Bên lề cải tạo
Vịt xiêm tấn công Năm Ẩn !
Lệnh Hồ Xung
Câu chuyện mà
tôi sắp kể ra đây là một chuyện có thật tới 100 % mà mỗi lần vui miệng kể cho
bạn bè nghe thì chính tôi phải ngần ngại, phải rào trước đón sau, vì chuyện xảy
ra khó có thể nào mà dễ dàng tin là chuyện thật được.
Chính tôi là người chứng
kiến cùng với 81 người khác, nào là Sáu Giao (SJ), THThành, NMBạch, VVNửa, LVChánh,
TVNinh, HVMiểng (VN), NVQuảng (SJ), TTHọc, DLen, VKTài, PNNam, DLa, ÐQTỏa (Wash.DC), LTTrung (SJ) ...
thế mà tôi vẫn cứ hoài nghi cặp mắt mình, cứ ngỡ là chuyện trong mơ !
Sau 5 tháng nằm ở khám lớn Rạch Giá. Nhóm tôi được xe đò
Liên Trung lúc 2 giờ sáng chở vào ngã ba Tắc Cậu, dồn xuống khoang tàu đánh cá
chạy dọc kinh Cán Gáo và thả xuống lội bộ từ vàm kinh làng thứ 7, đi vào trại
giam "tù số ". Sau nầy có tên là Trại Kinh Làng Thứ 7, nằm ven rừng U
Minh Thượng cách Vàm Kinh Cán Gáo chừng 10 cây số .
Lúc đầu chỉ có 82 người bao gồm nhiều thành
phần với chức tước và ngành nghề khác nhau , hầu hết là dân hành chánh và cảnh
sát đặc biệt.
Công việc chính của 82 anh em chúng tôi là
chuyên đốn cây tràm làm nhà. Tính ra mỗi căn nhà loại một , hai , ba gian...
cần bao nhiêu cột cái, cột hàng nhì , cột hàng ba, đòn tay, ruôi, mè . Cứ thế
mà vào rừng đốn đủ các loại cây tràm theo chỉ tiêu mà Ban quản trại đưa ra mỗi
ngày.
Ít lâu sau thì có thêm một trại lớn hơn vừa cất
xong, nằm ngay trên kinh làng thứ 7, gọi là trại ngoài .
Bây giờ xin nói về trại trong của 82 anh em chúng tôi. Trại
nầy gồm có 4 dải nhà nằm 4 phía theo hình vuông , cứ mỗi cạnh là một dải nhà. Ở
giữa hình vuông là một hồ cạn (đào để lấy đất đắp thành nền cho 4 dải nhà) .
Giữa hồ là nhà thủy tạ, mái nhà thủy tạ hình tứ giác, có một cây cầu bắt liền
giữa nhà thủy tạ và bờ trại 1.
Mùa mưa, nước trong hồ dâng cao tới gần ngang
bằng ván cầu. Nhà thủy tạ dùng làm chòi canh, bộ đội ngồi trong nhà thủy tạ có
thể quan sát 4 trại một cách rõ ràng vì vách trại toàn song tràm cắm sâu xuống đất. Trông giống như các chuồng trâu ,bò mà chúng ta hay thấy ở những vùng quê ruộng
đồng. Những lúc cán bộ trại muốn rao giảng, chửi rủa hay răn đe tù cải tạo thì
họ cũng ngồi trong nhà thủy tạ nói oang oang cho 4 trại đều nghe thấy.
Một chiều nọ sau khi các cải tại viên đi đốn cây trong rừng, khai hoang các bãi sậy về; ăn uống xong,
chỉ có một thời gian ngắn 15 phút để đi vệ sinh, sau đó phải vào trại, bộ đội
điểm danh và khóa cửa trại. Trại viên được lịnh ngồi "nghiêm túc"
theo từng tổ để nghe cán giáo NĂM ẨN lên lớp. Mọi trại viên mà nghe tới 5 Ẩn là
như ngửi thấy mùi tử địa.
Năm Ẩn khét tiếng ở khám lớn Rạch Giá là vì bộ mặt sắt máu,
hình thù ốm nhom tái mét, xanh như lá chuối ngả màu vàng, sốt rét rừng kinh
niên; quanh năm 4 mùa không có một nụ cười, mắt nhìn tù cải tạo lúc nào cũng
như muốn ăn tươi nuốt sống. Cho nên 5 Ẩn có biệt danh là "Con đỉa đói U-Minh".
Ban đầu hắn ngồi theo kiểu cà khịa, kéo một giò
lên ghế ; miệng gằng từng lời chửi Mỹ, chửi Ngụy... đến khi tạnh mưa thì y
bước ra khỏi nhà thủy tạ, đi tới đi lui trên chiếc cầu, tiếp tục phun ra những
bài bản y hệt một khuông.
Trong lúc 5 Ẩn đang thao thao tuyên dương cách
mạng anh hùng, đánh quỵ 3 đế quốc Nhựt, Pháp, Mỹ ...
Lúc đó trong hồ nước dưới cầu có một cặp Vịt Xiêm với một bầy con vừa xuống ổ
chừng mươi ngày. Con vịt trống thì già, lông lá sơ cờ , đầu rụng gần hết lông
như đầu con kên kên. Con vịt mái thì còn tơ, lông lá xanh đen mướt rượt ...
cặp vịt và bầy con, chậm chạp, nhởn nhơ bơi quanh hồ, rồi thì tách ra khỏi bờ
bơi dọc theo chân cầu ...
và rồi bất chợt trong nháy mắt, con vịt Xiêm mái tung
cánh bay lên mổ lia lịa vào người 5 Ẩn . Vì bất ngờ bị Vịt Xiêm tấn công, khiến
hắn ngẩn ngơ không đỡ kịp những cú đá, mổ túi bụi của con Vit Xiêm mái. Hắn đột ngột
ngưng nói, tay chân chống đỡ loạn xạ. Chỉ chừng một phút thôi mà con Vịt Xiêm mái
đã tạo được một thành tích chống cộng lẫy lừng , làm cho chúng tôi hả hê , bàn
tán dài dài về sau, nhứt là lúc đốn cây trong rừng hay lôi chuyện : Năm Ẩn bị
Vịt Xiêm đá làm chuyện vui không biết chán. Xúm nhau cứ bàn lý do tại sao Vịt
mà cũng biết căm thù Việt Cộng?
-Có người cho rằng, tiền kiếp của con vịt ấy là
một chiến sĩ chống cộng - Có người cho rằng Vịt nó nghe giọng gay gắt của 5 Ẩn
làm cho nó hết chịu nổi- Có người nói vịt Xiêm nó dữ lắm dám cắn lộn với rắn hổ, với
chồn ; với chó nên đâu sợ 5 Ẩn.
- Có người cho rằng tại vì con Vịt mái mới cho con
xuống ổ nên hay dễ đổ quạu.
Nhưng dù giải thích gì, gì đi nữa thì chuyện Vịt Xiêm
bay lên mổ 5 Ẩn là một hiện tượng kỳ bí, không thể nào có thể giải thích hay mục kích một lần thứ hai, xuất thần, đứng tim như vậy.
À quên, con vịt xung trận xong, nhảy xuống nước
lội đi tỉnh bơ thì 5 Ẩn đã kêu một bộ đội tới và ra lịnh : "
Tử hình nó đi
".
5 Ẩn nói thêm vài câu, vừa mất hứng, vừa quê ...
xuôi cò, bước nhanh ra khỏi trại gần như muốn thăng thiên độn thổ cho lẹ.
Còn số phận
con vịt ?
Chúng tôi không ngờ nó bị tử hình thiệt; khi 5 Ẩn đã rời trại thì một
bộ đội lấy lúa nhử cho bầy vịt lên bờ rồi tóm cổ con vịt mái , lấy dao chặt đầu
một cái "phựt", buông con vịt không đầu ra nó cứ chạy, cứ vỗ cánh ...
một chút sau mới nằm bất động; bầy con bu quanh xác mẹ kêu chíp chíp.
Cảnh tượng con vịt Xiêm mái bị chặt đầu đã gây cho chúng
tôi một cảm giác ngỡ ngàng, làm cho chúng tôi ghê sợ những hành động thô bạo, hung
tợn khó ngờ trước của 5 Ẩn , của bộ đội.
Chúng tôi hay lén nói đùa trong lúc lặn lội đốn tràm trong rừng sâu: "Cách mạng đã tôi Năm Ẩn thế đấy!" Rồi cùng nhau cười ha! ha!
cho quên ngày tháng, chưa biết số phận cá nhân và gia đình sẽ ra sao?! ./-
Lệnh Hồ Xung
(Viết để không quên những ngày tại Trại Rừng U-Minh Thượng 75-78)
Xin ngài cứ im lặng ma thụ hưởng thành quả mà ngài cùng các dồng chí " CẠP SAU MÔNG CHIẾN SĨ " của các ngài dã làm trong cuộc chiến vừa qua là tốt lắm rồi. giờ ngài lại còn muốn dánh " QUAN THẦY " của ngài dể người dân tưởng ngài yêu nước hả ngài. Những Sĩ quan không quân ngài kể tôi còn tin dược, chứ bọn CẠP SAU MÔNG CHIẾN SỈ như ngài thì chúng tôi xin chừa không bao giờ nghe dâu.
Mới đây, như chuyện SV Nguyễn Phương Uyên cũng vì bày tỏ thái độ này mà không những bị bắt mà còn bị đánh đập dã man trong tù!
Còn Ông NTTrung trả lời phỏng vấn bài này chẳng qua là tự "đánh bóng" mình mà thôi!
Bây giờ, sau 38 năm kể từ ngày Ông quyết định dội bom Dinh Độc Lập thì Ông đã thấy gì khi HS & TS, ải Nam Quan & thác Bản Giốc, chế độ mà ông theo đã dâng cho Tàu cộng, thì Ông nghĩ gì ?