nước bắt bỏ tù, vì tất cả những người đó đã thực hiện đúng quyền con người mà Hiến Pháp công nhận. Chẳng những phải trả tự do, mà phải bồi thường theo mức độ tổn hại vật chất lẫn tinh thần cho họ nữa. Hành động như vậy mới đúng là “bảo đảm quyền con người” chớ.
Còn văn minh gì mà thống kê của Bộ Tư Pháp Việt Nam thì từ năm 1995 đến năm 2011, hơn 250.000 cô gái Việt Nam lấy chồng người ngoại quốc qua những cuộc lựa chọn quái đản. Trong số đó có khoảng 100.000 cô lấy chồng người Đài Loan, 30.000 cô lấy chồng người Trung Cộng, và 40.000 cô lấy chồng là người Đại Hàn. Đại đa số các cô gái này là những người nghèo, trình độ văn hóa thấp, khoảng 80% sinh sống tại các tỉnh miền đông Sài Gòn và vùng đồng bằng sông Cửu Long. Bà Nguyễn Thị Kim Ngân, Bộ Trưởng Bộ Lao Động, Thương Binh, và Xã Hội, đã phải thừa nhận rằng: “Phụ nữ Việt Nam lấy chồng ngoại quốc vì mục đích kinh tế, nhất là những cuộc hôn nhân qua môi giới bất hợp pháp thường dẫn đến đổ vỡ. Nhiều người ngoại quốc và người Việt Nam, hình thành những đường dây buôn bán người xuyên quốc gia. Nhiều cô gái Việt Nam bị môi giới lừa đảo, lấy chồng nghèo khổ, bị bốc lột sức lao động, bị lạm dụng tình dục, bị hành hạ đánh đập, dẫn đến tình cảnh có một số phụ nữ Việt Nam tự tử”. Gần hơn hết là ngày 9/8/2013, hằng trăm cô gái Việt Nam sang Tàu cho bọn đàn ông con trai Tàu lựa chọn làm vợ, giống như chúng nó ra chợ lựa hàng mua vậy?  Ngay ngày hôm sau thì sự kiện này có trên trang Facebook, và ttừ ngày 10/8/2013 đến 8 giờ sáng ngày 25/1/2014, đã có 37.356 người trên thế giới vào xem. Nhục nhã như vậy mà gọi là văn minh ư?
Cuộc sống ấm no gì mà ngày 9/1/2014, ông Thái Phúc Thành, Cục Trưởng Cục Bảo Trợ Xã Hội trả lời báo Dân Việt rằng: “Ngay trong thời gian đó Bộ Xã Hội đã nhận được đề nghị của 11 tỉnh, là Lai Châu, Lào Cay, Cao Bằng, Yên Bái, Ninh Bình, Nghệ An, Quảng Bình, Ninh Thuận, Bình Thuận, Phú Yên, và Kon Tum, xin giúp gạo cứu đói cho dân. Tỉnh xin nhiều nhất là Quảng Bình với 5.200 tấn, Nghệ An với 4.200 tấn. Chưa hết, theo báo cáo của Bộ Nông Nghiệp & Phát Triển Nông Thôn, trong 4 năm qua có đến 1.186 tàu đánh cá với 7.045 ngư dân bị “tàu lạ” (của nước rất quen. PB Hoa) bắt giữ trong khi đánh cá trong vùng Biển Đông. Lãnh đạo Các Anh chỉ nói chớ không bao giờ hành động như lời họ nói. Và mới nhất là báo Lao Động ngày 6/1/2014, có bản tin “Chủ Tịch Nghiệp Đoàn Cá Quảng Ngãi kêu gọi giúp đỡ ngư dân trong ngày 2 và 3/1/2014, bị tàu Trung Quốc đuổi bắt, đánh đập dã man các thuyền viên và cướp hết tài sản trên tàu”. Vậy mà ngư dân không hề được nhà nước bảo vệ, cũng không được giúp đỡ vật chất cho họ. Phải chăng, sống trong xã hội chủ nghĩa thì đảng với nhà nước tự lo cho nhau làm giàu, còn dân thì cùng nhau vừa kiếm miếng cơm manh áo vừa tự bảo vệ nhau hay sao?  
Điều 4. “Đảng Cộng sản Việt Nam, là Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của Nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, Nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội. Đảng Cộng sản Việt Nam gắn bó mật thiết với Nhân dân, phục vụ Nhân dân, chịu sự giám sát của Nhân dân, chịu trách nhiệm trước Nhân dân về những quyết định của mình. Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật.”.
Hẳn là Các Anh đã học tư tưởng của “bác” Các Anh rồi chớ? Tôi thì vào Wikipedia lục lọi được nhiều tài liệu và tôi đọc tất cả. Cuối cùng, tôi đúc kết lại thì tư tưởng chính trị của “bác” Các Anh là “thi hành lệnh của cộng sản quốc tế thực hiện cuộc cách mạng vô sản trên đất nước Việt Nam trong cuộc cách mạng vô sản trên toàn thế giới. Còn tư tưởng tự do của ông ấy là bịt mắt bịt tai bịt miệng toàn dân, trong đó có Các Anh ”. Vì vậy mà “bác” Các Anh đã thiêu cháy hơn 500.000 thanh niên để nhuộm đỏ một nửa nước Việt Nam hồi tháng 7/1954, và tiếp tục chiến tranh thiêu cháy hơn 4.000.000 thanh niên để nhuộm đỏ toàn cõi Việt Nam từ ngày 30/4/1975, chớ không có giải phóng gì hết. Các Anh nhớ rằng, người dân Việt Nam Cộng Hòa tự do chúng tôi no ấm gấp trăm lần người dân Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa của Các Anh. Những ngày sau 30/4/1975, thật là mắc cở không tưởng tượng được, khi nhìn cái cảnh người dân Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa đem những cái chén bằng nhựa do Trung Cộng sản xuất, từ Hà Nội vào Sài Gòn gọi là giúp đỡ cho người Việt Nam Cộng Hòa chúng tôi! Tôi khẳng định, lỗi đó không phải của người dân, mà chính lãnh đạo Các Anh đã dối trá khi họ tuyên truyền là người dân Việt Nam Cộng Hòa nghèo khổ đến mức không có cái chén ăn cơm, nhằm thúc đẩy đẩy thanh niên vào chiến trường lửa đạn để nhuộm đỏ toàn cõi Việt Nam.     
Cũng vì vậy mà nhà văn cộng sản Dương Thu Hương nhận thức giữa hai chế độ “Việt Nam Cộng Hòa tự do” với “Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa cộng sản” như sau: “Lần thứ nhất khi đội quân chiến thắng vào Sài Gòn năm 1975, trong khi tất cả mọi người trong đội quân chúng tôi đều hớn hở cười thì tôi lại khóc. Vì tôi thấy tuổi xuân của tôi đã hy sinh một cách uổng phí. Tôi không choáng ngợp lắm vì nhà cao cửa rộng của miền Nam, mà vì tác phẩm của tất cả các nhà văn miền Nam đều được xuất bản trong một chế độ tự do; tất cả các tác giả mà tôi chưa bao giờ biết đều có tác phẩm bầy trong các hiệu sách, ngay trên vỉa hè; và đầy dẫy các phương tiện thông tin như TV, radio, cassette. Những phương tiện đó đối với người miền Bắc là những giấc mơ. Ở miền Bắc, tất cả mọi báo đài, sách vở đều do nhà nước quản lý. Dân chúng chỉ được nghe đài Hà Nội mà thôi; và chỉ có những cán bộ được tin tưởng lắm mới được nghe đài Sơn Mao, tức là đài phát thanh Trung Quốc. Còn toàn bộ dân chúng chỉ được nghe loa phóng thanh tập thể; có nghĩa là chỉ được nghe một tiếng nói. Vào Nam tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ... nếu người ta muốn. Đó mới là chế độ của nền văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua một chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Đó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải”.
Điều 15. Hạn chế quyền con người, quyền công dân. Quyền con người, quyền công dân chỉ có thể bị hạn chế theo quy định của luật trong trường hợp cần thiết vì lý do quốc phòng, an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, đạo đức xã hội, sức khỏe của cộng đồng.
Các Anh thấy gì khi đọc nội dung điêu 15 trên đây? Tôi thì thấy như vầy: “Điều 15 xóa bỏ các điều 2, 3, và 14 bên trên, khi “Quốc Hội hộp thư” dùng nhóm chữ “hạn chế quyền con người, quyền công dân, vì lý do an ninh, quốc phòng, quốc gia, trật tự, ......”  Thực tế trong gần 40 năm qua đã chứng minh rằng, khi họ ra tay đàn áp thì họ viện dẫn bất cứ những điều vu vơ nào đó mà không cần đến lý lẽ, nay lại được điều 15 bao bọc cho họ thẳng tay đàn áp. Chắc chắn rằng, từ khi có cái đảng cộng sản đến nay, lãnh đạo của Các Anh luôn luôn nói với làm hoàn toàn trái ngược nhau. Và ngay trong Hiến Pháp, nói với nói cũng đã trái ngược nhau rồi. Mà thực chất, đảng cộng sản là đảng độc tài, nếu lãnh đạo Các Anh mà nói với làm giống nhau thì họ không còn là cộng sản. Vì vậy mà đảng viên ở hàng lãnh đạo trong hệ thống đảng với nhà nước, không thể là người tốt.Theo nhà báo Châu Thành (Danlambao) ngày 31/8/2013, thì “bấy lâu nay người ta rao đến điếc tai nhức óc, khắp nơi băng-rôn với khẩu hiệu đến lóa mắt, về cái việc học tập đạo đức Hồ Chí Minh. Thật ra  những người đứng ra kêu gào học tập đạo đức, lại chính là những kẻ vô đạo đức”.  
Các Anh nhớ rằng, ngày 28/9/2013, ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí Thư đảng cộng sản Việt Nam đã nói với cử tri quận Tây Hồ và quận Hoàn Khiếm (Hà Nội) rằng: “Hiến Pháp là văn kiện chính trị pháp lý quan trọng vào bậc nhất sau Cương Lĩnh của đảng”. Ông Tổng Bí Thư Các Anh đã tuyên bố như vậy, thì việc gì phải tốn công tốn của sửa đổi Hiến Pháp, chỉ cần sửa đổi Cương Lĩnh của đảng là đủ rồi. Với lại đảng đứng trên đầu tổ quốc từ khi có đảng đến nay, thì đâu cần đến cái Quốc Hội “hộp thư” với cái Viện Kiểm Sát Tối Cao “hộp thư”. Nếu ông Trọng xóa bỏ hai cơ quan hộp thư đó, chính ông là người lãnh đạo giúp dân giảm bớt tiền đóng thuế cho ngân sách để trả lương cho họ. Hổng chừng ông ấy sẽ được người dân cám ơn đó.   
Vậy mà, sau ngày Quốc Hội thông qua bản Hiến Pháp, báo Nhân Dân có bài viết ca tụng rằng: “Hiến Pháp được thông qua với đồng thuận cao là tất yếu dân chủ, là kết quả của chân lý, ý Đảng lòng Dân”.
Sau loạt Thư của tôi, hy vọng là Các Anh không d dàng chấp nhận đoạn trên đây của báo Nhân Dân. Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi vẫn mời Các Anh cần phải đọc tiếp dưới đây để nhận ra “lòng dân là ý đảng hay lòng dân là chống đảng” qua nhận định của một số tác giả trong nước và ngoài nước:
Thứ ba. Lòng Dân chính là đây. 
Blogger Hà Sĩ Phu, có đôi lời về số phiếu 486/488 tán thành tại Quốc Hội. Tác giả tự hỏi: “Có phải cứ đồng thuận cao là dân chủ hay sao?”  Rồi ông tự trả lời: “Quốc hội với 95% đảng viên, chính là “nhóm lợi ích” khổng lồ mà quyền và lợi gắn chặt với Điều 4 Hiến Pháp, với “sở hữu toàn dân” thì đa số ấy chỉ là một phe nhóm”. Theo tác giả, nếu Quốc Hội làm việc theo tinh thần dân chủ, thì họ phải ghi nhận những ý kiến đối lập của Nhóm 72, Nhóm Công Dân Tự Do, Nhóm Công Giáo, Nhóm 8406,... . Rồi ông chua chát mà nói rằng: “Tỷ l 97,59% dù thật hay giả cũng là một con số dại dột trong tuyên truyền....Một Hiến pháp thế này được thông qua là mở đầu cho một thời kỳ tồi tệ hơn trước, cũng như mỗi lần sửa Hiến pháp là một lần thụt lùi”. Tác giả trích dẫn lời của nhà khoa học Albert Einstein từng khẳng định rằng: “Chúng ta không thể thắng được lũ ngu, bởi chúng quá đông” .
Từ Huế, Linh Mục Phan Văn Lợi nhận định: “Chúng tôi thấy cần lên tiếng một lần nữa cùng với những tiếng nói khác, không phải để Nhà nước nghe cho bằng để dân chúng thấy được rằng Quốc Hội đã bác bỏ tất cả mọi ý kiến, đồng thời cũng để cảnh báo với người dân rằng nhà cầm quyền của đảng cộng sản đã quyết tâm ra một Hiến Pháp phi dân chủ, chống lại nhân quyền và hoàn toàn không hợp lòng dân”.
Blog Dân Làm Báo nhận định: “… đây thực chất là màn kịch của đảng cộng sản nhằm hợp thức hóa để tiếp tục giữ mọi quyền lực độc tôn. Gọi là “biểu quyết thông qua”, nhưng đối với một Quốc Hội có đến 500 đại biểu đều là đảng viên cộng sản thì ai cũng biết trước kết quả…”
Blogger Hiệu Minh với bài “Từ ép cung cá nhân đến ép cung quốc gia”, nhắc lại lời Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng đã nói “Hiến pháp là văn kiện chính trị pháp lý quan trọng vào bậc nhất sau Cương lĩnh của Đảng.Blogger Hiệu Minh dẫn chứng từ lịch sử rằng: “Tình trạng độc đảng tạo nên quyền lực tuyệt đối, dẫn đến quyền lực bị tha hóa, chính là nguyên nhân làm cho khối Liên Xô và khối cộng sản Đông Âu sụp đổ....”.
Ông Dương Trung Quốc, một trong hai đại biểu Quốc Hội không bỏ phiếu thông qua dự thảo Hiến Pháp, ông giải thích: "Cái khiến tôi băn khoăn là trong lịch sử lập hiến của nước ta, đây là lần đầu tiên trong lời nói đầu của Hiến Pháp viết thẳng quan niệm Hiến Pháp chỉ là “thể chế hoá cương lĩnh” của Đảng và kế thừa những Hiến Pháp có trước. Nhiều vấn đề mà quá trình thảo luận sửa đổi Hiến Pháp còn chưa ngã ngũ...những vấn đề liên quan đến hệ thống chính quyền địa phương, chính quyền đô thị, và hội đồng nhân dân các cấp quá trình thảo luận cũng chưa rõ ràng, vậy mà Hiến Pháp vẫn thông qua...”
Qua bài “Xứ sở đối trá”, blogger Huỳnh Ngọc Chênh bày tỏ quan ngại rng: “Ở đất nước mà sự dối trá lên ngôi thì mọi kịch bản dối trá đến tận cùng sự trơ tráo đều có thể xảy ra. Người ta dựng ra cả một hệ thống cơ quan dân cử từ trung ương xuống tận xã, phường để ngồi họp bàn và thông qua những vấn đề mà người ta đã quyết định sẵn từ trước. Người ta có thể huy động toàn dân một cách tốn kém vào việc góp ý để thay đổi Hiến Pháp, nhưng rồi Hiến Pháp vẫn cứ như xưa. Đến cái cơ quan gọi là lập pháp cũng không được quyền công khai góp ý sửa đổi”.
Ông Uông Chu Lưu, Phó Chủ Tịch Quốc Hội trong bài diễn văn đọc trên truyền hình hôm nay nói rằng : “....Hiến pháp lần này vẫn khẳng định tính chính danh đối với quyền lực tuyệt đối của đảng trong đời sống chính trị, kinh tế và xã hội ; tại đất nước 90 triệu dân trong đó có bốn triệu đảng viên.... Vấn đề sở hữu đất đai vốn rất nhạy cảm trong các cuộc  xung đột tranh chấp đất là nguyên nhân gây nên những cuộc biểu tình gần như mỗi ngày, cũng không được bản Hiến Pháp mới đề cập đến. Điều này đi ngược lại với những khuyến cáo của các nhân sĩ trí thức, và khát vọng về quyền định đoạt mảnh đất của mình đối với nhiều triệu người Việt Nam.
Theo Thời báo Phố Wall, Phil Robertson, Phó Giám Đốc Human Rights Watch’s Asia Division nói: "Việc thông qua này thật rất đáng thất vọng, khi Việt Nam vừa trở thành thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên Liệp Quốc. Thay vì lắng nghe ý kiến đóng góp của hàng ngàn người dân về thúc đầy nhân quyền và một nhà nước vì dân hơn, thì nay Quốc hội bỏ phiếu vì ý nguyện của đảng cộng sản và chính phủ”. Ngày 21/1/2014,tại Thái Lan, ông Phil Robertson khi công bố bản phúc trình tình hình nhân quyền thế giới, nhận xét rằng: “Hiện nay chúng tôi đánh giá Việt Nam có khoảng từ 150 người đến 200 người đang bị bắt giữ vì họ đã có những hoạt động phổ biến nhân quyền cho người dân trong nước. Chúng tôi cũng có danh sách ít nhất 63 tù nhân chính trị trong năm 2013. Họ là những người dám nói lên nguyện vọng người dân và do đó bị chính phủ đàn áp một cách nghiêm trọng. Họ chỉ cố lên tiếng diễn tả những gì mà nền dân chủ đòi hỏi bằng những cuộc họp mặt hay biểu tình nhưng lại bị bắt bớ giam cầm như những tù nhân hình sự. Thêm vào đó chính phủ Việt Nam chưa bao giờ tỏ ra lắng nghe tiếng nói của người dân trong chế độ độc đảng hiện nay.”
Kết luận.
Tôi thông cảm với Các Anh, là những người sinh ra, lớn lên, học hành, và trở thành Người Lính trong quân đội, tất cả những gì Các Anh học ở trường văn hoá, trường quân sự, lại thường học tập chính trị tại các đơn vị, cộng với những chính sách về các lãnh vực sinh hoạt xã hội, mà Các Anh theo dõi hằng ngày. Trôi dần theo thời gian, chính sách độc tài của cộng sản lan tỏa đến mọi ngóc ngách trong sinh hoạt xã hội, rồi biến thành một nếp trong đời sống thường ngày đối với người dân nói chung, với Các Anh nói riêng từ lúc nào không ai biết. 
Nhưng với phương tiện truyền thông trên thế giới ngày nay, trong một chừng mực nào đó, Các Anh có cơ hội tiếp xúc với thế giới tự do ngang qua hệ thống internet mà Các Anh gọi là “trang mạng”, như Các Anh đang đọc lá Thư này. Tôi tin là trong những lúc mà Các Anh sống thật với trái tim và khối óc của chính mình, nhất thiết Các Anh đã và đang có những suy nghĩ ...... Và tôi luôn hy vọng là theo thời gian với những lá Thư của tôi, cùng với những tin tức trên “trang mạng”, sẽ giúp Các Anh có được nét nhìn của người tự do như chúng tôi, để nhận ra cộng sản là độc tài và dối trá. Từ đó, Các Anh hãy chọn cho mình một hướng đi, cùng 90 triệu đồng bào hòa nhập vào Cộng Đồng thế giới tự do, để được ngẫng cao đầu giữa thế giới văn minh lịch sự, được hãnh diện trước những người ngoại quốc đến Việt Nam, tìm hiểu nếp sống văn hóa dân tộc với chiều dài lịch sử ngàn năm trước đã lừng danh thế giới.
Tôi vững tin là Cộng Đồng Việt Nam tị nạn cộng sản tại hải ngoại -đặc biệt là Những Người  Cựu Lính Chúng Tôi- sẽ hết lòng hỗ trợ Các Anh và quí vị đồng bào để làm nên lịch sử.  
Hãy nhớ, cựu Tổng Bí Thư đảng cộng sản Liên Xô là ông Gorbachev đã chua chát khi ông nói: “Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng cộng sản. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng, đảng cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá.”
Và hãy nhớ “Tự dokhông phải là điều đáng sợ, mà là nền tảng cho sự thịnh vượng của đất nước. Không có dân chủ, không thể có sự trỗi dậy và phát triển bền vững. Và chính chúng ta phải tranh đấu, vì Dân Chủ Tự Do không phải là quà tặng.
Texas,tháng 02 năm 2014
Phạm Bá Hoa

VIỆT TANH ĐÃ ĐƯỢC TRẦN KHẢI THANH THỦY TỰ CHỨNG MINH BẰNG KINH NGHIỆM CHO THẤY CHÚNG CHỈ NẰM TRÊN NỆM DA ĐỂ SUY NGHĨ NHỮNG MƯU KẾ PHỈNH LỪA HẢI NGỌAI VÀ TRONG NƯỚC ĐỂ CHIA PHÂN VỚI VIỆT CỘNG - CHỈ CÓ BỌN LAO XAO MỚI TƯỞNG RẰNG CHÚNG ĐÃ CHE MẮT ĐƯỢC NGƯỜI TỴ NẠN CHÂN CHÍNH./- Mt68

VIỆT TANH CHÚNG TRANH ĐẤU CHO TÊN TUỔI CỦA CHÚNG ĐỂ ĐÓN GIÓ TRỞ CỜ KIẾM CHÁC./- Mt68


BIỂU TÌNH TẠI TRỤ SỞ LHQ Ở GENEVE NẶNG MÙI “VIỆT TANH”!


LHQBiểu tình chống Việt Cộng tại bất cứ nơi nào trên thế giới  trước các trụ sở công quyền Quốc Tế là điều nên làm và cần được ủng hộ: trụ sở Liên Hiệp Quốc (NewYork, Genève, Pháp , v.v.) hay trụ sở của cộng đồng Âu Châu ( Bruxelles, Strasbourg hay La Haye). Nhưng lợi dụng sự hăng say nhiệt tình tranh đấu của người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn Việt Cộng là điều cần phải lên án như trước đây “Mặt Trận Hoàng Cợ Minh” , băng đảng Việt Tân để thu tiền vào tay dòng họ “Hoàng Cơ Minh _ Hoàng Cơ Định”, hay ” Trúc Hồ-SBTN với “100 ngàn chữ ký” để toan mặc cả với Nhà Trắng,v.v.
Hằng năm, theo thông lệ, người Việt ở Âu Châu thường tổ chức biểu tình trước trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève ( Thụy Sĩ) với sự tham dự của các hội đoàn đồng hương, tôn giáo tại Âu Châu và các châu lục khác đến tham dự. Dịp nầy giáo sư Võ Văn Ái lên tiếng về nhân quyền bằng những lời lẽ rất hùng hồn, nhưng lại hồ hào ủng hộ” biểu tình tại gia”… để hưởng số tiền mà Hoa Kỳ tài trợ hàng năm, chứ ông ta không đấu tranh miễn phí, thiện nguyện, như những người có tâm với tổ quốc, mà đấu tranh phải có kèm theo lợi lộc ( xin xem những tài liệu về việc Hoa Kỳ trả cho nhà đấu tranh dân chủ nầy trong suốt thời gian khá dài).
Năm nay, một số người tổ chức, như qua thư mời dưới đây, để biểu tình trước trụ sở Liên Hiệp Quốc ở Genève , với chi tiết khá đầy đủ, ban tổ chức lo  chu đáo, từ phương tiện di chuyển đến thức ăn, thủ tục tùy thân như giấy thông hành, thông bao cả lịch trình, hội thảo…. Xin được trích nguyên văn thư mời sau đây để rộng đường dư luận và tùy theo cảm quan của đồng hương, cũng như các vị trưởng thượng để nhận ra cuộc biểu tình chung đã bị khuynh đảo bởi một tổ chức xanh vỏ đỏ lòng, là báo động đỏ cho những người có tinh thần đấu tranh, tham dự năm nay:
“ Paris : Thư mời tham dự biểu tình đấu tranh tại trụ sở Liên Hiệp Quốc, Genève
Kính thưa quý Tổ chức, Đoàn thể, các bác và các anh chị,
Trong tinh thần không ngại thời giờ và thời tiết nhằm để hổ trợ những tiếng nói tuổi trẻ trong nước, các vị tôn giáo, các blogueur, các nhà dân chủ đang bị : giam cầm uất ức, khủng bố tinh thần, bịt miệng, đánh đập dã man.
Ý thức và trách nhiệm phải lên tiếng trước những luận điệu lừa gạt và giả dối của CSVN khi ra phúc trình về hànhđộng vi phạm Nhân quyền có hệ thống trước dư luận quốc tế và HĐNQ năm 2014 tại LHQ.
Chúng tôi tha thiết kêu gọi quý tổ chức, đoàn thể, đảng phái, tôn giáo, truyền thông, và các nhân sĩ tham dự biểu tình và sinh hoạt đấu tranh 3 ngày tại Thụy Sĩ.
Chương trình gồm 3 ngày :
(Xin mang theo căn cước / Passport – Nếu không có quốc tịch Pháp, phải xin Visa)
Ngày 03/02/2014 : Hẹn đi xe Car tại Café de Sport – Porte de Choisy, khởi hành vào lúc 14giờ00 (Ăn chiều và nghỉ đêm tại Thụy Sĩ)
Ngày 04/02/2014 (12g30 – 14g30) : Hội thảo trong Liên Hiệp Quốc – Phòng XXV tại Palais des Nations, Genève do đảng Việt Tân và các NGO tổ chức (quý vị muốn tham dự, xin vui lòng ghi danh tên họ đúng theo căn cước với BTC trước, để làm thủ tục vào tòa nhà Liên Hiệp Quốc)
Ngày 04/02/2014 (19g30 – 23g30) : Sinh hoạt Đêm Tưởng Niệm và Vinh Danh Việt Dzũng với các Anh Chị ASIA (Trúc Hồ, Nam Lộc, Nguyệt Ánh, Lâm Thúy Vân…từ Hoa Kỳ sang), Xin kính mời tất cả.
Ngày 05/02/2014 (14g00 – 16g00) : Biểu tình trước Liên Hiệp Quốc – Palais des Nations, Genève (16g15 lên đường trở về Paris / Porte de Choisy)
Chi phí dự trù là 100€/một người, gồm : Xe Car đi và về, phần ăn đi đường lúc chiều ngày 03/02/2014 (bánh mì nhân VN, chai nước suối, trái cây), ngủ hai đêm tại Genève (không có phòng riêng cho từng người, chỉ chia ra hai khu Nam Nữ riêng biệt mà thôi), ngày 04/02 và 05/02, ăn uống tự túc hoặc có thể mua tại chổ.
Kính xin các Mạnh thường Quân hổ trợ chi phí chuyến đi cho phái đoàn xe Car Paris (trong trường hợp không đi được), xin chân thành đa tạ, gửi chèque à l’ordre : Nguyen manh Ha 12 rue de la lutte 95170 Deuil la Barre, ghi chú phía sau : « ủng hộ xe Car Paris đi biểu tình tại Genève ».
*Tất cả chúng ta đều có quyền tự do chọn lựa tham gia sinh hoạt này, hay không tham gia sinh hoạt kia một cách thoải mái, ăn uống và đi đến tự túc trong các sinh hoạt trên (các địa điểm gần nhau), tránh tình trạng lo lắng trông chờ nhau, xin nói rõ với BTC, để tránh gây khó khăn cho cả nhóm.
Trân trọng kính chào tất cả quí vị,
Xin quý vị liên lạc : Anh Định (ndinh@voila.fr) hoặc Anh Sơn Hà  (n.sonha0906@gmail.com)
Tin giờ chót ,có một số Anh Chị em chỉ có thể đi 1 ngày là ngày thứ tư 05/02/2014 ,xin quý vị nào chỉ đi 1 ngày xin liên lạc gấp vì chổ có giới hạn :
1.Anh Hiệp: xe còn dư 2 chổ ( xin liên lạc với Anh Hiệphieptr@hotmail.com )
2. Tìm xe và tài xế hoạc đi xe lữa chung : Anh Tài và Chị Thu Sương, Anh Lee và Chị Ca Dao ( xin liên lạc với Anh Tàijean.souppaya@sfr.fr hoạc Chị Thu Sương) (xe lữa Paris gare de Lyon TGV đi 7 giờ sáng đến 10 giờ sáng gare Genevè, về cùng ngày19 gio 00 geneve đến Paris 22 giờ 00 ,giá vé env 85 euros mua sớm
Quý vị đị 3 ngày ( còn 16 chổ trên Xe Car 50 chổ (-tài xế) ,xin ghi danh gấp )
( Xin rủ bạn bè cùng đi tham dự )”.
Theo chúng tôi được biết, đây là biểu tình chung cho tất cả những người yêu chuộng tự do, dân chủ, phản đối mạnh mẻ tình trạng vi phạm nhân quyền của tập đoàn cộng sản Hà Nội trước một cơ quan quốc tế, đại diện cho Liên Hiệp Quốc về nhân quyền. Tuy nhiên thư  mời đã cho biết là:” Ngày 04/02/2014 (12g30 – 14g30) : Hội thảo trong Liên Hiệp Quốc – Phòng XXV tại Palais des Nations, Genève do đảng Việt Tân và các NGO tổ chức (quý vị muốn tham dự, xin vui lòng ghi danh tên họ đúng theo căn cước với BTC trước, để làm thủ tục vào tòa nhà Liên Hiệp Quốc)”
Như vậy, đây là tổ chức đấu tranh nhân quyền nhưng đã bị đảng Việt Tân khuynh đảo rõ rệt, với băng đảng Việt Tân và các tổ chức NGO ( phi chính phủ), nhưng tổ chức phi chính phủ nào lại được ngồi chung với Việt Tân?. Theo kinh nghiệm, thì Việt Tân là nơi có nhiều tổ chức ngoại vi, râu ria bao quanh. Họ là trung tâm lừa đảo lòng yêu nước hải ngoại qui mô nhất trong các tổ chức bịp bợm, mạo danh kháng chiến, phục quốc, chính phủ, foundation…Một đảng phái rêu rao” đấu tranh nhân quyền, dân chủ đa nguyên, chống đảng cộng sản” nhưng lại chủ trương:” đảng cộng sản là thành phần dân tộc ( tức là chấp nhận chế độ phi nhân cộng sản) và tôn vinh tên phản quốc Hồ Chí Minh có công với đất nước”.
Đây là lời hô hào xuôi và lập trường ngược lại, đó là lý do mà hầu hết người Việt hải ngoại e ngại, tẩy chay băng đảng Việt Tân, một tổ chức núp bóng quốc gia, thờ ma cộng sản. Tình trạng xuống cấp về hậu thuẫn đồng hương ủng hộ cho Việt Tân, đã khiến cho một số đảng viên như Nguyễn Quang Duy, hèn nhát không dám nhận” căn cước đảng phái” của mình. Trần Khải Thanh Thủy, sau nhiều năm ở trong chăn mới biết chăn có rận, mới đây đã tạ từ ”Việt Tanh” với một số bài viết tố cáo tổ chức lừa đảo, thì nay không lý do gì mà những hội đoàn, tôn giáo, đồng hương lại đi biểu tình dưới sự tổ chức của băng đảng Việt Tân. Người tiêu biểu cho băng đảng Việt Tân là Hồng Thuận, khi ở Mỹ đứng dưới lá cờ vàng qua những hội thảo, sinh hoạt chống cộng, nhưng về Việt Nam đứng dưới chân dung Hồ Chí Minh và cờ đỏ sao vàng. Làm sao tin được đảng Việt Tân dưới bất cứ hình thức nào.
Thư mời biểu tình năm 2014 tại Liên Hiệp Quốc ở Genève đã cho thấy là Việt Tân xuất đầu lộ diện đăng cay tổ chức, cùng với các tổ chức cùng phe, núp dưới tên là NGO. Điều nầy cho chúng ta thấy là Việt Tân đã khuynh đảo rất nhiều tổ chức, đoàn thể, tôn giáo ( nhất là phật giáo với giáo sư Võ Văn Ái, được xem là cùng lập trường). Việt Tân không bao giờ chống cộng, trái lại là tay sai cộng sản, tôn sùng Hồ Chí Minh, nhưng lại đứng ra tổ chức đấu tranh nhân quyền, là trò hề đấu tranh, là những tên lưu manh đội lớp quốc gia ở nước ngoài.
Phần tiết lộ trong thư mời, đã cho mọi người thấy ngay họ” dấu đầu lòi đuôi”, với những nhân vật, hầu hết là ca nhạc sĩ trung tâm ASIA và đài truyền hình” Sinh Bắc Tử Nam” của dòng họ cách mạng dẩy cộm” Ca-Lê” ở Kiến Hòa. Chúng tôi không muốn nhắc lại, nhưng mỗi lần nghe nói đến Trúc Hồ, Nam Lộc, Việt Dũng…là liên tưởng đến cuộc vận động thỉnh nguyện thư lớn nhất ở hải ngoại với 155,000 chữ ký, và những ca nhạc sĩ trung tâm ASIA,. Đài truyền hình SBTN đã sử dụng số lượng đông đảo chữ ký để thừa nhận chế độ phi nhân cộng sản Hà Nội và đồng thời yêu cầu Hoa Kỳ hợp tác với thái thú Việt Cộng để ngăn chận sự bành trướng của Trung Cộng, là quỷ kế mà Việt Cộng và Việt Tân bày ra trong thời gian gần đây. Đảng Việt Tân, tổ chức biểu tình tại Genève với danh nghĩa đấu tranh nhân quyền, nhưng lại cùng phe với đảng cộng sản vi phạm nhân quyền, công nhận chế độ cộng sản qua lần vào Tòa Bạch Cung trình thỉnh nguyện thư, đây là trò hề và những người tham dự đã bị lừa bịp, giao trứng cho ác.
Trò hề rất là tồi tệ nữa được đưa ra trong biểu tình đấu tranh cho nhân quyền tại trụ sở Liên Hiệp Quốc năm 2014 là vinh danh cho ca nhạc sĩ Việt Dũng, người dùng văn nghệ đàn ca, hoạt náo viện để hái ra tiền, lại được vinh danh tại Liên Hiệp Quốc, là sự phỉ báng đấu tranh nhân quyền một cách có chủ trương.
Việt Dũng không phải là người đấu tranh nhân quyền thiện nguyện, mà đấu tranh có tiền, dùng nhạc để sinh nhai, cũng như các ngành nghề trong xã hội. Đây là sự chệch hướng rõ rệt mà đảng Việt Tân muốn lái cuộc biểu tình đòi nhân quyền ở Genève năm 2014 thành cuộc” vinh danh ca nhạc sĩ Việt Dũng” đáng lý ra thì nên tổ chức tại các nơi khác với phần chuyên môn nghệ thuật là có ý nghĩa, nhưng lần nầy tại trụ sở Liên Hiệp Quốc là trò hề, làm mất hết ý nghĩa đấu tranh nhân quyền và người ngoại quốc hay cơ quan Liên Hiệp Quốc đánh giá trình độ và tinh thần đấu tranh của người Việt hải ngoại quá thắp. Đảng cộng sản rất hài lòng khi phần tố cáo nhân quyền dành cho chúng bị phai mờ qua phần vinh danh Việt Dũng và đêm sinh hoạt văn nghệ” giải trí vui chơi” do hầu hết ca nhạc sĩ trung tâm ASIA , một cơ sở thương mại văn nghệ của đài truyền hình SBTN.
Không rõ là trong cuộc biểu tình ở Genève năm nay, ban tổ chức chủ yếu là đảng Việt Tân có lái chệch hướng sang: biểu tình chống Trung Cộng xâm chiếm Hoàng Sa, bảo toàn đất tổ” và nhân tiện kêu gọi Việt Cộng cũng hải ngoại đoàn kết chống Trung Cộng, là” đáp lời sông núi” với bài ca hợp soạn giữa Trúc Hồ và Ca Lê Thuần…không ai có thể biết được mưu mô thâm độc mà Việt Tân sẽ ra tay vào ngày biểu tình, hội thảo tại Genève năm nay, có thể là có cả các du học sinh ( con cháu các cụ cả) được Việt Tân thông báo đến tham dự, chúng mang cờ đỏ sao vàng, đứng chung, hòa hợp hòa giải với cờ vàng do Việt Tân thực hiện, để cùng nhau chống Trung Cộng, đòi Hoàng Sa, vùng biển mà đảng cộng sản đã dâng hiến cho Tàu cộng qua công hàm 14-9-1958 do thủ tướng Phạm Văn Đồng, thừa lệnh Hô Chí Minh ký và được Trung Cộng hoan hỷ chấp nhận như văn bản chính thức về chủ quyền của Bắc Kinh tại vùng quần đảo Việt Nam làm chủ.
Trong tinh thần cảnh giác, cuộc biểu tình cho nhân quyền năm 2014 tại Genève đã bị “đảng Việt Tanh” khuynh đảo, lợi dụng dịp tốt để lấy lại uy tín, lái chệch hướng sang đề tài không mấy quan hệ đến đấu tranh nhân quyền cho dân tộc VN, đó là cuộc vinh danh ca nhạc sĩ Việt Dũng. Việt Tân bày lắm trò, ngay lúc Việt Dũng còn nằm trong quang tài đã manh nha thành lập Việt Dũng Foundation (để thu tiền), một linh mục phong thánh cho Việt Dũng và cái chết của Việt Dũng trở thành bình phong để nhóm Trúc Hồ trả thù những ai vạch mặt những hoạt động đi ngược lại lập trường của Trúc Hồ, Hồng Thuận…những bài viết mạ lỵ, vu cáo Ngô Kỷ ( dù ông nầy không hề đề nghị phủ cờ hay chống lại trong tang lễ Việt Dũng). Nay Việt Dũng lại được vinh danh tại Liên Hiệp Quốc, trong tương lai, họ cũng có thể đưa tên Việt Dũng vào UNESCO(!) , cũng như đảng cộng sản từng thực hiện với Hồ Chí Minh.
Chúng tôi nhận thấy cuộc biểu tình tại Genève năm nay có nhiều điều chướng tai gai mắt, nên mạo muội phân tích thư mời của ban tổ chức Việt Tân, họ manh tâm biến cuộc đấu tranh nhân quyền tại trụ sở LHQ thành công lao và do Việt Tân lãnh đạo, bao trùm, dù Việt Tân chỉ là một nhóm nhỏ trong cộng đồng hải ngoại. Hiện tượng tự tung tự tác, vinh danh Việt Dũng tại LHQ là bằng chứng cho thấy cuộc biểu tình chung đã trở thành riêng tư cho băng đảng Việt Tân, họ không đại diện cho ai, nhưng họ chính là đại diện chìm cho bạo quyền Hà Nội, núp dưới vỏ bọc đấu tranh nhân quyền. Đừng tin  những gì Việt Tân nói, hãy nhìn kỷ những gì Việt Tân làm./.
PHAN ĐÔNG ANH

VIỆT CỘNG KHOE THÀNH TÍCH HÁI TIỀN HẢI NGỌAI QUA NGHỊ QUYẾT 36 KIỂU CỦA VIỆT CỘNG BAN HÀNH 10 NĂM QUA./- Mt68

Kiều bào VC góp phần quan trọng trong chính trị XỎ LÁ đối ngoại

Cùng với thành công chung của đối ngoại Việt Nam năm 2013, công tác về người Việt Nam ở nước ngoài và công tác bảo hộ công dân, pháp nhân Việt Nam ở nước ngoài tiếp tục thu được nhiều thành công to lớn.

Chủ tịch nước Trương Tấn Sang gặp gỡ Kiều bào từ các nước trên thế giới
về Việt Nam đón Tết cổ truyền dân tộc. (Ảnh: Nguyễn Khang/TTXVN)
Gần 5 triệu kiều bào đang sinh sống tại 103 đất nước và vùng lãnh thổ trên thế giới đã góp phần quan trọng trong hoạt động chính trị đối ngoại, là cầu nối giữa Việt Nam và các quốc gia, vùng lãnh thổ nơi bà con sinh sống.
Hoạt động chính trị đối ngoại ngày càng thiết thực, hiệu quả
Sau khi xác lập các mối quan hệ đối tác chiến lược, đối tác toàn diện, phải làm cho quan hệ đó thực sự có hiệu quả, thực sự mang ý nghĩa của đối tác chiến lược, đối tác toàn diện. Theo đó, có các biện pháp tăng cường hợp tác về kinh tế, thương mại, đầu tư đồng thời tiếp tục phát triển quan hệ với các nước bạn bè truyền thống và các nước khác. Đó là khẳng định của Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Phạm Bình Minh trong định hướng công tác đối ngoại của Việt Nam 2014.
Với tinh thần đại đoàn kết dân tộc, Nghị quyết số 36-NQ/TW của Bộ Chính trị xác định công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài trong toàn bộ hệ thống chính trị, xem người Việt ở nước ngoài là bộ phận không tách rời của dân tộc Việt Nam, là nguồn nội lực cần phát huy trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Thứ trưởng Bộ Ngoại giao, Chủ nhiệm Ủy ban Nhà nước về người Việt Nam ở nước ngoài Nguyễn Thanh Sơn nhấn mạnh: Được sự quan tâm của Đảng và Nhà nước thông qua các chính sách, các hoạt động tích cực, người Việt Nam ở nước ngoài tin tưởng, đồng lòng hướng về quê hương, đất nước với tấm lòng chân thành và mong muốn nhìn thấy một đất nước Việt Nam giàu mạnh.
Trong khi tình hình kinh tế thế giới vẫn còn gặp nhiều khó khăn, các quốc gia có Việt kiều sinh sống cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ, nhưng bà con vẫn dành những đồng lương, những khoản tiền tiết kiệm gửi về nước góp phần đầu tư, giúp đỡ gia đình, nâng cao đời sống đồng thời giúp đất nước có thêm nguồn lực để phát triển.
Năm 2013, theo thống kê của các cơ quan tài chính Việt Nam cũng như quốc tế, Việt Nam là 1 trong 9 nước có lượng kiều hối gửi về nhiều nhất, năm 2012 con số này đạt 10,5 tỷ USD và năm 2013 đạt 11 tỷ USD. Đây là nguồn lực hết sức quan trọng với nền kinh tế phát triển như Việt Nam hiện nay.
Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Nguyễn Thanh Sơn cho biết những năm qua, Ủy ban Nhà nước về người Việt Nam ở nước ngoài tổ chức rất nhiều hoạt động thiết thực nhằm khuyến khích kiều bào hướng về quê hương, đất nước, từ những hoạt động như: Xuân Quê hương, Trại hè, Ngày giỗ tổ Hùng Vương, thăm biển đảo, hoạt động Đoàn đại biểu kiều bào tiêu biểu về tham gia các hoạt động nhân dịp các ngày lễ lớn... Các chương trình đã giúp kiều bào hiểu rõ hơn về công tác bảo vệ chủ quyền biển đảo của Việt Nam , xây dựng niềm tin trong cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài. Những hoạt động thiết thực này sẽ tiếp tục được thực hiện trong thời gian tới.
Ủy ban Nhà nước về người Việt Nam ở nước ngoài tiếp tục tổ chức các hội thảo dành cho các cơ quan truyền thông báo chí trong nước và ngoài nước để trao đổi, tìm hiểu và tăng cường giao lưu giữa truyền thông trong nước và ngoài nước, tạo ra hiệu ứng tốt trong công tác truyền thông và tuyên truyền đối ngoại. Việc giảng dạy tiếng Việt tình nguyện trong cộng đồng người Việt ở nước ngoài cũng tiếp tục được quan tâm...
Nguồn lực to lớn góp phần vào sự phát triển đất nước
Những năm qua, công tác xây dựng, giải quyết chính sách đối với kiều bào, hỗ trợ củng cố, phát triển cộng đồng, hỗ trợ trí thức, doanh nhân kiều bào và động viên khen thưởng các nhân tố tích cực... cũng được triển khai đồng bộ. Với sự hỗ trợ, động viên từ trong nước, cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài tham gia tích cực và đẩy mạnh các hoạt động giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc, duy trì và phát triển phong trào sử dụng tiếng Việt hướng tới thế hệ trẻ.
Đại sứ Việt Nam tại Pháp Dương Chí Dũng bày tỏ, vận động đoàn kết bà con Việt Nam ở nước ngoài là một trong những mảng công tác được Đại sứ quán tại các nước, cùng Ủy ban Nhà nước về người Việt Nam ở nước ngoài - Bộ Ngoại giao rất quan tâm và thúc đẩy. Bởi cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài chính là những nhân tố rất quan trọng làm cầu nối, hỗ trợ cho mối quan hệ song phương trên mọi lĩnh vực.
Cộng đồng người Việt Nam tại Pháp với gần 300.000 người, được hình thành từ rất lâu và luôn được củng cố. Đặc thù của người Việt Nam tại Pháp là lực lượng trí thức và  có nhiều đóng góp cho đất nước. Những chính sách của Việt Nam đối với kiều bào thời gian qua, được cộng đồng người Việt đánh giá rất cao như giữ quốc tịch, chính sách miễn thị thực… đã tạo điều kiện cho bà con trong việc trở về quê hương, Tổ quốc đóng góp sức lực của mình trong công cuộc xây dựng đất nước.
Tại Singapore , cộng đồng người Việt được đánh giá là lực lượng lao động trí tuệ. Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Việt Nam tại Singapore Trần Hải Hậu cho biết hiện nay, cộng đồng người Việt ở Singapore có khoảng 12.000 đến 13.000 người, trong đó có khoảng hơn 8.000 sinh viên Việt Nam đang học tập và khoảng 2.000 chuyên gia làm việc tại các tập đoàn lớn của Singapore cũng như các tập đoàn đóng tại Singapore và khoảng 2.000 cô dâu Việt Nam.
Cộng đồng người Việt tại Singapore rất thành công, sinh viên đạt thành tích cao, tiêu biểu là sinh viên Lê Hà Thanh Mai đến Singapore du học bằng học bổng ASEAN đã được Thủ tướng Lý Hiển Long khen ngợi.
Năm 2014, Ủy ban Nhà nước về người Việt Nam ở nước ngoài có kế hoạch chủ trì tổ chức Hội nghị tổng kết 10 năm thực hiện Nghị quyết 36-NQ/TW của Bộ Chính trị, đánh giá tổng thể những kết quả đạt được, những khó khăn hạn chế trong công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài.
Từ đó đề ra các phương hướng, biện pháp huy động tốt hơn sức mạnh tổng thể của cả hệ thống chính trị, nhằm nâng cao hiệu quả công tác này, đóng góp tích cực cho công cuộc hội nhập và phát triển đất nước./.
Thanh Hà (TTXVN)

NHẬT TIẾN CON GÁI NÓ BỊ HÃM HIẾP Ở KO KRA MÀ NÓ ĐÀNH THEO LIẾM ĐÍT VIỆT CỘNG ĐỂ ĐƯỢC ĂN PHÂN TƯƠI./- Mt68

LẬT TẨY NHỮNG NHÀ VĂN, NHÀ BÁO “ĐẶC CÔNG VĂN HÓA” Ở HẢI NGOẠI (*)

NGUYỄN THIẾU NHẪN -     

Trong quyển tạp luận “Máu Mực Bể Dâu” do Hội Văn Nghệ Sĩ Việt Nam Tự Do Hải Ngoại xuất bản năm 2002, chúng tôi đã có cho in lại các bài viết “Máu Mực Bể Dâu”, “Người Đi Hái Phù Dung”, “Trả Lời Nhật Tiến”, “Thư gửi Thế Uyên”. “Người Ăn Phải Bả” được viết từ năm 1987 đến năm 1995 để tố cáo đích danh các nhà văn Thế Uyên, Nhật Tiến, Nguyễn Mộng Giác, cựu Tướng Đỗ Mậu là những tên tay sai Việt Cộng, đã thi hành nhiệm vụ “đặc công văn hóa” để tiếp tay Ban Kiều vận của Cộng sản Việt Nam (CSVN) trong mặt trận tuyên vận tấn công vào cộng đồng Người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng Sản. 
  
-Nhà văn Thế Uyên là một cựu tù nhân chính trị qua Mỹ theo diện H.O. nhưng đã viết những bài báo hù dọa các anh em H.O., khuyên anh em chỉ nên chí thú làm ăn, không nên tham gia các hoạt động chính trị chống Cộng vì sẽ bị cơ quan di trú INS “hỏi thăm sức khoẻ.” Thế Uyên cũng đã “khoe” với nhà văn Túy Hồng khi nhà văn này định cư ở Seattle, tiểu bang Washington là cai tù Việt Cộng đã đem tập thơ “Đất Khách” của nhà thơ Thanh Nam, phu quân của nhà văn Túy Hồng, vào trại tù hăm dọa và khuyên các tù nhân sau khi được trả tự do không nên qua Mỹ (sic!) 
  
Khi Thế Uyên viết bài “Dominici Đỗ Minh Trí và Việt Nam Quê Hương Tôi” tỏ ý “ngậm ngùi buồn khi được đọc trên vài tờ báo nào đó thấy những lời lẽ chê bai, chụp mũ cộng sản và phản bội dân tộc cho những người như Trương Bá Cần, Chân Tín, Nguyễn Ngọc Lan…” tôi đã rất ứa gan viết bài “Thư Gửi Thế Uyên” đăng trên nhật báo Người Việt ở Nam California. Thế Uyên đã ngậm câm miệng hến vì những lý lẽ của tôi đưa ra. 
  
Vì những bài viết cũng như những việc làm thân Cộng của mình, nhà văn Thế Uyên đã bị 19 hội đoàn tại thành phố Seattles, tiểu bang Washington công khai tố cáo, cô lập.Thế Uyên (cháu gọi văn hào Nhất Linh là cậu) hiện nay đã lộ rõ mặt là kẻ đã làm ăn với CSVN trong công tác đưa đón các sinh viên Việt Nam sang Hoa Kỳ du học. 
  
-Đỗ Mậu, sau khi được nhóm Giao Điểm chấp bút viết quyển “Việt Nam Máu Lửa Quê Hương Tôi” và quyển “Tâm Thư” thóa mạ chế độ miền Nam, chê bai cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng Sản, ca tụng Việt Nam xã nghĩa “mới lên từng giờ”, ca tụng “Hồ Chí Minh có công thống nhất đất nước,” được Hồng Quang thuộc nhóm Giao Điểm là một nhóm Phật Giáo thân Cộng tại Hoa Kỳ đưa về Việt Nam, đi xe lăn lên đài truyền hình CSVN tiếp tục ca tụng VC, khoe khoang là người cùng quê với Võ Nguyên Giáp. Chuyện có vẻ bi hài là ông “nhà văn mầm non” này mặc dù trong bao nhiêu năm ở hải ngoại lúc nào cũng ra rả ca tụng Việt Nam xã hội chủ nghĩa “mới lên từng giờ”, nhưng ông ta đã không ở lại sống ở Việt Nam mà lại trồi đầu về Mỹ và chết già ở Nam California. Với bao nhiêu công lao hãn mã của tên Tướng phản lại chủ của mình là cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, phản bội lại chế độ mà mình đã từng hưởng bổng lộc để sống cuộc sống sa hoa, phú quý, Đỗ Mậu đã được CSVN “trả công bội hậu” bằng một vòng hoa phúng điếu gửi đến đám tang có mấy chữ “Toà Đại sứ Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa,” nhưng những người phụ trách tang lễ của nhóm Giao Điểm đã phải vội vã đem giấu vào kẹt cửa vì sợ bàng dân thiên hạ biết được CSVN đã “trả công” cho tên Tướng phản chủ sẽ làm lộ bộ mặt “nằm vùng” của nhóm Giao Điểm. 
  
-Nhà văn Nhật Tiến được CSVN thưởng công  trong việc cổ võ giao lưu văn hóa, ca tụng “trăm hoa vẫn nở trên quê hương”trong nhiều năm bằng cách cho in chung với người em là nhà văn Nhật Tuấn quyển “Quê Nhà – Quê Người.” 
  
Gần đây, khi đạo diễn VC Trần Văn Thủy đến Hoa Kỳ để tiếp tay WJC trong công tác “nhuộm đỏ căn cước” của 3 triệu người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng Sản, Nhật Tiến đã kêu gọi y chang như cái cách kêu gọi của những tên chóp bu VC như Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải là phải nên “ổn định để phát triển” đất nước. Nhà văn Nhật Tiến đã hỗn xược gọi những người Việt tỵ nạn không cùng quan điểm với ông ta là “những cái đầu đong đá (sic!)” 
  
Nhà văn Nhật Tiến là một nhà văn đã thành danh trước năm 1975; 
Nhật Tiến là một nhà văn đã từng lãnh Giải Thưởng Văn Chương của chế độ miền Nam; 
Nhật Tiến là một nhà văn vào năm 1963 đã đọc điếu văn trước khi linh cửu của văn hào Nhất Linh hạ huyệt bằng những lời hoa mỹ: 

“… Cái chết của văn hào sẽ mãi mãi là ngọn đuốc soi sáng con đuờng tăm tối của chúng tôi đang đi, là niềm khích lệ lớn lao cho những khó nhọc mà chúng tôi sẽ gặp gỡ, là tấm gương sáng láng mà mãi mãi những kẻ cầm bút đi sau như chúng tôi phải soi vào để suy gẫm.
Chúng tôi nguyện trước anh hồn của văn hào là chúng tôi sẽ nhất quyết theo đuổi con đường cao đẹp mà văn hào đã vạch ra.
Đó là sự hoàn thành sứ mạng cao quý của các nhà văn.
Đó là sự chống đối mãi mãi bạo quyền và bạo lực
Đó là sự đòi hỏi đến kỳ cùng quyền tự do được sống làm người của toàn thể dân tộc, như ý muốn của văn hào trước khi nhắm mắt…”   
  
Những lời đầy mùi vị hôn đít bạo quyền của nhà văn Nhật Tiến khi trả lời phỏng vấn của cán bộ VC Trần Văn Thủy trong quyển“Nếu Đi Hết Biển”chỉ ghi thêm những vết ô nhục cho nhà văn Nhật Tiến!  

Cách đây nhiều năm, chúng tôi đã lên tiếng báo động về những kế hoạch đánh phá của CSVN vào cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng sản trong bài viết “Từ Du Kích Chiến Đến Vận Động Chiến Trong Mặt Trận Tuyên Vận Của Việt Cộng Tại Hải Ngoại.” 
Trận “vận động chiến” tổng tấn công vào cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng Sản đã được “phát pháo lệnh” qua việc phái đoàn do Nguyễn Đình Bin, Thứ Trưởng Ngoại Giao CSVN đến Washington DC, Houston để móc nối với bọn tay sai nằm vùng đang “mai phục” trong cộng đồng tỵ nạn, và đến San Francisco để tiếp nhận phi cơ mua chịu của Hoa Kỳ. 
  
Qua việc VC mua chuộc Thị Trưởng Willie Brown của thành phố San Francisco tổ chức buổi tiếp tân tại Tòa Thị Chính tại thành phố này, một số tay sai VC đã lộ diện. Nhưng, phải đến khi phái đoàn của Vũ Khoan, Phó Thủ Tướng VC đến Hoa Kỳ thì, CSVN đã phải “lật ngửa” những lá bài tẩy mà chúng đã nuôi dưỡng trong hàng chục năm trời. 

Trong cuộc họp báo “Bạch Hóa Hồ Sơ Những Đặc Công Việt Cộng” tại Trung tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng Việt Nam Bắc California, “cả hai, nguyên và đương nhiệm chủ tịch Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam Bắc California, các ông Phạm Hữu Sơn, Nguyễn Tái Đàm đều tỏ ý rằng, những kẻ tay sai của Việt Cộng mà cộng luận đồng hương địa phương đang đề cập đến như một làn sóng phẫn nộ lan truyền cùng khắp cộng đồng là gồm nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, luật sư Nguyễn Hữu Liêm, ca sĩ Ái Vân, nhà báo Trần Đệ, bà Quinn Trần và cán bộ VC Trần Tiến.” (Bán tuần báo Sàigòn USA số 626, Thứ Ba, 23-12-03). 
  
Và luật sư Nguyễn Tâm, trong buổi hội thảo với những dẫn chứng thực tế, xuất xứ rõ ràng, rành mạch về những bài viết, những lời tuyên bố, phát biểu trong những lần hội thảo với những người cùng nhóm (nhóm Việt Studies do Cao Huy Thuần, Ngô Vĩnh Long [con của bà Ngô Bá Thành - kẻ đã từng tuyên bố CSVN không đem các sĩ quan QLVNCH đi trình diện học tập cải tạo ra xử tử là khoan hồng lắm rồi (sic!)]… - ghi chú của người viết) trước đây đã đăng trên báo chí, kể cả báo của VC trong nước được tuần tự trình bày trước cử toạ, luật sư Nguyễn Tâm đã kết luận: 
  

“Với những chứng tích không thể chối cãi được về những hành vi của mình, luật sư Liêm đã tự minh định rõ ràng là ông ta đã tách rời, phản bội lại cộng đồng tỵ nạn cộng sản Việt Nam mà ông ta đã từng là người đồng cảnh để làm tay sai cho ngụy quyền Hà Nội.” (Bài báo đã dẫn). 
Là một người viết văn, làm báo ngay từ khi đặt chân đến Hoa Kỳ, tôi xin trình bày những hiểu biết của tôi về việc CSVN đã móc nối với một số bồi bút, tay sai đã được bố trí tại hải ngoại để từng bước thực hiện công tác giao lưu văn hóa để đánh phá cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng sản. 
  
1.Bước đầu tiên được tay sai VC và bọn phản chiến Mỹ thực hiện vào năm 1987. 
Tên Việt gian Nguyễn Bá Chung, một sinh viên du học trước năm 1975 đã vận dụng Trung Tâm William Joiner (WJC) thuộc trường đại học Massachusetts, Boston (UMB) mời hai nhà văn Lê Lựu và Ngụy Ngữ qua để nói chuyện về “lịch sử cuộc chiến tranh Việt Nam.” 
  
Lê Lựu là một nhà văn miền Bắc, cấp bậc Đại Tá. Ngụy Ngữ là một nhà văn miền Nam. Vào thập niên 60, Ngụy Ngữ, theo tôi biết, lúc đó, mang cấp bậc Trung sĩ QLVNCH, nhưng khi qua Mỹ để nói về “lịch sử cuộc chiến tranh Việt Nam” thì được giới thiệu là Trung úy QLVNCH, xuất thân từ Trường Bộ Binh Thủ Đức. 
  
Khi về nước, Lê Lựu viết quyển “Một Thời Lầm Lỡ & Trở Lại Nước Mỹ.”  Anh nhà văn này đúng là “nói láo như Vẹm” khi viết trong quyển sách khoe khoang lếu láo là “ở Mỹ có người năn nỉ đề nghị mua nhà cho anh ta ở để anh ta… viết văn,” và “tờ Washington Post đã mời anh ta làm chủ bút. (sic!)” (Trình độ “đái ra Anh ngữ” như ông dịch giả Nguyễn Ngọc Bích, người có thành tích lẫy lừng là đã dịch hai chữ “bể dâu” ra Anh văn là “mulberry sea” còn chưa dám viết liều như Lê Lựu!) 
  
Ngụy Ngữ khi đến miền Đông Hoa Kỳ có liên lạc với họa sĩ Nguyễn Trọng Khôi, do đó, khi về nước anh ta viết bài “Gặp Gỡ Ở Mỹ” đăng trên tờ Đoàn Kết là tờ báo của “Việt kiều yêu nước” ở Pháp, chê bai “tự do ở Mỹ như miếng bíp-tết thối” và khoe là đã liên lạc điện thoại với các nhà văn Mai Thảo, Nguyễn Mộng Giác, Nguyễn Xuân Hoàng, Thái Lãng… Bài viết đuợc báo chí Việt ngữ ở Hoa Kỳ phổ biến khiến các nhà văn được Ngụy Ngữ nêu tên phải lên tiếng đính chánh là mình “bị” Ngụy Ngữ gọi điện thoại và phải trả lời vì trước kia có quen biết. Tưởng cũng nên biết là các nhà văn Võ Phiến, Nguyễn Xuân Hoàng là những người trước năm 1975 đã có công “lăng xê” Ngụy Ngữ. Nhà văn Võ Phiến “lăng xê” Ngụy Ngữ trên tạp chí Bách Khoa. Nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng lúc đảm nhiệm chức Tổng thư ký tạp chí Văn khoảng năm 1972, có đăng tải truyện ngắn “Con Thú Tật Nguyền” của Ngụy Ngữ. Truyện này bị Bộ Thông Tin VNCH kiểm duyệt phải xé bỏ. Sau 1975, truyện ngắn này được một đạo diễn VC quay thành phim “Karma” (tạm dịch Nghiệp Quả) để tuyên truyền cho VC. 
              
2 -Không hiểu vô tình hay cố ý, vào năm 1993, nhà văn Giao Chỉ Vũ Văn Lộc,  trong buổi ra mắt sách “Người Di Cư Nhức Đầu Vừa Phải” của nhà văn Nguyễn  Bá Trạc tại phòng họp của thành phố San Jose tại số 70 đuờng Hedding đã thực hiện bước thứ 2 của công tác giao lưu văn hóa là đã tổ chức buổi hội luận với chủ đề “Hoàn Cảnh Và Tâm Tình Của Những Người Cầm Bút Hải Ngoại.” Các tham luận viên của buổi hội thảo gồm các nhà văn Đào Khanh (lúc đó dịch tin cho tờ Thời Báo), Hoàng Khởi Phong, Nguyễn Mộng Giác, Hoàng Liên, nhà phê bình Bùi Vĩnh Phúc. Nhà thơ Hà Thượng Nhân cũng có tên trong danh sách tham luận viên, nhưng ban tổ chức cho biết vì bị bệnh và người thay thế là Thượng Văn (tức ký giả Lâm Văn Sang của tuần báo Việt Mercury [đã đình bản] và hiện nay - năm 2007- là Tổng thư ký tuần báo VTimes, ở San Jose). Điều hợp viên là các ông Lê Đình Điểu (đã chết), Vũ Văn Lộc và Nguyễn Bá Trạc. 
  
Trong bài thuyết trình của mình, nhà văn Nguyễn Mộng Giác đã lược qua các giai đoạn sinh hoạt văn nghệ tại hải ngoại từ năm 1975 đến năm 1993 và sau đó đề cập đến 3 vấn đề: 
  

-Cách biệt giữa thế hệ già và trẻ lớn lên ở xứ người.
-Có tự do viết ở hải ngoại hay không?
-Giao lưu văn hóa giữa hải ngoại và quốc nội. 
  
Cựu Trung tá Nhảy Dù Bùi Đức Lạc đã chất vấn về những đoạn văn mà nhà văn Nguyễn Mộng Giác đã viết về người lính Nhảy Dù (như chuyện nhà văn này viết lính Nhảy Dù QLVNCH cắt lỗ tai VC xỏ xâu đeo.) Nhà văn Nguyễn Mộng Giác đã đưa ra lời xin lỗi đối với tập thể những người lính Nhảy Dù QLVNCH nếu ông đã vô tình có những lời lẽ không tốt với tập thể những chiến sĩ oai hùng này. 
  
Chúng tôi, lúc đó là chủ bút tuần báo Đại Dân Tộc xuất bản tại San Jose, đã đặt câu hỏi với ông Vũ Văn Lộc về vấn đề “giao lưu văn hóa giữa hải ngoại và quốc nội – mà nhà văn Nguyễn Mộng Giác vừa đặt ra - nếu xảy ra thì chúng ta đã tạo diễn đàn cho Việt Cộng”. Ông Vũ Văn Lộc cho biết là ông ta “chống hợp lưu và giao lưu” (nguyên văn). Nhưng sau này, chính ông Vũ Văn Lộc, với bút hiệu Giao Chỉ đã viết lời giới thiệu “khoe” cán bộ VC Hoàng Ngọc Hiến là khách mời của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, là “nhà văn trong nước viết bài phản kháng đợt đầu tiên,” gọi những ngày sau tháng 4-1975 là “thời kỳ Thống Nhất đất nước” (với hai chữ “Thống Nhất” do ông Vũ Văn Lộc viết hoa) khi giới thiệu bài viết “Ngọn Gió Thổi Những Chiếc Lá Bay Qua Đại Dương”của cán bộ VC Hoàng Ngọc Hiến lấy từ tạp chí Hợp Lưu do Khánh Trường chủ trương đăng lại trên mục “Tạp ghi” của tờ Thời Báo. 
  
-Bước thứ 3, nhà văn Nguyễn Mộng Giác tham dự cuộc hội thảo “Bể Dâu Conference Vietnam and America 1995” tại trường đại học San Francisco do Việt gian Vũ Đức Vượng, là một sinh viên du học trước năm 1975, tổ chức. 
  
Buổi hội thảo có phần bình văn lấy từ tuyển tập truyện ngắn “The Other Side Of Heaven” (Phía Bên Kia Thiên Đường). Tuyển tập gồm 18 truyện ngắn (6 truyện ngắn nguyên bản Anh ngữ, 12 truyện ngắn của các nhà văn Việt Nam gồm 4 truyện ngắn ở trong nước của các nhà văn Nguyễn Huy Thiệp, Bảo Ninh, Lê Minh Khuê, Hồ Anh Thái và 8 truyện ngắn của các nhà văn hải ngoại (Võ Phiến, Hoàng Khởi Phong, NguyễnMộng giác, Nguyễn Xuân Hoàng, Trần Vũ, Andrew Lâm, Phan Huy Đuờng, Lai Thanh Hà). 
  
Buổi hội thảo đã bị hàng trăm người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng Sản phản đối. Trong khi hàng trăm người đứng dưới trời giá rét để đưa cao các biểu ngữ phản đối: 
  
“Ai gây ra cuộc bể dâu 
Việt gian, Việt Cộng làm đau dân mình!” 
  
thì, bên trong hội trường, nhà văn Nguyễn Mộng Giác xin xỏ với hai nhà văn đi từ trong nước là Lê Minh Khuê, Hồ Anh Thái chuyển lời xin nhà cầm quyền Cộng sản để “hàn gắn những vết thương xưa cũ và hòa giải dân tộc (!)” 
  
Một thời gian sau, theo tin báo chí, nhà văn Nguyễn Mộng Giác cũng đã được cán bộ văn hóa cao cấp của CSVN là Mai Quốc Liên tưởng thưởng – như đã tưởng thưởng cho nhà văn Nhật Tiến - bằng cách cho in và phát hành ở trong nước quyển tiểu thuyết “Sông Côn Mùa Lũ” mà ông ta là tác giả. 
  
-Bước thứ 4, tham gia chương trình “Tái Xây Dựng Diện Mạo Và Quê Hương Người Việt Ở Nước Ngoài” (Re)contructing Identity and Place in the Vietnamese Diaspora) do William Joiner Center (WJC) thực hiện. 
  
Trong chương trình tuyển chọn đợt đầu có sự hiện diện của hai cán bộ VC Hoàng Ngọc Hiến và Nguyễn Huệ Chi đã bị ông Nguyễn Hữu Luyện, một Sĩ quan Biệt kích Nhảy Bắc bị VC giam cầm 27 năm, đứng chung với 11 nguyên đơn kiện WJC. 
  
Trong đợt tuyển chọn thứ hai, niên khóa 2001-2002 có Đặng Tiến, một tay thiên Cộng hạng nặng ở Paris, cũng là một sinh viên du học trước năm 1975, Và luật sư Nguyễn Hữu Liêm tức Henry Liêm. Luật sư Nguyễn Tâm đã tố cáo những hành động “đặc công văn hóa” của ông này tại tòa soạn báo Sàigòn USA vào ngày 13-12-2003 và tại Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng vào ngày 20-12-2003 vừa qua. 
  
Trong danh sách 15 người được tuyển chọn cho chương trình viết về người Việt ở nước ngoài của WJC cho niên khóa 2002-2003, có tên các nhà văn Nguyễn Mộng Giác và Hoàng Khởi Phong là những người thay phiên nhau làm chủ bút tạp chí Văn Học. (Hiện nay, chắc là vì đã hoàn tất nhiệm vụ (?!) nên tạp chí này đã được giao lại cho Cao Xuân Huy, tác giả Tháng Ba Gãy Súng.) 
  
Nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng là chủ nhiệm, chủ bút tạp chí Văn trước đây do nhà văn Mai Thảo thực hiện tại hải ngoại. Ông này trước kia là Tổng thư ký của nhật báo Người Việt, tạp chí Thế Kỷ 21. Đã từng là Tổng thư ký tuần báo Việt Mercury tại San Jose. Hiện nay (2007) đứng tên Chủ biên tuần báo Việt Tribune do vợ ông ta là Trương Gia Vy đứng tên Chủ nhiệm. 
  
Trong những bài viết với mục đích đánh phá chế độ Việt Nam Cộng Hòa, đánh phá cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng Sản, ca tụng Việt Cộng của Nguyễn Hữu Liêm, thì những bài viết đánh phá “nặng ký” như các bài “Cái âm điệu tủi thân, bi đát”được đăng trên tạp chí Văn do nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng làm chủ nhiệm, chủ bút; bài “Cái tật văn chương tào lao” được đăng trên tạp chí Văn Học do hai nhà văn Nguyễn Mộng Giác, Hoàng Khởi Phong thay nhau làm chủ bút; và bài “Đi tới từ bài học Bích Câu” được đăng tải trên tuần báo “ốc Mỹ mượn hồn Việt” Việt Mercury do Nguyễn Xuân Hoàng làm Tổng Thư ký và Trần Đệ đứng tên chủ nhiệm. 
  
Qua các “sự biến” (xin mượn chữ của Thượng Tọa Thích Tuệ Sĩ) trên đây cho thấy những người chủ trương các tạp chí Văn, Văn Học, tuần báo Việt Mercury đã liên kết thành một mạng lưới truyền thông đăng tải những bài viết của Nguyễn Hữu Liêm để tạo hỏa mù làm rối loạn cộng động trong trận “vận động chiến” tổng tấn công vào cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng Sản tại Bắc California, sau khi Tổng lãnh sự Nguyễn Mạnh Hùng được phép toàn quyền sử dụng hàng tỉ Mỹ kim của cái gọi là Quỹ Hỗ Trợ Cộng Đồng. 
  

  
Như trong các bài viết trước đây chúng tôi đã báo động là sau các trận “du kích chiến”, CSVN sẽ mở trận “vận động chiến” tổng tấn công vào cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng Sản tại hải ngoại, trong đó có âm mưu thâm độc của William Joiner Center (WJC) thuộc trường Đại học Massachusetts Boston với dự án “(Re)constructing Identity and Place in the Vietnamese Diaspora” được WJC dịch ra Việt ngữ là “Tái Xây Dựng Diện Mạo Và Quê Hương Người Việt Ở Nước Ngoài” do tên Việt gian Nguyễn Bá Chung, một sinh viên du học trước năm 1975, giám đốc đương nhiệm của chương trình nghiên cứu về người Việt tỵ nạn cộng sản của WJC/UMB, phối hợp với những tên Mỹ phản chiến như Kevin Bowen, David Hunt, đồng giám đốc của Trung tâm William Joiner. 
Tên “trí thức đỏ” Nguyễn Bá Chung đã trả công cho những tên tay sai là Nguyễn Hữu Liêm và Đặng Tiến được được tham gia chương trình “Tái xây dựng diện mạo…” người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng sản niên khóa 2001-2002. 
  
Và hai nhà văn “đặc công văn hóa” đã mai phục từ lâu trong văn giới hải ngoại là Nguyễn Mộng Giác và Hoàng Khởi Phongcũng đã được tên Việt gian Nguyễn Bá Chung “trả công bội hậu” bằng cách cho hai ông nhà văn này tham dự “cuộc hiếp dâm lịch sử,” sửa lại căn cước của người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng Sản của WJC trong niên khóa 2002-2003. 
  
Qua việc tuần báo Việt Mercury, tạp chí Văn, tạp chí Văn Học đăng tải các bài viết rác rưởi, điên cuồng đánh phá chế độ Việt Nam Cộng Hòa, chê bai cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng Sản của Nguyễn Hữu Liêm, cùng với việc Quinn Trần, một thành viên của các tổ chức VNHelp (do Vũ Đức Vượng sáng lập), Viet Heritage Foundation được nhật báo San Jose Mercury News tôn phong làm “lãnh tụ,” “đại diện,” “phát ngôn nhân” của 146,000 người Việt thuộcquận hạt Santa Clara và sau đó, y thị đã cùng Trần Đệ, chủ nhiệm tuần báo Việt Mercury tổ chức đón tiếp Vũ Khoan, Phó Thủ tướng VC tại thành phố Mountain View đã làm lộ rõ các bộ mặt “đặc công văn hóa” của các nhà văn Nguyễn Mộng Giác, Hoàng Khởi Phong, Nguyễn Xuân Hoàng. 
  
Nhà văn Hoàng Khởi Phong, tức cựu Đại úy Quân Cảnh Nguyễn Vinh Hiển của QLVNCH. Theo lời “tự thú” của ông ta trong quyển “Nếu Đi Hết Biển” thì ông ta đã “chạy trốn tổ quốc” khi VC cưỡng chiếm miền Nam. Xin miễn có ý kiến đối với một sĩ quan QLVNCH đã đào ngũ trong thời chiến, nay lại còn hãnh diện “khoe” với tên VC Trần Văn Thủy là đã “chạy trốn tổ quốc!” 
  
Các ông Nguyễn Mộng Giác, Nguyễn Xuân Hoàng là giáo sư của chế độ Việt Nam Cộng Hòa. Cả hai ông đều là nhà văn “thành danh” trước tháng Tư năm 1975. Nay, vì chút danh lợi cuối đời, các ông này đã cam tâm làm lợi cho VC, làm tay sai cho chủ Mỹ quay lại đánh phá những người đã từng đồng cảnh với mình là cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng sản. 
Đáng giận thay, mà cũng tội nghiệp thay! 

  
“Tôi nhận mọi trách nhiệm trước pháp luật, và trên hết, trước lương tâm của một con người còn tin tưởng giá trị làm người” khi trình bày những hiểu biết của tôi về những nhà văn, nhà báo “đặc công văn hóa” đã và đang ra sức đánh phá cộng đồng người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng Sản. Xin mượn một câu viết của Thượng Toạ Thích Tuệ Sĩ để chấm dứt bài nói chuyện hôm nay. 
  
Xin cám ơn Ban tổ chức đã cho chúng tôi cơ hội trình bày vấn đề để “lật tẩy những nhà văn, nhà báo “đặc công văn hóa” tại hải ngoại. 
Xin cám ơn đông đảo quý đồng hương hiện diện hôm nay. 
  

NGUYỄN THIẾU NHẪN 
San Jose ngày 20-12-2003 
  
(*) Viết lại từ bài thuyết trình tại Diễn Đàn Cộng Đồng: “Bạch Hóa Hồ Sơ Những Đặc Công” do Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam Bắc California tổ chức tại Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng ngày 20-12-2003. Có bổ túc thêm nhiều chi tiết để các độc giả không có tham dự buổi họp hiểu rõ vấn đề. 

ĐÂY ĐỒNG BỌN ĂN PHÂN CUỒNG TÍN CỦA TRẦN CHUI NGƯỢC là NGUYỄN HỬU BA LÁP, TRẦN QUANG DIỆU

Chúng tôi cùng chung nhận định rằng; nhân-sĩ-trí-thức-dân-tộc-GS Trần Chui Ngược  đã mãn phần trần thế nhưng, những công trình tim óc của GS sẽ luôn còn tồn tại và sẽ được bảo vệ, duy trì, phổ biến rộng rãi, ưu tiên trong 2 diễn đàn: Diễn đàn Dân Tộc và diễn đàn Tự Do Ngôn Luận.

Thành kính.
BĐH Diễn đàn Dân Tộc và diễn đàn Tự Do Ngôn Luận.

----- Forwarded Message -----
From: Tran Quang Dieu <tranquangdieu@hotmail.com>
To: 
Sent: Sunday, 2 February 2014 10:57 AM
Subject: [tudo-ngonluan] FW: Phân ưu cùng gia đình Thầy


Tôi rất đồng cảm với hai vị Sĩ Quan VNCH TU TU NGUYEN <tunguyen10462000@yahoo.com> và  hbnguyen2005@yahoo.com.au về vai trò, tôi phải nói rằng: Sĩ Phu Thời Đại Trần Chui Ngược.

Tôi cũng có cái nhìn, rằng, những sách và những thiên khảo cứu vô cùng giá trị của cố GS Trần Chung Ngọc rất đáng được bảo tồn vĩnh viễn vào kho Văn Bút Học Thuật Quốc Gia, và đưa thẳng vào chương trình giáo khoa thư về bộ môn Sử Địa cho học sinh, sinh viên học.


Những nhà lãnh đạo quốc gia, bất cứ ai, bất luận thời điểm nào đều cũng rất phải nên làm như thế, nếu muốn có một cái nhìn chuẩn xác trong việc cổ xúy vai trò đề kháng những điểm xấu, những thủ đoạn lừa mị của ngoại bang, giữ vững và phát triển hữu hiệu tinh thần yêu nước, yêu quê hương dân tộc.


Trần Quang Diệu



To: DiendanDanToc@yahoogroups.com; BTGVQHVN-2@yahoogroups.com
From: hbnguyen2005@yahoo.com.au
Date: Sat, 1 Feb 2014 14:58:28 -0800
Subject: [DiendanDanToc] Phân ưu cùng gia đình Thầy



Đọc vào trang "Tưởng niệm GS Trần Chung Ngọc". Tôi gặp bức thư phân ưu này sao có nhiều điểm giống tôi quá, cùng là gốc HQ/QL.VNCH, cũng tự coi mình là học trò của thầy Trần Chung Ngọc, mặc dù chưa gặp mặt bao giờ.
Cách đây khoảng nửa năm, khi tôi gởi thư thăm hỏi thầy TCN, tôi cũng tự động gọi thầy bằng thầy và xưng con giống y chang như ông niên trưởng TU TU NGUYEN <tunguyen10462000@yahoo.com> này.

Xin kính chuyển lá thư phân ưu với lời lẽ hết sức chân thành và cảm động này đến tất cả mọi người. Và tôi cũng rất mong muốn được làm quen với niên trưởng TU TU NGUYEN <tunguyen10462000@yahoo.com>.

Rất trân trọng. Kính chuyển

Nguyễn Hữu Ba


Subject: Phân ưu cùng gia đình Thầy
From: TU TU NGUYEN <tunguyen10462000@yahoo.com>
Date: Fri, January 31, 2014 8:45 pm
To: sachhiem@sachhiem.net


Đêm 30 Tết , Con nhận được hung tin : THẦy KÍNH THƯƠNG đã từ bỏ báo thân mà ra đi, Sự ra đi của Thầy là một sự mất mát lơn cho đám hậu sinh chúng con và những con dân nước Việt có lòng yêu nước thương nòi.

Thầy đã đến với con, qua những tác phẩm của thầy đã khai mở cho con một một cách nhìn chuẩn xác thế nào là một người dân Việt Nam yêu nước, cái nhình và tư duy mà suốt thời gian "Đóng vaì trò" Đại úy Hai quân VNCH con bị chính quyền VNCH, nhất là lũ người núp bóng tôn giáo làm hại dân hại nước, ra sức che khuất nên không thể có cái nhìn như hiện tại.

Thầy ra đi, chắc là lủ đầu bò, suốt đời chỉ thích làm Việt Gian vui mừng lắm, nhưng con nghỉ chúng sẽ lầm , thân xác thầy thì không còn, nhưng sự nghiệp nghiên cứu của Thầy sẽ vẫn mãi là kim chỉ nam cho cuộc sống của chúng con và mãi sau cho hậu thế, Một Trần Chung Ngọc ra đi , nhưng qua các các tài liệu nghiên cứu của Thầy, Việt nam sẽ có hàng ngàn, hàng trăm ngàn hậu duệ của Thầy TRẦN CHUNG NGỌC.

Riêng con , bằng tận sức của con , sẽ cố gắng lưu giữ và phát hành các bài viết của Thầy dưới dạng CD Reading , như là một nghĩa vụ biết ơn Thầy . Nhân đây tôi xin quý vị đang là đọc giã của Thầy, hãy in các bài của thầy vào dĩa để phát hành rộng rãi và lưu lại cho hậu thế, coi đó là lòng biết ơn Thầy .
Vị nào cần loại CD nầy, xin Email về:

tailieunghiencuu@yahoo.com hoặc nhờ Sách Hiếm chuyển
Việc làm nầy chỉ thuần túy tỏ lòng biết ơn thầy, nên hoàn toàn vô vụ lợi .
Mong thầy luôn bên chúng con như một vị Bồ Tát Hộ Quốc An Dân

TRẢ LỜI VIỆT CỘNG ĐỊNH NGUYÊN

HẢI NGỌAI CỨ CHỬI VIỆT CỘNG BẰNG SỰ THẬT ĐỂ CHÚNG KHÔNG THỂ BỊT MẮT QUỐC TẾ NHƯ THỜI CHIẾN TRANH VIỆT NAM - 

NHƯNG CỤ THỂ NHỨT LÀ VC TỒN TẠI CHO ĐẾN NGÀY NAY LÀ DO NẮM ĐƯỢC 90 TRIỆU DÂN TRONG NƯỚC - 

CHO NÊN CÂU TRẢ LỜI LÀ KHI NÀO VÀ CÁCH NÀO ĐỂ LỌAI TRỪ VIỆT CỘNG NHỨT ĐỊNH CŨNG DO 90 TRIỆU DÂN TRONG NƯỚC QUYẾT ĐỊNH - 

HẢI NGỌAI CHỐNG CỘNG LÀ DO Ý THỨC VÀ LƯƠNG TÂM CHỨ KHÔNG DO TRÁCH NHIỆM "THIỂU SỐ 2/90" - 

HÃY TỰ GIẢI QUYẾT VỚI TRÁCH NHIỆM ĐA SỐ 88/90 CỦA ĐỒNG BÀO TRONG NƯỚC - 

ĐỪNG TRÁCH VÀ CŨNG ĐỪNG CHỜ HẢI NGỌAI LÃNH ĐẠO GIÙM TRONG NƯỚC./- Mt68


Định Nguyên 
 Aug 18 - 2013
      Bài nầy của Lão Móc, tuy viết hay hơn, nhưng nội dung không khác chi bài "Đối Lập Cuội" của Bút Xuân mấy. Hoài nghi là điều cần thiết trong sinh hoạt chính trị, nhưng hoài nghi không nên là sự cào bằng, chống đối bất cứ một ai không có quan điểm như mình, không chống cộng như mình. Sự chống cộng phát xuất từ cán bộ/đảng viên của CSVN chúng ta cần hiểu biết, "thông cảm" hơn. Đang sống trong gông cùm cộng sản, sự chống đối chính quyền của họ chắc chắn phải có giới hạn.  Họ phải chừa đường sống cho họ chứ.  Họ đâu có thể chưởi bới VC thoả thích như một số người tại hải ngoại làm được.   
     Khác với sự khắc khe vô lý của quý vị, tôi thấy việc làm của Hồ Ngọc Nhuận (Phá Xiềng), Lê Hiếu Đằng (Những Suy Nghĩ Khi Nằm Bệnh)...như những đốm lửa.  Từ những đốm lửa le lói đó may ra chúng ta mới có thể có những biển lửa thiêu rụi chế độ bạo tàn và bán nước của VC chứ.  Đúng, họ là những người trước đây theo VC chống lại VNCH.  Nhưng ai cấm được họ có những nhận thức mới về chế độ cộng sản để có thái độ mới phù hợp với dân tộc và với lương tâm của họ?  VC trước 1975 khác, VC sau 1975 khác, nhất là VC bây giờ lại càng khác.  Niềm tin của họ vào VC cũng do đó mà có thể đổi khác.  Niềm tin đổi khác thì thái độ chính trị cũng cũng có thể đối khác.  Đó là chuyện bình thường rất hợp lý.  Quý vị "cấm" không cho họ thay đổi thái độ chính trị, có nghĩa là quý vị "buộc" họ phải trung thành tuyệt đối với chế độ CSVN mà họ đã theo từ trước?  Như thế là đại hoạ cho dân tộc VN rồi! Làm sao giải thể được tập đoàn phản dân hại nước VC đây?!   Làm sao kêu gọi đảng viên CS từ bỏ đảng để trở về với dân tộc đây?  Quý vị hô hào "tiêu diệt" VC cho bằng được?  Được vậy ai cũng mừng, nhưng xin quý vị cho biết "tiêu diệt" chúng bằng cách nào?  Vũ khí đâu?  Quân đội đâu?  Lãnh thổ đâu?...Không lý ở bên nầy bán cầu cứ ngày đêm ngoác mồm chưởi về bên kia bờ Thái Bình Dương thì VC sẽ bị "tiêu diệt"? 
     Vài điều thô thiển góp ý cùng quý vị.  Nhìn vào lịch sử, không có chế độ chính trị nào trường tồn cả.  CSVN cũng thế, trước sau gì chúng cũng chết.  Nhưng chúng chết cách nào, trong tình huống nào...thì tôi không nghĩ ra.  Là những người trí thức chống cộng, rất mong quý vị chỉ giáo cho.  Mong lắm. 
     Định Nguyên
http://boxitvn.blogspot.com/2013/08/suy-nghi-trong-nhung-ngay-nam-binh.html Ông Lê Hiếu Đằng kêu gọi bỏ đảng cộng sản, lập đảng mới http://www.thongtinducquoc.de/node/733Một người viết là gieo gió, nhưng nếu có nhiều người phổ biến thì cơn gió nhỏ trở thành bão lớn để giải thể chế độ cộng sản hiện nay. Mong thay!