DAO CHĨA VŨ HEO NỌC LẠI KHƠI DẬY CHUYỆN CON VẸM MÉN CÀ RI HOÀNG - NHẪN ĐỂ LÀM TAY SAI CHO VẸM - NHẪN ĐỂ XIN PHÂN TƯƠI VC ĐƯỢC NHIỀU HƠN- THẰNG HEO NỌC NẦY LÀM NHỤC CHO CẢ ĐẤT RẠCH GÍA QUÊ CỦA VỢ NÓ - RẠCH GIÁ ĐẤT ĐỊA ANH HÙNG NGUYỄN TRUNG TRỰC - SAO LẠI CÓ THẰNG RỂ BẮC VIỆT KHỐN NẠN HÈN HẠ NHƯ VŨ HEO NỌC ?!!!./- Mt68
Nhẫn để bình an
Giao Chỉ
Bước chân vào
ngôi chùa nhỏ, chợt thấy có tấm mành trúc treo câu thơ về chữ Nhẫn. Thơ
rằng: Có khi nhẫn để bình an, có khi
nhẫn để thênh thang cõi lòng.
Lại nhớ chuyện
xưa bên Tàu có ông vua đến thăm một gia đình 4 thế hệ ở chung một nhà mà không
có “chiến tranh.” Vua hỏi ông trưởng tộc làm sao giữ được hòa bình với tứ đại
đồng đường. Ông bà cha mẹ con cháu sống hòa thuận dưới một mái nhà. Cụ trưởng
tộc dâng lên vua câu trả lời chỉ có 1 chữ Nhẫn. Chịu nhẫn nhục để sống với
nhau.
Tôi vốn rất khâm
phục tư tưởng của người xưa, nhưng bây giờ nghĩ lại thấy không đúng. Trong thế
giới tự do, đại gia tộc vẫn dễ dàng hòa thuận mà không cần chung một mái nhà. Ở
đất nước này, hai thế hệ một nhà đã vất vả, nói gì đến 4 thế hệ. Còn Nhẫn để
theo đuổi lý tưởng chứ không phải để bình an. Nhẫn để bình an là vị kỷ. Nhẫn là
để đi tới. Mấy năm nay tôi biết ở bên Úc có cô gái Việt Nam , nghị lực
không thua ai, nhưng biết nhịn để tiếp tục làm việc và thành công. Tôi muốn
tặng Carina Hoàng chữ nhẫn không phải chỉ để bình an, mà để có nghị lực tiếp
tục đi tới. Và sau cùng tôi muốn chọn Carina là cô gái Việt của năm 2012.
Người của năm 2012.
Trong thế giới
của người Việt tỵ nạn và cả người Việt di dân trải qua bao năm đã có biết bao
nhiêu phụ nữ đạt được thành quả phi thường. Tuy nhiên phải nhìn nhận rằng phần
lớn chỉ làm theo nhiệm vụ. Người phụ nữ làm bom áp nhiệt cho bộ quốc phòng, cô
phi công bay các phi vụ hành quân bên Trung Đông. Các nữ thẩm phán liên bang,
các bà giám đốc công kỹ nghệ. Họ là phấn son tô điểm cộng đồng.Tuy nhiên trong
lãnh vực dân sinh gia nhập vào dòng hội nhập chính thì quả thực là còn quá ít.
Trong số ít đó,
từ bên Úc Châu, quê hương nổi danh của thuyền nhân Việt Nam hiện có
Carina Hoàng.
Với các thành
quả cụ thể sau đây, Carina xứng đáng là người để chúng tôi giới thiệu với quý
thân hữu qua câu chuyện được lựa chọn là người phụ nữ của năm 2012.
- Tháng 3, 2011 cô được chọn làm 1 trong 100 phụ nữ đầu tiên
của tiểu bang Tây Úc đưa vào danh sách những phụ nữ ảnh hưởng nhất (most
powerful and inspired women). Vinh dự lớn lao mở đầu cho cô gái thuyền nhân VN.
-Tháng 6, 2011 Ambassador
for Refugee – Australia .
Lần thứ nhất.
-Tháng 10, 2011 Nhận
giải ‘Tình Nguyện Viên năm 2011 của tổ chức Belmont Small Business Association,
WA
-Tháng 6, 2012 Được
bổ nhiệm làm đại diện đặc biệt cho Cao Ủy Liên Hiệp Quốc – chi nhánh Úc Châu.
-Tháng 6, 2012 Được
trao giải Quốc tế (huy chương bạc) cho tác phẩm Boat People tại Nữu Ước. Tác phẩm hay nhất của khu vực Úc Châu và Tân
Tây Lan về thể loại non-fiction.
-Tháng 6, 2012 Được
đề cử West Australian of the year.
-Tháng 6, 2012
Ambassador for Refugee -Australia .
(Lần thứ hai)
-Tháng 7, 2012 vào chung kết giải thưởng danh dự dành cho
cựu sinh viên của đại học Murdoch ,
WA .
Sứ giả của Thuyền
Nhân
Để đạt được thành quả kể trên Carina đã đi thuyết trình và
được làm diễn giả danh dự cho chính phủ, hội đoàn, tổ chức, trường học, đại
học, thư viện, các buổi gây quỹ, và các buổi hội thảo về lịch sử, văn học, và
nghệ thuật, tại nhiều tiểu bang ở nước Úc.
Ngoài nước Úc, Carina còn đi thuyết trình ở trường đại học ở Mỹ, ‘Rotary
Club Los Angeles’, trường trung học ở
Singapore, và đại hội các tác giả quốc tế ở Indonesia. Tổng cộng những buổi đi thuyến trình của cô
gái thuyền nhân Việt Nam
trong hơn một năm qua là 60 lần. Tiêu biểu
là diễn giả ở *quốc hội của tiểu bang New South Wales (NSW), *diễn giả danh dự
của Quốc hội tiểu bang Tây Úc (WA), *UNHCR – Sydney, Refugee Council –
Victoria, *thư viện Quốc gia (NSW), *diễn giả danh dự cho National Oral History
Conference (WA), *diễn giả danh dự World Red Cross Day – WA, *diễn giả danh dự
cho International Refugee Day NSW, *diễn giả đặc biệt cho Inernational Refugee
Day Victoria, *diễn giả danh dự UN Women – Australia, *diễn giả cho National
Conference History Teachers Association, *diễn giả danh dự cho National Oral
History Conference, *diễn giả danh dự cho Young Lawyers Human Rights
Association, vv…
Thành tích học dường
Cô gái nhỏ thuyền nhân họ Hoàng 16 tuổi đến Mỹ 1980, chỉ 2
năm sau *1982 tốt nghiệp danh dự với học
bổng tại Upper Merion High school , PA. *Năm 84 nhận học bổng Rotary Club, PA. *Năm 1986
BA in Chemistry, Rosemont
College , PA.
Graduated with National Chemists Award.
*Năm 2005 MBA, California State
University , Pomona . Năm
2010 Honours Degree in Gender and
Cultural Studies, Murdoch
University . *Năm 2011 được học bổng toàn phần bắt đầu
chương trình tiến sĩ về ‘Multicultural & Communications’ tại Murdoch
University (WA), .
Công tác tảo mộ Thuyền Nhân
Lần đầu trở lại Indonesia tìm mộ của Thuyền Nhân tháng 7, 1989. Đi cùng với em trai và anh họ. Tìm được mộ
của người thân trên đảo Terampa, hỏa táng và mang được tro về. Tìm thêm 7 ngôi
mộ khác.
Lần thứ hai trở lại Indonesia tháng 4, 2009. Đi cùng với em gái và nhóm Văn Khố Thuyền
Nhân. Tìm được mộ cho hai gia đình đi cùng, và trên 30 ngôi mộ khác trên đảo
Kuku và Keramus
Lần thứ ba trở lại Indonesia tháng 10, 2009. Cùng với em trai, hướng dẫn các gia đình từ
Úc, Mỹ và Nhật. Tìm và xây được 4 ngôi
mộ cho những gia đình đi cùng, và tìm thêm được trên 60 ngôi mộ khác trên đảo
Kuku, Letung và Keramus.
Lần thứ tư trở lại Indonesia tháng 4, 2010. Cùng với em trai, hướng dẫn các gia đình từ
Úc, Mỹ, Pháp và Việt Nam . Tìm và xây được 7 ngôi mộ cho những gia đình
đi cùng. Tìm thêm được trên 10 ngôi mộ ở
Kuku, và 30 ngôi mộ của trên đảo Air Raya.
Đây là lần đầu tiên nghĩa trang này được phát hiện kể từ khi trại tỵ nạn
đóng cửa vào đầu thập niên 80.
Lần thứ năm trở lại Indonesia tháng 4, 2011. Cùng chồng và con gái, hướng dẫn các gia đình
từ Úc, Mỹ, và Đức. Tìm và xây được 6
ngôi mộ cho những gia đình đi cùng. Tìm thêm được 10 ngôi mộ ở Kuku, Termapa và
Letung. Tảo mộ nghĩa trang Air Raya, tìm
thêm 40 ngôi mộ trên đảo này. Hầu hết
không còn bia. Lần này có đại diện chính
quyền ở khu vực Anambas đi cùng. Đây
cũng là lần đầu tiên họ biết đến khu nghĩa trang này. Đặc biệt trong chuyến đi
này, chính quyền của khu vực Anambas đã có một buổi lễ đón tại phi trường nội
địa, và tiệc trà trên đảo Terampa. Quan
trọng hơn hết là lần này, phái đoàn được đại diện chính quyền đưa đi thăm một
Tượng Đài do chính phủ xây trên đảo Kuku để tưởng nhớ đến những Thuyền Nhân đã
qua đời trên đất nước của họ. Tượng đài làm bằng xi măng, to lớn, mang hình
dáng của một chiếc thuyền, một nửa hướng ra biển, một nửa chìm xuống cát. Tượng đài con thuyền có mang số VT075 là số
tàu vượt biên của chị em Carina cùng với 370 thuyền nhân. VT075 là một trong 4
chiếc tàu đầu tiên cặp vào đảo hoang có tên Kuku đầu tháng 6, năm 1979. Chính
quyền địa phương đã cho phép Carina khắc tên thuyền nhân đã qua đời trên các
đảo trong khu vực Anambas vào trong lòng của Tượng Đài. Những gia đình nào có người thân đã qua đời
trong các trại tỵ nạn ở khu vực này, xin liên lạc để biết thêm chi tiết về việc
khắc tên của người quá cố vào Tượng Đài.
Mặt trái tấm huy chương.
Tấm huy chương
nào cũng có mặt trái. Câu chuyện Carina sẽ không trọn vẹn nếu tôi không đề cập
đến mặt sau của những tuyên dương huy hoàng dành cho cô gái được Úc Châu gọi là
Đại sứ của Cao ủy tỵ nạn. Khi Carina ra mắt tác phẩm Boat People, tôi được trao
tặng, cầm cuốn sách mà thấy xững xờ. Nhân danh sáng lập Viện Bảo tàng Thuyền
nhân mà mình không thực hiện một tác phẩm như thế bằng Anh ngữ quả là xấu hổ.
Tôi viết bài giới thiệu. Sau đó có dư luận lên án Carina là tay sai cộng sản và
gán cho cô tước hiệu là kên kên rỉa xác Thuyền nhân. Và những nhà bình luận phê
phán còn quả quyết rằng trong sách của cô có các hình làm xấu Việt Nam Cộng Hòa
như hình tướng Loan bắn Việt cộng và cô gái bị bom Napal.
Trên thực tế việc này hoàn toàn không có. Để tìm hiểu rõ
nguồn cơn, tôi đã tra cứu lý lịch của Carina và đã gặp cha của cô là trung tá
Hoàng Tích Hữu Ái. Nhân dịp nầy tôi đã gặp một chiến hữu hết sức ngang tàng từ
trước 75 trên chiến trường miền Đông Nam Phần cho đến trên núi rừng Việt Bắc
với 14 năm tù cộng sản.
Tôi gọi anh là
Phượng Hoàng vốn lấy từ tên chiến dịch Phượng Hoàng mà Hoàng Tích Hữu Ái đã
từng tham dự khi làm trưởng ty cảnh sát các tỉnh miền Đông. Cha Phượng Hoàng
không thể có con là kên kên. Ông hãnh diện vì có đứa con phản kháng chế độ ngay
từ lúc còn thơ ấu. Có người phân biệt rằng cha Phượng Hoàng vẫn có thể sinh con
kên kên phản bội. Nhưng đó không phải là quan niệm của thế giới tự do. Với cộng
sản thì tất cả con ngụy đều là phản động. Đối với phái bộ Hoa Kỳ khi phỏng vấn
Carina bên trại tỵ nạn thì con của sĩ quan VNCH còn trong tù cộng sản như trung
tá Hoàng Tích Hữu Ái muôn đời vẫn là tinh hoa của miền Nam.
Cô đã vào Mỹ
năm 1980 sau khi sống chờ đợi với biết bao gian khổ trên hòn đảo Ku Ku cô đơn
trên Thái Bình Dương. Sau đó cô lập gia đình với chồng quốc tịch Úc và qua sống
tại quê hương mới ở miền dưới địa cầu. Hai vợ chồng có dịp về làm việc cho hãng
ngoại quốc tại Saigon và chính giai đoạn này
đã gây ra điều tiếng thị phi là Carina làm tay sai cho cộng sản.
Với miệng lưỡi
thế gian, tranh cãi càng thêm vô ích. Với chữ nhẫn làm hành trang, Carina đã âm
thầm xây dựng lý tưởng để trở thành mẫu người con gái Thuyền nhân trên biển tại
Úc Châu và cả thế giới. Không dễ gì mà có dđược cô gái Việt Nam làm sứ giả
thuyền nhân trên diễn dàn danh dự khắp thế giới. Không dễ gì mà trở thành người
phụ nữ tiêu biểu cho Úc châu. Không dễ gì mà được phong chức đại diện cao uỷ tỵ
nạn, là người công dân danh dự của Tây Úc, đại sứ của tỵ nạn Úc châu. Không dễ
gì mà có đủ nghị lực 5 lần đi tảo mộ thuyền nhân và đđồng thời tốt nghiệp các
học trình đại học từ Úc đến Mỹ châu.
Cộng đồng tỵ
nạn Việt Nam
cần nhiều con kên kên chịu oan khuất như vậy.
Phượng hoàng độc thoại
Khi tôi gặp trung tá Hoàng Tích Hữu Ái ông đã kể chuyện con
gái như sau. Ông nói như độc thoại. Xin nghe thật kỹ tâm sự của người cựu tù.
“Bây giờ muốn nói chuyện con Carina, nói chuyện thuyền nhân
hay sao. Con gái tôi mới hơn 10 tuổi, cha đã đi tù. Ở nhà anh em nó vượt biên.
Chuyện tù đày là chuyện của tôi. Chúng nó không cứu được tôi. Chuyện vượt biên
là chuyện của các con. Tôi không cứu được chúng nó. Con tôi tôi biết, nếu nó là
cộng sản tôi sẽ xử nó. Không khiến đến anh em. Nếu nó không phải là cộng sản,
anh em tính sao với tôi đây. Tôi là thằng tù bị bắn không chết. Một thằng tù
chết, bốn thằng tù khiêng. Tù chết không tiếc, tiếc bốn ngày công. Tôi là chiến
binh tôi thương chiến binh. Tôi là thằng tù. Tôi thương thằng tù. Con tôi nó là
thuyền nhân nó thương thuyền nhân. Nó là người đầu tiên về lại biển Đông tìm mộ
thuyền nhân. Nó không phải là con kên kên tìm về ăn thịt xác chết. Nó là con
tôi, tôi phải biết. Nó chỉ đi tìm ngôi mộ của thằng anh nó chôn ở hoang đảo Mã
Lai. Đó là mộ thằng con trai tôi. Trong 40 câu chuyện thuyền nhân, chỉ có một
chuyện mà nó không kể ra. Đó là chuyện đi tìm mộ thằng anh của nó. Con tôi, tôi
biết, nó giỏi lắm ông ạ. Cha mẹ sinh ra nhưng không nuôi dưỡng các con. Nó thân
lập thân, một mình xoay trở để thành người. Nó không phải là kên kên. Nó là
cộng sản tôi sẽ xử nó. Không đến lượt các ông. Cha nó ở tù, không nuôi con được
một ngày cơm. Nhưng nó chịu khó học hành. Đậu đủ các bằng cấp. Làm cho hãng Mỹ.
Làm cho hãng Úc. Làm cho lãnh sự Mỹ. Nó
cộng sản ở chỗ nào. Sao lại bảo nó là kên kên. Rồi hô hào đi bắn kên kên. Ông
biết chúng nó bắn tôi bằng súng gì không. Súng lục đấy. Nó tha tôi mà sao vẫn
còn viên đạn trong đầu. Chẳng còn tỉnh táo đâu. Trong lúc ở tù tôi nghĩ đã có
lúc nằm trong quan tài. Chúng nó khiêng tôi, bốn người không nổi. Tôi phải co
chân nằm nghiêng. Cần phải sáu người. Tù chết không tiếc, tiếc sáu ngày công.
Đó là cộng sản.
Ông có muốn xem tờ giấy ra trại của tôi không. Nó ghi là tên
trung tá Ngụy cực kỳ phản động, cực kỳ ác ôn. Không thể cải tạo được.Tôi đấy.
Cộng sản độc tài gọi cha là Phượng Hoàng nợ máu nhân dân,
cộng hòa tự do gọi con là Kên Kên ăn thịt thuyền nhân. Tôi thật tiếc cho các
ông.
Trung tá Hoàng Tích Hữu Ái đứng lên từ biệt. Tay cầm gậy, mũ đội trên đầu, lưng thẳng. Ông nói thêm:
Thưa niên trưởng, chuyện thuyền nhân để cháu nó lo được rồi.
Mình là lính bại trận, bây giờ mấy thằng trốn lính nó nói sao cũng có người
tin. Chiến hữu rơi rụng cả rồi. Chiều nay tôi lại đi thêm một đám nữa. Chào
Colonel để cháu đưa tôi về.
Giao Chỉ
gin:� � p �� pHw dding: 0px; display: block; line-height: 1.22em; text-align: justify;">“Bây giờ muốn nói chuyện con Carina, nói chuyện thuyền nhân hay sao. Con gái tôi mới hơn 10 tuổi, cha đã đi tù. Ở nhà anh em nó vượt biên. Chuyện tù đày là chuyện của tôi. Chúng nó không cứu được tôi. Chuyện vượt biên là chuyện của các con. Tôi không cứu được chúng nó. Con tôi tôi biết, nếu nó là cộng sản tôi sẽ xử nó. Không khiến đến anh em. Nếu nó không phải là cộng sản, anh em tính sao với tôi đây. Tôi là thằng tù bị bắn không chết. Một thằng tù chết, bốn thằng tù khiêng. Tù chết không tiếc, tiếc bốn ngày công. Tôi là chiến binh tôi thương chiến binh. Tôi là thằng tù. Tôi thương thằng tù. Con tôi nó là thuyền nhân nó thương thuyền nhân. Nó là người đầu tiên về lại biển Đông tìm mộ thuyền nhân. Nó không phải là con kên kên tìm về ăn thịt xác chết. Nó là con tôi, tôi phải biết. Nó chỉ đi tìm ngôi mộ của thằng anh nó chôn ở hoang đảo Mã Lai. Đó là mộ thằng con trai tôi. Trong 40 câu chuyện thuyền nhân, chỉ có một chuyện mà nó không kể ra. Đó là chuyện đi tìm mộ thằng anh của nó. Con tôi, tôi biết, nó giỏi lắm ông ạ. Cha mẹ sinh ra nhưng không nuôi dưỡng các con. Nó thân lập thân, một mình xoay trở để thành người. Nó không phải là kên kên. Nó là cộng sản tôi sẽ xử nó. Không đến lượt các ông. Cha nó ở tù, không nuôi con được một ngày cơm. Nhưng nó chịu khó học hành. Đậu đủ các bằng cấp. Làm cho hãng Mỹ. Làm cho hãng Úc. Làm cho lãnh sự Mỹ. Nó cộng sản ở chỗ nào. Sao lại bảo nó là kên kên. Rồi hô hào đi bắn kên kên. Ông biết chúng nó bắn tôi bằng súng gì không. Súng lục đấy. Nó tha tôi mà sao vẫn còn viên đạn trong đầu. Chẳng còn tỉnh táo đâu. Trong lúc ở tù tôi nghĩ đã có lúc nằm trong quan tài. Chúng nó khiêng tôi, bốn người không nổi. Tôi phải co chân nằm nghiêng. Cần phải sáu người. Tù chết không tiếc, tiếc sáu ngày công. Đó là cộng sản.
Ông có muốn xem tờ giấy ra trại của tôi không. Nó ghi là tên trung tá Ngụy cực kỳ phản động, cực kỳ ác ôn. Không thể cải tạo được.Tôi đấy.
Cộng sản độc tài gọi cha là Phượng Hoàng nợ máu nhân dân, cộng hòa tự do gọi con là Kên Kên ăn thịt thuyền nhân. Tôi thật tiếc cho các ông.
Trung tá Hoàng Tích Hữu Ái đứng lên từ biệt. Tay cầm gậy, mũ đội trên đầu, lưng thẳng. Ông nói thêm:
Thưa niên trưởng, chuyện thuyền nhân để cháu nó lo được rồi. Mình là lính bại trận, bây giờ mấy thằng trốn lính nó nói sao cũng có người tin. Chiến hữu rơi rụng cả rồi. Chiều nay tôi lại đi thêm một đám nữa. Chào Colonel để cháu đưa tôi về.
Giao Chỉ
No comments:
Post a Comment